Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tướng Dạ

Tác giả Miêu Nị chính là một thương hiệu, tác phẩm của Miêu Nị chắc chắn là không cần phải giới thiệu nhiều. Điều đó đã được khẳng định qua các truyện Khánh Dư Niên, Gian Khách, ai chưa đọc nên tìm đọc, bỏ qua đáng tiếc a! Từ lâu, lâu lắm rồi, khi còn rất nhiều vùng đất mà chưa ai biết đến… tại một trong những vùng đất mà chưa ai biết đến đó, có rất nhiều người chưa ai từng gặp họ… *** Truyện của Miêu Nị có chất thơ riêng rất khó tả, mộng mị như sương như gió, nhẹ nhành nhưng gây lay động đến mọi tầng lớp cảm xúc của người đọc. Từ các tác phẩm như Gian Khách, Tượng Dạ và sau đó là Trạch Thiên Ký đều gây được tiếng vang lớn, trở thành những siêu phẩm, được chuyển thể thành phim cũng rất ăn khách. Đọc Tướng Dạ phải kiên nhẫn, vừa đọc vừa nghiền ngẫm mới thấy được cái hay của truyện. Thế gian tương truyền: “Vĩnh dạ lai lâm, nhân gian hạo kiếp” (Vĩnh dạ ập tới, nhân gian đại nạn). Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải án oan cho gia đình, đem tiểu thị nữ Tang Tang đến Đô Thành. Trải qua nỗ lực không ngừng, Ninh Khuyết thi vào học phủ cao nhất thư viện, trở thành đệ tử thân truyền của phu tử, gánh vác trên vai nhiệm vụ phò tá quốc gia, bảo hộ bách tính, cũng sửa lại án xử sai cho thân nhân của mình. Ninh Khuyết thân mang bệnh lạ, cùng Tang Tang đi tìm thầy trị bệnh, lại phát hiện Tang Tang chính là vật dẫn của Vĩnh Dạ, trở thành mục tiêu đuổi giết của người trong thiên hạ. Vì bảo hộ Tang Tang, hai người lưu lạc thiên nhai, phát hiện ra kẻ đứng sau vận mệnh tàn khốc của Tang Tang đúng là Hạo Thiên. Tang Tang bị Hạo Thiên khống chế, phát động Vĩnh Dạ hạo kiếp. Hạo Thiên được người người sùng bái, hóa ra lại là kẻ đứng sau màn hạ độc thủ Vĩnh Dạ. Hạo Thiên gây ra đại chiến thiên hạ, Ninh Khuyết cùng mọi người anh dũng chiến đấu. Tác phẩm có nội dung sáng tạo và cả những thông điệp được tác giả gửi gắm, không chỉ là một câu chuyện tình yêu thuần khuyết mà cả nhân sinh quan về cái thiện và cái ác. Một bài viết khó nói lên hết cả, các bạn đọc xem thêm: tư tưởng chủ đạo trong Tướng Dạ Trải dài suốt hơn một nghìn chương truyện, tác giả vô cùng khéo léo phô bày một bức tranh văn hóa Hoa Hạ hoành tráng mà tinh tế. Việc vận dụng sáng tạo những điển tích quen thuộc tạo chiều sâu cho câu chuyện, không hẳn là trích dẫn, tác giả biến tấu vừa đủ để người đọc nhận ra mà vẫn cảm thấy thú vị khi thấy sự khác biệt. Ví như khi Đại sư huynh và Nhị sư huynh dùng lời Khổng Tử để phá Phật hiệu của đệ tử Phật Tông, ví như câu chuyện của vị thái thú mê rượu đời Đường… Nhân vật trong truyện: Ninh Khuyết. Thiếu niên tiểu tốt Ninh Khuyết vì muốn giải oan cho người thân mà đi đến đô thành, tiến vào thư viên, cuối cùng gánh vác trọng trách cứu vớt thế gian. Quá trình trưởng thành trải qua hiểm nguy cũng có nhiệt huyết hào hùng. Tính cách: Ninh Khuyết làm người tiêu sái, trọng tình trọng nghĩa, ân tất khắc ghi, thù tất báo, trưởng thành trong chiến hỏa, còn có tinh thần phản kháng mãnh liệt. Nhưng đôi lúc vấn có nét lém lỉnh, tinh ranh. Hăn giết người rất nhiều, nhưng vẫn rất khó để đánh giá  là máu lạnh, tàn nhẫn.