Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Khổng Tước Rừng Sâu (Thai Tri Hang)

Mùa xuân năm 1986, tôi dọn vào một căn phòng có hai cửa sổ, ở suốt ba học kỳ cuối cùng của năm cấp ba.

Căn phòng ở tầng năm, hai cửa sổ một quay về phía Nam, một quay về phía Tây.

Cửa sổ quay về phía Nam nhìn ra trường trung học nữ bên cạnh, đó là hoạt động giải trí lớn nhất của tôi.

Thỉnh thoảng các bạn nữ vô tình ngước lên nhìn thấy tôi đang dựa vào cửa sổ, sẽ lén lút nói thầm với nhau.

Có lẽ là nói mấy lời kiểu như cái thằng cha vớ vẩn kia lại đang nhìn trộm bọn mình, chắc chắn là cái đồ biến thái, vân vân... Tìm mua: Khổng Tước Rừng Sâu TiKi Lazada Shopee

Khi đó tôi chẳng hề thấy xấu hổ, ngược lại còn đắc ý cười hi hi, còn giơ ngón tay hình chữ V với họ.

Tuổi trẻ quả nhiên thật tốt.

Cửa sổ bên phía Tây, là hướng biển, cũng là hướng quê nhà.

Tuy vốn không nhìn thấy biển, nhưng trong lòng có biển, mắt sẽ tự nhiên nhìn thấy biển.

Đối với thằng tôi khi đó còn chưa tròn mười bảy tuổi mà nói, vẫn có một sự quyến luyến mạnh mẽ với quê hương.

Vì thế khi nhớ nhà, tôi sẽ đứng ở cửa sổ phía Tây, nhìn về xa xa.

Sau này nhà không nhìn thấy, tôi bèn đóng cánh cửa này lại, không mở ra nữa.

Nhưng đó lại là một câu chuyện khác rồi.

Mang danh một nhà văn, tôi sợ nhất là bị hỏi những câu kiểu như cảm hứng tới từ đâu.

Tôi không thể nào nói ra những câu hoa mỹ như cảm hứng đến từ lúm đồng tiền tươi rói trên khuôn mặt mỹ miều của thiếu nữ thanh xuân, hay là đến từ bà lão tóc bạc dù đã cúi đầu cũng không thể giấu đi vết đồi mồi của năm tháng vân vân…

Chỉ có thể nói ra một cái đáp án vớ vẩn là cảm hứng của tôi đến từ cảm nhận của bản thân với cuộc sống. Bởi vì sau khi dọn vào căn phòng đó, tôi đã quen việc tiếp xúc với chính bản thân mình, trong cuộc sống không có hình bóng của người khác.

Tôi bắt đầu dùng trái tim để cảm nhận mỗi sự việc, sự vật, con người trong cuộc sống.

Mười mấy năm nay, mỗi khi cuộc sống khiến tôi có suy nghĩ muốn bắt đầu lại từ đầu, trong lòng tôi sẽ thử quay về căn phòng đó, tìm lại cái “từ đầu” kia.

Xét về một ý nghĩa nào đó, nơi ấy là khởi điểm cho cuộc sống của tôi.

Có lẽ tôi thuộc loại người không lớn được, nói cách khác là căn bản không tài nào trưởng thành.

Bởi vì nguyên trạng cuộc sống của tôi, mười chín năm trước trong căn phòng đó, đã được đắp nặn hoàn chỉnh.

Sau này hoặc giả có thể sửa chữa, nhưng hình dáng sẽ không thay đổi bao nhiêu.

Trong quá trình sáng tác của tôi, ý nghĩ “bắt đầu lại từ đầu” tổng cộng có hai lần.

Lần đầu là nửa năm sau khi viết xong Lần đầu thân mật.

Bởi vì khi viết Lần đầu thân mật, tôi không ngừng đọc được những nhận xét của người khác đối với mình.

