Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ

Nhân vật nữ chính: Liễu Khê.  Nghề nghiệp: Không thấy nhắc đến, 90% là ở nhà ăn bám phụ huynh, ngoài ra còn viết rất nhiều tiểu thuyết. Lí do xuyên không: Làm tác giả mà không có tâm, mẹ kế ngược đãi nữ phụ, khiến các nữ phụ nổi giận quyết tâm vùng lên khởi nghĩa lật đổ chính quyền. Kết cục nữ chính phải xuyên qua n cuốn sách, đóng vai n nữ phụ khác nhau, đi chia rẽ tình cảm nam nữ chính trong sách. Nhân vật nam chính: Trang Kỳ (ngoài ra còn có rất nhiều tên khác như Thôn Trang, Tiêu Kỳ, Trần Mặc, Hàn Chỉ, Bạch Vương, Ngọc Thanh) Nghề nghiệp: Nhân viên IT, sáng lập ra hệ thống xuyên sách :v Lí do được làm nam chính: Tác giả thích thế.    Cuốn thứ nhất: Tiểu thuyết vườn trường. Liễu Khê xấu số phải làm nữ phụ béo ục ịch, luôn làm nền cho nữ chính. Nhiệm vụ của cô là chia rẽ tình cảm nam nữ chính. Cô quyết tâm giảm béo, cũng trở nên thân thiết với nam phụ Trang Kỳ (thấy tên quen không nào). Sau này, Liễu Khê thành công trở nên xinh đẹp, làm nam chính lộ ra bộ mặt hám gái, cũng khiến nữ chính mất hết hào quang. Kết cục, Liễu Khê bị nữ chính kill, xử tại chỗ, nhiệm vụ hoàn thành.  Cuốn thứ hai: Tiểu thuyết cung đấu. Liễu Khê xuyên vào nữ phụ vốn là phi tần thất sủng trong lãnh cung. Sau một hồi tranh đấu cật lực với nữ chính xuyên không bàn tay vàng, Liễu Khê thành công khiến hoàng đế nổi sát tâm với nữ chính. Nhưng hoàng đế cũng không phải tay vừa, lợi dụng thái giám Thôn Trang bên cạnh Liễu Khê đi giết nữ chính, lại tiện tay vu oan cho Liễu Khê. Kết cục, game over, Liễu Khê hoàn thành nhiệm vụ, trực tiếp bị hoàng đế bóp chết. Cuốn thứ ba: Tiểu thuyết hắc bang trá hình Cuốn thứ tư: Tiểu thuyết cường đạo Cuốn thứ năm: Tiểu thuyết trọng sinh báo thù Cuốn thứ n… Như đã quảng cáo phía trên, trong cuốn sách nào Liễu Khê cũng phải chịu muôn vàn kiểu ngược thân ngược tâm, còn phải lao lực đấu trí với nữ chính được hào quang thần thánh bảo vệ. Chưa hết, nhiệm vụ hoàn thành, lần nào hệ thống cũng cho cô một cái chết muôn hình muôn vẻ, khó coi vô cùng. Nhưng mà có một điều đặc biệt, ở kịch bản nào cũng xuất hiện một anh nam phụ yêu Liễu Khê vô cùng. Ảnh luôn luôn tìm thấy cô trong những cuốn sách tiếp theo, một mực bảo vệ, giúp đỡ, thậm chí làm chuyện abc xyz với cô (đoạn này trẻ nhỏ chớ đọc). Hai người ngược nắng mà yêu nhau say đắm, dù kết quả là lần nào Liễu Khê cũng chết trước mặt ảnh, hoặc ảnh chết trước mặt cô. Thân phận thật sự của nam phụ vẫn còn là bí ẩn, và lần nào tình yêu của hai người cũng bị chia cắt bởi tên “hệ thống” đáng ghét. Liễu Khê sẽ phải làm gì để trở về thế giới thật, và gặp lại người mình yêu? Còn về phần nam chính Trang Kỳ, tình yêu của anh ta có đủ lớn để thoát khỏi sự khống chế của hệ thống?  