Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ - Vũ Cô Nương

Bọn họ, ngay từ khi bắt đầu vốn là anh em yêu thương thân thiết trong mắt mọi người, thấu hiểu lẫn nhau, lại cùng có bí mật không thể lộ ra trước người khác. Bọn họ, bởi vì tình yêu mà đến gần nhau, nhưng cũng bởi vì thù hận mà tách rời. . . .  *** "Tôi muốn so đo đó, như thế nào? Cô coi như là con cháu, quy tắc của nhà chúng tôi cô có quyền khoa tay múa chân sao? Tôi thấy tốt nhất là cô từ đâu chạy đến thì về chỗ đó đi, đừng cho tôi thấy mặt cô!" Lời nói bắt bẻ của Lạc Văn Huy khiến Bùi Nhã Phi nhất thời không đất dung thân. Cô còn có thể nói gì, rõ ràng người ta đã nói không muốn gặp cô rồi. Vì vậy Bùi Nhã Phi nhón chân lên từ từ trở về bên cạnh Lạc Thiểu Trạch, cố gắng cầu viện anh. Mắt thấy cánh tay của Bùi Nhã Phi sắp khoác vào cánh tay của con trai mình, Khương Ngọc Trân một phát bắt được con trai mình kéo đến bên cạnh mình, nghễnh đầu ra uy với Bùi Nhã Phi. Lạc Thiểu Trạch đứng ở bên cạnh lại không thể nói gì, vì vậy nhất thời Bùi Nhã Phi bị cô lập. "Thiểu Trạch, anh mặc kệ em như vậy sao, nhanh nói chuyện giúp em đi. . . . . ." Bùi Nhã Phi vừa lắc lắc thân thể làm nũng, vừa nháy mắt phóng điện với Lạc Thiểu Trạch. Nhưng, tất cả hành động bị Lạc Văn Huy thu hết vào trong mắt. "Cô không cần ở chỗ này mê hoặc con tôi, ban đầu chính là cô hại Thiểu Trạch thành cái bộ dạng kia, hôm nay cô lại tới đây dây dưa, đến tột cùng cô muốn làm gì? Có phải cô muốn hại Thiểu Trạch thảm hơn nữa cô mới chết tâm!" Lời nói Lạc Văn Huy, Bùi Nhã Phi không thể không để ở trong lòng. Lúc đầu cô đã tưởng tượng qua tình cảnh gặp ba của Thiểu Trạch, nhưng khi đó ít nhất cô còn ôm lấy một đường hi vọng với Lạc Thiểu Trạch, nhưng bây giờ nhìn lại, thì ra những thứ lệ thuộc kia cũng đã trở thành một yêu cầu xa vời. Lạc Thiểu Trạch cứ đứng nghiêm ở bên cạnh mẹ mình như vậy, không có ý muốn giúp đỡ cô. Nhưng mà, Bùi Nhã d.d;lq;d Phi sẽ không khuất phục, thật vất vả cô mới có được những thứ này, không thể nào bởi vì mấy câu không xuôi tai mà từ bỏ những thứ này đi, thứ cô muốn, vẫn chưa hoàn toàn lấy được. Bản thân Bùi Nhã Phi vẫn hiểu, cô biết, khi cô cùng người già trong nhà này tranh chấp, mình sẽ không thắng được, không bằng nghĩ thoáng nhịn xuống, chờ cơ hội tốt lại nói. Vì vậy, dưới con mắt mọi người, Bùi Nhã Phi cầm tất cả bao lớn bao nhỏ hàng hóa mua được đi về phía cầu thang, ngay cả chào hỏi cũng không có. Lần này, Lạc Văn Huy tức giận hoàn toàn. Ông thở phì phò đi tới trước mặt Lạc Thiểu Trạch, chỉ bóng lưng Bùi Nhã Phi trên cầu thang nói, "Lạc Thiểu Trạch, người phụ nữ này ba không thừa nhận, con từ nơi nào có được thì kéo về chỗ đó ngay, không cho cô ta ở lại Lạc gia. Còn nữa, tìm Lạc Mật Mật trở về nhanh lên. Ba muốn thấy Mật Mật." Đứng ở khúc quanh lầu, Bùi Nhã Phi nghe thấy rõ ràng. Đúng vậy, cô không được các người chào đón, nhưng các người đã cho cô cơ hội sống chung không? Bất kể là Lạc Thiểu Trạch hay là hai người già này, đến cuối cùng tất cả đều nghĩ tới Lạc Mật Mật, Lạc Mật Mật tựa như một