Nhưng tôi hoặc tác phẩm của tôi trong lời người khác, đối với tôi là hoàn toàn xa lạ.

Tôi bắt đầu cảm thấy hoảng loạn, không biết phải làm sao.

Vì sợ lạc đường, nên lựa chọn đứng yên tại chỗ.

Cho đến khi tôi quay về căn phòng đó, tìm lại được một bản thân mình chưa từng thay đổi. Cũng phảng phất ngửi thấy mùi vị hồng trà lạc thần quen thuộc, là mùi vị duy nhất trong cuộc sống khi đó.

Bây giờ mùi vị của cuộc sống, hoặc là chính bản thân cuộc sống, căn bản không thể giống như trước được nữa.

Chỉ còn lại bản thân mình là không thay đổi.

Vì thế tôi dùng những dòng chữ rất đơn giản, viết nên Hồng trà lạc thần.

Lần thứ hai - cũng chính là lần này - ý nghĩ muốn bắt đầu lại từ đầu, là một tháng trước khi cất bút viết Khổng tước rừng sâu.

Nguyên nhân rất đơn giản: Tôi mệt rồi.

Đứa trẻ ham chơi đến mấy mệt rồi cũng sẽ muốn về nhà, vì thế tôi muốn quay lại căn phòng đó.

Khổng tước rừng sâu thực ra tên là Khổng tước, bản thảo trong máy tính của tôi luôn đặt cái tên này.

Lúc đầu khi mới viết từng lấy tạm cái tên là: Trắc nghiệm tâm lý, để có thể tiếp tục viết tiếp.

Nhưng viết được năm trăm chữ, dùng dằng năm ngày trời, vẫn tuyên bố bỏ cuộc.

Tôi không thể dùng cái tên tạm thời để tự lừa gạt chính mình, cho dù là để bất đắc dĩ hoàn thành tác phẩm.

Tôi đương nhiên không phải ám chỉ bản thân mình là một người chính trực, tuy rằng đây là sự thật.

Cuối cùng tôi nghĩ tới: Khổng tước, cảm giác đúng rồi, có thể tiếp tục đặt bút.

Mới viết được một vạn chữ, tôi đọc báo trên máy bay biết được có một bộ phim cũng tên là Khổng tước.

Xuống máy bay vào nhà hàng ăn cơm, trên bàn có một tờ quảng cáo: Xưởng rượu Trí Lợi Khổng Tước ra mắt loại rượu mới!

Hôm sau đi vào Thuỷ Cung, trong hơn một chục loài cá đang quan sát, chỉ vào một loại hỏi ông chủ:

“Đây là cá gì?”

“Cá khổng tước.” Ông chủ đáp.

Tôi ý thức được cái tên Khổng tước có lẽ rất dễ trùng với các tác phẩm sáng tạo khác, lên mạng tìm một hồi, kết quả phát hiện ra một tiểu thuyết trùng tên đã xuất bản từ lâu.

Đó là nỗi hận thứ hai của người viết văn. (Nỗi hận thứ nhất là một cảm hứng tuyệt vời khó khăn lắm mới tự động tìm đến cửa, vì thế vô cùng phấn khích đi du lịch Hàn Quốc chơi lại bị tai nạn giao thông mất đi trí nhớ. Bên Hàn Quốc tai nạn giao thông nhiều, các bạn không thấy trong phim Hàn Quốc toàn là tình tiết gặp tai nạn giao thông mất trí nhớ sao?)

Tôi có một cảm giác tang thương kỳ lạ, bèn dừng bút, một lần dừng là dừng cả tháng trời.

Vì tôn trọng người khác cũng là để tránh phiền phức, tôi thử đổi tên khác.

Đáng tiếc cái ý tưởng khổng tước này đã sớm ăn sâu trong đầu, tôi không thể cũng không muốn thay đổi, thà rằng từ bỏ cho xong.

Nhưng tiểu thuyết một khi đã viết, chết cũng phải hoàn thành, đó là tâm niệm của tôi.

