Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiên Vốn Thuần Lương - Chính Nguyệt Sơ Tứ

Tiêu Vốn Thuần Lương là truyện tiên hiệp mang nội dung về thần tiên và tu đạo đầy ma mị và đặc sắc, lôi kéo không ít độc giả chiêm nghiệm ngay từ những tình tiết đầu tiên. Truyện có những tình tiết đan xen hợp lý khiến người đọc cảm thấy dễ chịu. So với Cửu Tinh Thiên Thần Quyết và Tạo Thần thì Tiên Vốn Thuần Lương hứa hẹn mang đến cái kết đầy bất ngờ và thú vị. *** Sáng sớm, trên con đường Lạc Suối Phong có một nữ hài đang gùi một thùng nước cao đến bảy thước trên lưng, bước chân nhẹ nhàng hướng về dãy phòng ở Vân Diệp Cung. Nàng khoảng mười hai, mười ba tuổi, tóc búi thành hai búi tròn nhỏ, cố định bằng hai dải lụa xanh lục. Nàng mặc một bộ phục trang màu xám của đệ tử ngoại môn, chỗ đầu gối còn có một miếng vá. Mi thanh mục tú, dáng người vừa phải, lại gùi trên lưng chiếc thùng cao bằng hai lần nàng, bước đi như bay trên bậc thang đá. “Chu sư huynh, nữ hài kia khỏe quá!” Hai gã mặc thanh sam của đệ tử nội môn đi từ trên núi xuống, ngang qua nàng. Một tên tầm hai mươi tuổi giật mình nhìn chằm chằm chiếc thùng lớn trên lưng nữ hài, ngạc nhiên nói với sư huynh bên cạnh. Vị Chu sư huynh kia tầm trung niên, trong mắt hiện vẻ khinh bỉ, chẳng hề để ý nói: “Ngươi mới nhập môn nên không biết, nàng tên là Kim Phi Dao, vừa mới nhập ngoại môn được một năm. Nàng là nữ đệ tử tu thể duy nhất trong toàn bộ số đệ tử ngoại môn và nội môn của môn phái, cõng có chút ấy thì không có gì đáng ngại.” Tiểu sư đệ kinh ngạc nói: “Đây là lần đầu tiên ta gặp một tu sĩ thuần linh căn mà lại tu thể, thật sự là lãng phí. Nam nhân không có thuần linh căn đi tu thể thì rất nhiều, mọi người trong nhà ta đều đã tu đến một, hai cấp.” Cũng không trách vị tiểu sư đệ này lại giật mình như vậy, mặc dù người có linh căn rất nhiều, mọi người nhìn các vị tiên sư cũng quen mắt lắm rồi, ngay cả người dân vùng núi đều biết đến. Nhưng người có thuần linh căn, có thể chân chính tu luyện tiên pháp thành đại đạo lại chẳng nhiều lắm. Mà đại bộ phận người ta chỉ có ngụy linh căn, thân thể chỉ có thể hấp thu rất ít linh khí, cũng không thể tụ linh khí lại trong đan điền, không thích hợp tu tiên. Nếu vẫn nhất định muốn tu tiên thì cuối cùng cũng chỉ mãi mãi tu đến Luyện Khí sơ kỳ thôi, đó là thành tựu nhỏ nhất, ngay đến việc phóng hỏa hình thuật cũng không dễ dàng. Cho nên những nhà bình thường đều sẽ để nam tử có ngụy linh căn đi tu thể, dùng linh khí để cải tạo thân thể. Tuy không thể sử dụng pháp thuật, tăng tuổi thọ như người tu tiên nhưng cũng có được thể lực vô cùng lớn, thân thể cường tráng, lợi hại hơn người bình thường rất nhiều. Tu thể đến cấp ba là có thể thoải mái đánh nát cự thạch ngàn cân, nếu có thể tu đến cấp mười hai – cấp đại viên mãn thì còn có thể trọng trúc cơ thể, đao thương bất nhập. Bởi vậy, hoàng tộc của các quốc gia đều có binh lính tu thể làm thị vệ bí mật. Hầu hết các cao thủ trong thế tục đều là những người có ngụy linh căn, ngay cả những hộ viện dùng trong các gia tộc cũng chỉ muốn tu thể. Chỉ cần tu đến cấp một, ở thế tục cũng có thể sống khá thoải mái rồi. Cho nên, nhà ai có tiểu hài tử có ngụy linh căn thì nhà đó liền coi như có cơ hội phất lên. Tuy nhiên, vì tu thể cho nên cơ bắp sẽ rất phát triển, cao lớn uy mãnh. Do vậy, nữ tử nếu có ngụy linh căn thì bình thường trong nhà sẽ không cho nàng tu thể, nhỡ mà tu cho bản thân cao lớn thô kệch như nam nhân, chỉ sợ sau này không thể gả đi. Chỉ có vài tướng môn, hoặc vài nhà có hoàn cảnh đặc biệt mới để nữ tử trong nhà tu thể, bằng không không có bất luận nữ tử nào hy vọng bản thân lớn lên giống hệt như đàn ông. Vì thế cho nên, người giống như Kim Phi Dao thực sự quá khó gặp, tiểu sư đệ liền quan sát đánh giá thêm vài lần, muốn nhìn xem nàng có mọc râu hay không. Điều này đương nhiên là không có khả năng xảy ra, tu thể chỉ có có thể cường tráng thân thể chứ không có khả năng biến nữ nhân thành nam nhân. Đi được vài bước, quay đầu lại vẫn thấy tiểu sư đệ đang sững sờ nhìn theo Kim Phi Dao, Chu sư huynh đành phải hô: “Đừng nhìn nữa, nếu còn chậm trễ sẽ bị Lý sư thúc mắng đó.” “Vâng…” Tiểu sư đệ phục hồi tinh thần, lên tiếng đáp rồi vội bước nhanh đuổi theo. *********** “Lão già thối tha, già khú đế còn muốn tắm sữa dê, cái gì mà gia tăng linh lực, lừa trẻ con à? Rõ ràng chính là muốn làm trắng da, lão yêu quái điệu đà! Tốt nhất là ngươi tắm ra một thân mùi dê, về sau mọc ra một đôi sừng dê, ngơi lên núi mà đứng đi.” Kim Phi Dao vừa đi vừa