Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Máu Đọng

Cho đến khi Cố An Ninh biết thật ra bản chất của Thiệu Đình chính là một con sói, hơn nữa còn là một con sói không biết phục tùng, thì đã muộn mất rồi. Chọc phải một kẻ như vậy, ngoài chạy trốn ra thì cô không còn cách nào khác. Cơ mà người đàn ông này sao có thể buông tha cô dễ dàng như vậy được Thiệu Đình: “Tôi tính kế cả đời em, tất nhiên sẽ chịu trách nhiệm. Tôi chính là người đàn ông có trách nhiệm” Cố An Ninh: “…” ——— ———- Nói chung là chị Cố An Ninh thảm rồi *-* Đọc NGHỊCH LỬA thấy rất có cảm tình với chị này vì chị í tuy là tiểu thư khuê các nhưng lại rất tốt tính, biết nhường nhịn, tuy có hơi ngốc một tí (bằng chứng là nghe lời anh Thiệu Đình kiếm chị Vãn Thu về ngủ với ny), nhưng cũng không hề đáng ghét tí nào. Giờ rơi vào tay anh này chả hiểu đầu cua tai nheo ra sao mà như tù nhân *-* *** Buổi tối về Cố An Ninh muốn tìm cơ hội nói với Thiệu Đình chuyện có em bé; lúc đám cưới cô mặc chiếc váy trắng Hàn Quốc thắt đai lưng, che bụng rất kỹ, bụng ba tháng lại không nổi rõ. Cô thật ra rất sốt ruột và muốn chia sẻ tin tốt này với anh Quản gia thấy bọn họ cùng nhau trở về thì cười toe toét: “Tôi đi chuẩn bị bữa ăn khuya cho hai người” Thiệu Kính gật đầu, lúc này mới thôi nắm tay cô sau cả ngày: “Anh đi tắm” Cố An Ninh gật đầu. Thiệu Kính đứng im không động đậy, nhìn cô chằm chằm. Cố An Ninh nghi hoặc nhíu mày, hỏi có chuyện gì. Anh hơi lúng túng, nắm vai cô, cúi xuống lẩm bẩm: “Em vào phòng ngủ chờ anh, anh phải luôn nghe thấy giọng em” Không ngờ anh lại thấy thiếu an toàn đến vậy, Cố An Ninh không tiền đồ mềm lòng, mặt hơi đỏ lên, lí nhí “Ừ” một câu. Lúc Thiệu Kính đi tắm, cô tựa lưng vào tường phòng tắm, thất thần, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bụng, có chút chờ mong vẻ mặt của Thiệu Kính khi biết cô mang thai. Trước kia, vì vấn đề tâm lý, cô kháng cự việc tiếp xúc với người khác phái, còn vì một số lý do đặc biệt khác mà không thể mang thai. Những chuyện này Thiệu Kính đều biết, anh hẳn đã chuẩn bị tâm lý về việc không thể có con, nhưng mà nào có ai không muốn có con mình đâu? Bây giờ, nhớ lại chuyện cũ thời trẻ, cô cảm thấy rất bình thản. Đi qua nhiều năm như thế, hiện tại hạnh phúc là tốt rồi, cứ giữ mãi chuyện quá khứ trong lòng cũng chẳng để làm gì. Cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, người đàn ông cao lớn rắn chắc đứng ở cửa, hoàn toàn…không mặc đồ, ánh đèn chiếu chếch lên gương mặt táo bạo. Cố An Ninh ớ người nhìn qua, liếc mắt còn có thể thấy rõ ràng từ đầu đến chân anh, tầm mắt còn dừng lại ở chỗ to lớn hoành tráng một lúc lâu. Mặt cô nóng bừng lên, nói chuyện cũng không trôi chảy: “Anh…anh làm gì đấy?” “Nói chuyện với anh ba phút” Anh nói rất thản nhiên, đưa tay ôm lấy cô về bên người, áp vào cơ thể vẫn còn dính nước của mình. Cố An Ninh chưa kịp nói gì, đến lúc phản ứng được thì đã bị anh đặt lên bồn rửa