Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương

VĂN ÁN Rồng đời hai Tiết Trầm bị người khác hãm hại, bất đắc dĩ phải lưu lạc nhân gian, chỉ có thể mượn một cơ thể bình thường không có gì đặc biệt mà lớn lên. — Nhân gian có tà vật quấy rối, thậm chí còn có yêu quái tác loạn. Người bình thường run bần bật, người tu đạo sứt đầu mẻ trán. Anh đẹp trai Giản Lan Tư thâm tình nhìn Tiết Trầm: “Đừng sợ, anh là kỵ sĩ diệt rồng, sở hữu năng lực của Rồng, anh sẽ bảo vệ em.” Tiết Trầm bình tĩnh đẩy cánh tay hắn, cất cánh tại chỗ: “Xấu hổ quá, tôi chính là Rồng.” — Lấy sĩ diện của một con Rồng ra mà nói, thực lực không cho phép cậu tiếp tục khiêm tốn. Tiết Trầm: Đám yêu quái kia xem Long quyền của bố đây! Giản Lan Tư: “…….?” Người tu đạo:??? ………. Sau một khoảng thời gian, phàm thế có một vị Long Quân từ từ nổi lên, trực tiếp đăng cai ngôi vị Long Vương. Nghe nói vị Long Quân kia tốt nghiệp đại học chính quy, đã từng công tác ở những tập đoàn nổi tiếng và có kinh nghiệp quản lý bậc thầy. Long Tộc:??? Kỵ sĩ Diệt Rồng Giản Lan Tư trơ mắt nhìn bạn trai Tiết Trầm sau khi tốt nghiệp nhận chức….Long Vương, bình tĩnh thay đổi chí hướng của bản thân: Từ nay về sau, Kỵ Sĩ Diệt rồng sẽ lấy sứ mệnh chính là bản vệ Long Vương, cố gắng nghe lời Long Vương. Tiết Trầm: Hế lô? Đừng tưởng anh là Kỵ Sĩ Diệt Rồng là anh thực sự có thể cưỡi rồng nhé?! *** [Bổn long hiện tại lưu lạc nhân gian, không thể bị người ta tóm vào tù.] Loài rồng cai quản mọi mạch nước trên thế gian, là dòng thủy tộc đứng đầu thiên hạ. Mỗi khi có một con rồng thành công tu luyện được hình dáng con người, Thiên Đình sẽ dựa vào công đức tích góp mà phân đất phong hầu, giao cho trị vì vùng nước một phương. Nghe thì có vẻ đáng mơ mộng, nhưng trên thực tế huyết mạch của long tộc vô cùng khổng lồ, đông con nhiều cháu. Người đời có câu “rồng sinh chín con” (*) quả thực không sai, các thế hệ sau của long tộc không con nào giống con nào, lớn lên khác nhau một trời một vực. (*): Truyền thuyết thời xa xưa, một con rồng sinh được chín con, hình dạng và tính cách của chúng không giống nhau, ví với việc anh em cùng một mẹ sinh ra nhưng mỗi người mỗi tính“cha mẹ sinh con, trời sinh tính”. Thời buổi hiện nay, con rồng tu luyện tốt có thể chủ quản cả một vùng biển, nhưng năng lực yếu kém thì đến một cái giếng cũng không được phân cho, ranh giới giữa giàu có và nghèo nàn thật sự rất lớn. Cũng bởi sự cạnh tranh trong công việc khắc nghiệt như vậy, mỗi con rồng vừa ra đời đã bị người lớn trong nhà bắt buộc tu luyện cực khổ, áp lực đè nặng lên thân thể và tinh thần. Đương nhiên những điều đó đều chỉ dùng để nói về những con rồng bình thường, Tiết Trầm không hề lo lắng vấn đề này. Từ ngày sinh ra đến nay, cậu chỉ mất 3 năm để tu tiên, 5 năm để đắc đạo, trình độ như thế này chắc chắn sẽ được chủ quản một vùng biển rộng lớn cho mà xem! ———————————- Tiết Trầm chậm rãi mở mắt ra, ánh sáng đột ngột làm chân mày cậu nhíu chặt, mất một lúc lâu mới có thể thích ứng. Dựa vào ánh sáng, Tiết Trầm nhìn thấy rõ cảnh tượng trước mắt mình. Đây là một căn phòng nhỏ, bốn phía là những bức tường trắng tinh, cậu đang nằm trên chiếc giường cùng màu đơn điệu. Nhìn qua trông như phòng khám bệnh của con người. Tiết Trầm vội vã chống thân ngồi