Tôi đương nhiên không phải đang ám chỉ mình là một người chung thuỷ kiên trinh, tuy đây cũng vẫn là sự thật.

Cứng đầu hoàn tất cuốn Khổng tước mười vạn chữ, trước khi xuất bản thêm hai chữ rừng sâu vào đằng sau.

Tôi chẳng giỏi đặt tên truyện, thậm chí thường vì chuyện đặt tên mà xảy ra sự cố.

Lần đầu thân mật nghe giống tiểu thuyết sắc tình, bị quy vào loại giáo dục giới tính.

Cục cảnh sát Đài Bắc có lần tịch thu được một đống văn hoá phẩm đồi truỵ, trong đó có cả quyển sách này.

Cà phê Ireland giới thiệu cách pha chế cà phê, bị quy vào dòng sách liên quan đến cà phê, thực phẩm.

Tên quán cà phê trong truyện, thậm chí cũng trùng với một quán cà phê nào đó, địa điểm cũng gần nhau.

Cây tầm gửi giống cuốn bách khoa toàn thư về thực vật, còn vì sự tranh cãi giữa hai chữ “tầm gửi”, có người đề nghị tôi đi học tiếng Hán cho giỏi rồi hẵng viết tiểu thuyết.

Hoa hồng đêm nghe lại giống hồi ký của một cô gái quán bar.

Bởi vì là tiểu thuyết tôi viết, vì thế đương nhiên sẽ bị coi là tiểu thuyết tình yêu.

Thậm chí tôi đã từng hoài nghi nếu sau này có ngày tôi viết một bộ tiểu thuyết về người ngoài hành tinh đổ bộ địa cầu, chỉ cần trong đó có tình tiết người ngoài hành tinh yêu một sinh vật địa cầu, vậy nó cũng sẽ bị coi là tiểu thuyết tình yêu mất.

Cho dù như vậy, trong cuốn tiểu thuyết sẽ bị xếp vào loại tiểu thuyết tình yêu này, ở một mức độ nào đó lại là phản tình yêu.

Tình yêu đối với tất cả mọi người đều rất quan trọng, nhưng chưa chắc đã là quan trọng nhất.

Trong cuốn tiểu thuyết này không ngừng nhắc tới bài trắc nghiệm tâm lý kia, chỉ là để chứng tỏ mỗi người đều có quan điểm giá trị hoặc sự lựa chọn của riêng mình.

Đi trước thời đại năm năm gọi là tiên tri, sẽ được tôn sùng và kính trọng.

Nhưng đi trước thời đại năm mươi năm sẽ bị coi là yêu quái, bị hết thảy mọi người đòi mạng.

Quan điểm về giá trị là hàm số của thời đại, nói theo cách nói khoa học, gọi là unsteady.

Có lúc sự đúng hay sai của cái này, ở một thời đại khác hoặc một địa điểm khác, sẽ có những sự đánh giá khác nhau.

Thông thường viết lời tựa thường hay viết một chút cảm nghĩ hoặc những gì liên quan đến nội dung câu chuyện, hình như tôi hơi lạc đề rồi.

Có người bạn từng nói, lời tựa tôi viết rất giống tiểu thuyết.

“Vậy tiểu thuyết tôi viết thì sao?” Tôi hỏi đầy mong đợi.

“Rất dài dòng.” Cậu ấy trả lời, vẻ mặt không nhẫn nại.

Tôi tin rằng cuốn tiểu thuyết này tuyệt đối không dài dòng, bởi vì nó là cuốn tiểu thuyết mạng trong tưởng tượng của tôi.

“Tiểu thuyết mạng” là một loại hình rất kỳ quặc, đặc điểm lớn nhất của nó chính là:

Người không viết tiểu thuyết trên mạng thường có thể quả quyết nói cho bạn biết rất rõ ràng rằng nó là cái gì, còn những người viết tiểu thuyết trên mạng thì mãi không thể hiểu mà chỉ có thể hàm hồ nói cho bạn biết nó là cái gì.