oán giận không ngừng, liên tục nguyền rủa Vân Phong chân nhân của Vân Diệp cung. Ngẩng đầu nhìn Vân Diệp cung phía xa, nàng tức giận bất bình xì một tiếng khinh miệt. Tình cảnh của những đệ tử ngoại môn như nàng giống y như tá điền trong nhà địa chủ, tuy mang danh là đệ tử nhưng đều phải làm những việc không phải là tu luyện. Chỉ cần ngươi mỗi năm nộp lên một số lượng linh thạch nhất định là có thể được phân công một phần công tác và một tấm lệnh bài, trở thành đệ tử ngoại môn của môn phái. Mà nếu bọn họ muốn trở thành đệ tử chân chính của môn phái thì phải đạt đến Trúc Cơ kỳ mới được. Chỉ có những tu sĩ đã tu luyện tới Kim Đan kỳ mới có thể hoàn toàn ích cốc (nhịn ăn), cho nên môn phái còn phải cung cấp cho đệ tử nội môn cơm ăn. Đất đai phía ngoài sơn môn đều là thuê cho đệ tử ngoại môn làm ruộng, gieo trồng các loại linh thực. Những linh thực này không phải là thực vật bình thường, trong chúng đều chứa đựng linh khí, ăn vào sẽ có lợi cho thân thể. Một năm trước, khi Kim Phi Dao đi đến môn phái hạng ba Hằng Thực môn với hơn năm trăm đệ tử nội môn này, đã lựa chọn việc nuôi linh dương. Loại dê lông trắng cao hơn người này rất dễ nuôi, chỉ cần lùa chúng lên núi cho ăn cỏ dại là được, vì thế rất nhiều nữ đệ tử ngoại môn chọn công việc thoải mái này, chỉ có những nam đệ tử một thân nhiệt huyết mới có thể ngốc nghếch mới chọn công việc thuê đất trồng linh thực. Việc này vốn thoải mái, sản lượng lại cao, mỗi ngày trừ đi phần sữa phải nộp lên thì số còn lại có thể bán cho đệ tử nhà bếp của Hằng Thực môn. Thứ này chứa linh khí, mỗi ngày uống một chén có thể giúp cường tráng thân thể, gia tăng linh khí trong cơ thể. Từ dân gian đến các môn phái tu chân, ngay cả người ngụy linh căn tu thể hay các quý tộc giàu có đều mỗi ngày uống một bát sữa linh dương. Ai biết được nếu uống vào liệu có thể tăng khả năng sinh ra được tiểu hài tử thuần linh căn hay không? Cho nên, toàn bộ đại lục liền truyền lưu một câu nói: mỗi ngày một ly sữa, càng ngày càng cường tráng. Có thể thấy rằng không cần phải thắc mắc xem thứ này bán chạy thế nào. Hơn nữa, hàng năm còn có hai lần cắt lông, đó không chỉ là tài liệu để nhập môn luyện khí mà còn là chất liệu giữ ấm rất tốt. Các nữ tử nếu không có một hai tấm áo bằng lông dê thì mùa đông không có mặt mũi nào mà ra khỏi cửa. Cứ như vậy, cuộc sống của Kim Phi Dao miễn bàn có bao nhiêu thoải mái, ban ngày thì thả dê, buổi tối tu luyện, rất hài lòng. Nhưng vừa đầu xuân năm nay, một việc không hay ho đã đổ lên đầu Kim Phi Dao, Vân Phong chân nhân của Vân Diệp cung không biết mắc chứng gì lại đột nhiên yêu cầu Kim Phi Dao mỗi ngày phải đưa lên một thùng sữa linh dương, nhưng không phải để uống mà là để tắm. Nếu là một vị tiên tử xinh đẹp muốn tắm sữa dưới trăng, Kim Phi Dao còn cam tâm tình nguyện đưa sữa, đằng này lại là Vân Phong chân nhân, là lão già xấu xa, toàn thân mấy trăm tầng nếp nhăn xếp chồng lên nhau, kéo căng ra là có thể phủ kín một dãy phố, ấy thế còn vô liêm sỉ muốn tắm sữa dê! Nghĩ đến tầng tầng nếp nhăn ngâm trong sữa dê trắng muốt, dập dềnh trôi nổi… Kim Phi Dao liền cảm thấy cả người nổi gai ốc, tự nhiên muốn nôn. Tuy nhiên, trong lòng Kim Phi Dao lại đang cười hắc hắc. Lúc cho sữa dê vào thùng nàng còn đổ thêm không ít nước tiểu dê. Nghĩ đến cảnh lão già ngâm mình trong nước tiểu mà không biết, khó nói còn có thể vô tình uống mấy ngụm là nàng lại không nhịn được cười sung sướng. Nhìn thấy một đệ tử nội môn đang từ trên núi đi xuống, nàng vội vàng thu lại nụ cười gian, cúi đầu bày ra bộ dáng thuần lương thành thật, yên lặng vùi đầu bước. ********* “Tuyết Man sư tỷ, công việc quét dọn này cứ giao cho người khác làm là được, sao có thể để ngươi tự mình làm chứ.” Kim Phi Dao đi đến trước Vân Diệp cung thì nhìn thấy một nữ tử mặc váy thị nữ màu vàng, ánh mắt lạnh lùng đang cầm cái chổi quét rác liền nói. Vị nữ tử được Kim Phi Dao gọi là sư tỷ này chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, sau đó khẽ hừ một tiếng, căn bản không thèm quan tâm tới nàng. Thấy nàng không đáp cũng không để ý đến mình, Kim Phi Dao cũng không thấy xấu hổ, đi thẳng vào bên trong. Trong lòng nàng đã hiểu rõ, thân là người kề cận Vân Phong chân nhân, việc Lưu Tuyết Mạn xuất hiện ở sân quét rác chắc chắn là do mình hôm qua đã lén mang phân của bạch sí phượng tới, lặng lẽ ném vào ly trà của Vân Phong chân nhân. Công việc ngày thường của Lưu Tuyết Mạn chủ yếu là chăm sóc con bạch sí phượng kia, tự nhiên hắn sẽ nghĩ do nàng không quản lý tốt, để