dậy, theo bản năng đánh giá cơ thể hiện tại của mình, chỉ thấy một đôi tay nhỏ nhắn trắng như ngọc, khớp xương rõ ràng, vóc người thon dài, còn có hai cái đùi… Là thân thể của con người, hơn nữa khá giống vóc dáng cậu khi lớn lên, nhưng đây không phải hình người mà cậu luyện thành. “Đậu má!” Tiết Trầm không nhịn được mắng một tiếng. Bởi vấn đề huyết thống, sau khi ra đời cậu không sinh hoạt cùng một chỗ với những con rồng nhỏ khác, mà một mình tu luyện trong kết giới mười mấy năm, vất vả lắm mới thành công, đúng lúc muốn bắt đầu chiếm lĩnh một vùng nước, hưởng thụ khoái lạc long sinh (*), lại bất ngờ phải hứng chịu một đợt công kích mạnh mẽ. (*): giống như “khoái lạc nhân sinh”, nhưng là phiên bản long tộc. Đối phương có pháp thuật cao cường, thâm sâu khó đoán, hơn nữa còn có chuẩn bị mà đến, Tiết Trầm không cẩn thận bị đánh trúng, chẳng những hình người bị hủy, nguyên thần đan cũng vỡ tan, may mắn cậu không hoảng loạn trong hiểm cảnh, vào những giây phút cuối cùng níu được một sợi hồn phách chạy xuống nhân gian. Hiện tại, cậu dùng sợi hồn phách này nhập vào thân thể của một người thường. Chủ nhân của thân thể này mới chết không lâu, lúc Tiết Trần nhập vào còn cảm nhận được chấp niệm sâu sắc và sự không cam lòng của người đó, và cả một phần ký ức còn sót lại trong đầu. Chủ nhân của thân thể này trùng hợp thay cũng tên là Tiết Trầm, sinh viên năm 4 đại học Phù Thành, hiện đang làm thực tập sinh tại tập đoàn Vân Giác. Vì sắp tới tập đoàn Vân Giác khai trương hạng mục du lịch mới ở ngoại thành Lan Quang, thân chủ cũng là một trong những thực tập sinh được cử tới đây hỗ trợ. Gia cảnh của thân chủ có chút phức tạp, dần dần tạo thành tính cách hướng nội nhút nhát, càng lớn lên càng phát hiện ra xu hướng giới tính không giống người thường, còn yêu thích một học trưởng khóa trên. Dùng hết tất cả can đảm đi tỏ tình với học trưởng trong lễ tốt nghiệp, kết quả bị từ chối không nói, còn bị thực tập sinh nam khác phát hiện ra, vạch trần rồi cười nhạo trước mặt mọi người một phen. Thân chủ buồn khổ mượn rượu giải sầu, uống nhiều tới mức vô tình bước hụt, rơi xuống con sông trong khu du lịch. Nơi này nằm ở vị trí hẻo lánh, vừa mới khai trường nên không đông người, chờ đến lúc có người phát hiện ra đưa đến phòng khám gần đó, thân chủ đã chết đuối rồi. Đúng lúc Tiết Trầm theo sợi hồn phách bay tới đây, mượn luôn cơ thể để nhập vào. Thân chủ này vận khí đúng là kém thật. Nghĩ lại, Tiết Trầm cười nhạt một tiếng, vận khí của chính mình cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu, đường đường là một con rồng trẻ tuổi mạnh mẽ, bây giờ phải lưu lạc dưới hạ giới, hồn phách còn bất ổn như vậy… Đang lúc thổn thức, cậu bỗng nghe được tiếng nói chuyện ồn ào bên ngoài cánh cửa. Một nam sinh không kiên nhẫn nói: “Tiết Trầm thật là tệ. Khuya rồi còn làm phiền đến người khác, có còn là trẻ con nữa đâu.” “Này, cậu đừng như vậy.” Một nữ sinh đáp, “Lúc gọi điện bác sĩ còn nói, khi cậu ấy đến đây đã ngừng thở rồi, may mà mạng lớn, nếu không hậu quả khó lường trước được.” Một người khác cũng đệm thêm vào: “Cậu còn dám phàn nàn à? Nếu không phải do cậu, Tiết Trầm sẽ không uống nhiều rượu như vậy…” Nam sinh kia “xuy” một tiếng ngắt lời, giọng nói xen lẫn khinh thường: “Đã là