Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mưa Ở Phía Tây

 “ Tình yêu là gì? …Cái gì là tình yêu? Thế giới này thứ không đáng tin nhất là tình yêu, rẻ rúng nhất chính là nó, một khi cần lựa chọn thì nó sẽ là thứ bị gạt bỏ đầu tiên…Thực ra nó chả là gì, có thì vẫn sống, không có cũng vẫn sống…”  Đúng vậy, cuộc hôn nhân của Qúy Hân Nhiên và Đỗ Trường Luân phần nào chính là giống như vậy.  Qúy Hân Nhiên xuất thân là một thiên kim tiểu thư, có tiền có sắc. Nhưng đó không phải là những thứ cô mong muốn. Khi bị chính cha ruột của mình bóp chết tình yêu đầu đời, Qúy Hân Nhiên cũng hoàn toàn thay đổi, tình cảm cha con xa cách, bản thân cũng chẳng coi trọng điều gì nữa… hôn nhân cũng thế.  ***   Sau khi bị mẹ ruột dùng nước mắt “uy hiếp”, Qúy Hân Nhiên cuối cùng cũng đồng ý đi xem mắt và có cuộc hôn nhân nhanh chóng với Đỗ Trường Luân_một nhân viên nhà nước điển hình.  Có thể nói cuộc hôn nhân của hai người đơn thuần chỉ là cần thiết cho lúc đó. Còn vì sao cần thiết thì các bạn đọc truyện sẽ rõ hơn nha. Hai người bọn họ hoàn toàn khác nhau về tính cách cũng như cách thức sinh hoạt hằng ngày, chính vì vậy, thời gian đầu khi về chung không tránh khỏi có chút mâu thuẫn.  Điển hình như nếu Đỗ Trường Luân là một người đàn ông có nếp sống sinh hoạt rất ngăn nắp, gọn gàng thì ngược lại, Qúy Hân Nhiên lại sinh hoạt khá tùy hứng. Hình ảnh hai người sống chung chính là “cô bày ra cho anh dọn dẹp” :v. Đỗ Trường Luân là người trầm tĩnh, ít nói, Qúy Hân Nhiên thì thẳng tính, bộc trực. Có thể nói thời gian đó bọn họ hầu như bên nhau, nhưng lại không can thiệp vào cuộc sống của nhau, anh làm việc của anh, tôi làm việc của tôi.   Mà Qúy Hân Nhiên, một cô gái không quá trông chờ vào tình yêu và Đỗ Trường Luân, một người mong chờ một gia đình yên ổn…. chỉ cần một cuộc hôn nhân như vậy cho đến suốt đời. Nhưng ông trời trêu người, khi người con trai thời niên thiếu ngày xưa của cô - Mễ Kiều Dương lại quay về, đây cũng chính là dấu hiệu cho những sóng gió sẽ ập tới trong mối quan hệ hôn nhân vốn mỏng manh này.  -“Em thích xem pháo hoa?” _Đỗ Trường Luân cũng cúi xuống bên cô.  -“Em không thích những gì quá hào nhoáng” -“Con người luôn vô duyên với những gì mình cố hết sức theo đuổi…”_Cửa thủy tinh không hiện rõ vẽ mặt của anh, chỉ là giọng nói có chút u buồn. -“Em cũng không cần những gì em không có, em chỉ đau lòng khi mất những gì mình có.”_Giọng Qúy Hân Nhiên nhẹ bẫng. Khi cả hai dường như nhận ra được tình cảm trong lòng mình thì mọi thứ xung quanh giống như cố tình chia cách bọn họ. Cha phản bội mẹ, công ty gia đình đứng bên bờ vực phá sản, rồi cả việc biết được thì ra người con gái chồng cô từng đặt trong tim lại là chính chị dâu của mình, bản thân phải từ bỏ công việc dạy học đang làm để tiếp nhận công việc mình không thích, những ngờ vực của Cố Trường Luân đối với mối quan hệ của cô và Mễ Kiều Dương.  Nghi ngờ nối tiếp nghi ngờ, hiểu lầm nối nhau không lời giải thích. Cuộc sống này quả thật đã tát cho Qúy Hân Nhiên một cú không thể gắng gượng dậy được nữa. Thế nên cuộc hôn nhân này cũng nên dừng lại tại đây là điều chắc chắn.  Liệu sau khi li dị hai người bọn họ sẽ thế nào đây? Đỗ Trường Luân phải làm gì để cứu vãn lấy cuộc hôn nhân này?  Qủa thật với mình, truyện này khắc họa khá sắc nét đời sống hôn nhân gia đình, cũng khá thực tế về chốn quan trường. Trong truyện sẽ không có một nam chính là CBCC mà đường làm quan thuận lợi như bạn thường gặp. Cố Trường Luân vẫn phải làm việc đến sức đầu mẻ trán mới có thể thành công sau này.  Với mình tính cách nam chính trong truyện này làm mình không thích lắm, nhất là những đoạn liên quan đến tình đầu của anh ta. Thật sự lúc đó mình rất hoang mang, không biết anh ta đã yêu vợ mình chưa, hay vẫn còn tình cảm với người con gái đó? Mặc dù tác giả có giải thích lý do, nhưng đọc vẫn thấy ….ghét :v  Ngược lại, mình thấy nữ chính được xây dựng tính cách khá sát với bối cảnh mà tác giả đặt để cô vào. Có mạnh mẽ, nhưng không phải kiểu bốc đồng, mặc dù nóng tính nhưng vẫn còn biết suy nghĩ, khá dứt khoát, rõ ràng đối với các mối quan hệ khác. Đan xen trong đó vẫn có sự yếu đuối của một người con gái nên có.  Cao trào đổ vỡ trong cuộc hôn nhân của bọn họ làm mình rất thích, lúc đầu diễn biến dẫn đến việc li dị khá từ từ song dần dần ngày một cuộn trào, và cuối cùng là một cú đúp làm mình chơi vơi. Nó đau, buồn, nhưng gọn gàng, dứt khoát. Sự tan vỡ đó như một dấu chấm mạnh mẽ cho việc kết thúc một giai đoạn trong tình yêu của hai người và chuẩn bị cho một giai đoạn mới.  Truyện này chủ yếu là hai anh chị chưa rõ lòng nhau, tự nghĩ trong lòng rồi tự ngược mình, ngược luôn đối phương, ngược luôn độc giả. Không có yếu tố tiểu tam, nam phụ không nổi bật lắm. Truyện nhẹ nhàng, ngọt, sủng, có chút ngược thôi, nhưng không đáng kể. ------------- Review by #Hôn_Quân - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mãi đến khi cầm giấy chứng nhận kết hôn đỏ thẫm trong tay, Quý Hân Nhiên mới ý thức được mình đã kết hôn, trong lòng đột nhiên lại có cảm giác như trút bỏ được gánh nặng. Đỗ Trường Luân hỏi: “Em về nhà hay về trường học?” “Về trường đi”. Cô chỉ xin nghỉ phép nửa ngày, chiều vẫn còn phải lên lớp. “Mười giờ anh còn phải họp, không đưa em đi được, em tự về nhé”. Người chồng trên pháp luật của cô vẫn bình tĩnh như trước, vẻ mặt không có chút hỉ, nộ, ái, ố gì. Cô vốn không hi vọng gì Đỗ Trường Luân sẽ đưa cô về trường, anh có thể dành ra nửa ngày để đến đăng ký kết hôn đã là hiếm có rồi. Cũng chẳng biết sao anh lại bận rộn như vậy, chẳng phải chỉ là một thư ký sao, sao trông còn bận hơn cả thị trưởng. Đỗ Trường Luân là đối tượng đi coi mắt đầu tiên của cô. Trước khi gặp mặt cô từng nghĩ, chỉ cần người này không quá đáng ghét thì chọn anh ta đi. Cô có thể cùng cha đối chọi gay gắt cũng không lùi bước nhưng lại chẳng thể nào đối phó được với nước mắt của mẹ. May mà gặp được Đỗ Trường Luân nhã nhặn, phong độ. Hai người gặp gỡ, tiếp xúc vài lần, theo cô quan sát, đối phương ngoài việc có hơi nghiêm túc thì hình như cũng không có vấn đề gì về tâm lý, coi mắt mà gặp được người như vậy thì cũng xem như là may mắn rồi. Thế nhưng mẹ cô lại rất vừa lòng với anh, luôn khen anh là: “Thành thục, ổn trọng, tin cậy, có giáo dưỡng”. Cha cô Quý Kiến Đông lại không nghĩ thế: “Một nhân viên công vụ nho nhỏ có gì tốt? Hân Nhiên nhà chúng ta muốn người thế nào chẳng được? Đỗ Trường Luân này nhìn ngoại hình thì còn miễn cưỡng xứng với Hân Nhiên các phương diện