Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đặc Quyền Của Giáo Sư

"Trong bộ truyện, từng chương sẽ là những câu chuyện của đôi nam nữ chính. Không có bố cục mở đầu dẫn đến kết quả dài dòng như những bộ khác của tôi(tác giả), nhưng lại có phần đặc sắc riêng, cũng không quá sướt mướt giống như ngôn tình "truyền thống" . Đặc biệt, trong khi đọc mọi người sẽ biết được tóm tắt chuyện trước kia của nam-nữ chính. Mà không cần phải kể lại toàn bộ (cười)." #1  Người phụ nữ nào cũng mong có người đàn ông thật hoàn hảo bên cạnh. Ví dụ như gia thế tốt,ngoại hình điển trai, cao to không đen hôi, biết chăm sóc người phụ nữ của mình. Nói chung đó là loại đàn ông tuyệt vời nhất thế gian. Nhưng sự thật là loại đàn ông như thế sớm đã tuyệt chủng, không thì đã lập gia đình, hoặc tàn nhẫn hơn là bọn họ đều đã có "BẠN TRAI".  Cố Thanh Vũ cũng hiểu điều đó nên từ trước đến nay đối với tình yêu chín phần không quan tâm, còn một phần lâu lâu mới "thèm" thôi. Nhưng không ngờ cô lại may mắn gặp được người đàn ông "tốt" như vậy, còn cưu mang cô cho ở nhờ nhà (?) #2 Người đàn ông này thật kỳ lạ,  trước khi yêu cô,  người hệt như khúc gỗ, khuôn mặt thì như đưa đám, suốt ngày cau có, hiếm lắm cũng chỉ có vài lần mỉm cười, nhưng nụ cười ấy nếu không phải là cười khinh bị cũng là chế giễu người khác. Vậy mà khi yêu cô rồi, tính tình liền thay đổi 180 độ, luôn giở thói lưu manh với cô, lại biết làm nũng như đứa trẻ. Thật phiền chết cô! #3 "Cố Thanh Vũ, em nói thử xem,  làm cách nào để con người cảm thấy khoái lạc nhất !? " Người nằm dài trên sofa, tay cầm điện thoại bấm bấm, cất tiếng hỏi. Cố Thanh Vũ ngồi cách đó không xa, điềm đạm trả lời "Sex. " "Ý kiến hay, chúng ta cùng thử." Anh ngồi bật dậy, cười tươi nói. Cô Thanh Vũ trừng mắt "Không hứng thú." Lục Tử Ngạn e thẹn "Anh có chỗ nào không hấp dẫn? " #4 "Ngạn Tử, anh thấy tấm nệm này thế nào? " Lục Tử Ngạn ngẫm nghĩ một hồi mới trả lời "Màu sắc không tệ, cũng êm ái, khi 'vận động' chắc chắn độ nhún rất tuyệt. " Cố Thanh Vũ lập tức quay mặt đi. *** 2 năm trước, Cố Thanh Vũ là sinh viên năm nhất của giáo sư Lục Tử Ngạn. Cố Thanh Vũ vẫn sẽ là một học viên mờ nhạt như thế nếu không có một ngày giáo sư Lục gặp cô tất tả làm việc đến tối muộn sau giờ học trên lớp để kiếm tiền.  Cố Thanh Vũ rất kiên cường, một mình sống cùng bà, một mình kiếm tiền để vừa học vừa chăm sóc bà, một mình đối mặt với thế giới. Lục Tử Ngạn liền để cô làm việc ở văn phòng giáo sư của mình, trả tiền lương để giúp đỡ cho cô.  Cho đến ngày bà cô mất, ngày mà người thân nhất trên Thế giới này rời bỏ cô, Lục Tử Ngạn bước đến, nắm lấy tay cô và bảo  "Cố Thanh Vũ, theo tôi về nhà. Tôi sẽ chăm sóc em." Cứ như thế, một giáo sư Lục mặt lạnh với một tảng băng trong lòng dần dần tan ra, anh chăm sóc cô, yêu thương và bảo vệ cho cô.  Cũng từ đó mà giáo sư Lục mặt lạnh cũng biến đổi cả về tính nết, mặt dày, vô sỉ, làm nũng với Cố Thanh Vũ mọi lúc. Cũng như Cố Thanh Vũ nói về anh cuối chuyện: " Một người như anh, tính tình trầm ổn, yêu rồi mới phát hiện gian tà cỡ nào. Nhưng cũng vô cùng dễ thương, lại sống rất sâu sắc... Đối với tôi luôn một lòng một dạ." Trích dẫn đi kèm: Ngạn Tử, cả đời em chỉ yêu anh, thế gian này không ai biết đến sự tồn tại của em cũng được, chỉ cần mình anh biết là đủ... ---------------------------------------------- Truyện này rất hay, được cái mình ri viu không hay :))))) Đây là một câu chuyện tình yêu cực kỳ nhẹ nhàng và vô cùng sâu lắng. Thật sự nó rất là hay, túm lại, không nói nhiều TRUYỆN NÀY NÊN ĐỌC  :))))) ~~~~~~~~~~~~ Bây giờ là 11h39 và bài hát đang nghe là bài Thị_trấn_cổ_tích của Tam Vô Đây là bài hát Trung Quốc các mẹ nhé, rất nhiều người đã cover bài này, nhưng Tam Vô cover có lẽ là hay nhất. Giọng Tam Vô cũng nhẹ như Đặc quyền của giáo sư vậy =))))). Bài này rất là hay, lời bài hát vô cùng đẹp, các mẹ có thể lên youtube xem vietsub để coi lời. Hay lắm luôn, nhạc chuông điện thoại của con là bài này đấy :)))))))) *** "Lục Tử Ngạn, anh còn định ngủ đến bao giờ? " Cố Thanh Vũ đá mạnh vào cái giường, nhíu mày nói lớn. Đã hơn 7 giờ sáng mà anh còn chưa tỉnh. Định bùng tiết sao? Người nằm trên giường không thèm nhúc nhích. Cô