Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu

Thể loại: Nữ phụ, xuyên không, hệ thống, 1x1, cưới trước yêu sau, hài hước, ngôn tình, showbiz... Nhân vật chính: Hứa Tân Di | Dịch Dương Editor: ✰๖ۣۜTωĭηƙℓε (C1- c31), Gái già thích ngôn tình (C32 - hết) Tình trạng: 84 chương + 1 ngoại truyện Văn Án 1 Ngủ có một giấc thôi, tỉnh dậy Hứa Tân Di được khuyến mãi một cái hệ thống. Hơ hơ, chưa kịp tưởng tượng mình sẽ như những nữ chính trong truyện, có được bàn tay vàng, thì bị hệ thống chó má tạt nước lạnh. Đúng vậy, hệ thống nói cô chỉ là nữ phụ, mà kết cục của cô cũng cực kì thê thảm. Vì để tránh một kết cục này, Hứa Tân Di để hệ thống điều khiển, cẩn trọng làm lấy sự tình mà nữ phụ nên làm. Dịch Dương không thể nhịn được nữa, rốt cục đề ly hôn. Hứa Tân Di mang tâm tình vui thích, đem đơn ly hôn mà bản thân sớm đã chuẩn bị xong đưa cho lão công trước mặt, cực kỳ bi thương chờ hắn ký tên. - -"Ký nhanh ký nhanh! Tôi rốt cục có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này!" Đột nhiên có thể nghe được tiếng lòng của Hứa Tân Di, Dịch Dương liền đem bút quăng ra, "Không ký." *** Từ khi Dịch Dương có thể nghe được lời nói trong lòng của Hứa Tân Di thì mới biết, người vợ hay bám theo sau một mực luôn miệng nói yêu chồng của mình lại là mặt ngoài nói yêu, trong lòng lại âm thầm chửi rủa. "Lão công, anh thật tốt, em rất yêu anh a!" - - "Tôi sẽ không phải sống với cái nam nhân tự đại này đến hết đời a? Tôi thật sự là một nữ nhân thảm nhất trên đời này!" Dịch Dương khàn cả giọng: Anh có chỗ nào không được! Em mau nói! Anh đổi còn không được sao! Văn Án 2. Hứa Tân Di ngủ một giấc tỉnh dậy, đạt được một cái hệ thống, hệ thống nói cho cô biết cô là nữ phụ, kết cục vô cùng thê lương. Vì để tránh một cái kết cục này, Hứa Tân Di liền để hệ thống điều khiển, cẩn trọng làm sự tình mà nữ phụ nên làm. Dịch Dương đối với điều này không thể nhịn được nữa, rốt cục đề nghị ly hôn. Ngay tại thời điểm hai người ký đơn ly hôn, Dịch Dương nghe được lời mà Hứa Tân Di trong lòng nói. Thì ra trước giờ cô một mực luôn miệng nói yêu tha thiết hắn, nội tâm lại đối với hắn phiền chán đến cực điểm. Thế là Dịch Dương quyết định không ly hôn. Từ đây, hai cái oan gia bắt đầu "Gà bay chó chạy" ân ái thường ngày. Ngày qua ngày ở chung một nhà, tình cảm hai người dần dần ấm lên. Truyện này văn phong khôi hài lại hài hước. Motif mới lạ, tình tiết khiến người phình bụng cười to. Tính cách nhân vật chính tươi sáng đột xuất. Tình cảm nam nữ chính từ từ đi đến chỗ thích thú. Đáng để đọc thử. (*) Hào môn: Ý chỉ nhà giàu có, phú quý,... *** Dạo gần đây thể loại nữ phụ nghịch tập (phản kích) đang trở nên ưa chuộng vô cùng và cũng không ngoại lệ khi liêu xiêu say đắm thể loại đầy chất gây nghiện này. Tác phẩm gần nhất Ki đọc và thấy khá ưng trong thể loại này là "Hào môn nữ phụ không muốn có tình yêu" của Công Tử Văn Tranh. Tác giả cũng có rất nhiều tác phẩm gây thích thú cao như "Dạy nhân vật phản diện ba ba làm người", "Ta tuổi trẻ nghĩ thủ hoạt quả.." (Ki không hiểu lắm tên mấy tác phẩm này nữa) và đặt biệt là bộ "Ta mang thai nhân vật phản diện đứa bé" cũng đang khá hot mấy ngày nay. Trước khi đọc phần dưới thì mình có đôi lời vì phần dưới sẽ có spoil truyện nên bạn nào không thích thì có thể đọc truyện trước, link mình đã thả ở trên, rồi quay lại đọc phần review này để xem mình nói có hợp tình hợp lý chưa; còn bạn nào không ngại thì.. nhào vô thôi baby.. "Hào môn nữ phụ không muốn tình yêu" kể về truyện tình cưới trước yêu sau của cặp đôi Hứa Tân Di và Dịch Dương. Nữ chính - Hứa Tân Di, là người xuyên không đến từ thế giới khác (không có thông tin gì về con người trước kia của cô) có nhiệm vụ một là trở thành nữ thánh khiến mọi người yêu quý và hàn gắn tình cảm với Dịch Dương, hai là trở thành ác nữ và ly hôn với Dịch Dương. Nam chính - Dịch Dương, năm nay hai mươi tám tuổi, giàu ba đời, giá trị bản thân chục tỷ, thân cao 1m88, kích thước 18.8 cm, anh tuấn soái khí. Đến nay vẫn còn độc thân, là một phần ngàn tỉ kim cương Vương lão ngũ. Vâng đúng chuẩn kim quang chói lóa của nhân vật chính. Nữ chính của chúng ta chọn phương án hai nên cô luôn cố gắng hung hăng, ác độc, tỏ vẻ ta đây não tàn nhất có thể trước nam chính rồi tìm cách khiến nam chính chứng kiến để gia tăng ác cảm đổi với mình. Mọi chuyện trở nên náo nhiệt hẳn khi nam chính chuẩn bị ký đơn ly hôn thì bỗng nghe được tiếng lòng của nữ chính, phát hiện bộ mặt thật của cô vốn chẳng ưa gì mình đã vậy còn vô cùng muốn ly hôn. Theo l0-gic của ngôn tình thì vị tổng tài nổi lên hứng thú đổi với người phụ nữ kỳ lạ này "Cô đã làm tôi chú ý rồi đấy". Thế là cô muốn gì anh