Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đông Lai Bác Nghị (Dương Tấn Tươi)

Nếu không có tài dàn xếp của bao sự ngẫu nhiên thì đâu có quyển Đông-Lai bác nghị nầy!

Đầu tiên, một vị túc nho của chốn Thần kinh, lúc tản cư vào Sài-thành, ngẫu nhiên đến trú ngụ cạnh phòng khám bịnh của chúng tôi. Đó là việc hệ trọng: vì đối với chúng tôi, bực đại nhân ấy là một người thầy đáng kính, mặc dầu Cụ vẫn có nhã ý tự xem mình là bạn vong niên; vì đối với quyển sách này, bực lão thành ấy mới thật là người cha tinh thần, mặc dù Cụ ấy vẫn một mực chối từ không nhìn nhận.

Vả lại, vì muốn giữ vẹn cốt cách của nhà ẩn dật, Cụ yêu cầu chúng tôi đừng nêu danh Cụ vào trong sách! Thật đáng phục thay đức tính khiêm tốn của bực nho phong, mà cũng khổ cho chúng tôi vì phải dài dòng nhắc lại tiểu sử của bổn dịch mà chỉ được phép dùng một chữ « Cụ » vỏn vẹn để kể cho tròn câu chuyện!

Thì cũng bởi vai tuồng quan trọng của vị túc nho ấy trong khi phiên dịch cho nên chúng tôi xin độc giả niệm tình tha thứ khi thấy chúng tôi lắm lời nói về thân thế của một người đương cầu xin đời đừng nhắc đến tên.

Sanh trưởng trong một thế gia của chốn đế đô, cha làm Thượng thơ bộ Lễ, thì khi vào sân Trình, Cụ chiếm bằng cử nhân, việc ấy, theo chúng tôi, cũng chưa đáng kể. Đáng nể là khi rời cửa Khổng để theo tân học, chỉ trong mấy năm Cụ theo kịp các bạn đồng niên nơi lớp tú tài « Tây »! Rồi sang Pháp để trau giồi học mới, rồi xông pha nơi bể hoạn, rồi cuối cùng nối được chức của cha, thì với sức học đó, với thông minh đó, âu cũng là một việc có thể đoán trước được. Tìm mua: Đông Lai Bác Nghị TiKi Lazada Shopee

Ngày nay, đã chứng kiến bao cuộc bể dâu, Cụ chỉ còn giữ lại một ham muốn là tận hưởng chữ « nhàn » trong thời hưu trí. Muốn được thế, Cụ ẩn mình trong đám rừng người để thưởng thức một câu thơ đẹp với chén trà ngon hoặc cùng vài ba tri kỷ luận bàn về văn học. Cụ nhứt quyết chủ trương: « Lịch sử và địa dư đặt nước nhà vào giữa hai nguồn văn hóa, muốn trở nên một công dân đất Việt, chúng ta phải thâu thập cả đôi. Âu Tây giúp ta kỹ thuật, Á Đông cho ta nghệ thuật làm người ».

Để chứng minh lời nói, Cụ nhắc lại một gay cấn vừa xảy ra trong trường quốc tế, rồi chỉ rõ giải pháp của người xưa khi gặp cảnh ngộ tương tợ để bắt buộc kẻ đối thoại phải nhìn nhận: « Thiếu Hán học là một sự thiệt thòi rất lớn ».

Sẵn có quan niệm ấy nên Cụ nhận lời ngay khi chúng tôi ngỏ ý cầu học. Lối dạy của Cụ thật là đặc biệt. thường ngày Cụ dùng tiếng Việt để giảng bài, nhưng khi gặp áng văn quá bóng-bảy hay huyền-diệu thì Cụ dùng cả tiếng Pháp để diễn-tả tư-tưởng, mượn triết-học Đức để so-sánh, đem học-thuyết Hy-Lạp để chứng minh, cốt-yếu là giúp học trò hiểu cho thấu đáo, tận-tường. Khi gặp tư-tưởng thanh-cao hoặc áng văn bất-hủ, chúng tôi lật đật ghi rồi chép lại trong giờ nhàn rỗi để trình lên cho Cụ xem-xét. Cụ dò từng câu, đối-chiếu từng chữ để phê-bình. Nhờ Cụ tiến dẫn, chúng tôi mới « nuốt hận » chép thơ của Tư-mã Thiên, sụt sùi thảo tờ biểu xuất-sư của Gia-Cát, băn khoăn đứng trên lầu Nhạc-Dương với Trọng-Yêm, ngạo nghễ biên thơ từ-chức cùng Tạ-Phùng-Đắc.