cho chim đi vệ sinh lung tung cho nên bị phạt. Mấy cục phân này Kim Phi Dao đã tốn một tháng mới tìm thấy ở một nơi khác, tổng cộng đã ném bốn năm lần, lần này rốt cục đã có kết quả. Đệ tử ngoại môn và nội môn có một loại công việc chung. Công việc do các thiếu nữ hoặc thiếu niên thuần linh căn đảm nhiệm, tu vi của những người này đều không quá cao, tất cả đều đang ở Luyện Khí kỳ, đó là chuyên môn tới hầu hạ cho các sư thúc hoặc trưởng lão từ Trúc Cơ kỳ trở lên. Ngày thường thì bọn họ làm những việc vặt vãnh, nếu các sư thúc tâm tình tốt sẽ thưởng cho linh đan hoặc pháp khí, đôi khi còn chỉ điểm một chút, tác dụng còn lớn hơn tự tu hành nhiều. Đợi đến khi đạt Trúc Cơ kỳ là có thể trở thành đệ tử nội môn. Nếu gặp may, được trưởng lão hoặc sư thúc mà mình hậu hạ yêu quý thì có thể trở thành chân truyền đệ tử, vậy là phát lớn. Tuy nhiên, cơ hội như vậy vô cùng ít, các ngoại môn đệ tử và người phục vụ đều là tạp linh căn. Chỉ có những người có địa linh căn mới có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn, còn trở thành chân truyền đệ tử ư, bình thường cũng phải là người có dị linh căn hoặc thiên linh căn. Lưu Tuyết Mạn này chính là một trong những kẻ phục vụ đó, tuy chỉ là làm người hầu cho người khác nhưng cũng phải cạnh tranh sứt đầu mẻ trán, hối lộ không ít linh thạch mới cướp được vị trí này. Đi theo Vân Phong chân nhân thời gian dài, nhãn giới cũng cao lên kha khá, những đệ tử ngoại môn tự nhiên không lọt vào tầm mắt của nàng. Nếu không vì nàng ta tỏ thái độ khinh ghét với Kim Phi Dao thì Kim Phi Dao cũng sẽ không chơi xỏ nàng. Mới chỉ phải đi quét sân thôi, trừng phạt này cũng quá nhẹ rồi. Kim Phi Dao thất vọng đi vào Vân Diệp cung, nếu bản thân có thể mạnh hơn chút nữa là có thể rình lúc nàng ta chỉ có một mình mà hạ độc thủ, đánh nàng ta một trận. Đáng tiếc, tu vi bản thân quá thấp, ngay cả Luyện Khí kỳ còn chưa tới, chỉ có thân thể đã đạt tới cấp ba của tu thể. Trong khi đó lại không có bất kỳ một quyển pháp quyết tu tiên nào. Lẽ ra nàng đã có thể tích đủ linh thạch để mua được một quyển tu tiên nhập môn “Tiêu Linh quyết.” Không ngờ lạ bị Vân Phong chân nhân này chiếm mất hai phần ba sản lượng sữa mỗi ngày, doanh thu đại giảm. Hiện giờ cũng chỉ có đủ linh thạch để nộp lên hàng ngày, căn bản không có linh thạch mua “Tiểu Linh quyết”. “Tụ Lực quyết” trong tay nàng chính là công pháp nhập môn để tu thể, ngay cả trẻ con thò lò mũi xanh trên đường cũng có một quyển. ... Mời các bạn đón đọc Tiên Vốn Thuần Lương của tác giả Chính Nguyệt Sơ Tứ.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Hobbit - J. R. R. Tolkien
• Cuốn sách này được NXB Hội Nhà Văn chia làm bảy tập, từ 1 đến 5. Ebolic gộp lại thành một khi chế bản ebook. Mục lục được chia lại theo từng tập. Bìa mỗi tập được chèn ở đầu chương lớn, bìa ở đầu tác phẩm do chúng tôi thiết kế. • Tất cả lỗi dịch sai, lỗi chính tả, viết sai tên, cách trình bày dấu câu, trình bày đoạn văn, hình minh họa bị thiếu đều được chúng tôi sửa lại và bổ sung, đối chiếu nguyên tác The Fellowship of the Ring. • Chú thích đề Tornad là của người làm ebook; chú thích không đề gì là của dịch giả Nguyễn Nam. Phần Phụ lục I trình bày lại từ mục Câu lạc bộ ở cuối mỗi tập. Phụ lục II là sản phẩm của Ebolic sáng tác và thêm vào. • Để giữ mức độ trung thành nhất có thể với bản in, Ebolic chỉ sửa những lỗi dịch sai từ vựng sao cho vẫn mang văn phong cũ, còn những lỗi sai cả câu văn và đoạn văn thì chúng tôi không sửa. Tinh thần của bản gốc là dịch nhân danh và địa danh, bản dịch này không làm thế, nhưng chúng tôi cũng không dịch lại. Do đó cuốn sách này không mang đến sự chính xác tuyệt đối về thế giới Trung Địa và tinh thần tác phẩm đến cho bạn đọc. Chúng tôi khuyến cáo chỉ nên coi cuốn sách này như một bản dịch tham khảo. Ban đọc thân mến, “Liệu Chúa Tể những chiếc Nhẫn có thể dựng thành phim?” Câu hỏi ấy hôm nay nghe thật ấu trĩ, nhưng mới gần đây thôi, giới phê bình và biên kịch phương tây đều thống nhất là: “Không!” Đạo diễn Peter Jackson của New Line Cinema đã thực hiện một “nhiệm vụ bất khả” – dựng lại Chúa Tể những chiếc Nhẫn thành 3 tập trên màn ảnh lớn. Kết quả cũng thật mỹ mãn: 11 đề xuất, 04 giải Oscar 2002 cùng doanh số trên 400 triệu USD riêng cho tập 1 Hiệp hội bảo vệ chiếc nhẫn. Cùng thể loại, nhưng Chúa Tể những chiếc Nhẫn đã đẩy bật Harry Potter xuống phía sau trên cả quầy sách lẫn trên màn ảnh lớn. Những tập tiếp theo sẽ ra mắt trong dịp Giáng Sinh năm nay và năm sau chắc chắn sẽ còn làm tốn khối giấy