đây có lẽ là. Ninh Khuyết dù tàn nhẫn vì chính sinh tồn của bản thân mình, không liên quan địa vị hay tín ngưỡng, mà giống như thứ tính cách bẩm sinh. Hắn cũng không quan tâm ý kiến số đông, hắn tự có đạo lý của mình, dù thế nhân căn cứ theo lập luận, góc nhìn thế nào đi nữa, hẵn vẫn là hắn. Nữ chính: Tang Tang. Là con gái Minh vương, kẻ đem lại tận thế và đuổi giết. Mặc kệ thế gian định tội. Ninh Khuyết cho rằng 20 năm sống trên đời nàng chẳng phạm lỗi gì, nàng là vợ hắn cho nên hắn vung đạo giết người không ngần ngại, đối đầu cả thế giới để bảo vệ nàng. “Cho dù nàng ngược ta trăm ngàn lần, ta vẫn cứ yêu nàng như thuở ban sơ”. Tuyến nhân vật phụ trong Tướng Dạ cũng rất có hồn, được tác giả chăm chút kĩ lượng về nội dung, tính cách, phải nói là vô cùng đặc sắc. Từ những người lớn tuổi quen mưu tính sâu xa, lòng mang thiên hạ đến những người trẻ tuổi khinh cuồng, nhiệt huyết với tương lai. Đúng và sai nhiều khi chỉ là một khái niệm tương đối, nếu ta đổi vị trí sẽ có những cảm nhận khác nhau. Thế giới phức tạp vì mọi người nghĩ quá nhiều, nếu không nghĩ nhiều thì thế giới sẽ trở nên đơn giản gian hơn. Nhưng ai có thể khiến mình không nghĩ nhiều đâu? Nếu truyện của Nhĩ Căn thiên về tu luyện, ngộ đạo, thì truyện của Miêu Nị thiên về nhân tính, từ đầu đến cuối, chả ai đúng, cũng chả ai sai, chỉ đơn giản là chí hướng của mỗi con người là khác nhau, nên làm những việc khác nhau.  Xem thêm: Tác giả Nhĩ Căn Truyện của Nhĩ Căn thì phải đọc đi đọc lại một đoạn nhiều lần thì mới hiểu, cũng có thể không hiểu gì cả. Còn của Miêu Nị thì dù đọc đi đọc lại một đoạn nói chuyện thì vẫn rất khó hiểu, phải đọc tiếp, đọc hết, thì mới hiểu được trước đó những nhân vật ấy bàn luận về cái gì. Miêu Nị có khả năng miêu tả tâm lý nhân vật rất đặc sắc, ấn tượng như Tang Tang. Tâm lý của cô thiếu nữ được nhào nặn cực kỳ tinh tế. Khi nàng vui, khi nàng buồn, khi nàng biết yêu, khi nàng giận dỗi, khi nàng ốm, khi nàng cận kề cái chết, khi nàng sánh vai cùng người yêu, khi nàng thân cận với kẻ khác, … mỗi một trạng thái đều được tác giả dụng tâm thể hiện, khiến nàng rất gần gũi, rất dễ khiến người đọc đồng cảm. Điểm trừ là có nhiều khi tác giả lan man quá sức, gây sự khó chịu cho những bạn đọc không kiên nhẫn. Nhiều đạo hữu có thói quen đọc lướt, nên càng về sau càng không hiểu gì cả. Nhất là miêu Nị lại có thói quen là nói chuyện câu nào chữ nào, cũng như mang một ý nghĩa, hàm ý gì đấy, thật sự thì mới đọc sẽ thấy hay nhưng nếu quá nhiều sẽ gây loãng, choáng váng đầu óc. Và cuối cùng là việc mượn hình ảnh tôn giáo, dù là giả tưởng biến tấu, đôi khi tạo cảm giác cực đoan cho tác phẩm. Biết là ý đồ của tác giả để ẩn dụ tạo nên bức tranh đối lập nhằm phục vụ tư tưởng chủ đạo của truyện, nhưng cảm giác đôi khi anh có cái nhìn hơi khắt khe, tiêu cực thái quá với tôn giáo, ai mà không thông cảm được có lẽ sẽ thấy phản cảm. Phong Vân! *** [Review] Tương Dạ – Miêu Nị (phần đầu): Gần đây mình có đọc một truyện, tên là Tương Dạ (có nơi ghi là Tướng Dạ), của Miêu Nị. Thể hoại tiên hiệp, kiếm hiệp xen lẫn xíu xíu