Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ánh Dương Soi Lối - Khâm Điểm Phế Sài

Dưới ngòi bút sáng tạo của Khâm Điểm Phế Sài, tác phẩm Ánh Dương Soi Lối là một trong những truyện ngôn tình hay nhất, mang đậm nét lãng mạn, trong sáng nhẹ nhàng của tình yêu đơn thuần. Em sẽ không chờ anh. Nếu muốn, em sẽ đi tìm anh. Đây là một câu truyện online hay kể về một gã vô lại không nơi không chốn cố định cùng một bác sĩ thú y tha hương phiêu bạt. *** Lại một ngày thứ ba bình thường trong tháng sáu. Lúc Hứa Liên Nhã tiêm vắc-xin cho mèo của khách xong, bước ra khỏi tòa nhà thì trời đã tối đen, lại một đêm mát lạnh, không khí nặng nề, vẫn còn đó hơi nóng của ban ngày. Dấu hiệu báo trước con mưa, Hứa Liên Nhã thầm than, quả nhiên còn chưa đến cửa tiểu khu, những giọt mưa lộp độp trút xuống người cô, đầu chóp mũi ngập tràn mùi bụi đất. Cô xách theo hộp dụng cụ cấp cứu, chạy chậm ra bên ngoài. Cách trạm xe bus một quãng, thoáng thấy một sạp báo bên đường, cô rảo bước vào đó trú mưa. Chiếc áo trắng ướt hơn nửa, hoa văn áo ngực bên trong thấp thoáng lộ ra, Hứa Liên Nhã nhếch nhác vuốt lấy tóc mái bị ướt, lấy giấy mềm ra bắt đầu lau tay lau mặt. Cô lại đổi tờ khác lau hộp dụng cụ, lúc cầm giấy tìm thùng rác thì mới để ý đằng sau sạp là một người đàn ông. Điện tử truyền thông phát triển nhanh chóng, báo chí truyền thống cũng dần yếu thế đi, nói là sạp báo, nhưng giống tiệm tạp hóa hơn. Trên tường và quầy đối diện trưng bày lác đác vài ba tờ báo tạp chí, tường bên trái đặt thuốc lá, đằng sau là tủ lạnh, bên trên treo máy nạp tiền*. Trước quầy hàng đặt một chiếc lò ruột nướng ngoài trời, bên cạnh là một thùng nước khoáng cùng với bánh ngọt được đóng gói sẵn. (*Nguyên văn là 空中充值,là một hình thức nạp tiền vào tài khoản điện thoại gián tiếp, chỉ cần nhập mật mã tài khoản, ngay lập tức sẽ có tin nhắn được gửi đến trung tâm công ty nạp tiền, lúc ấy có thể chỉ định số điện thoại để nạp tiền. Số tiền nạp linh hoạt, chỉ cần trên 1 đồng.) Ngọn đèn trắng không sáng lắm, dường như tất cả mọi thứ được bao trùm một màu đen, toát lên vẻ cũ kỹ suy tàn nói không nên lời. Người đàn ông ngồi trong góc chếch một bên Hứa Liên Nhã, ánh mắt vội vã giao nhau, rồi anh ta lại như không có việc gì cúi đầu, chỉ để lại cho cô ấn tượng mặt mũi có vẻ không tệ, để râu. Người đàn ông đang há miệng ăn cơm, mùi đồ ăn phát ra từ cặp inox giữ nhiệt, hẳn là ăn thịt, hương vị mê người, Hứa Liên Nhã nuốt nước bọt, càng thêm đói bụng. Nơi đây cách phòng khám thú y của Hứa Liên Nhã hai trạm xe, cô vốn có thể lái xe đi, nhưng trước khi xuất phát lại phát hiện ắc quy không có điện, sạc điện không kịp nên đành phải ngồi xe bus đến đây. Nhân viên gọi điện đến, hỏi lúc nào cô mới về, để gọi đồ ăn ngoài giúp cô. Mưa rơi ồn ào quá, Hứa Liên Nhã không khỏi cao giọng, hét lên: “Không mang ô, mấy người ăn trước đi, không cần chờ chị đâu, lát nữa ngớt mưa chị sẽ về.” Bên kia nói thêm gì đó, rồi cô cúp máy. Mưa càng lúc càng lớn chẳng kiêng nể gì, giống như sợ người ta không biết bây giờ là mùa hè chẳng bằng, nếu mưa to tiếp như thế này nữa, e là hai xe