mực của giới phê bình. Thật may cho Peter Jackson, bởi anh đã chạm vào đúng mạch. Nên nhớ, thế giới của Chúa Tể những chiếc Nhẫn đã ăn đậm trong tâm trí người đọc từ lâu, chưa nói đến 50 triệu bản phát hành toàn cầu bằng 37 thứ tiếng (tiếng Việt là ngôn ngữ thứ 38), chưa nói đến chuyện được bình chọn là “Cuốn sách hay nhất thế kỷ 20” (Britain Channel 4 và WaterStones bình chọn; Amazon cũng cho cùng kết quả), riêng đối mặt với hằng hà sa số game điện tử: War Craft, Heroes Of Might and Magics, Age Of Wonders, Heroes Chronicles dựa trên cốt truyện Chúa Tể những chiếc Nhẫn cũng đã đủ mệt lắm rồi. Thế giới huyền ảo Trung Địa (Middle Earth) đã được tác giả Tolkien và trí tưởng tượng của độc giả khắc hoạ từ bao thập niên nay. Jackson đã không phạm “húy”, và anh đã thành công. Vậy điều gì đã tạo nên sự bất tử cho vùng Trung Địa của giáo sư đại học Oxford J. R. R. Tolkien? Bạn đọc sẽ có thời gian đế khám phá điều này khi phiêu bạt cùng những người Hobbit nhỏ bé, trung hậu nhưng bất khuất, đối mặt với bao hiểm nguy rình rập trên đường thực hiện những “sứ mệnh bất đắc dĩ” của mình. Để tiện theo dõi, chúng tôi xin giới thiệu sơ qua về Trung Địa vào thời trước khi câu chuyện này diễn ra. Vào thời hồng hoang, Eru Ilúvatar, chúa tể của vạn vật đã khai sinh và tạo ra những người Ainur – những người thần thánh. Người Ainur đã tấu lên khúc nhạc của mình, và thế giới Trung Địa đã được sinh ra trong tiếng nhạc này. Những tộc người cũng đã nối nhau xuất hiện trên Trung Địa, những người Elf thông thái rồi người lùn rậm râu Dwarf cao ngạo, người Hobbit hiền lành, loài Người can đảm… Nhưng những thế lực quỷ thuật dưới tay Chúa Tể Hắc Ám đầu tiên Melkor cũng theo nhau lộ diện: bọn Rồng của Glaurung – Cha của loài Rồng, bọn quỷ khổng lồ Troll – những con quái vật ù lì của bóng đêm, bọn Goblin tàn độc… Cuộc chiến gìn giữ Trung Địa đã bắt đầu ngay từ trước Niên Kỷ Thứ Nhất. Những trận giao tranh tàn khốc đã diễn ra. Những pháp sư cao quý của Hội Đồng Bạch Đạo đã đôi lần đánh bại Melkor và kẻ kế thừa của hắn – Chúa Tể Sauron. Nhưng họ cũng phải chịu vô số tổn thất. Chỉ biết rằng Chúa Tể Hắc Ám Sauron đã biến mất vào đầu Niên Kỷ Thứ Ba. Có thể hắn đang thâu thập thêm lực lượng, bởi những kẻ bộ hạ của hắn vẫn còn nguyên đó: bọn Goblin, bọn Rồng, bọn quỷ núi khổng lồ… Nhưng các pháp sư thuộc Hội Đồng Pháp Sư Bạch Đạo Tối Cao có những suy nghĩ khác… Và như vậy, vào năm 2941 Niên Kỷ Thứ Ba, vào một buổi sáng đẹp trời ở xứ Shire, xứ sở an lành và biệt lập của những người Hobbit, câu chuyện đã bắt đầu… ***   John Ronald Reuel Tolkien sinh năm 1892 tại Bloemfontein, Nam Phi. Ký ức thời thơ ấu của ông luôn gắn liền với thành phố này và trang trại của gia đình. Cha chết sớm do thấp khớp, ông cùng mẹ và em trai quay về Anh Quốc. Gia đình ông sống tại Anh trong cảnh nhà không dư dả. Niềm vui lớn của Tolkien lúc này là đọc sách. Những tác gia lớn của Anh thời đó như H. G. Wells, G. K. Chesterton rất được ông ngưỡng mộ. Năm 16 tuổi, ông đã có được học bổng của Đại học Oxford danh tiếng. Trong suốt cuộc đời mình, Tolkien luôn có một niềm đam mê ám ảnh, đó là niềm say mê ngôn ngữ, nhất là những ngôn ngữ cổ. Ông nhuần nhuyễn trong những sử thi Iceland, Na Uy, Phần Lan. Ngay tên một số nhân vật như những người Dwarf trong cuốn Người Hobbit này cũng được mượn từ Sử thi Bắc Âu. Thorin Khiên Sồi vốn chẳng phải ai xa lạ, mà chính là Thần Thor của những người Viking đấy. Năm 1914, Thế Chiến Thứ Nhất nổ ra, Tolkien gia nhập quân ngũ với vai trò một sỹ quan tại Trận Somme, nơi ông đã chứng kiến sự hy sinh của bao bạn hữu. Ông bị thương năm 1917 và được đưa về hậu cứ. Không khi nào Tolkien có dịp ra tiền tuyến nữa. Năm 1925, cùng một số đồng nghiêp, ông cho công bố bản dịch Lãnh chúa Gawain và Hiệp sĩ xanh. Tác phẩm có tiếng vang lớn, và Tolkien được mời làm giáo sư ngôn ngữ của Đại học Oxford. Người Hobbit – tập sách đã làm Tolkien nổi tiếng ra đời năm 1936. Ông bắt đầu viết tập sách này khi đang chấm một bài thi quá tệ của sinh viên. Cuốn sách khi viết xong đã được gửi cho NXB Unwin. Thật thú vị, người chấp thuận cho cuốn sách được in lại là cậu con trai mười tuổi của ông chủ NXB. Nhanh chóng, Người Hobbit trở thành bestseller và mang lại danh vọng cho Giáo sư Tolkien. Cùng với C. S. Lewis, tác giả Alice ở xứ sở diệu kỳ, một giáo sư đồng nghiệp, Tolkien gia nhập nhóm Inklings, một nhóm sáng tác nổi tiếng lúc này.  