ta càng không muốn chiều cô, hủy đơn ly hôn, sau nhiều chuyện phát sinh bất ngờ mọi thứ lệch hẳn khỏi cốt truyện ban đầu. Hứa Tân Di và Dịch Dương giả bộ tỏ ra nồng nàn, tình cảm trước bậc phụ huynh nhà chồng (nhà vợ mất hết còn mình cô), ai ngờ làm giả mà thành thật luôn. Đọc được suy nghĩ của Hứa Tân Di nên Dịch Dương nhận ra có rất nhiều việc nhiều chuyện mà anh không ngờ tới như cô bạn thanh mai thích mình giở trò tiểu nhân hòng trở thành Dịch phu nhân, những người bạn tưởng như thân thiết lại đầy thủ đoạn.. Nhờ thế mà anh đã chắn cho Hứa Tân Di vô số tai họa, ai ngờ người phụ nữ này còn hả hê nữa chứ. Những lúc này đọc cực kỳ thích vừa hài mà vừa hả hê lũ người thủ đoạn này (sau này đều bị nam chính dạy dỗ hết). Ở lâu với nữ chính nam chính mới nhận ra cô gái này cũng không tệ đấy chính, bên ngoài gai góc nhưng đáng yêu khiến anh không dời mắt được và Dịch Dương quyết tâm hàn gắn cuộc hôn nhân này, cùng cô xây dựng một gia đình. Cách theo đuổi của Dịch Dương cũng rất truyền thống, thích cô thì ra sức đối tốt với cô, họa cô gây anh dọn, ai bắt nạt cô anh báo thù, cô muón gì anh cho nấy. Vì Dịch Dương chưa từng yêu ai, nói hay thì là đời tư trong sáng còn huỵch toẹt ra thì là lão xử nam nên những cách cư xử của anh đều vô cùng tương tự như những cậu trai đối đãi với người mình thích. Điểm ấn tượng khi tả về Dịch Dương đó là anh là một tổng tài nhưng không phải kiểu "bá đạo", mọi thứ anh có được ngày nay đều là thành quả của ngày đêm cố gắng, anh ngủ ít hơn, dậy sớm hơn và làm việc nhiều hơn người khác thế nên thành quả của anh không thể bàn cãi được (ừ thì là phú tam đại nên điểm xuất phát cao, vạch đích của xa hơn rồi). [​IMG] Nữ chính lúc đầu Ki nhận thấy đây là một người kiên định, có thủ đoạn. Khi cô đã đặt ra mục tiêu rồi thì sẽ thực hiện nó đến cùng, nên lúc cô giải quyết các vai phản diện hoặc tình huống khó khăn đều xử lí rất trơn tru vì thế lúc nhận được sự chăm sóc "đặc biệt" của Dịch Dương cô liền ngã theo hướng suy đoán nam chính có âm mưu gì với mình. Để rồi tác giả kết happy ending cả hai hạnh phúc sống bên nhau tạo nên cảm giác hơi khiên cưỡng, vì nút thắt trên vẫn còn đang bỏ ngõ chưa giải quyết được. Có điều này rất thú vị mà ít bạn nhận ra, hệ thống của nữ chính cho nữ chính hai lựa chọn nhưng hai lựa chọn đều xoay quanh nhân là Dịch Dương và tại sao lúc sắp kí đơn ly hôn thì Dịch Dương lại nghe được tiếng lòng của Hứa Tân Di? Mà kết thúc của lựa chọn thứ hai là gì, chẳng phải họ vẫn đến với nhau nên từ đây có thể suy ra hệ thống này mục đích cuối cùng chẳng phải là mang đến hạnh phúc cho nam chính hoặc có lẽ đúng hơn là mang đến hạnh phúc cho hai nhân hy sinh của thế giới này.. chậc.. Ki thông minh quá! Nhận xét chung về bộ này vẫn thuộc hàng đánh giá khá tốt, giữ được tính hài hước xuyên suốt truyện khiến việc cảm nhận trở nên rất thư giãn, nhiều pha ngộ nghĩnh tấu hài đến từ vị trí nữ chính. "Hào môn nữ phụ không muốn tình yêu" là một bộ ngôn tình đáng đọc với văn phong trong sáng, cốt truyện thú vị có thể nhai vài lần cũng không ngán. Đây là quan điểm mang tính khách quan của Ki nên bạn nào có ý kiến khác thì phản hồi cho Ki biết với nha! Reviewer: Kirara *** #REVIEW: NHÀ GIÀU NỮ PHỤ KHÔNG NGHĨ CÓ ĐƯỢC TÌNH YÊU Tác giả: Công Tử Văn Tranh Thể loại: Hiện đại, xuyên sách, hào môn thế gia, cưới trước yêu sau, hài hước, HE CP: Nữ phụ độc ác trong ngoài bất nhất × "Chồng hờ" nghe thấy tiếng lòng "vợ hờ" Tình trạng: Hoàn edit. Review bởi: Mai Chi Đoàn Chỉnh ảnh: TMM Văn án Hứa Tân Di tỉnh dậy sau một giấc ngủ, có được một hệ thống, hệ thống nói cho cô, cô là nữ phụ, kết cục thê lương. Vì tránh né cái kết cục thê thảm đó, Hứa Tân Di sử dụng cốt truyện từ hệ thống, cẩn trọng làm những gì một nữ phụ nên làm. Dịch Dương không thể nhịn được nữa, rốt cuộc lên tiếng ly hôn. Hứa Tân Di ôm tâm trạng sung sướng, ký xong giấy hiệp nghị ly hôn đặt trước mặt ông chồng nhà mình, cực kỳ bi thương chờ anh ký tên. -- "Mau ký mau ký! Mình rốt cuộc có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này rồi!" Đột nhiên có thể nghe được tiếng lòng của Hứa Tân Di, Dịch Dương ném bút "Không ký." Từ sau khi Dịch Dương phát hiện bản thân có thể nghe được lời nói trong lòng Hứa Tân Di, người vợ vẫn luôn miệng nói yêu mình, trong lòng lại ha hả. "Chồng ơi, anh thật tốt, em thật yêu anh quá đi nha!" -- "Đừng có nói là mình sẽ ở với cái thứ đàn ông tự đại như vậy cả đời đi? Mình thật là người con gái thảm nhất trên cõi đời này mà!" Dịch Dương kiệt lực hét lên trong vô vọng: Anh chỗ nào không tốt! Em nói đi! Anh sửa còn không được sao! Vai chính: Hứa Tân Di x Dịch Dương - Vai phụ: rất nhiều. REVIEW