bên đường phải nối đuôi nhau nhấn còi. Mưa bắn lên mũi giày, Hứa Liên Nhã không khỏi lùi về sau, không ngờ đụng phải tủ lạnh sau lưng, cô sợ làm rơi thứ gì đó bèn vội vã quay đầu lại, may mà không có. Tiện thể cô đưa mắt nhìn vào trong góc kia, liền trông thấy người đàn ông vặn đậy nắp cặp inox, đứng lên. Hứa Liên Nhã bất ngờ phát hiện, vóc dáng người này không lùn. Sạp báo cao hơn một bậc thềm so với đất phẳng, nhưng cô có thể thấy rõ không phải do bậc thềm mà sinh ra ảo giác. Người đàn ông đó vừa đứng lên, không gian không rộng lắm trong sạp báo bỗng chốc thu nhỏ lại một nửa, không phải vì anh ta cường tráng, mà trái lại, cơ bắp trên cánh tay khiến anh ta cùng lắm chỉ săn chắc mà thôi. Người đàn ông không thấy cô, vặn mở nắp hồng trà đá, ngẩng đầu tu ừng ực, hồng trà cùng màu với cổ, hầu kết chuyển động lên xuống. Xuống chút nữa, một chiếc nút bình an* dán trên cổ áo màu đen, đèn chiếu vào, từ góc độ của cô thì không nhìn ra màu gốc của nó. (*Hình minh họa, http://kqs.tfjiaoyou.com/Upfiles/ProPic/2015-4/2015420147257626.jpg) Người đàn ông đặt bình trà xuống, Hứa Liên Nhã dời mắt, xoay xoay hạt châu phật trên cổ tay. Đằng sau vang lên tiếng sột soạt, Hứa Liên Nhã cảm giác không khí bức bách, bèn quay đầu lại. Người đàn ông chen ra từ khe hở giữa tủ lạnh và quầy hàng, đặt một chiếc ghế nhựa xuống bên chân cô, “Ngồi nghỉ tạm đi, xem ra chưa tạnh mưa ngay được đâu.” Giọng phúc hậu, cũng không có áp lực, cảm giác gần giống với bề ngoài. “Cám ơn.” Hứa Liên Nhã cười, từ khi đi ra khỏi nhà vị khách kia gần như luôn đứng, mắt cá chân sớm đã mỏi nhừ. Cô đặt hộp thuốc lên đùi, theo bản năng xoa xoa mắt cá chân. “Bác sĩ à?” Bất chợt người đàn ông hỏi. Kề cận nhau, nhưng Hứa Liên Nhã đã không còn ngửi thấy mùi thức ăn ban nãy nữa, cô phát hiện anh ta đeo túi đeo hông. Hứa Liên Nhã nói: “Bác sĩ thú y.” “Còn có thể phục vụ tận nhà sao?” “Ừ.” Cô đói lắm rồi, nên chỉ đáp miễn cưỡng. Người đàn ông cười hừ một tiếng, gật đầu, thấy cô không muốn tiếp chuyện bèn về lại trong góc ngồi. Ánh mắt Hứa Liên Nhã nhìn theo bóng lưng rộng đang dần rời đi, giữa chừng lại dừng trên chiếc lò nướng. “Một xiên ruột nướng bao nhiêu tiền?” Hứa Liên Nhã hỏi. “Một đồng.”“Còn nước?” “Hai đồng.” Cô lại nhìn mấy gói bánh nhãn hiệu không quen thuộc, không hỏi nữa, “Tôi lấy một chai nước.” Lập tức Hứa Liên Nhã rút mấy tờ tiền ra, là số tiến vừa nãy được trả, cô rút ra một tờ năm mươi. Người đàn ông lại nghiêng người lách ra ngoài, cúi đầu thối tiền lẻ cho cô. Cô nhìn chăm chú, móng tay ngón cái vuông vắn mạnh mẽ, ngón tay vừa dài lại thô, khớp xương rõ ràng. Hứa Liên Nhã cất kĩ tiền thối, người đàn ông đứng chặn thùng nước, cô chỉ có thể nhờ anh ta lấy giùm một chai. Sắc đêm dần đậm, người đi đường rất thưa thớt, có chăng cũng là bung ô vội vàng đi, có lẽ Hứa Liên Nhã là khách hàng duy nhất trong đêm nay của sạp báo. Đã hơn chín giờ, Hứa Liên Nhã bị muỗi đốt, khó tránh buồn bực. Sau quầy lại truyền đến tiếng động nghe như tiếng thùng giấy di chuyển, cô quay đầu lại nhìn, nhưng người đàn ông đã cúi người, không thấy rõ bóng, chỉ nghe thấy