Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lưu Niên Tự Thủy

Hiện đại, ngược luyến, anh em họ, ôn nhu công x cường thụ Đây là một trong số hiếm những truyện ngược tâm công tàn bạo nhất mà mình đọc xong vẫn thích. Công là con ngoan trò giỏi, từ bé tới lớn học hành quan hệ cái gì cũng suôn sẻ. Thụ lại là đứa trẻ không được mẹ thương, ngỗ nghịch cộc cằn, hằn học với đời. Công đối xử với thụ vô cùng dịu dàng nâng niu bảo vệ nhưng chính sự dịu dàng đó khiến thụ cảm thấy ngột ngạt, thua kém. Trước mặt công, thụ cảm thấy mình không phải là đàn ông. Oán hận, tự ti nặng nề nên thụ chỉ thấy tình yêu của công là mũi dao đâm vào mình. Thụ tổn thương công nặng nề rồi bỏ đi suốt hai năm. Để rồi trong thời gian đó, thụ rốt cuộc hiểu được lòng mình nhưng lại không dám quay về. Nhiêu đó thôi, nói nữa bản thân mình cũng thấy xót xa cho công. Các bạn ráng cày qua đoạn ngược để thấy được cầu vồng đẹp đẽ nhé. Đoạn sau khi trở về thụ chăm công vô cùng, nhường nhịn lo lắng từ A tới Z, đủ để chúng ta chết chìm trong bể đường phèn. Vẫn câu cũ, truyện của Bạch Vân rất tốt, tỷ lệ dính hố rất nhỏ, còn chần chừ gì mà không nhảy vào. *** Có một lần, Cố Lưu Niên cuối tuần trở về nhà cùng cha mẹ mình dùng cơm, xong xuôi, cậu nhàm chán lật lật xem vài quyển sách, đột nhiên tìm thấy một tấm ảnh đen trắng nhỏ nhỏ đã hơi ố vàng. Ảnh chụp phần thân trên, có hai bé nam trông ngốc ngốc đứng sóng vai nhau, một nhóc trông béo béo hiền lành, một nhóc thì gầy ốm, cả hai đều cười đến tít cả mắt, dáng điệu thực thơ ngây dễ thương. Cậu không khỏi mỉm cười, “Mẹ, ảnh chụp hai cái ông cụ non này, mẹ vẫn còn giữ sao?” Mẹ cậu nghe tiếng hỏi, ló đầu vào nhìn … Đến khi thấy bức ảnh, bà bật cười: “Đây là con với Tiểu Huy lúc năm tuổi chụp bên ngoài sân nhà nội, khi ấy nó  béo béo tròn vo, dễ thương ai nhìn cũng yêu, khác dáng vẻ âm trầm hiện tại” Ánh mắt Cố Lưu Niên dừng lại trên hình ảnh cậu nhóc con khỏe mạnh “Đã nhiều năm con không gặp anh ấy, không biết giờ anh ấy bận bịu công việc gì?” “Từ ngày sang thành phố Q sau khi tốt nghiệp, mẹ cũng không biết tin gì, chỉ nghe nói nó đang làm lái xe cho một công ty. Năm nay nó chắc là có về thăm ông bà, các con nói không chừng sẽ gặp lại cũng nên .” “Anh ấy đã có bạn gái chưa?” Cố Lưu Niên hỏi, không tỏ thái độ gì. “Chắc là có đi, đứa nhỏ này học hành không được tốt, nhưng bạn gái thì chưa xong người này đã đổi sang người khác, chỉ tiếc cũng không phải con nhà gia giáo. Nghe nói gần đây nhất nó qua lại với một cô, vẫn là loại con gái chẳng ra gì, thật sự là loạn thất bát tao, làm cho mẹ nó tức chết mà.” Mẹ cậu cứ thế cằn nhằn liên miên. Cố Lưu Niên  thừa dịp mẹ không chú ý, đem tấm ảnh chụp đút vào túi áo. “Mà con nha, đi làm cũng đã được hai năm , khi nào thì tính mang bạn gái về cho mẹ coi mắt đây? Con xem nhà lão Tam hàng xóm cách vách nhà mình, con trai nhà ấy mới lớn đấy mà đã dẫn theo một cô thực đáng yêu về nhà ra mắt.Con từ nhỏ đến lớn đều có không