Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Lối Đi Ngay Dưới Chân Mình - Nguyễn Lê My Hoàn

Cuốn sách Lối đi ngay dưới chân mình trẻ trung, tươi mới như chính tuổi 20 của Hoà Bình, nữ chính trong truyện, đang sống. Đó là cô gái học phổ thông trường huyện, học đại học ở Hà Nội, ra trường vào TP.HCM tìm vận may. Ở đây, cô không có bà con họ hàng thân thích, không có tiền, cũng không có tài nghề gì đặc sắc, cô phải đối mặt với nhiều khó khăn, gian nan. Đọc Lối đi ngay dưới chân mình, bạn như được trở lại với cái thời thơ ngây, ngơ ngác. Bước chân chập chững của ngày đầu vào đời ai mà không một lần trải qua, rồi giật mình "có một thời ta cũng giống như nhau" để từ đó mà trưởng thành. Hoà Bình, một cô gái luôn nhiệt huyết, khiến độc giả hiểu được chỉ có tuổi trẻ mới dám đương đầu trước những lựa chọn đầy rủi ro nhưng không toan tính, dám đối mặt với thử thách một cách hồn nhiên và chấp nhận làm lại từ đầu. Hành trang của tuổi trẻ không có gì quý giá hơn ngoài sự tự tin và căng tràn sức sống. Ở nhân vật này, chúng ta còn thấy được những chân trời cho ai dám ước mơ và thực hiện ước mơ. Trong cuộc sống, không có gì là không thể thực hiện được và “những con trai có ngọc khởi đầu từ một vết đau…”. Cuốn sách phù hợp cho những bạn đang phân vân, ngơ ngác, những cái buồn vô cớ, cả hoài nghi về tương lai, tình yêu, tình bạn trong giai đoạn chập chững bước vào đời. Bởi ở đó, bạn đọc sẽ thấy được một cô gái đầy nghị lực, thích hành động để lựa chọn, tự khẳng định mình và đi theo mục tiêu rõ ràng trong tương lai. Điều ý nghĩa nhất của cuốn sách mang lại cho độc giả đó là sự nhiệt huyết của tuổi trẻ, dũng cảm bước lên phía trước dù có nhiều chông gai. Đặc biệt, câu nói của tác giả “lối đi ngay dưới chân mình” vẫn vẹn nguyên giá trị trong xã hội hiện đại. *** Nguyễn Lê My Hoàn đã từng đoạt giải Nhì "Văn học tuổi 20" lần I (báo Tuổi Trẻ, nhà xuất bản Trẻ, Hội nhà văn TPHCM) và một số giải thưởng về truyện ngắn của báo Tiền Phong, Hoa Học Trò, Mực Tím. Tác phẩm: Lối đi ngay dưới chân mình (truyện dài) Thơ sĩ dế (tập truyện ngắn) Hoàng điệp (tập truyện ngắn) Trước lúc ngủ say (tiểu thuyết dịch, S.J.Watson) *** Tằn tiện Buổi trưa nóng, đường phố Sài Gòn vẫn đông cứng người và xe, và khói xe và bụi. Những khuôn mặt nhăn nhó vì cái hỗn hợp âm thanh lẫn với tạp chất ấy lại càng nhăn nhó hơn mỗi khi dừng xe lại ở ngã tư: đèn đỏ! Lạy trời giữa trưa nắng này đừng có kẹt xe. Đèn xanh! Những khuôn mặt nhăn nhó ấy như giãn ra một chút, bắt đầu rùng rùng chuyển động. Hai dòng người xe chạy ngược chiều nhau, dòng nào cũng lốm đốm những mặt người được bịt kín bằng khăn mùi xoa, mắt thì núp hết sau những cặp kính đen ngòm, dưới các vành nón kéo sụp xuống quá trán... Tôi cưỡi chiếc Tact lùn lùn, bé bỏng, màu sơn đỏ chót như màu xe cứu hoả về đến nhà trọ đã hơn mười hai giờ trưa. Từ đường lên vỉa hè, từ vỉa hè lên thềm nhà, tôi ì ạch đẩy xe