*

Ngẫu-nhiên khéo sắp cho chúng tôi gặp được một bực thầy đáng kính, thì cũng nhờ ngẫu-nhiên chúng tôi lại gặp quyển sách đáng yêu.

Kẻ vừa nhập đạo thường không tiếc lời ca-tụng tôn-giáo mới của mình. Chúng tôi nào có tránh được thường tình đó trong khi hầu chuyện với ông Trương-Quan, một nhân vật mà giới mại bản Huê-kiều và làng « thanh sắc » bổn xứ vẫn còn nhớ tiếng. Nghe chúng tôi ca tụng nhân tánh của nền văn-hóa Trung-Hoa, Trương-quân đột-ngột hỏi: « Như thế chắc bác-sĩ đã đọc quyển Đông-Lai bác nghị rồi? » Chúng tôi phải thẹn thùng nhìn nhận: « Chẳng những chưa được đọc mà như phần đông người Việt-Nam, chúng tôi chưa từng nghe đến tên! »

Vì bác-sĩ khen ngợi văn học cổ Trung-Hoa, trí tôi vùng nhớ lại câu chuyện hai mươi năm về trước khi còn thơ ngây cặp sách vào trường để ăn mày chữ. Trong những giờ các bạn được nghỉ ngơi hoặc nô đùa chạy giỡn thì chúng tôi bị ông bác ngồi kèm bên cạnh ép buộc đọc một vài trang Đông-Lai bác nghị. Đó là lời phê-bình về hành vi và hạnh kiểm của các nhân vật đời Đông-Chu. Câu văn huyền diệu, lập luận chặt chẽ, tâm lý sâu sắc là ba đặc điểm của tác phẩm bất hủ đó. Nhưng đối với bộ óc non nớt của đứa trẻ lên mười thì làm sao thưởng thức nổi vẻ đẹp của câu văn hay và sự điêu-luyện của bài luận khéo? Vậy mà, ông bác vẫn bắt buộc chúng tôi « ê » « a » đọc cho xong vì: « nơi trường, thầy dạy cháu làm văn; nơi đây, bác dạy cháu làm người ». Lời của bác thật là chí lý! Thời-đại Đông-Chu là khoảng đen tối nhứt của lịch-sử Trung-Hoa, vì lúc ấy, xã hội đương vươn mình thay đổi lốt, nên gây ra bao sự xáo trộn lớn lao. Bực thánh phải chung đụng với sát nhân, hiền triết phải ăn ở cùng gian tà, rồi tranh đấu chống chọi nhau nẩy sanh ra trăm ngàn việc, hay dở đều có. Tất cả hai mặt - tốt và xấu, thanh với tục - của con người đều phô bày. Nếu gặp một nhà phê-bình có cặp mắt tinh đời, có bộ óc sáng suốt, lại thông tâm lý, hiểu chánh trị, khảo sát thời kỳ ấy thì chắc chắn sẽ để lại cho đời một tác phẩm vô cùng hữu ích. Lữ Đông-Lai có đủ điều kiện ấy cho nên quyển Bác-nghị là một chiếc thuyền đã cắm sào ở ngoài dòng thời gian… Khi đọc quyển Đông-Lai, chúng ta có cảm giác đương nghe một tay thợ chuyên môn giải thích về các bộ phận trọng yếu của guồng « máy lòng » rồi chỉ cho chúng ta thấy các nguyên do thường làm cho động cơ ấy chạy. Cũng bởi « động cơ » và nguyên do ấy không thay đổi cho nên lời của Đông-Lai luận về một thời vẫn có thể giúp ích cho người trong muôn thuở. Vì lẽ đó, lúc trẻ, chúng tôi oán trách ông bác bao nhiêu, thì ngày nay, đã tránh được nhiều kinh nghiệm chua cay, chúng tôi lại cám ơn ông bác bấy nhiêu!

Đáp lời yêu cầu, ông Trương-Quan phải nhờ người về tận Thượng-hải mua giùm cho chúng tôi một bổn.