mặt. Dục vọng trong mắt anh quá rõ ràng, Cố An Ninh cực kỳ quen thuộc ánh mắt này; nhớ đến lời bác sĩ dặn dò lòng còn lo lắng, định nói thì miệng đã bị chặn lại. Anh hôn rất quyết liệt, như con sói đói đã lâu. Môi bị cắn mút nhưng lại cảm thấy thoải mái, thân thể cũng nhanh chóng được ôm chặt. Cố An Ninh cảm nhận được dòng điện tê dại chạy khắp toàn thân; anh hôn rất sâu, cơ thể dần cảm thấy thả lỏng, lại rung động, rồi lại như chưa đủ, đòi hỏi anh thêm. Cô ngoan ngoãn hé miệng để anh tiến vào, chiếc lưỡi tỉ mỉ liếm láp. Thiệu Kính rất thỏa mãn với sự đáp lại của cô, lòng bàn tay vuốt ve tấm lưng trần, trượt xuống một đường, sượt qua dây áo lót. Khoảnh khắc da thịt va chạm, hai người đều run rẩy. Có lẽ do đã lâu rồi hai người không thân mật, hơi thở đều trở nên nặng nề hơn, tay chân quấn quýt, dán sát vào nhau. Lúc tách ra sự khao khát trên mặt Thiệu Kính càng rõ ràng hơn, tay anh còn không ngừng đi xuống, cả bàn tay phủ lên mông xinh của cô *ôi ghi là mông xinh mà buồn cười quá, nhưng “kiều cử mông” chả biết nên ghi thế nào * Anh nắn bóp bừa bãi, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn Cố An Ninh, như thế muốn xem phản ứng chân thật của cô, bướng bỉnh mà kiên trì. Cố An Ninh xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, nhưng thân thể lại không nói dối, cô cảm nhận được rõ ràng khát vọng tuôn chảy từ nơi bí mật. Đá cẩm thạch dưới người ướt đẫm, cô ngượng ngùng cúi thấp đầu nhưng lại bị anh giữ cằm nâng lên: “Anh muốn nhìn em sướng” Giọng nói vì dục vọng mà trở nên khàn khàn, vẻ mặt gợi tình vô cùng, ánh mắt thâm tình mời gọi khiến cô không thể kiểm soát được bản thân. Cố An Ninh nuốt nước bọt, nắm chặt cổ tay anh: “Thiệu Kính, em…” “Đừng nói nữa” – Thiệu Kính chọc trán cô, lòng bàn tay đổi hướng, nhẹ nhàng xoa bắp đùi cô: “Ngoan nào, tách chân ra anh xem chút” Cố An Ninh cắn chặt môi lắc đầu, Thiệu Kính cậy mạnh đè cô xuống, sục sạo chỗ lầy lội, chỉ một lúc là thấy được một dải chất lỏng chảy ra. Điều này khiến anh có chút thụ sủng nhược kinh, sau đó nhìn cô đắc thắng: “Không muốn thật à? Ướt thế này cơ mà?” Cố An Ninh quẫn bách không mở mắt, đương nhiên cô không phải là đối thủ của người nào lưu manh kia rồi, lên giường vĩnh viễn không có phần thắng, đành phải nắm chặt cổ tay anh: “Anh dừng lại đã, em có chuyện muốn nói” “Vừa làm vừa nói, ngại cái gì” Thiệu Kính nói xong đã kéo chân cô vòng qua lưng, con quái vật to lớn giữa rừng xanh thét gào ở trước lối vào; cách lớp vải ren mỏng, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ và sức mạnh của nó. “Đáng ra có thể kiên nhẫn hơn, nhưng anh không nhịn được” – Anh cúi xuống cắn thùy tai cô, nhỏ giọng thổi – “Thấy em là anh cứng” Cố An Ninh đã có phản ứng, anh tiến quân tấn xông cô, con thú ấy va chạm thân mật với bắp đùi cô, làn da vốn trắng mềm biến thành đỏ ửng. Lúc này chỗ đó càng không xong, bị đâm chọc đến cô choáng váng. Ngón tay thon dài hơi