Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Là Yêu Hay Hận

Năm 15 tuổi, Lâm Hàng Cảnh xa cha, đơn độc đi phương bắc đến nhà bạn của cha mình là Tiêu đại soái để ở nhờ, đây là lần đầu tiên cô gặp Tiêu Bắc Thần. Năm 19 tuổi, Tiêu Bắc Thần bắn chết mối tình đầu Mục Tử Chính của cô, thậm chí cưỡng ép cô một cách điên cuồng... Hai năm sau, khi cô và Tiêu Bắc Thần gặp nhau lần nữa, cô đã là vợ ân nhân của hắn. Còn hắn thà bội nghĩa cũng không từ thủ đoạn ép cô về bên mình. Sự dối trá của hắn, sự tàn nhẫn của hắn, sự điên cuồng của hắn, sự cố chấp của hắn... Vì cô mà hắn bày mưu hết lần này đến lần khác, cũng chỉ để giữ cô, nhưng lại không có được trái tim cô. Hắn dốc lòng vì cô, nhưng trong ánh mắt sáng ngời của cô, hắn yêu đến hèn mọn. Suy cho cùng vẫn là tình đậm sâu nhưng duyên phận mỏng. Sống chết, xa cách, loáng cái đã bảy năm. Tiêu gia giàu có ngày đó nay đã lụn bại, thành trì lớn như vậy nay chỉ còn hắn và cô, tình yêu sâu đậm mà tuyệt vọng này liệu có thể xóa mờ hận thù vô hạn? *** Thể loại: Dân quốc, cường thủ hào đoạt, yêu hận đan xen, ngược tâm, ngược nam sủng nữ, quân nhân, chiến tranh, OE.  Độ dài: 52 chương + phiên ngoại. Tình trạng: Hoàn edit. Lần đầu tiên Lâm Hàng Cảnh gặp Tiêu Bắc Thần, là khi cô vừa mười lăm tuổi. Cha của cô vì gặp khó khăn nên sắp xếp cho Hàng Cảnh đến nhà một người bạn thân của ông - Tiêu đại soái sống một thời gian. Cho nên năm đó, Lâm Hàng Cảnh bôn ba một đường từ vùng Giang Nam ấm nắng đến phương Bắc tuyết phủ ngập trời. Tiêu Bắc Thần là con trai thứ ba của Tiêu đại soái, tình tình từ nhỏ đã chẳng kiêng nể ai. Ngay khi gặp Lâm Hàng Cảnh lần đầu, hắn đã sỗ sàng nắm lấy bàn tay cô mà trêu ghẹo khiến cô tức giận không thôi. Những lần gặp tiếp theo vẫn như thế, chỉ cần nhìn thấy cô thì hắn luôn giở trò trêu chọc, không có lấy một chút lịch sự hay lễ tiết nào.  Hắn quá đáng đến nỗi làm cô tức giận muốn bỏ về nhà mình ở Giang Nam, nhưng cô lại nhận được tin cha mẹ đã bị chính phủ bắt giam, tính mạng của họ cũng lành ít dữ nhiều. Cứ thế, Lâm Hàng Cảnh và Tiêu Bắc Thần tiếp tục sống chung dưới một mái nhà. Tiêu Bắc Thần vẫn rất thích trêu chọc Lâm Hàng Cảnh. Có lẽ do hắn thấy cô quá mạnh mẽ, mỗi lần như vậy đều rất quật cường mà chống lại hắn.  