giọng đứt quãng, có lẽ đang nghe điện thoại. “Để ở đâu? Thùng nào…. À, để tôi tìm xem.” Dừng một lúc, “Được rồi, tôi tìm thấy rồi, lát nữa về.” Người đàn ông toan đứng lên, Hứa Liên Nhã bèn vội vàng nhìn ra ngoài, trong đêm mưa dường như vạn vật đều trở nên ẩm ướt bẩn thỉu. Quả nhiên người đàn ông lại đứng bên cạnh cô, giũ bật chiếc ô ca rô màu xanh thẫm, lung ô xòe ra mới hay nan bị gãy, ô lệch về một phía, nhưng đủ sức đối phó với trời mưa. Người đàn ông cúi đầu nhìn cô, nhíu mày như có như không, giống như vì tìm được ô mà vui mừng, nói: “Tôi muốn đóng sạp, nếu không để ý thì cô cứ cầm đi.” Hứa Liên Nhã cầm hộp dụng cụ đứng lên, luân phiên nhìn người đàn ông và chiếc ô, do dự nói: “Vậy còn anh?” “Tôi ở gần đây, đi vài bước là đến, không cần dùng.” Thấy Hứa Liên Nhã không từ chối, anh ta bật cười, để lộ hàm răng trắng bóng. Lúc này Hứa Liên Nhã mới phát hiện, anh ta cao hơn cô nửa đầu, hẳn là một mét tám. Cách rất gần, Hứa Liên Nhã bổ sung thêm kết luận thoáng qua ban nãy: Dáng vẻ người đàn ông này thật đúng là khá, hơn nữa lúc cười, có bộ râu đó vừa vô lại vừa gợi cảm. Cô cám ơn nhận lấy ô: “Mai tôi lại đến trả cho anh.” “Không cần phiền phức, dù sao cũng không biết ai ném lại đây.” Người đàn ông không để ý đến cô nữa, dọn mấy chiếc thùng đặt ở ngoài vào trong, bắp thịt trên tay kéo căng, đường nét càng rõ ràng. Hứa Liên Nhã hòa vào cơn mưa, đi hơn mười mét thì quay đầu lại, người đàn ông đã bắt đầu dọn tủ lạnh. — Ngày mưa không dễ bắt taxi, cô đành đứng chờ xe bus. Ghế ngồi ở trạm xe bus cũng ẩm ướt, chỉ có một mình cô ở đấy, Hứa Liên Nhã thu ô về đứng đó. Sự thật chứng minh, xe bus vào ngày mưa cũng không dễ đợi gì. Hứa Liên Nhã ôm cánh tay, thỉnh thoảng lại đưa tay xuống chân đuổi muỗi. Có một chuyến xe bus đến, nhưng không phải của cô, có mấy người xuống xe, vội vã bước đi. Bỗng bên thùng rác đặt ở trạm xe bus xuất hiện một bóng người. Quần áo sẫm màu, lưng đeo túi sợi dệt PE hoa văn màu xanh, đang lục lọi tìm kiếm gì đó trong thùng rác, bắt mắt nhất là gậy chống mà người đang dựa vào, và chỉ còn lại một chân bên gậy chống. Dường như người nhặt rác không tìm được thứ gì tốt, bèn rời khỏi thùng rác, tùy tiện ngồi xuống băng ghế, cán gậy đập vào ghế inox phát ra tiếng lanh lảnh. Có lẽ cảm thấy Hứa Liên Nhã nhìn chăm chú, bỗng người nhặt rác xoay đầu lại. Đó hẳn là một người đàn ông bước vào tuổi trung niên, với một người nhặt rác mà nói, trang phục của ông ta có thể tính là sạch sẽ. Nụ cười của ông ta không có ý xấu, Hứa Liên Nhã không để ý, tầm mắt dời sang hướng xe bus rời đi. Đợi một lúc lâu, cuối cùng xe bus cũng chậm chạp đi đến. Lúc Hứa Liên Nhã thu ô ở cửa thì nghe thấy giọng nói hơi quen tai. “Trời mưa mà còn ra đây tăng ca à?” Nhân lúc cửa xe chưa đóng, Hứa Liên Nhã quay đầu lại. Chính là người đàn ông ở sạp báo ban nãy, mà đối tượng hiển nhiên là người nhặt rác kia, người sau khoát tay với anh, dường như nói “anh đúng là biết chế giễu người khác”. Cửa xe đóng lại, mưa lất phất rơi trên cửa kính, trong trạm xe bus chỉ còn lại một tấm biển quảng cáo sáng ngời, cùng hai bóng đen, một