Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Họa Hương Hồn (Nguyễn Mỹ Hạnh)

Dân gian đồn rằng đêm mười lăm tháng bảy tốt nhất không ra khỏi đường kẻo gặp tai vạ, bởi không biết được thứ mà mình gặp là người hay ma. Ngày này cửa âm phủ mở ra nối liền hai cõi âm dương vì vậy âm khí đặc biệt thịnh, mới chập tối người dân trong thôn đã không dám ló mặt ra khỏi nhà, ai nấy đều đóng cửa kín mít, ấy vậy mà lúc này lại có đám rước dâu.

Nghe thấy tiếng kèn trống náo nhiệt cả một vùng, người trong thôn đều tò mò mở hé cửa nhìn trộm thì thấy một cái kiệu hoa lớn, đi xung quanh là đám gia nô thổi kèn, kỳ quái là tất cả đều mặc đồ tang màu trắng. Con đường trong thôn toàn sỏi đá gập ghềnh ấy vậy mà đám người này lại đi nhanh như bay, bóng dáng thì mờ mờ ảo ảo.

Ngay lúc đám rước vừa đi tới ngôi nhà nhỏ cuối thôn, liền có tiếng hét lên:

- Người đâu, mau tới cứu tiểu thư nhà ta, người đâu….

Cô dâu đang ngồi ngay ngắn trong kiệu đột nhiên lăn đùng ra. Người hầu thấy tiểu thư nhà mình vừa uống xong chén trà cô ta rót thì hộc máu ngã xuống liền lấy làm hốt hoảng lắm, vội vàng hô hào người tới cứu. Cô ta vội đặt chén trà xuống, đưa tay lên mũi tiểu thư nhà mình thì thấy tiểu thư đã tắt thở… Tìm mua: Họa Hương Hồn TiKi Lazada Shopee

- Xin các người, mau mau gọi thầy lang tới cứu tiểu thư…. Tiểu thư không thể có chuyện được…

Cô ta nước mắt dàn dụa vừa lay tiểu thư lại vừa kêu cứu mà không biết chén trà làm bằng men sứ xanh ngọc bên cạnh đang tỏa ra làn khói nghi ngút, nước bên trong ly trà lạnh toát, có nhìn thế nào cũng không thấy đáy. Người có mắt nhìn ắt sẽ biết chén trà này đã bị hạ ngải!

Đám gia nô khiêng kiệu mặt ai nấy đều lạnh tanh vô cảm, cô dâu sống hay chết có quan trọng chi đâu, bởi lẽ cậu chủ nhà bọn họ cũng là người chết kia mà! Trời lúc này đã chập choạng tối, đám chim lợn nháo nhác bay loạn trên nóc nhà, kêu lên những tiếng thê lương như đang tiếc thương một cô gái mới độ xuân thì đã bạc mệnh….

Tiếng chim lợn kêu nhức óc khiến người đàn ông trong nhà không nhịn nổi, chạy vào gác bếp lấy con dao bầu, hừng hực định chạy ra ngoài đuổi đám chim lợn mang điềm xui này đi thì bị bà vợ ngăn lại, bà ta kéo tay áo chồng mình lại, la toáng lên:

- Ông định làm gì vậy, bộ muốn hại chết cả cái nhà này hay không!

- Bà yên tâm, tôi chỉ ra đuổi đám quạ đi thôi, chứ không ra cái đám rước kia đâu…

- Ông ở yên trong nhà cho tôi! Hôm nay người trong thôn đều kháo nhau ở yên trong nhà đó! Đám rước kia tôi thấy cứ tà ma thế nào ý, biết đâu họ để mấy khứa chim lợn kia dụ ta ra ngoài, hại chúng ta thì sao? Ông không nghe thấy vừa có vị tiểu thư nào chết hả?

- Có con dao bầu ở đây, kẻ nào dám đụng tới cái nhà này, tôi cho nó vài nhát, mẹ nó cứ ở yên trong nhà, tôi ra xem thế nào!

Ngay lúc người đàn ông định bước chân ra khỏi cửa thì bát hương đặt trên bàn thờ gia tiên bốc cháy dữ dội, người vợ vội nói:

- Các cụ hiển linh rồi đó ông thấy chưa?

Người đàn ông lúc này mới nghe lời vợ, vất con dao bầu xuống, rồi vội đi lấy nước dập lửa trên ban thờ.