Lâm Hàng Cảnh cũng là người đầu tiên tỏ ra xa cách với hắn như vậy, cô giống như hận không thể tránh xa hắn ngàn dặm. Điều này làm Tiêu Bắc Thần hết sức hoài nghi, cũng là lúc nhận ra trong tim mình đã lưu giữ bóng hình của cô từ khi nào chẳng hay. Nhưng khi ấy, Tiêu Bắc Thần đã phải lên đường đi du học tại nước Nga xa xôi. Trước khi đi, hắn nhận được lời hứa của tiền bối trong nhà, rằng khi hắn quay lại nơi này sẽ giúp hắn xin cha để được kết hôn với Lâm Hàng Cảnh. Bốn năm sau, Tiêu Bắc Thần trở về, hắn giờ đã không còn là thiếu niên thích bông đùa ngày xưa nữa mà đã trở thành Tiêu thiếu soái uy danh vang vọng khắp nơi, lập được nhiều chiến công hiển hách.  Lần về này, Tiêu Bắc Thần một lòng muốn cưới Lâm Hàng Cảnh làm vợ. Nhân lúc cả nhà tề tựu đông đủ, mọi người trong nhà lên tiếng tác hợp cho cả hai, thậm chí ngay cả cha mẹ cô ở phương xa cũng biết chuyện và đồng ý, tạo nên sức ép vô hình buộc cô không thể nào cự tuyệt.  Nhưng cho dù thế nào, Hàng Cảnh cũng không tình nguyện gả cho Bắc Thần, bởi vì trái tim cô đã thuộc về một người con trai khác. Người mà cô yêu hiện giờ là một chàng trai tên Mục Tử Chính. Anh là chàng trai đơn thuần, dịu dàng, là mối tình đầu thơ ngây ở tuổi mười chín của Lâm Hàng Cảnh. Mỗi khi bên cạnh anh chính là khoảng thời gian tươi đẹp nhất của cô. Những tưởng hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi, nhưng Tiêu Bắc Thần đã đến, phá hủy tất cả trong chớp mắt. Tiêu Bắc Thần vô tình bắt gặp Lâm Hàng Cảnh và Mục Tử Chính ở bên nhau, hắn như hóa điên vậy. Tiêu Bắc Thần phẫn nộ, bốn năm qua hắn luôn nhớ đến cô, hắn mong chờ ngày trở về để gặp cô, mong được cưới cô làm vợ, từ trước đến giờ đều chiều theo ý cô. Nhưng cuối cùng hắn nhận lại được thứ gì, khi mà trái tim cô đã thuộc về người con trai khác.  Hắn điên cuồng cưỡng đoạt cô, bức ép cô trở thành người của hắn. Lâm Hàng Cảnh sợ hãi, cô tuyệt thực để chống lại hắn, thậm chí là nghĩ đến cái chết. Nhưng Tiêu Bắc Thần không cho phép cô chết, hắn thậm chí dùng cha mẹ cô để uy hiếp. Lâm Hàng Cảnh tuyệt vọng, bỏ trốn khỏi dinh thự của Tiêu Bắc Thần. Cô gặp lại được Mục Tử Chính. Anh nói với cô, anh sẽ dẫn cô về Giang Nam, rời xa phương Bắc, rời xa Tiêu Bắc Thần. Nhưng không ngờ hắn lại xuất hiện, không nói một lời bắn chết Mục Tử Chính. Lâm Hàng Cảnh sợ hãi Tiêu Bắc Thần, đồng thời rất hận hắn. Hận hắn phá hủy đi hạnh phúc mà cô mơ ước, hận hắn giết chết người mà cô yêu, hận hắn phá vỡ tình yêu đầu đời đẹp đẽ, hận hắn cưỡng đoạt cô, hận hắn ích kỷ giữ cô bên mình. Cô không thể khuất phục trước sự điên cuồng của hắn, nên cô đã lập nên một kế hoạch vô cùng hoàn hảo. Lâm Hàng Cảnh dịu dàng với Tiêu Bắc Thần, đồng ý ở bên cạnh hắn, làm cho hắn hết sức hạnh phúc, buông lỏng cảnh giác với cô. Và rồi, cô thuận lợi bỏ trốn, rời xa Tiêu Bắc Thần. Nhưng cuộc đời luôn khiến ta gặp lại những người phải gặp, cho dù là