Tất cả mọi người đều tập trung vào từ “mạng”, mà quên đi rằng nó còn là “tiểu thuyết”.

Vì thế có phải được đăng trên mạng không, đã trở thành tiêu chí duy nhất để phân biệt tiểu thuyết mạng.

Ấn tượng mà tiểu thuyết trên mạng đem đến cho mọi người là ngắn gọn và cợt nhả, tuy lấy việc có đăng trên mạng không làm tiêu chí phân biệt, nhưng trên thước đo của thực tế có một vạch ngăn rất rõ rệt, tiểu thuyết mạng vĩnh viễn ở phía bên trái của vạch ngăn này.

Vạch ngăn đó tên là giá trị văn học, hay độ sâu của văn học.

Vì thế tiểu thuyết mạng không có định nghĩa chính xác, chỉ có ấn tượng xác định rõ rệt.

Có giống với ấn tượng mà khổng tước đem lại cho mọi người không?

Nếu bạn là khổng tước, bạn không cần phải lao tâm khổ tứ cố gắng thay đổi ấn tượng sẵn có của người khác về việc bạn là người ham hư vinh.

Bạn chỉ cần xoè đuôi, thể hiện bản thân mình tuyệt đẹp nhất ở mức có thể.

Tôi rất thích câu nói của thầy giáo ở cuối cuốn tiểu thuyết này: “Người khác không thể phán xét em, trắc nghiệm tâm lý cũng không thể, chỉ có em mới làm được điều đó.”

Chúng ta luôn tìm đủ mọi cách để trở thành một người nào đó, rất ít khi nghĩ tới phải làm thế nào để hoàn thiện chính mình.

Tôi rất may mắn vì bản thân không và cũng sẽ không muốn trở thành người khác, bởi vì từ mười chín năm trước trong căn phòng đó, tôi đã tìm thấy bản thân mình.