Lại nói lúc này ở bên ngoài có một bà lão đi tới, mái tóc bà ta bạc trắng, đôi mắt tinh ranh híp lại nhìn về phía kiệu hoa rồi dừng mắt lại ở tách trà sứ xanh kia. Đây là bà đồng được nhà họ Hà mời về để làm tang sự riêng cho cậu Luân nhà họ, trông thấy bà ta thì đám gia nô có chút cung kính, không cố tình rải giấy tiền nữa mà ngừng tay lại, đứng dạt sang hai bên tạo thành lối đi cho bà ta.

- Ngươi cho phu nhân uống thứ này?

Bà đồng chỉ tay vào chén trà hỏi, người hầu của vị tiểu thư thấy đôi mắt tam bạch toàn là lòng trắng của bà ta liếc thì sợ hãi quỳ xuống đáp:

- Dạ phải, là.. là tiểu thư dọc đường khát nước nên đòi uống bằng được.

- Cô ta bị hạ ngải!

- Dạ… gì cơ? Sao… sao có thể, xin bà xem xét, tôi, tôi không hại tiểu thư, không phải tôi…

Bà đồng không đáp lời, lấy từ cái bị chỗ thắt lưng một cây kim bạc, sau đó cầm lấy bàn tay của vị tiểu thư, chọc mũi kim vào mười đầu ngón tay của cô ấy. Rất nhanh đã có máu rỉ ra, không đỏ tươi như người bình thường mà có màu đỏ thẫm, còn có vị tanh tưởi như xác chết. Xong việc bà ta đặt tiểu thư nằm xuống, lại lấy ra một cái chuông đồng, lại chấm lên trán tiểu thư một vết chu sa đỏ.

Bà ta lắc lắc cái chuông, hô lớn, hô đúng bảy lần rồi dừng.

- Thần linh phù hộ, xin cho ba hồn bảy vía của vị tiểu thư này quay về!

Thông thường khi gọi hồn vía quay lại thân xác của mình thì cần đọc cả họ tên, ngày tháng năm sinh của họ, vậy mà bà đồng chẳng thèm đọc tên vị tiểu thư kia lấy một lần, làm cho người khác cảm giác bà ta làm cho có lệ. Mọi người còn tưởng bà ta lừa bịp thì vị tiểu thư kia đã sống lại rồi…

Họa Hương đầu đau như búa bổ, bên tai cô là tiếng chuông đồng leng keng nghe chói vô cùng, cô chậm rãi mở mắt ra thì thấy mình đang ngồi trên một cái kiệu màu trắng, mành kiệu làm bằng lụa tơ tằm, gió thổi vào bay phất phới, mà trên người cô cô cũng mặc y phục cưới màu trắng, bên trên có thêu hình long phượng, cô còn chưa hiểu có chuyện gì thì cổ họng truyền tới cảm giác buồn nôn kinh khủng. Cô vội cúi người xuống đất nôn ói một trận mới thấy dễ chịu, xong xuôi nhìn xuống dưới đất là một đám dòi trắng đục béo tròn như con sâu đang ngo ngoe thì cô cảm thấy thật kinh tởm, lại nôn tháo thêm trận nữa.

Đến khi cô lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy vây xung quanh cô là đám người kỳ lạ mặc đồ tang trắng, ai nấy đều đeo thêm chiếc mặt nạ trắng, nếu không phải trông thấy có một bà lão và một cô gái trẻ, cô còn tưởng mình đã xuống âm phủ rồi cơ.

- Bà… bà là ai, các người là ai….

Người hầu tưởng tiểu thư nhà mình kinh sợ, cũng lo tiểu thư sẽ hỏi tội cô ta về chén trà kia, liền vội trấn an:

- Tiểu thư đừng sợ, đã ổn rồi…

Thấy Họa Hương còn đang ngơ ngác, bà đồng liền vỗ mạnh vào vai cô một phát:

- Vị tiểu thư này, không giờ phải gọi cô là phu nhân mới phải, cô còn ngây người ra đó làm gì, mày, mau sửa soạn cho cô ta đi, chút nữa còn làm nghi lễ vợ chồng với cậu chủ.

Bà ta chỉ tay thẳng mặt một cô gái trẻ, trông y phục mặc trên người thì có vẻ là người hầu của cô, còn khá trẻ, chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi. Con nhỏ bị bà đồng dọa nạt liền sợ hãi, run rẩy nói:

- Tiểu thư… À phu nhân, để em chải chuốt lại cho người.