muốn hay không. Mà lần gặp gỡ ấy, là hai năm sau kể từ ngày Hàng Cảnh bỏ đi. Lâm Hàng Cảnh lần nữa trước mặt Tiêu Bắc Thần, nhưng với thân phận là Trầm phu nhân, vợ của Trầm Yến Thanh. Nhưng Tiêu Bắc Thần hắn vốn không kiêng nể điều gì, lần nữa muốn ép buộc cô trở về bên cạnh mình. Thế nhưng Trầm Yến Thanh lại là người từng cứu mạng hắn, hắn không thể nào làm chuyện có lỗi với ân nhân được. Tiêu Bắc Thần đau đớn buông tay, nhưng Lâm Hàng Cảnh lại tiếp tục xuất hiện, làm cho tơ vương tròng lòng lại chẳng thể dứt nổi. Hắn rốt cục vẫn không thể quên được cô. Hắn lại tìm cách giữ cô bên cạnh mình, cho dù cô vẫn luôn hận hắn, nhưng hắn vẫn bất chấp tất cả. Khi gặp lại Tiêu Bắc Thần, có lẽ Lâm Hàng Cảnh đã không còn hận hắn rồi. Đã có lúc cô muốn nói với hắn rằng, cô không phải là vợ của Trầm Yến Thanh, còn có, cô đã sinh ra đứa con của hai người từ hai năm trước. Cho dù Tiêu Bắc Thần từng làm chuyện có lỗi với cô, nhưng cô chẳng thể hận được cha của con mình. Những lời thật lòng vẫn chưa nói ra, thì biến cố lại ập đến bất ngờ. Cô và hắn lại xảy ra nhiều hiểu lầm và xa cách, nhưng hắn vẫn cố chấp giữ cô bên cạnh mình dù cả hai đã chịu biết bao nhiêu đau đớn cùng tổn thương.  Hắn cố chấp như vậy, trở thành sự giày vò, giày vò đến mệt mỏi, đến tuyệt vọng, nhưng dù vậy thì hắn vẫn nhất quyết không chịu buông tay. Cùng lúc đó, chiến tranh đã đi đến giai đoạn cao trào. Quân Nhật hãm hại chiếc máy bay tư nhân của cha Tiêu Bắc Thần phát nổ. Trong một đêm, cha và hai em trai của hắn qua đời. Nỗi buồn mất người thân đè nặng trên vai, hắn lại phải gồng mình chống đỡ gia tộc, lại phải lo việc quân việc nước.  Chiến tranh diễn ra liên miên, khắp nơi loạn lạc, gian đoạn mà đâu đâu cũng là những kẻ ham sống sợ chết, bán nước cầu vinh thì Tiêu Bắc Thần đã đứng ra dẫn đầu Dĩnh quân, tiên phong mong chiến thắng quân thù, giành lại độc lập cho nước nhà. Lâm Hàng Cảnh vốn dĩ nhân thời điểm này mà sang Mỹ với con và cha mẹ mình. Cô đáng nhẽ đã đạt được hạnh phúc và có tự do mình luôn trông đợi, có thể thoát khỏi Tiêu Bắc Thần. Nhưng tại thời điểm dầu sôi lửa bỏng ấy, Lâm Hàng Cảnh đã bất chấp hết tất cả, chạy đến bên Tiêu Bắc Thần dù đó là nơi hiểm cảnh, là nguy hiểm trùng trùng. Cô không màng đến an nguy của bản thân mà chạy đến bên hắn. Tiêu Bắc Thần từng hỏi vì sao cô làm như vậy, Lâm Hàng Cảnh đã trả lời rằng, bởi vì anh là cha của con cô. Tiếc thay, khi Tiêu Bắc Thần biết được sự tồn tại của con mình, thì hắn đã ở trong tình thế nguy hiểm không thể quay đầu, e rằng cả đời này hắn cũng chẳng thể gặp được con trai của mình và cô nữa rồi... Thật sự, "Là yêu hay hận" là bộ truyện lần đầu tiên tớ đọc có cái kết mở đến như vậy, mở đến nỗi tớ không thể nào đoán được chiều hướng của truyện sẽ nghiêng về Happy Ending hay Sad Ending nữa.  