giơ tay lôi tấm chăn giày cộm ra, dùng sức kéo thân hình to lớn trên giường "Ngạn Tử, anh mà không dậy...em sẽ bỏ đói anh đấy." Lục Tử Ngạn liền mở mắt, vòng tay ôm lấy cô, vui vẻ nói "Chào buổi sáng." Lại còn hôn lên má Cố Thanh Vũ Cô tròn mắt, vội đẩy anh ra, khuôn mặt ửng đỏ, không nói một câu bỏ ra ngoài. Lục Tử Ngạn ngồi trên giường híp mắt cười. Buổi sáng không tệ. Một lát sau, anh đã quần áo tươm tất đi xuống nhà dùng bữa sáng. Hôm nay là sandwish, cầm miếng bánh lên thưởng thức, đôi đồng tử đen láy chăm chú nhìn người đối diện, từ khi dọn về sống với anh, cô đã quen bị anh nhìn chằm chằm như thế. Có thể gọi là chai mặt rồi nên không thấy ngại. "Thanh Vũ, sao em lại lạnh lùng như thế?" Cố Thanh Vũ đầu không ngẩng lên, vẫn nhàn nhã ăn sáng, cất tiếng "Vậy sao anh có thể mặt dày lúc nào ăn cơm cũng nhìn em chằm chằm như vậy?" Lục Tử Ngạn nghiêng đầu, tự nhiên trả lời "Vì em đẹp." Cô không nói tiếp, nếu không mau mau ăn sáng cô sẽ trễ giờ học. Nhớ lại hai năm trước khi về đây, Lục Tử Ngạn không nói nhiều và trêu chọc cô như bây giờ, anh lúc đó rất trầm tính. Cả ngày nói chuyện với nhau cũng chỉ vài câu. Cô từ nhỏ luôn sống cùng bà nội, ngoài giờ học ra, thời gian còn lại cô toàn đi làm thêm. Năm đó cô trở thành sinh viên năm nhất, anh là giáo sư lớp cô. Đột nhiên một lần anh nói muốn cô trở thành trợ giảng của mình, còn bắt cô phụ giúp quét dọn và sắp xếp đống tài liệu trong phòng làm việc mỗi ngày, khiến thời gian làm việc của cô bị hạn chế. Cũng may Lục Tử Ngạn còn có lương tâm nói rằng sẽ trả lương cho cô. Tuy số tiền rất cao nhưng cô cũng không muốn kéo dài, tìm mọi cách để bỏ việc, nhưng lại bị anh uy hiếp "Nếu em không tiếp tục làm việc tôi sẽ khiến em mãi mãi không tốt nghiệp", lúc đó cô rất lo lắng, còn nghĩ anh là tên biến thái muốn hãm hại cô. Sau này mới biết đươc, anh nhiều lần đi theo cô đến nơi làm việc, quan sát cô từ xa. Vì không muốn cô chạy hết nơi này sang nơi khác làm thêm nên mới nghĩ ra cách này. Khiến cô cảm động không thôi. Khi đến trường thì cả hai đi riêng. Vì cô và anh ở chung nhà là một bí mật. Cô không còn đi làm nữa nên đã kết đựoc một số bạn bè trong lớp, thường ngày vẫn hay tán ngẫu cùng họ. Cố Thanh Vũ chạy tức tốc đến trường. Trễ rồi, cô bị trễ học rồi. Dù cố gắng thế nào thì cô vẫn bị trễ học, còn nguyên nhân hại cô bị trễ thì đến rất đúng giờ (tất nhiên là vì anh dùng xe hơi). "Vũ Vũ, hôm nay cậu đi muộn là lần thứ năm rồi." Bạn cùng bàn Phong Hiểu Ái thấy cô vừa bước vào chỗ ngồi liền nói nhỏ. "Ngủ quên sao? " Cố Thanh Vũ thở phì phò "Không phải." "Vậy thì tại sao?" "Học trò Cố, em lại đi trễ rồi. phải phạt thế nào đây. " Lục Tử Ngạn đứng trên giảng đường cất tiếng nói. Cô mím môi trừng mắt nhìn anh, phạt? Anh còn dám phạt cô, nếu không phải do anh thì cô đâu có bị trễ. Phong Hiểu Ái thở dài, cảm thán thay bạn "Vũ Vũ, cậu tiêu rrồi." "Sau tiết học hãy đến văn phòng gặp tôi." - Lục Tử Ngạn cất tiếng ra lệnh. Cô không cách nào khác phải vâng lời. Ở trường Đại học, tiết học của Lục Tử Ngạn là tâm lý học, ngày nào cũng có tiết của anh. Tuy ở trên trường lúc nào cũng xem nhau như người xa lạ nhưng lúc không có ai, Lục Tử Ngạn lại bắt đầu giở tật xấu. Chẳng hạn như bây giờ, với lí do là phạt cô nên anh đang được thoải mái nằm trên đùi cô ở trong phòng làm việc. Cố Thanh Vũ cau mày lên tiếng "Anh còn không để em về lớp? " Cô ngồi đây cũng gần nửa tiếng rồi. Nếu không quay lại sẽ bị nghi ngờ. "Sao em lại gấp gáp như vậy?" Lục Tử Ngạn nhàn nhã đọc sách, trả lời. Cố Thanh Vũ: "Ở đây là trường học, anh đừng xem như ở nhà có được không? " "Em chưa từng nghe câu: Trường học là ngôi nhà thứ hai sao? Vì vậy cứ tự nhên như ở nhà là được." Cố Thanh Vũ :... *** Nằm lâu như vậy không nghe thấy cô phàn nàn, lại rất yên tĩnh. Lục Tử Ngạn liền ngước mắt nhìn. Thì ra cô đã ngủ quên. Khoé miệng anh chợt giương lên, kỹ thuật ngủ tốt như vậy, ở đâu cũng ngủ rất ngon. Mái tóc dài óng mượt của cô theo gió phất phơ trước mặt anh, Lục Tử Ngạn im lặng ngắm nhìn cô, anh rất thích ngắm nhìn Cố Thanh Vũ, dù là lúc tĩnh hay động đều rất đẹp và yên bình. Giống như cái tên của cô vậy: Thanh Vũ (Cơn mưa trong lành, thuần khiết) Cũng vì vẻ ngoài trầm tĩnh của cô mà anh đã bị thu hút, mỗi lần hết giờ học cô liền chạy như bay bỏ đi. Đối với người lạnh lùng như anh chuyện đó đều không hứng thú. Nhưng trong một lần đi dạo, chợt phát hiện cô đang ở trong cửa hàng tiện lợi làm việc. Vừa làm vừa học, lúvc đó cũng hơn mười giờ tối. Không hiểu sao anh lại đứng yên lặng nhìn cô. Từ đó cứ mỗi lần hết giờ học, anh lại đi theo Cố Thanh Vũ, chầm chậm phía sau. "Cố Thanh Vũ..." Lục Tử Ngạn vươn tay chạm vào khuôn mặt trái xoan trắng nộn, ánh mắt thâm tình nhìn cô..vô thức bật cười. Vì ngủ ngồi nên đầu cô không ở yên mà gật lên gật xuống vô tình chạm môi anh. Lục Tử Ngạn vô cùng ngạc nhiên, dù chỉ là vô tình.. "Ưm..hử? " Đúng lúc Cố Thanh Vuc vừa tỉnh giấc, nhìn vẻ mặt ngây ngốc của anh liền thắc mắc. Lục Tử Ngạn hai bên má hơi ửng đỏ, lộ dáng vẻ e thẹn "Tiêu Vũ, đột nhiên, anh muốn hôn em." "Anh điên sao?" Câu nói của cô như tạt một gáo nước lạnh vào anh. Mày đẹp liền nhíu lại, anh cất giọng "Tại sao em cứ thích phá hỏng không khí thế? " "Mau ngồi dậy, em mỏi chân rồi." Lục Tử Ngạn bực tức, dùng tay ấn đầu cô xuống, chạm môi mình. Cố Thanh Vũ trợn tròn mắt, nhịp tim phút chốc mất bình tĩnh. Tuy đây không phải nụ hôn đầu của hai người nhưng nó đến quá bất ngờ. Từ khoảng cách này cô có thể nhìn thấy hàng mi dài của anh, cảm nhận hơi thở thanh lạnh cương nghị. Lục Tử Ngạn hôn đủ rồi mới rời khỏi đôi môi Cố Thanh Vũ, đôi mắt màu đen ma mị giống như đang mê hoặc cô, bàn tay trên gáy vẫn chưa buông. Anh nhếch miệng cười "Vãn còn đơ quá." Cố Thanh Vũ giật mình, đẩy anh ra, đứng bật lên "Đồ lưu manh." Lục Tử Ngạn ngồi dậy, tròng mắt lấp lánh "Yên tâm, chỉ lưu manh với mình em." Cô hết nói nổi, thở ra một hơi, rồi mặc kệ anh bước đi. "Tiểu Vũ." Cách gọi thân mật của anh thường chỉ dùng khi ở nhà, bây giờ đột nhiên gọi khiến cô không phản ứng kịp, ngơ ngác một chút mới trả lời "Chuyện gì." Lục Tử Ngạn tỏ vẻ thoả mãn "Đùi em rất êm, cảm giác không tệ." Cô:..... Cố Thanh Vũ thật sự hối hận vì đã quay lại trả lời anh, Lục Tử Ngạn khốn khiếp..   Mời các bạn đón đọc Đặc Quyền Của Giáo Sư của tác giả Dư Lạc Thuần.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Đàn Ông Đào Hoa
Nguyên văn tiếng Anh: The Ginger Man Dịch giả: Nguyễn Bích Lan  Tác phẩm Người Đàn Ông Đào Hoa được xuất bản vào năm 1955. Cuốn tiểu thuyết này đã trở thành kiệt tác, khiến tên tuổi Donleavy nổi tiếng khắp thế giới.  Nhân vật chính - Sebastian Dangerfield là người đàn ông được mệnh danh là "người ngoài "cô đơn trong một xã hội đầy thù địch , một kẻ luôn bị rượu và gái dẫn dắt bởi sự tham lam và lòng đố kỵ. Tuy nhiên, đằng sau thói phóng túng và hoa đường đó vẫn ẩn chứa một trái tim dịu dàng và ước muốn có được mái ấm gia đình mà trước đó anh ta đã từ bỏ .... *** J. P. Donleavy sinh năm 1926 tại Brooklyn. New - York trong một gia đình người Ailen nhập cư. Ông tham gia hải quân Mỹ trong thế chiến thứ hai sau đó sang Ailen theo học tại trường đại học Trinity, ở Dublin.  James Patrick Donleavy là một tiểu thuyết gia và nhà viết kịch người Ireland / Mỹ. Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là cuốn tiểu thuyết The Ginger Man (Người Đàn Ông Đào Hoa), ban đầu bị cấm vì tục tĩu. *** Một ngày nắng hiếm hoi của mùa Xuân. Chiếc xe ngựa lóc cóc chạy trên đường Tara xuôi về khu bến cảng trong khi bọn nhóc mặt trắng đi chân đất đua nhau hò hét.  O'Keefe bước vào quán rượu, đặt mông lên một chiếc ghế cao. Lúc lắc chiếc ba lô trên lưng , anh ta đưa mắt nhìn Sebastian Dangerfield.  - Bồn tắm ở đó to đùng. Hai tháng tớ mới tắm. Càng ngày tớ càng giống người Ailen. Muốn vào tắm cậu phải đi qua một cái cửa quay, giống như đi tàu điện ngầm ở Mỹ vậy.  - Cậu đi hạng nhất hay hạng ba, Kenneth?  - Hạng nhất. Tớ đến vỡ mông vì phải ngồi vò đồ lót và trong những căn phòng ẩm ướt ở Trinity thì chẳng cái quái gì có thể khô được. Cuối cùng tớ phải mang khăn tắm ra hiệu giặt là. Ở Havard tớ có thể tắm thỏa thích dưới vòi sen và có thể thọc chân vào đồ lót sạch sẽ.  - Cậu sẽ được uống gì đây nhỉ, Kenneth?  - Ai trả tiền?  - Tôi vừa mới đem cái lò sưởi điện ra hiệu cầm đồ.  ​​​​​​​ Mời các bạn đón đọc Người Đàn Ông Đào Hoa của tác giả J. P. Donleavy.
