Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn (Trúc Dĩ)

Văn án:

Lần đầu tiên An Nhu nhìn thấy Trần Bạch Phồn.

Anh đứng dưới ánh đèn sáng trưng, đang đeo khẩu trang y tế màu lam nhạt. Đôi mắt đào hoa hơi nhếch lên, vừa lấp lánh vừa dịu dàng.

Khi anh khom lưng, vạt áo blouse trắng cũng đung đưa theo. Sau đó anh cúi đầu xuống, cầm dụng cụ y tế cẩn thận khám răng cho bệnh nhân.

Giây tiếp theo, người đàn ông ấy đã mở miệng. Tìm mua: Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn TiKi Lazada Shopee

Giọng điệu biếng nhác lại như đang an ủi.

“Đừng sợ.”

Trong giây phút đó, An Nhu đã nhất kiến chung tình với Trần Bạch Phồn.

Nhưng cô tuyệt đối không ngờ rằng,

Anh của lúc bình thường hoàn toàn khác với khi mặc áo blouse ——

“Hôm nay em không tới gặp anh.”

“Anh lại phải ăn cơm trưa một mình.”

“Sao em lại không tới gặp anh?”

“Có phải em hết yêu anh rồi không?????”

An Nhu: “…”

A lô a lô, truyện chống chỉ định cho người mẫn cảm về các thành phần của tình iuuu, cẩu độc thân lâu năm và bài xích tất cả sự dễ thương, đáng yêu đến từ thế giới này ~ Bạn là trạch nữ chính hiệu? Bạn không thích tiếp xúc với người lạ? Bạn nghĩ bạn sẽ ế tới già ở nhà? Đừng lo, cuộc sống này luôn tồn tại hai chữ ‘duyên phận’. Có khi vào một ngày bình thường như mọi ngày khác, bạn sẽ gặp được Mr. Right ở một nơi bạn không hề ngờ đến như là phòng khám nha khoa đối diện chung cư như cô nàng An Nhu của bộ truyện này. Chỉ một khoảnh khắc lướt ngang, nghe được hai chữ “Đừng sợ.” dịu dàng đến tâm khảm của anh chàng nha sĩ cao gầy đeo khẩu trang lộ mỗi cặp mắt mà cô nàng hoạ sĩ có tiếng tăm mang nghệ danh Nhu Chỉ đã cảm thấy ‘vâng, chính là anh ấy’. Nhưng xin thứ lỗi cho nàng tiểu thư tính tình tự nhận là không được tốt lắm này đã dùng những cách khá ấu trĩ và cục súc để gây ấn tượng cho crush của mình. Cô đã thành công, một phần vì chàng nha sĩ 27 tuổi Trần Bạch Phồn đã nhận ra cô từ lần đầu gặp nhau, vì hai người là hàng xóm thời thơ ấu. An Nhu cứ tưởng Trần Bạch Phồn là một nha sĩ dịu dàng, trưởng thành, tốt tính. Cô thích đến nỗi quyết định vẽ một bộ truyện tranh mang tên ‘Anh chàng dịu dàng’ và đăng bằng acc clone. Nhưng sau khi tiếp xúc lâu dài thì thấy cứ có gì sai sai ấy nhỉ.

“Tụi anh họp lớp.” Trần Bạch Phồn ngước mắt, anh ấm ức lẩm bẩm: “Người khác đều có vợ uống cùng, anh không có.”

Anh ngồi xổm trên mặt đất chống tay lên má. Tóc vừa đen vừa mềm mại, chúng rũ xuống trán và sau tai, trông rất giống một chú chó to xác.

Xung quanh cô lặng như tờ, bóng đêm ngoài cửa sổ ngày một nùng.

“Vì thích em.” Anh nói.

Ặc, vậy là tỏ tình rồi. Hoá ra không phải mỗi An Nhu thích Bạch Phồn, mà Phồn Phồn 27 tuổi cũng rất thích Nhu Nhu. Hic hic, từ lúc này là anh chàng to xác kia đã lộ bộ mặt chuột - ấu trĩ, dính người, thích tác oai tác quái, nhưng quan trọng hơn hết là cực cực cực đáng yêuuu.