Chuyện còn lại, chỉ là làm thế nào để hoàn thiện chính mình mà thôi.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Khổng Tước Rừng Sâu PDF của tác giả Thai Tri Hang nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) - Điệp Chi Linh
Với "Điểm khởi đầu hạnh phúc", một lần nữa các bạn độc giả sẽ được gặp lại Tiêu Phàm và Vệ Đằng trong cuộc sống mới của họ. Trải qua biết bao thử thách, hiểu lầm và đau khổ, cuối cùng Vệ Đằng và Tiêu Phàm cũng nhận ra được tình cảm thực sự mà mình dành cho đối phương. Hai con người vốn thuộc hai thế giới khác nhau, một Vệ Đằng nhiệt tình sôi nổi, một Tiêu Phàm lạnh lùng lịch lãm, từ lần đầu gặp nhau tưởng như không đội trời chung nhưng nào ngờ đến cuối lại không thể sống thiếu đối phương, một quá trình tưởng chừng khó hiểu nhưng lại hợp lý. "Tình yêu đau dạ dày" đã dẫn dắt bạn đọc đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, tìm hiểu hành trình đến với nhau của nhím con Vệ Đằng và sói trắng Tiêu Phàm. Cuối câu chuyện là một kết thúc đẹp cho mối tình chông gai của cặp đôi này, nhưng bạn đọc vẫn hồi hộp không biết liệu cuộc sống sau này của hai người có hạnh phúc mỹ mãn hay không. "Điểm khởi đầu hạnh phúc" với sáu phần ngoại truyện sau đây của tác phẩm "Tình yêu đau dạ dày" sẽ phần nào mang đến câu trả lời cho bạn đọc. *** Điệp Chi Linh một nhà văn nữ thuộc thế hệ 8X là người theo chủ nghĩa lạc quan, tin rằng sau cơn mưa sẽ có cầu vồng, tình yêu vượt qua thử thách mới có thể bền lâu. Không thích bi kịch, vì vậy luôn tìm mọi cách để các nhân vật dưới ngòi bút của mình được hạnh phúc. Coi máy tính là sinh mạng thứ hai, viết vào máy tính những câu chuyện trong lòng mình. Viết truyện là việc làm yêu thích nhất lúc nhàn rỗi cũng như niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Các tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam: ✤ Ngôn tình: - Ốc sên chạy (Chuyện về Vệ Nam và Lục Song) - Chờ một ngày nắng (Chuyện về Tiêu Tinh và Quân Tắc). ✤ Đam mỹ: - Tình yêu đau dạ dày (Chuyện về Tiêu Phàm và Vệ Đằng) - Điểm khởi đầu hạnh phúc (Ngoại truyện Tình yêu đau dạ dày) - Văn sĩ điên cuồng (Chuyện về Chu Phóng và Đoan Mộc Ninh). *** Ngay từ tháng Chín, Vệ Đằng đã bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến du lịch nhân dịp nghỉ Quốc Khánh dài ngày năm nay. Tối nào về đến nhà cậu cũng ngụp lặn trong hàng đống lộ trình du lịch trên mạng, trong lòng băn khoăn giữa một bên là đi theo tour, một bên là tự đi du lịch với Tiêu Phàm, một bên là đi Quế Lâm để ôn lại đoạn ký ức đẹp đẽ lúc mới quen nhau, một bên là leo dãy Trường Thành chinh phục đỉnh Thái Sơn. Kỳ nghỉ bảy ngày sắp tới nhất định phải vui chơi cho đã, chọn được một địa điểm hay là chuyện vô cùng quan trọng, còn phải tính đến sở thích của Tiêu Phàm. Vệ Đằng nghĩ tới nghĩ lui, chọn ra một sô' địa điểm hâp dẫn, nhưng cuối cùng vẫn không hạ quyết tâm được. Truyen8.mobi Kỳ nghỉ càng ngày càng đến gần, tôi nay vừa hay Tiêu Phàm đang nhàn rỗi, thế là Vệ Đằng liền hớn hở cầm một đống tờ rơi của các hãng du lịch, chạy vào phòng ngủ để bàn bạc với anh. Tiêu Phàm vừa mới tắm xong, đang cầm khăn tắm màu trắng lau mái tóc ướt sũng. Vệ Đằng đi đến ngồi xuống bên cạnh anh, cười híp mắt hỏi: "Có muốn em lau giúp anh không?". ... Mời các bạn đón đọc Điểm Khởi Đầu Hạnh Phúc (Ngoại Truyện Tình Yêu Đau Dạ Dày) của tác giả Điệp Chi Linh.