Truyện tưởng ngắn mà cũng không ngắn cho lắm, nhưng đọc khá vui, không bị nhàm chán, xứng đáng với độ dài của nó. Nam “chính” Trang Kỳ rất thâm tình, sủng nữ “chính” Liễu Khê lên tận trời. Tình yêu của anh chị cũng rất ngọt ngào mặc dù lần nào cũng dang dở. Kết truyện HE hường phấn, ai cũng hạnh phúc nên đừng lo ngại mà nhảy hố. Điểm trừ duy nhất là tác giả xử lí đoạn cuối truyện không được logic cho lắm, kết cũng hơi vội vàng, chưa đủ thoả mãn độc giả. Còn điểm cộng to đùng là hệ thống nữ phụ trong truyện rất phong phú, đủ loại nữ phụ và đủ thể loại truyện, tha hồ cho các bạn yy tưởng tượng đủ mọi tình tiết.  Trích đoạn: Liễu Khê nhìn Trần Mặc qua tấm bình phòng, trong lòng bỗng nhiên hốt hoảng, người này… Người này… “Ngươi… Ta…” Đầu Liễu Khê trống rỗng, thậm chí không biết làm gì. Hai chữ đơn giản này cũng làm sắc mặt Trần Mặc biến đổi, cúi đầu nắm chặt hai tay, cẩn thận nhìn mới phát hiện thân thể hắn có chút run rẩy. “Ta đồng ý việc hôn nhân này, mai đem sính lễ tới” Trần Mặc khó khăn nói. Trần Mặc nói xong câu này, xoay người bước đi, khuôn mặt lạnh lùng kia xuất hiện mấy cảm xúc phức tạp, hắn sợ nếu ở đó lại không nhịn được. Chỉ nghe âm thanh mềm mại kia thôi hắn đã muốn ôm nàng thật chặt, hôn nàng, thậm chí còn muốn cởi sạch quần áo của nàng, giữ lấy nàng, để nàng ở dưới thân hắn mà rên rỉ, đem nàng ăn sạch. Loại tình cảm vừa yêu vừa hận lại vừa oán này quá mức mạnh mẽ, mãnh liệt tới mức hắn cũng phải sợ hãi. Cả người Liễu Khê run lên, dùng khăn tay che miệng, chỉ sợ mình khóc ra. Nàng hốt hoảng trở về phòng, cởi giày, trùm chăn lại. Lúc này nước mắt của nàng mới chảy xuống, hắn yêu nàng, nàng biết, hắn hận nàng, bây giờ nàng mới biết. Bây giờ Liễu Khê nghĩ cũng không dám nghĩ, lần nào cũng chết trước mặt hắn, tâm trạng của hắn sẽ ra sao? Lần nào cũng tự an ủi mình, lần sau có thể gặp lại, dù sao cũng có thể bên nhau. “Đừng khóc…” Một giọng nam quen thuộc vang lên. ------------- Review by Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** “Liễu Khê, ai đến vậy con?” Mẹ Liễu nhìn thấy con gái đang nói chuyện với một người ở ngoài cửa thì dừng tay,lúc bà tới gần mới thấy một chàng trai tuấn tú, cao to đang đứng ngoài, nụ cười trên mặt bà tươi hơn một chút, bà vội vàng nói “Bạn con đến rồi à? Mau mới cậu bé vào đi!” “Chào bác gái, cháu là Trang Kỳ, là…” Khuôn mặt tuấn tú của Trang Kỳ hơi vặn vẹo một chút. Bà xã à, em nhéo đau lắm đấy. Liễu Khê làm như không có chuyện gì mà thu tay lại, sau đó nói tiếp: “Anh ấy là bạn trai con” Trang Kỳ nhìn Liễu Khê với ánh mắt buồn bực, tại sao không để hắn