Của báu cầm tay, chúng tôi đến nhờ Cụ dẫn giải giùm điều thắc mắc: « Tại sao một tác phẩm giá trị dường kia, mà từ xưa, trong xứ ta chưa từng nói đến? »

Cụ giảng: « Những sách Trung-Hoa được phiên dịch và truyền bá ở Việt-Nam phần nhiều vì ba cớ: Một là bởi có nhiều người bị bắt buộc phải đọc đến, cho nên bàn tới cũng nhiều, dịch ra không ít, đó là những sách có tên trong chương trình thi cử. Hai là các thứ sách quyến rủ người vì cốt chuyện, ấy là lịch sử tiểu thuyết tức là truyện. Còn về loại thứ ba là vận văn, vì đọc lên nghe êm tai, lại dễ nhớ, nên có nhiều người ưa thích.

« Đông-Lai bác nghị không đứng vào ba hạng đó. Vì là văn phê bình nên đòi hỏi ở độc giả một trí phán đoán mà người đời ít hay dùng đến. Và là văn nghị luận nên khô khan mà bắt buộc người đọc phải suy xét mới thưởng thức. Không có vần, thiếu cốt chuyện hấp dẫn, lại không được ghi vào chương trình thi cử, như vậy ít người biết đến thì cũng là một chuyện không lạ. Nói thế không phải bảo sách ấy không có độc giả! Ngoài số thí sinh hiếu kỳ nên tìm Đông-Lai đọc trước khi vào đình thí, phần đông, các người mê thích sách đó toàn là những kẻ đã đỗ đạt, ra làm quan, ưa dùng quyển Bác-nghị để kiểm điểm hành động trong lúc chăn dân hay khi xử thế. Rồi đến lúc chiều tà bóng xế, khi đã mỏi mệt thì trí muốn yên nghỉ hơn là dịch sách? Vả lại đối với các bực tiền bối ấy, dịch hay viết sách là một sự ngoài tưởng tượng. Đối với họ, học là hành nghĩa là đem ra áp dụng, để làm tròn bổn phận của mình, chớ không dám học để truyền cho ai cả. »

*

Rồi theo lệ thường, Cụ giải thích, chúng tôi ghi chép. Cả thảy được tám mươi bốn bài.

Mỗi bài là một sự ngạc nhiên. Trong văn chương Trung-Hoa, chúng ta thường bực mình vì gặp lời nhiều hơn ý. Với Lữ Đông-Lai, câu văn đẹp đẽ vẫn đi kèm với tư tưởng cao thâm. Lắm bài không đầy gang tấc mà chất chứa ý dài muôn vạn dặm. Càng suy xét, càng thấy sâu rộng. Về mặt tâm lý thực nghiệm và chánh trị thực hành, chưa chắc có quyển sách nào trong văn chương Âu-Mỹ sánh kịp Đông-Lai bác nghị. Ấy là chưa bàn đến lý luận, phần cốt yếu của sách. Mở đầu cho mỗi bài, tác giả nêu ra một tư tưởng căn-bản, nhiều khi không dính-líu với cốt chuyện đem ra phê-bình.

Độc-giả còn tưởng nhà văn lạc đề, thì chỉ vài câu, đã móc dính đầu-đề với ý-niệm căn-bản. Rồi dùng câu chuyện đem phê-bình để chú-thích tư-tưởng chánh ghi trên đầu bài.

Trước với sau, đầu với đuôi đều ăn khớp, các bộ-phận liên-lạc cùng nhau một cách tế-nhị làm cho độc-giả tưởng là đương nghe nhà toán-học khéo chứng-minh một định-lý của hình-học.

*

Rồi một hôm, mấy người bạn tình-cờ đến viếng giữa giờ giảng dạy của cụ, đó là ngẫu nhiên thứ ba.

Cũng như chúng tôi, các bạn đều bị câu văn trong-sáng và lập-luận huyền-diệu của Đông Lai hấp-dẫn nên mới khuyên chúng tôi cho xuất-bản. Từ-chối là sự dĩ-nhiên, vì bổn-tâm của chúng tôi là chỉ học cho mình… Lý-luận của các bạn thật cũng chặt-chẽ: « Hiện nay, quốc-văn đương nghèo… học-sanh thiếu món ăn tinh-thần, v.v…. Trong lúc các tiểu-thuyết khiêu-dâm chường mặt trên báo và trong hàng sách thì ôm giữ cho mình một tác-phẩm có giá-trị là một việc… ích kỷ, một tội to đối với nền học-vấn ».