by Mcd Chị em nào đang trong thời kì chán nản, cần tìm một bộ giải trí, hài hước thì tui xin đề cử bộ này nha. Tui ngồi đọc mà cười chảy hết cả nước mắt luôn ấy. Câu chuyện mở đầu bằng việc nam chính của chúng ta – Hứa Dịch Dương trở về nhà để ly hôn với người vợ trên danh nghĩa của mình – Hứa Tân Di, một cô nàng phiền toái, yêu anh điên cuồng, làm mọi thứ để được kết hôn với anh, tính khí thì khó ưa, độc ác, tự cao tự đại, luôn cho mình là đúng. Nhưng khi anh sắp đặt bút chấm dứt cuộc hôn nhân này thì trời cao lại ban cho anh một năng lực, đó là đọc suy nghĩ người khác. Chính từ đây, bao chuyện dở khóc dở cười xảy ra, cô vợ Hứa Tân Di ngoài mặt thì một kiểu, trong đầu lại một kiểu khiến anh phát điên Đoạn trích 1: “Dịch tiên sinh, mời ký tên ở chỗ này.” Dịch Dương cầm bút, đặt bút trên giấy, không lâu sau, một chữ ký phóng khoáng lưu loát sẽ xuất hiện ở vị trí này. Từ đây về sau, vận mệnh của anh và Hứa Tân Di sẽ một dao cắt đứt. Sau khi rời khỏi căn phòng này, cô sẽ chính thức làm chủ cuộc đời mình. --“Mau ký, mau ký nhanh đi! Rốt cuộc mình có thể thoát khỏi cái nơi quỷ quái này rồi!” Đang chuẩn bị ký tên lên giấy thỏa thuận ly hôn, Dịch Dương dừng lại, kỳ quái nhìn về phía Hứa Tân Di. Hứa Tân Di gió thảm mưa sầu nhìn anh. Vừa rồi... hình như anh nghe được một giọng nói? Là của Hứa Tân Di? Đôi mắt đầy hoài nghi của Dịch Dương miệt mài theo đuổi nhìn chằm chằm Hứa Tân Di. “Ông xã, anh... không ký sao ?” Trái tim Hứa Tân Di thình thịch một tiếng, đột nhiên run một chút, nín thở lấy hơi. --“A di đà phật, ông trời phù hộ, chúa Jesus, Thánh A La phù hộ con!” Nhìn Hứa Tân Di khóc như mưa rơi, một gương mặt cự kỳ bi thảm đáng thương, Dịch Dương nghi ngờ càng sâu. Ảo giác? Anh mệt mỏi xoa ấn đường, có lẽ gần đây mệt mỏi. Dich Dương tự an ủi bản thân, hít sâu một hơi, tiếp tục cúi người ký tên. -- "...... Làm mình sợ gần chết, nếu anh ta lật lọng không ký, chẳng phải là mình diễn không công" Dịch Dương tay khựng lại. -- "Ký xong giấy thỏa thuận ly hôn, không bằng đêm nay mở party chúc mừng, hai ngày trước đạo diễn Lý tìm tới cửa trao tận tay mình kịch bản phim mới, tìm thời gian bàn chuyện mới được. Nam chủ hình như là Hàn Kiều, nghe nói còn có cảnh giường chiếu cùng cảnh hôn hít ..." Dịch Dương nắm chặt bút. -- "Mango Tv hình như đang chuẩn bị chương trình tuyển chọn người mẫu nam, có hơn một trăm anh chàng đẹp trai mới vừa tốt nghiệp đại học, không biết có thiếu khách mời ..." Hứa Tân Di khát khao tương lai tốt đẹp, đắm chìm ở trong thế giới của chính mình, không hề chú ý tới sắc mặt càng ngày càng khó coi của Dịch Dương. -- "Lúc trước mình tiên đoán quá đúng, hai năm, nhiều nhất là hai năm anh ta sẽ ly hôn, quả thực để mình đoán đúng rồi." Dịch Dương viết chữ ' Fuck ' vào chỗ ký tên. Hứa Tân Di là một cô nàng xuyên sách, nhưng cô nàng không xuyên vào nữ chính xinh đẹp vạn người mê mà xuyên vào nữ phụ độc ác, tiếng tốt thì ít mà tiếng xấu thì vang xa. Ngay khi vừa xuyên, hệ thống đã đưa cho cô hai kịch bản, một là kịch bản lật ngược tình thế, cố gắng thay đổi hình tượng để chồng yêu, hai là bất chấp tất cả, đi theo con đường kịch bản gốc, đóng vai một người đàn bà chanh chua, độc ác, bị người phỉ nhổ đến khi chồng ly hôn mới thôi. Cô nàng nữ chính của chúng ta không ngần ngại lựa chọn ngay phương án hai. Quả không phụ lòng, chỉ sau hai năm, cô nàng đã thành công khiến Dịch Dương đòi ly hôn, mắt thấy ước mơ ôm số tài sản kếch xù đi chu du khắp nơi, hai tay ôm trai đẹp sắp thành sự thật thì ông chồng của cô lại dở chứng, không chịu ly hôn nữa khiến cô trợn tròn mắt. Còn nam chính của chúng ta thì sao, từ khi có năng lực đọc suy nghĩ của vợ mình, anh càng ngày càng nhận ra rằng Hứa Tân Di trước mặt anh và Hứa Tân Di thật sự quá khác xa nhau. Ngoài mặt cô nàng luôn miệng “Chồng yêu ơi, chồng yêu à” nhưng trong đầu lại là hàng vạn câu chửi, mỗi lần Dịch Dương nghe được đều tức đến đen mặt, chửi không chửi được, đánh cũng không xong, chỉ biết câm nín nghe những câu chửi bên tai. Đã thế, bà vợ này lại không bao giờ hỏi anh cái gì, luôn nghĩ mọi chuyện thế này, làm anh muốn hét lên “Cmn, con vợ điên này lại nghĩ gì thế kiaaaa!” Đoạn trích 2: "Hứa Tân Di, đừng cho là tôi không biết trong lòng cô nghĩ cái gì! Cô yên tâm, tôi không có hứng thú đối với cô, tôi tuyệt đối sẽ không chạm vào ngươi, một chút cũng không." Hứa Tân Di chớp chớp mắt. —— "Phải không? Anh còn có thể nghe được lòng tôi nghĩ cái gì? Vậy anh nghe được tôi đang chửi anh không? Tên khốn nạn, thứ lưu manh, đồ đàn ông chó, dám làm chậm trễ đời con gái của tôi, đồ con heo. Tôi chính là đóa hoa tươi cắm bãi cứt trâu, cắm ở trên người của