Cũng như những người Hobbit của mình, Tolkien hiếm khi nào rời tẩu thuốc. Ông cũng thích đố chữ, thích ngủ trễ như anh chàng Bilbo Baggins hiền lành. Và bạn hãy nhìn xem, ngôi nhà của ông bà Tolkien đây liệu có giống cái lỗ của những người Hobbit? Cuối những năm 30, ông đặt bút viết tiếp 3 tập tiếp theo của Chúa Tể những chiếc Nhẫn. Chiến tranh thế giới thứ hai, cùng những ảnh hưởng của thời kỳ đen tối này đã buộc Tolkien ngẫm nghĩ lại nhiều điều, và tác phẩm chỉ ra mắt độc giả vào năm 1953. Cậu con trai mười tuổi khi nào của NXB Unwin, nay đã trưởng thành, một lần nữa là người ấn hành tác phẩm của Tolkien. Chúa Tể những chiếc Nhẫn được in thành 3 phần, và là một trong những cuốn sách được ưa chuộng nhất trong mọi thời đại. Danh tiếng và sự giàu có vừa là sự hài lòng, vừa là nỗi khổ của Tolkien. Tuy nhiên, ông chấp nhận sự nổi tiếng này và luôn phải bận rộn với việc quan tâm của công chúng ái mộ. Bà Edith vợ ông qua đời năm 1971. Mất mát này giáo sư Tolkien không chịu nổi; ông đau đớn suốt hai năm ròng và qua đời năm 1973, ngày mùng hai tháng Chín. *** Thuở nọ, có một Hobbit1 sống trong “lỗ” nhà mình dưới lòng đất. Bạn chớ nghĩ đó là một cái “lỗ” bẩn thỉu và ẩm thấp, nơi đuôi giun và rễ cây thò ra từ bốn phía, bốc mùi khó ngửi. Mà đó cũng chẳng phải một “lỗ” trong vùng cát khô, nơi không có gì ăn được và cũng chẳng ăn được thứ gì. Không, “lỗ” của chúng ta là một lỗ Hobbit, và điều đó có nghĩa là no đủ. Nó khởi đầu từ một cánh cửa rất tròn, giống lỗ mạn thuyền, được sơn màu xanh lá, với tay nắm đồng sáng lấp lánh ở giữa. Cửa mở vào trong, thẳng tới một hành lang dài, gần giống như một đường hầm xe lửa ngày nay. Nhưng đường hầm này không có khói, cũng chẳng có bụi, lại rất ấm cúng: tường được lát gỗ tấm, sàn lát gạch và có thảm phủ trên; dọc theo tường là những ghế gỗ bóng xếp hàng, khắp nơi đóng đầy mắc áo để treo mũ và áo khoác – dân Hobbit vốn rất hiếu khách. Đường hầm này cứ kéo dài, kéo dài mãi xuống dưới, nhưng chưa đến tâm của Vùng Đồi, như dân nhiều dặm quanh đây quen gọi. Dọc hai bên đường hầm có nhiều, rất nhiều những cửa tròn, cái này kế tiếp cái kia. Hobbit không ưa cầu thang: tất tật nào phòng ngủ, phòng tắm, nào kho chứa đồ (cả dãy kho chứa đồ), phòng chứa quần áo (hobbit dành hẳn vài phòng để giữ quần áo), nào nhà bếp và nhà tắm, đều nằm gọn ở một tầng, nói cho đúng thì cùng nằm trong hành lang trên cả. Những phòng tốt nhất nằm bên tay trái, và chỉ riêng những phòng này có cửa sổ bên trong – những cửa sổ sâu, hình tròn, nhìn ra vườn và những trảng cỏ xanh chạy dài xuống mé sông. Gã Hobbit của chúng ta là một Hobbit “con nhà lành” thuộc họ Baggins. Nhà Baggins đã sống ở vùng ven Đồi từ thuở nảo thuở nào tới giờ và luôn được coi như một gia đình danh giá. Phần vì đa số họ giàu có, phần vì họ chưa từng rơi vào những cảnh éo le hay chơi trò lập dị. Không hỏi, bạn cũng biết trước dân họ Baggins sẽ đáp những gì. Nhưng tôi sẽ kể bạn nghe chuyện về một gã trong họ Baggins, người cuối cùng cũng đã bị cuốn vào một cuộc phiêu lưu, hắn đã miệng nói tay làm những việc khó ngờ. Có thể hắn sẽ mất đi sự kính trọng của xóm giềng, nhưng bù lại hắn lại có đủ… À vâng, tự bạn sẽ thấy kết cục hắn có được gì chăng. ... Mời các bạn đón đọc Người Hobbit của tác giả J. R. R. Tolkien.
Ngự Thú Nữ Vương - Luyến Nguyệt Nhi
Tỉnh lại lần nữa, nàng trở thành bé gái bảy tuổi. Cùng đại ca sinh đôi sống nương tựa lẫn nhau, bị đánh, bị vứt đến bãi tha ma. Thoát khỏi con đường chết, nàng và đại ca được một cao thủ thần bí đã ẩn cư cứu giúp. Bắt đầu cuộc sống mới. Cuộc sống tái sinh, cô bé bảy tuổi đã trở thành thiếu nữ tuyệt mỹ. Cưỡi Bạch Hổ, thổi ngọc tiêu, dẫn ngàn quân vạn thú quét ngang giang hồ. Những kẻ thiếu nợ anh em nàng cũng đừng hòng chạy trốn. Nợ máu phải trả bằng máu, kẻ nào dám đụng vào nàng thì chỉ có con đường chết. Người nàng muốn bảo vệ, nàng cam nguyện lấy thân mình che chở. Còn kẻ địch của nàng thì giết không tha. Chọc đến nàng, tất phải chết. Chọc đại ca của nàng, kẻ đó sẽ sống không được mà chết cũng không xong. Nữ vương cưỡi thú vừa xuất hiện, khiến cho vô số mỹ nam tranh nhau ngả mũ. Hắn nói: Người có thể xứng với nàng chỉ có ta. (Mộc Nguyệt Ly ) Hắn nói: Nhất sinh nhất thế nhất song nhân, ta chỉ muốn nàng. (Vân Tuyệt Trần ) Hắn nói: Không thể yêu nhau, chỉ cầu mãi mãi cạnh nhau. (Âu Dương An) . . . . . . Thu phục từng mỹ nam, bí mật về thân thế cũng bị lộ ra. Nàng lại không phải con gái của Tướng quân. Vậy, nàng là ai? *** Mấy ngàn năm tuổi, hắn cũng chưa từng cảm thấy cô đơn. Nhưng sau khi thấy Mộc Nguyệt Tĩnh và Âu Dương An thành đôi, con cái