Chẳng mấy chốc Trần Bạch Phồn cũng đã gửi cho cô một bức ảnh, là ảnh đã được cắt ra từ bức cô gửi anh lúc nãy, trong đó chỉ có nickname Weibo của một người: Cưới được Nhu Chỉ trước hai mươi tám tuổi.

An Nhu đột nhiên cảm thấy hơi bất an:… Sao thế?

Sau đó, Trần Bạch Phồn trả lời cô: Đây là anh????

An Nhu: “…”

Đầu ngón tay của cô hơi khựng lại, lập tức thu hồi bức ảnh mình mới gửi rồi gỡ block Trần Bạch Phồn.

Nhưng anh đã nhanh tay save ảnh lại rồi gửi cho cô.

Trần Bạch Phồn: Em block anh.

Trần Bạch Phồn: An Nhu block anh.

Trần Bạch Phồn: An Nhu block Trần Bạch Phồn.

Anh lặp lại một lần: An Nhu block Trần Bạch Phồn.

Trần Bạch Phồn: Em có tin nổi không chứ?

An Nhu tỏ ra cây ngay không sợ chết đứng: Em có biết đấy là anh đâu, block là chuyện bình thường mà.

Trần Bạch Phồn hoàn toàn không để lời cô nói vào tai, anh tiếp tục tác oai tác quái: Bạn gái block anh, bạn gái không nhận ra anh TUT.

An Nhu: “…”

Trần Bạch Phồn: Anh nói gì được đây, anh chả dám nói gì hết.

Trần Bạch Phồn: Anh chỉ có thể khóc.

An Nhu vốn đang không cảm xúc nhìn một đống tin nhắn anh gửi tới, đến câu cuối cùng thì nhịn không được mà bật cười.

Người gì mà cưng thế không biết, ước gì mình cũng có một anh bạn trai bám người như thế. Hàng ngày anh đều cố gắng thể hiện sự tồn tại của mình cho An Nhu, gây sự mỗi khi An Nhu lơ mình, còn bằng mọi cách cho cô ấy biết anh thích cô đến nhường nào, và muốn cô cũng thích mình y như thế. Phồn Phồn luôn cảm thấy yêu nhau mà cứ ngại ngùng là không đúng, hai người yêu nhau mà, thể hiện tình cảm khắp mọi nơi thì chả có gì sai cả. Phồn Phồn nấu ăn rất giỏi nhé, ngày ba bữa đều cố gắng nấu cho Nhu Nhu dù anh cũng bận lắm. Anh thương Nhu Nhu thức đêm thức hôm vẽ vời, nhưng anh cũng tôn trọng nghề nghiệp và đam mê của cô. Anh sợ cô ghét những tính xấu của anh, nhưng Nhu Nhu mặc dù ban đầu khi xác nhận yêu đương, không có thời kì giảm xóc, cô đã phải đối mặt với đứa trẻ to xác Phồn Phồn, mọi thứ đều khác hẳn so với lần đầu cô gặp anh, thế nhưng vì là Trần Bạch Phồn nên cô yêu hết. Nhường nhịn sự càn quấy của anh, chịu đựng sự dính người của anh, khoan dung những lúc anh tác oai tác quái, chiều theo anh mà nói những lời anh muốn nghe, cô cũng cố gắng thể hiện rằng cô cũng yêu anh không kém anh yêu cô đâu.