anh đó, thứ bại liệt, đồ đàn ông liệt dương. Anh nghe được sao, đồ đàn ông liệt dương" Dịch Dương: "Hứa Tân Di .........." Đoạn trích 3: Không được, chuyện đứa trẻ đó nhất định phải biết rõ ràng. Là của Dịch Dương, cô sẽ nhân cơ hội ly hôn. Không phải của Dịch Dương, tìm cơ hội ly hôn sau. Quyết định xong, Hứa Tân Di lặng lẽ rời giường, tìm kiếm mò mẫm được một cây kéo trong hộc tủ để đồ, chân trần bước nhẹ như mèo, lặng yên không một tiếng động đi đến gần mép giường phía Dịch Dương nằm. Chỉ cần cắt hai ba sợi tóc, làm xét nghiệm ADN không phải chân tướng rõ ràng hết sao? Nghĩ, Hứa Tân Di cúi người, duỗi tay, mục tiêu là đỉnh đầu của Dịch Dương. Ánh đèn mờ đầu giường chiếu phía sau người cô, ngược sáng, bóng dáng của cô che một phần ở trên người Dịch Dương, tay còn cầm cây kéo, như một bóng ma âm trầm khủng bố. Cô ngừng thở, thật cẩn thận nắm một nhúm tóc của Dịch Dương, rắc. Xong. Tại sao làm giám định trong tiểu thuyết lại khó đến như vậy kia chứ? Một người hai người đều là nhân vật tay to mặt lớn, quyền cao chức trọng, đều thua trước một người phụ nữ bình thường. Thật là vô dụng! Đúng ngay giây phút Hứa Tân Di mừng thầm, vừa lúc chạm phải tầm mắt hoảng hốt của Dịch Dương. Hai người bốn mắt nhìn nhau. Chiếc kéo nằm trên tay cô, đang chĩa thẳng vào đầu anh. Dịch Dương vừa mở mắt đã thấy cảnh tượng đáng sợ đến lạnh người. Hai ngón tay của cô còn cầm một nắm tóc của Dịch Dương. Không khí yên lặng càng thêm yên lặng. Hứa Tân Di nuốt một ngụm nước miếng, cầm kéo cắt cắt mấy cái trong không khí, nhìn Dịch Dương cười, không hề tự tin hỏi: "Ông xã, nếu em nói em chỉ nghĩ giúp anh cắt tóc, anh ... tin không?" Dịch Dương hoàn toàn tỉnh ngủ. Ánh mắt vô cùng khiếp sợ mà nhìn Hứa Tân Di giơ chiếc kéo trên tay, múa múa mấy cái trước mắt anh, lấy một giọng nói khó có thể tin: "Hứa Tân Di, cô muốn giết tôi ...??!!!" Một người thì trăm phương ngàn kế tìm cách ly hôn, trong đầu luôn suy nghĩ hôm nay sẽ hành tên chồng hờ thế nào, châm ngôn “xem tên khốn anh chịu được tôi bao lâu”, một người thì mỗi ngày tìm đủ mọi cách đối phó với những chiêu trò của bà vợ, châm ngôn “xem cô diễn được tới khi nào”. Cô không thích uống cà phê đen chứ gì, tôi gọi cho cô một cốc không sữa, không đường, đen đặc cho cô tức chết. Anh dám cho tôi uống cà phê đen, tôi sẽ nhân việc sửa cà vạt mà thắt chết anh. Cô muốn đóng cảnh giường chiếu với ảnh đế chứ gì, không giúp. Anh dám không giúp, tôi đi méc ông nội. Ban đầu Dịch Dương chỉ tò mò về người vợ trên danh nghĩa của mình, anh còn hoài nghi những suy nghĩ của cô nhưng khi những dự đoán mà cô nghĩ thành hiện thực thì anh mới biết người bạn mười năm với mình thì ra lại có một bụng dạ đen tối như thế, những anh em chơi chung từ nhỏ lại hùa theo hãm hại anh, hóa ra những gì cô vợ anh đoán đều đúng cả. Dần dần, anh thấy cô vợ hờ của anh càng nhìn càng thuận mắt, càng nhìn càng thấy đáng yêu và thế là quá trình theo đuổi vợ bắt đầu =))) Truyện này khá hài hước, không bị đầu voi đuôi chuột, ed cũng ổn. Do tác giả viết được 10 chương đầu thì đổi tên nữ chính (trùng tên với truyện khác) nên bạn editor chưa kịp sửa lại, một số chỗ để Hứa Tân Di, một số chỗ để Hứa Mộc Lan nhưng nói chung chỉ mấy chương đầu thôi. Mời các bạn đón đọc Hào Môn Nữ Phụ Không Muốn Có Tình Yêu của tác giả Công Tử Văn Tranh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ngai Vàng Không Bằng Dưỡng Muội
Văn án:  Kiếp trước, thái tử chết thảm, họa từ trong nhà mà ra, Tạ Vân vốn không quan tâm ngôi vị hoàng đế, lại bị bức ép cùng người ta tranh đoạt. Không ai nghĩ, thế nhưng hắn lại là người chiến thắng cuối cùng. Trước đêm đăng cơ, Tạ Vân trở về mười năm trước. Hắn năm đó mười sáu tuổi, ngây ngô non nớt, bước đi khó khăn. Hoàng cung rộng lớn như vậy, lại chỉ có một tiểu nha đầu đối tốt với hắn. Kiếp trước, nàng cắt một đoạn tóc đen đem tặng; để báo đáp, hắn đem nàng che chở dưới tay, quyết tâm bảo hộ nàng chu toàn. Đời này, nàng thần trí chưa mất,  thông tuệ cơ linh. Nàng từng bước từng bước một, vô tri vô giác mà công thành đoạt đất, làm hắn tâm thần thất thủ, dạy hắn cúi đầu xưng thần. Tiểu kịch trường: Mười năm trước ---- Tạ Vân (ngồi xổm xuống): A Dung, Tam ca dạy ngươi biết ai là người tốt, ai là người xấu. Mười năm sau ---- Tạ Vân (mỉm cười): A Dung, ngoại trừ ta ra, ai cũng đều là người xấu.   “Bao lần xoay chuyển, cánh hoa buổi sớm nhặt lại đã muộn màng. Tìm tìm kiếm kiếm, một đời mơ màng lại trôi qua. Vẫn nhớ lời thề kiếp trước, muốn nói mà không thốt nên lời…” (*) Kiếp trước, Tạ Vân là Tam hoàng tử đương triều. Mẫu thân chàng bị vu oan hãm hại sủng phi mà phụ hoàng yêu mến nên bị biếm vào lãnh cung, còn chàng trở thành nhi tử bị vứt bỏ. Mỗi bước đi của chàng lúc ấy, chính là những bước đầy cô độc duy nan. Hoàng cung nguy nga rộng lớn như vậy, lại không có chỗ dành cho chàng, khắp nơi chỉ tràn ngập toan tính và âm mưu tranh giành quyền thế. Chàng dù không muốn tranh đoạt, lại bị cuốn vào vòng xoáy ngai vị. Cuối cùng, trở thành đế vương, người người ngưỡng mộ.  Nhưng trước đêm chàng đăng cơ thì bỗng nhiên được quay về hơn mười năm trước, khi chàng mới 16 tuổi. Một đời lặp lại, vốn là thiên ý trêu ngươi hay chàng vẫn còn vướng bận và chưa trả hết duyên nợ cho một người. Còn nhớ trong những năm tháng ấy, một hoàng tử bị vứt bỏ như chàng luôn chịu biết bao nhiêu khinh thường và chán ghét của mọi người xung quanh. Hoàng cung xa hoa lại lạnh giá, lòng người thăm thẳm lại mưu toan. Chỉ duy nhất một người luôn mỉm cười chạy đến bên chàng, gọi chàng từng tiếng “Tam ca ca” ngọt ngào, thật lòng quan tâm yêu thương đến chàng. Nàng là Cửu công chúa Tạ Chiếu Dung.  Thế nhưng, chàng lại không thể bảo vệ được tiểu muội bé nhỏ của mình. Biến cố kéo đến, nàng chịu đả kích lớn mà thần trí trở nên ngốc nghếch, khờ dại. Trái tim nàng khép chặt, lại cố chấp chỉ nhớ mỗi chàng, khiến chàng day dứt và đau đớn khôn nguôi. Vậy mà, đến cùng vẫn không thể cứu được nàng, đem nàng trở về. Cứ thế, nhìn nàng nhắm lại đôi mi, rời xa trần thế. Đó vĩnh viễn là vết thương không bao giờ lành trong lòng chàng. Thương tâm. Hối tiếc. Bi ai. Giày vò… Phải chăng, vì vậy nên ông trời đã cho chàng cơ hội quay về, sửa lại vận mệnh và cứu giúp một đời an yên cho tiểu muội của chàng. Vậy thì, chàng nguyện đem cả tính mạng của mình ra để đánh đổi. Bởi, chàng đã biết được nếu không có nàng, thế giới của chàng chẳng còn lại gì hết. Ngai vàng cũng không bằng dưỡng muội.  *** Tạ Chiếu Dung là Cửu công chúa được Hoàng thượng và Trân phi hết sức yêu thương sủng ái. Nhưng nàng lại cảm nhận được rằng, mọi thứ không hề như vẻ ngoài thể hiện. Chỉ là, nàng còn quá nhỏ để thấu hiểu và đi sâu vào lòng người.    Thế nhưng, khi bắt gặp Tam ca ca Tạ Vân đứng dưới cơn mưa phùn ngày ấy, trái tim nàng đau nhói. Hóa ra, hoàng cung rộng lớn này, lại có một người còn cô đơn và chịu nhiều bi thương như vậy. Cơn mưa như màu nước mắt, nhuộm hình bóng huynh ấy thành một mảng tịch liêu đầy tuyệt vọng. Tạ Chiếu Dung đã không ngần ngại bước những bước đi nhỏ bé hướng đến bên Tạ Vân, dùng đôi mắt ấm áp biết cười của mình nhìn chàng và dùng giọng nói như tơ liễu quấn quanh trái tim chàng với từng tiếng gọi yêu thương chân thành. Chỉ một khoảnh khắc này đã ấn định cuộc đời nàng mãi mãi. Nàng là tiểu muội của Tạ Vân, toàn bộ tình yêu cùng sinh mệnh cũng thuộc về chàng.  Vì vậy, đối với Tạ Vân, Tạ Chiếu Dung là viên ngọc, là trái tim, là tất cả những điều tốt đẹp nhất trên thế gian này mà chàng có được. Cho nên, ở những năm tháng khi tiểu muội còn nhỏ bé, chàng đã khắc sâu vào lòng nàng một chân lý vĩnh viễn rằng: Tất cả sóng to gió lớn của cuộc đời này đã có chàng gánh vác, tất cả những oan ức đau thương nàng gánh chịu đã có chàng trả lại và chỉ cần là nàng muốn, thiên hạ này chàng cũng sẽ san bằng. Thế lực của Tạ Vân càng ngày càng lớn mạnh cũng là lúc những âm mưu trong bóng tối dần được hé lộ. Thân thế thật sự của Tạ Chiếu Dung, bí mật về bệnh tình cùng cái chết của nàng kiếp trước. Thì ra, mọi chuyện nàng trải qua đã từng kinh khủng như thế nào.  Trong căn phòng tăm tối, những con rắn độc ngổn ngang khắp nơi, sự tàn nhẫn lạnh lùng của kẻ phản bội. Từng tiếng kêu cứu nhỏ bé trong sợ hãi tuyệt vọng của nàng như khắc sâu vào lồng ngực Tạ Vân… Thật sự, nếu chàng đến trễ một bước thôi, bi kịch sẽ lặp lại. Vậy thì, chàng nguyện hủy đi cả thiên hạ này, lấy máu thế gian gột rửa toàn bộ đau thương đã có. Bởi Tạ Vân là một người thâm sâu đầy tàn nhẫn độc ác. Chàng là một con sói luôn che dấu bộ răng ranh của mình bên tiểu muội, nhưng chỉ cần có thể ảnh hưởng đến nàng, nó sẽ không ngần ngại lộ ra cắn xé con mồi tàn nhẫn đến chết. Không do dự, không sợ hãi và không màng hậu quả. Người như Tạ Vân chính là cả cuộc đời chỉ đối tốt với một người. Mà Tạ Chiếu Dung lại là toàn bộ cuộc đời chàng. Vì thế, một Tam ca ca cao lớn trưởng thành lại vì tiểu muội nhỏ bé mà làm bất cứ việc gì. Chàng có thể bối nàng đoạn đường dài khi nàng làm nũng không muốn đi bộ. Chàng có thể dịu dàng lắng nghe thật lâu những câu chuyện góp nhặt nàng kể. Chàng có thể không ngại quỳ xuống mặt đường bụi bẩn chỉ để mang hài cho nàng. Chàng có thể trong giấc ngủ không an ổn của nàng mà xuất hiện rồi cứ thế ôm nàng vào lòng… Chỉ cần là nàng, mỗi lần gọi tên chàng sẽ bất chấp tất cả mà đến. “A Dung, đừng sợ.” “A