nói mình là chồng sắp cưới của cô chứ? Liễu Khê cười gượng hai tiếng, tuy rằng biết tính đến cưới xin là rất tốt, nhưng Trang Kỳ à, nếu anh nói thẳng điều này với cha mẹ vợ thì họ sẽ cho rằng anh dùng thủ đoạn để bắt em đi đó. Anh tin em đi, nếu anh nói thế họ sẽ cầm chổi xua đuổi anh như đuổi chó đấy. Chúng ta phải đi từ từ, từ từ đó anh biết không?????? Mẹ Liễu nghe vậy thì rất vui mừng, con gái luôn ở nhà như đứa tự kỉ của bà lại lén lút quen bạn trai, mà thằng bé này vừa nhìn đã biết là nhân tài, thì ra con nhóc này luôn gạt bà. “Mau vào đi, mau vào đi” Mẹ Liễu nhiệt tình kéo Trang Kỳ vào nhà, sau đó bà bưng dĩa hoa quả lên, nhìn thằng bé trước mắt vừa lịch sự lại lễ phép, trong lòng bà càng thỏa mãn “Liễu Khê, đi pha ấm trà đi” “Vâng” Liễu Khê đứng lên, thuận tiện tặng cho Trang Kỳ một ánh mắt, chồng tương lai à, anh đừng có nói bậy đó~ ‘Anh biết mà vợ’ Trang Kỳ cũng liếc nhìn Liễu Khê với ánh mắt si mê. Liễu Khê bị hắn nhìn tới mức đỏ mặt, cô vội vàng chạy vào phòng bếp để nấu nước. “Khụ khụ” Ba Liễu ho khan hai tiếng, thật là, dám liếc mắt đưa tình trước mặt ông sao? Cứ nghĩ đến chuyện con gái có thể gả cho tên nhóc này, ba Liễu nhìn kiểu gì cũng thấy Trang Kỳ rất chướng mắt. Mẹ chồng và con dâu luôn là kẻ địch trời sinh, cha vợ và con rể cũng có mối quan hệ y chang như vậy. Mẹ Liễu trừng ba Liễu một cái rồi nhiệt tình nói “Trang Kỳ, cháu quen Liễu Khê lúc nào thế? Con nhóc Liễu Khê này quen bạn trai mà chẳng nói một câu với người nhà gì cả!” Trang Kỳ nở nụ cười, điều này làm cho khuôn mặt của hắn dịu dàng tao nhã hơn rất nhiều, lúc nói chuyện luôn khiến người khác cảm thấy có cơn gió xuân thổi nhẹ qua mặt, hắn chỉ mới nói vài câu mà đã dỗ mẹ Liễu vui vẻ đến mức quên trời quên đất, quên chồng quên con. Ba Liễu đeo kính, cầm một tờ báo trên tay, có điều ông không hề đọc báo mà đánh giá Trang Kỳ với ánh mắt sắc bén. Tên nhóc này có dáng cao, cơthể coi như là rắn chắc, cậu ta mặt bộ âu phục và giày da khiến cả người toát ra hơi thở tinh anh, đặc biệt là khuôn mặt cực kỳ tuấn tú của cậu ta. Cho dù ông muốn soi mói cậu ta đi chăng nữa, ông cũng không tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào cả. Có điều quá đẹp trai thì gái sẽ bu theo rất nhiều, như vậy không được. Mắt ba Liễu đảo một cái, hơi nhíu mày khi thấy tay hai người đang nắm chặt. Trang Kỳ cảm nhận được ánh mắt thờ ơ lạnh nhạt của ba Liễu, nhưng hắn không nói gì mà chỉ nở nụ cười để mặc ba Liễu đánh giá mình. “Tiểu Trang là người ở đâu? Trong nhà có anh chị em không? Nhà bác chỉ có mình Liễu Khê thôi! Ai, nhà có một đứa con nên cảm thấy hơi cô đơn…” Mẹ Liễu cắm mấy cây tăm vào mấy miếng táo còn lại rồi