Thật sự đây là một bộ truyện rất dễ thương, nam chính đáng yêu nhất trong tất cả những truyện mình đã đọc. Nhưng anh chỉ trẻ con trước bạn gái anh thôi nhé, với người ngoài thì anh vẫn là một người đàn ông chững chạc, dịu dàng đấy. Khi yêu nhau mà những hành động của đối phương đều cho bạn cảm giác là bạn rất quan trọng với anh ấy, thì tình yêu này vô cùng xứng đáng. Bạch Phồn như thế tạo cho An Nhu một cảm giác rất an toàn. Truyện cứ nhẹ nhàng thế đấy, xuyên suốt bộ truyện người bị ngược nhiều nhất chính là độc giả đáng thương chúng ta. Hận không có một bạn trai như thế để chúng ta về chiều chuộng. Truyện cứ bình bình đạm đạm mà trôi qua mấy chục chương, bạn đừng trông mong quá nhiều vào các tình huống giật gân hay cẩu huyết. Đâu phải tình yêu nào cũng phải trải qua gập ghềnh, trắc trở, chia tay rồi lại tái hợp mới gọi là tình yêu đâu nhỉ. Chỉ cần hai người hiểu nhau, bao dung lẫn nhau, một người nguyện ý gây sự, một người nguyện ý chiều chuộng là ổn rồi. Bên cạnh đó, editor rất có tâm ý, truyện được edit với tốc độ cực nhanh, mở hố hồi tháng bảy mà mới hôm kia đã hoàn rồi đấy. À nhà bạn ý cũng có một bộ truyện sủng đáng yêu khác là ‘Ngôn của anh’, đã có bạn review rồi. Bạn ý edit mượt mà vô cùng, đọc rất chân thật. Bạn cũng dễ thương nữa, pass cực dễ giải luôn. Lúc đọc chương cuối phải tạm biệt couple đáng yêu này thì mình đã rất buồn và tiếc nuối. Tự hỏi đến khi nào mới gặp được một nam chính siêu cưng đến như thế nữa. Thôi thôi thôi, mọi người cứ đọc thử để thấu hiểu cảm giác của mình đi nhé. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.***

Lâm Chỉ ngừng thở, lập tức giật lấy điện thoại click vào Weibo đọc bình luận.

Weibo mới được post lên một lát mà đã có mấy chục comments, nhưng đại đa số đều đang thả dấu "?????", hỏi "Anh chàng dịu dàng" là cái gì, những người còn lại đều ôm thái độ nửa tin nửa ngờ.

Lâm Chỉ lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Văn nhưng bên kia ngắt máy. Cô khó thở, lập tức nổi bão: "M* nó, có phải cậu ta điên rồi không?"

Tiểu Dư cũng không biết phải nói gì: ".Bao giờ cậu ta chẳng vậy, phiền chết được."

"Giờ phải làm sao đây, không biết cậu ta đi đâu mất rồi..." Lâm Chỉ vừa nói vừa nhắn tin cho Tiểu Văn, tỏ ra sắp điên đến nơi, "A a a a cmn chứ!"

【 Mau xóa bài post đó đi! 】

【 Đầu óc cậu có vấn đề à? Tôi cho cậu xem chứ có phải cậu post lên đâu?】

Bên kia không hề đáp lại.

Lúc Lâm Chỉ xem lại thì lượt comments và share đã quá trăm.

【 Thật hay giả vậy? A a a bác sĩ Ôn thật là đẹp trai!! An An cũng đáng yêu quá đi 】

【emmmmmmm.】

【 Cô này có 1 mét 5 thôi à...】

【 "Anh chàng dịu dàng" là cái gì? Phim mới nổi à?】

【 Chủ Weibo hâm à? Nhu Chỉ vừa mới nói không muốn bị lộ mặt ở thế giới thật đấy? Report:) 】