gay còn làm ra vẻ. Tôi chỉ ăn ngay nói thật thôi, đâu có oan uổng cậu ta…” Đây đều là thực tập sinh của tập đoàn Vân Giác, mấy ngày trước công trình ở vùng ngoại thành Lan Quang này khai trường, không đủ nhân lực, cử bọn họ tới đây chạy vặt. Phúc lợi của tập đoàn không tồi, sau khi kết thúc công việc còn cho bọn họ lương thưởng và một bữa liên hoan lớn, kết quả trong buổi liên hoan, một cậu con trai bừng bừng khí thế tung tin chủ nhân của thân thể này là đồng tính luyến ái, còn cợt nhả trào phúng thân chủ một phen. Nỗi tức giận đầu tiên mà cậu cảm nhận được ở thân chủ chính là đối tượng tung tin này, tên Chu Quang. Chỉ khi nhóm thực tập sinh phát hiện thân chủ mất tích, gọi điện thoại tìm người được bác sĩ địa phương bắt máy, họ mới biết sự việc ngoài ý muốn này, vội vàng chạy tới phòng khám. Tuy Chu Quang đi theo tới đây, nhưng lại không tình nguyện một chút nào. Trong lúc nhóm thực tập sinh tranh cãi ầm ĩ, cửa phòng đột nhiên bật mở ra, “rầm” một tiếng đập vào vách tường, khiến bọn họ giật mình hoảng sợ. Nhóm người theo bản năng quay đầu nhìn, phát hiện bên cạnh cánh cửa không có ai, không hiểu vì sao lại tự động mở, còn người thì đang ngồi trên chiếc giường trong phòng, dùng khuôn mặt đen thui nhìn bọn họ, giọng điệu cực kỳ khó chịu: “Mấy người ồn muốn chết.” “Tiết Trầm, cuối cùng cậu cũng tỉnh!” “Cậu có khỏe không?” “Thân thể thế nào rồi?” Bọn họ quên bẵng đi sự kì dị khác thường lúc trước ở căn phòng này, chỉ nhanh nhẹn chạy vào thăm Tiết Trầm, một cô gái còn cẩn thận gọi bác sĩ trực ban tới. Tiết Trầm bị một đám người vây quanh, lại bị bác sĩ dùng dụng cụ dò xét một lần, sắc mặt càng ngày càng kém. Nếu đổi lại trước kia khi vẫn có thể biến thành hình rồng, nhất định cậu sẽ dùng móng vuốt quất bay đám người này tại chỗ. Nhưng hiện tại cậu đang ở trong thân xác con người. Trong lòng Tiết Trầm mặc niệm: giết người là phạm pháp, bổn long hiện tại lưu lạc nhân gian, không thể bị người ta tóm vào tù. Nhịn! Điều kiện của phòng khám có hạn, bác sĩ chỉ có thể kiểm tra đơn giản cho Tiết Trầm, tuy vậy, sắc mặt ông cực kì ngạc nhiên: “Tất cả chỉ số đều rất tốt, xem ra không còn vấn đề gì nữa.” Phải biết rằng, thời điểm người trẻ tuổi này vừa được đưa tới đây, hơi thở và nhịp đập trái tim đều không thể đo được, mà bây giờ các chỉ số đã khôi phục bình thường, thậm chí còn khỏe mạnh hơn mức bình thường… dường như không ngoa khi dùng từ “cường tráng!” Nếu không phải tình huống không thích hợp, bác sĩ còn muốn hỏi Tiết Trầm hàng ngày rèn luyện thân thể như thế nào, thời buổi này người trẻ tuổi mà khỏe mạnh có số lượng quá ít. Nghe bác sĩ nói vậy, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra, vốn cho rằng Tiết trầm muốn ở lại bệnh viện quan sát thêm một buổi tối, bây giờ xem ra không cần nữa rồi. Bác sĩ còn rất có trách nhiệm, dặn dò Tiết Trầm tốt nhất vẫn nên tới bệnh viện lớn kiểm tra lại, mua thêm thuốc đề phòng tình huống khẩn cấp. Một người trong nhóm theo bác sĩ ra ngoài lấy thuốc, những người khác giúp Tiết Trầm thu dọn đồ đạc, có người đưa áo khoác cho cậu: “Tiết Trầm, buổi tối gió mạnh, cậu mặc thêm áo khoác vào trước đi.” Vốn dĩ Tiết Trầm không còn tí kiên nhẫn nào, vừa nghe vậy nâng mí mắt lên liếc người kia, cuối cùng chỉ “Ừ” một tiếng, hời