dùng sức, kéo quần lót cô ra. Cố An Ninh không kịp kêu thì anh đã ấn vào giữa hai cánh hoa. --- Thái dương Thiệu Kính lấm tấm mồ hôi, ánh mắt nhìn cô sâu thẳm: “Chân nâng lên một chút, bên trong thả lỏng ra, ngậm chặt quá” Cố An Ninh bị lời nói trắng trợn của anh làm vừa ngượng vừa ngại, giữ chặt cánh tay anh, đấu tranh: “Đừng đi vào, làm con bị thương giờ” Thiệu Kính đang cúi đầu chăm chú nhìn nơi tiếp xúc của hai người, sống lưng chợt cứng đờ. Cố An Ninh căng thẳng nhìn anh, thấy anh nghi hoặc nhìn mình, tim cũng đập dồn dập: “Em có thai” Thiệu Kính nhíu mày, trông mặt hết sức buồn cười, nhếch môi mà mãi không nói chuyện. Cố An Ninh bị phản ứng của anh làm cho dở khóc dở cười: “Anh không thích à?” Thiệu Kính sửng sốt một hồi lâu: “Sao lại có thai được?” Cố An Ninh đảo mắt: “Thì anh làm em có thai chứ sao” Mời các bạn đón đọc Máu Đọng của tác giả Phong Tử Tam Tam.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Độc Tình - Lục Xu
Nếu bạn đem sự hy vọng vào người khác giảm đến mức ít nhất, bạn sẽ không phải đối mặt với cảm giác thất vọng tràn trề... *** Gần đây chắc hẳn tất cả các mọt sách đều đang bấn loạn với tác phẩm vừa mới ra mắt “Độc tình” của Vanvietbooks’ Page, đặc biệt những bạn là fans của Lục Xu. Vậy "Độc tình" có gì khiến các bạn nô nức đổ đi mua sách như thế? Theo như lời ĐVPH Vanvietbook’s Page đã từng "nhá hàng": “Cuốn sách giúp bạn giữ vững niềm tin vào tình yêu sau những cơn bão lòng”(*), là “câu chuyện tình đầy bất ngờ và lãng mạn, đậm chất cổ tích ngọt lịm đến đáy tim” (*) và có khi “hơn cả một câu chuyện cổ tích” (*) . Ừm, nghe cũng hấp dẫn đấy chứ, tội gì mà các fan ngôn tình không nhảy hố này nào. Cá nhân mình khi mua cuốn truyện này, không phải vì Lục Xu, càng không phải bấn loạn chuyện tình của Lộ Thiếu Hành và Lê Họa, mà vì lý do vô cùng “chính đáng”: Yêu cái đẹp :’) :’) Cái đẹp đầu tiên mà mình muốn nhắc đến là bìa truyện. Bìa lấy tone màu chủ đạo là xanh rêu hơi ngả than - đen và phần chữ có hiệu ứng khắc nổi ở giữa trên nền màu đỏ khá nổi bật và bắt mắt. Giá mà ĐVPH có thể dùng kỹ thuật in dập nổi cho bìa này thì còn đẹp hơn nữa. Cái đẹp thứ hai là ba tấm THIỆP CƯỚI - quà tặng kèm trong bản sách đặc biệt. Mấy quà tặng như postcard hay bookmark thì hầu như sách nào cũng có, lâu cũng thấy hơi nhàm chán. Nhưng quà tặng lần này đánh trúng vào tâm lí yêu thích các cặp đôi của mình, và tấm thiệp cưới cũng khá đẹp (đến nỗi mình còn định sau này làm đám cưới phải dùng kiểu thiệp như vậy đi mời khách cơ :v). Về chất lượng, giấy in vẫn là loại giấy trắng ngà, mực in đều, không có tình trạng bị lem và nhòe chữ, tuy nhiên mình đang hơi phân vân không biết là do chất giấy lần này hơi mỏng hay có thể do mực in đậm quá, mà có tình trạng "chữ xuyên trang". Phần gáy sách được đóng chắc chắn, nhưng tình trạng keo dính vào gáy sách vẫn có, tuy đã được xử lý tương đối. Về nội dung, mình không rõ có phải do Lục Xu