cao một thấp.Bầu trời quang đãng trong ngày tiếp theo khiến người ta phải nheo mắt. Nhân lúc rảnh rỗi, Hứa Liên Nhã mượn xe máy điện của nhân viên chạy đến sạp báo. Lúc này đã đổi người, ngồi sau quầy là một dì luống tuổi, tuổi tác ngang tầm mẹ của người đàn ông tối qua, nhưng nhìn mặt mũi lại không giống nhau. Trên mặt người phụ nữ trung niên được một tầng mây mù che phủ, mệt mỏi quan sát Hứa Liên Nhã. Như thùng thuốc súng không giấu được người khác, Hứa Liên Nhã dứt khoát hỏi xem người đàn ông trong sạp tối qua vì sao không ở đây. “Cô tìm cậu ta làm gì?” Cơn bực mình của người phụ nữ không phải nhằm vào cô, mà là như ứ đọng đã lâu nay cuối cùng đã tìm được người để phát tiết. “Có chút việc,” Hứa Liên Nhã đã quá quen với những vị khách tính tình hung bạo, cũng không để bụng, “Vậy dì có biết khi nào anh ta có thể đến không?” “Không biết,” Người phụ nữ không khách khí, “Cô có việc thì trực tiếp tìm cậu ta không tốt hơn sao?” “…” Hứa Liên Nhã không dây dưa với dì ta nữa, rút từ trong ví ra một trăm đồng, chỉ vào máy treo trên tủ lạnh, “Nạp tiền điện thoại.” “Ờ.” Người phụ nữ cào mấy sợi tóc bạc rồi xoay người, lông mày bằng phẳng, “Số.” Hứa Liên Nhã đọc số tài khoản, đợi lúc cô bấm nút nhập tiền trên điện thoại xong, nhận được tin nhắn mới đưa tiền cho dì ta. Người phụ nữ vừa nhìn mặt trời phản chiếu trên vũng nước vừa nói: “Tối nay trời mưa rơi cô đến đây đi.” “Hả?” Người phụ nữ ném cho cô một ánh mắt, “Đặc biệt trong những ngày mưa dầm ấy, mưa rơi để cô đau nhức xương cốt là tốt nhất.” Nửa câu sau dì ta gần như nghiến răng mà nói. “…” Hứa Liên Nhã biết hỏi thêm chỉ tổ tốn thời gian nên nói cám ơn, ma xui quỷ khiến thế nào mà cầm theo ô quay về. ... Mời các bạn đón đọc Ánh Dương Soi Lối của tác giả Khâm Điểm Phế Sài.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ - Âu Dương Mặc Tâm
Tên ebook: Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ Tác giả: Âu Dương Mặc Tâm  Thể loại: Cổ đại, Hài hước, Ngôn tình, Xuyên không, Văn học phương Đông    Dịch giả: Trần Thúy Hiền    Số trang: 476    Hình thức bìa: Bìa mềm    Kích thước: 14.5x20.5 cm    Giá bìa: 99.000 VNĐ    Ngày xuất bản: 21-01-2013    Công ty phát hành: Bách Việt    Nhà xuất bản: NXB Thời Đại    Chụp pic: Bỉ Ngạn   Type: LuHan Kris, Mira Gem, Quyen Ha Ngo, levan, maiquynh, ivy.phu0ng, tieuthanh, giaphatcorp   Beta: Hoàng Hạnh Phan   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com, EFF   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ tập 1 Giới thiệu: Hài hước, trẻ trung, hiện đại và lôi cuốn, có quá nhiều yếu tố hấp dẫn có thể kể đến để minh chứng cho sức hút của cuốn tiểu thuyết xuyên không Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ giữa một rừng các tiểu thuyết đủ mọi thể loại trên thị trường sách Việt Nam hiện nay. Bối cảnh câu chuyện quen thuộc, những hình tượng nhân vật cũng không còn xa lạ với các độc giả nhưng cái hay, cái sáng tạo của Âu Dương Mặc Tâm chính là việc khắc họa khá thành công nữ nhân vật chính Kim Kiền – người đóng vai trò là sợi chỉ xuyên suốt, kết nối nhiều nhân vật khác và tạo chất kết