lên. Mấy hôm đầu, khi mới mua xe, chưa đẩy quen, lúc nào về tôi cũng phải dựng xe ngoài đường, chạy vào lấy một tấm gỗ lót rồi mới đẩy lên được. Nó ngồi thu lu bên góc tủ, ngay sát lối tôi đẩy xe, cứ trố mắt nhìn tôi vẻ lạ lẫm. Cái màu áo vàng choé làm tôn thêm nước da đen đen. Chỉ liếc mắt qua tối đã thấy không ưa và tự dưng cảm thấy chột dạ: hay nó là một người bà con nào đó của cô Minh mới từ quê vào tương lai sẽ chiếm lại căn phòng nhỏ của tôi trên tầng ba? * Tôi cũng đã từng là dân quê. Cái quê tôi nó nghèo lắm. Mẹ tôi kể những năm 60, khi nhà ngoại tôi ky cóp mua được chiếc xe đạp Thống Nhất giá hai trăm rưỡi đồng là cả làng đã lác mắt, trầm trồ, ghen tị mãi. Thuở ấy, ai mà có được chiếc xe đạp Pha-vơ-rít, có đài đeo hông về làng đã kể như một kỳ quan rồi. Chúng tôi không phải lội ruộng nhiều như mẹ, như bà ngoại. Có mỗi hai chị em gái, bố lại làm việc ở Hà Nội, so với dân trong làng, nhà tôi cũng thuộc loại có bát ăn, bát để. Mẹ tôi khâu nón rất tài, vừa nhanh mà vẫn đẹp. Xong công việc đồng áng, tối về mẹ khâu thoắt đã được hai cái nón, vậy là cũng đủ tiền chợ cho cả ngày hôm sau. Chợ quê, thức ăn, thức uống không đắt đỏ như ở thành phố, rau ráng thì nhà ai cũng có sẵn trong vườn cả rồi, chỉ ra chợ để mua thêm thịt cá mà thôi. Buổi sáng, chúng tôi phải dậy sớm để giúp mẹ làm vườn. Sau chuồng heo, có một cái hố to, xây chìm xuống đất đựng nước thải, phân và nước rửa chuồng. Chúng tôi lấy đòn gánh, hai chị em hai đầu khiêng một cái thùng tôn đầy cái thứ nước tạp chất ấy ra ẹ tưới cây. Xong xuôi, chúng tôi tắm rửa, hấp cơm nguội lên ăn với nước mắm hoặc cá kho còn của tối hôm trước, sau đó hoặc học bài, hoặc đi học... Xong lớp 12, chị tôi vội vã lấy chồng, vội vã rời xa cái làng quê chẳng có gì hấp dẫn chị ấy. Năm năm sau, tôi thi vào Đại học và đậu. Lên Hà Nội học, mỗi tháng tôi về thăm mẹ một lần. Lần nào về trong giỏ xách của tôi cũng có một bao đầy nilong tôi đem về ẹ nút các chai nước mắm. Các bao này có từ những lần tôi mua bánh mì ăn, mua nước mía uống, mua các thứ lặt vặt khác... người ta bỏ vào bao, và tôi giặt sạch, phơi khô, bỏ dồn lại. Mẹ chẳng dùng hết được tất cả các bao nilong tôi đem về, nhưng luôn hồ hởi cất nó vào một cái bao to: - Dồn được nhiều, đem bán ấy bà đồng nát cũng được ít tiền đấy. * Nó không đợi tôi hỏi han đã tuôn ra một tràng kể lể: - Mới ban đầu, người ta mời em vào đây để dạy nghề đan chiếu cói Nga Sơn. Tiền công sáu ngàn một cái, cói người ta sẽ chọn và nhuộm sẵn, chỉ việc ngồi đan. Sau họ lật lọng, chỉ trả có bốn ngàn, lại không chuẩn bị cói sẵn, thành ra chúng em phải tự làm tất. Đan cả ngày mới được có một chiếc, trừ đi tiền ăn còn lại chẳng bao nhiêu. Em hận con mụ ấy, em về đây, xin cô và các anh chị mỗi người một ít, đủ tám chục ngàn mua vé xe là em về. Thật, từ bây giờ “một đời cha, ba đời con”, em lạy cả mớ, em không dám vào ... Mời các bạn đọc Lối Đi Ngay Dưới Chân Mình của tác giả Nguyễn Lê My Hoàn.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nghị Lực Người Đàn Bà