đưa cho Trang Kỳ. “Bác gái, con có xe có nhà, cha mẹ đều mất hết rồi!” Trang Kỳ ngừng lại một lát, nhớ lại yêu cầu chọn rể của cha mẹ vợ trên internet rồi trịnh trọng trả lời. Nụ cười của mẹ Liễu cứng lại, khóe miệng của ba Liễu cũng hơi nhếch lên, tờ báo trong tay ông cũng bị vò đến mức nhăn nhúm. Lúc Liễu Khê bưng trà ra thì nghe câu nói này của Trang Kỳ, cô hơi lảo đảo chân một cái. Trang Kỳ, câu nói này của anh đã làm giảm thiện cảm rất nhiều đấy!!!! Dường như cô vẫn còn nghe thấy tiếng nhắc nhở đầy máy móc của hệ thống: “Độ hảo cảm của mẹ Liễu với Trang Kỳ giảm xuống 20%.” Cô cố gắng nở nụ cười, đưa ly trà cho Trang Kỳ, nhìn hắn với ánh mắt động viên “Uống trà” Mời các bạn đón đọc Bút Ký Xuyên Qua Của Nữ Phụ của tác giả Ngốc Manh Ngốc Manh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh
Đánh giá: 8,5/10 Lại là xuyên qua, có thể cũng không phải là ta nguyện ý xuyên qua ? Bản thân không có sở trường gì, mơ hồ xuyên thủng đến Đường triều, cần dựa vào cái gì để kiếm cơm đây?? Không thể, chỉ có một từ, hỗn?   Không nghĩ tới hỗn đến mức tận cùng? Chim sẻ có thể biến thành phượng hoàng? Chạy khắp một vòng  Đại Minh cung? Hoàng đế, hoàng tử ta sẽ chọn ai? Chỉ vì đức lang quân như ý trong lòng Dám cùng so với trời thử cao. Cô là người ở hiện đại, trong một buổi tối mưa giông sấm chớp chỉ vì bực mình vì chưa kịp về trời đã mưa như đổ nước mà lỡ miệng chửi trời. Báo ứng giáng xuống, cô chỉ biết là mình bị sét đánh. “Oàng” một phát, cô một mạch xuyên về thời Đường. Lục Tiểu Thanh may mắn gặp được Vô Diễm và Thiên Vũ, nàng dùng vài câu bàn về đạo lý mà có thể đi theo hai người họ. Một người là Lý Thiên Vũ, nhẹ nhàng ấm áp, luôn luôn giúp đỡ cô, đúng chuẩn soái ca. Còn một tên là Lý Vô Diễm, một tên cọc cằn, chẳng bao giờ nhẹ nhàng với nàng, hai người khi nào gặp nhau cũng đấu khẩu không thôi. Vốn là người từ thế kỉ 21 đến, cô dĩ nhiên là có suy nghĩ khác hẳn những người ở đây, ấy vậy mà họ lại gọi cô là lưu manh. Than thân trách phận thì cũng đành phải chấp nhận, cô quyết tâm dùng hết những hiểu biết của mình ở thời hiện đại mà kiếm cơm manh áo. Ba người họ đi cùng với nhau, lưu bạt giang hồ, dần dần tình cảm nảy sinh, liệu trái tim của cô sẽ thuộc về ai? Mình rất thích cách xây dựng kiểu nhân vật nữ cường xuyên không. Không phải kiểu yểu điệu thục nữ yếu đuối hay nhẫn nhịn chịu nhục, ở đây nữ chính được thể hiện là người phóng khoáng, lại rất độc lập, không chút yếu đuối nào. “Ừm, mùi gì vậy?” thanh âm lạnh lùng truyền đến, là giọng nói của người tên là Vô Diễm. “Hình như là mùi khét của vật bị đốt tàn, đi, đi nhìn một cái.” Khi nói chuyện, hai con ngựa liền đã đứng ở trước mặt Lục