Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Chiêu Ma

Bối cảnh câu chuyện được diễn ra vào năm 1843 vào giai đoạn Napoléon vừa kết thúc vài chục năm Chỉ vì muốn hiểu rõ được sự kinh khủng của ác mà  André tham gia trò chơi triệu hồi ma quỷ của nhóm dị giáo. Tất cả mọi người chết hết rồi, chỉ có cậu còn sống, vì dường như ác ma theo dõi cậu. *** Thụ là nhà văn khá nổi tiếng ở Paris. Nổi tiếng là xinh đẹp khiến cho cả nam nhân lẫn nữ nhân đều thích. Nhưng thụ lại thích Isabel, em gái công tước. Có lần thụ đi nhà hát gặp được hai anh em công tước, vì muốn gây sự chú ý của Isabel nên thụ xin một vai diễn, cuối cùng được đẩy cho vai diễn là nữ, một cô gái xinh đẹp. Thụ đẹp nên diễn gái đẹp cũng hợp tình hợp lý. Cuối cùng như nguyện, thụ được gặp Isabel, gặp là sử dụng những lời hoa mĩ nhất để bày tỏ tình yêu với nàng. Thụ có quen một quý bà , nhờ quý bà làm lễ chiêu ma lấy cảm hứng. Quý bà đồng ý vài ngày sau sẽ làm.                            Thụ được mời ở ngủ lại trong biệt thự của Isabel. Ngày hôm sau hai người đi săn, thụ bị bắt cóc, quý bà bắt cóc thụ vì muốn cho thụ mang thai của ác ma được triệu hồi . Công xuất hiện giết ác ma quất thụ luôn. Ngày hôm sau công lấy thân phận Isabel hỏi thăm thụ, sáng là người ôn nhu dịu dàng , tối thì đòi hỏi thụ vô độ. Hai tháng sau thụ phát hiện thân phận của công là Isabel. Thụ phát hiện bản thân mập ra, tưởng bị ác ma nhập thân nên nhờ công giúp đỡ. Công sợ ác ma làm hại thụ nên cố gắng đọc sách để giải quyết. Bốn tháng cố gắng bị đổi lấy một câu sống bao nhiêu năm vẫn là người mù chữ của thụ :)))       Khi đến tháng thứ mười , thụ đẻ ra ác ma, đặt tên là Louis. Mới đẻ ra thụ còn tính giết, hai ngày sau công hỏi lại có muốn giết hay không thì thụ lên án công ác độc. Mấy năm sau thụ lại sinh thêm một cặp song sinh nữ.  *** Khi André nhìn thấy phu nhân Durand lần nữa, cậu đang từ Bordeaux quay lại Paris, xe ngựa chạy qua một con phố. Tiểu ác ma rất hiếu động, nghịch ngợm nhảy lên nhảy xuống mở cửa sổ ra, suýt nữa thì té xuống. *Bordeaux (Pháp phát âm: [bɔʁ.do]; Gascon: Bordèu; Basque: Bordele), là một thành phố cảng quan trọng của Pháp, toạ lạc ở hạ nguồn sông Garonne. Vùng đô thị Bordeaux là vùng đô thị lớn thứ năm của Cộng hoà Pháp, với tổng dân số 1.105.000 người. Nó là thủ phủ của vùng Nouvelle-Aquitaine thuộc miền tây nam nước Pháp. Biệt danh của thành phố là “La Perle d’Aquitaine” nghĩa là “Hòn ngọc của vùng Aquitaine”. Bordeaux được xem như là thủ phủ của rượu vang thế giới, đây cũng là chủ nhà của hội chợ rượu vang chính của thế giới Vinexpo rượu vang được sản xuất ở đây từ thế kỷ VIII. André sợ đến ngừng thở, cũng may công tước Normandie nhanh tay lẹ mắt xách cổ áo tiểu ác ma ném về. Cậu thở phào nhẹ nhõm, đang định đóng cửa sổ thì thoáng thấy một phụ nữ già nua trong ngõ tối, gương mặt rất quen. André nhìn kỹ lại, nhận ra đó chính là phu nhân Durand mất tích đã lâu. Ngõ tối kia là phố đèn đỏ nổi danh, đầu ngõ thường có phụ nữ lộ ngực đứng đó, chỉ cần trả một hai cent là được vui vẻ. Cậu không ngờ phu nhân Durand cao ngạo