tình cảm. Nói đến cơ duyên đọc truyện thực ra cũng chả có chi. Hôm nọ coi FMV trên Youtube, tình cờ thấy cái ảnh trailer đẹp đẹp nên coi. Thế là mấy ngày liền coi miết không chán. Trailer chẳng có câu thoại nào cả, từ đầu chí cuối chỉ có âm nhạc và nhân vật. Đơn giản, gọn nhưng hấp dẫn. Tò mò search, lòi ra truyện, thế là đọc, cũng bấm follow fanpage fb, vậy là chính thức nhảy hố. Hiện tại truyện chưa ra hết, tui cũng chưa đọc xong quyển 1, nhưng thích quá nên viết bừa vài dòng. Truyện này ăn điểm đầu tiên với tui ở cách tác giả xây dựng hình tượng nhân vật. Nam chính ngông, không thuộc thể loại anh hùng hào hiệp trượng nghĩa, kiểu như anh hùng xạ điêu hay thần điêu đại hiệp. Đồng chí này có thù tất báo, có ơn tất trả, cố sống cố chết bước vào con đường tu hành chỉ để trả thù nhà, vì kẻ thù quá mạnh, võ thường đánh không lại nên phải đi theo nghiệp tu hành. Ngoan cường, tàn độc, thông minh, giảo hoạt, không quan tâm đến đạo lý của thế gian, chỉ quan tâm đến đạo lý của hắn, làm theo những việc mình cho là đúng. Còn nhỏ tuổi mà đã quen tay giết người, chặt không biết bao nhiêu cái đầu của Mã tặc và người Man. Nghe tên đốn củi bên núi Mân Sơn là các đồng chí thường dân đều sợ chết khiếp. Có vẻ bá đạo, nhưng không phải thuộc thành phần không biết điều, làm việc gì cũng tính toán đâu vào đấy. Thanh niên này thậm chí lên 1 cái list những kẻ cần phải giết để báo thù, tính toán cách thức, thời gian địa điểm để thực hiện. Việc tu hành ban đầu tưởng không thể với tới, nhưng vì quá lì, quá liều nên cuối cùng ăn may đả thông được 10/17 lỗ tuyết sơn khí hải, chính thức bước vào con đường tu luyện. Được cái đối tốt với nữ chính, rất rất tốt. Nữ chính sai, lại càng sai, quá sai so với mặt bằng truyện cổ đại. Vừa gầy, vừa đen, vừa nhỏ con, nói chung không đẹp, nói trắng ra là xấu. Đôi mắt sáng, nhanh nhẹn tháo vát, quan trọng là không bánh bèo, không bánh bèo, không bánh bèo (điều quan trọng phải nói 3 lần). Là thị nữ nhỏ của nam chính, thuộc thể loại nội trợ, chăm lo nhà cửa, lười suy nghĩ, lười nói, nhưng một khi nói là khiến nam chính á khẩu. Càng đọc càng thấy dễ thương, coi trailer thích bạn đóng vai này dễ sợ. Nghe đồn vai vế nữ chính rất lớn, về sau có biến, sẽ được lột xác ngầu hơn, đẹp hơn, ngược nam chính tơi bời, có điều tui chưa đọc tới. Truyện này tới 1000 chương, tui mới đọc tới chương 125. Điểm thứ hai tui thích ở truyện là mối nhân duyên của nam nữ chính. Dùng từ thanh mai trúc mã để miêu tả là không đúng, bởi tuổi thơ của cả hai quá cơ cực, phải nói là nương tựa vào nhau mà sống. Nữ chính thuở sơ sinh được nam chính 4 tuổi nhặt ra từ đống xác chết. Nam chính 8 tuổi cõng nữ chính lên 4 trốn khỏi lão thợ săn độc ác. Nam chính lên 10 dắt nữ chính 6 tuổi nấp trong hang tránh thú dữ. Đến khi nam chính sung quân năm 12 tuổi, nữ chính chính thức trở thành cô hầu nhỏ. Từ lúc sơ sinh đến năm 6 tuổi, nam chính săn sóc, bảo vệ với nữ chính không khác gì cha mẹ ruột thịt, rất rất tốt. Vì cơ thể nữ chính âm hàn, không toát mồ hôi, khí độc không ra ngoài được nên bình thường để cô nàng làm việc nặng cho người nóng lên, chống chọi