- Lẹ cái tay lên cho ta, sắp trễ giờ tốt rồi kia. Cậu Luân mà tức giận, tụi bây có trăm cái mạng cũng không cứu được đâu! À thôi, vừa đi vừa trang điểm cũng được, khởi kiệu đi tiếp!

Thế là đám rước lại tiếp tục lên đường. Trong nhà đôi vợ chồng kia chứng kiến hết thảy, càng kinh sợ hơn là đám rước đó lại đi về hướng nghĩa địa của thôn….

Trong lúc người hầu trang điểm, Họa Hương nhắm mắt suy nghĩ, tại sao cô lại ở trong thân thể này chứ? Không phải sau khi bị cướp mất xác, hồn cô đã bị đánh văng ra ngoài, bây giờ sao lại nhập vào thân xác một cô gái xa lạ chứ! Có thể chủ nhân của thân thể này đã chết, vô tình hồn cô lại được bà đồng kia chiêu vào.

Họa Hương nghĩ tới những việc mình đã trải qua thì phẫn hận mà nắm chặt bàn tay lại, móng tay sắc nhọn vì thế mà đâm qua da thịt, khiến bàn tay cô chảy máu.

- Phu nhân, người… vẫn ổn chứ?

Họa Hương cố nén cơn giận trong lòng, hiện giờ cô còn chưa biết tình hình, thân thế của cơ thể này, ngộ nhỡ bị người phát hiện ra chuyện mượn xác sống lại, nhất định sẽ cho cô là quỷ nhập tràng, đem đi thiêu sống thì rắc rối to, vì vậy cô không dám nói nhiều, chỉ ậm ờ cho qua chuyện.

- Ta không sao.

Những việc này đối với một cô gái trẻ mới mười tám tuổi như cô thì việc này kinh sợ và hoang đường đến chừng nào cơ chứ! Hiện giờ cô chỉ muốn được quay về nhà của mình, nhận lại người thân và đòi lại vị hôn phu của mình thôi, vì cớ gì cô đang sống yên ổn, sắp gả cho người mình yêu lại bị một vong hồn không tên không tuổi cướp đi thân xác của mình kia chứ! Cô càng nghĩ càng uất ức, những giọt nước mắt đã lăn trên gò má hồng xinh đẹp lúc nào không hay.

Họa Hương cứ ngẩn ngơ mãi, mà đám rước dâu cũng đi tới khi trời tối mịt mới tới nơi. Người hầu đã trang điểm xong cho cô từ lúc nào, Họa Hương cũng tò mò dung nhan của thân thể này, liền bảo cô ta đem gương đồng đến cho mình nhìn thử. Trong gương phản chiếu hình ảnh một cô gái xinh đẹp, mày ngài, đôi mắt trong veo như làn nước mùa thu lại mang chút gì đó đượm buồn. Dù đã trang điểm nhưng sắc mặt cô vẫn không tốt lắm, nhìn qua có chút thiếu sức sống, cộng thêm y phục cưới màu trắng trên người, khiến cho người khác cảm thấy tang thương vô cùng.

Họa Hương được người đỡ xuống kiệu, cô ngẩng đầu nhìn phủ đệ trước mắt, lầu son gác tía, cổng cao chục thước, trên cổng treo biển hiệu bằng vàng lấp lánh “Hà Phủ”, nơi đây chẳng khác nào chốn bồng lai tiên cảnh, cô thật tò mò không biết đây là vùng nào, lại có phú hộ giàu có đến vậy! Kỳ lạ là nhà chồng không có ai ra rước cô, chỉ có bà đồng nắm tay cô kéo vào phủ đệ nhà họ, nghi thức thật sơ sài, chứng tỏ ở đây địa vị của cô không được coi trọng cho lắm.

Cô mím chặt môi, bước chân cao qua bậc cửa, dân gian đồn rằng xây bậc cao như này để những thứ như ma quỷ hay cương thi không vào được nhà, cũng rạch ròi địa phận của gia chủ để thổ công, thổ địa dễ bề trông coi.