ít bạn gái theo đuổi, thế nào mà ngay cả một người ưng ý cũng không có?” Một khi chạm đến vấn đề bằng hữu này, mẹ cậu liền mở máy không thôi. “Mẹ, nếu có ai thích hợp, con tự nhiên sẽ dẫn về cho mẹ coi.” Cố Lưu Niên đứng lên, cười cười ôm vai mẹ cậu .”Cứ thế đã, thôi không còn sớm nữa, con cũng nên về rồi, bằng không trời tối lái xe cũng không thuận lợi.” “Vậy con nhanh nên đi thôi, lái xe cẩn thận.” Mẹ cậu bất đắc dĩ ngừng lải nhải.              Cố Lưu Niên  choàng áo măng tô đen, cầm lấy tập công văn rồi chào cha mẹ ra về. Cha mẹ cậu đang ở tại một thị trấn trong thành phố nhỏ, cách nhà trọ cậu ở khu trung tâm chừng hai tiếng chạy xe, bởi vậy khi nào rảnh, cuối tuần Cố Lưu Niên lại về thăm họ, giữ trọn đạo hiếu. Đi ra hành lang,cậu thiếu chút nữa đụng phải hai cậu nhóc đang nô đùa, nhìn qua chúng cũng khoảng sáu, bảy tuổi, đang đuổi nhau chạy nhảy bát nháo khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ rực lên thực đáng yêu.               Cố Lưu Niên mỉm cười nghiêng người né tránh, nhìn theo bóng dáng bọn nhóc xa xa đang dần biến mất, sau đó mở cửa xe, duỗi dài chân, ngồi xuống. Cậu không lập tức nổ máy, mà lấy ra bức ảnh trong túi áo trước, bật ngọn đèn nhỏ trong xe, tỉ mỉ ngắm nhìn. Thời gian trôi qua cũng thật mau, vừa ngoái đầu quay đi đã không còn có thể trở lại. Khi ấy  bọn họ chụp cái ảnh này trong hoàn cảnh nào nhỉ? Vì sao cười vui vẻ đến thế? Như thế nào mà một chút ấn tượng cậu đều không có.             Trong trí nhớ, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy lúm đồng tiền trên gương mặt vui vẻ đến vậy của Kỷ Huy, mà cũng chỉ là từ tấm ảnh đen trắng chụp chung này.Bọn họ khi đó, thật sự là khờ dại đến đơn thuần, đều là những đứa nhỏ không hiểu chuyện, cười đến sáng lạn như thế, không có một tia lo âu của năm tháng, thật kiến người khác phải hâm mộ. Đột nhiên rất muốn hút thuốc, Cố Lưu Niên lục trong túi lấy ra một điếu châm lên, kẹp ở ngón tay, nhưng cũng chẳng hút, mà giữ nó trên cửa kính xe, yên lặng nhìn điếu thuốc cháy trong gió… Tàn thuốc tắt dần, như ngọn lửa tình cảm trong lòng cũng như điếu thuốc, lụi tàn. Trời về chiều đã đọng sương, cậu vẫn ngồi bên trong xe không nhúc nhích, cũng chẳng hiểu đang suy nghĩ gì. Dựng thẳng áo khoác lên, che lấp một nửa thân hình cậu, chỉ lộ ra cái trán cùng đường cong ở mũi, giống như pho tượng, cân đối mà thâm trầm. Ánh mắt cậu trĩu nặng, giống như này càng lúc càng đọng sương chiều, vẻ ảm đạm lộ ra nỗi phiền muộn vô hạn. Khi đó, cậu còn chưa thấu hiểu được, yêu một người, có thể khiến bản thân mình cô đơn đến vậy. Rồi sau, vẻ mặt lặng câm, cậu dập tàn thuốc, nố máy cho xe chạy. . . Ánh sáng từ đèn sau của xe nhấp nháy giữa trời chiều rồi dần biến mất. . . . . . Hoàng hôn buông xuống, như vùi lấp đi dấu vết của chàng trai trẻ. Mời các bạn đón đọc Lưu Niên Tự Thủy của tác giả Bạch Vân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Phượng Vũ Chiến Ca - Ấn Liên