viết "không đến" cảm xúc nhân vật và diễn biến truyện cần có hay không, nên ý tứ câu chữ chưa thật sự rõ ràng. Vẫn còn những câu văn chưa trôi chảy cho lắm, đọc hơi khó chịu một chút. Theo như giới thiệu của VV thì đây là “câu chuyện tình đầy bất ngờ và lãng mạn, đậm chất cổ tích ngọt đến đáy tim” (*), Vanvietbook’s Page cũng đã đưa ý kiến của độc giả về Độc tình như thế này: “ 'Độc tình' thực sự là một cuốn sách mà bạn nên đọc trong những thời khắc giao mùa, trong những tiết trời ngày thu dịu dàng như thế này. Truyện không có nhiều cao trào gây đau đớn, giọng kể đều đặn như những đường bút vẽ lên bức tranh màu đỏ của tình yêu, của chất độc, khiến cho bạn chìm đắm vào trong đó. Gấp cuốn sách lại, biết đâu bạn sẽ nhận ra: hình như mình cũng đã trúng "độc" của câu chuyện này rồi cũng nên. Hãy thử đi! ❤”️ (*) "Độc tình", đúng như cái tên của nó, một cuốn sách 'có độc'! Các bạn fan Lục Xu hẳn đã quá quen với đặc điểm nhân vật trong truyện của tác giả này rồi phải không? Ở "Độc tình", tuy nam nữ chính đều là hoàng tử và lọ lem cả đấy, nhưng mỗi người lại có một tình huống "oái oăm" riêng. Họ tình cờ bị nhân duyên đưa đẩy, gặp gỡ nhau, rồi yêu nhau, dù cho tình yêu ấy có ngang trái đến đâu. Có thể tình yêu ấy của hai người trong mắt người đời là trái đạo lí, là vô liêm sỉ, nhưng đối với người trong cuộc, họ chỉ lựa chọn đi theo tiếng trái tim mách bảo. Cuộc tình dù đúng hay sai, cho đến khi gặp được đúng người, chúng ta chỉ đang yêu một cách tạm bợ mà thôi :v :v Nếu bạn hỏi mình có suy nghĩ gì về Lộ Thiếu Hành và Lê Họa, thì đây thực sự là một cặp đôi hoàn hảo và hợp với nhau. Nữ chính thực dụng nhưng tận sâu bên trong lại là một người tự cao đến ích kỉ, khép chặt trái tim mình lại với thế giới, nên không ai có thể hiểu cảm xúc của cô. Còn nam chính lại là người xuất sắc về mọi mặt, "con nhà người ta" trong mắt mọi người, nhưng nội tâm anh lại luôn bị dày vò vì phải cân bằng mọi thứ. Ai bảo hoàn hảo là sung sướng, là dễ dàng? Nhưng dù thế nào chăng nữa, Hoàng Tử sẽ tìm được Lọ Lem và câu chuyện cổ tích luôn luôn có cái kết đẹp. Giống như Vanvietbook’s Page từng nói: “Lê Họa vẫn phải về với Lộ Thiếu Hành, mọi thứ khác đều không quan trọng”. (*) Cũng như chính Lục Xu đã từng viết: “ ….BẠN THÂN MẾN, XIN ĐỪNG TÌM HIỂU SÂU, CON NGƯỜI CHỈ CẦN NHỚ ĐẾN CÁI KẾT TƯƠI ĐẸP KIA LÀ ĐỦ RỒI”... (**) Đúng vậy, bạn chỉ cần nhớ đến cái kết tươi đẹp kia là đủ. Bạn nào có cùng cách nghĩ giống mình thì like hoặc thả tim, share thì càng tốt, để các staff có động lực làm việc nhé. Bạn nào có ý kiến khác thì cmt góp ý, các staff sẽ tiếp nhận và trả lời. Cuối lời, chúc các bạn tìm được một cuốn sách hay, tranh thủ thời gian nằm ườn ra đọc nhé. Yêu thương mọi người. !! Chú thích: (*) : Trích nguyên văn từ Vanvietbook’s Page (**): Trích dẫn từ Đừng nói với anh ấy tôi vẫn còn yêu 2. Review by Bảo Huỳnh công chúa Mời các bạn đón đọc Độc Tình của tác giả Lục Xu.