【 Bác sĩ này ở phòng khám gần chỗ tôi hay sao ấy...】

【 Chủ Weibo xóa post đi giùm cái, hám fame điên rồi à? 】

【@ Nhĩ Đông An An, đại đại ơi kia là chị thật ạ!!! 】

Lâm Chỉ cắn chặt răng, thôi thì sự cũng đã rồi, tiếp tục nhắn cho Tiểu Văn: Tôi kệ cậu đấy, hậu quả cậu tự chịu, thích post thì post.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Thức Ăn Trong Nồi, Em Trong Chăn PDF của tác giả Trúc Dĩ nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Harry Potter Và Chiếc Cốc Lửa - Tập 4
Harry Potter Và Chiếc Cốc Lửa – Tập 4 Harry Potter và chiếc cốc lửa Tập 4 Harry Potter và chiếc cốc lửa (tiếng Anh: Harry Potter and the Goblet of Fire) là câu chuyện về năm thứ tư của Harry Potter tại Hogwarts. Đây là bộ truyện mà cô J.K. Rowling tâm đắc nhất trong 7 tập. Harry Potter 14 tuổi, cùng gia đình Weasley tham dự Cúp Quidditch thế giới, nơi diễn ra một hiện tượng kỳ bí làm cho mọi người đều run sợ. Rồi cậu bước vào năm thứ tư ở trường Hogwarts, với cuộc thi Tam Pháp Thuật đầy thử thách, cùng với các nhà phù thủy thiếu niên tài năng trên thế giới. Năm nay cậu lại có một giáo sư mới cho môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám – Moody Mắt Điên. Chúa tể Voldermort luôn tìm mọi cách để hồi sinh và lấy lại lực lượng hùng mạnh của hắn, những kẻ tay sai của hắn không bao giờ bỏ qua cơ họi để thể hiện lòng trung thành, những mối nguy hiểm vẫn đang diễn ra và Harry sẽ chiến đấu ra sao. Mời bạn đón xem! Harry Potter Và Hòn Đá Phù Thủy – Tập 1 Harry Potter Và Phòng Chứa Bí Mật -Tập 2 Harry Potter Và Tên Tù Nhân Ngục Azkaban -Tập 3 Để nhận tiếp các tập tiếp theo, các bạn đăng ký “Mỗi tuần một cuốn sách hay”. Khi có bộ Harry Potter mới, email sẽ được tự động gửi đến cho bạn.
Tây Du Ký
Tây Du Ký Tây Du Ký là một trong tứ đại danh tác của văn học cổ điển Trung Quốc. Đây cũng là pho tiểu thuyết mang tính thần thoại và truyền thuyết dân gian Trung Quốc được yêu thích và lưu truyền rộng rãi trong lịch sử. Tác phẩm được chuyển thể thành phim và nhận được sự yêu mến của đông đảo khán giả nhiều nước trên thế giới. Trong kho tàng hơn 300 bộ trường thiên tiểu thuyết thời Minh – Thanh Trung Quốc, Tây du ký là tác phẩm có một vị trí đặc biệt. Đó là tiểu thuyết lãng mạn mang màu sắc thần thoại hiếm có trong lịch sử văn học Trung Quốc. Tây du ký kể chuyện Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới và Sa Hòa Thượng phò Đường Tăng sang phương tây (Ấn Độ ở về phía tây Trung Quốc). Đường đi gặp biết bao gian nan trắc trở, tổng cộng 81 nạn, cuối cùng đến được xứ sở của Phật Tổ, mang kinh Phật truyền bá về phương đông. Tây Du Ký – Ngô Thừa Ân Hành trình này kéo dài 17 năm, trải qua rất nhiều sự kiện, biến cố. Câu chuyện có thật này vốn đã mang màu sắc huyền thoại và được truyền tụng rộng rãi trong dân gian. Ngô Thừa Ân là người tập hợp và gia công cuối cùng những câu chuyện về chuyến hành trình đó. Dưới ngòi bút sáng tạo của ông, Tây du ký không những trở thành một tác phẩm có dung lượng đồ sộ (100 hồi), mà tính tư tưởng cũng được nâng cao, nhân vật có tính cách rõ nét, văn phong uyển chuyển, khúc chiết. Tam Quốc Diễn Nghĩa 284 Anh Hùng Hào Kiệt Của Việt Nam Thủy Hử Một đặc điểm trong Tây du ký vô cùng thu hút bạn đọc là cách tác giả tập trung khắc họa tính cách nhân vật trong đoàn thỉnh kinh. Đường Tăng là một hòa thượng thành tâm sùng đạo, bền gan quyết chí theo đòi việc lớn, nhưng đồng thời cũng là một trí thức phong kiến chịu sự ràng buộc của đủ thứ lễ nghi quy tắc, lại ít được tôi luyện trong thực tế cuộc sống, trói gà không chặt, do đó thường lúng túng và bó tay trước khó khăn. Trư Bát Giới là một nhân vật được xây dựng rất xuất sắc, đặc biệt là trong yêu cầu cá thể hóa tính cách. Ở Trư Bát Giới chúng ta lại tìm thấy tất cả những cái bình thường, thậm chí hèn mọn của con người. Hình tượng độc đáo nhất trong Tây du ký là hình tượng nhân vật anh hùng nổi loạn Tôn Ngộ Không. Đó là một kiểu hiệp sĩ chống trời, một loại anh hùng mà đặc trưng tính cách là phản kháng, nổi loạn, dám đấu tranh và biết đấu tranh.