Kết cục của truyện dừng lại ở khoảnh khắc Tiêu Bắc Thần đưa Lâm Hàng Cảnh sang Mỹ đoàn tụ với gia đình cô, còn anh một mình tiếp tục dẫn đầu Dĩnh quân chống lại quân Nhật. Câu chuyện kết thúc khi Lâm Hàng Cảnh nhận được tin Tiêu Bắc Thần mất tích trong chiến tranh, hiện không rõ sống chết. Tiêu Bắc Thần vốn là công tử quần là áo lượt, nhưng hắn lại chọn con đường vào sinh ra tử cùng nước nhà. Giờ đây mất tích trong cuộc chiến tranh khói lửa, sống chết vinh nhục hiện rõ đại nghĩa anh hùng. Lâm Hàng Cảnh một lòng tin tưởng, hy vọng hắn vẫn còn sống và sẽ sớm quay về bên cô. Nhưng cuộc sống vốn dĩ chẳng thể biết trước được điều gì. Tiêu Bắc Thần có quay về hay không, cũng chẳng ai biết được. Cho nên, cái kết của câu chuyện này, vẫn là để cho các bạn độc giả tự mình vẽ nên thôi.  __________ Review by #Anh Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105 Mời các bạn đón đọc Là Yêu Hay Hận của tác giả Linh Hy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vẫn Có Nhạn Bay Về - Tuyết Linh Chi
Người đàn ông như Kha Dĩ Huân vốn dĩ không thuộc về cô, là do cô không tiếc dùng ích lợi để trao đổi, nằng nặc muốn làm vợ của anh, cô cho rằng chỉ cần mình không ngừng cố gắng thì sẽ có một ngày anh sẽ nhìn thấy tấm chân tình của mình.  Thế nhưng bất kể cô cố gắng như thế nào thì trái tim của anh vẫn chỉ đập vì một người con gái khác. Cuối cùng cô đau đớn hiểu được rằng, trong trái tim của anh, mãi mãi sẽ không có vị trí nào dành cho cô…. *** Diệp Nhiễm ngừng khóc. Cô nhanh chóng lau mặt, cô không được khóc, ít nhất sau này ở trước mặt anh cô sẽ không khóc. Cô tình nguyện trở nên sắt đá chứ không muốn khóc ở trước mặt anh. Cô ngẩng đầu, trước mắt là một màu đen, cô bất động, yên lặng chờ đợi cơn choáng váng qua đi. Diệp Nhiễm ngạc nhiên khi nhìn thấy người đứng phía đối diện dưới đèn đường, không biết Kha Dĩ Huân đã đứng ở đó bao lâu. Anh nhìn cô, ngay cả biểu cảm cũng không thay đổi. Cô ngây người, lý trí hóa thành hư ảo, đầu óc trống rỗng. Cô không nghĩ tới anh sẽ quay lại, không nghĩ tới anh lại đứng đối diện cô. Anh đột nhiên bước qua đường cái đi về phía cô, kéo cô lên vỉa hè: "Anh không đi được." Giọng nói cô đơn và bất lực. Cô ngước lên nhìn khuôn mặt tuấn tú của anh, cuối cùng hỏi: "Kha Dĩ Huân... rốt cuộc em có điểm gì tốt, rốt cuộc em có thể làm bất cứ điều gì