Không phương chối-cãi, đành phải nghe theo. Từ đây mới gặp bao nỗi khó …

*

Trước hết, nếu cho in vỏn-vẹn tám mươi bài nghị-luận của Đông-Lai mà chẳng có những đoạn Xuân-Thu, Tả-Truyện thì làm sao độc-giả lãnh-hội được? Vả lại, lắm khi, vì bắt-bẻ một câu hoặc một chữ của Tả-Truyện mà Đông-Lai viết thành bài « bác-nghị ». Vậy dịch Xuân-Thu và Tả-Truyện song-song theo « bác-nghị » là một sự tối-cần. Cũng là một điều quá khó.

Các bạn chắc đều biết Xuân-Thu là một trong năm quyển kinh của Đức Khổng-tử. Đó là bộ sử nước Lỗ do Ngài sửa-định, chép từ đời Lỗ Ẩn-công cho đến Lỗ Ai-công gồm có 240 năm (từ 721 tới 481 trước tây lịch).

Với quan-niệm hiện-tại về sử học khi chúng ta trịnh-trọng lật quyển Xuân-Thu thì sẽ vô-cùng ngạc-nhiên hay thất-vọng. Vì đó chỉ là một mớ sử liệu chép rời-rạc, dường như gặp chuyện thì ghi, không màng đến sự liên-lạc hay tương-quan. Lại có nhiều việc quan-trọng mà không chép. Khi chép thì quá vắn-tắt gần như đơn-sơ. Thí-dụ: bà Khương-thị vì thương con không đồng nên gây ra cuộc xung-đột giữa Trịnh Trang-công và em là Cung Thúc-Đoạn thì nào là quỷ-kế của anh, nào là tham-vọng của em, nào là lời bàn của bá-quan rồi đến trận đánh, với cuộc vây thành phá lũy, cho đến khi cùng đường Thúc-Đoạn chạy vào xứ Yển. Trịnh Trang-công giam mẹ, thật là bao nhiêu gây cấn mà trong Xuân-Thu chỉ có một câu: « Mùa hạ, tháng năm, Trịnh-bá thắng Đoạn tại Yển ». Có lúc còn vắn tắt hơn, như « Tề cứu Hình » hoặc « Địch đánh Vệ ».

Vậy thì chân giá trị của bộ Xuân-Thu ở đâu mà vẫn được xem là quyển kinh để « định công luận, đoán án cho muôn đời »? Tại sao chính Đức Phu-Tử cũng yêu cầu người đời « biết cho ta » hay « buộc tội cho ta » thì nên do bộ Xuân-Thu? Như vậy, bực thánh và dư luận cổ kim đã lầm chăng? Hoặc giả, vì quan niệm về sử học của xưa với nay quá khác nhau mới có điều chinh lịch đó?

Nếu thật thế thì tại sao một học giả của thời đại nầy, cụ Nguyễn-Văn-Tố, một người mà chưa ai dám ngờ vực về sức học uyên thâm, cũng chưa ai dám nghi đến sự thận trọng của ngòi bút, đã viết: « Muốn thưởng thức cái hay của bộ Xuân-Thu, phải nhận thấy hương nồng của triết lý, thơm ngát của luân lý, mùi vị của chánh trị ở trong kinh đó. »

Làm sao những câu văn vắn-tắt sơ sài kia lại chứa được bao nhiêu mùi, hương và vị?

Chỉ vì Đức Phu-Tử khéo dùng một phương pháp kín đáo: quên TÊN và VIỆC.

Sự quên hữu ý, sự cố tâm quên có nghĩa là chê bai, là khiển trách.

Như trong thí dụ trên, không chép tên Trịnh Trang-công chỉ gọi Trịnh-bá là chê lỗi chẳng biết dạy em.

Như Thúc-Tôn Kiểu-Như, đại phu nước Lỗ chuyên chế mạng lịnh qua rước vợ ở nước Tề thì Xuân-Thu chép: « Vợ Kiểu-Như tên Phụ-Hỉ ở Tề về. »

Như vua của nước Châu, tên Thiệt, chức là công, thường gọi là Châu-công, vì sợ loạn nên bỏ xứ trốn qua Tào, sau cùng qua triều Lỗ, Xuân-Thu chỉ chép: « Thiệt đến ».

Còn vua nước Kỷ, tước là bá, khi qua triều Lỗ lại dùng lễ của man di, Xuân-Thu chỉ biên: « Kỷ đến triều ».