sẽ trở thành gái điếm, nhưng cậu không hề thông cảm. Tuy lòng dạ cậu không xấu nhưng vẫn không sẵn lòng tha thứ cho một người từng muốn giết cậu. Huống chi phu nhân Durand còn từng giết chết nhiều cô gái vô tội chỉ vì tiền tài và cuộc sống xa xỉ. Công tước Normandie ôm lấy cậu từ phía sau rồi đóng cửa sổ lại, ngõ tối, gái điếm và phu nhân Durand bị xe ngựa ném lại phía sau rất xa. Bất ngờ chạm mặt, sau này suốt đời sẽ không gặp lại nữa. André hỏi: “Trước đây tại sao anh không giết bà ta?” Tất cả đều bị giết, ngoại trừ phu nhân Durand. Công tước thờ ơ trả lời: “Tội lỗi của con người không nên bù đắp bằng cái chết, bà ta sống để chuộc tội.” Nghèo khó, ốm đau, sỉ nhục…. Tội lỗi chồng chất bao nhiêu thì phải sống để trả lại. Trước kia bà ta dùng sinh mạng các thiếu nữ vô tội hiến tế cho ma quỷ đổi lấy cuộc sống giàu sang thoải mái, hiện tại phải làm để trả lại. André hơi ngạc nhiên về quan niệm chuộc tội của ác ma, ở mức độ này, tựa hồ còn công bằng hơn cả luật pháp. Vô tình gặp phu nhân Durand là chuyện ngoài ý muốn, thực tế, André đã sớm quên bà ta. …. Gần đây André có một nỗi phiền muộn – “Tại sao em lại mập nữa rồi?” Mặt tròn một vòng, bụng lại bắt đầu có rất nhiều thịt mỡ, cậu phải mặc quần áo rất rộng mới không thấy người mập lên quá rõ ràng. Hai đầu lông mày công tước giật một cái, rũ mắt nhìn bụng André, hàm hồ nói: “Có lẽ… do ăn nhiều.” Tiểu ác ma bên cạnh nghe được, đột nhiên cười phá lên. André chẳng hiểu ra sao: “Con cười cái gì, Louis?” Cậu bé ghét chết cái tên Louis cười không nổi nữa, buồn bực giải thích: “Con chỉ vui quá vì về đến nhà rồi.” Nghe vậy André cười nói: “Papa cũng vui.” …. Bụng André càng ngày càng lớn, còn cử động, giống hệt lần trước có tiểu ác ma. Vì đã có kinh nghiệm nên lần này cậu rất bình tĩnh, không bị dọa sợ đến phát khóc, cũng không có thỉnh thoảng u sầu ăn không ngon – Vậy nên lần này còn béo hơn lần trước. Đương nhiên béo không phải là trọng điểm, trọng điểm là tại sao ma quỷ thích nhập vào người cậu vậy? André nghiêm túc nói: “Đây là một vấn đề cần được xem trọng! Em không thích bị ma quỷ nhập vào người, mang đến cho em ít nhất mười tháng phiền phức. Công tước, phiền anh nhắn giúp một tiếng.” Công tước Normandie: “… Được.” Hắn cũng không ngờ nước thuốc vẫn còn tác dụng, xem ra phải nghiên cứu làm thế nào ức chế tác dụng của thứ thuốc kia. “Anh bảo đảm, lần tới sẽ không có ác ma nhập vào người em.” André: “Được, em tin tưởng anh.” Vì vậy công tước Normandie lại nghiên cứu phương thuốc cổ truyền ma pháp, André tiếp tục vui chơi ăn uống, còn có chút mong đợi tiểu ác ma xuất hiện, có thể nói tâm trạng vô cùng tốt. Thế nên lúc sinh, cậu không bị giày vò nhiều đã sinh được hai bé gái – Alizée và Isabel. André kiên trì đặt tên một bé gái là Isabel, vì cậu cho rằng cô gái nào có tên này chắc chắn sẽ vô cùng sinh đẹp. Nhưng đối với công tước Normandie mà nói, đây là bằng chứng chính xác André nhớ mãi không quên Isabel. André lại nghĩ công tước không nói lý, hắn thì nghĩ cậu yêu người phụ nữ khác, hai người bắt đầu chiến tranh lạnh kéo dài năm ngày. Sở