Dung, tam ca ca sẽ luôn ở bên muội.” Đây cũng là lúc Tạ Vân cùng Tạ Chiếu Dung đều hiểu rõ lòng nhau. Là yêu thương và tin tưởng đã khắc sâu vào xương tủy. Chàng lập một kế hoạch toàn vẹn muốn đem nàng rời xa hoàng cung nhơ nhớp này, lấy một thân phận mới và cùng chàng sống an yên vui vẻ. Đáng tiếc, biến cố xảy đến bất ngờ khi Tạ Vân còn đang chinh chiến ngoài biên cương cách xa vạn dặm. Dù có bảo vệ nàng thế nào thì kết quả vẫn không thay đổi được vận mệnh. Tạ Vân dường như điên cuồng và biến thành ác quỷ khát máu. Mỗi một bước chân ngựa chàng đi qua là một xác người, mỗi một mũi kiếm chàng tung lên là một tiếng gào thét xé gió. Máu tuôn xối xả, chiến phục ướt đẫm mùi tanh nồng… Khắp nơi như địa ngục. Chàng một đường chiến thắng thúc ngựa như bay trở về. A Dung, muội nhất định phải chờ ta. Liệu rằng, Tạ Vân có kịp quay về cứu lấy Tạ Chiếu Dung hay không? Khi mà, cái chết như lưỡi dao đã cận kề ngay bên cổ nàng. Âm mưu cùng tranh đoạt và thế lực thần bí đang ẩn dấu đằng sau là ai? Tại sao kiếp trước chàng vốn không tranh đoạt ngai vị lại có thể vững bước lên ngôi đế vương? Nếu kiếp này chàng từ bỏ mọi thứ, liệu có thể đổi thay toàn bộ vận mệnh hay không? Mời mn dõi theo những chương cuối đầy hấp dẫn và bất ngờ của bộ truyện để biết nhé ^^ *** "Ngai vàng không bằng dưỡng muội" là một bộ truyện nam trùng sinh chuyên sủng sạch ngọt mà mình rất thích trong thời gian này. Nội dung truyện đơn giản là quá trình sữa chữa và thay đổi số phận của nam nữ chính ở kiếp này. Nhưng điểm cộng là càng về sau truyện càng có nhiều bất ngờ, nhân vật không được buff quá đà mà từng bước nỗ lực để tìm hiểu và lật mở những bí mật đã được che dấu. Bút lực của tác giả thiên về tình cảm là chính và viết khá chắc tay những phân đoạn cảm xúc, đọc thật sự xúc động.  Theo cảm nhận cá nhân thì mình cũng rất thích các nhân vật trong truyện dù chính hay phụ. Bởi tác giả đã xây dựng khá tốt từ ngoại hình lẫn tính cách. Nam chính Tạ Vân thì ẩn nhẫn độc ác nhưng lại luôn che dấu những cuồng loạn trong lòng. Tuy nhiên, chàng đối với tiểu muội Tạ Chiếu Dung thì chấp niệm rất sâu. Yêu thương, sủng ái, bảo vệ suốt đời suốt kiếp. Nữ chính Tạ Chiếu Dung thì thông minh và nhạy cảm. Cuộc đời của nàng có được một Tạ Vân, xem như toàn vẹn. Ngoài ra các nhân vật phụ khác như Đổng Thần Y, Cố Tề Quang, Yến Tuyết Chiếu... đều khá ấn tượng và đặc biệt thú vị. Vì vậy, nếu yêu thích thể loại này hãy nhảy hố cùng mình nhé ^^ _________ Văn án được edit bởi #Ám Dung Hoa page #RVNT0105 (*): Trích bản dịch lời bài hát Cửu trường cơ - Tam Vô cover - Ost Song thế sủng phi. #Lạc_Hậu - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Mưa bụi tiệm tức, liễu diệp run rẩy, ngẫu nhiên có vũ châu chảy xuống, xuân đường liền dạng khởi gợn sóng, một vòng một vòng hướng ra phía ngoài khoách khai. Không khí ướt át thanh hương, Tạ Vân thu dù, nhẹ nhàng vuốt ve gỗ đào dù bính, hắn đứng thẳng mấy tức, nhàn nhạt mở miệng, “Xuất hiện đi.” Vừa dứt lời, thảo diệp gian tinh lượng vũ châu liền ục ục mà trượt xuống mấy viên, một trận tất tất rào rạt lúc sau chui ra tới một cái tiểu nữ đồng. Tuổi tuy nhỏ, vóc người chưa đủ, lại gọi người trước mắt sáng ngời. Vàng nhạt tô cẩm thêu thùa tinh tế, giao lãnh chỗ hơi hơi buông ra, nha búi tóc tán loạn, thượng xiêu xiêu vẹo vẹo mà cắm căn khảm mắt mèo khắc kim trâm. Trên người bị nước mưa dính ướt chút, dán ở tiểu thân thể thượng, có vẻ càng thêm nhỏ gầy. Nàng mi cong mắt viên, non nớt anh khẩu bật cười, lộ ra một chút gạo nếp sắc nha, “Tam hoàng huynh……” Này đem tiếng nói ngọt đến có vài phần cố tình, nhưng mặc cho ai đều không thể mặt lạnh. Lúc này Cửu công chúa, tươi sống lại tươi đẹp, đúng như này sau cơn mưa sơ tình ngày xuân. Tạ Vân chỉ hoảng hốt một cái chớp mắt liền lấy lại tinh thần. Tiểu cô nương bất quá sáu tuổi tuổi, nộn sinh sinh bộ dáng, cẩm y ngọc thực, bị chịu sủng ái, cơ hồ vô ưu vô lự. Mẫu phi là nhất được sủng ái Trân Phi, dung mạo có một không hai lục cung, Cửu công chúa có thể dễ như trở bàn tay mà có được thường nhân khó có thể tưởng tượng mỹ mạo cùng tám ngày phú quý. Nhưng nàng hiện tại, chính thật cẩn thận mà đối hắn cười. Tạ Vân cơ hồ nghĩ không ra, hắn khi đó là như thế nào đem nàng cự chi với ngoài cửa. A Dung lại môn thanh. Nàng sinh nhật, đó là Tam hoàng huynh ác mộng bắt đầu. Mời các bạn đón đọc Ngai Vàng Không Bằng Dưỡng Muội của tác giả Mục Đề Hoàng Hoàng.
Tiểu Nương Tử Thích Khóc