con con ruồi, mỗi một lần xuất hiện lại gây uy hiếp với cô. Tốt, nếu là như vậy, tôi giúp các người đi tìm Lạc Mật Mật, nhưng từ này về sau, cô ta cũng đừng mơ tưởng trở về nữa. Bùi Nhã Phi để bao xuống, giơ tay cầm túi xách cùng chìa khóa xe lao xuống lầu, đi thẳng ra ngoài cửa, căn bản không có để ý tới người trong nhà. Lạc Thiểu Trạch ngồi ở bên cạnh bàn ăn thấy Bùi Nhã Phi, tiến lên giữ cô lại, "Nhã Phi, cô đi đâu vậy?" "Ai cần anh lo." Bùi Nhã Phi nhìn cũng không nhìn Lạc Thiểu Trạch, mắt trợn trắng lên nhìn về phía cha chồng ngồi trong phòng khách, "Nếu trong nhà này đã không chứa em, vậy còn không cho phép em đi ra ngoài than vãn sao? Chuyện cười!" Lời này rõ ràng là nói cho Lạc Văn Huy cùng Khương Ngọc Trân nghe, trong lòng hai người biết rất rõ ràng. Vì vậy, trợn mắt nhìn thẳng vào cô, Bùi Nhã Phi đường hoàng sải bước đi ra biệt thự. Ở trong mắt của Bùi Nhã Phi, những người già này đáng tôn trọng thì mới đi tôn trọng, nếu bọn họ không thích cô, vậy cô cũng không phí hơi sức để ý bọn họ. Cho nên, bây giờ Bùi Nhã Phi căn bản không để bọn họ ở trong mắt. Bùi Nhã Phi đi tới bên cạnh xe Audi, tiện tay mở khóa xe ngồi xuống. Sau đó, cầm điện thoại gọi Thuộc Oái Nương, "Này, Thuộc tổng, các người ở nơi nào?" "Cô có chuyện gì sao?" Giọng nói bên kia điện thoại vô cùng lạnh nhạt. "À, tôi muốn hỏi một chút Lạc Mật Mật ở chỗ của bà sao? Bà chuẩn bị làm gì?" Thuộc Oái Nương cười lạnh, "Dĩ nhiên ở chỗ của tôi, tôi đang làm tốt bổn phận của tôi." "Nhưng . . . . . Không được, tôi muốn gặp bà một lần, bà ở đâu? Tôi đi tìm bà." Thuộc Oái Nương cũng không nói lời nào, im lặng không lên tiếng đứng ở nơi đó. Nhưng, trước khi cúp điện thoại, Bùi Nhã Phi nghe được âm thanh quảng cáo trong đại sảnh bệnh viện. "Muốn lừa gạt tôi sao? Không dễ dàng như vậy. Bây giờ bà muốn thoát khỏi bàn tay của tôi sao, tựa hồ có chút có chút tự đắc rồi." Khóe miệng Bùi Nhã Phi nhấc lên một nụ cười tà ác, khởi động xe xông ra ngoài. Xe Audi chạy nhanh trên đường cao tốc, tựa như một con mãng xà không chút kiêng kỵ, không ngừng luồn lách, không cho người chung quanh thời gian phản ứng, cứ như vậy điên cuồng chạy trên đường. Rất nhanh, Bùi Nhã Phi đã đến cửa bệnh viện. Xuống xe, đã là ban đêm, nói vậy lúc này rất nhiều người đã tan việc hoặc là đi ăn cơm tối, một mình Bùi Nhã Phi vẫn muốn đến phòng bệnh thử vận khí, xem có thể nhìn thấy người mình cần tìm hay không. Đi tới đại sảnh bệnh viện, quả thật người rất thưa thớt, nhưng trước sảnh còn có một y tá xinh đẹp đang bận rộn, vì vậy, Bùi Nhã Phi mỉm cười đi đến. "Cô y tá, xin chào, xin hỏi ở nơi này có phải có một bệnh nhân tên là Lạc Mật Mật hay không, là vì sanh non." Cô y tá mặt đầy nụ cười, cung kính đáp trả cũng bắt đầu kiểm tra ghi chép. Bùi Nhã Phi cũng rất có kiên nhẫn chờ đợi. Nhưng, lúc này, một giọng nói phụ nữ từ sau lưng Bùi Nhã Phi truyền đến. "Bùi Nhã Phi, tại sao cô ở chỗ này? Tại sao cô tìm được nơi này?" Nghe giọng nói này, Bùi Nhã Phi đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh liền khôi phục nụ cười, từ từ quay người lại nhìn Thuộc Oái Nương đang xách theo nước nóng cùng thức ăn. "Ha ha, tôi muốn tìm các người quả thật không dễ dàng." Bùi Nhã Phi nhìn đồ trong tay Thuộc Oái Nương, không khỏi nhếch cái miệng nhỏ nhắn lên, "Ơ, có tiền như vậy còn để cho con gái bà ăn thứ đồ ăn này, hơn nữa điều kiện bệnh viện này cũng không khỏi. . . . . ." Bùi Nhã Phi giương mắt nhìn chung quanh một chút, tất cả thiết bị được treo cũng mang hơi thở cũ kỹ, loại bệnh viện này cũng không có cấp bậc gì, nhiều lắm chính là một bệnh viện quận tiêu chuẩn. Nhưng, cô không hiểu. Thuộc Oái Nương mang Lạc Mật Mật tới nơi này, nguyên nhân chủ yếu nhất là không cho người khác tra ra nơi này, hơn nữa bác sĩ phụ khoa nơi này là người quen của bà, tay nghề còn là hạng nhất. Muốn Lạc Mật Mật an toàn cùng người Lạc gia không thể tìm được, nơi này là một chỗ tốt vô cùng. Nhưng cuối cùng vẫn khiến Bùi Nhã Phi tìm được, cái người mà Thuộc Oái Nương cùng Lạc Mật Mật không muốn gặp nhất. "Cô có chuyện gì sao?" Thuộc Oái Nương cũng không nghĩ trả lời vấn đề của Bùi Nhã Phi, sau khi hít sâu một hơi không chút để ý hỏi. Bùi Nhã Phi sửa sang lại áo khoác của mình, nói lưu loát, "Tôi tới để gặp Lạc Mật Mật, chắc bà sẽ không nói cô ta không ở nơi này đi?" "Cô có lòng tốt đến gặp Mật Mật sao? Thôi đi, thu hồi giả mù sa mưa của cô đi, chúng tôi không cần!" Nhìn cách Thuộc Oái Nương xem thường Bùi Nhã Phi, ngược lại cô nở nụ cười thật tươi, "Chúng tôi? Ý của bà là bà đã xác nhận cô ta chính là con gái của bà rồi hả ?" "Lời này của cô có ý gì? Cô nên trở về đi thôi, nơi này không hoan nghênh cô." Thuộc Oái Nương rất là chán ghét trừng mắt với Bùi Nhã Phi. Nhưng Bùi Nhã Phi cũng không thèm để ý, "Bà kêu tôi đi tôi liền đi sao, tôi còn muốn đi gặp Lạc Mật Mật, đã đến nơi này một chuyến cũng không thể không có chút ích lợi gì đúng không?" Nói xong, Bùi Nhã Phi đi tới cầu thang. Thuộc Oái Nương làm sao để cho cô tùy ý muốn làm cái gì thì làm cái đó, bà bước nhanh đuổi theo Bùi Nhã Phi, dùng sức kéo bả vai Bùi Nhã Phi, không chút khách khí nói, "Cô đi làm cái gì? Chẳng lẽ còn muốn kích thích con tôi hay sao? Trước kia tôi không biết Mật Mật là của con gái của tôi, cho nên rất nhiều chuyện cũng do cô làm xằng làm bậy, nhưng hiện tại, Mật Mật là con gái của tôi, tôi không cho phép cô làm chuyện không tốt đối với nó nữa!" Bùi Nhã Phi cười lạnh, "Bà hung dữ làm gì, trước kia cũng chưa từng thấy bà khẩn trương như vậy nha, chẳng lẽ mấy ngày Lạc Mật Mật đã thu phục bà rồi sao?" "Hồ đồ, đó là con gái của tôi, cô nói chuyện có thể bình thường một chút hay không, còn nữa, chuyện đứa cháu của tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô, cô chờ đó cho tôi." Giọng nói của Thuộc Oái Nương càng lúc càng lớn, cũng càng ngày càng tức giận, "Đến tột cùng cô muốn làm gì?" "Tôi tới kiểm tra công việc, xem bà có khống chế tốt Lạc Mật Mật hay không, đừng có không chú ý mà để cô ta chạy trốn. Nếu là như vậy, còn không bằng tự tôi đi ‘ chăm sóc ’ cô ta. Bà nói coi, đúng không?" Bùi Nhã Phi lạnh lùng liếc mắt nhìn, cười