dĩ thời gian qua ngắn là do công tước vô tình nói ra chân tướng André mang thai không phải do ma quỷ nhập vào người. André bị đả kích mạnh, công tước tự biết đuối lý, trong lòng lo lắng, đến nước này đành kết thúc chiến tranh lạnh. Thời gian rất dài sau đó André mới tiếp thu chuyện tiểu ác ma và hai tiểu tiểu ác ma là do cậu sinh ra, sau đó dần dần cảm thấy rất tốt, thì ra là con của cậu, có lẽ sau này sẽ có cháu trai không chừng. Sau trăm tuổi, cuối cùng sẽ không cô độc. Mời các bạn đón đọc Chiêu Ma của tác giả Mộc Hề Nương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ly Hôn Rồi Yêu
Ly Hôn Rồi Yêu là một câu chuyện khá dằn vặt giữa hai nhân vật chính. Yêu là thẳng thắn với người đó là mình đã lên giường với người khác, yêu là khi người đó gặp khó khăn những không giúp đỡ vì nghĩ rằng người đó không hề xứng với tình yêu của mình. Và cũng chính như thế mà câu chuyện trên nhận không ít tranh cãi từ phía mọi người, một bên thì bênh vực nam chính, bên còn lại bênh vực nữ chính... Vậy nguyên nhân là do đâu, là nam chính hay nữ chính sai? Hay lỗi là do định mệnh đưa đẩy? Cùng đón đọc truyện để hiểu rõ nội dung như thế nào nhé!!! *** Vũ Minh: Tôi chưa bao giờ nghĩ, tôi và cậu còn có cơ hội gặp lại, mà lại trong tình huống như thế này. Lần cuối cùng nghe được tin tức của hai người, là vào hai năm trước, cậu tỉnh lại sau bốn năm hôn mê, tôi đã nghĩ: rốt cuộc cô ấy đã đạt được ước mơ bấy lâu của mình rồi, vậy thì tôi tình nguyện buông tay, thật không ngờ, kết cục là thế này. Tần Bân, tôi đã từng rất hận cậu, luận về tướng mạo, gia thế, tài hoa, cậu không bằng một góc của tôi, nhưng cô ấy lại chọn cậu, cho dù cậu trở thành người thực vật, cô ấy vẫn cuồng dại với cậu như cũ không thay đổi. Tôi đã từng nghĩ, nếu như tôi khiến bệnh viện từ bỏ việc trị liệu cho cậu, để cậu chết đi, vậy có thể chấm dứt sự rối rắm giữa ba người chúng ta hay không. Nhưng hôm nay, nghe tin cậu đã chết, đứng trước mộ cậu, tôi lại chẳng hề vui sướng tí nào. Ân oán giữa chúng ta nên kết thúc ở đây, cũng đã đến lúc trả lại cho cô ấy một cuộc sống bình yên… Mời các bạn đón đọc Ly Hôn Rồi Yêu của tác giả Dạ Ngưng Tử.
Luân Khả Khải Hoàng
Chúng tôi đến với thế giới này nhờ vào phương pháp mang thai hộ. Chúng tôi có hai người cha, cũng là hai tượng đài, đó là BaBa và Daddy. Chúng tôi là tinh hoa của tượng đài đó. Thế nào gọi là 'Sống Không Vui'? *** Cố Nhạc Luân - sinh viên năm cuối - khoa Quản Trị Kinh Doanh Quốc Tế - trường đại học kinh tế Bắc Kinh. Là đại công tử của tập đoàn công nghệ và dịch vụ Hải Nhân, một trong những tập đoàn hùng mạnh nhất thành phố. "Ui da!!!!!" Đại công tử vừa mới bị đụng đầu vào tường do vừa đi - vừa đọc sách - vừa ăn dâu chấm socola. Cận vệ ba người từ đâu đó nhào ra: "Cậu chủ. Có làm sao không?" - một người nữa quan sát vết thương trên trán - "Dường như đang sưng lên rồi. Cậu có cần đến gặp bác sĩ thẩm mĩ không?" Cố Nhạc Luân xị mặt. Không phải chứ? Bị đụng một cái thôi mà. Đầu bổn thiếu gia đây làm bằng giấy chắc?   Mời các bạn đón đọc Luân Khả Khải Hoàng của tác giả Catherine Võ.