dính cho tổng thể câu chuyện từ những chi tiết mới lạ, vui nhộn. Tác giả cũng tập trung đi vào khai thác tâm lý, tính cách nhân vật, dàn dựng những cảnh huống ấn tượng để đem đến cảm xúc chung thật khó quên cho độc giả. Hãy cùng Kim Kiền khám phá cuộc sống mới đầy bất ngờ của cô và tận hưởng những giây phút giải trí thật nhẹ nhàng! Bìa sách  Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ tập 2 Kim Kiền, một cô gái của thế kỉ 21, không những không xinh đẹp mà trông lại chẳng khác gì nam nhi, mắt nhỏ, mình dây, gương mặt chẳng có nét gì nổi trội cả. Đã vậy tính tình còn ở dưới mức bình thường, đã ham tiền lại háo sắc, nhát chết nhưng mê giai, chỉ cần thấy giai đẹp là mắt sáng như đèn pha. Có thể nói, Kim Kiền chính là một cô gái hết sức, hết sức tầm thường, cũng giống như cái tên Kim Kiền của cô vậy. (“Kim Kiền” nghĩa là quỳ gối trước đồng tiền.) Vì hám tiền mà Kim Kiền đồng ý làm “vật thí nghiệm” cho cỗ máy xuyên không của một nhà khoa học, ngờ đâu cô thật sự xuyên không về quá khứ, rơi xuống đúng đầu hai nhân vật “tai tiếng” trong giang hồ là Y Tiên và Độc Thánh. Nhờ cơ duyên kỳ ngộ trên trời rơi xuống này mà Kim Kiền được hai vị Y Tiên và Độc Thánh nhận làm đệ tử, truyền cho cách chữa bệnh dùng độc. Sau những ngày tháng bị “nhồi nhét” vô số các phương thức hại người (và cứu người), cuối cùng cũng đến ngày nàng “thành tài” và bị đá ra chốn giang hồ. Nàng cải trang nam nhi, vào Khai Phong phủ làm bộ khoái, cấp dưới của Triển Chiêu, giúp Bao đại nhân phá án và gây ra hàng loạt các tình huống dở khóc dở cười… Một Bao đại nhân liêm khiết chính trực, một Công Tôn Sách đa mưu túc trí, “gian xảo” vô cùng, một Ngự Miêu Triển Chiêu đẹp trai ngời ngời, nghĩa khí đầy mình, là “Idol” của cả thành Biện Lương, một Kim Kiền miệng lưỡi dẻo quẹo, chuyên gia nịnh bợ, ham tiền, háo sắc, mê giai đẹp… tất cả kết hợp với nhau trong một Khai Phong Phủ gần gũi, ấm áp và… thật hơn là những câu chuyện truyền kì được người đời ca tụng. Nội dung của Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ không có quá nhiều điểm đặc sắc, đơn giản chỉ là viết lại những vụ án kinh điển của phủ Khai Phong lừng lẫy dưới thời Bao Thanh Thiên như vụ: Trát Mỹ Án, Ly miêu hoán thái tử, Ô bồn án, Trần Châu Án… Bìa sách Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ tập 2 Tác giả Âu Dương Mặc Tâm cũng chỉ đơn giản là kể chuyện điều tra phá án. Nhưng bên trong những tình tiết cũ, nhân vật cũ, Mặc Tâm đã tìm ra những con người mới, cách nghĩ mới, khiến độc giả cho dù biết trước thủ phạm hay kết cục, vẫn phải hồi hộp chăm chú dõi theo hành trình khám phá của các nhân vật, để rồi thở phào nhẹ nhõm khi thủ phạm cuối cùng cũng bị trừng phạt. Song, đây là một tiểu thuyết ngôn tình nên bên cạnh những vụ án quen thuộc, độc giả lại có cơ hội diện kiến một mối quan hệ tình cảm được giấu chặt trong phần lớn câu chuyện với những rắc rối, hiểu lầm, va chạm rất dễ thương, đáng yêu giữa Kim Kiền và Triển Chiêu. Chắc chắn sẽ có rất nhiều bất ngờ đấy! Mời các bạn đón đọc Đến phủ Khai Phong làm nhân viên công vụ của tác giả Âu Dương Mặc Tâm.