lạnh đi tới cầu thang. Thuộc Oái Nương dĩ nhiên sẽ không vì vậy bỏ qua, chạy chậm tiến lên, tiếp tục cùng cô lý luận. Thế nhưng tất cả đều bị Lạc Mật Mật núp ở đầu hành lang nghe thấy rất rõ ràng. Rốt cuộc cũng biết con của mình là bị người nào hại chết, bây giờ trong lồng ngực Lạc Mật Mật giống như là dấy lên ngọn lửa vạn trượng, không cách nào nhịn được. Nhưng, bây giờ thân thể Lạc Mật Mật còn suy yếu vô cùng, đứng ở góc tường cũng phải dùng sức dựa mới có thể chống đỡ nổi thân thể, bây giờ coi như cô liều mạng đi ra, đoán chừng cũng sẽ không có tác dụng gì. "Đến tột cùng cô muốn làm gì, tôi sẽ không để cho cô tổn thương Mật Mật nữa!" Thuộc Oái Nương ngăn cản Bùi Nhã Phi, tức giận nói. Ngược lại Bùi Nhã d.;d;l;qd Phi rất là bình tĩnh, đưa tay sửa sang lại túi xách, mặt mày vừa nhấc, rất là khó chịu, "Bà nói tôi sẽ làm gì, bà không quản được, tôi liền thay bà tới trông nom. Để cho bà ở chỗ này sớm muộn cũng sẽ gieo họa, cho nên, tôi có thể giúp bà chăm sóc cô ta." Những thứ này cũng bị Lạc Mật Mật nghe được rất rõ ràng. Bây giờ bộ dạng mình như vậy, giống như là miếng thịt trên tấm thớt mặc người chém giết. Thay vì ở chỗ này chờ người khác tới "Dọn dẹp", còn không bằng mình đi trước thì tốt hơn. Lạc Mật Mật dùng sức di chuyển bước chân của mình, từng bước đi tới cửa sau, vừa mở cửa sau, gió lạnh xông tới mặt. Nhưng Lạc Mật Mật sao có thể quản được nhiều như vậy, chuyển bước chân của mình bước nhanh đi về phía trước. Trong đêm đen tràn đầy tiếng động sợ hãi, khắp nơi vang lên tiết tấu khẩn trương. Lạc Mật Mật ôm bụng khó chịu không thôi, nhưng vẫn không thể dừng bước chân của mình lại, rốt cuộc chạy ra khỏi đại viện bệnh viện, đi tới ngã tư đường đen ngòm, nhưng không thấy một chiếc xe nào. Lúc này Lạc Mật Mật hy vọng dường nào có người có thể cứu mình. Cô phải về Lạc gia, muốn gặp cha mẹ, muốn gặp Lạc Thiểu Trạch ngày đêm cô thương nhớ. Mấy ngày nay không thấy anh, cũng không biết anh đang làm những gì. Bây giờ không có điện thoại di động, trên tay cũng không có một phân tiền, hơn nữa thân thể suy yếu, Lạc Mật Mật cảm giác mình kêu trời trời không lên tiếng kêu đất dất không đáp lại. Chợt, trong bóng đêm rốt cuộc xuất hiện ánh đèn một chiếc xe hơi, từ nơi xa nhanh chóng mà đến. Trong lòng Lạc Mật Mật thật là hưng phấn không thôi, thò đầu ra liên tiếp khoát tay. Mắt thấy xe hơi dần dần đến gần, lòng của Lạc Mật Mật cũng khẩn trương theo. Rốt cuộc có thể tìm được xe đến Lạc gia rồi. Nhưng, ở ngã tư đường này, đèn đỏ hiện lên, xe hơi màu đen cách mười mét ở phía xa lặng lẽ dừng lại. Trong lòng Lạc Mật Mật đang rất khẩn trương, nhưng, trong lúc vội vàng, Lạc Mật Mật không khỏi nhìn kỹ lại, người trong xe hình như rất quen thuộc. Người trong xe là một phụ nữ xinh đẹp, bóng dáng ấy từ từ hiện rõ ra trong mắt Lạc Mật Mật, Lạc Mật Mật không khỏi kinh ngạc. Là Bùi Nhã Phi. Khuôn mặt thon dài ở trong bóng tối được ánh đèn hắc lên càng tăng nét quyến rũ, nhưng ánh mắt của cô ta cũng trở nên cứng rắn, ánh sáng lạnh lùng thẳng tắp bắn về phía Lạc Mật Mật. Vẻ sát khí