Chẳng những thiếu là chê, có khi thừa cũng là khiển trách, như thêm tên tộc của các vị vua có lỗi. Muốn chỉ trích vua Vệ dùng kế tiểu nhơn để chiếm nước Hình thì Xuân-Thu ghi: « Mùa xuân, tháng giêng, ngày bính ngọ, Vệ-hầu tên Hủy diệt Hình. »

Khi muốn tỏ sự hư hèn của Tống Chiêu công thì chép: « Mùa đông, tháng mười một, người Tống giết vua tên là Chử-cữu. »

Nhưng phần nhiều khi Xuân-Thu thêm tức là khen, nếu ghi cả chức tước.

Muốn nêu tấm lòng trung của hai bề tôi nước Tống - công tử Ấn và Đãng Ý-Chư - Xuân-Thu chép: « Người Tống giết quan đại tư mã. Quan đại tư thành trốn qua Lỗ ».

Như câu: « Mùa thu, tháng tám, ngày giáp ngọ, tên Vạn của Tống giết vua tên Tiệp và quan đại-phu Cừu Mục » là dụng-ý phạt Nam-Cung Trường-Vạn, một kẻ thí chúa, lại chê vua Tống vì tánh ham đùa-bỡn với bề tôi, phải mua lấy cái chết thảm-khốc, còn khen quan đại-phu tuy yếu-đuối mà dám cầm hốt đánh một tên võ phu, coi thường cái chết.

Chỉ thêm bớt vài chữ, Đức Phu-tử đã tỏ sự khen chê, ban điều thưởng phạt. Mà khen với chê, thưởng và phạt, khi đã trưng nhiều lượt, sẽ tỏ bày một luân-lý và một đường chánh-trị. Cả hai là sản-phẩm của quan niệm về cuộc đời, về vũ-trụ tức là triết-lý.