Máu Hồng Y
Brian Moore, người được văn hào Graham Greene xem là một trong những tiểu thuyết gia đương thời mà ông ái mộ, sinh năm 1921 tại Belfast, Bắc Ireland. Cuối Thế Chiến Hai, ông phục vụ trong Bộ Vận tải Quân sự của Anh. Sau chiến tranh, ông làm việc cho Liên Hiệp Quốc ở châu Âu rồi di cư tới Bắc Mỹ năm 1948, làm ký giả và nhập tịch Canada. Từ năm 1955, ông nổi tiếng trên văn đàn với tác phẩm The Lonely Passion of Judith Hearne - Sự Thương Khó Hiu Quạnh Của Judith Hearne, một chuyện kể đầy buốt nhói về nỗi cô đơn và sự tan vỡ các ảo tưởng. Hai cuốn tiểu thuyết kế đó: The Luck of Ginger Coffey - Vận Số Của Ginger Coffey, 1975 và The Great Victorian Collection - Bản Sưu Tập Quí Báu Thời Victoria, 1975 đều được giải thưởng văn chương của Phủ Toàn Quyền Canada. Các cuốn tiểu thuyết khác của ông như Catholics - Người Công Giáo (1972), The Mangan Inheritance - Quyền Thừa Kế Mong Manh (1979), đều nằm trong danh sách đề cử nhận giải thưởng văn học danh tiếng Booker. Riêng cuốn Máu Hồng Y, tên nguyên tác là The Color of Blood - Màu Của Máu, 1987, cùng một lúc được hai giải thưởng, The Sunday Express Book of the Year Award và Canadian Authors Association Literary Award for Fiction. Ông hiện cùng gia đình sống ở Malibu, California, Hoa kỳ. Tuy tác giả không nêu tên quốc gia bối cảnh Máu Hồng Y nhưng xét theo tình tiết, có lẽ đó là Tiệp Khắc, một nước Trung Âu mà đại đa số dân chúng là người Công giáo. Từ năm 1948, Tiệp Khắc (Czech) bị đảng Cộng sản cai trị, và cùng với các nước Cộng sản Đông Âu khác, trở thành chư hầu của Liên bang Sô Viết tàn độc. Cuộc quật khởi “Mùa xuân Praha” 1968 thất bại trước đoàn xe bọc sắt của Sô Viết. Người Nga nhân đó chiếm đóng Tiệp Khắc và kìm kẹp nghiệt ngã hơn. Mãi đến 1989, nhờ chuyển biến ngay tại Nga và vận hội mới của các nước Đông Âu, cuộc “Cách mạng nhung” mới thành tựu, bắt đầu thể chế tự do dân chủ mà không có bạo động, đổ máu. Cuốn Máu Hồng Y, xuất bản năm 1987, viết về cuộc xung đột tối hậu giữa Giáo hội Công giáo với Nhà nước mà thực chất chẳng liên quan tới “Tình yêu Thiên Chúa”. Khi sắp bùng lên một cuộc nổi loạn nhằm lật đổ chế độ Cộng sản, Hồng y giáo chủ Stephan Bem thấy mình bị mắc kẹt và bí lối trong một mạng lưới của những lừa lọc, bạo động và dàn dựng chính trị không chút xót thương. Sau khi may mắn thoát khỏi một lần mưu sát tàn bạo và một cuộc bắt cóc mờ mịt, ông trở thành kẻ chạy trốn, không biết cất chân bước về hướng nào vì bốn phía đều trùng điệp kẻ nghịch. Tuy bối cảnh Máu Hồng Y không phải là Việt Nam nhưng đi vào tác phẩm, độc giả Việt có cơ hội nhìn lại những vấn đề thiết thân như bản chất và cùng đích của tôn giáo; phẩm chất của con người tôn giáo; tương quan giữa tôn giáo và chính trị trong lòng dân tộc… Độc giả cũng sẽ bắt gặp những bóng dáng không xa lạ gì với hoàn cảnh Việt Nam. Một chế độ toàn trị; một mặt xem tôn giáo như một thế lực gây thương tổn và sỉ nhục chính quyền; một mặt muốn sử dụng vài phần tử tôn giáo làm kẻ chính trị ngoại vi cho mình. Những tín đồ “thuần thành” và những tín đồ “yêu nước”. Các khuynh hướng chính trị tuy đối kháng nhau nhưng đều muốn dùng tôn giáo và tín đồ của nó để làm sức lực và phương tiện cho cái gọi là “phục vụ quyền lợi của quốc gia dân tộc” mà thực chất chỉ là tranh đoạt quyền lực… *** Vào khoảng giữa chín giờ và chín giờ rưỡi tối, chiếc xe hơi đưa ông về Nhà Chung chạy vào Quảng trường Tuyên ngôn Độc lập. Trời mưa, mưa mùa hạ. Trong quảng trường, các bức tượng, các mái nhà và các đài tưởng niệm sũng ướt, trơn mượt; vỉa hè bóng loáng. Ông bấm chiếc đèn pin nhỏ bằng cây bút rọi vào kẹp hồ sơ, không phải để coi lại những điều ông vừa ghi trong cuộc họp mà là để đọc cuốn sách nhỏ của thánh Bernard thành Clairvaux:[1] Bạn có nghĩ rằng con người bẩm sinh với lý trí mà không sống theo lý trí của mình thì, theo cách nào đó, không thua kém gì thú vật? Khi thú vật không tự chế được bằng lý trí thì nó có lý do gì về mặt tự nhiên, nó không được ban cho tặng phẩm ấy. Nhưng con người mà sống như thế thì không gì có thể biện minh được. Đôi lúc trong khi đọc thánh Bernard, ông có thể buông rơi thế giới đầy trách vụ của mình để rút vào cõi thinh lặng, nơi Thiên Chúa chờ đợi và phán xét. Nhưng lúc này, cùng với cảm giác đó, ông thấy có một chiếc xe hơi màu đen đang lạng sát vào xe mình. Ông quay mặt ngó. Người lái xe đen là một phụ nữ đầu quấn chiếc khăn lụa màu lục. Trên chiếc ghế bên cạnh cô, một người đàn ông rậm râu hai tay cầm súng lục, giơ lên, nhắm thẳng mặt ông. Trong chớp mắt, Joseph, tài xế của ông, quặt mạnh tay lái, cố ý táng xe mình vô chiếc xe đen. Sức ly tâm làm người ông bật lên, quay tròn và văng ra ngoài. Người ông rơi uỵch xuống vệ đường ẩm ướt. Trong một lúc lâu, ông nằm đau đớn, nửa mê nửa tỉnh, mắt nhìn lên bóng tối trời đêm mịt mùng. Có tiếng còi xe hơi; ông nghe bước chân tiến tới gần. Từ phía trên ông, một phụ nữ trẻ đang ngó xuống, đầu quấn chiếc khăn lụa màu lục. Mặt cô ứa máu, ghim đầy mảnh kính nhỏ li ti. Ông cố nhỏm dậy, thấy trên đùi cô loang lổ vết đen đặc, chỗ máu ứa ra thấm loang qua váy. “Cô không sao chứ?” ông hỏi, một cách ngớ ngẩn và bối rối. “Cô bị thương ư?” Không trả lời, cô xoay người đi thẳng, bước rất lẹ tuy khập khễnh, nhắm hướng Đường Trung Tâm Chợ. Dòng xe cộ chạy vào quảng trường bị cuốn hút bởi tai nạn, chậm dần và ngừng hẳn. Ông đứng lên, xâm xoàng. Khi mắt đã thôi mờ mịt, ông thấy có người đàn ông đang ngồi trong một chiếc xe, nhìn ông. “Ngài…” người ấy nói, như thể đang suy tính gọi ông theo danh xưng nào. “Cha không sao chứ… thưa Đức cha?” ... Mời các bạn đón đọc Máu Hồng Y của tác giả Brian Moore.