Một người xa lạ, nàng đã gả cho một người hoàn toàn xa lạ ! Một người nam nhân chưa từng gặp mặt, ngay cả tên cũng không biết, nhưng nàng đã trở thành thê tử của hắn, Hiện tại mới hối hận không biết có còn kịp không ? Ô ô ô, nàng thực sự không muốn lập gia đình nha! Không phải không muốn gả cho hắn, mà là không muốn gả cho bất kì ai hết, Nàng chỉ muốn ở lại trong nhà, để cho cha mẹ, để cho đại ca nuôi cả đời, nhưng là…… Nhưng là…… Nàng không thể không gả, vì mẹ, nàng cũng không thể đổi ý. Nhưng là, nàng thật sự rất sợ hãi, rất sợ hãi nha, Một người chồng xa lạ, cha mẹ chồng xa lạ, em trai và em gái chồng cũng xa lạ nốt. Đối với một người có lá gan nhỏ như nàng, lại thích khóc, bọn họ sẽ đối đãi như thế nào đây ? Nếu bọn họ rất tức giận lại chán ghét, nàng nên làm sao bây giờ? Càng nghĩ càng lo lắng, càng nghĩ càng sợ hãi, vì thế nước mắt của nàng cũng càng rơi càng nhiều, rốt cuộc không nhịn được gào khóc lên, Đúng lúc này…… Khăn đỏ trùm đầu của nàng bị xốc lên, có người ở phía trước nàng ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng nâng mặt của nàng lên, Sau đó, ngay tại lúc tầm mắt của nàng vừa chạm đến người trước mắt kia, nàng đã quên sợ hãi, tự nhiên không kìm được mà mở miệng ra cười, Nàng làm sao lại cười nha ? Hắn…… Là phu quân của nàng sao? Nàng có khả năng thích hắn không ? *** Vài dòng cảm nghĩ: Đây là câu chuyện mà mình rất thích và đã đọc đi đọc lại nhiều lần, nhưng mỗi lần đọc thì lần nào mình cũng khóc và có rất nhiều cảm xúc. Mình thấy trong truyện có rất nhiều bài học ý nghĩa cho cuộc sống nên đã quyết định edit bộ truyện này để chia sẽ với mọi người, dù sao đây cũng là bộ truyện đầu tiên mình làm nên khó tránh khỏi sẽ có nhiều sai sót mong mọi người thông cảm, chỉ xem cái tốt mà quên cái xấu ^^” Về hai nhân vật chính của truyện: Phương Anh và Hương Trụy Nhi, đây điển hình cho một cặp vợ chồng tình nghĩa sâu nặng, sẵn sàng làm mọi thứ cho vợ / chống mình. Phương Anh: thật sự là một người chồng tốt, người đàn ông tốt, quan tâm và săn sóc cho vợ cho dù chỉ mới gặp lần đầu tiên và chưa có tình cảm gì hết, mình nghĩ đó là anh ta đã làm được trách nhiệm của một người chồng. Hơn nữa đến cuối truyện thì anh ta cũng chỉ có một người vợ duy nhất, đó là sự chung thủy và tình cảm chân thành nhất anh ta đã dành cho vợ. Còn câu nói trong phần kết thúc mới thật sự rất đáng ao ước, trên đời này có mấy người có thể làm được tới mức đó, đọc đến câu đó lần nào mình cũng khóc hết, mình tin đó cũng thật sự là nềm mong ước của tất cả các cặp vợ chồng trên đời này: nắm tay nhau, bên nhau đến già. Còn về thân phận của một người con: vì kỳ vọng của cha mình mà có thể bắt buộc bản thân mình làm những chuyện mà mình không thích, nhẫn nhịn tất cả những chuyện mà trước kia có lẽ không thể chịu đựng được. Hương Trụy Nhi: ngoại trừ tính cách nhát gan và hay khóc như truyện miêu tả ra thì mình cho rằng đây thật sự là một người vợ và người phụ nữ tuyệt vời: dịu dàng, ngoan ngoãn, hiếu thảo với cha mẹ (của mình và của chồng), hòa ái với mọi người, tay nghề nấu ăn rất ngon và có võ công rất cao. Tình cảm của cô đối với chồng mình rất sâu đậm, vì chồng, cô sẵn sàng đi ngược lại tính cách của mình, theo chồng ra trận giết giặc để tự mình trông chừng và bảo vệ cho chồng (có ai nhát gan mà làm được như vậy không?). Sẵn sàng nhường nhịn và nghĩ tới mong muốn của chồng trước tiên (mình nghĩ cũng có thể do Phương Anh cũng luôn nghĩ cho cô, nên cô cũng vậy, có qua có lại mà) Mình thật sự rất thích cũng rất hâm mộ tình cảm của hai người này, còn điều mà mình khâm phục ở họ là: vì người mà mình yêu thương (có thể là người thân, cũng có thể là chồng/vợ) mà họ sẵn sàng chấp nhận làm những chuyện mà mình không thích, những chuyện tưởng chừng như hoàn toàn trái ngược so với tính cách của họ. Đây thật sự là điều rất đáng quý và đáng trân trọng, mình biết điều đó bởi vì hiện tại mình biết có những chuyện mình phải làm và nên làm vì những người thân yêu của mình, mình đã suy nghĩ rất nhiều và hiểu rõ điều đó, nhưng mình vẫn chưa làm được. Cho nên mình rất thích hai nhân vật này và mình cũng đang cố gắng, mình tự nói với bản thân mình nhất định phải làm được những chuyện đó, không chỉ vì người thân của mình mà còn vì bản thân mình nữa, nếu không có thể sau này mình sẽ thấy hối hận, biết đâu được, nhưng ít nhất mình cũng đã thử và cố gắng hết sức để không còn lại nuối tiếc gì. Phải cố gắng hơn nữa mới được !! Còn một số nhân vật phụ khác mà mình có ấn tượng trong truyện này là: Phương Chính (cha ruột của Phương Anh): đây là hình tượng của một người cha hiền lành trong đối xử với con cái, cứng rắn trong khi dạy dỗ con mình, là một người đàn ông dũng cảm, thông minh, quyết đoán và rất đáng khâm phục. Lần nào đọc mình cũng khóc rất nhiều khi tới cảnh nhân vật này chết trận. Những bài học mà nhân vật này dạy cho Phương Anh