Chờ Một Ngày Nắng - Điệp Chi Linh
Mặc dù sinh ra trong một gia đình giàu có nhưng Tiêu Tinh không có điểm nào giống một cô con gái nhà giàu, cô không thích trang điểm ăn mặc cầu kì, chỉ thích những thứ giản dị, bình thường. Trong mắt bố mẹ và những người cùng giới có lẽ Tiêu Tinh là sinh vật lạ thuộc một thế giới khác. Mặc dù vậy cô vẫn không thoát khỏi số phận chung của nhiều thiên kim tiểu thư khác: kết hôn vì gia đình. Hôn phu của cô - Thẩm Quân Tắc lại là kẻ đáng ghét đã dám lừa đảo cô khi cô mới chân ướt chân ráo đến Mỹ, kẻ cao ngạo lạnh lùng không biết dịu dàng với phụ nữ là gì. Hôn nhân là một nấm mồ, cô còn trẻ như vậy, sao lại phải chui vào mồ sớm chứ? Nhưng làm thế nào đây khi phụ huynh hai gia đình và cả tên hôn phu đáng ghét đều đã đồng ý? Không trốn được thì đành cưới chứ sao! Nhưng cưới về sống thế nào đó là quyền của cô! *** Cuốn tiểu thuyết này được đăng trên Tấn Giang từ đầu năm 2011, đến bây giờ cuối cùng cũng hoàn thành và xuất bản, một chặng đường không dễ dàng chút nào. Cảm ơn các bạn độc giả và bạn bè đã ủng hộ tôi trong suốt thời gian qua, cảm ơn các anh chị biên tập vất vả đối chiếu bản thảo. Trong quá trình chờ đợi cuốn sách ra mắt bạn đọc, mọi người đều rất vất vả. ^_^ Thực ra lúc mới viết cuốn tiểu thuyết này, tôi đã xây dựng rất nhiều tình tiết đối địch, về sau, hình tượng nhân vật Quân Tắc và Tiêu Tinh dần dần chín chắn, trưởng thành, đột nhiên tôi cảm thấy thực ra họ thích hợp với cách chung sống vui vẻ, nhẹ nhàng như thế này hơn. Đọc xong cuốn tiểu thuyết này, bạn cũng sẽ phát hiện, giữa họ không có cái gì là sóng to gió lớn, cũng không có cảnh tượng thề non hẹn biển và sinh ly tử biệt thường thấy trong tiểu thuyết. Giữa họ chỉ có sự ấm áp và bình lặng. Từ sự đối địch lẫn nhau lúc đầu đến dần dần phát hiện ra ưu điểm của đối phương, dần dần rung động, sau đó tỏ tình rất tự nhiên, đến với nhau, tin tưởng lẫn nhau, nắm tay nhau đi hết cuộc đời. Tôi rất thích những tình tiết ấm áp như thế này. Luôn cảm thấy tình yêu dù mãnh liệt, vang dội đến đâu thì cuối cùng cũng trở về cuộc sống bình lặng với cơm áo gạo tiền. Vì thế trong phần ngoại truyện, tôi cũng miêu tả những chi tiết trong cuộc sống của họ. Hy vọng mọi người thích. Không chỉ có tình yêu, tôi còn rất thích tình bạn giữa các cô gái, giống như tình cảm thân thiết giữa Vệ Nam, Tiêu Tinh, Kỳ Quyên. Họ chơi với nhau bao nhiêu năm, tâm sự với nhau mọi điều, thân thiết như chị em. Tôi tin rằng bên cạnh rất nhiều người luôn có những người bạn tốt giúp đỡ khi họ gặp khó khăn. Vì thế tôi gọi đó là "Giây phút đầu tiên". ... Mời các bạn đón đọc Chờ Một Ngày Nắng của tác giả Điệp Chi Linh.
Sự Nhầm Lẫn Tai Hại - Bộ Vi Lan