Nỗi Đau Rồi Sẽ Qua Đi
“Đa cảm với tất cả mọi thứ hay vô cảm với bất cứ điều gì, thế nào sẽ tốt hơn?” Nỗi đau rồi sẽ qua đi – cuốn tiểu thuyết xoay quanh tình bạn giữa Samantha Herring và Eliot. Sau tai nạn ô tô, Samantha Herring lúc nào cũng mang bên mình những nỗi đau, đó không chỉ là nỗi đau từ chiếc chân bị thương mà còn là cái chết của người mẹ, chính sự mất mát đó đã phá nát gia đình và mái ấm của cô. Cô xa lánh bạn bè và rồi tự thu mình vào vỏ bọc, để mặc màn sương của chán nản và phiền muộn vây quanh mình. Cho đến một ngày Sam gặp Eliot, một kẻ cô độc và bất cần, mang trong mình một bí mật không ngờ - chàng trai đó hoàn toàn không thể cảm nhận được nỗi đau. Dường như Eliot chẳng mảy may bận tâm tới bất cứ thứ gì trên đời ngoại trử Sam. Và khi họ bắt đầu trở nên thân thiết hơn, đó cũng là lúc họ buộc phải đối mặt với những ký ức đau thương của Sam về tai nạn ngày hôm ấy – những ký ức có thể đang nắm giữ sự thật về những gì thực sự xảy ra ngày hôm ấy. Hai con người mang trong mình những nỗi đau, họ đồng cảm và “dìu” nhau đứng dậy trong cuộc sống. Nhưng liệu hiện thực cuộc sống có thể khiến họ dũng cảm bước qua nỗi đau ấy, bước ra khỏi mặc cảm của bản thân mình để có thể có được cuộc sống bình thường và trở thành con người hoàn hảo hơn? *** Mình biết được cuốn tiểu thuyết này trong một lần rất tình cờ, khi ấy đang đi qua quầy sách trong nhà sách thì thấy bookmark của 1 cuốn nào đó bị rơi xuống đất. Lúc nhặt lên cho vào lại thì cũng tiện thể lướt qua luôn sách xem nội dung thế nào. Công nhận là truyện phương Tây lúc nào cũng vẽ bìa đơn giản nhưng vẫn thấy đẹp, chỉ nhìn không cũng thấy bắt mắt rồi. Cuốn này mình thấy khá dày nên chỉ giở lướt qua trang đầu với tập trung xem nội dung bìa sau thôi. Ngay dòng đầu tiên đã có một câu quote làm mình khá ấn tượng: “Đa cảm với tất cả mọi thứ hay vô cảm với bất cứ điều gì, thế nào sẽ tốt hơn?”. Tất nhiên là sau đó mình đã mua về và đọc thử luôn :D Nói sơ qua về nói dung cuốn tiểu thuyết này, thì nó tập trung câu chuyện về hai nhân vật chính là Sam - một cô gái luôn cảm thấy đau đớn tuyệt vọng trước cái chết của mẹ cùng với thương tật ở chân trong vụ tai nạn giao thông, và Eliot - một chàng trai với căn bệnh kỳ lạ là không thể cảm nhận được nỗi đau. Hai nhân vật đều ở trong hoàn cảnh đối lập nhau, nhưng lại có thể trở thành bạn bè, cùng nhau đối mặt với những ký ức vụn vỡ của Sam và tìm hiểu sự thật đằng sau vụ tai nạn đó. Phải nói rằng, cuốn tiểu thuyết này đã rất xuất sắc khi miêu tả được tâm lý và tính cách của từng nhân vật. Mỗi nhân vật trong đây đều phải đối mặt với những nỗi đau của riêng mình, không chỉ về thể xác mà về mặt tinh thần càng được thể hiện rõ ràng hơn. Chủ đề về trầm cảm giờ cũng không còn là một chủ đề mới mẻ ở nước mình, nhưng khi đọc cuốn tiểu thuyết này mình cũng đã thấu hiểu được phần nào nỗi tuyệt vọng và đau đớn của những người phải chịu đựng chứng bệnh trầm cảm. Họ luôn cảm thấy bế tắc ở trong cuộc sống, phải nhờ đến những bác sĩ tâm lý, tìm đến những viên thuốc an thần để tìm lại cảm giác yên bình và nhẹ nhàng hơn. Trong cuốn tiểu thuyết này, từng người nhà trong gia đình của Sam cũng phải chịu đựng hoàn cảnh tương tự đó. Cái chết của người vợ, người mẹ đã để lại một lỗ hổng lớn trong cuộc sống vốn hạnh phúc và yên bình của họ. Xung quanh họ luôn bao phủ dày đặc một màn sương trầm cảm, mỗi thành viên trong gia đình đều có nỗi đau của riêng mình. Tưởng chừng toàn bộ câu chuyện sẽ là một màu sắc u ám, nhưng sự xuất hiện của Eliot đã làm cho cuộc sống của Sam dần thay đổi. Dù hoàn cảnh của Eliot hoàn toàn đối lập với Sam - luôn cô độc, một kẻ lập dị mắc phải căn bệnh kỳ lạ khiến cậu không cảm thấy được sự đau đớn, nhưng cậu vẫn luôn lạc quan với cuộc sống, Chính sự kết hợp “kỳ lạ” này khiến cho mạch chuyện lúc vui tươi lúc buồn bã, thỉnh thoảng lại làm mình băn khoăn với suy ngẫm xem không biết cái kết sẽ hướng về phía nào. Đặc biệt, cuốn này lại có một “plot twist” khiến cho mình phải ngỡ ngàng khi đọc đến cuối chuyện. Điểm trừ của mình là đọc xong cái đoạn đấy khiến mình vừa buồn vừa bực, tự hỏi sao truyện nó lại khiến mình như đi tàu lượn vậy, buồn vui lẫn lộn luôn. Truyện viết lấy bối cảnh hai nhân vật chính đều là học sinh sắp thi lên đại học, chưa kể đến chủ đề chính của chuyện là nói về trầm cảm và tình cảm gia đình nên mình thấy cuốn tiểu thuyết này phù hợp với nhiều bạn trẻ, đọc để suy ngẫm và đọc để tránh ảo tưởng rằng mình lúc nào cũng cảm thấy “trầm cảm” vì căn bệnh trầm cảm thực sự rất khó để có thể điều trị được. Nhưng dù sao, gia đình và bạn bè vẫn là điểm tựa vững chắc giúp mình thoát khỏi bóng đen của căn bệnh đó. Cá nhân mình thấy cuốn tiểu thuyết này khá hay, có nút mở và nút thắt giúp cho nội dung câu chuyện được chặt chẽ hơn. Nếu bạn thích những cuốn tiểu thuyết vừa tình cảm nhẹ nhàng nhưng có xen lẫn những khoảng u ám, đủ làm cho cảm xúc của bạn lẫn lộn thì không nên bỏ qua cuốn tiểu thuyết này. Mời các bạn đón đọc Nỗi Đau Rồi Sẽ Qua Đi của tác giả Laura Tims.