thật sự rất hay, rất có ý nghĩa và rất hữu ích trong cuộc sống, nhưng mấy ai có thể làm được như vậy. Ông đã dùng sự hi sinh của mình để làm cho con mình nhớ sâu sác bài học mà ông đã dạy (nếu không chắc cũng là nước đổ đầu vịt, nói xong tai này lại qua tai kia rồi đi mất chăng ?). Nhưng việc ông để cho một nười con trai khác của mình ở lại mà không được làm gì hết (là Phương Thụy: em trai của Phương Anh) thì mình cho là hơi tàn nhẫn với Phương Thụy, cũng may là Phương Anh còn sống trở về, chứ nếu không về được tì nhân vật này chắc sẽ dằn vặt suốt đời luôn, sông như vậy làm sao chịu nổi. Tuy nhiên nói đi nói lại, sau nhiều lần suy nghĩ, mình lại thấy cách làm này cũng có cái lý của nó, nếu như Phương Thụy không làm như vậy, và rủi như ông và Phương Anh đều không thể về được, thì Phương Thụy sẽ giữ được mạng sống để tiếp tục chăm lo cho gia đình (chứ nếu cãi lệnh của cấp trên, nhiều khi bị làm thịt luôn thì nhà này coi như xong). Phương phu nhân (mẹ kế của Phương Anh): nhân vật này mình nghĩ trong thực tế chưa chắc đã có, thử hỏi có người mẹ kế nào mà thương con riêng của chồng như con ruột của mình và không hề tranh giành hay có tính toán riêng nào về tài sản, danh lợi cho con riêng của mình ? Tất cả chỉ vì lợi ích chung của cả gia đình, đây thật sự là điều hiếm có, bà đối xử với con riêng của chồng bằng tấm lòng chân thành nhất của mình nên đã nhận lại được sự tôn trọng và kính yêu như đối với mẹ ruột từ chính những đứa con riêng của chồng mình. Mình thật sự rất thích tình cảm mà tất cả mọi người trong nhà này dành cho nhau, rất chân thành, ấm áp và không vụ lợi, điều này có thể rất khó có được trong thực tế, đặc biệt là trong hoàn cảnh không hẳn là ruột thịt hoàn toàn như thế này, cho nên mình cảm thấy rất xúc động. Nhân vật đáng thương nhất trong truyện này mình nghĩ là Phương Lan (chị ruột của Phương Anh): đây là người mà theo ý mình phải chịu nhiều mất mát nhất trong truyện, mất đi cha ruột, mất luôn cả chồng phải làm quả phụ suốt đời và thậm chí còn bị sảy thai mất luôn cả con mình nữa. Nhưng nhân vật này lại không hề đi theo hướng tiêu cực, ngược lại vẫn sống vui vẻ, mình thấy rất ý nghĩa, mặc dù không được tác giả mô tả nhiều (chắc vì đây là nhân vật phụ). Dù sao thì theo mình kết cuộc của nhân vật này chắc cũng không bi thảm lắm, vì sau này cũng đã trở về sống chung với mọi người trong nhà mẹ đẻ và gia đình này chắc chắn sẽ không bỏ mặc người thân của mình không lo. Một nhân vật “xấu” trong truyện này là Trương Văn Tuyển (bạn thân lúc nhỏ của Phương Anh): đố kị với bạn mình (mình nghĩ chuyện này chắc ai cũng có, vì người ta có mà mình không có thì chắc ai cũng từng ghét hay đố kị một vài lần nhưng quan trọng là biện pháp tiếp theo để giải quyết vấn đề là gi ?), suy nghĩ trẻ con, chưa trưởng thành, ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mình và mình nghĩ nguyên nhân chính để cho nhân vật này thất bại người này luôn đổ mọi sai lầm cho người khác mà không nhìn lại bản thân mình đã sai ở đâu, và do đó không thấy được bản chất của vấn đề, nên lại phạm thêm sai lầm nữa dẫn đến thất bại. *** Thất Tu La Hệ Liệt gồm có: Ách Dương Tình Quanh Co Cười Hỏi Sinh Tử Duyên Chỉ Sợ Tương Tư Khổ Độc Nhất Nam Nhân Tâm Ôn Nhu Nộ Tướng Công Tiểu Nương Tử Thích Khóc *** Một cái người xa lạ, nàng đã sắp gả cho một người xa lạ rồi!   Chưa từng gặp mặt, ngay cả tên của nam nhân xa lạ kia cũng không nhớ rõ, nàng đã sắp trở thành thê tử của hắn rồi.   Hiện tại hối hận đại khái không còn kịp nữa rồi? Ô ô ô, nàng thật sự không muốn lập gia đình nha!   Không phải là không muốn gả cho hắn, mà là không muốn gả cho bất luận kẻ nào,   Nàng thầm nghĩ muốn ở nhà, để cho cha mẹ, đại ca nuôi cả đời, nhưng là. . . . . . Nhưng là. . . . . .   Nàng không thể không gả, vì mẹ, nàng cũng không thể đổi ý.   Nhưng là, nàng thật sự rất sợ hãi, rất sợ hãi,   Một trượng phu lạ, cha mẹ chồng , cô cô ,thúc thúc xa lạ   Đối với bản chất nhát gan thích khóc của nàng, bọn họ sẽ đối đãi như thế nào ? Nếu bọn họ tức giận lại chán ghét, nàng nên làm cái gì bây giờ?   Càng nghĩ càng lo lắng, càng nghĩ càng sợ hãi, vì thế nước mắt của nàng cũng rơi nhiều hơn, nhịn không được ào khóc.   Đúng lúc này. . . . . .   Khăn hồng của nàng bị xốc lên, có người ngồi xổm ở đằng trước mặt của nàng, nhẹ nhàng nâng mặt của nàng lên.   Sau đó,trong nháy mắt người trước mắt lau nước mắt cho nàng, nàng đã quên cả sợ hãi, nàng báo đáp ân tình nên không tự kìm hãm được nở nụ cười.   Nàng tại sao cười? Hắn. . . . . . Là phu quân của nàng sao? Nàng có thể thích hắn à. . . . . .   Mời các bạn đón đọc Tiểu Nương Tử Thích Khóc của tác giả Cổ Linh.