Làm Quả Phụ Thật Khó
Kiếp trước, nàng tham vinh hoa phú quý, thầm mong một cuộc sống giàu sang, người người vọng ngưỡng Chính vì vậy nàng bị phụ thân bán vào Tống phủ làm thiếp Cuối cùng nhi tử chính mình mang nặng đẻ đau, đi một vòng qua quỷ môn quan mới sinh hạ được, lại bị người cưới đoạt Bản thân kết cuộc là chết dưới mộc côn --- Quế Thanh Thanh nhìn khuôn mặt có chút quen thuộc, nhớ tới đây là Lý Đồng thím Tống thị, vẫn đối xử với nàng rất tốt, mắt thấy thím mở hộp đựng thức ăn ra, một cỗ mùi thơm xông vào mũi, Quế Thanh Thanh không khỏi hoảng hốt, tất cả thế nào lại chân thực như vậy? Chẳng lẽ mình không phải linh hồn? Chẳng lẽ mình còn sống? Chẳng lẽ trọng sinh trở lại mười năm trước sao? Nếu như được sống lại một lần, nàng không muốn tranh cường háo thắng, nàng không quan tâm ai vinh ai bại Nàng thầm nghĩ làm lại một cuộc sống mới, nàng muốn dựng nghiệp bằng bản thân dù cho chỉ có đôi bàn tay trắng Nàng sẽ có cuộc sống mới, gia đình mình, sẽ vượt qua nghèo đói Còn những kẻ đã hãm hại nàng, những kẻ trước kia chà đạp nàng,... đi chết đi! *** Cuộc đời của Quế Thanh Thanh là một chuỗi bi kịch. Khi còn ở nhà thì phụ thân không thương, kế mẫu bắt nạt. Nàng từng có một phu quân, gia đình cũng khá hoà thuận, có điều, bao nhiêu tiền đều dùng để chữa bệnh cho hắn. Thế mà phu quân của nàng vẫn không qua khỏi. Nàng có một nhi tử nhưng sau khi phu quân nàng mất được một năm, nhi tử cũng bạo bệnh mà qua đời. Kế mẫu vì bạc nên ép gả nàng đến Tống gia. Tại đó, Quế Thanh Thanh bị phu quân thứ hai bắt gian tại trận (mặc dù nàng không có), bị đánh chết, bị bắt mất nhi tử. Sau đó nàng được trùng sinh vào thời điểm trước khi tái giá cùng phu quân thứ hai. Nàng quyết tâm không làm thiếp nhà giàu. Nàng gặp được nam chính Lý Tùng, người đại ca đã bỏ xứ ra đi từ lâu của phu quân. Cuối cùng hai người đến với nhau và HE. Nam phụ Tống Tử Kiều bị diệt tộc, mối thù của Thanh Thanh được trả đủ. Bạn nào thường đọc review của mình sẽ biết mình không thích điền văn. Truyện này tuy không dài lắm, nhưng cũng đủ làm mình thấy ngán  Có điều, nam chính thương và nghe lời nữ chính lắm. Nữ chính đã qua một đời nên hiểu chuyện, trưởng thành hơn, không yy, bàn tay vàng. Truyện nhẹ nhàng lắm, bạn nào thích điền văn có thể nhảy hố thử. Mình vẫn là quay lại với nữ cường thôi :3 Cho truyện này 3.5/5 điểm. *** Truyện bắt đầu bằng cảnh Quế Thanh Thanh bị người chồng thứ hai bắt gian tại trận (mặc dù nàng không có), bị đánh chết, bị bắt mất đứa con trai mình đứt ruột đẻ ra chỉ vì nàng chỉ là một di nương, một di nương đã từng có một đời chồng. Cuộc đời của Quế Thanh Thanh có thể nói là bi kịch tiếp nối bi kịch. Mẹ nàng sau khi sinh nàng ra được hai năm thì mất. Cha nàng cưới thêm vợ mới, sinh được một đứa con trai. Cha nàng vốn dĩ là một kẻ nát rượu, cái gì cũng được chỉ cần không cắt rượu của