Những trang cuối cùng của Người đàn bà đích thực khép lại, tôi thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì cũng xong, nó dày quá. Sau mỗi trận vật vã với sách như này, tôi tự nhủ lòng rằng lần sau không đọc những cuốn tiểu thuyết quá dày như thế này nữa. Nhưng rồi lần nào tôi cũng chịu thua chính mình khi những cuốn sách dày cộm cứ hút hồn tôi. Lần này lại là văn học cổ điển. Có người nhận xét Người đàn bà đích thực là đối thủ nặng kí của Cuốn theo chiều gió. Tôi thì không biết, vì Cuốn theo chiều gió tôi mới đọc được ½ vì một cái lí do vớ vẩn nào đó tôi đã bỏ ngang mà chưa có cơ hội đọc lại. Gấp trang cuối lại, tôi biết mình sẽ không bao giờ đọc lại cuốn tiểu thuyết này một lần nào nữa. Bởi giống như người ta chỉ sống một lần trên đời, tôi cũng muốn chỉ nhìn thấy Emma Hactor sống một lần trước mắt thôi thôi. Tôi đã quan sát cuộc đời ấy với một sự tò mò mãnh liệt, từ khi nàng còn là cô gái 14 tuổi cho đến khi nàng là bà cụ 89. Chứng kiến sự thăng trầm của một đời người, mà lại không phải là một người bình thường cho lắm, thì là một chuyện rất thú vị. Nhìn cô gái 17 ấy yêu, rồi nhìn người đó đi lấy chồng, mà đời nàng cay nghiệt, lấy tới 3 người chồng, thực đọc xong tôi cũng không nhớ nổi hết chồng nàng nữa. Nàng đẹp, tất nhiên là không phải đẹp tầm thường, không chỉ đẹp vẻ bề ngoài mà cái đẹp tỏa ra từ khí chất con người nàng. Bởi vậy đàn ông yêu nàng, si mê nàng. Thế mà rồi khổ, nàng toàn lấy những người nàng không yêu, nàng lấy chồng vì cần một tấm chồng. Cuộc đời nàng là hành trình của sự trả thù, hành trình tìm kiếm sự giàu có và quyền lực. Rồi cuối cùng thì nàng cũng đã đạt đến đỉnh cao, từ một kẻ hầu trở thành người đàn bà giàu nhất nước Anh. Nhưng liệu cuộc đời nàng có hạnh phúc? Tôi không thể trả lời được, vì chính tôi cũng không biết thế nào mới là một cuộc đời hạnh phúc. Tôi đọc, đôi khi tự so sánh mình với Emma. Rõ ràng là tôi không giống chút nào, Emma ngay từ trẻ đã là một cô gái thông minh, sắc sảo và đặc biệt là sức mạnh, là nghị lực phi thường của nàng. Tôi đương nhiên là một bánh bèo vô dụng chính gốc, chả làm được việc gì cho ra hồn chứ đừng nói đến việc lập một đế chế như người đàn bà ấy. Tất nhiên là nếu ngoài đời có một người phụ nữ như vậy, thì tôi phải trăm lần ngã mũ kính phục. Cuộc đời Emma có quá nhiều thăng trầm, và có thể gọi đó là một cuộc đời lớn. Đọc Người đàn bà đích thực, ta sẽ có thêm một hình mẫu để học tập về nghị lực sống phi thường. Và còn một điều rất quan trọng góp phần làm nên giá trị tác phẩm, đó là bối cảnh lịch sử làm nền cho cuốn sách, một phần câu chuyện diễn ra trong cuộc tấn công của phát xít Đức nhằm vào Anh và các nước đồng minh. Những yếu tố lịch sử này luôn tạo cho những cuốn sách mang sức hút riêng, mang màu sắc thực hơn. Có lẽ dư âm đọng lại