bệnh tât. Tối đến sẽ ủ ấm lòng bàn chân trắng nhỏ lạnh như băng kia để cô bé ấm giấc. Nam chính khi vui chỉ hận không thể đem chuyện kể với cô hầu nhỏ ngay tức khắc, khi buồn bực mỏi mệt cũng chỉ khi ở bên cô thì mới thả lỏng, chẳng giấu diếm gì. Tình cảm ấy rất mực dung dị, giống như từng giọt nước, nhỏ giọt nhỏ giọt chầm chậm ngày qua ngày, ấm áp như một gia đình nhỏ vậy. Nam chính đi đâu, giết ai, cũng luôn có nơi để trở về, biết có tô mì trứng của cô hầu nhỏ còn đang chờ. Cho nên dù tác giả chả tô vẽ màu mè cho mối tình này, người đọc vẫn cảm thấy nhẹ nhàng, ấm lòng. Tất nhiên là nếu cứ tàng tàng vậy thì cô hầu nhỏ chỉ mãi là cô hầu nhỏ thoai, nên sau này nhất định phải có biến, để đẩy nữ chính vừa xấu vừa không có chi thú vị trở thành đặc biệt đáng nhớ chớ! Còn một điểm nữa mà tui thích ở truyện này là chất liệu dân gian, vẻ đẹp mộc mạc của cảnh sinh hoạt, dưới ngòi bút của tác giả trở nên cực chân thực sống động. Không phải kiểu cố gắng vẽ hoa vẽ lá, cường điệu hóa cho nó thành hình như các truyện tiên hiệp, cổ đại khác tui từng đọc (Tru tiên, Hoa thiên cốt, Tam sinh, Trọng tử, v.v…) mà đơn giản nhân vật vốn dĩ là vậy. Ví dụ như ngày hè nóng bức thì cửa sổ mở, người người nằm phè ra nhâm nhi hoa qua ướp lạnh, cảnh vợ chồng hàng xóm cãi nhau như cơm bữa, tô mỳ trứng, canh gà của nữ chính hằng ngày đợi nam chính về ăn, hay cách mà tác giả dùng những điển cố điển tích, dùng những mẫu chuyển nhỏ xen kẽ để ngẫm nghĩ về chuyện thế gian… Khi đọc truyện này, tui thấy vừa kịch tính khi theo dõi theo bước đường trưởng thành của 2 nhân vật chính, vừa khoan thai thoải mái khi đọc những đoạn tàng tàng miêu tả cảnh sinh hoạt. Tất nhiên truyện này cũng có điểm trừ. Tác giả tả phong cảnh rất hữu tình, thuật lại cảnh tượng chém giết cũng rất sinh động, có điều vài đoạn dài dòng quá mức cần thiết. Ví dụ như đoạn cảnh nam chính với Triều Tiểu Thụ đánh nhau với bọn đối đầu Ngư Long bang, thế quái nào chém chém giết giết kéo dài tới hơn 5 chương, tui đọc mà đến oải. Chung quy là vậy. Vì chưa đọc hết nên tui chưa thể có cái nhìn tổng quan tất thảy, chỉ là nhân tiện chém gió chút thôi. Hihi. Tui hiện tại đang rầu lòng vì sau khi đọc gần 1/10 mới phát hiện truyện phần sau dịch chưa xong, mà đọc convert thì chết mất. Mặt khác, tui cũng hóng phim, thấy tạo hình nhân vật đẹp, giống như từ truyện bước ra, ngoại cảnh đẹp bá cháy, phục trang ổn (P.s: thấy tạo hình nam chính hơi giông giống Lý Tiêu Dao của Tiên 1 là tui thích rồi). Hi vọng phim phát sóng đừng khiến tui thất vọng, vì thực tế tui đã cày nát cái trailer trong lúc đọc truyện roài. Mời các bạn đón đọc Tướng Dạ của tác giả Miêu Nị.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Pokemon no Teiju