Phương-pháp kín đáo ấy chẳng những bày tỏ được mấy nguồn văn hoá mà còn gây một ảnh-hưởng, một hiệu lực phi thường: được một tiếng khen của Xuân-Thu là hưởng giọt mưa Xuân đầm-ấm, bị một câu trách là chịu ngọn nắng Thu gay gắt. Thật là kết quả mỹ-mãn, nhờ bởi tay thợ thánh khéo dùng một khí cụ thô sơ. Và cũng vì thế, sự phiên dịch Xuân-Thu chất chứa bao nhiêu nỗi khó: phải cân nhắc từng chữ, phải theo đúng nghĩa mà còn lo-sợ thừa lời.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đông Lai Bác Nghị PDF của tác giả Dương Tấn Tươi nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Dạy Con Làm Giàu Tập 7 - Ai Đã Lấy Tiền Của Tôi
Dạy Con Làm Giàu Tập 7 – Ai Đã Lấy Tiền Của Tôilà quyển sách sẽ giúp hiểu rõ được như thế nào là kiếm tiền, như thế nào để làm giàu, và trả lời câu hỏi: Làm thế nào để biến 10.000 đôla thành 10 triệu đôla trong 10 năm?Dù không chỉ cho bạn chính xác phải làm gì, bởi vì mọi thứ tùy thuộc vào bạn, nhưng quyển sách này sẽ cung cấp cho bạn kiến thức và những kinh nghiệm để kiểm soát tiền bạc, tương lai tài chính của mình và còn làm ra nhiều tiền hơn nữa.Giúp bạn hiểu: Tại sao một số nhà đầu tư thu được nhiều lợi nhuận nhanh hơn những nhà đầu tư trung bình với ít nguy cơ, tiền bạc và thời gian và đưa ra nhiều chiến lược đầu tư để bạn có thể xem xét và chọn lựa.
Dạy Con Làm Giàu Tập 6 - Những câu chuyện thành công
Dạy Con Làm Giàu Tập 6 – Những câu chuyện thành côngTrong những cuốn Dạy con làm giàu trước, các bạn đã được làm quen với Kim tứ đồ miêu tả bốn loại người trong thế giới tài chính. Nhóm L và T ở cột bên trái của Kim tứ đồ tượng trưng cho nhóm người làm công lĩnh lương và nhóm làm tư hay chủ kinh doanh nhỏ. Nhóm C và Đ bên phải của Kim tứ đồ tượng trưng cho chủ doanh nghiệp hay công ty và nhà đầu tư.Những người chia sẻ các câu chuyện thành công của họ trong cuốn sách này đều muốn giành được một mục tiêu tương tự như nhau: sự tự do về tài chính. Tất cả họ đều phấn đấu để di chuyển sang cột bên phải của Kim tứ đồ.Những câu chuyện của họ nói lên sự khác nhau giữa việc hoàn toàn phụ thuộc vào người khác để có thu nhập với việc kiểm soát cuộc sống tài chính của bản thân. Họ chia sẻ những vấn đề tài chính mà họ sợ phải đối mặt cũng như cách họ chinh phục nỗi sợ đó. Như người bố giàu khuyên bảo, họ phát triển con đường riêng thích hợp cho mình.Họ có những bước đi đạt được sự an toàn về tài chính bằng cách mua những dự án kinh doanh hay đầu tư vào bất động sản hoặc cả hai. Những người đã sở hữu những dự án kinh doanh sử dụng các bài học của Người bố giàu để giúp họ điều hành doanh nghiệp tốt hơn và theo định hướng người chủ thân thiện hơn.Qua những câu chuyện thành công của những người đã đón nhận lời khuyên của Người bố giàu và đạt được sự thành công tài chính của riêng họ, bạn sẽ biết được:
Bánh Răng Khởi Nghiệp - Đường Đến Thành Công
Bánh Răng Khởi Nghiệp – Đường Đến Thành CôngKhởi nghiệp không phải là một điều quá lạ lẫm với người Việt nhưng những năm gần đây khởi nghiệp đã mang một luồn sinh khí mới đến với các bạn trẻ Việt Nam, cũng như tạo nên một ngọn gió mới, tươi trẻ và đầy năng lượng hơn đến với nền kinh tế Việt.Thế nhưng khởi nghiệp không phải là một con đường đầy màu hồng và dễ đi. Đó là con đường vừa có hoa hồng, vừa có gai của hoa hồng. Thế nên, có rất nhiều bạn, đã phải dừng chân dù con đường ấy vẫn trải dài và rộng mở. Nhưng nó chỉ dành cho những bạn đủ bản lĩnh cũng như sự kiên định trên con đường mà mình đã chọn.Việt Nam là một môi trường khởi nghiệp mới nổi ở thị trường Đông Nam Á, ẩn chứa nhiều tiềm năng và đang thú hút nhiều sự đầu tư và tham gia của những tổ chức đầu tư lớn và cả chính phủ. Ngày càng có nhiều câu chuyện khởi nghiệp thành công ở Việt Nam, tuy nhiên chỉ mới là số ít. Ở giai đoạn hiện tại, môi trường khởi nghiệp của chúng ta chỉ mới ở giai đoạn hình