Người Tình Phu Nhân Sư Trưởng
Có lẽ gần đây tác giả Diêm Liên Khoa được biết nhiều hơn nhờ hai tác phẩm Đinh Trang Mông và Tứ Thư mới được Tao Đàn phát hành. Nhưng Boog lại chọn Người tình phu nhân sư trưởng cho mối duyên tình với các tác phẩm của ông. Cũng đọc lời giới thiệu mà Boog mới biết Diêm Liên Khoa đi bộ đội, được đề bạt sĩ quan. Có lẽ môi trường quân ngũ cũng là tư liệu cho tác phẩm Người tình phu nhân sư trưởng. Diêm Liên Khoa lựa chọn cho mình một con đường đi rất khác. Ông luôn chọn chủ đề là những gì đen tối, góc khuất của bộ mặt xã hội Trung Quốc. Chính vì thế mà các tác phẩm của ông “sách viết ở Trung Hoa, đón đọc khắp thế giới”. Trả lời phỏng vấn phóng viên nước ngoài nhà văn nói rằng: “Tôi tin rằng một ngày nào đó trong tương lai, nhà văn có thể cho xuất bản bất cứ điều gì họ viết về Trung Quốc”. Người tình phu nhân sư trưởng cũng không ngoại lệ. Nó là tác phẩm rất “nghịch tặc”. Câu chuyện về mối tình vụng trộm của anh cần vụ Ngô Đại Vượng và Lưu Liên - phu nhân trẻ tuổi của vị sư trưởng vừa nhiều tuổi vừa liệt dương. Mối tình vụng trộm nhưng cũng vô cùng lãng mạn và đắm say. Nếu biết hai người không mặc gì, không ra khỏi nhà, đói ăn, mệt ngủ, tỉnh dậy làm tình suốt 7 ngày 7 đêm hẳn bạn sẽ biết được mức độ của nó như thế nào rồi đó. Những tôn chỉ mục đích, lý tưởng của Mao chủ tịch được hai nhân vật thuộc nằm lòng tới từng dấu chấm dấu phẩy, vì nhân dân phục vụ. Nhưng những thần tượng được kính cẩn tôn thờ đều lần lượt bị đập phá tan tành để thể hiện tình yêu mãnh liệt, chân thành của mình. Nhưng không chỉ là về mối tình vụng trộm đó mà mặt đen tối trong quân ngũ cũng được đề cập một cách chân thực. Các loại tham nhũng trong quân ngũ: từ chuyện hối lộ kinh khủng như gọi đi lính, đến vào đảng, chuyển sang lính tình nguyện và đề bạt cán bộ, từ các vụ lãng phí, lấy của công làm của riêng đến chuyện lấy tiền mua báo đảng ... các bạn sẽ thấy bóng hình nó trong tác phẩm. Giọng kể của Diêm Liên Khoa có một cái gì đó rất cuốn hút, muốn đọc tiếp, đọc không hề bị chán. Sau khi đọc xong quyển này chính thức bị tác giả này dụ, sẽ đọc tiếp các tác phẩm đã xuất bản ở Việt Nam mà Boog có. Review Binh Boog *** Nhà Văn Diêm Liên Khoa viết xong tác phẩm “Người tình của phu nhân sư trưởng” (Vì nhân dân phục vụ) năm 2004. Với bối cảnh là thời kỳ cao điểm tôn thờ cá nhân 1967, sách viết về cuộc tình vụng trộm giữa chú lính cần vụ và bà vợ trẻ 32 tuổi của một ông tư lệnh sư đoàn bị liệt dương, trong đó họ cùng đập phá thần tượng khi làm tình để thể hiện tình yêu chân thực với nhau. Dịch giả Vũ Công Hoan – Đã đoạt giải thưởng về văn học dịch. Chỉ trong vòng mười năm, ông đã chuyển ngữ 25 tác phẩm nổi tiếng của Trung Quốc, phần lớn là tiểu thuyết, trong đó có những tác phẩm có đẳng cấp cao như: Phế đô, Hoài niệm sói, Hứa Tam Quan bán máu, Huynh đệ, Người đẹp tặng ta bùa mê… đã được bạn đọc Việt Nam đón nhận nồng nhiệt. “…Anh nhìn thấy Lưu Liên đặt quyển sách lên đầu giường. Trên người chị chỉ mặc mỗi chiếc váy ngủ lụa hoa màu lam hồng. Bởi vì là váy ngủ, nên lỏng lẻo và rộng thùng thình, lúc nào cũng sẵn sàng tụt khỏi người. Anh lơ mơ nhớ ra, khi lên gác không thấy chị mặc váy ngủ. Bởi vì không bật điện, bóng tối trùm khắp nhà, vì vậy anh tin chắc Lưu Liên đã mặc váy từ trước, mà trong chốc lát anh đã không phát hiện hoặc nhìn thấy trong bóng hoàng hôn. Lúc này đèn bật sáng, quay đầu lại đương nhiên anh cũng đã phát hiện, đã nhìn thấy. Khỏi cần nói, riêng việc Lưu Liên mặc váy ngủ, chị cũng đã hiện ra trước mặt anh như một dải cầu vòng. Xét đến cùng, anh cũng là tiểu đội trưởng lâu năm đã lấy vợ, là một người hiếm có trong đại đội cảnh vệ, đã nhìn thấy đàn bà thật sự, mà vợ anh còn là con một của gia đình cán bộ công xã, là con em cán bộ nông thôn miền núi. Sở dĩ giống như một dải cầu vòng lướt qua trước mặt anh, là bởi vì trời oi bức, không biết Lưu Liên bật chiếc quạt điện có tuốc năng ở đầu giường từ khi nào. Chiếc quạt điện đầu lắc la lắc lư, mỗi lần gió thổi đến, lại hất tung chiếc váy của Lưu Liên, gió lùa trong váy từ chân lên cổ. Miệng váy hất lên chí ít cũng rộng một thước rưỡi. Mỗi lần váy hất lên, cặp giò của chị lại hở ra, vừa trắng nõn, vừa thon dài, lại nổi lên từng thớ thịt