này Lạc Mật Mật chưa từng thấy qua, nhưng lần này lại hoàn toàn đánh sụp mọi hi vọng của Lạc Mật Mật. Cả người Lạc Mật Mật tràn đầy lạnh lẽo, không kịp phản ứng, đèn xanh sáng lên, xe hơi màu đen đối diện liền đạp chân ga vọt lên. Tất cả xảy ra trước mắt, Lạc Mật Mật bị hù dọa trở nên bối rối, trong đầu trống rỗng, dưới chân giống như đổ cát vào, muốn nâng nhưng bất động. Gió lạnh theo xe hơi vù vù xông tới mặt, Lạc Mật Mật trừng to mắt nhìn đèn xe không ngừng lái tới, cái gì cũng không nghĩ ra được, mắt thấy xe hơi sắp đụng vào mình, chỉ nghe được một tiếng vang thật lớn, thân thể của cô bị người khác kéo đến trên cỏ. Khi Lạc Mật Mật mở mắt, định thần lại, tất cả trước mắt là cô choáng váng mắt. Chỉ thấy một chiếc xe BMW màu trắng vọt tới buồng lái xe Audi, đập vào thật sâu, hai chiếc xe kịch liệt đụng vào nhau. Mà người trong buồng lái đều bỏ mạng tại chỗ. Bùi Nhã Phi chết rồi, từ kính thủy tinh bể tan tành nhìn vào, cô ta bị nghiền nát, máu chảy thành sông. Nhưng người trong xe thể thao màu trắng là ai? Lạc Mật Mật trợn to hai mắt, nhìn người đàn ông đang hoảng sợ bên cạnh, là Lạc Thiểu Trạch. Không biết từ lúc nào xuất hiện ở nơi này. Nhưng, Lạc Mật Mật không kịp hỏi anh, từ từ đứng lên nhìn về phía trong xe, bởi vì có một cảm giác chẳng lành ập vào lòng, cô chậm rãi tới gần người phụ nữ gục trên tay lái. "Mẹ, mẹ. . . . . . Là người sao?" Lạc Mật Mật đi lại gần, khi thấy gò má Thuộc Oái Nương đầy máu thì nhất thời tim cô như chết lặng. "Sẽ không, mẹ, làm sao người lại ở chỗ này? Sẽ không!" Lạc Mật Mật tê tâm liệt phế kêu gào, không tin tất cả trước mắt, lại càng không hiểu tại sao tất cả mọi chuyện tới nhanh như vậy biến mất nhanh như vậy. Thuộc Oái Nương vì cứu Lạc Mật Mật mà đồng quy vu tận cùng Bùi Nhã Phi. Cái hiện thực này xuất hiện trong thế giới cô vô cùng đột ngột. Cô không muốn gặp lại hai người kia, nhưng không nghĩ họ sẽ chết như vậy. Tất cả tất cả tới vô cùng đột nhiên, biến mất quá mức nhanh chóng. Lạc Thiểu Trạch bước nhanh tới bên cạnh Lạc Mật Mật, một tay kéo cô vào trong ngực. Anh không cho phép cô đến gần xe hơi nữa, không cho phép cô bị thương tổn nữa. "Tại sao? Tại sao mẹ phải như vậy nha, mẹ? Con còn không kịp trò chuyện với mẹ mà, con còn chưa cho mẹ cơ hội bồi thường cho con, con còn chưa nói lời xin lỗi với mẹ! Mẹ không thể như vậy, không thể như vậy." Lạc Mật Mật cong người không ngừng kêu khóc, Lạc Thiểu Trạch chỉ có thể dùng sức bắt lấy cô không để cho cô mất thăng bằng. Nhưng, ở trong mắt Lạc Thiểu Trạch, nước mắt đã sớm không nghe sai bảo ào ào chảy xuống. Mercedes màu đen đã nát không chịu nổi, nhưng Lạc Thiểu Trạch vẫn không nhịn được liếc mắt nhìn bóng lưng Bùi Nhã Phi. Người đó đã từng là người phụ nữ mà anh cực kỳ quan tâm, hôm nay cứ như vậy mà đi, mà anh lại không thể tiến lên liếc mắt nhìn lần cuối, đối với Lạc Thiểu Trạch mà nói, là một việc buồn cười mà bi thương. Bất kể từng làm qua những thứ gì, ở trước mặt sinh mệnh, nhưng tựa hồ mọi chuyện cũng không nên nghiêm trọng như vậy. Ông trời xử phạt vô cùng nghiêm