Từ Bi Thành - Đinh Mặc
Tên ebook: Từ bi thành (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Đinh Mặc Thể loại:  Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Greenrosetq    Kích thước: 15.5 x 24 cm    Số trang: 564    Ngày xuất bản: 8 - 11 – 2013     Giá bìa: 140.000 ₫    Công ty phát hành: IPM    Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn     Chụp pic: cavangboi    Type: Mạc Thiên Y, kararoxbee, Thùy Nga, mei_mei, dahoaquan1503   Beta: Jaejoong   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Từ Bi Thành Giới thiệu: Anh những tưởng mình chỉ có thiện cảm bình thường với cô. Anh đã lầm. Anh những tưởng mình là người đến trước. Anh cũng lầm. Rồi anh nghĩ tiếc thật nhưng thôi bỏ cũng chẳng sao. Anh lại lầm lần nữa. Trí thông minh và sắc đẹp của cô từng bước xâm chiếm hồn anh, khiến anh từ chỗ định rút lui chuyển sang phấn đấu để tranh đoạt. Bao nhiêu lần nhìn cô, cũng bấy nhiêu lần anh nhìn thấy con người mà cô nguyện lòng gắn bó. Người ấy đã giết cha anh, khiến anh tan cửa nát nhà, nhưng vì cô, anh không ngại kề vai sát cánh cùng người ấy, rồi lại vì cứu cô mà lần đầu tiên trong đời anh sẵn sàng mạo hiểm tính mạng của chính mình. Rốt cuộc, rung cảm vẫn vẹn nguyên nhưng anh đành lòng buông tay, bởi hiểu rằng, tình yêu của hai con người ấy đã mang lại cho thế giới tàn khốc không tình người này một cơ hội, cơ hội được một lần hưởng ánh sáng của từ bi. Gặp em giữa thời tuổi trẻ, tôi thiếu niên cuồng ngạo, em thiếu nữ thanh tao. Đôi ta như chim với cá, yêu nhau dù biết trước mặt gian lao. Em là đấng cứu rỗi, là thiên sứ, là giọt cam lồ trên đất đai vốn khô hạn đã lâu. Không phải chưa từng nghĩ đến sự khó xử của em, không phải chưa từng tính đường rời bỏ, chỉ là không sao làm được mà thôi. Tám năm tương tư chìm nổi, tái ngộ rồi càng không thể dứt ra. Mắt em vẫn trong trẻo như xưa, dù cùng năm tháng đã trải qua dằn vặt, bịn rịn và bất lực. Một linh hồn toan tính với đôi tay nhuốm máu tanh có lẽ không nên tham luyến vẻ đẹp thuần khiết ấy, nhưng quãng thời gian chưa bao giờ mờ phai kia, cõi lòng chưa từng nguôi thương nhớ của tôi đây, và em thâm tình như nhất ấy, đã vâng lời định mệnh mà quyện chặt, đâu chừa cơ hội cho ai khác có thể xen vào. Tác giả: Đinh Mặc là một trong số ít tác giả chú ý khai thác và khai thác thành công những hướng đi mới cho tiểu thuyết tình cảm. Đáng kể nhất là sở trường pha trộn nhuần nhuyễn các yếu tố thế giới ngầm, huyền ảo, viễn tưởng… vào dòng chính lãng mạn, góp phần mở rộng không gian thưởng thức và cảm thụ cho người đọc. Ở tất cả các thể tài, ngòi bút Đinh Mặc luôn là kết tinh của sự quan sát tỉ mỉ và miêu tả cẩn trọng tâm lý và hành động nhân vật, khả năng nghệ thuật hóa đặc biệt rõ khi cô có ý thức sử dụng chất liệu thực tế, mà Từ bi thành là một ví dụ điển hình. Tác phẩm này được phát triển từ một sự kiện có