thành, mặt bằng chung cộng đồng vẫn còn thiếu kiến thức và phương pháp để biến những ý tưởng thành những kế hoạch kinh doanh thực sự.Nếu bạn đang lên kế hoạch theo đuổi một ý tưởng kinh doanh mới hoặc phát triển một mô hình kinh doanh đã có, bạn sẽ muốn tìm ra một vài lời khuyên. “Bánh răng khởi nghiệp” sẽ giúp bạn. Hãy dùng các mô thức trong “Bánh răng khởi nghiệp” để quyết định xem ý tưởng nào trong vô vàn ý tưởng mình đang tìm hiểu chứa nhiều tiềm năng nhất. Bạn cũng có thể dùng nó để quyết định thúc đẩy việc kinh doanh hiện tại hay chuyển hướng phát triển một dự án khác thậm chí còn lớn hơn và tốt hơn những gì bạn trình phát triển của mình. tiến hành những kiểm  đượct chẽ với nhau. hình dung trước đây.“Bánh răng khởi nghiệp” không cung cấp các giải pháp cho những vấn đề cụ thể. Thay vào đó, cuốn sách là khung sườn để đánh giá thực trạng cho một tình huống bạn đang có. Phần trả lời cho các câu hỏi được đặt ra trong từng chương sẽ tạo nên kết quả và chiến lược dành riêng cho bạn. Hãy xem giáo trình này như một huấn luyện viên cá nhân – người sẽ giúp bạn xác định chương trình đào tạo dựa trên mục tiêu của bản thân. Việc áp dụng các bài học sẽ giúp bạn biết cách tận dụng những lợi thế và tài sản quý giá nhất của mình như: các mối quan hệ, danh tiếng, tài năng, thời gian và tiền bạc.Về thực tiễn, “Bánh răng khởi nghiệp” được biên soạn cho những doanh nhân trẻ, nhà lãnh đạo các tập đoàn to và nhỏ trên toàn cầu. Cuốn sách giúp họ xác định ý tưởng mới lạ nào xứng đáng để theo đuổi. Khi họ có cơ hội, “Bánh răng khởi nghiệp” sẽ giúp gầy dựng một thị trường mới hoặc làm nên những đột phá khác biệt tại thị trường đã có sẵn. Có thể nói, tác phẩm này là kết quả của quá trình nỗ lực cộng tác giữa các doanh nhân và học giả. Mỗi đề xuất trong cuốn sách đã được kiểm định bởi các giám đốc điều hành khắp thế giới.“Bánh răng khởi nghiệp” là một quyển sách có thể giúp các bạn hình dung được những chặng đường mình phải đi trên con đường khởi nghiệp. Không một bánh răng nào có giá trị nếu đứng một mình, cũng như trong chuỗi bánh răng ấy, nếu thiếu một yếu tố thì chuỗi bánh răng đó cũng không hoàn hảo.Để giúp cho bạn trẻ Việt có một cái nhìn thực tế hơn từ các thương hiệu khởi nghiệp hàng đầu của Việt Nam, “Bánh răng khởi nghiệp” có thêm mục Câu chuyện minh họa là chính câu chuyện thực tế được chia sẻ từ các Tổng giám đốc, giám đốc hay của người sáng lập như câu chuyện của Adayroi, Nhommua, Ticketbox, Triip.me… sẽ giúp các bạn có được những kinh nghiệm sát thực trong thị trường Việt Nam.“Bánh răng khởi nghiệp” còn là nguồn thông tin hữu ích cho sinh viên đại học và cao học. Nguyên lý học thuật của giáo trình này bắt nguồn từ Khoa Kinh Tế của Đại Học Harvard và Đại Học Stanford, Hoa Kỳ. Hơn nữa, “Bánh răng khởi nghiệp” cũng đang được áp dụng giảng dạy tại Đại Học Stanford và trường Kinh Tế Stockholm.Từ năm 2011, tổ chức Viet Youth Entrepreneur (VYE) đã tổ chức nhiều hoạt động nhằm truyền cảm hứng, lan tỏa tinh thần cũng những kiến thức nền tảng khởi nghiệp đến với giới trẻ Việt Nam, tập trung vào đối tượng sinh viên. Với sự đỡ đầu của Giáo sư Tom Kosnik cùng sự hỗ trợ mạnh mẽ của những công ty đầu ngành trong lĩnh vực đầ tư và khởi nghiệp, VYE đã lan tỏa được sức ảnh hưởng và mang lại giá trị đến hang nghìn bạn trẻ thông qua hoạt động “boot camp” và những hoạt động cho cộng đồng khởi nghiệp khác. Trong thời gian ấy, kiến thức trong cuốn sách “Gear Up” mà Giáo sư Tom Kosnik đồng tác giả được Ban điều hành của VYE sử dụng làm giáo trình và định hướng cho các hoạt động của mình. Việc chính thức dịch và phát hành cuốn sách này ở Việt Nam không chỉ giúp VYE lan tỏa mạnh mẽ hơn trong các hoạt động của mình mà còn giúp cho các bạn trẻ Việt Nam có thể tiếp cận với kiến thức nền tảng về khởi nghiệp dễ dàng hơn.
Cộng Đồng Khởi Nghiệp