Trời xanh bích thảo ở giữa bay lượn giương cánh Altaria Hoang nguyên sa mạc bên trên kiệt ngạo cuồng dã Mightyena, Ánh trăng rừng cây hạ xuyên thẳng qua xước ảnh Darkrai, Vách núi cheo leo trong uống gió nuốt sương mù Mismagius, Hạo hãn uông dương dưới đáy bóng chồng mà qua Gyarados, Biển mây trên đỉnh núi ngạo nghễ cô lập Slaking, Ninetales, Milotic, Starmie, Gallade, Cresselia. . . Tại cái này kỳ huyễn sáng chói, kỳ quái thế giới, Teiju từ Fallarbor Town đi ra, bằng vào tự thân trí tuệ cùng vận khí, hướng về mộng tưởng không ngừng khởi xướng leo lên *** Cảm tạ mọi người một đường làm bạn. Chính văn mặc dù nhưng đã kết thúc, nhưng Teiju lộ còn rất dài, hắn hội kết hôn, sinh con, có được hoàn chỉnh gia đình, chỉ bất quá những này liền để cho mọi người mặc sức tưởng tượng. Lời trong lòng, rất không nỡ hoàn tất... Có lẽ có thiếu hụt, có lẽ có độc điểm, nhưng bất kể nói thế nào, Teiju bồi bạn hai ta năm, ta tự tay để hắn từ một cái bắt giữ thiếu niên biến thành vị thứ nhất Fairy Thiên Vương, trong lúc đó hồi ức nhiều lắm. Tại Chương 851: Thời không khe hở hình tượng một chương bên trong, Ta miêu tả cùng thời không song song Lysandre đối chiến thần bí Trainer, nhưng thật ra là ta sớm định ra hạ quyển sách nhân vật chính, Ta muốn thông qua Team Rainbow Rocket đem hai quyển sách liên động, muốn cho Teiju thân ảnh, Pokémon tại sách mới bên trong xuất hiện. ... Mời các bạn đón đọc Pokemon no Teiju của tác giả Khinh Tuyền Lưu Hưởng.
Nho Đạo Chí Thánh
Đây là thế giới mà người đọc sách nắm giữ lực lượng của thiên địa. Trong thân có tài khí, thơ cũng có thể giết địch, từ có thể diệt quân, văn chương bình thiên hạ. Tú tài nhấc bút, chỉ thượng đàm binh, Cử nhân giết địch, xuất khẩu thành thơ, Tiến sĩ giận dữ, thần thương thiệt kiếm. Thánh nhân giá lâm, dùng ngòi bút làm vũ khí, có thể phạt người, có thể phê phán thiên tử vô đạo, dùng sức một người địch cả nước. Lúc này, Thánh viện lũng đoạn văn vị, vua nắm giữ quan chức, mười nước tranh chấp, Man tộc thèm thuồng, Yêu tộc làm loạn. Lúc này, không có thơ Đường rầm rộ, không có từ Tống cường thịnh, không có văn chương cách tân, đã trăm năm không có vị Thánh mới. Một con cháu bần hàn không có tiếng tăm gì, sau khi bị đập đầu, cắp thơ từ truyền thế, viết kinh thánh văn chương, đạp vào con đường Chí Thánh. *** Thánh Nguyên Đại lục, Cảnh quốc, Giang Châu, Đại Nguyên phủ, Tế huyện. Bầu trời xanh biếc, ánh nắng tươi sáng, chim chóc kêu hót vui đùa, sau cơn mưa đêm qua trên mặt đất rơi đầy những lá cây cùng cánh hoa, xuân ý dồi dào. Cả người Phương Vận lạnh run khiến hắn bừng tỉnh dậy, mờ mịt mở mắt quan sát xung quanh. Phương Vận phát hiện mình đang nằm trên một bàn đá xanh trong một con hẻm nhỏ, mắt đất thì ướt nhẹp. Hắn vội vàng vịn tường đứng lên, đồng thời cảm thấy toàn thân đau nhức.nóng hừng hực. “Ta nhớ rõ ràng thư viện bị cháy, sau đó ta nhảy lầu chạy trốn, tại sao bây giờ lại xuất hiện ở chỗ này? Đây là nơi nào?" Phương Vận nghi hoặc nghĩ thầm. Đôi mắt Phương Vận chợt phát hiện ra quần áo trên người mình cũng không đúng, sau khi cúi đầu xem liền sợ hãi cực kỳ, không ngờ trên người mình lại đang mặc áo vải thô của thời cổ đại, trên quần áo dính nước bùn và vết máu, cánh tay của mình lại còn vừa dài vừa nhỏ. Phương Vận cúi đầu nhìn xuống một vũng nước nhỏ ở bên cạnh, vũng nước phản chiếu ra gương mặt của hắn. “Đây không phải là hình dáng của mình lúc mới mười bốn, mười lăm tuổi sao?” ... Mời các bạn đón đọc Nho Đạo Chí Thánh của tác giả Vĩnh Hằng Chi Hỏa.