nây nây trên đùi. Nói một cách thực sự cầu thị, đâu là lần đầu tiên trong đời, Ngô Đại Vượng trông thấy đàn bà mặc váy ngủ, đúng là có một mùi thơm dầu hoa quế của đàn bà rất cuốn hút, từ dưới váy thoang thoảng bay ra, lan toả khắp nhà, chất dần lên, không những chẹt cổ khó thở, mà lòng bàn tay còn toá mồ hôi. Mười ngón tay anh đâm thừa, không biết để vào đâu, đành phải buông thõng hai bên chân. Bời vì thừa, tay anh run run, kìm không nổi, mồ hôi từ lòng bày tay chảy loang ra hai tay. Chỉ liếc nhìn thân chị một cái, một dải cầu vòng đã lướt qua trước mắt anh. Con người như bùng cháy, nhãn cầu bị thiêu nóng. Nhưng khi lướt nhanh ánh mắt, anh lại nhìn thấy miệng váy ở ngực căng phồng bởi gió từ dười hất lên. Chỗ váy ở ngực căng phồng, khi đuôi mắt anh mất cảnh giác đã vô tình nhìn thấy cặp vú, vừa trắng vừa to, ngồn ngộn và tròn như vòng tròn com pa, giống như chiếc bánh bao hấp, vừa nở vừa xốp sư đoàn trưởng thích ăn nhất do anh nhào bột tốt nhất và giữ độ lửa tốt nhất. Sư đoàn trưởng là người miền nam. Lưu Liên cũng là người miền nam. Cả hai đều gọi bánh bao hấp là màn thầu. Ngô Đại Vượng nhìn thấy già nửa vú Lưu Liên lộ ra, anh liền nghĩ ngay đến chiếc màn thầu vừa to vừa nở mình hấp, bỗng dưng rạo rực muốn thò tay vào….” *** Diêm Liên Khoa (sinh 1958) là một nhà văn Trung Quốc chuyên viết tiểu thuyết. Các sáng tác tiêu biểu: "Hạ nhật lạc" (夏日落), "Vì nhân dân phục vụ" (为人民服务), "Đinh trang mộng" (丁庄梦). Ông đã xuất bản trên 10 tập truyện ngắn. Thụ hoạt (受活), tập tiểu thuyết xuất bản năm 2004, đoạt rất nhiều giải thưởng của Trung Quốc. Các tác phẩm của ông do mang tính châm biếm cao nên nhiều tác phẩm nổi tiếng vẫn đang bị cấm tại Trung Quốc. Diêm Liên Khoa cũng thừa nhận đã phải tự kiểm duyệt bằng cách viết song song 2 phiên bản của cùng một tác phẩm để tác phẩm đã tự kiểm duyệt có thể xuất bản trong nước, đồng thời giữ phiên bản gốc xuất bản ở nước ngoài. Năm 1984 ông kết hôn cùng Trác Li Sa, năm 1985 sinh con trai Diêm Tung Nguy. Năm 2013 con trai kết hôn, năm 2014 cháu gái chào đời, hiện nay cả gia đình đều sống ở Bắc Kinh. Tác phẩm xuất bản tại Việt nam: Tứ Thư Người Tình Phu Nhân Sư Trưởng Đinh Trang Mộng Nàng Kim Liên Ở Trấn Tây Môn ... Tiểu thuyết "Ngục tình cảm", Nhà xuất bản Văn nghệ Giải phóng quân, 1991 "Nữ thanh niên tri thức cuối cùng", Nhà xuất bản Văn nghệ Bách Hoa,1993 "Vòng sinh tử", Nhà xuất bản Minh Thiên, 1995 "Chào Kim Liên", Nhà xuất bản Văn nghệ Trung Quốc, 1997 "Nhật quang lưu niên",Nhà xuất bản Hoa Thành, 1998, Công ty sự nghiệp xuất bản Liên Kinh (Đài Bắc), 2010 "Kiên ngạnh như thủy", Nhà xuất bản Văn nghệ Trường Giang, 2001; Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2009 "Gà chọi", Nhà xuất bản Văn nghệ Trường Giang, 2001 "Xuyên qua", Nhà xuất bản Văn nghệ Giải phóng quân, 2001 "Hạ nhật lạc", Công ty sự nghiệp xuất bản Liên Kinh (Đài Bắc), 2010 "Thụ hoạt", Nhà xuất bản Văn nghệ Xuân Phong, 2004; Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2007 "Đinh trang mộng", Nhà xuất bản Văn hóa nghệ thuật(Hongkong), 2006; Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2006; Công ty trách nhiệm hữu hạn truyền thông tư nhân Linh Tử (Singapore),2006 Tuyển tập truyện "Chuyện quê nhà", Nhà xuất bản Văn nghệ Bách Hoa, 1992 "Ngụ ngôn hòa bình", Nhà xuất bản Văn nghệ Trường Giang, 1994 "Đi đến thiên đường", Nhà xuất bản Thanh niên Trung Quốc, 1995 "Diêm Liên Khoa văn tập" (5 quyển), Nhà xuất bản Nhân dân Cát Lâm, 1996 "Diêm Liên Khoa tập truyện tự tuyển chọn", Nhà xuất bản Văn nghệ Hà Nam, 1997 "Gia viên hoan lạc", Nhà xuất bản Bắc kinh, 1998 "Động Hoàng Kim", Nhà xuất bản Văn nghệ, 1998 "Sáng tối tròn khuyết: Lại nói về thiên cổ dâm phụ Phan Kim Liên", Nhà xuất bản Văn nghệ Trung Quốc, 1999 "Đi về hướng Đông Nam", Nhà xuất bản Nhà văn, 2000 "Bả Lâu thiên ca", Nhà xuất bản Văn nghệ Bắc Nhạc, 2001 "Ba chày gỗ", Nhà xuất bản Thế giới mới, 2002 "Năm tháng thôn quê", Nhà xuất bản Nhân dân Tân Cương,2002 "Ngày tháng năm",Nhà xuất bản Nhân dân Tân Cương, 2002; Nhà xuất bản Nguyệt San Minh Báo (Hongkong), 2009 "Kho tàng nhà văn đương đại" (Quyển về Diêm Liên Khoa), Nhà xuất bản Văn nghệ Nhân dân, 2003 "Thiên cung đồ", Nhà xuất bản Văn nghệ Giang Tô, 2005 "Chủ nghĩa