lớn nhất trong tôi là hình ảnh người đàn bà với đầu óc thông minh, trái tim nhân hậu nhưng cũng là một khối rắn chắc của tinh thần mạnh mẽ quật cường mà không một khó khăn nào trên cuộc đời có thể quật ngã, Emma Hactor, đó là một hình ảnh đẹp lạ lùng, gây ám ảnh cho người đọc mãi về sau. Tôi thì tôi không nghĩ một vài dòng review có thể nói lên được cái hay của tác phẩm, chỉ là tôi muốn ghi lại cảm xúc của mình mà thôi. Còn tác phẩm, nó là dành cho những kẻ chịu khó đọc nó, quả ngọt không dành cho những người không chịu lao động mà. ---------------------------------- -- [ ad Cỏ ????] -- *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... Mời các bạn đón đọc Thiên Thần của tác giả Barbara Taylor Bradford.
Giai Điệu Hạnh Phúc
ZURICK, 2002 Người phụ nữ cao mảnh khảnh, mặc áo quần rất đẹp. Cô ta đứng bên cửa sổ trong căn phòng sáng lờ mờ, đưa mắt nhìn ra những đỉnh núi phủ đầy tuyết sáng long lanh trong ánh mặt trời chiều. Cô thích Zurick, đây là nơi xinh đẹp. Cô hy vọng sẽ sống ở đây. Cô quay người lại khi cửa phòng mở, một người đàn ông bước vào, chìa tay ra để bắt tay cô. Cô vội bước tới bắt lấy tay ông ta, mắt nhìn ông đăm đăm. - Kết quả như thế nào? - Cô hỏi bằng giọng nho nhỏ, bình tĩnh. - Tôi sung sướng được nói rằng X quang cho chúng ta biết có nhiều dấu hiệu khả quan hơn chúng ta đã lo sợ vào lúc đầu. Vấn đề khó khăn không đúng, chúng tôi có thể giúp cô được. Tôi tin chắc ông ấy sẽ bình phục. Nhưng phải chậm chứ không nhanh được. Cuối cùng được như thế là quý hóa rồi, phải không? Chúng tôi tin chúng tôi có thể làm được như thế. - Phải, ông nói đúng, thời gian và sức lực mới đáng giá. Và tiền bạc nữa. Tôi rất tin tưởng ông. Tôi hoàn toàn tin ông. Người đàn ông nghiêng đầu đáp lễ một cách duyên dáng. - Làm ơn chờ tôi ít phút, sau đó tôi sẽ đến văn phòng của ông để bàn về các chi tiết. - Được thôi, thưa bà, - ông ta đáp và đi ra khỏi phòng. Người phụ nữ bước đến góc phòng, nhìn xuống thi thể nằm bất động trên chiếc giường hẹp, đầu và mặt băng bó. Cô ta để tay lên vai y, thì thào nói: - Sẽ ổn thôi. Anh sẽ ổn. Không có tiếng trả lời, không nhúc nhích động đậy. Không có gì hết. Cô ta biết y còn sống. Các bác sĩ đã xác nhận như thế. Bây giờ cô biết họ sẽ đem sự sống của y về cho cô. Ông giám đốc bệnh viện vừa nói với cô như thế. Cô ta cúi xuống hôn lên một bên má được băng bó, rồi bước đi. Cô không muốn rời khỏi y, nhưng cô phải đi. Cô băng qua phòng để ra cửa, miệng lẩm bẩm: - Anh sẽ khỏi, anh yêu à. Y phải khỏi. Cô ta đang mang thai đứa con của y, đứa con được mong ước. Đứa con sẽ được đặt tên Jonathan Ainsley, giống như bố nó, Angharad Hughes Ainsley cười một mình. Cuối cùng họ sẽ thắng. Vì họ là những kẻ thắng cuộc. Jonathan đã nói với cô ta như thế vào hôm y kết hôn với cô. *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... Mời các bạn đón đọc Giai Điệu Hạnh Phúc của tác giả Barbara Taylor Bradford.