Nàng - trưởng công chúa kiêu hãnh của Bang Thập, bị quốc gia, bị dân chúng, bị người thân, và bị chính vị hôn phu của mình phản bội. Nàng chạy trốn trong đau khổ và nung nấu trả thù. Trên đường lưu lạc, nàng đã gặp những nam nhân định mệnh của đời mình. Lôi Nhược Nguyệt: Gần hai mươi năm, hắn đứng che mưa chắn gió cho nàng, để cho nàng không phải nhìn thấy bi ai, đau khổ, chiến tranh, loạn lạc, để nàng mãi là đóa hải đường tươi đẹp nhất của hắn. “Nàng đi, ta sẽ không giữ, nhưng hãy để ta đi cùng nàng.” Hắn cần nàng, hắn không cần quốc gia. Mạc Lăng Tiêu: Chân mệnh thiên tử, cả đời chỉ có một ước nguyện là làm cho dân chúng được sống an bình, no ấm, không màng danh vị, quyền lực. Nhưng khi phải chọn giữa nàng và quốc gia, hắn chỉ có thể lựa chọn một. Cuộc đời hắn là liên tiếp những hối hận và thống khổ. Nàng không bằng mạng sống của lê dân bách tính, nhưng nàng là cả mạng sống của hắn... Lưu Tịch: Nam nhân khiến cho người người điên đảo say mê, đẹp hoàn mỹ như lưu ly bảo thạch, không tỳ vết. Trong sáng. Thánh thiện. Lặng lẽ bên nàng. Lặng lẽ yêu nàng. Lặng lẽ bảo vệ cho nàng. Khi thực sự cùng nàng đối mặt với vực thẳm, hắn mỉm cười, dùng mạng mình để đổi lấy mạng nàng. Hắn một mình cô đơn rơi xuống vực sâu thăm thẳm, và vô vọng. A Mộc Đồ - Nhân trung chi Vương, người mang đôi mắt sói màu xanh sẫm, thăm thẳm như vực biển, không biết yêu, chỉ biết hận thù. Hắn bị chính vẻ quật cường bướng bỉnh của nàng làm cho đau đớn thống khổ. Lặng lẽ theo sau nàng, lặng lẽ chờ đợi nàng, lặng lẽ ôm con đợi nàng quay về, lặng lẽ khóc... Với câu hỏi kia, hắn cũng không trả lời nàng, chỉ ôm lấy nàng và mỉm cười cùng nàng đi tới tận cùng... Có một lời tiên đoán, cuộc đời nàng sẽ gắn liền với máu huyết và loạn ly, với chiến tướng và sụp đổ. Bao nam nhân thiết huyết trên con đường đi tìm tín ngưỡng cho riêng mình, nguyện vì nàng mà bỏ mạng... “Chỉ một lời nói của cô nương thôi cũng sẽ khiến thiên hạ lâm vào một hồi tinh phong huyết vũ...” Thật hay giả? Giang sơn? Mỹ nhân? Yêu, hận, tình, thù? Tất cả kết thúc như một bài tráng ca bi thảm.Mời các bạn đón đọc Phượng Vũ Chiến Ca của tác giả Ấn Liên.
Hôn Trộm 55 Lần - Diệp Phi Dạ
AudioBook Hôn Trộm 55 Lần   Lục Cẩn Niên và An Hảo kết hôn trong sự ép buộc của gia đình hai bên. An Hảo cho rằng ban đầu họ sẽ hờ hững với nhau nhưng tình cảm sẽ ngày càng quấn quýt. Vào đêm tân hôn, cô vừa mở miệng liền tuôn một tràng "3 KHÔNG" với anh: - Không được chạm vào tôi ở nơi công cộng ! - Không được nói tôi là vợ của anh ! - Không được cho người khác biết chúng ta sống cùng với nhau ! Lục Cẩn Niên mặt không biểu tình nhìn cô, nháy mắt một cái. - Không được chạm vào cô ấy ở nơi công cộng thì hắn có có thể vuốt ve trước mặt bao người. - Không cho nói là cô ấy là vợ của hắn thì hắn có thể nói hắn là ông xã của cô ấy.  - Về điều cuối cùng... Trong một cuộc phỏng vấn, hắn nói “Ngày nào tôi cũng ngủ cùng với An Hảo”. Mời các bạn đón đọc Hôn Trộm 55 Lần của tác giả Diệp Phi Dạ.