khác thì đúng là trèo cao…” “Được rồi, ông đừng nói nữa, chỉ cần Hân Nhiên thấy được là được!” Mẹ cẩn thận nhìn sắc mặt Hân Nhiên sau đó lườm Quý Kiến Đông một cái. Trời mới biết vì để Hân Nhiên chịu đi coi mắt lần này mà bà đã tốn bao nhiêu nước mắt. Cũng chẳng phải con gái nhà họ khó gả, bình tĩnh mà xem xét, Quý Hân Nhiên tuy rằng không phải tuyệt sắc giai nhân nhưng trông thanh tú đáng yêu, hơn nữa nhà bọn họ gia thế bối cảnh tốt, kẻ muốn làm con rể nhiều không đếm hết. Nhưng vấn đề mấu chốt là Hân Nhiên lại không có hứng thú với chuyện này. Năm tốt nghiệp đại học, cô dẫn về một cậu bạn, nói là bạn trai. Quý Kiến Đông sống chết không đồng ý, hai cha con cãi cọ một hồi, Hân Nhiên tuyên bố sẽ cùng cậu bạn kia xuống phương nam sống. Kết quả cuối cùng cô không xuống phương Nam mà là chia tay với cậu bạn kia. Nhưng cũng khiến tình cảm gia đình không còn như trước, luôn giữ thái độ lạnh lùng với Quý Kiến Đông. Một mình chạy đến huyện ngoại thành làm giáo viên ngữ văn trung học, mãi cho đến trước khi đi xem mặt này cô chẳng hề hẹn hò với ai. Với sự sắp xếp của người nhà cũng đều một mực từ chối. Mắt thấy bạn bè cùng trang lứa đều đã thành gia thất, Trữ Băng là mẹ đương nhiên rất sốt ruột. Vừa vặn trước đó vài ngày, bà có chút bệnh tim phải nhập viện mấy ngày, Hân Nhiên trở về thăm bà, bà dùng nước mắt nước mũi mà uy hiếp mới khiến cô chịu đi coi mắt. Kỳ thật, đúng là cô cảm thấy Đỗ Trường Luân không tệ, bất luận là bề ngoài hay tu dưỡng, nội hàm. Nhân viên công vụ đúng là có hơi nghèo một chút nhưng công việc này cũng có điểm tốt, đó là rất yên ổn, cũng đáng tin. Hơn nữa Hân Nhiên vốn không phải là loại người chỉ để ý đến tiền. Quý Hân Nhiên thấy cha không xem trọng Đỗ Trường Luân thì lại cảm thấy bình thường trở lại. Mấy năm nay dường như đã hình thành một thói quen, chỉ cần Quý Kiến Đông phản đối thì cô sẽ dùng trăm phương ngàn kế mà làm. Nếu Quý Kiến Đông vô cùng vừa lòng với Đỗ Trường Luân thì chắc cô và Đỗ Trường Luân cũng sẽ chẳng thể lâu dài. Ngược lại như vậy lại làm cho cô và Đỗ Trường Luân cùng đi đến hôm nay. Mời các bạn đón đọc Mưa Ở Phía Tây của tác giả Ngũ Nguyệt Ngải Thảo.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thịnh Thế Sủng Phi
Thịnh Thế Sủng Phi kể đến Nguyên thái tử Lý Thần bị phế năm năm sau tập họp binh mã tiến sát kinh thành, buộc đệ đệ hãm hại mình là Nhân Tông đế nhường ngôi, đoạt lại tất cả thuộc về mình, thuận đường đoạt luôn hậu phi của hắn. Mà sủng phi của Tân Đế, vốn chính là tần phi Chu Thanh Nhược của Nhân Tông đế, nói ra, Tân Đế bất kể là trên giường hay dưới giường đều rất nam nhân, so với Nhân Tông hoàng đế mạnh hơn rất nhiều, nàng rất thỏa mãn. Diễn biến nhỏ trong truyện online: Xù lông Tân Đế: Grừ….! Bọn họ nói ta là Bạo Quân, ta liền giết giết giết. Chu Nhược Thanh: Ngoan, đó là ghen tỵ, chúng ta không tạo sát nghiệt, ta làm thịt viên cho chàng ăn. Tân Đế biến thân thành chó nhỏ đưa ra hai móng vuốt, mở đôi mắt ngập nước: tăng thêm, muốn hai viên. Xù lông Tân Đế: Grừ……! Bọn họ nói ta là hôn quân, tam cung lục viện chỉ biết cưng chiều một mình nàng. Chu Nhược Thanh: Ngoan, đó là ghen tỵ! Chúng ta không tạo ác nghiệt, ta làm thịt viên cho chàng ăn. Tân Đế biến thân thành chó nhỏ đưa ra hai móng vuốt, mở ra đôi mắt ngập nước: tăng thêm, muốn ba viên. Chu Nhược Thanh:…… Tân Đế: Lần trước nàng đã cho hai. 1. Góc nhìn nữ chính, nữ xuyên không. 