hợt khoác chiếc áo lên người. Mọi người đều không nhận ra sự khác thường của Tiết Trầm, chỉ cho rằng tâm trạng cậu không tốt, vậy nên không để trong lòng. Lúc này Chu Quang vẫn luôn bàng quan lại đột nhiên hừ lạnh một tiếng, chua ngoa nói: “Còn tỏ ra yếu ớt như vậy sao? Bác sĩ đã nói không có vấn đề gì rồi.” “Không thể nói những câu như thế.” Một nữ sinh trừng mắt nhìn cậu ta, “Tiết Trầm vừa tìm được đường sống từ chỗ chết, mọi thứ đều nên chú ý cẩn thận.” “Tìm được đường sống từ trong chỗ chết? Lời này của cậu quá khoa trương rồi.” Chu Quang trợn trắng mắt, từ khi nhận được điện thoại của bệnh viện, đám thực tập sinh này vẫn luôn trách cứ cậu ta, cho rằng do vài lời nói của cậu ta mới phát sinh chuyện ngoài ý muốn. Lúc đầu trong lòng Chu Quang có chút luống cuống, sợ hãi phải gánh trách nhiệm trên lưng, vì vậy dù đêm khuya cậu ta vẫn muốn cùng đi tới bệnh viện nhìn Tiết Trầm, đến khi vừa nghe được Tiết Trầm không có mệnh hệ gì, cậu ta đột nhiên phủi sạch quan hệ. Hiện tại Tiết Trầm đã bình thường, cậu ta càng cảm thấy bản thân không sai, đồng thời thêm bất mãn với Tiết Trầm, cười lạnh nói: “Tiết Trầm, tôi bảo cậu này, cậu đừng có uống nhiều rượu như vậy, có chuyện xảy ra lại làm phiền đến người khác, suýt chút nữa liên lụy tới tôi rồi. Còn nữa, đúng ra cậu nên xin lỗi tôi mới phải?” Những người khác nghe vậy không khỏi nhíu mày, một người nói: “Chu Quang, cậu đừng nói chuyện quá đáng.” “Như thế nào là quá đáng? Những điều tôi nói không phải sự thật à?” Mọi người càng lên tiếng, Chu Quang càng phải khẳng định lập trường của mình, vênh váo với Tiết Trầm: “Tiết Trầm, cậu nói xem như thế có hợp lý không?” Nhóm người vừa thấy Chu Quang “đá quả bóng” sang cho Tiết Trầm, bất đắc dĩ thở dài. Bọn họ cùng nhóm thực tập sinh nhưng không chung trường đại học, chỉ có Chu Quang và Tiết Trầm là tới từ đại học Phù Thành, nhưng không vì thế mà có quan hệ tốt với nhau, ngược lại Chu Quang thấy Tiết Trầm dễ tính, luôn vênh mặt hất hàm sai khiến cậu. Tiết Trầm rất tốt, chỉ là tính cách có chút mềm mỏng, sợ xung đột, mỗi lần bị bắt nạt đều không lên tiếng, còn thường xuyên giúp đỡ cậu ta. Dựa vào cá tính của Tiết Trầm, phỏng chừng lần này cũng không dám phản bác lại Chu Quang, yên lặng mà cho qua. Đương sự đã không truy cứu, người ngoài cũng không nên tham gia vào. Chu Quang rõ ràng biết điều này mới đẩy vấn đề cho Tiết Trầm giải quyết. Nhưng ngay lúc này đây, Tiết Trầm lại khác hẳn mọi khi, không hề đứng ra khuyên can mà ngược lại yên lặng nhìn Chu Quang từ trên xuống dưới, giống như đánh giá cậu ta. Chu Quang đợi một lúc lâu vẫn không thấy Tiết Trầm trả lời, đang muốn ra lệnh cho cậu theo thói quen, bất ngờ đụng phải ánh mắt của cậu, cả người giật thót một cái. Không biết là sự thật hay ảo giác, ánh mắt Tiết Trầm dường như có sự khác biệt so với thường ngày … sắc bén hơn? Chu Quang theo bản năng hỏi: “Cậu nhìn cái gì?” Ngón tay Tiết Trầm chạm nhẹ xuống mép giường, thong thả ung dung phun ra hai chữ: “Xem tướng” Nhóm thực tập sinh vốn cho rằng Tiết Trầm là người hiền lành “…?” Chu Quang cũng nhăn mày lại, ngay sau đó nhếch khóe miệng. Mệt cho cậu ta còn bị ánh mắt Tiết Trầm dọa hoảng sợ, sự tức giận nhỏ con này có tác dụng gì đâu, vẫn chỉ là nói hươu nói vượn, còn