Chuyện Tình Như Huyền Thoại
"Glynnis trông thấy một người đàn ông đi trên hàng hiên tiến về phía nàng. Người nàng căng thẳng, cảm thấy sức lực trong người tan biến mất. Đó là Robin Ainsley, người mà nàng không muốn gặp. Khi Robin thấy Glynnis, rối thấy đứa bé, mặt chàng biến sắc. "Con của chàng". Ôi, lạy Chúa, không còn cách nào rút lui được nữa. Chàng sợ... nàng, và nhất là sợ mình. Chàng không ngừng yêu nàng, luôn mơ đến cảnh ôm nàng trong vòng tay, cùng nàng đi đến đỉnh cao của khoái lạc. Họ đã từng yêu nhau say mê cuồng nhiệt. ... Sau khi Robin đi rồi, nàng nằm trên giường cảm thấy mình khó mà tránh phạm vào tội lỗi này. Richard chồng nàng là người tốt, với con trai nàng và yêu thương, tận tuỵ với nàng. Nàng cũng yêu chồng theo cách riêng của mình. Ôi, Robin... Em yêu anh biết bao... Em muốn anh biết bao. Hãy ôm lấy em... Nàng bật khóc và nàng khóc mãi cho đến khi hết nước mắt...". *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... Mời các bạn đón đọc Chuyện Tình Như Huyền Thoại của tác giả Barbara Taylor Bradford.
Ba Tuần Ở Paris
Ra đến ngoài phố Jacob, người đàn ông rùng mình vì lạnh và lật cổ áo khoác lên. Hôm đó là một ngày tháng Hai gía buốt, hơi lạnh từ ngọn gió rét cắt da quét từ những miền thảo nguyên nước Nga và chạy qua vùng đồng bằng châu Âu đến tận Paris. Bầu trời màu lơ nhạt, mặt trời sũng nước lúc xuyên qua các mái nhà, gần như bạc trắng trong ánh sáng phương Bắc lạnh giá và không một chút ấm áp. Nhưng dù thời tiết thế nào đi nữa, Paris bao giờ cũng đẹp; Ngay cả trong mưa, Paris vẫn có nét đặc trưng riêng. Phát hiện ra một chiếc taxi, anh gọi và lúc xe đi chậm lại rồi dừng hẳn, anh chui nhanh vào xe và bảo đưa đến bưu điện. Lúc đến nơi, anh giở một gói những chiếc phong bì dán tem sẵn và bỏ vào thùng thư, rồi quay lại xe. Rồi anh bảo lái xe đưa đến văn phòng FedEx, sau đó ngồi yên trên ghế, thỉnh thoảng liếc nhìn ra ngoài cửa xe. Vui biết bao được trở về thành phố Ánh sáng, nhưng dù thế nào đi nữa, anh không khỏi ước ao gía hôm nay trời ấm hơn. Trong văn phòng Fedex, người đàn ông điền vào tập nhãn dành riêng và đưa cho người thư ký cùng bốn chiếc phong bì trắng muốt. Chúng sẽ được gửi đi trong vòng hai mươi tư giờ nữa, theo địa chỉ bốn thành phố ở những nơi xa tít trên thế giơi. Trở ra xe, anh bảo đưa anh đến Quai Voltaire. Đến nơi, anh tiến thẳng đến một trong những quán rượu ưa thích ở Tả ngan. Và lúc bước đi, chìm đắm trong những ý nghỉ miên man, anh không hề biết rằng vì việc làm vừa rồi của anh, nhiều cuộc đời đã biến