cho anh?" Nước mắt chảy ra, cô cố kìm nén nhưng thất bại: "Em... em chỉ có thể làm bảo mẫu và nấu cơm cho anh. Em không nói được Anh ngữ, tiếng Pháp lại càng tồi, em không thể cùng anh tham dự các loại yến tiệc, để người khác khen ngươi và hâm mộ anh." Anh nhìn cô dưới đèn đường, nói: "Đúng vậy, em vốn dĩ không thể." Khẳng định của anh khiến trái tim cô tan nát. "Nhưng mà Diệp Nhiễm, anh không thiếu phụ nữ theo đuổi, không thiếu bảo mẫu và đầu bếp, anh vẫn cứ cần em, là vì sao?" Cô nghẹn ngào. "Anh đồng ý cưới em là vì em giống với Thần Thần, Hồ Doanh nói đúng, mặc dù anh cưới em là do ba mẹ anh hài lòng. Nhưng mà khi anh đối mặt với Fiona, trong lòng anh vẫn nghĩ đến em. Fiona so với em giống Thần Thần hơn, so với em càng thích hợp, nhưng người anh muốn tới tìm vẫn chính là em." Anh thở dài gật đầu: "Em hỏi anh em có thể làm bất cứ điều gì cho anh? Được, ở bên cạnh anh." "Kha Dĩ Huân, chúng ta là hai loại người khác nhau, mục đích của chúng ta không giống, sớm hay muộn cũng phải chia tay." Đây là điều cô luôn luôn cảnh báo, luôn luôn sợ hãi trong lòng. Anh khinh thường mỉa mai: "Khác nhau? Mục đích không giống? Mọi người đều chỉ có thể giống nhau ở cái kết cục, chính là chết! Chẳng lẽ em còn có kế hoạch tốt hơn?" Diệp Nhiễm bị ép buộc phải nói ra: "Em không xứng với anh." Anh không nói chuyện, trầm mặc nhìn cô. "Diệp Nhiễm, em một lần hai lượt cự tuyệt anh, cố tình đưa Fiona đến với anh, chính là nguyên nhân này?" Anh hỏi, giọng cất cao. Cô không thể khẳng định, khi cô đối mặt với câu hỏi này, trái tim cô đau đớn. Anh không nói chuyện, không biết là chờ đáp án của cô, hay là vẫn đang suy nghĩ. "Anh hiểu rồi." Giọng nói vô cùng bình tĩnh: "Sáng mai chờ luật sư của anh." Đã từng trải qua nhiều nỗi đau, cho rằng nỗi đau này không khác gì nỗi đau cũ nhưng cô đã lầm, trái tim cô càng đau hơn. Cô siết chặt nắm tay, nhẫn nại muốn vượt qua mọi thứ, cô sẽ kiên cường, chắc chắn sẽ lần nữa kiên cường. Khi chiếc xe của anh biến mất trong dòng người, cô không nhúc nhích, cô đứng dưới đèn đường mời nhạt không di chuyển. Cô biết cô đã thực hiện một quyết định rất đúng nhưng cô vẫn hy vọng ang có thể quay trở lại lần nữa. Nếu anh trở lại, cho dù là sai, cô cũng muốn cùng anh kiên trì thêm một lần nữa, ích kỷ cũng tốt, vô sỉ cũng thế, cô mặc kệ tất cả rồi. Không có... anh không có quay lại. Cô trở về nhà ba mẹ, lần đầu tiên không che dấu cảm xúc, ba mẹ cô hoảng loạn gõ cửa truy vấn, cô cũng không đáp lại. Lúc này, cô thật sự đau. ... Mời các bạn đón đọc Vẫn Có Nhạn Bay Về của tác giả Tuyết Linh Chi.