2. Mặc dù không muốn nói, nhưng đây là văn sạch như trong Điền viên cốc hương. (chủ yếu cảm thấy đối với nữ chính có chút điểm công bằng…… Bạn đọc đọc xong chương 1 sẽ hiểu ý tứ của ta) 3. Nữ chính là người bình thường, không cần cầu mong sâu xa thông minh trâu bò gì đó (chủ yếu là bộ não tác giả nhỏ bé không viết được dạng văn quá cao siêu gì), chỉ là loại văn ung dung tự tại tiểu bạch thỏ ngọt ngào thôi. *** #Review THỊNH THẾ SỦNG PHI  Tác giả: Bích Vân Thiên Thể loại: Cổ đại, ít cung đấu, ngọt, sủng, song xử* (Ghi song xử rồi nha, đừng ai bay vào cmt hỏi nam nữ chính có sạch không là HQ giận đấy :
Phong Hành Trì Thượng
Thể Loại: Hiện đại, hài hước Edit: Phong Linh, Sissi Beta: Quảng Hằng Converter: Rich – Tàng Thư Viện Reconvert: Ngọc Quỳnh Lê Quý Đôn Lúc đang yêu: Trì Trì: “Anh nghe kìa, thật lãng mạn a, còn có tiếng côn trùng kêu đấy?” Phong Lôi: “Đó là tiếng khóa kéo quần anh.” Trước hôn nhân: Trì Trì: “Em có chứng hoảng sợ trước hôn nhân, làm sao bây giờ?” Phong Lôi: “Em hoảng sợ cái gì? Nên sợ chính là anh.” Tân hôn: Trì Trì: “Chúng ta tới chỗ nào hưởng tuần trăng mật?” Phong Lôi: “Trên giường.” Sau cưới: Trì Trì: “Em cho anh biết, em thường sẽ không ghen vô duyên cớ .” Phong Lôi: “Yên tâm, anh sẽ không để cho em ghen vô duyên vô cớ.” (Có nghĩa ghen có lí do =)) Phong Lôi: “Anh thích dáng vẻ thế này của em.” Trì Trì: “Nhưng là ngộ nhỡ về sau sẽ xuất hiện loại hình dáng như em thì làm sao bây giờ?” Phong Lôi: “Thượng Đế tạo ra em đã là một sai lầm anh nghĩ lão nhân gia ông ta sẽ không tái phạm đồng dạng sai lầm đâu.” Mười năm sau cưới: Phong Lôi đi cùng Trì Trì đi dạo tiệm bán quần áo, Trì Trì thật lâu không ra. . . . . . Cô trong lúc vô tình thoáng nhìn, Phong Lôi đang cùng người phụ nữ khác nói chuyện, cô bước một bước dài vọt ra. Phong Lôi nhìn cô gái kia nói: “Tốt lắm, cám ơn cô, khi tôi nói chuyện với cô, vợ của tôi liền ra tới.” Ba mươi năm sau cưới: Phong Lôi cả giận nói: “Tại sao không cùng tôi thương lượng đã đi cắt tóc?” Trì Trì phản bác: “Ông hói đầu có hỏi ý tôi sao?” Năm mươi năm sau cưới: Phong Lôi: “Trì Trì, có thể anh sẽ đi trước một bước.” Trì Trì: “Lão già không biết thẹn này, ông đi trước để gặp tình nhân cũ có phải không?” Nhận xét: Cái văn án đã nói lên tất cả, hài hước vô cùng, mong đừng ăn uống khi đọc! *** Sáng sớm tháng ba, tiết trời mùa xuân se lạnh. Sử Trì Trì rúc cổ, xoa xoa tay, nhảy xuống xe buýt, chen chúc ở trong đám người chờ đợi chuyến xe tiếp theo. Thực ra với cô đi làm thật ra cũng không phải là để làm việc. Cô thấy sợ cuộc sống đang trôi qua, khoảng thời gian tốt đẹp nhất sắp một đi không trở lại. Cô có thể trách ai được? Cô trước hết trách chính phủ rồi lại trách mình, nếu không phải là họ để giá nhà ở cùng giá cả hàng hóa vọt tăng cao như vậy thì cô sẽ gặp qua loại cuộc sống này sao? Chỉ là cô ngàn vạn lần trách chính mình lại một lần không cẩn thận bị bạn tốt Giang Vãn Vãn đầu độc, thuê cái gì nhà trọ ở tiểu khu mùa xuân dành cho người độc thân, khiến cô xài hết tiền gửi ngân hàng không nói, còn phải đeo trên lưng mỗi tháng 2000 nguyên