không dám đối mặt tranh cãi với cậu ta. Chu Quang giễu cợt “A” một tiếng, trào phúng nói: “Vậy cậu nhìn ra cái gì?” Cậu ta cho rằng Tiết Trầm sẽ lảng sang truyện khác, lời này chỉ nhằm mục đích gây khó dễ, vốn không cảm thấy Tiết Trầm có thể nhìn ra cái gì. Không ngờ Tiết Trầm nghe vậy thật sự đứng lên, nhìn cậu ta nói: “Lông mày thô to, đuôi mắt nhọn xếch lên, ánh mắt hung ác, tất cả nói lên cậu là người lòng dạ thâm độc dối trá, nếu không kịp thời ăn năn hối lỗi thì nửa đời sau sẽ trôi qua trong khó khăn.” Tiết Trầm nghiêm túc, mọi người xung quanh lại không nhịn được cười ra tiếng. Không nghĩ tới Tiết Trầm đã không tức giận thì thôi, một khi giận lên thì lời nói rất độc. Mặt Chu Quang cũng biến sắc, bọn họ đều không nghĩ những điều Tiết Trầm nói là sự thật, chỉ cho rằng Tiết Trầm cố ý trả đũa Chu Quang. Sắc mặt Chu Quang lúc xanh lúc trắng, nhưng rất nhanh hồi phục lại. Suy cho cùng, Tiết Trầm chính là hèn nhát, không dám quang minh chính đại mắng cậu ta, chỉ biết dựa vào vài câu huyền học mờ mịt vớ vẩn. Sau khi thông suốt, Chu Quang thu hồi vẻ mặt, khiêu khích nói: “Tiết Trầm, nếu cậu có ý kiến với tôi cứ việc nói thẳng, không cần quanh co lòng vòng như vậy.” “Vậy tôi nói thẳng nhé.” Tiết Trầm rất nghe lời, cười như không mà nhìn cậu ta: “Tôi nhìn thấy ấn đường cậu đang biến thành màu đen, biểu thị sắp tới cậu sẽ gặp phải tai nạn đổ máu.” Chu Quang càng cảm thấy nực cười: “Tôi nghĩ cậu ngã đến mức hỏng đầu rồi nhỉ? Cậu nghĩ lời nói như vậy có thể dọa tôi sao? Quả nhiên là đồ gay ẻo lả, không thể giống đàn ông con trai hơn chút nào.” Cậu ta nói rất khó nghe, mọi người đang muốn can thiệp, đột nhiên khó tin trợn mắt há mồm. Nắm đấm của Tiết Trầm vung lên, Chu Quang không kịp phòng bị ăn trọn cú đánh vào mũi. Chu Quang không thể tưởng tượng được Tiết Trầm bất ngờ gây khó dễ, vóc dáng thon gầy nhã nhặn hàng ngày sao lại có sức lực lớn đến vậy, một cú đấm đủ khiến mắt cậu ta bắn đầy sao, trực tiếp ngã xuống đất. Sự cố đột ngột xảy ra, nhóm thực tập sinh không phản ứng kịp, trơ mắt nhìn Chu Quang ngã. Chu Quang vừa kinh hoàng vừa giận dữ, nhìn Tiết Trầm, cả giận nói: “Cậu làm cái gì…?” Lời còn chưa dứt, Tiết Trầm tiến lên một bước, dẫm chân lên ngực cậu ta, khiến cậu ta suýt chút nữa phun cả mật ra ngoài. Tiết Trầm khoang tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống, giọng điệu cực kỳ chân thành: “Xem xem, tôi đã nói cậu sẽ gặp tai nạn đổ máu rồi mà.” Nghe cậu nói, Chu Quang cảm thấy xoang mũi nóng lên, cậu ta theo bản năng duỗi tay chà một cái, ngón tay dính đầy máu đỏ tươi. Chu Quang:!!! Nhóm thực tập sinh: “……?” Mời các bạn mượn đọc sách Sau Khi Tốt Nghiệp Tôi Làm Long Vương của tác giả Lâm Tri Lạc.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Mắt Trái
Tên eBook: ​Mắt trái (full prc, pdf, epub) Tác giả: Đản Đản 113 Thể loại: 18+, Hiện đại, Huyền huyễn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Bản convert: nothing_nhh Editor: ßéo, Hươngntd Tạo prc : Mèo samy Nguồn: Kitesvn.com, tangthuvien.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Đây là đánh giá mà Diệu Diệu dành cho anh:  Ích kỷ – dối trá. Còn lời bình anh dành cho cô lại là: Ngực to – ngu ngốc. Hai kẻ rõ ràng ghét nhau như chó với mèo, ngày ngày ở chung lại đâm ra tâm hoảng ý loạn? Máu nóng dâng trào. Cô hoảng hốt đưa mắt trái của mình nhìn qua… Anh vậy mà lại... Mời các bạn đón đọc Mắt Trái của tác giả Đản Đản.
Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta
Tên eBook: Đâu Ngờ Người Ấy Ngay Bên Ta (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cố Thất Hề  Thể loại: Hiện đại, Lãng mạn, Ngôn tình, Văn học phương Đông Công ty phát hành: Newstarbooks Nhà xuất bản: NXB Văn Học Trọng lượng vận chuyển (gram): 300 Kích thước: 14 x 20.5 cm Số trang: 309 Ngày xuất bản: 12-2014 Hình thức: Bìa Mềm Giá bìa: 98.000 ₫ Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: "Như một con ngựa bất kham liên tục lao khỏi quỹ đạo. Anh không ngừng lao khỏi quỹ đạo tình yêu, quyền lực và tiền bạc mà người ta đã lập trình sẵn cho anh, bởi với anh, tình yêu không phải như thế. Sống theo cách mình thích, yêu theo cách mình muốn, ở bên người mình đã chọn. Một câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng và nhiều tình tiết gây cười hấp dẫn, cái kết bất ngờ với thông điệp vô cùng đáng yêu. Chẳng cần tìm kiếm đâu xa xôi, tình yêu ở ngay trước mắt ta đó thôi, tất cả mọi sự tình cờ đều vô cùng đẹp đẽ." Mời các bạn đón đọc Đâu ngờ người ấy ngay bên ta của tác giả Cố Thất Hề.
Bản Hòa Tấu Hôn Nhân
Bản dịch của Team Nữ Nhi Hồng Một cuộc hôn nhân hạnh phúc thường được bắt nguồn từ tình yêu, nhưng Kiều Dĩ Thần và Đinh Mông thì ngược lại, họ cưới rồi mới yêu. Anh và cô từng là bạn cùng bàn, cô học giỏi ngoan ngoãn còn anh kém cỏi, cá biệt. Tình cờ nhiều năm sau hai người gặp lại nhau trong một tình huống dở khóc dở cười khi cả hai đều bị giục cưới. Rồi run rủi thế nào họ quyết định ký với nhau một hợp đồng hôn nhân. Bây giờ anh đã là một nhà sản xuất âm nhạc lừng danh, còn cô vừa mới xin thôi làm nhân viên chăm sóc khách hàng ở một công ty game. Đã nhiều năm rồi nhưng cô chẳng hề biết rằng con đường đến với âm nhạc của một cậu nhóc cá biệt là do cô nhen nhóm. Và cô với giọng hát cao vút, đầy tình cảm lúc này đang quyết tâm theo đuổi niềm đam mê âm nhạc của mình. Còn anh luôn ở phía sau ủng hộ cô, tận tâm giúp đỡ cô trên hành trình chinh phục ước mơ đó. Cả hai vừa là bạn đồng hành trong sự nghiệp, vừa là vợ chồng, vừa là giám khảo và thí sinh đã cùng nhau viết nên bản hòa tấu có vui vẻ, có ngọt ngào, lắng đọng cho cuộc hôn nhân "tưởng như hờ" của mình. *** Truyện mở đầu bằng hai cuộc xem mắt đồng thời thất bại của Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần để rồi họ nhận ra nhau sau quãng thời gian dài không gặp với tư cách là bạn cùng lớp thời trung học. Mối quan hệ “bị kèm” và “được kèm” từ ngày xưa này đã mang đến cho cặp đôi chính một bản hợp đồng hôn nh'n giả với tốc độ sét đánh, từ đó dọn về chung sống cùng nhau. Trước khi đăng ký kết hôn cùng Dĩ Thần thì Đinh Mông đã đăng ký tham gia một cuộc thi tìm kiếm tài năng 'm nhạc mới trên sóng truyền hình và anh nhà chính là 1 trong 3 người làm giám khảo. Từ đó ngày tháng trôi qua là hành trình khổ luyện của Đinh Mông dưới sự kèm cặp nghiêm khắc của Dĩ Thần, cô bị cái miệng độc của anh làm cho hộc máu không biết bao nhiêu lần nhưng cũng từ đó nữ chính của chúng ta có những sự tiến bộ vượt bậc và có động lực để theo đuổi đam mê của mình. Chuyện tình