Thủy Hử
Thủy Hử Thủy Hử – Thị Nại Am Thủy Hử (nghĩa đen là “bến nước”) là một trong Tứ đại danh tác của văn học cổ điển Trung Quốc. Đây là pho tiểu thuyết được ưa thích và lưu truyền rộng rãi trong lịch sử, khắc họa thành công hình tượng những anh hùng hảo hán võ nghệ cao cường, giàu lòng vị tha, xả thân vì nghĩa. Cốt truyện là sự hình thành và những chiến tích của cuộc khởi nghĩa nông dân chống triều đình nhà Tống, do Tống Giang lãnh đạo. Thủy hử phản ánh thực trạng trong xã hội phong kiến muôn đời: “quan bức thì dân phản”. Và thời thế đó đã tất yếu đã sinh ra những “Anh hùng thời loạn” – những người có khả năng dựng ngọn cờ “Thế thiên hành đạo” để quy tụ lực lượng quần chúng lao khổ nhất tề đứng lên chống cường quyền áp bức, đó chính là 108 Anh hùng Lương Sơn Bạc. Bên cạnh việc xây dựng rất thành công hàng loạt nhân vật anh hùng hảo hán, Thủy Hử hấp dẫn người đọc còn ở cách kể chuyện gần gũi với truyện kể dân gian. Thủy Hử giữ được tính sống động của nhân vật trong ngôn ngữ gần gũi với đời sống hằng ngày, trong lối hành văn ít trang sức tô điểm.” Xem thêm: Tam Quốc @ Diễn Nghĩa Tây Du Ký Hiệp Khách Hành Ở nước ta, bản dịch của Á Nam Trần Tuấn Khải được nhiều người yêu thích bởi văn phong hàn lâm, trau chuốt. Á Nam Trần Tuấn Khải đã dịch từ bản Thủy Hử gồm 70 hồi chính truyện, 140 câu đề mục do Kim Thánh Thán – một nhà phê bình nổi tiếng đời Thanh soạn lại. Đây là bản Thủy Hử phổ biến nhất, giữ được tinh hoa cốt truyện, văn chương được gọt dũa, nhuận sắc. Thư viện Ebook Sách Mới mời bạn đón đọc. Đừng quên đăng ký email để nhận sách hay mỗi tuần.
Buồn Làm Sao Buông
Buồn Làm Sao Buông Buồn Làm Sao Buông – Anh Khang Cuộc đời vốn nhiều nỗi buồn, hẳn vậy. Có điều, tôi lại dành khá nhiều nỗi buồn của những ngày còn trẻ cho duy nhất một điều – là Tình yêu. Nghe qua có vẻ vị kỷ, bởi ngoài kia còn biết bao điều đáng để chùng chân, nặng lòng và nghe nước mắt lưng tròng rơi, tại sao cứ phải cố chấp vì tình yêu đã cũ mà tự làm mòn xói đi cảm xúc của mình? Chắc bởi vì có những ký ức dù đã hao gầy cách mấy nhưng giống như không khí vậy, cứ phải nhắc đi nhắc lại, tựa hơi thở một phút phải đủ chừng ấy lần. Chỉ cần thiếu mất sẽ không thở được, thậm chí phải ngừng nhịp tim đi. Đọc thêm: Xin Lỗi Em Chỉ Là Con Đĩ! Thiên thần sa ngã Hồng Lâu Mộng Thế nên, chừng nào còn thở là chừng ấy còn nhớ và buồn. Đều đặn. Bình lặng. Kiên tâm. Ký ức sở dĩ không thể mất mát là bởi chúng ta còn quá trẻ trước trăm năm, những ngày đã qua xem ra ít ỏi lắm nếu so với con đường còn dài trước mắt. Vì lẽ đó mà những lần đầu tiên chạm ngõ ký ức luôn để lại trong lòng những xốn xang, bần thần và khắc sâu hơn cả. Cái nắm tay đầu tiên, nụ hôn đầu tiên, người thương đầu tiên… nghiễm nhiên trở thành không khí tiếp thở cho ta mỗi ngày. Dẫu rằng chuyện hai đứa mình ngày xưa ấy, nhắc lại bây giờ chỉ thấy toàn những đổi thay. Phải học cách buông bỏ nỗi buồn để đôi tay thảnh thơi mà nâng chiều niềm vui sắp tới… Bởi buồn hay vui, buông hay giữ, đều do ở lòng mình!