minh, cũng không cho cơ hội cho những người biết sai muốn sửa lại, chuyện như vậy làm cho người ta không biết làm sao, lại làm cho người ta bi thương. Khi xe cảnh sát xuất hiện, Lạc Thiểu Trạch đã xử lý tốt tất cả trước mắt, quay đầu lại nhìn Lạc Mật Mật thì cả người Lạc Mật Mật đã ngớ ngẩn ra. Ngồi ở bên lề đường không d;d;l[qd nói tiếng nào, một tia phản ứng cũng không có. Từ đó về sau, Lạc Thiểu Trạch một tấc cũng không rời chăm sóc Lạc Mật Mật. Dù sao đã trải qua quá nhiều chuyện, đối với một cô gái mới hai mươi tuổi mà nói, ý nghĩa của sinh mạng vô cùng nặng nề. Cũng bởi vì chuyện này, Lạc Mật Mật hoàn toàn trầm lặng, cả ngày đăm đăm nhìn ngoài cửa sổ, bất kể người nào đến gần cô, cô đều không nói câu nào. Thật ra thì, từ đầu tới cuối Lạc Thiểu Trạch vẫn luôn dõi theo mọi hành động của Bùi Nhã Phi. Anh kêu Mạc Triết Hiên âm thầm điều tra, đã sớm biết rõ mánh khóe của Bùi Nhã Phi. Đêm đó, khi anh thấy Bùi Nhã Phi tức giận rời khỏi, liền lái xe bám theo. Cuối cùng, không nghĩ tới anh vẫn tới chậm một bước, Lạc Mật Mật đã sớm trốn khỏi bệnh viện. Vì vậy anh điên cuồng chạy đi tìm kiếm, trong gió lạnh tìm kiếm bóng dáng Lạc Mật Mật. Bất kể như thế nào, mất đi đứa bé đã làm trái tim anh đau đớn tột cùng, nếu như mất đi Lạc Mật Mật lần nữa, Lạc Thiểu Trạch sẽ buông tha sinh mạng đi theo cô. May mắn thay, trời cao còn mở mắt. Lúc Lạc Mật Mật cực kỳ nguy hiểm, Lạc Thiểu Trạch kịp vọt tới bên cạnh Lạc Mật Mật, ôm cô thật chặt vào trong ngực, tránh thoát một kiếp này. Thật ra thì, người lớn Lạc gia cũng không phải không thông tình đạt lý. Khi Lạc Thiểu Trạch thẳng thắn cùng hai người lớn, hai người rất nhanh liền quẹo qua ngõ rẽ, đồng ý cho Lạc Thiểu Trạch ở chung một chỗ với Lạc Mật Mật. Nhưng, Lạc Mật Mật vẫn không chịu nói lời nào làm mọi người rất đau lòng. Điều làm Lạc Thiểu Trạch không có nghĩ tới nhất, anh cứ tưởng thái độ của ba mẹ là trở ngại lớn nhất, kết quả lại là đơn giản nhất. Anh cho rằng Bùi Nhã Phi chỉ là nhạc đệm nhỏ nhoi, kết quả lại thành trở ngại lớn nhất. Mọi chuyện trên đời này chính là trêu cợt người như vậy, để cho ngươi không hiểu nổi, đoán không ra. Sau cùng Lạc Thiểu Trạch đưa Lạc Mật Mật đến nước Pháp, vì cho Lạc Mật Mật thay đổi hoàn cảnh, cũng vì phần hạnh phúc xa xôi này có thể tới gần hơn một chút. Mời các bạn đón đọc Tổng Giám Đốc Rất Sủng Cục Cưng Bé Nhỏ của tác giả Vũ Cô Nương.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Âm Thân - Thảo Bản Tinh Hoa
Âm thân - 阴亲   Thông Tin   Tác phẩm: Âm thân - 阴亲 Tác giả: Thảo Bản Tinh Hoa Thể loại: Đam mỹ, huyền bí, kinh dị, văn học phương đông Chuyển ngữ: Xích. – Tặng Mizure Edit ebook: Kayako Saeki Nguồn: mizure.wordpress.com Đăng: dtv-ebook.com Giới Thiệu   Thứ gọi là âm thân, chính là người nam chưa lập gia đình bị chết yểu, người còn sống sợ hắn tại âm tào địa phủ lẻ loi, phải tìm cho hắn một người nữ cũng chưa lập gia đình bị chết yểu mà hợp táng, gọi là đắp mộ, dưới đất cùng làm bạn cũng tốt.   Tô Đạo Linh trở lại quê tham gia âm thân của em trai, anh rốt cuộc gặp phải...