Quả nhiên phủ đệ này rất rộng, bà đồng dẫn cô đi qua một đoạn hành lang dài ngoằn ngoèo, trước mặt cứ có lớp sương mù phủ kín. Bà ta đi trước, cô đi sau, bà ta cứ đi bảy bước lại rải một xấp tiền vàng, miệng lẩm bẩm:

- Trăm quỷ tránh đường, mở đường tới…âm ti…

Hai chữ cuối bà đồng cố tình đọc không thành tiếng, khiến Họa Hương không nghe được. Cô đang định hỏi chuyện thì thấy hai bên hành lang dày đặc là những con ma đói, cùng với đó là những tiếng oan thán, khóc than cổ quái vô cùng, thậm chí có con còn vươn cái bàn tay có móng sắc nhọn túm lại cổ chân của cô kéo lại. Bà đồng lập tức thấy không ổn, liền quay lại ném xấp tiền âm phủ vào nó, mở miệng quát:

- Mau cút cho ta, đây là chỗ các ngươi náo nháo à, hôm nay là ngày mừng của cậu Luân, tụi bây mà phá hỏng chuyện, coi chừng tao đánh tụi bây hồn phi phách tán!

Con ma đói kia nghe vậy liền lập tức rụt tay lại, cả bọn xúm lại vồ lấy đống tiền kia. Họa Hương nuốt nước miếng, khẽ giọng hỏi bà đồng:

- Ta nghe nói mỗi nhà đều có thổ địa trông coi, vả lại nơi người ở dương khí mạnh, sao lại lắm ma quỷ thế?

Bà đồng đột nhiên quay người lại, nhìn thẳng vào mắt cô, cái nhìn sắc lẹm khiến cô nổi hết da gà:

- Ai nói với cô nơi này cho người ở?

Không cho người ở, vậy thì cho ma quỷ sao?