thật. Thành phố Lâm là hình ảnh phản chiếu của thành phố Trùng Khánh mười năm đầu thế kỷ 21, thời kỳ mà sự phát triển luôn song hành với tham nhũng và tội phạm có tổ chức. Trên nền tảng đó, Đinh Mặc đã phát triển một không gian nghệ thuật rộng lớn chứa đựng vô vàn mâu thuẫn giữa thiện và ác, giữa gắn bó và phản bội, giữa vị kỷ và hy sinh, mà tâm điểm là một mối tình phải chịu đựng rất nhiều chìm nổi cũng như thử thách. Mời các bạn đón đọc Từ Bi Thành của tác giả Đinh Mặc.  
Gặp ai giữa ngã rẽ tình yêu - Diệp Tử
Tên ebook: Gặp ai giữa ngã rẽ tình yêu (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Diệp Tử  Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông    Dịch giả: Vương Thanh Tâm   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 488   Ngày xuất bản: 02/02/2014   Giá bìa: 112.000 ₫   Công ty phát hành: Văn Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Chụp pic: darknessflower98   Type:  saoxet, hoath, rainydaysdiary, Meobongxu87    Beta: Valentine   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn : luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBooks - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Gặp ai giữa ngã rẽ tình yêu Giới thiệu: Có lẽ Diệp Tử đã là cái tên quen thuộc với các bạn độc giả yêu ngôn tình, nếu bạn đã từng ngưỡng mộ sự quan tâm săn sóc của Thẩm Hạo trong Gặp anh là điều bất ngờ tuyệt vời nhất (tải eBook), Hạ Dương của Mùa hạ chung tình (tải eBook), Tứ Gia của Dùng cả đời để quên (tải eBook) thì chắc chắn các bạn sẽ không thể không yêu mến Ngũ Trác Hiên. “Tiểu Mạt, anh muốn nói với em, niềm vui phải đánh đổi bằng nỗi đau, nụ cười phải đánh đổi bằng nước mắt, trưởng thành phải đánh đổi từ những vết thương, thành công phải đánh đổi bằng sự hi sinh. Anh hi vọng, lúc vui vẻ được chia sẻ cùng em, lúc tươi cười được nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ của em, lúc thành công có em chứng kiến. Anh muốn có em mãi mãi ở bên anh.” Cô biết anh tới Rotterdam chụp ảnh cho một tạp chí, dẫn đến một vụ náo nhiệt. Cô biết anh tham gia tuần diễn thời trang, tạo ra một trào lưu mới. Cô biết anh tận tâm tận lực tuyên truyền cho từng bộ phim tại kênh tiếng Trung ở Hà Lan, thu được tỷ suất người xem cực kỳ cao. Cô cũng biết một người không thích bóng đá như anh, lúc rảnh rỗi lại bay sang đây xem giải ngoại hạng Hà Lan… Anh làm tất cả chỉ vì muốn gần cô hơn một chút. Muốn cùng cô đứng dưới một khoảng trời. Muốn cùng cô hít thở chung bầu không khí. Muốn cùng cô ngẫu nhiên chạm mặt tại một nơi nào đó ở Rotterdam, để mỉm cười nói một câu: “Đã lâu không gặp”. … Nhưng cô không xuất hiện. Cô sợ vừa gặp anh, nỗi nhớ nhung sẽ không kìm nén nổi, lập tức ngã nhào vào vòng tay ấm áp của anh. Cô sợ vừa gặp anh, tuyến phòng ngự xây dựng bấy lâu nay sẽ sụp đổ hoàn toàn. Cô sợ vừa gặp anh, cô sẽ vứt bỏ mọi sự tôn