Cộng Đồng Khởi NghiệpNước Mỹ là một trong những quốc gia mà “Cộng đồng khởi nghiệp” đang mọc lên khắp nơi, từ các thành phố trên toàn nước Mỹ như Boulder, Boston, New York, Seattle, Omaha. Cộng đồng khởi nghiệp cũng đang hình thành rộng rãi ở nhiều quốc gia trên thế giới, đem lại lợi ích to lớn cho nền kinh tế quốc gia. Những hệ sinh thái khởi nghiệp này góp phần thúc đẩy sáng tạo, thành lập công ty mới, và tạo thêm việc làm. Cuốn sách Cộng đồng Khởi nghiệp ghi nhận chiến lược, tinh thần, chiến thuật và quan điểm dài hạn để xây dựng cộng đồng các doanh nhân khởi nghiệp nhằm giúp đỡ nhau về tài năng, sáng tạo, các hỗ trợ cần thiết khác.Quyển sách này được viết dựa trên hơn hai mươi năm kinh nghiệm của Brad Feld, một doanh nhân trẻ chuyển hướng thành nhà đầu tư mạo hiểm, cũng như đóng góp của nhiều doanh nhân tại Boulder và nhiều cộng đồng khởi nghiệp khác. Đây là một nguồn tin cậy trình bày điều kiện cần để thành lập cộng đồng khởi nghiệp bất cứ nơi đâu, bất cứ lúc nào. Qua quyển cẩm nang này, bạn sẽ thu thập được kiến thức quý giá để xây dựng cộng đồng khởi nghiệp năng động, phát triển cả chiều rộng lẫn chiều sâu cho hệ sinh thái khởi nghiệp bằng cách nhân rộng kết nối giữa doanh nhân và người đỡ đầu, tạo điều kiện tiếp cận kiến thức khởi nghiệp, thiết lập sự kiện và hoạt động để thu hút mọi thành phần trong cộng đồng khởi nghiệp, và còn nhiều nữa.Trong quyển sách này, Feld đề cập chi tiết các nguyên tắc thiết yếu để hình thành cộng đồng khởi nghiệp bền vững, thảo luận triển khai những chiến thuật khác nhau. Bạn sẽ làm quen với khái niệm doanh nhân phải là người dẫn dắt sự thay đổi nếu muốn cộng đồng phát triển cả chiều rộng lẫn chiều sâu, và củng cố mật độ khởi nghiệp trong cộng đồng. Bạn sẽ thấy rằng để trở thành nhà lãnh đạo cộng đồng khởi nghiệp, cách duy nhất là phải gắn kết lâu dài.Feld cũng thảo luận cho thấy rằng tinh thần chào đón bất cứ ai muốn tham gia cộng đồng khởi nghiệp – sinh viên, nhà nghiên cứu, giáo sư, hay nhân viên công ty, luật sư, chính quyền, nhà đầu tư – là yếu tố rất quan trọng. Anh cũng nhấn mạnh phải có hoạt động và sự kiện trong cộng đồng khởi nghiệp để thu hút sự tham gia của mọi người từ trên xuống dưới. Vì thế, cho dù bạn tổ chức sự kiện thúc đẩy, họp mặt, cuối tuần khởi nghiệp, bạn phải luôn nhớ chào đón tất cả mọi người.Bạn có thể thiết lập cộng đồng khởi nghiệp bền vững hầu như tại bất cứ thành phố nào trên thế giới. Nhưng bạn phải biết rằng muốn làm được điều này bạn cần hiểu rõ các vấn đề có thể phát sinh trong hệ quyền lực của cộng đồng. Cẩm nang thực tiễn này không chỉ cho bạn thấy cách thức hoạt động của cộng đồng khởi nghiệp, nó còn chỉ cho bạn cách xây dựng thành công cộng đồng khởi nghiệp ở bất cứ nơi đâu.Nhận định“Thành phố nào trên thế giới cũng có thể phát triển một cộng đồng khởi nghiệp năng động. Nhiều nguyên tắc trình bày trong quyển sách này cũng tương tự như những gì chúng tôi đang áp dụng tại DowntownProject.com để giúp hồi sinh thành phố Vegas, đưa thành phố này thành một trong những cộng đồng khởi nghiệp hàng đầu trên thế giới. Quyển sách này và những nguyên tắc trong đó có thể được áp dụng cho bất cứ thành phố nào muốn tái sinh bằng nguồn năng lượng từ khởi nghiệp.” (Tony Hsieh, tác giả quyển sách bán chạy Delivering Happiness; CEO, Zappos.com, Inc)“Khởi nghiệp và sáng tạo là động lực chính của nền kinh tế sáng tạo đang dần hiện hữu. Cộng đồng khởi nghiệp là cẩm nang giúp các cộng đồng chuyển hóa nguồn năng lượng từ nhà doanh nghiệp sáng tạo để thúc đẩy phát triển kinh tế về lâu dài. Feld mang đến cho doanh nhân, nhà lãnh đạo chính trị, lãnh đạo tổ chức một bộ khung hữu hiệu với nhiều ví dụ cụ thể để xây dựng cộng đồng khởi nghiệp năng động.” (Richard Florida, tác giả quyển sách The Rise of the Creative Class; Giáo sư, ĐH Toronto, ĐH New York; Biên tập cấp cao, The Atlantic)