yêu dần dần được vun đắp qua những tháng ngày sống chung và được nở rộ khi có một nam phụ vô cùng đáng yêu kích hoạt sự ghen tuông đến đỉnh điểm của nam chính. Cũng có một số sóng gió xảy ra nhưng với sự đồng lòng của hai vợ chồng thì rất nhanh thế cục đã được ổn định nên đọc cứ cảm thấy như chìm trong hũ mật ấy. Đ'y là một c'u chuyện vô cùng ngọt ngào nhưng không kém phần hài hước, không khuyến khích ăn uống khi đang đọc truyện, Nam chính rất độc địa về khoản ăn nói nhưng khi yêu rồi lại vô cùng ấu trĩ khi dằn mặt đối thủ trên weibo. Truyện lấy bối cảnh showbiz nhưng không có quá nhiều chuyện máu chó của thế giới thị phi này được đề cập đến, chỉ là vài cuộc chiến tranh nhỏ mà thôi. Một điểm cộng cho truyện là dàn các nh'n vật quần chúng vô cùng đáng yêu và dễ thương hết mức. Nhiệt liệt đề cử bộ truyện này đối với cái bản yêu thích sạch, sủng và hài hước. *** Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 Có thể nói Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần là bạn thời trung học. Khi đó Đinh Mông còn là một cô bé mập mạp nhưng học rất giỏi, ngược lại Kiều Dĩ Thần mặc dù nhìn soái nhưng lại quậy phá vô cùng, không biết có phải vì vậy mà Kiều mẫu quyết định gọi hắn ta bằng một cái tên “cúng cơm” khác là “Kiều cẩu đản*”, hiển nhiên bạn Kiều chó con của chúng ta không thích cái tên này tí nào, haiz nhưng biết làm sao đây~~~?!? Có lẽ khoảng thời gian trên ghế nhà trường đó của Đinh Mông và Kiều Dĩ Thần sẽ chỉ là một nốt trầm không đáng nhắc đến trong bản nhạc cuộc đời của nhau, nếu sau này cả hai không …tình cờ gặp lại. Hai người đều bị gia đình thúc ép việc kết hôn, thế là nam nữ chính của chúng ta quyết định nhắm mắt đưa chân, “kết hôn bí mật” với nhau để qua mặt phụ mẫu hai nhà. (đừng hiểu lầm 2 anh chị này đi xem mắt nhau rồi gặp nhé, không có đâu ). Một tờ giấy chứng nhận đỏ chót mở đầu cho con đường tình yêu của bọn họ. Cuộc sống với vỏ bọc hôn nhân bên ngoài của cả hai sẽ bình thản trôi qua nếu Kiều Dĩ Thần không phải là nhạc sĩ và một nsx âm nhạc tài ba có tiếng trong showbiz, rất nhiều ca sĩ nổi tiếng đều do một tay anh đưa lên, trong khi Đinh Mông lại là một ca sĩ chưa gặp thời. Duyên phận và sự kết hợp của bọn họ đã đưa đến cho showbiz một ngôi sao mới. Nội dung truyện về showbiz của bộ này cũng không phải motip mới, nhưng được cái tác giả xây dựng nội dung mặc dù có đấu đá trong giới nhưng không mang cảm giác nặng nề, lại có chút hài hước khiến người đọc khá dễ chịu. Nam chính của Bản Lật Tử đa số mình đều thấy độc miệng cả, nói ra toàn làm người khác nội thương thôi, Kiều Dĩ Thần trong truyện này cũng không là ngoại lệ. Trong giới không ai không biết anh khó tính, những ca sĩ từng làm việc với anh không ai là chưa từng bị lời nói của anh làm cho thương tích đầy mình, và tất nhiên bọn họ đều tự an ủi mình rằng: “ không sao, không sao, đến cả vợ mình anh ta còn mắng thì chúng ta đã là gì a~”*. Đối với những truyện của tác giả này mà mình từng đọc thì có thể nói độ ngọt, sủng, hài hước là tuyệt đối. Nên các bạn tim yếu có thể an tâm nhảy hố nhé, tất nhiên là vô cùng hoan nghênh các bạn tim khỏe đổi khẩu vị nha ^^ *Có thể hiểu nôm na là Kiều trứng thối nhé ^^ Mời các bạn đón đọc Bản Hòa Tấu Hôn Nhân của tác giả Bản Lật Tử.