Cám Dỗ Chí Mạng - Mặc Bảo Phi Bảo
Vào nửa năm trước Trình Mục Vân và Ôn Hàn đã gặp nhau lần đầu tiên, khi đó Ôn Hàn quen biết với anh dưới danh nghĩa anh là một lạt ma quy y của Phật, một người đàn ông có Phật tính nhất mà cô từng gặp. Tuy nhiên trong một chuyến du lịch tới Nepal cùng bạn vào nửa năm sau thì cô vô tình gặp lại anh, vô tình ở chung trong một khách sạn, vô tình vướng vào một vụ án buôn lậu xuyên biên giới. Cô cho rằng anh là một lạt ma hoàn tục, nhưng kỳ thực anh mang trong mình một thân phận bí hiểm, một người đứng giữa ranh giới trắng và đen, thiện và ác, anh làm gì, nghĩ gì dường như không ai có thể đoán định. Họ như trúng tiếng sét ái tình, cứ như vậy mà chìm vào mối tình đầy nguy hiểm và kích thích. Lựa chọn ở bên anh, đồng nghĩa với việc cô lựa chọn một cuộc sống mà cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào... *** Trình Mục Vân uy danh vang cả đất nước Nga lẫn Trung Quốc năm xưa vì muốn tìm kiếm kẻ phản bội trong chiến dịch truy quét băng đảng buôn lậu xuyên quốc gia mà ẩn giấu thân phận, quy y làm lạt ma ở đất Tây Tạng. Tại đó, anh cùng Ôn Hàn có lần gặp mặt đầu tiên, cô coi anh là người đàn ông có phật tính nhất mà cô từng gặp, còn anh thì âm thầm e ngại trước sự xuất hiện của cô. Lần thứ hai gặp mặt là ở Nepal, Trình Mục Vân tưởng lầm cô gái nhỏ là người được gài tới thăm dò anh, nhưng anh không ngần ngại mà bộc lộ sự rung động của mình trước con người non nớt mà chấp nhất của Ôn Hàn. Lúc này, chuyến du lịch vui vẻ của Ôn Hàn cùng bạn bè bỗng đảo lộn hết vì những âm mưu đã được ấp ủ từ trước, còn cô thì cũng không có cách nào mà chìm đắm vào thứ cảm giác như chất rượu ủ lâu năm cùng nét hương thảo nồng ấm của vị lạt ma hoàn tục nguy hiểm mà quyến rũ kia. Người đàn ông ấy có quá khứ phức tạp, anh đứng giữa chính và tà, tự mình giữ giới theo phật từ năm mười lăm tuổi nhưng cũng chính là hiện thân của A tu la, là sự u ám của địa ngục giữa trần gian.   Mời các bạn đón đọc Cám Dỗ Chí Mạng - Mặc Bảo Phi Bảo.
Anh Có Thiếu Người Yêu Không? - Ngô Đồng Tư Ngữ
Đây là một câu chuyện theo đuổi tình yêu miệt mài của cô nàng “ốc sên” Trần Khinh đối với thiên tài y khoa Hạ Đông Giá. Có thể khái quát chuyện theo đuổi tình yêu của Trần ốc sên bằng câu: “Tốc độ nhanh nhất của ốc sên bò là 8,5m/giờ, mà Trần Khinh cảm thấy cô theo đuổi Hạ Đông Giá còn chậm hơn cả ốc sên”. Trần Khinh là một cô gái mập mạp, hơi ngốc nghếch nhưng thừa lòng nhiệt tình, tốt bụng, chân thành và rất cố chấp, cô đã thích anh chàng Hạ Đông Giá lạnh lùng, “xấu bụng” từ năm mười chín tuổi và thích anh suốt hai năm, liên tục tỏ tình và cũng liên tục bị từ chối. Nhưng cô càng chiến càng bại, càng bại càng chiến, mãi cho đến khi phấn đấu thi vào cùng trường đại học với anh thì bỗng phát hiện ra một sự thật rằng anh đã có “người trong mộng”, tuy hai người đã sớm chia tay nhau. Cô quyết tâm từ bỏ, nhưng rồi biến cố cứ lần lượt đã nảy sinh: một trận động đất lớn xảy ra, Hạ Đông Giá thuộc nhóm người tình nguyện đến khu thiên tai để tham gia cứu hộ, Trần Khinh cũng bất chấp tất cả đuổi theo anh. Cũng chính lúc đó, nhiệt tình cùng sự cố chấp của cô đã khiến Hạ Đông Giá rung động; hay như Trần Khinh gặp phải những biến cố đánh mất đi người bạn thân nhất, bị những người bạn tin tưởng phản bội, đã khiến cho Hạ Đông Giá nhận ra được tình cảm của bản thân, quyết tâm yêu thương và bảo vệ cô;… *** “Nhưng rồi có ngày bạn sẽ nhận ra, điều đáng để chúng ta gìn giữ, trân trọng nhất chính là hiện tại, cho dù nó vất vả gian khổ đến mấy, vì hiện tại có hỉ nộ ái ố của chúng ta, có nỗ lực của chúng ta và có chúng ta.” "Tình yêu tuổi thanh xuân là thế, có những lời nói ra lại không có kết quả, nhưng có những mối tình không có kết quả chỉ vì ngại ngùng không dám nói ra." Mời các bạn đón đọc Anh Có Thiếu Người Yêu Không? của tác giả Ngô Đồng Tư Ngữ.