nghiêm, vứt bỏ bản thân, vứt bỏ cả mộng tưởng của mình. Cô sợ vừa gặp anh, cô sẽ nhớ tới vụ tai nạn mà bố mẹ đã gặp phải, sẽ nghĩ rằng anh với cô tất cả chỉ là trách nhiệm không thể trốn tránh. ... Thông tin kèm theo Tặng kèm trong cuốn sách là bộ thiệp "Ngọt Ngào Yêu Thương" với hai tấm thiệp hai mặt được thiết kế rất đặc biệt. Một thiệp với màu hồng ngọt ngào cùng lời bài hát dễ thương của người con gái dành cho một nửa của mình, và một thiệp với màu xanh dịu dàng cùng lời hát thể hiện sự kiên định trong tình yêu của chàng trai dành cho người con gái mà mình thương. Hy vọng, bộ thiệp đôi này sẽ là cầu nối để các bạn trao gửi yêu thương. Mời các bạn đón đọc Gặp ai giữa ngã rẽ tình yêu của tác giả Diệp Tử.
Áo ai xanh cho lòng ai vương vấn - Di Thanh Trần
Tên ebook: Áo ai xanh cho lòng ai vương vấn (full prc, pdf, epub)  Tác giả: Di Thanh Trần  Thể loại:  Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông   Dịch giả: Nguyễn Thành Phước   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 480   Ngày xuất bản: 12 - 2 – 2014   Giá bìa: 130.000 ₫   Công ty phát hành: Newstar Việt Nam   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Tạo prc: Tâm Tít Tắp   Nguồn: tientit.wordpress.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ's eBook - http://www.dtv-ebook.com Bìa sách Áo ai xanh cho lòng ai vương vấn Giới thiệu: “Ngạn Tịch, theo anh khi nào một người đàn ông cảm thấy mình già?” “Khi anh ta yêu một cô gái trẻ hơn mình rất nhiều.” “Ngạn Tịch, anh béo ra rồi... Vì đã nuốt lời hứa cho nên béo ra.” “Ngạn Tịch, nhìn xem, em đã tỉa hết từng cái gai rồi, nghe nói một bó hồng như này thế sẽ giúp ta thực hiện một điều ước.” “Em muốn đeo vào tay anh chiếc nhẫn được chú yểm, mỗi lần anh phạm tội, chỉ cần em niệm chú là nó sẽ sì sì xiết chặt ngón tay anh.” “Ngạn Tịch, mau về nhà, tắm rửa sạch sẽ, em muốn ăn thịt anh ngay.” “Ngạn Tịch là con dê, Ngạn Tịch là con dê... tự đọc nhẩm một trăm lần.” “Ngạn Tịch, lần này anh không say chứ?” “Oa! Con thỏ tinh ranh đã luồn dây vào mũi anh từ lúc nào, anh bước thấp bước cao để mặc nó dắt đi!” “Thôi, thôi! Thì không bước thấp bước cao! Bước từng bước vững vàng!” “Tử Khâm, cuối cùng em đã thành công, em đã thành công biến anh thành nô lệ của tình yêu, bắt anh phải bồn chồn ngóng đợi em.” Một cuộc chiến đầy ắp kịch tính. Cô thiếu nữ trẻ đã knock out ngoạn mục người đàn ông thông minh, bản lĩnh. Vũ khí ư? Vũ khí là trái tim yêu bỏng rát, là những đớn đau bầm dập từ ồn ào phá phách đến lặng lẽ trưởng thành, là tâm hồn nồng hậu, trong veo không vụ lợi, đẹp mà không hề biết mình đẹp. Tác giả Di Thanh Trần: - Ngày sinh: 21/05/1990 - Thuộc cung Song Tử - Nghề nghiệp: Phiêndịch - Một trong những tác giả viết sách cho tuổi teen được yêu thích nhất Trung Quốc. Mời các bạn đón đọc Áo ai xanh cho lòng ai vương vấn của tác giả Di Thanh Trần.