lượn quanh đầu gối. Hắn lại cảm thấy có chút tịch mịch. Vân Khinh Cuồng đứng trong Vương Quốc của mình, phong cảnh bốn phía như tranh vẽ, cung điện sau lưng cũng là xinh đẹp như mộng. Cột lớn màu trắng chống đỡ lấy một tòa nhà cũng màu trắng, các thần tử của hắn đang ở chỗ không xa nhìn hắn. Ánh mặt trời từ trong bóng cây soi rọi xuống, bao phủ một chút ở trên người hắn. Mái tóc dài bạch kim rũ xuống bên hông, ánh mắt xanh biếc như một loại Phỉ Thúy xinh đẹp, thế nhưng lúc này lại nhiễm lên vài phần vắng vẻ cô đơn. Bờ môi khêu gợi khẽ nhếch, kèm theo sự trào phúng của chính mình, chẳng lẽ hắn cùng với Mộc Nguyệt Tĩnh bọn họ tiếp xúc lâu dài, lại cũng học được đa sầu đa cảm của loài người nhiều như vậy rồi sao? Có điều cũng tự mình chế giễu mình, hắn vẫn là cảm giác bản thân cô đơn. Hơn nữa Mộc Nguyệt Tĩnh bây giờ đã không còn cần đến hắn thường xuyên nữa, hắn lại càng cảm thấy cuộc sống như thế thật là nhàm chán, tuổi thọ quá dài, nhìn thế gian năm tháng tang thương biến đổi, cũng không thích hợp để duy trì loại quá khứ phai nhạt như vậy nữa, cảm giác đã thờ ơ ảm đạm. "Vương -" Một tiếng gọi nhẹ nhàng mà cung kính đem Vân Khinh Cuồng từ trong trầm tư thức tỉnh. Vân Khinh Cuồng nghiêng đầu, nhìn thị vệ cận thân của mình ở đây, gật đầu một cái: "Có chuyện gì?" "Khởi bẩm Vương thượng, chúng thần bắt được một con Hỏa Hồ. Hoài nghi nàng ta là thám tử." Thị vệ chắp tay hướng về Vân Khinh Cuồng cung kính đáp, mặc dù Vương thống trị tất cả nơi này, nhưng mà những năm tháng khi ngài gặp nạn, đã xuất hiện rất nhiều kẻ dã tâm không cam lòng, ý đồ mưu phản xưng bá yêu giới. Sau này Vương trở lại kịp lúc thu thập không ít, chỉ là vẫn còn có một ít lẩn trốn được sâu hơn. ... Mời các bạn đón đọc Ngự Thú Nữ Vương của tác giả Luyến Nguyệt Nhi.
Mục Thần Ký
Đại khư tổ huấn nói, trời tối, đừng đi ra ngoài. Đại khư tàn lão thôn già yếu tàn tật bọn họ từ bờ sông nhặt được một đứa bé, lấy tên Tần Mục, ngậm đắng nuốt cay đem hắn nuôi lớn. Một ngày này màn đêm buông xuống, bóng tối bao trùm đại khư, Tần Mục đi ra cửa chính. . . Làm gió xuân bên trong nhộn nhạo nhân vật phản diện đi! Người mù nói với hắn. Tần Mục nhân vật phản diện chi lộ, ngay tại quật khởi! *** Mục thần ký review – Trạch Trư mục thần ký Lại là một tác phẩm đặc sắc nữa của tác giả Trạch Trư. Và có thể nói đây sẽ là bộ truyện thành công nhất của Trạch Trư cho đến hiện tại, ông đã cho ra đời các bộ truyện như Đế Tôn, Độc Bộ Thiên Hạ, Nhân Đạo Chí Tôn nhưng đều không gây được nhiều sự chú ý. Mục Thần Ký là bộ truyện tiên hiệp hài hước, nhẹ nhàng nhưng vẫn mang trong mình đầy đủ những tình tiết kịch tính, màu sắc huyền bí, nội hàm rộng lớn phong phú mà thể loại truyện này cần phải có. Trạch Trư là cây bút phóng khoán, thổi luồng gió mới vào giới văn học mạng bên cạnh những cây bút đại thụ như Nhĩ Căn, Ngã Cật Tây Hồng Thị… Truyện mở đầu với một địa phương heo hút gọi là Tàn Lão Thôn, người đân trong thôn đều không phải là dạng hiền lành, toàn là bậc hung thần sát ác nhưng có lai lịch khác nhau, đến đây kéo dài hơi tàn, bọn họ vốn oán trời, oán đất, oán muôn người, oán khí rất nặng. Tần Mục được Tư bà bà của thôn nhặt được ở bờ suối, người trong Tàn Lão Thôn đặt tên cậu là Tần Mục với ý nghĩa là người lành lặn duy nhất trong thôn, là đứa bé chăn bò họ Tần. Chỉ cần cho đi chăn trâu chắc có lẽ vẫn sống qua ngày được. Hắn lớn lên theo Tư bà bà học may vá, gia gia què học cước pháp, gia gia mù học nhãn pháp, theo dược sư học hái thuốc, chế thuốc, theo người câm học làm ren, theo đồ tể học đao pháp, theo người điếc học chữ vẽ tranh. Còn được trưởng thôn chỉ dạy pháp môn tu hành. Đó đều là những bản lĩnh nghịch thiên, được mọi người một lòng dốc sức dạy bảo, Tần Mục đơn thuần như cây non hút nước, học không bỏ sót điều gì. Trong Đại Khư thần bí hắn lại gặp được những chuyện thần bí, học được thần âm, ma âm, phật âm. Vô tình phá được Linh thai bích, trở thành người đầu tiên có được bá thể. Tháng ngày ngược lại trôi qua rất nhanh, thiếu niên Tần Mục mang một thân bản lĩnh, cùng sự cơ trí, lanh lẹ của mình xông phá ra ngoài, kiến tạo con đường truyền kỳ cho riêng mình. Nhân Vật trong Mục Thần ký: Nam chính: Tần Mục thuở đầu là thiếu niên hiếu động, thông minh. Nhưng tiếp xúc với một đống người già rảnh rỗi, không có việc gì làm, suốt ngày bày trò lừa phỉnh con nít, nên hắn cực kỳ lanh lẹ, chỉ có mình đi lừa người chứ hiếm khi ai lừa được hắn. Xem thêm: Review Tần Mục-Tân Nhân Hoàng “Đại Khư thực sự quá nguy hiểm, trung hậu thật