tiền thuê phòng. Cô bây giờ, cũng đã không thể tự do bay lượn, giống như một con ốc sên cả ngày lưng đeo phòng ốc mà từ từ bò. Hết nhảy bằng chân trái đổi chân phải rồi lại chân phải đổi chân trái, Sử Trì Trì trên sân ga tới tới lui lui, nhảy lên nhảy xuống, bên cạnh cô là vị tiểu thư ăn mặc đẹp đẽ nhưng khuôn mặt trắng bệch khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo, có chút khinh bỉ liếc xéo cô. Sử Trì Trì nâng mắt một góc 45 độ lườm lại cô ta một cái, tiếp tục nhảy lên. Cứ như vậy cô không chỉ vừa vận động, vừa làm ấm người mà còn tiết kiệm tiền đi phòng tập thể thao, một công ba việc, thật đúng là chuyện tốt. Nhảy đại khái được 20 phút, xe của cô còn chưa tới bến, các xe khác thì cứ một chiếc lại một chiếc. Phải đợi lâu thì xe không đến, mà không đợi xe thì lại thấy hết chuyến này tới chuyến khác. Mẹ nó! Đây chính là định luật xe buýt. Trên sân ga người càng ngày càng đông, không gian rõ ràng không đủ dùng. Trì Trì xuyên qua người đi đường, đến bên cạnh siêu thị gần đó đang mở cửa. Trên quảng trường một hàng dài toàn các ông bà lão chen lấn ở cửa, tay giơ cao túi xách, chém giết mua trứng gà giảm giá, số lượng hạn chế, mọi người bước đi như bay, tinh thần khỏe mạnh. "Một, hai…" Sử Trì Trì vừa nhảy vừa đếm, đi ngang qua một bác gái béo mập, thật đúng là không thể mập hơn! Mà bác gái lúc này đang nói văng cả nước miếng, nào là chuyện tài xế, kẹt xe, nào là cái thành phố này…toàn thứ ba linh tinh. "Nhanh lên nào, Nhạc Thiên Mã Đặc bán trứng gà khuyến mãi, so bên ngoài rẻ hơn 3 mao tiền, mỗi người chỉ được mua mười hộp, mau mau xếp hàng!". Một bác gái thắng lợi trở về, mặt mày hớn hở loan tin khiến đám người nhất thời giống như trong chảo dầu nóng bỏ thêm chút muối, lập tức nổ oanh. Tức thì, một bác gái khác vội nện bước chân, lúc lắc cái eo như thùng nước gạo, cắm đầu chạy như bay, tốc độ có thể so với xe chạy. Trên mặt đất còn có nước, chạy như vậy không trượt ngã mới lạ, Sử Trì Trì không khỏi lo lắng thay bọn họ. Mời các bạn đón đọc Phong Hành Trì Thượng của tác giả Triệu Dân.
Hứa Nhan, Em Chạy Không Thoát!
Thể loại: HE, ngôn tình hiện đại, trước sủng sau ngược rồi lại sủng, cưới trước yêu sau Tình trạng: đã hoàn (65 chương + 3 ngoại truyện) Editor: caycaixanh1220 Bố cô nợ nần chồng chất, đem cô bán cho một người đàn ông xa lạ làm vợ. Bốn năm chia xa, lần nữa gặp lại, liệu có phải là duyên nợ? Anh nói: "Hứa Nhan, em chạy không thoát!" _________________________________ Tiểu Phỉ: "Ba, làm thế nào mẹ sinh em bé được vậy?" Phỉ đại boss: "Ba cùng mẹ ở trong phòng, ba bắn pháo hoa, mẹ nhặt thuốc pháo, sau đó có con." Tiểu Phỉ: "Con muốn có em! Ba mau đi bắn pháo!" Phỉ phu nhân: "..." *** #BlogReview #Reviewngontinh Tên truyện: Hứa Nhan, em chạy không thoát! Tác giả: Bắp Cải Thể loại: Cưới trước yêu sau, Hiện đại, ngược, sủng Tình trạng: Hoàn- 65 chương, 2 ngoại truyện Giới thiệu: Bố cô nợ nần chồng chất, đem cô bán cho một người đàn ông xa lạ làm vợ. Bốn năm chia xa, lần nữa gặp lại, liệu có phải là duyên nợ? Anh nói: "Hứa Nhan, em chạy không thoát!" _________________________________ Tiểu Phỉ: "Ba, làm thế nào mẹ sinh em bé được vậy?" Phỉ đại boss: "Ba cùng mẹ ở trong phòng, ba bắn pháo hoa, mẹ nhặt thuốc pháo, sau đó có