Nhất Đao Phách Khai Sinh Tử Lộ
Một đao bổ ra sinh tử đường, hai chân bước ra thị phi môn! Phàm nhân nắm giữ hủy thiên diệt địa Siêu Phàm súng đạn; Võ giả tu luyện tồi thành diệt quốc bí truyền võ đạo; Đó là một kẻ yếu không phải con sâu cái kiến, cường giả không phải Thượng đế thế giới. Một cái tê liệt ở giường, đầy cõi lòng oán hận không cam lòng thanh niên, như vậy vượt qua giới trùng sinh! ***   Quần tình sôi trào, người người cảm thấy bất an tình huống cấp tốc lắng xuống. Hơn mười vị chúa tể cấp bậc tồn tại nhiều hứng thú đánh giá lồng giam không gian bên trong mấy tên nhân vật, tựa hồ đang quan sát cái gì, mà chư thiên văn minh cường giả tại yên tĩnh qua đi lại lần nữa sôi trào: "Đáng chết, đáng chết a!" "Hảo hảo thẩm vấn thẩm vấn mấy người này, xem bọn hắn đến cùng biết bao nhiêu!" "Nghĩ không ra, Khởi Nguyên giới vậy mà lặng yên không tiếng động ở tại chúng ta bên người chôn xuống cái đinh, khinh người quá đáng!" ... Mời các bạn đón đọc Nhất Đao Phách Khai Sinh Tử Lộ của tác giả Dạ Dữ Tuyết.
Ngã Đích Nữ Vu Muội Muội Môn
La Đường xuyên qua đến một cái thế giới xa lạ, thành một cái trấn nhỏ lĩnh chủ. Trấn nhỏ bên cạnh trong sông chẳng những có cá tôm, còn có thủy yêu, rừng rậm chẳng những có dã thú, còn có nữ phù thủy, yêu quái, cự long. . . Cũng may còn có một ít đáng yêu nữ phù thủy, mời chào nữ phù thủy, phát triển lãnh địa, thú vị nữ phù thủy làm ruộng văn. Ma thú chà đạp, cự long gầm thét, phù thuỷ nguyền rủa, ma pháp ánh sáng sáng chói chiếu sáng kiến thức hải đăng! *** Oanh tạc sau này, La Đường trong mắt có một màn hào quang, Diarra đứng ở bên trong, chỉ là những người khác, cũng đã chết. Trong này có một ít người là bị Meve bọn họ ma pháp đánh chết, còn có một chút, là bị Diarra hút khô lực lượng, thậm chí là sinh mệnh lực của bọn họ. "Rất tốt, các ngươi cái này vu thuật ta rất thích. Bất quá bây giờ, các ngươi lực lượng vậy đã tiêu hao hết chứ ? Như vậy ngày hôm nay, thì phải ngươi là ta Vu Sư hiệp hội chôn theo!" Diarra cũng sắp giận điên lên, mấy chục người à, nàng thật vất vả hội tụ nổi lên mấy chục người, dự định từ Mê Thất rừng rậm đi ra, xông ra một phiến thiên địa. ... Mời các bạn đón đọc Ngã Đích Nữ Vu Muội Muội Môn của tác giả Cùng Tứ.