Anh Chồng Nhỏ Đáng Yêu Của Tôi - Cửu Cửu
Năm năm trước, sau khi bị sư huynh mà mình yêu tha thiết cự tuyệt tình cảm, Cốc Tử liền uống rượu say, bất cẩn nảy sinh quan hệ với cậu học sinh dạy gia sư là Trần Kiều. Vì uống say mèm nên cô cứ nghĩ đó là sư huynh. Khi ấy, Trần Kiều muốn giải thích với Cốc Tử nhưng lại lỡ dịp. Cốc Tử tưởng rằng đã uống thuốc tránh thai khẩn cấp rồi nhưng ai ngờ lại uống nhầm thuốc nên vẫn có thai. Bác sĩ nói, thành tử cung của cô rất mỏng nên nếu phá thai sau này sẽ không sinh con được nữa. Suy đi nghĩ lại, cô nghỉ học để sinh con, nhờ có Hạ Dữ Quân giúp nên cô vẫn lấy được bằng tốt nghiệp và có một công việc ổn định. Năm năm sau, Cốc Tử không thể chấp nhận được những cuộc hẹn xem mặt mà bố sắp xếp nên lại đưa con đến thành phố này. Trong một lần đi mua sắm cùng cậu con trai nhỏ Dược Dược, Cốc Tử bất ngờ gặp mẹ của Trần Kiều. Nghe mẹ kể Cốc Tử có một cậu nhóc rất giống mình, Trần Kiều lập tức tìm hiểu và theo đuổi cô. Cốc Tử dần dần gần với anh hơn, vì anh cứ quấn lấy cô và có những hành động rất trẻ con. Hơn nữa, vì con và cũng là ý của cha mẹ đôi bên, Cốc Tử chấp nhận kết hôn với Trần Kiều. Sau đám cưới, Trần Kiều nhận thấy sự lạnh nhạt từ phía Cốc Tử, nhiều lần cố tình về muộn để thăm dò cô. Lúc này, sư huynh của Cốc Tử xuất hiện… Từ sâu thẳm đáy lòng, người phụ nữ muốn tìm chỗ dựa hay trở thành chỗ dựa? Tình yêu rốt cuộc cần quan tâm như người chị, hay có thể đòi hỏi như một cô em gái? Vợ hơn tuổi là có phúc hay sẽ lục đục suốt cả ngày? Giữa người đàn ông đĩnh đạc quý báu như kim cương và chàng trai trẻ đẹp tuyệt vời, bà mẹ đơn thân xinh đẹp sẽ chọn ai? Phía sau những tình tiết lãng mạn là tình cảm chân thành, là câu chuyện giữa dòng máu không thể chia tách và tình yêu khắc cốt ghi tâm. Mời các bạn đón đọc Anh Chồng Nhỏ Đáng Yêu Của Tôi của tác giả Cửu Cửu.
Duyên Đến Chính Là Em - Mặc Ngư Tử 1123
Long Tuyền, nghề nghiệp quân nhân, hai mươi chín tuổi, trong bốn ngày nghỉ phép này nhiệm vụ của anh là phải đi xem mặt năm người, dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra đối tượng kết hôn. Lâm Lung, giáo viên dạy đàn tranh kiêm nhà văn, nhà thiết kế, số lần xem mặt không đếm xuể, kinh nghiệm từ việc xem mặt cũng vô cùng phong phú. Sau buổi xem mặt dù có cảm tình với nhau nhưng cả hai đều cùng rút ra một kết luận: Đối phương không phải đối tượng phù hợp với mình. Duyên phận đẩy đưa, không hẹn mà hết lần này đến lần khác gặp lại. Nhất thời rung động, anh lính đặc chủng lòng dạ sắt đá lại phải lòng cô giáo viên đàn tranh yểu điệu mảnh mai. Theo đuổi hay không đây? Vấn đề này… quả là khó nghĩ. Mời các bạn đón đọc Duyên Đến Chính Là Em của tác giả Mặc Ngư Tử 1123.