Truyện này được coi là siêu phẩm của tác giả Mỹ Hạnh. Quý bạn đọc đừng quên chia sẻ cho mọi người cùng đọc và theo dõi nhé.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Họa Hương Hồn PDF của tác giả Nguyễn Mỹ Hạnh nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Vương Quốc Bí Ẩn
Chuyến phiêu lưu tới Vương Quốc Bí Ẩn Vương Quốc Bí Ẩn Vương Quốc Bí Ẩn viết về cuộc phiêu lưu tìm kiếm một ngôi nhà của Zobayza và Timoken – hai vị tổ tiên của Charlie Bone. Timoken và Zobayza là hai người con của nhà vua Vương quốc Bí ẩn. Một hôm, có một vị thần rừng bị thương chạy lạc đến vương quốc, để đền ơn cứu mạng của nhà vua và hoàng hậu, vị thần rừng đã trao tặng cho nhà vua tấm tơ của con nhện mặt trăng cuối cùng, chiếc nhẫn có phép thuật và nước Alixir có tác dụng giữ người ta trẻ mãi không già,. Hai vật trên có quyền năng vô biên, có thể bảo vệ người sở hữu nó an toàn trước mọi hiểm nguy. Lúc đó công chúa Zobayza chỉ gần 2 tuổi và hoàng tử Timoken thì chưa ra đời. Rồi đến một ngày vương quốc bị bọn ma quỉ xâm lấn, hai chị em lên đường tìm kiếm một ngôi nhà mới với hai bảo vật của vị thần rừng ban tặng cùng lọ Alixir – loại nước thần giúp người ta trẻ mãi không già. Tuyển Tập Harry Potter Đảo Giấu Vàng Hai chị em gặp được một chú lạc đà biết nói trên đường rong rủi, thế là cả ba bắt đầu cuộc phiêu lưu kỳ thú, và cũng là những cuộc chạy trốn triền miên. Cuộc hành trình kéo dài hơn hai trăm năm, đầy nguy hiểm nhưng cũng lắm điều thú vị. Vương Quốc Bí Ẩn là một chuyến phiêu lưu phi thường của một trong những nhân vật quyền năng và bí ẩn nhất trong số các nhân vật của bà, nhân vật này chính là người đã bắt đầu tất cả mọi chuyện của Charlie Bone và những đứa trẻ khác – đó chính là Vua Đỏ.
Truyện cổ Grim hay nhất
Truyện Cổ Grim hay nhất Truyện cổ Grim – Anh em nhà Grim Truyện cổ Grim là bộ truyện cổ dân gian Đức do hai anh em Jacob Grimm và Wilhelm Grimm sưu tầm ghi chép lại. Cả hai ông đều là những nhà ngôn ngữ học. Bộ sách được xuất bản ở Đức lần đầu tiên năm 1812, có tên gọi “Truyện cổ tích kể cho trẻ em và trong gia đình”. Mục đích của hai tác giả là kể lại cho trẻ nhỏ nghe những câu chuyện tưởng tượng để nuôi dưỡng tâm hồn ngây thơ trong trắng của các em, khiến mọi người thấy cuộc sống tươi vui và có những bài học răn dạy người đời. Truyện cổ Grim được biên soạn, chỉnh lí bằng ngôn ngữ ngắn gọn, súc tích, dí dỏm và giàu hình ảnh. Câu văn được mài dũa kĩ lưỡng nhưng vẫn giữ lối kể chuyện dân gian. Kể từ khi hai anh em nhà Grimm mất, để tưởng nhớ công lao của hai ông, trong những lần tái bản sau đó, bộ sách mới có tên là “Truyện cổ Grim”. Đọc thêm: Trạng Quỳnh Tuyển tập truyện cười Vova Dế Mèn Phiêu Lưu Ký Hai thế kỷ đã trôi qua, những câu chuyện kể trong Truyện cổ Grim đã làm lay động hàng triệu trái tim của những độc giả nhỏ tuổi trên khắp thế giới. Cuốn sách “Truyện cổ Grim hay nhất” tập hợp những câu chuyện điển hình, đi sâu vào tiềm thức người đọc bao thế hệ. Mỗi câu chuyện trong bộ sách sẽ kể cho trẻ bao điều thú vị về thế giới cổ tích diệu kỳ, đồng thời cung cấp cho trẻ những bài học cuộc sống ý nghĩa.
Biểu Tượng Thất Truyền
Biểu Tượng Thất Truyền của Dan Brown Biểu Tượng Thất Truyền Sau Mật mã Da Vinci và Thiên thần và ác quỷ, Biểu Tượng Thất Truyền lại lập đỉnh mới về kỷ lục xuất bản – in liền 6 triệu bản ngay trong lần ấn hành thứ nhất tại Mỹ và bán hết veo 1 triệu bản chỉ trong buổi phát hành đầu tiên. Đâu cũng chính là cuốn tiểu thuyết thứ ba có sự xuất hiện của nhân vật Robert Langdon – một nhà nghiên cứu biểu tượng của trường Đại học Harvard. Biểu Tượng Thất Truyền là cuộc phiêu lưu của nhà biểu tượng học lừng danh Robert Landon vào những bí mật xa xưa – đó là Hội Tam điểm, một hội kín có lịch sử lâu đời cho đến nay vẫn còn gây tranh cãi. Các chi tiết về Hội Tam điểm được thuật lại với ít nhiều kinh dị: người gia nhập phải đeo thòng lọng, mình vận bộ áo tử tù thời Trung cổ, bưng chiếc sọ người đựng đầy rượu vang màu đỏ máu, tuyên thệ rồi uống thứ rượu đó sau khi nghe những lời cảnh báo đầy đe dọa về cực hình và trả giá. Mật Mã Maya Đảo Giấu Vàng Những cuộc phiêu lưu của Huckleberry Finn Ngay cả cách tĩnh tọa của Hội Tam điểm cũng tỏ ra rất bất bình thường, hội viên trầm tư mặc tưởng trong phòng Suy niệm nồng nặc mùi lưu huỳnh và trang hoàng toàn đầu lâu, xương người, lưỡi hái Là cuốn tiểu thuyết kết hợp giữa hư cấu và thực tế, giữa khoa học và đức tin, giữa mật mã và giải mã, Biểu tượng thất truyền được New York Times cảnh báo: “Đã cầm quyển sách trên tay thì bạn không còn cách gì thả nó xuống”. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến những fan hâm mộ của nhà văn Dan Brown bộ tiểu thuyết Biểu Tượng Thất Truyền.