Truyện Sự Nhầm Lẫn Tai Hại của tác giả Bộ Vi Lan là truyện ngôn tình lãng mạn, hài hước với nhân vật chính là một cô gái “sắp ế”.  Cũng chỉ vì một phút nhất thời cô lỡ lời mà anh chàng người yêu của cô được đặt theo biệt danh mới ““Tống Bọ Hung”.  Anh không vì điều này mà lấy làm bực tức mà ngược lại anh luôn trêu chọc cô, câu chuyện của họ diễn ra thật ngọt ngào và đầy hài hước. *** Thấy lão Tống bảo cô đợi anh, chẳng hiểu sao Tâm My thấy yên tâm và tâm trạng phấn chấn hơn hẳn. Cô ngồi xuống vẫn kiểu rượu uống bát lớn thịt chén miếng to, đôi mắt không ngừng liếc nhìn ra ngoài cửa mong ngóng chờ đợi. Khi bóng hình quen thuộc xuất hiện trước tấm bình phong ngay phía cửa quán Củng Hương, cô cất tiếng chào với người đang ngồi trên ghế dành cho khách, hí ha hí hửng chạy ra đón Tống Thư Ngu. ... Mời các bạn đón đọc Sự Nhầm Lẫn Tai Hại của tác giả Bộ Vi Lan.
Đích Nữ Nhị Tiểu Thư - Tình Đa Đa
Tiểu thư Tướng phủ không có dung mạo khuynh thành, cũng không có phẩm hạnh của nữ tử. Ghen tỵ trưởng tỷ, ám hại di nương, bất kính với tổ mẫu. Kẻ ít học, thô tục không chịu nổi, không chút tài nghệ. Mai kia vô tình gặp được Âu Dương Thế tử, trái tim thiếu nữ bao lần rung động. Lại bị hồng nhan tri kỷ của Thế tử hãm hại, rơi xuống sông bỏ mình. Hơn nữa còn dính phải tiện danh hãm hại người ta mà không biết. Sau khi tỉnh lại, kinh ngạc mở mắt, hoàn cảnh xa lạ, linh hồn lạ lẫm. Vốn định an nhàn hết ăn lại ngủ ngồi chờ chết. Chung quy lại có người không muốn nàng được sống dễ chịu, nếu nàng không thoải mái kẻ khác cũng đừng mơ tưởng an tâm mà sống. Di nương hãm hại? Không sao, đưa bà ta tới gặp Diêm Vương. Thứ tỷ gây chuyện? Thứ muội người người xảo trá? Lý tưởng của nàng là làm một con sâu gạo, không ngờ lại bị một tên phúc hắc yêu nghiệt coi trọng. Trích đoạn ngắn: "Kiếp này nàng chỉ có thể là của ta, kẻ nào dám coi trọng nàng, ta nhất định sẽ khiến y máu nhuộm ba thước." Người nào để ý đến ngươi, đang chuẩn bị dọn dẹp quần áo bỏ trốn, vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy một tên yêu nghiệt đang dựa người đứng đó. Nở nụ cười như họa: "Hôm nay ánh trăng thật đẹp, muốn cùng ta ra ngoài ngắm trăng sao?" Im lặng ngẩng đầu nhìn trời, ánh trăng em gái ngươi! Trùng sinh xuyên không, nhị tiểu thư Tướng phủ, nhìn nàng dạo chơi cổ đại như thế nào! Ở dị thế, ánh hào quang sáng rỡ thuộc về nàng. *** Ngâm Cầm che miệng cười, trêu ghẹo nói, "Tiểu thư, đoán chừng hai người bọn họ bị dọa sợ không nói được." Vân Lãnh Ca cười nhạt cúi nhẹ đầu, buông lỏng tay hai người. Hai người thở nhẹ ra, Vận Nhi hơi đỏ mặt sẳng giọng, "Tiểu thư, bọn em là nô tỳ, như vậy không hợp, bị người khác thấy thì làm sao." Ngâm Thư đứng một bên cũng gật đầu, đồng ý với cách nói của Vận Nhi. Vân Lãnh Ca bất đắc dĩ cười khổ, cũng không rối rắm với đề tài này, dù sao đây là ở cổ đại, tôn ti rõ ràng. "Ngâm Cầm, có phải Thương Lãnh Uyển có người tới làm khách hay không?” Vân Lãnh Ca chuyển đề tài, nhàn nhạt hỏi. "Tiểu thư, ngài nói rất đúng, sau khi ngài đi, nô tỳ đã phát hiện…" Ngâm Cầm sốt ruột, khó nén muốn nói rõ từ đâu đến cuối, vậy mà nói đến một nửa, Vân Lãnh Ca nhìn nàng ý bảo trở vào trong rồi hãy nói, chặn ngang nàng lại. Vận Nhi không rõ nên nghi ngờ theo sau lưng Vân Lãnh Ca cùng đi vào trong. Vân Lãnh Ca rũ mi mắt, ánh sáng lạnh chợt lóe lên rồi biến mất, khá lắm Nhị Di Nương, một chiêu tiếp một chiêu, muốn đánh cho nàng trở tay không kịp sao? ... Mời các bạn đón đọc Đích Nữ Nhị Tiểu Thư của tác giả Tình Đa Đa.