đổi không cưỡng lại nổi, và biến đổi sâu sắc đến mức không bao giờ trở lại như cũ lần nữa. *Note: Một câu truyện không dài, không ngắn nhưng có thể thấy được sự lãng mạn toát lên từ chính tên truyện. ^^ *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... *** Anya đưa họ đến Le Grand Véfour ăn trưa. Đó là một khách sạn cổ, từ thời trước cách mạng Pháp, tọa lạc dưới vòm hoàng cung như một cái mốc lịch sử. Lúc này năm người ngồi ở một trong những bàn tốt nhất của khách sạn uống champagne, xung quanh là những trang trí đặc biệt của thế kỷ 18 và 19. Ghế dài bằng nhung đỏ cân xứng với những ghế bành giản dị, cân đối màu đen và vàng, và tấm thảm có hoa văn lộng lẫy màu vàng và đen. Những tấm gương cổ đóng khung bằng vàng sần sùi gắn trên trần và một vài bức tường; trên các tường khác treo nhiều bức tranh tân cổ lồng kính, vẽ các nữ thần có hoa và nho quấn quanh. − Nơi này như trong chuyện cổ tích - Jessica nói, cặp mắt tinh tường của cô nắm bắt từng chi tiết trang trí - Em rất thích các bức tranh, trông như trong thần thoại La mã vậy. − Em thấy tấm biển đồng đề tên Victo Hugo gắn trên một chiếc ghế dài - Alexa nói - Còn một chiếc ghế khác đề tên Colette. Chắc bà ấy cũng là một khách hàng quen. Anya gật đầu: − Nhiều nhà văn đến đây, cả các chính khách nữa . Ngay cả Napoleon cũng hay đưa Josephine đến đây ăn tối . − Thực thế sao! - Kay nói to và vểnh tai lên - Em không biết nơi này lại cổ đến thế. − Đúng thế, nó có từ năm 1784, hồi ấy có tên là Café de Chartres. Cô cũng công nhận là chưa bao giờ chán vẻ đẹp quyến rũ và tinh tế của nó - Bà Anya nói - Cô biết các em sẽ thích món ăn cũng như không khí ở đây - Liếc nhìn Maria, bà nói thêm - Họ có món cá bơn rất thanh, nên em không phải lo chuyện ăn kiêng đâu, em ạ. − Cô lúc nào cũng chu đáo, cô Anya - Maria trả lời và uống ngụm nước khoáng . Người phục vụ trưởng lượn ngay đến bên bàn, giới thiệu những món đặc sản của nhà hàng, và đưa thực đơn cho từng người . Sau khi nghiên cứu kỹ một lúc, tất cả gọi món cá bơn trừ Anya, bà quyết định nuông chìu bản thân: − Cô sẽ gọi món bồ câu non với gan béo - Bà cười và nói - Chắc chả em nào cho cô là có lỗi đâu nhỉ . Bữa ăn thật vui và sôi nổi . Ai cũng cảm thấy thật thoải mái, thỉnh thoảng bà Anya lại quan sát họ và cảm thấy như thể cuộc cãi vã chưa bao giờ xãy ra. Họ tử tế và thương yêu nhau như những năm đầu ở trường vậy . Bà rất mãn nguyện... đó chính là món quà sinh nhật tốt đẹp nhất mà bà muốn . Mời các bạn đón đọc Ba Tuần Ở Paris của tác giả Barbara Taylor Bradford.