ông. Kế thất của nàng là một người phụ nữ đanh đá điển hình, luôn bắt nàng làm nhiều, bỏ đói, chỉ để cho bà ta và đứa con trai của bà ta được ăn no mặc ấm. Ở nhà như thế, nhưng khi lấy chồng còn khổ hơn, nàng lấy phải một con ma bệnh, tuy vợ chồng ân ái là thế, nhưng bao nhiêu tiền của lần lượt đội nón ra đi theo căn bệnh của chồng nàng. Việc duy nhất hắn ta làm đúng là để lại cho nàng một đứa con để thủ thỉ. Trời bất công, ông không muốn nàng hạnh phúc, nên sau khi chồng mất được một năm, con trai nàng cũng bạo bệnh mà qua đời. Lúc này, mẹ kế vì bạc, đã ép gả nàng đến Tống gia, đây chính là nguồn cơn gây nên cái chết tang thương của nàng. Có lẽ người mẹ ở trên trời của nàng xót thương cho đứa con gái số khổ, bà đã cho nàng trọng sinh lại thời điểm sau khi con trai và chồng đầu mất. Tại đây, nàng nhất quyết thề, dù làm thê nhà nghèo cũng không bước vào làm thiếp nhà giàu. Cũng tại đây, nàng gặp được anh chồng, người anh cả của chồng nàng đã bỏ xứ ra đi từ lâu rồi. Anh mang trong mình một khuôn mặt không được bắt mắt, rổ rá cạp lại họ nên duyên. Bằng kiến thức từ kiếp trước, nàng dần gây dựng một cuộc sống mới tốt hơn, có chồng, có con, giúp đỡ anh chị em trong nhà. Truyện này tuy có cực phẩm, nhưng không quá thủ đoạn, truyện nhẹ nhàng, thích hợp cho những ngày làm việc căng thẳng đó. Mời các bạn đón đọc Làm Quả Phụ Thật Khó của tác giả Thanh Phong Noãn.
Không Có Lai Sinh
Kiếp trước Thanh Liên chưa từng hối tiếc điều gì, nàng một lòng hộ chủ. Vương phi là người có ơn có nghĩa, nàng vì Vương phi gánh chịu kiếp nạn cũng không tính là gì. Chỉ là...một ánh mắt đã khiến nàng vương vấn, từ giây phút đó nàng đã quyết định hủy mình chỉ để không phải thẹn với ai. Vốn tưởng rằng chỉ có bản thân tự đa tình, không ngờ khi làm linh hồn cô lãng nàng thấy hắn...hắn vẫn lạnh lùng như vậy, hiên ngang trên chiến trường, lập nhiều công lơn, nhưng luôn cô độc một mình. Cuối đời, trước khi chết, nàng nghe rõ hắn gọi. Gọi ” Liên nhi.” Nàng chọn lựa, giữa vinh hoa kiếp sau được hưởng và cơ hội làm lại. Nàng phải chăng đã phụ hắn, làm hắn lỡ cả đời. *** -Tô Thanh Liên, qua đời năm mười sáu tuổi. Chưa hết dương thọ. Có công với quốc gia. Sau khi hết thời gian tại thế, được đầu thai làm Tam công chúa nhà Lương, cả đời bình an, cùng tướng công hưởng phước đến cuối đời. Một sợi chỉ hồng duyên phận chuẩn bị cột lấy hai số phận. Tướng công kiếp sau của nàng là chuyển thế của Vũ khúc tinh, Nhan Triệt, sẽ cùng lúc được đầu thai với Thanh Liên. Thanh mai trúc mã. Ân ái đến già. Một lúc nữa qua cầu Nại Hà, uống chén canh Mạnh Bà sẽ quên hết toàn bộ ký ức. Tô Thanh Liên, Vương phủ, Vương phi. Lưỡi kiếm kề ngay cổ. Giọt nước mắt của Vương phi. Kiếp này nàng không có gì ân hận. Ân tình cứu mạng của Vương phi cũng đã trả vẹn toàn. Chỉ có….   Mời các bạn đón đọc Không Có Lai Sinh của tác giả Phong Ca.