thà như chúng ta nếu như không học chút khôn lanh, nhất định sẽ bị lừa sạch sẽ trơn tru, bị ăn đến không còn một chút cặn thừa.” Nói hắn thiên tài thì chắc chắn là thiên tài hạng nhất, nhưng hắn không chỉ là thiên tài thuần tuý, mà là loại thiên tài có tâm cơ, xảo trá như hồ ly thành tinh vậy. Về sau hắn trở thành một nhân vật chính tà khó phân, lại sợ vợ một phép nên được gọi là Mục Tặc. Trên các diễn đàn những đoạn trích thú vị nhất về hắn vẫn hay được chia sẽ. Nhân vật phụ: Tuyến nhân vật phụ trong Mục Thần Ký đều được miêu tả rất hay, mỗi nhân vật đều có cá tính riêng không hề bị mờ nhạt. Nếu không có những nhân vật này, Mục Thần Ký có lẽ đã không thành công đến vậy. Ấn tượng nhất với mình là Nhân vật Quốc Sư Duyên Khanh – Một kẻ Quân Tử hiếm có. Tư bà bà, Mã gia cụt tay, thợ rèn câm, người mù, trưởng thôn, Dược sư xấu xí kì dị, … đều mang trong mình bản lĩnh nghịch thiên. Hơn nữa đó không phải là mấy ông lão bà lão bình thường, trong thôn bọn họ đều là chuyên gia lừa bịp, cáo già thành tinh. “Ngươi không biết tuổi ấu thơ của ta trôi qua như thế nào đâu! Từ nhỏ ta đã bị một đám ông lão, bà lão lừa bịp, ngay trước khi ta đi săn thú, bà bà còn gạt ta vào chuồng gà lấy trứng, đó là một con Kê Bà Long, nó đánh ta chạy khắp nơi, căn bản đánh không lại nó! Còn bà bà liền lén lút chuồn tới lượm trứng gà” Cảnh giới: -7 Đại thần tàng Trong thân thể ẩn giấu bảy đại thần tàng (kho báu lớn) là Linh Thai, Ngũ Diệu, Lục Hợp, Thất Tinh, Thiên Nhân, Sinh Tử, Thần Kiều, bảy kho báu lớn này bẩm sinh đã bị niêm phong, tựa như bảo tàng bị đóng kín, bởi vậy được gọi là bảy đại thần tàng. Bảy đại thần tàng đang ở trạng thái đóng kín, cần chính võ giả mở ra, mà ngăn cản võ giả mở ra thần tàng thì gọi là bích (tường), Linh Thai bích, Ngũ Diệu bích, Lục Hợp bích, Thất Tinh bích, Thiên Nhân bích, Sinh Tử bích, Thần Kiều bích. Quá trình phá tan bảy bức tường này gọi là phá bích. – Bên trong bảy Thần tàng, Linh Thai mở linh tính, Linh Thai hình thành trung tâm khai thiên tích địa. – Có Linh Thai, Linh Thai đứng phía trên linh đài, lấy Linh Thai làm trung tâm tạo ra Ngũ Diệu. Kim mộc thủy hỏa thổ năm viên tinh thần, chúng đều quay chung quanh linh đài. – Sau đó linh đài diễn sinh đại lục, đại lục định hình, có đông nam tây bắc tạo thành Lục Hợp. – Lục Hợp thành tựu, lại sinh nhật nguyệt, hợp là Thất Tinh. – Thất Tinh có, Linh Thai cũng đại thành, diễn sinh nhật nguyệt tinh đấu, trở thành Thiên Nhân. – Nguyên thần Thiên Nhân đủ cường đại, nguyên thần liên thông sinh tử. Tử chính là U Đô dưới chân nguyên thần, giấu ở phía dưới linh đài đại lục, U Đô tạo ra sinh tử. – Sinh chính là Thần Kiều, một Thần Kiều xuất hiện phía trên nguyên thần, đạp Thần Kiều tiến thẳng Thiên cung. Đi vào Thiên cung liền thoát ra khỏi U Đô khống chế, đã không còn thọ nguyên hạn chế. – Linh Thể Không phá được tường liền không cách nào tu luyện. Có người được trời cao chiếu cố, vừa sinh đã phá vỡ Linh Thai bích, bẩm sinh đã mở ra thần tàng Linh thai, loại thể chất này được gọi là linh thể, trời sinh được thần giúp đỡ, là hạt giống tu luyện. Người nắm giữ linh thể, thiên phú cao hơn người thường vô số lần, lúc tu luyện làm ít mà hiệu quả nhiều. Linh thai có bốn loại thuộc tính nên linh thể cũng có bốn loại là Thanh Long linh thể, Bạch Hổ linh thể, Chu Tước linh thể và Huyền Vũ linh thể. Muốn kiểm tra có hay không có linh thể liền cần Tứ Linh huyết này. Bá thể là con đường mới mà Tần Mục khai sinh ra, chỉ từ một lời nói dối tưởng vô hại nhưng dưới niềm tin tuyệt đối của trẻ thơ, đã trở thành động lực cho hắn từ một phàm thể bình thường, làm ra chuyện phi thường bước lên cảnh giới bá thể vô song có một không hai. “Chỉ cần có niềm tin thì phàm thể chính là Bá thể!” Cảm Nhận – Đánh giá: Hệ thống tu luyện trong truyện thì hơi đơn giản, nhưng bù lại Trạch Trư có lối hành văn rất hay, các giải thích các chiêu thức logic. Đặc biệt có một thứ ngạo khí giang ồ khó tìm trong các truyện tiên hiệp hiện nay. Khiến người đọc dễ dàng chấp nhận, rồi từ đó lại thành một nét riêng cho mạch truyện. Cảm nhận là tác giả rất có tâm và đủ tầm. Nên những chiêu thức trong Mục Thần Ký, những cảnh chiến đấu dù không quá dữ dội, tráng lệ lại cuốn hút người đọc lạ thường bởi sự am tường về tiểu thuyết võ hiệp cổ điển. Người chưa đọc thế hệ Kim Dung, Cổ Long, Mã Vinh Thành sẽ thấy mới, người từng đọc rồi thì như thấy lại bầu trời kỉ niệm. Xem thêm: so sánh Tân Thủ và Lão Làng. “Bùng cháy! Bùng cháy! Hãy cho đao của con bùng cháy, khí của con