Nếu ốc sên có tình yêu - Đinh Mặc
AudioBook Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu   Giới thiệu: Trên thế giới này có một loại tình yêu đẹp đẽ là lưỡng tình tương duyệt, tâm linh tương thông. “Tôi theo đuổi em lâu như vậy, em có suy nghĩ gì?” Hứa Hủ cảm nhận rõ ràng nhịp tim đập thình thịch trong lồng ngực, tuy nhiên…logic của anh không đúng. “Anh theo đuổi em baogiờ?” Quý Bạch nhướng đôi mắtđen lặng lẽ nhìn cô... Mỗi buổi sáng tôi đều tập luyện cùng em, tôi đích thân dạy em bắn súng, khiến đội hình sự gọi em là chị dâu…không phải theo đuổi em thì là gì?” …Cô thở hắt ra một hơi dài, để bình ổn nhịp tim trở lại. “Anh không cần theo đuổi em nữa.” Quý Bạch hoàn toàn không ngờ cô nói câu đó. Lòng anh chùng xuống: “Ý em là gì?” Hứa Hủ nhìn vào mắt anh:“Em cũng thích anh, vì vậy anh không cần theo đuổi.” Nếu Ốc sên có tình yêu là tác phẩm mới nhất của Đinh Mặc . Tên truyện có vẻ hơi “sến” nhưng thực sự khá độc đáo, độc đáo từ ý tưởng đến hình tượng nhân vật. Mặc dù Nếu Ốc sên có tình yêu có tình tiết điều tra phá án nhưng Đinh Mặc  khẳng định đây không phải là tiểu thuyết hình sự hay trinh thám, yếu tố tình cảm chiếm một nửa. Một trong những nguyên nhân khiến tôi thích tác phẩm của Đinh Mặc  là nữ chính thông minh và cá tính. Nếu Ốc sên có tình yêu cũng không ngoại lệ, nữ chính gây ấn tượng với độc giả ngay từ chương đầu tiên, có thể nói là dạng nhân vật hiếm gặp trong ngôn tình. Nam chính đương nhiên vẫn tuyệt vời như các tác phẩm trước đó. Đinh Mặc  đã bỏ ra một tháng để thu thập tài liệu, chuẩn bị cho cuốn tiểu thuyết này, tôi tin cô sẽ không làm độc giả thất vọng. Mời các bạn đón đọc Nếu Ốc sên có tình yêu của tác giả Đinh Mặc.    
Bảo Vật Giang Hồ
Tên ebook: Bảo Vật Giang Hồ (full prc, pdf, epub) Tác giả: Tố Tố Thể loại: Cổ trang, Hài hước, Lãng mạn, Ngôn tình, Trinh thám, Văn học phương Đông Người dịch: Phan Lưu Ly Giá bìa: 132.000 VNĐ Số trang: 576 Khổ sách: 16 x 2cm Hình thức: Bìa mềm Ngày xuất bản: 15-03-2012 Công ty phát hành: Sách Việt Nhà xuất bản: NXB Văn Học Chụp pic: Keyla Chan Type: SachVietPlus, Trang Vũ, Chán Đời, Vu Dinh, Thùy Trang Làm book: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Bìa sách Bảo Vật Giang Hồ - Tố Tố   Giới Thiệu:   Nhân vật nữ chính ngốc nghếch như heo, một nhân vật nam có vẻ ngoài lạnh lùng nhưng trái tim ấm nóng, một nam nhân si tình song bụng dạ nhỏ nhen, một thiếu hiệp tự cao tự đại, cùng một số nhân vật phụ đôi lúc điên khùng, đôi khi biến thái… Bảo Vật Giang Hồ là chốn giang hồ hỗn độn, phức tạp, là nồi cháo bát bảo nấu mãi mà không nát!   Một truyền kỳ đáng quý nhất, ngớ ngẩn nhất, buồn cười nhất, lãng mạn nhất của Vi Tiểu Bảo phiên bản nữ. Một chuyện tình đậm chất giang hồ, làm chấn động mọi thanh niên nam nữ trong thiên hạ. Một người con gái ngốc nghếch khơi dậy cả một trận sóng gió kinh thiên động địa nhưng đáng quý vô ngần, là bảo vật vô giá mà cả ba đại mĩ nam đứng đầu bảng xếp hạng thiếu hiệp ưu tú đều dốc lòng theo đuổi.   