con." Tiểu Phỉ: "Con muốn có em! Ba mau đi bắn pháo!" Phỉ phu nhân: "..." Spoil: Câu chuyện xoay quanh về 2 nhân vật Hứa Nhan và Phỉ Ngạo. Mở đầu truyện là sự đau khổ khi nghe tin bố mình nợ nần chồng chất vì thói cờ bạc, vì tình thế bắt buộc nên Hứa Nhan ( nữ chính) phải bán thân cho Phỉ Ngạo ( nam chính), gả cho anh ta để đổi lấy tiền cho Hứa Vỹ ( cha của Hứa Nhan). Phỉ Ngạo lấy Hứa Nhan ban đầu vì khuôn mặt của cô quá giống mối tình đầu của anh. Họ giống nhau như đúc, tưởng như 2 chị em sinh đôi nhưng chỉ khác mỗi đôi mắt. Vì nhớ nhung mối tình đầu, Phỉ Ngạo liền dùng điều kiện để lấy Hứa Nhan ngay khi nhìn thấy cô. Hứa Nhan vì không còn cách nào khác: sự nghiệp không có, 2 bàn tay trắng, bố thì chỉ lo nhậu nhẹt cờ bạc, nhưng phải chi trả số tiền đó để trả nợ cho bố cô, cô đành phải gạt nước mắt chấp nhận điều kiện của Phỉ Ngạo. Tuy trên danh nghĩa là vợ chồng, sống với nhau ngày qua ngày nhưng Phỉ Ngạo vẫn giữ thái độ của mình đối với mối tình đầu với cô, xem cô như tình cũ mà đối xử, thế nhưng cô nào biết, tưởng rằng anh đối với cô có tình cảm. Vì vậy cô dần nảy sinh tình cảm với anh, dùng tình cảm thật lòng của mình đối với anh, yêu thương anh. Rồi cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, cuối cùng cô cũng ngộ ra cách đối xử của anh khi mối tình đầu của Phỉ Ngạo trở về. Sự đột ngột này như một cái tát cho cô tỉnh ngộ. Cô nhìn cách anh đối xử với tình cũ mà không khỏi đau lòng, dằn vặt bản thân tại sao lại nảy sinh tình cảm với anh để rồi phải chịu tổn thương. Cuối cùng cô hạ quyết tâm, vạch ra ranh giới giữa 2 người. Tuy rằng anh dành cho cô thái độ tưởng như bản thân còn yêu cô ấy, nhưng nào hay anh đã thật sự yêu Hứa Nhan. Vậy họ có đến với nhau hay không ? Mời các bạn tìm hiểu thêm Chúc các bạn đọc vui vẻ
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Thiếu Chủ Hoành Hành
Thể loại: xuyên việt, mạt thế, dị năng, chủ thụ, cường cường, nhất thụ đa công, HE Nội dung nhãn: Linh hồn chuyển hoán xuyên việt thời không trùng sinh Nhân vật chính: Cung Lê Hân. Phối hợp diễn: Tống Hạo Nhiên, Lâm Văn Bác, Hạ Cẩn, Đậu Hằng, Cung Viễn Hàng, Cung Hương Di Cái khác: Cường cường, trùng sinh, NP (Số lượng N tùy người đọc hiểu, vs ta thì là…4.5 =]]]]]) Cung Lê Hân bị đại ma đầu trong giang hồ bắt giữ xem như nam lô đỉnh nuôi ở địa cung, nhưng dưới ấy hắn lại học được võ công thâm hậu, khiến hắn chống lại tên ma đầu nhưng đáng tiếc cả hai đều chết. Những tưởng chết đi rồi sẽ được đầu thai kiếp mới tốt hơn nhưng lại được xuyên qua thời không tới hiện đại vào một thanh niên yếu đuối. Đáng tiếc chưa sống được ngày thanh bình bao lâu thì mạt thế đã tới. Không có tùy không không gian, không dị năng chỉ có võ công của kiếp trước để hắn tồn tại trong mạt thế như bình thường. nam lô đỉnh: nam nhân có thể chất vô cùng thích hợp thải âm bổ dương, thường được dùng để nam nhân hấp thụ nhằm đề cao công lực ( giống như song tu áh, nhưng mà cái này với người tu luyện thì có lợi, còn người bị hấp thụ thì có hại:3  Đây là truyện về mạt thế (tận thế) nên ta sẽ chú thích 1 số khái niệm trong truyện để mng hiểu nha Tang thi: kiểu như zombie á, tang thi cũng có dị năng nhưng ko phải tang thi nào cũng có, tang thi không có dị năng gọi là tang thi sơ cấp Dị năng giả (DNG): người có năng lực đặc biệt sau khi xảy ra tận thế, có 11 hệ: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, băng, niệm lực (niệm chú), không gian, cường hóa. Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong (gió), lôi (sấm sét), băng là các hệ thường thấy, mng bik rùi, còn: *Niêm lực: khi DNG có hệ này chúc phúc thì DNG khác sẽ mạnh hơn, còn bị nguyền rủa thì sẽ yếu đi, nếu áp dụng với tang thi (tiến hóa) thì ngược lại, nguyền rủa sẽ bình tĩnh lại, còn nếu chúc phúc sẽ điên lên, người có hệ này còn có khả năng chữa thương, tạo ảo ảnh,…nói chung tùy mỗi dị năng giả tự luyện, ko xác định được *Không gian: DNG hệ này có khả năng lưu trữ vật, thức ăn, tinh hạch,… trong không gian của mình, không gian mở rộng tùy thuộc vào cấp ( cứ như chơi game =v=|||), và DNG hệ này khi cấp bậc cao tới 1 mức nhất định có thể tạo ra “lĩnh vực”, mỗi ko gian dị năng giả có các lĩnh vực khác nhau, trong truyện sẽ giải thik rõ hơn *Cường hóa: tăng cường khả năng các giác quan như tai nghe thính hơn, mắt nhìn xa, cầm đc các vật nặng như chơi:)) tăng cường khả năng phòng thủ (người cứng như kim cương á, ko bị đâm xuyên ^^) Mng coi truyện sẽ hiểu kỹ hơn về mấy cái dị năng này Tinh hạch: cái nằm bên trong não tang thi/DNG, DNG hấp thụ sẽ tăng cấp sức mạnh của mình, và ngược lại; tang thi cũng có thể ăn nhưng vì chúng ko bik nên thường ko tấn công đồng loại của mình; DNG/tang thi dị năng nào ăn tang thi hệ đó, ăn của hệ khác ko được Các cấp bậc của dị năng: đầu tiên là sơ cấp (đối với tang thi)/DNG bình thường vừa có dị năng, chưa có cấp bậc, sau đó sẽ tiến hóa dần lên cấp 1, 2, 3,…,n *Trong mỗi cấp sẽ có 3 bậc: đê giaitrung giaicao giaicao giai điên phong *** Cảm nhận cá nhân về Mạt thế trùng sinh chi thiếu chủ hoành hành Minh chỉ đọc đến chương hai mấy, nên không biết nhiều về tình tiết. Ưu điểm: Lời văn ngọt ngào ấm áp, cường cường, không cẩu huyết, tình tiêt cũng được Nhược điểm:  Cũng không có gì nhiều chỉ là Minh không thích truyện này. Cảnh báo spoil hai mươi chương đầu. – Thể loại đã có bàn tay vàng, còn np, nam chính – bạn thụ – ngây thơ hoạt bát mà thanh tỉnh thấu triệt (vế sau là bạn edit nói). – Lời văn (vì có bạn 9) nên rât ngọt ngào trong sáng… mà Minh thì không thích, cảm thây mấy chục chương đầu thật dài dòng. Tác giả có tập trung miêu tả anh 9 đẹp thê nào, đáng iu như thế nào, đọc mà thấy phiền dê sợ. Anh 9 còn có chut vạn nhân mê (có 5 anh công mà). – Một yếu tố khác khiến Minh không chịu được là: chị của anh 9, chị ấy có kiếp trước khổ thế rồi mà, tất nhiên một phần là do tỷ ấy hơi mù quáng trong cách nhìn nhận, một phần là vì tận thê mà, ai cũng trải qua khổ sở cả. Nhưng, tác giả cho chị ấy trong sinh mà không thể để cho chi ấy vui vẻ chút sao. Minh mơi đọc hai mười chương đầu, chưa thấy kêt cục của chị ấy, nhưng mà có thể đoán được không tốt gì. Chưa kể trong sô công của bạn 9 còn có vị hôn thê của chị ấy là biêt rồi, kiếp này sống lại không những mất người yêu mà mất cả người thân, quyền lực, thảm hơn kiếp trước. Tuy mình biết, kiếp trước chị tiêu cực theo kiểu này, sông lại, lại tiếp tục tiêu cực theo một kiểu khác, nên cái kết của chỉ không tốt được nhưng mà tác giả không thể thiện lương thêm