Ý Võng Tình Thâm - Liên Á Lệ
Huhu, sao đường tình duyên của cô lại nhấp nhô gập ghềnh như vậy? Trên đầu có danh tiếng của ngôi sao nổi tiếng, đi đến đâu cũng đều trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Ngay cả vụ scandal đã bị giấu đi, cũng gây xôn xao, khắp nơi bàn tán. Vất vả lắm mới chặt đứt được hoa đào nát (*), cô cố gắng hết sức thoát khỏi hình tượng con người bị tổn thương vì tình cảm. (*) Hoa đào: là chỉ đường tình duyên. Hoa đào nát là chỉ đường tình duyên xấu, đối tượng không tốt. Chủ động tích cực tham gia các hoạt động làm quen gặp mặt, dũng cảm theo đuổi tình yêu đích thực trong kiếp này. Lập lời thề rằng mình sẽ tìm một người đàn ông tốt biết thân biết phận, nhanh chóng chấm dứt cái kiếp sống độc thân này…. Không cần hoài nghi, cuối cùng cô cũng đã tìm được người đàn ông khiến cô mất hết sự chống cự. Đúng là một trạch nam tiêu chuẩn, cả ngày ngồi nhà, làm bạn với máy tính và Internet. Còn là một người thích bảo vệ môi trường, không thể tùy tiện vứt những đồ còn có thể sử dụng gì đó. Tưởng chỉ là một kẻ làm công bình thường, nào ngờ thật ra có không ít bất động sản. Nhanh chóng quyết định phải tạo nhiều cơ hội ở chung hơn, thậm chí không tiếc công truy đuổi người ta. Có điều cô lại không chú ý tới chuyên ngành của người ta, quên mất trên blog cá nhân của mình đã viết ra những gì. Khiến người ta lầm tưởng tình cảm của cô là giả vờ, cố ý thiết kế dụ dỗ người kia rơi vào bẫy. Chẳng những mất đi một nửa tình yêu, cũng đã bỏ lỡ cơ hội chờ đợi mùa xuân. *** Hà Thu cố gắng muốn giải thích nhưng dù chỉ một chữ Bành Đại Hải cũng không nghe lọt tai. “Mọi thứ giữa chúng ta, chỉ là do em tỉ mỉ thiết kế tính toán, em thật sự nghĩ em có thể đùa bỡn người khác trong lòng bàn tay mình sao? Em nói đúng, thật sự em không giống Angel, ít nhất Angel còn dứt khoát nói cho tôi biết tất cả, mà không phải như em yên lặng đặt bẫy, dụ ta rơi vào cạm bẫy!” “Anh nghĩ em là người hư tình giả ý (*), âm thầm muốn nắm anh trong lòng bàn tay?” (*) Hư tình giả ý: Chỉ sự giả dối nhiệt tình bên ngoài, nhưng thật lòng thì không phải vậy “Dĩ nhiên là không phải, không phải em viết rất rõ ràng, em là săn giết tôi sao?” Gã đàn ông ăn chay bỗng nhiên biến thành sư tử dũng mãnh, giương nanh múa vuốt nói ra là cảm nhận lúc sau của anh, còn ở trước mặt cô, dùng sức đóng cửa lại. Hà Thu ngây ngốc đứng ở cửa lúc lâu, cho đến khi cô nàng Tiểu Hoan ở sát vách ra khỏi cửa, tiếng giày cao gót bước đi trên hành lang, mới tỉnh táo lại. ... Mời các bạn đón đọc Ý Võng Tình Thâm của tác giả Liên Á Lệ.