bùng cháy, tinh thần con bùng cháy. Bùng cháy xong tất thành thần thông!” “Đây chính là Thiên thủ Phật đà trong Lôi Âm Bát thức! Chỉ cần quyền của con nhanh hơn âm thanh liền có thể thao túng sấm chớp, một quyền một chưởng cũng có thể phá hủy hồn phách cùng thân thể của đối phương, khiến hắn vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể đầu thai!” Truyện mở đầu hay, có cái kết mở hơi mông lung hướng về cảm ngộ luân hồi. Không biết số phận mọi người, Tú muội ra sao, Linh Quân còn không? Khai, Hư, Ngự Thế nào? Nhưng tác giả có giải thích rất kĩ ở cuối truyện, các đạo hữu nếu có yêu mến mà đọc tới cuối truyện, thì thiết nghĩ nên hiểu cho tâm tư Trạch Trư gửi gắm. Tái bút Mục Thần Ký Truyện có tinh thần chủ đạo rất hay: Thần Vì Người Dùng; Nhân Mạng Lớn Hơn Trời; Thánh Nhân Chi Đạo Tại Bách Tính Hàng Ngày. Bắt đầu ở Đại Khư. Kết cục tại Đại Khư. Trời tối đừng ra ngoài Nhân vật: 9/10 Văn Phong: 9/10 Nội dung: 8.5/10 Đánh giá: 9/10 *** Tần Mục một mực cung kính nói: "Tiền bối yên tâm, vãn bối tu luyện từ thuở nhỏ, thận thủy dồi dào, nguyên dương no đủ, nhãn lực rất tốt, có thể nhìn thấy vật trong đêm đen, tự nhiên thấy rõ." Bóng người trên vách tường lay động một chút, tuy nhiên không làm thêm động tác nào, mà lại tiếp tục biểu diễn những ảo diệu trong việc hành công của nguyên khí. Ấn thứ ba Đại Tự Tại ấn là Đại Trí Tuệ ấn, sự vận hành của Đại Trí Tuệ ấn phức tạp hơn nhiều, con đường hành công của nguyên khí bên trong bóng đen kia càng lúc càng nhanh, mặc dù Tần Mục mở ra Thần Tiêu Thiên Nhãn cũng không cách nào hoàn toàn bắt kịp quỹ tích hành công của nguyên khí, khiến hắn không nhịn được muốn bước vào Thiên điện. Tần Mục chần chờ một chút, một chân bước vào cửa điện, chân còn lại vẫn ở ngoài điện, cuối cùng cũng coi như có thể gắng gượng thấy được con đường hành công của nguyên khí. Hắn liều mạng ghi nhớ, thế nhưng bóng người trên tường kia lại vận hành Đại Trí Tuệ ấn rất nhanh trong chỉ một lần, hắn thử khống chế Đại Trí Tuệ ấn, cho dù cũng triển khai được thế nhưng từ đầu đến cuối đều cảm thấy khiếm khuyết một vài chỗ. Hắn đã không thể hoàn toàn nhớ được con đường hành công của Đại Trí Tuệ ấn. "Đây là ấn thứ tư của Đại Tự Tại ấn, cũng là ấn mạnh nhất, tất cả uy lực của ba ấn trước đó đều sẽ dung nhập vào trong một ấn này." Bóng người trên tường càng có vẻ vô lực, cái bóng càng lúc càng nhỏ, âm thanh càng ngày càng thấp, nói: "Tuy nhiên ấn này phức tạp hơn, ta sợ ngươi không cách nào thấy rõ." ... Mời các bạn đón đọc Mục Thần Ký của tác giả Trạch Trư.
Phán Thần Hệ Thống - Tuý Vân Tử
Đừng bỏ lỡ siêu phẩm Phán Thần Hệ Thống của tác giả Túy Vân Tử kể về Trần Dương từ một thanh niên tốt nghiệp, làm thế nào hắn có thể từng bước đi lên đỉnh thiên địa?  Từ một phán quan, lại sở hữu hệ thống dị giới hay, liệu hắn có thể giữ vững đạo tâm, hắc bạch phân minh?  Một trung niên bí ẩn với ngoại hình như ăn mày, chỉ cầu tìm người có duyên, rốt cuộc là ai? Một Trái Đất thứ hai với sinh khí tràn đầy, tại sao lại có tên "Hoang Địa"?  Tứ đại thần thú trong giới tiên hiệp hay nhất Thanh Long– Huyền Vũ– Chu Tước– Bạch Hổ, vì sao lại bị phong ấn dưới một cái cổ mộ?  Cùng đọc truyện hay để tìm hiểu từng bước chân của thanh niên Trần Dương trên con đường khám phá hết thảy! *** Cứ cách năm năm một lần, ngoại môn lại một hồi lao xao nhốn nháo vì những tân môn đệ tử. Tất nhiên, sau ba tháng làm quen thì khắp nơi lại trở về vẻ yên tĩnh thường ngày. Mặc dù trên bầu trời ngoại môn vẫn có từng luồng hào quang bay tới bay lui không ngừng, nhưng ở nơi dành cho các đệ tử ngoại môn cũng đã bớt đi một phần náo nhiệt ban đầu. Mà lúc này, Sự Vụ Phòng lại là nơi tấp nập nhất. Vô số đệ tử đến đây nhìn những tấm bảng cao cao có ghi chép các loại nhiệm vụ kèm theo điểm cống hiến tương ứng đạt được. - Này, ngươi nhìn xem. Nhiệm vụ gì mà tìm hạt giống của Thanh Linh Mộc. Nghe nói đây là một loại cây khi trồng lâu năm có thể sử dụng làm pháp bảo a. Loại này mà muốn tìm hạt giống, nằm mơ sao? Bất quá điểm cống hiến hai trăm thì đúng là con số không nhỏ. - Cái gì đây? Chăn nuôi một đàn Thổ Khí Trư ba tháng, điểm cống hiến nhận được là sáu mươi. Khà khà, ta trước khi nhập môn vốn là xuất thân từ nhà ba đời chăn nuôi heo. Nhiệm vụ này ta muốn rồi! - Trời ơi, nhìn xem... Mai đan sư đang tuyển luyện đan dược đồng, điểm cống hiến tuy hơi thấp chỉ có hai mươi nhưng lại được hàng tháng nhận một viên Tụ Khí Đan. Mau mau chạy đến thôi. ... Mời các bạn đón đọc Phán Thần Hệ Thống của tác giả Tuý Vân Tử.