chút sao. Haizzz… – Nói đến công 2 của bạn 9, aka vị hôn thê của chị trên. Minh đọc 20 chương đầu và thấy, tình yêu giữa anh và chị rẻ mạt đến vậy sao. Minh chưa yêu, cũng không đọc tiểu thuyết tình yêu nam nữ, nhưng trong truyện tiên hiệp, dị năng nam nữ chính cách xa nhau cả chục năm, ngàn năm vì chiến tranh mà vẫn nghĩ về nhau. Mà tình cảm của anh công dành cho chị này chỉ vì một chút chuyện chen vào liền rạn nứt, dễ đên vậy sao. Kiếp trước, chị bị mât vật tư, đau buồn, người kia thì cư bận rộn mãi, không qua tâm chị, chưa kể còn thấy tiểu tam nên chị cư uât ức, u buồn mãi. Ra ngoài đánh tang thi để giải sầu, thì hình như có người nhúng tay nên chị bị hại chêt. Trước khi chết vẫn nghĩ người kia không còn yêu mình lạnh nhạt với mình. (Sự thật ra sao thì Minh chưa đọc tới nên không biết) Kiếp sau, chị bị sốc quá nên thay đỏi thành người dã tâm, lạnh lùng, cực đoan, haizzz… Anh kia thấy chị lạ nên có hỏi han mấy lần, bị chỉ đẩy ra, nên lạnh nhạt với tỷ. WTF?!!! Trong đầu mình hiện lên chữ này khi nghe ảnh nói thế. Anh chính miệng miêu tả chị trước kia là một người thiện lương ôn nhu. Sau khi có khả năng đoán trước tương lai thì thay đổi thế này thế kia. Thế mà anh chỉ hỏi han vài lần, bị từ chối vì lý do chỉ quá bận, không thể nói chuyện được, anh liền lạnh nhạt với người ta à. Còn bị đứa em trai của người ta thu hút, có hảo cảm với nó. Chưa kể mày còn nói một câu là giờ đứa em trai còn quan trọng hơn cô chị gái. Anh ấy được xưng là thông minh, mà không đoán được lý do chị ấy thay đổi là do năng lực bao trước của chị ấy à (dù cái năng lực này bịa ra là đẻ che dấu việc sống lại thôi, nhưng ảnh đâu có biêt là bịa). Đáng lẽ lúc này anh phải vừa kiên quyết vừa ôn nhu kéo kéo, ôm ôm người ta mà hỏi anh đã làm gì khiến em phiền lòng à, hay em đã nhìn thấy điều gì trong tương lai khiến em khó chịu, anh trong tương lai làm tổn thương em sao,… bla… bla… hay nói là em không cần khiến mình bận rộn thế đâu đã có anh đây rồi. Please, hai người đang trong đoạn tình cảm  nồng thắm, gần kết hôn đấy, nói lạnh nhạt là lạnh nhạt được sao. – Còn có một khúc khác, có bác Lâm của anh hôn phu kia đến nhà thảo luận chuyện tận thế. Vừa gặp liền quý đứa nhỏ ngây thơ, tinh thuần là anh 9, không thich nữ phụ dã tâm mà lạnh lùng. Nữ phụ trong lòng ghen tị chêt đi được vì kiếp trươc mình cố gắng lấy lòng bác mà toàn bị lạnh nhạt, thằng em từng hại mình trong kiêp trươc vừa gặp liền chiêm được sự hảo cảm của bác. Việc bị trưởng bối nhà chống lạnh nhạt đối với người phụ nữ nào đều là một vết đau lắm đo. Chị viết như vậy không sợ quả báo à. – Quá trình phát triển tình cảm:… đọc đống trên là bạn biết nó tệ ntn rồi ấy… – Tình tiết đấu đá, xây dựng lực lượng, sức mạnh: … Minh không biết phải nhận xét là kịch tính hay nhảm xịt nữa. Vì có nhiều tình tiết, nút thắt thú vị được đưa ra, cách nvc lên kế hoạch giải quyết cx oke, nhưng mà bàn tay vàng, buff buff lôi lôi tô tô quá nhiều. Đọc quá nản. Kết luận:  Minh không thích truyện này, nhưng thấy nhiều người đọc, nên chắc có chỗ đặc sắc. Chúc mọi người đọc vui vẻ. ***   Review: Mạt thế trọng sinh chi thiếu chủ hoành hành Tác giả: Phong Lưu Thư Ngốc Thể loại : xuyên việt, mạt thế, dị năng (thụ ko có dị năng, chỉ có võ công >v