Tú Sắc Nông Gia - Quả Vô
Loan Loan ngoài ý muốn đi vào một thời đại khác, ở kiếp trước, cha không thương, mẹ không yêu. Ở kiếp này, nàng có một trượng phu chất phác, trung thực, đối mặt với căn nhà nghèo rớt mùng tơi, người trong thôn hoảng sợ tránh xa, nghĩ tới, nếu muốn có những ngày tháng tốt lành, nàng còn phải cố gắng nhiều hơn… Cổ đại tiểu viện thôn xóm, miệng mồm nhiều hơn, thị phi cũng nhiều hơn, nhưng hạnh phúc cũng nhiều. . . . *** Lời Editor: Đây là một bộ truyện điền văn làm ruộng, không có quá nhiều tình tiết gây cấn, hay nữ chính vạn năng, cô ấy xuyên qua đối mặt với việc đã có chồng, có một gia đình nghèo khó, nam chính không tuấn mỹ vô trù, cũng không bá đạo lãnh khốc, anh chỉ là một anh nông dân bình thường, trung hậu, thật thà, thương yêu bảo vệ vợ, có trách nhiệm với gia đình. Nữ chính giúp anh vượt qua mặc cảm, hòa thuận cùng xóm giềng, phấn đấu làm giàu, chăm sóc và giúp đỡ mọi người… đúng như lời tác giả nói, thị phi nhiều, hạnh phúc cũng nhiều   *** Sau một trận mưa xuân, vạn vật sinh sôi nảy nở, nước mưa đọng trên các cánh hoa tươi đẹp lại càng thêm kiều diễm. Lá cây ẩm ướt lại hóa xanh tươi. Những chú chim hân hoan bay lượn trong rừng, nhẹ nhàng tung cánh dưới ánh nắng ban mai ấm áp. Bầu trời một mảnh xanh thẫm, từng đám mây trắng xếp chồng lên nhau tạo thành một bức tranh đẹp mắt. Trên con đường lớn trong Dương gia thôn, mấy thân ảnh nho nhỏ đang vui vẻ chạy tung tăng. Đi đầu là một nam hài quần áo màu tím, đầu tóc gọn gàng buộc ở sau gáy, trên người đeo một chiếc túi làm bằng vải mịn xanh biếc, một mặt là hình con cừu thêu theo kiểu chữ thập, mặt khác là mấy đoá hoa nhỏ. Tiểu tử dương dương tự đắc khoác túi sách ở trước người, còn có ý để mặt có hình con cừu ở phía trên. Mấy bạn nhỏ vây ở xung quanh, tò mò nhìn cái gọi là túi sách mà cu cậu đang đeo trên người. “Hán Nhi, túi sách này của ca đựng cái gì bên trong vậy?” Cát Căn nhỏ tuổi hơn Dương Ngọc Hán, mở to hai mắt nhìn túi sách của cu cậu kia, tò mò hỏi. Dương Ngọc Hán đắc ý giơ túi sách lên: “Gọi là túi sách, đương nhiên phải đựng sách rồi. Mẹ ta nói, đến trường học sao có thể không có túi sách chứ?” Sau đó chủ động mở túi ra cho mấy đứa nhỏ nhìn, bên trong là một quyển Tam Tự kinh, còn có một quyển tập nhỏ do Loan Loan làm, giúp con trai dễ dàng luyện viết chữ. Sau đó còn có một cái hộp dài, từ một bên có thể nhìn thấy trên hộp có khắc hình cây trúc, ánh mắt bọn nhỏ lập tức bị chiếc hộp hấp dẫn. Trong số bọn nhỏ, Đại Bảo và Tiểu Bảo là lớn tuổi nhất. Đại Bảo chỉ vào cái hộp, hỏi: “Đây là gì vậy?” Dương Ngọc Hán cẩn thận lấy chiếc hộp ra, ngồi xổm xuống, tìm một chỗ sạch sẽ đặt hộp lên. Mấy đứa nhỏ khác cũng ngồi xổm xuống theo. Chiếc hộp là do Loan Loan nhờ Tạ Dật tìm người làm giúp, dựa theo kiểu dáng của hộp bút ở hiện đại. Dáng dài, phía trên khắc mấy hình chim thú đơn giản, mở ra, bên trong dùng vải bố để lót, thả hai cây bút vào. Trên mặt hộp không in nhiều hình hoa cỏ chim muông đẹp mắt như hộp bút ở hiện đại, cho nên chỉ có thể nhờ sư phụ điêu khắc khắc một ít hình chim con be bé. Thợ điêu khắc mà Tạ Dật mời đương nhiên là thợ tốt nhất, nên hình mấy con chim nhỏ nhìn rất sống động, vẻ như muốn bay ra ngoài. Hơn nữa, còn dùng bút lông để vẽ viền xung quanh chim nhỏ, càng tăng thêm vẻ sinh động. ... Mời các bạn đón đọc Tú Sắc Nông Gia của tác giả Quả Vô.