Lục Thiếu Phàm, em yêu anh - Cẩm Tố Lưu Niên
Tên eBook: Lục Thiếu Phàm, Em yêu anh!! (full prc, pdf, epub) Tác giả: Cẩm Tố Lưu Niên Thể loại: Hiện đại, Ngôn tình, Văn học phương Đông Editor : Fijian Nguồn: tangthuvien.vn, luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Văn án   “A… không cần… Hằng….A!” Tại phòng nghỉ của tổng tài, nàng nhìn về phía giường lửa nóng đang bốc cao. Tay giữ chặt hộp cơm trưa do mình tỉ mỉ làm, chẳng qua là… Lúc nhìn vào thùng rác, bao nhiêu hộp cơm đều thừa lại, thật là mỉa mai!   Lần đầu tiên, mắt nàng đẫm lệ. Lần đầu tiên nàng không tỏ ra kiên cường. “Cô là siêu sao, chẳng lẽ còn sợ không quyến rũ được đàn ông? Vì sao cứ phải sống chết quấn lấy tôi?” Mẫn Nhu nàng chưa bao giờ trở nên ti tiện như thế, nhưng lần nào không phải cũng giống nhau. Đối mặt với sự kinh ngạc của hắn, nàng lau đi giọt nước mắt rỉ ra, ngẩng cao đầu thẳng lưng xoay người đi. Nàng tự bảo bản thân hãy làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nhưng mà hắn không bỏ qua. Khi thấy rõ người phụ nữ trên giường hắn là chị nàng, thì mọi kiên cường đều biến mất.   “Ba năm trước tôi nói không yêu cô, thì ba năm sau cũng sẽ không yêu”   Khắp làng giải trí, tin tức nàng vì trầm cảm mà tự  sát bay đầy trời. Nàng lại gặp chồng sắp cưới của chị – Lục Thiếu Phàm. Là thị trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử, là cháu trai của bộ trưởng bộ tham mưu, nhà giàu nhất nhì thành phố. Nàng nói:  “Lấy tôi, tôi không chỉ có thể lấy lại mặt mũi cho anh, còn còn thể giúp anh hòa một ván, có được một siêu sao làm vợ, huống chi thiên kim Mẫn Thị đâu phải chỉ có mình Mẫn Tiệp”   Hắn cười nhạt, giọng nói chắc chắn: “Cô không yêu tôi“ Nàng không hề tiếc khi cam kết, chỉ vì trả thù người đàn ông phản bội: “Tôi không phải Mẫn Tiệp, cả đời này, chỉ cần tôi còn sống, cũng không bao giờ phản bội anh” … Mẫn Nhu chớp mắt cảm thấy khó hiểu, cầm lấy kịch bản quay phim. “Chồng à!” Lục Thiếu Phàm cười xòa một tiếng: “Anh giúp em đổi kịch bản” Người con gái thở gấp nói: “Anh, anh làm gì vậy!” Tên đàn ông nói: “Làm như kịch bản” Nữ nói: “Kịch bản không có đoạn này” Tên đàn ông nói: “Mới thêm và Mời các bạn đón đọc Lục Thiếu Phàm, em yêu anh của tác giả Cẩm Tố Lưu Niên.