Tôi Không Hợp Yêu Đương - Bản Lật Tử
Hạ Duy, chủ một cửa hàng nail nho nhỏ, thiếu nữ đã gần 30 nhưng vẫn luôn mặc định mình chỉ 18, thích thả thính lung tung lừa gạt trái tim các cậu trai trẻ xong lại bóp nát trái tim người ta. Ấy ấy, bạn chớ đọc đến đây mà đã vội cho nữ chính là một người xấu xa, cái gì cũng có nguyên nhân cả. Lại nói dù đã từng quen vài người bạn trai, nhưng oái ăm thay khi người ta muốn nắm tay hay hôn cô thì cô lại cảm thấy buồn nôn và ghê tởm. Thế cho nên là cứ hể “thằng" nào mà muốn thân mật thì y như rằng bị cô “đá" ngay. Đây có thể xem là nguyên nhân nữ chính của chúng ta là gái già gần 30 mà vẫn là xử nữ đấy =]]] Còn nam chính của chúng ta? Vâng nam chính của chúng ta có thể nói là mẫu đàn ông mà đa số phụ nữ ngày nay đều ao ước. Đẹp trai, giàu có, nghiêm túc trong tình yêu, biết chăm lo nhà cửa và nấu ăn cực ngon - quả là một người chồng lý tưởng nhỉ? Vậy lý do gì khiến một người đàn ông hoàng kim như vậy vẫn là xử nam 30 năm?? Cũng có nguyên nhân cả? Chẳng là nam chính Giang Chi Châu cũng như nữ chính, bị mắc chứng bệnh sạch sẽ thái quá cũng như tính chiếm hữu quá mạnh. Anh không thể chấp nhận được việc người yêu của mình đã từng quen người khác. Đó, cho nên là dù gia đình anh đã cố mai mối không ít người, nhưng Giang tiên sinh của chúng ta vẫn không thể nào yêu đương nổi. Hai con người, hai số phận tưởng chừng không liên quan vậy mà lại có thể đến được với nhau. Và con người ta hay gọi đó là duyên phận. Và duyên phận của hai người là ở cùng chung cư, người tầng trên, người lầu dưới.  Duyên phận là cả hai cùng mắc chứng bệnh “sạch sẽ quái đản” kia :v  Duyên phận từ một chú mèo kiêu ngạo và một chú chó ngô nghê.  Duyên phận là một người nấu ăn ngon và một người thích ăn ngon. Duyên phận của họ bắt đầu từ những thứ rất nhỏ nhặt trong cuộc sống. Đọc truyện này thật sự làm mình cười muốn rụng răng. Nam chính của chúng ta đích thị là kiểu “trai thẳng" nói chuyện phũ phàng và thù dai lắm mọi người ạ. Nghĩ sao mà chỉ vì chị chậm trễ việc sửa ống nước làm phòng anh bị dột, mà anh qua thẳng tiệm làm nail của chị, đã thế còn thẳng tưng chỉ trích là “nước sơn móng tay rất có hại" nữa chứ :V khác nào đuổi khách của người ta đâu chứ. Nhưng chớ lo, nữ chính của chúng ta cũng chẳng vừa gì đâu, miệng mồm nhanh nhảu, đã thế còn thêm tính tình rất “tỉnh" nên mấy lời phũ kia của anh nhà cũng không làm chị tổn thương mấy đâu :V. Mà phải nói là mình cực kỳ thích hai anh chị này giận nhau luôn đấy. Chị thì cứ: “Em quyết định sẽ không để ý đến anh