lãng mạn cách mạng: Truyện ngắn tiêu biểu của Diêm Liên Khoa", Công ty xuất bản Văn nghệ Xuân Phong, 2006 "Mẹ là dòng sông", Nhà xuất bản Văn nghệ đại chúng, 2006 "Giấc mơ của người Dao Câu", Công ty xuất bản Văn nghệ Xuân Phong,2007 "Diêm Liên Khoa văn tập" (12 quyển), Nhà xuất bản Nhật báo Nhân dân; Nhà xuất bản Nhân dân Vân Nam, Nhà xuất bản Nhân dân Thiên Tân,2007 "Tuyển tập tác phẩm của Diêm Liên Khoa" (17 quyển) "Khu cấm số 4", "Thiên công đồ", Công ty xuất bản Vạn Quyển, 2009 "Đi về hướng Đông Nam", Công ty xuất bản Vạn Quyển, 2009 "Tuyển tập truyện của Diêm Liên Khoa", Tân địa văn hóa (Đài Bắc), 2010 "Tỉnh giấc đào viên", Hoàng Sơn thư xã,2010 "Phù dung kĩ nữ: Biên niên truyện vừa của Diên Liên Khoa (1988-1990)", tập 1, Nhà xuất bản văn nghệ Triết Giang, 2011 "Trung thổ hoàn hương: Biên niên truyện vừa của Diêm Liên Khoa (1991-1993)"(tập 2),Nhà xuất bản Văn nghệ Triết Giang, 2011 "Dãy núi Bả Lâu: Biên niên truyện vừa của Diêm Liên Khoa (1993-1996)"(Tập 3) Nhà xuất bản Văn nghệ Triết Giang, 2011 "Tỉnh giấc đào viên: Biên niên truyện vừa của Diêm Liên Khoa (1996-2009)"(tập 4), Nhà xuất bản Văn nghệ Triết Giang, 2011 "Tuyển tập truyện ngắn Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Nhân dân Vân Nam,2013 "Diêm Liên Khoa đen trắng" – bốn truyện vừa (4 quyển), Nhà xuất bản Văn học Nhân dân, 2014; Nhị ngư Văn hóa (Đài Bắc), 2014 "Vì nhân dân phục vụ" (Người tình của phu nhân sư trường); Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2005; Công ty trách nhiệm hữu hạn truyền thông tư nhân Linh Tử (Singapore), 2005; Nhà xuất bản Văn hóa Nghệ thuật (Hongkong),2005 "Phong nhã tụng",Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2008; Tập đoàn xuất bản Phượng Hoàng, 2008 "Tứ thư", Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2011; Nhà xuất bản Minh Báo (Hongkong),2011 "Tạc liệt chí", Nhà xuất bản Văn nghệ Thượng Hải, 2013; Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc), 2013 "Nhật tức" (Mặt trời đã tắt), Nhà xuất bản Mạch Điền (Đài Bắc),2015 Tùy bút, tản văn "Xiềng xích xám xịt", Nhà xuất bản Văn nghệ Bách Hoa, 1999 "Về nhà", Nhà xuất bản Giải phóng quân, 2002 "Đôi đũa hồng của bà đồng: Ghi chép đối thoại giữa nhà văn và tiến sĩ văn học" (viết chung cùng Lương Hồng), Nhà xuất bản Văn nghệ Xuân Phong,2002 "Vượt qua mọi biên giới: Tản văn Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Văn nghệ Trường Giang,2005 "Đất vàng và cỏ xanh: Tản văn tình thân của Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Hoa Thành, 2008 "Kĩ xảo và linh hồn: Ghi chép đọc sách của Diêm Liên Khoa",Nhà xuất bản Hoa Thành,2008 "Phân chia và hợp lại: Diễn giảng văn học của Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Hoa Thành, 2008 Tản văn Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Văn nghệ Triết Giang, 2009 "Tôi và cha chú", Ấn khắc văn học (Đài Bắc), 2009; Nhà xuất bản Nhân dân Vân Nam, 2009 "Hiện thực của tôi, chủ nghĩa của tôi: Ghi chép đối thoại văn học của Diêm Liên Khoa"(viết chung cùng Trương Học Hân); Nhà xuất bản văn học Nhân dân Trung Quốc,2011 "Hãy đợi đấy", Trung tâm xuất bản phương Đông,2011 "Phát hiện tiểu thuyết", Nhà xuất bản Đại học Nam Khai, 2011; Ấn khắc văn học (Đài Bắc),2011 "Nhà số 711", Nhà xuất bản Nhân dân Giang Tô, 2012; Nhà xuất bản Liên Kinh (Đài Bắc), 2012 Tản mạn: Tập diễn giảng ở nước ngoài của Diêm Liên Khoa, Nhà xuất bản Trung Tín, 2012 "Tản văn Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Nhân dân Vân Nam, 2013 "Khó nhất của sáng tác là hồ đồ", Nhà xuất bản Nhân dân Trung Quốc, 2013 "Những bài giảng ở hải ngoại", Nhà xuất bản Văn học Nhân dân Trung Quốc, 2013 "Ba dòng sông của hai người", "Cảm niệm", Nhị Ngư văn hóa (Đài Bắc), Nhà xuất bản Văn học Nhân dân, 2013, 2014 "Đi trên con đường của người khác: Ghi chép ngữ tứ của Diêm Liên Khoa", Nhà xuất bản Nhân dân Thượng Hải, 2014 "Hắc bạch Diêm Liên Khoa" – Bốn quyển tản văn (4 quyển), Nhà xuất bản Văn học Nhân dân, 2014 "Trầm mặc và hổn hển: Văn học Trung Quốc như tôi đã trải qua", Ấn khắc (Đài Bắc), 2014 "12 tháng của hai thế hệ" (viết chung với Tưởng Phương Châu), Ấn khắc (Đài Bắc), 2015 Mời các bạn đón đọc Người Tình Phu Nhân Sư Trưởng của tác giả Diêm Liên Khoa.