Chiến Binh Cầu Vồng
Chiến Binh Cầu VồngCuốn sách nhỏ bé chứa đựng bên trong nó nghị lực phi thường của 10 đứa trẻ nghèo đói (nhưng ham học mãnh liệt), 1 người cha đánh cá nghèo khổ (phải gồng mình nuôi mười bốn miệng ăn nhưng dám-can-đảm cho con trai của mình đi học), 1 thầy hiệu trưởng (yêu nghề, yêu học trò đến khi nhắm mắt vẫn không yên) và 1 cô giáo (dám đương đầu với thế lực, cửa quyền để bảo vệ đến cùng ngôi trường xiêu vẹo)…Cứ tỉ tê, tỉ tê tự nhiên theo giọng kể chứa đầy cảm xúc (cái cảm xúc đau đớn, phẫn nộ nhưng đầy tuyệt vọng) cuốn sách dẫn chứng nhiều nghịch lý đau lòng của cái giàu và cái nghèo, của quyền lực và sự thân cô thế cô.Nhưng điều tôi buồn nhất, bất mãn nhất là nỗ lực được đi học, được thoát nghèo, được trở thành 1 nhà toán học của Lintang đã không thoát khỏi định mệnh của cái nghèo. Thực tế cuộc sống ác nghiệt đến mức bóp tan tành và vùi dập giấc mơ của 1 đứa trẻ. Chấp nhận là chấp nhận thế nào???Giá mà, tất cả những nhà giáo, những người làm giáo dục có thể đọc được cuốn sách phi thường này…Mọi công dân đều có quyền học hành (Hiến pháp Nước Cộng hòa Indonesia, Điều 33)©“Thầy Harfan và cô Mus nghèo khổ đã mang đến cho tôi tuổi thơ đẹp nhất, tình bạn đẹp nhất, và tâm hồn phong phú, một thứ gì đó vô giá, thậm chí còn có giá trị hơn những khao khát mơ ước. Có thể tôi lầm, nhưng theo ý tôi, đây thật sự là hơi thở của giáo dục và linh hồn của một chốn được gọi là trường học.” – (Trích tác phẩm)***Trong ngày khai giảng, nhờ sự xuất hiện vào phút chót của cậu bé thiểu năng trí tuệ Harun, trường Muhammadiyah may mắn thoát khỏi nguy cơ đóng cửa. Nhưng ước mơ dạy và học trong ngôi trường Hồi giáo ấy liệu sẽ đi về đâu, khi ngôi trường xập xệ dường như sẵn sàng sụp xuống bất cứ lúc nào, khi lời đe dọa đóng cửa từ viên thanh tra giáo dục luôn lơ lửng trên đầu, khi những cỗ máy xúc hung dữ đang chực chờ xới tung ngôi trường để dò mạch thiếc…? Và liệu niềm đam mê học tập của những Chiến binh Cầu vồng đó có đủ sức chinh phục quãng đường ngày ngày đạp xe bốn mươi cây số, rồi đầm cá sấu lúc nhúc bọn ăn thịt người, chưa kể sự mê hoặc từ những chuyến phiêu lưu chết người theo tiếng gọi của ngài pháp sư bí ẩn trên đảo Hải Tặc, cùng sức cám dỗ khôn cưỡng từ những đồng tiền còm kiếm được nhờ công việc cu li toàn thời gian …?Chiến binh Cầu vồng có cả tình yêu trong sáng tuổi học trò lẫn những trò đùa tinh quái, cả nước mắt lẫn tiếng cười – một bức tranh chân thực về hố sâu ngăn cách giàu nghèo, một tác phẩm văn học cảm động truyền tải sâu sắc nhất ý nghĩa đích thực của việc làm thầy, việc làm trò và việc học.Tác phẩm đã bán được trên năm triệu bản, được dịch ra 26 thứ tiếng, là một trong những đại diện xuất sắc nhất của  văn học Indonesia hiện đại.***Sơ lược về tác giảAndrea Hirata là nhà văn Indonesia ăn khách nhất từ trước đến nay. Tác phẩm đầu tay của ông, Chiến binh Cầu vồng (trong tiếng Indonesia là Laskar Penlangi) được dựa trên câu chuyện có thực về thời thơ ấu của chính nhà văn. Ngay từ lần xuất bản đầu tiên năm 2005, cuốn sách về ước mơ và cuộc đấu tranh bền bỉ của thầy trò trường Muhammadiyah để gìn giữ giáo dục cho chính mình đã đạt thành công vang dội.Chiến binh Cầu vồng đã được chuyển thể thành phim điện ảnh, nhạc kịch và phim truyền hình. Bộ phim Chiến binh Cầu vồng đạt doanh thu cao kỷ lục ởIndonesia đồng thời giành được nhiều giải thưởng trong nước cũng như quốc tế.Nhờ thành công của bộ phim và cuốn sách, lượng khách du lịch tới đảo Belitong đã tăng đột biến.