trong 24 giờ…”  “Em quyết định sẽ không đế ý đến anh trong 72 giờ…” Nhưng mà cứ đến buổi trưa, anh up hình “trưa nay ăn gì" thì y như rằng giận hờn gì đó chỉ là mây bây, đồ ăn ngon mới là chân lý. Hài hước không chỉ đến từ nhân vật chính mà còn từ dàn nhân vật phụ cũng dễ thương không kém. Hội chị em bạn bè của nữ chính vừa lầy vừa nhây thôi rồi. Thật sự đọc những chương có hội này, làm mình vô cùng hoài niệm về lũ bạn thời cấp ba đại học của mình ^^. Không biết cảm giác của mình đúng hay sai, nhưng với mình mạch truyện cũng như diễn biến khúc đầu truyện này so với những truyện trước của Bản Lật Tử có vẻ hơi chậm, nhưng xin yên tâm, càng về sau thì độ hài và sủng sẽ không làm bạn thất vọng đâu. Cá nhân mình thấy truyện vẫn mang phong cách của Bản Lật Tử. Vẫn là tình yêu đời thường, nhẹ nhàng nhưng vẫn không làm người ta chán, một điểm cộng mà mình quên nói nữa là mặc dù nam chính miệng có hơi phũ, hay ghen (mà cách ghen cực kỳ dễ thương luôn) nhưng tuyệt đối sủng vợ và là thê nô chính hiệu nha. Điểm trừ duy nhất của bộ truyện này là edit không mượt và lỗi chính tả nhiều. Nhưng nếu bạn yêu thích Bản Lật Tử cũng nhưng fan truyện 3S thì mình nghĩ hố này bạn phải nhảy đi thôi. :v Trích đoạn ghen với ngôi sao: “Mạc thiên vương kết hôn lâu rồi, ngay cả dấm chua của anh ấy mà anh cũng ăn sao?” “...” Giang Chi Châu nhếch miệng, nói với cô, “Anh không thích em thích người đàn ông khác, dù đó có là một ngôi sao đi chăng nữa.” …Hoá ra anh cũng ăn dấm với ngôi sao nổi tiếng nữa sao. “Được, em hứa em thích anh hơn em thích anh ấy, sau này sẽ cố gắng không nhắc đến tên anh ấy trước mặt anh nữa, nên... bây giờ mình có thể đổi phim của Mạc thiên vương xem được không?” Giang Chi Châu: “...” Trích đoạn hoá sói: “Được rồi, anh ước đi.” “Không cần phải ước được không?” Giang Chi Châu cảm thấy việc cầu nguyện với một chiếc bánh kem thật xấu hổ đó. Hạ Duy cảm thấy có bánh sinh nhật thì đương nhiên phải cầu nguyện rồi: “Nguyện vọng sinh nhật mà!” Giang Chi Châu im lặng một lúc lâu, quyết định thoả mãng nguyện vọng này của Hạ Duy. Hạ Duy thấy anh lầm bầm gì đó, tò mò hỏi: “Anh ước gì vậy?” “Muốn biết sao?” Giang Chi Châu vòng tay ôm lấy eo cô, giọng điệu trở nên mập mờ hơn: “Hy vọng tối nay chúng ta rất ân ái.” Hạ Duy: “...” Giang Chi Châu dứt lời lại hỏi cô: “Có cần mượn rượu trợ hứng không?” Hạ Duy: “...” Cô cảm thấy quả nhiên mình vẫn không hợp với yêu đương. ________ Review by #Hôn_Quân Bìa: #Lương Tiệp Dư Mời các bạn đón đọc Tôi Không Hợp Yêu Đương của tác giả Bản Lật Tử.