Cười ra nước mắt, trinh thám thần bí, tình yêu sâu đậm… tất cả đều có trong  Bảo Vật Giang Hồ.     ***     Tiêu Ngũ Thập Lang tên thật là Tiêu Ngũ Thập Nương, thân là phận nữ nhi nhưng tính cách lại đậm chất nam nhi, là đứa con gái duy nhất của hơn mười đời tổ tông nhà họ Tiêu nổi tiếng giàu có ở đất Dương Châu, Giang Nam, đồng thời là đứa con thứ năm mươi của Tiêu lão gia, vậy nên Tiêu lão gia vô cùng yêu chiều, sủng ái cô con gái rượu này.   Ngũ Thập Nương tính tình tinh nghịch, kì quái, thường lấy việc trêu chọc các mĩ nam làm thú tiêu khiển, trong vòng phạm vi một trăm dặm quanh nơi cô sinh sống, tiếng xấu đồn xa, không ai không biết!   Căm ghét cuộc hôn nhân được sắp đặt với Đoạn Thủy Tiên, Ngũ Thập Nương phẫn nộ bỏ nhà ra đi, từ đó bắt đầu gia nhập vào chốn giang hồ, rồi đoạt được Linh Tê Bảo Kiếm trong truyền thuyết bấy lâu.   Kiên quyết đi theo truyền thống "tốt đẹp" xưa nay – "Nơi nào có Ngũ Thập Lang, nơi đó nhất định sẽ có chuyện vui để xem", cô bị cuốn vào một loạt những vụ huyết án li kì, thần bí. Ngũ Thập Lang đã dùng tư duy khác người cùng những phương thức lạ thường, độc đáo để điều tra ngọn ngành các vụ huyết án ấy và cũng lấy đó làm thú tiêu khiển.   Cùng lúc này, các thiếu hiệp anh dũng, tuấn tú chốn giang hồ như Lạc Cẩm Phong, Lãnh Vô Song, Đoạn Thủy Tiên… lần lượt xuất hiện, khó lòng tránh khỏi nảy sinh những tình cảm phức tạp "cắt chẳng đứt, gỡ thêm rối" với Ngũ Thập Nương.   Kẻ đại ma đầu đứng sau tất cả những huyết án trên giang hồ này rốt cuộc là ai? Ngũ Thập Nương sẽ dành tình cảm cho người nào? Mời các bạn đón đọc  Bảo Vật Giang Hồ của tác giả Tố Tố.
Vũ Điệu Bảy Lớp Mạng Che
  Vũ Điệu Bảy Lớp Mạng Che ( 七重纱舞 )         Thông Tin   Tác giả: Bá tước E Dịch: Bánh Tiêu Thể loại: Đam mỹ, Trinh thám, Kinh dị, Văn học phương đông Edit ebook: Kayako Saeki Nguồn: banhtieu137.blogspot.com Đăng:   Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu:   Cảnh cục New York bận rộn, Alex Li cùng nhân viên mới triển khai điều tra vụ án giết người liên hoàn.   Ở mỗi hiện trường hung án đều có máu tươi tung tóe, thủ pháp hung tàn.   Tựa như hiến tế, văn tự màu máu tươi, là đầu mối duy nhất hung thủ để lại   』   Vì tháo gỡ mối liên kết giữa "Salome" và tình tiết vụ án.   Alex Li tìm đến tiến sĩ Maurice Norman nhờ giúp đỡ.   Đồng thời sa vào trong vũng lầy của ái tình.   Nhưng theo tiến triển điều tra vụ án đưa đẩy, mỗi một bí ẩn được giải ra, bí ẩn mới lại nổi lên.     Có phải ái tình cùng chiếm hữu biến dị của "Salome" đã tạo ra những cảnh tượng hiến tế màu đỏ tươi này hay không, và tiếp đó John lại là nhân vật như thế nào. . . . .