Tình Bất Yếm Trá - Thị Kim
Khi Yến tiên sinh bị đá lần thứ nhất, Tuyệt đối không nghĩ tới mình còn có thể bị đá lần thứ hai Giải nghĩa tên truyện: Tình bất yếm trá: có nghĩa là không tiếc lừa dối, tung hỏa mù đánh lạc hướng đối phương để có được lợi thế chiến thắng trong tình yêu. *** Ôn Tửu còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, suýt chút nữa nước mắt đã trào ra. Từ xưa tới nay cô không hề yếu ớt, nhưng không nghĩ tới sẽ đau như vậy. Yến Luật cấm dục nhiều năm, giờ phút này rốt cục đã thật sự có được Ôn Tửu, hơn nữa còn là người mình nhớ nhung rất lâu rồi, niềm khoái cảm chiếm được từ thân thể tới trái tim cô như khiến người ta điên cuồng, anh căn bản không khắc chế được sức lực. Hơn nữa Ôn Tửu ở trước mặt anh vẫn luôn mạnh mẽ, giờ phút này rốt cục anh đã có cơ hội xoay người làm chủ, trong tiềm thức ôm ham muốn chinh phục cô nên động tác cũng vô cùng kịch liệt. Ôn Tửu cũng là lần đầu, tất nhiên là đau dữ dội, cắn cánh tay anh để anh dừng lại. Giờ phút này tên đã lên dây, làm gì có cách nào rút về, hơn nữa Yến Luật vừa mới nếm được tư vị này, sao có thể chịu dừng tay như vậy, nhẹ giọng dỗ dành nói: “Chút nữa là xong rồi.” Vốn là thuận miệng dỗ cô, ai ngờ suýt nữa thành lời tiên tri… Yến tiên sinh luôn luôn tự tin tới mức tự kỷ tất nhiên sẽ không cho phép chính mình thua kém người khác trong lĩnh vực quan trọng như thế, ỷ vào thể lực và lực khống chế hơn người, vài lần vọt tới chỗ hiểm yếu rồi đột nhiên dừng lại bước tiến chinh chiến thảo phạt. Đương nhiên là anh hy vọng thời gian càng dài càng tốt, Ôn Tửu lại đau đớn một giây mà như một năm, ước gì lập tức chấm dứt, vài lần thúc giục không có kết quả, thẹn quá thành giận bắt đầu giãy dụa. Cô luôn luôn là nữ vương, chỉ có cô ức hiếp người khác, nào có chuyện bị người đặt ở dưới thân tùy ý bắt nạt mãi lâu như vậy, xong việc nằm sấp trên giường, rất lâu không để ý tới Yến Luật, nếu không phải trong lòng yêu anh thì cô hận không thể ngấu nghiến anh một trận thì mới hết giận. Yến Luật cũng biết chính mình có chút không khống chế được, dùng lực quá mạnh. Lập tức dùng điệu bộ ăn nói khép nép chưa từng làm trong đời để cười làm lành nhận tội, nhỏ giọng dỗ dành Ôn Tửu cả buổi, rồi ôm cô đi nhà vệ sinh, cúi đầu xưng thần cẩn thận hầu hạ, thế này mới làm cho cô thoáng hết giận. Yến Luật dùng chăn phủ giường quấn Ôn Tửu, ôm đến sô pha, trước ôm lấy chăn, sau đó cười nói: “Anh đi đổi ga giường.” ... Mời các bạn đón đọc Tình Bất Yếm Trá của tác giả Thị Kim.