Tiểu Thanh. Trầm mặc, trầm mặc, vẫn là trầm mặc, thanh âm gió thổi qua, thanh âm lá cây rơi trên mặt đất, có thể nghe thấy rõ ràng. Thật lâu sau, một giọng nói không thể nhịn được nữa, nhưng ôn hòa vang lên: “Xin hỏi cô nương là người nào?” Không có tiếng trả lời, sau khi khụ thêm hai tiếng, vẫn là không có trả lời. Bên cạnh một giọng nói lạnh như sương sớm của tháng sáu đột nhiên vang lên: “Chết tiệt, ngươi rốt cuộc là ai?” Thanh âm không lớn, bất quá nghe vào trong lỗ tai của Lục Tiểu Thanh lại tựa như sấm sét nổi lên, làm nàng giật nảy mình, tư thế đều còn không có động liền quay lại quát: “Muốn người ta bị hù chết à, nói lớn tiếng như vậy làm gì? Ta cũng không phải kẻ điếc.” Dứt lời, hùng hổ ngước đầu nhìn. *** Review Tinh: Đây là lần đầu tiên Tinh đọc truyện do Chu Ngọc viết. Hồi đầu cũng thấp thỏm lắm vì vốn dĩ những lúc mình lên cơn thèm khát đọc thể loại xuyên không – hài, rủi thế nào mà vớ phải bộ truyện lửng lơ ăn theo con cá vàng thì cơn giận không phải chỉ ngồi nhẫn nhin một lúc là hết được. Có lẽ mình là một độc giả gay gắt nhất của ngôn tình. Khẩu vị vô cùng khắc nghiệt. Cách mình đọc không phải là phân tích độ mạch lạc, hợp lí của cốt truyện hay mức thực tế trong việc xây dựng nhân vật hay thêm nếm các tình tiết. Chỉ đơn giản là dùng cảm giác và bản năng đặt vào mạch diễn tiến của câu chuyện để xem xét xem câu chuyện này có mượt mà không. Không ít lần đang hứng thú nhiệt tình đọc, chưa quá 5 trang đã rơi tõm xuống ngơ ngẩn vì không hiểu tại sao đã đến sự kiện đó rồi, có phải các nhân vật suy nghĩ quá nông rồi không? Vì thế khi mà chọn bộ truyện có cái tên thật đặc biệt này (lại một thói quen đọc khác: Chết tại diện mạo!) việc đầu tiên, sau khi xem thể loại, là cầu trời khấn phật truyện này đọc đã cái cơn cuồng của mình T___T Và thật may, Chu Ngọc không làm mình thất vọng (cho lắm…) Vẫn là điển hình kiểu nữ chủ xuyên không, người gặp người yêu, sống dai như gián, ứng phó linh hoạt, tâm cơ mẫn tiệp, tuy nhiên Tiểu Thanh khiến mình không ghét được bởi cá tính phóng khoáng hài hước của cô nàng. Cô có nét nào đó khiến mình có thể đồng cảm được, cố gắng giữ vẻ thoải mái phớt đời để ngăn cách bản thân quá mức chủ quan, đặt quá nhiều tâm tư vào chuyện gì vì khi đó cũng là lúc nguy cơ thất bại hỏng việc vô cùng cao, mà cái giá của thất bại thì có vẻ cao trong hoàn cảnh của cô. Chỉ là đôi lúc thấy mọi sự quá mức may mắn với cô, cá nhân mình nghĩ mọi chuyện thực tế có lẽ sẽ không xảy ra đơn giản như ý như thế được, hoặc có thể may mắn cũng là một loại tài năng đi ~ Các nhân vật có tính cách rõ ràng, không nhàm chán, các nhân vật nền nhiều khiến cho câu chuyện tha hồ phát triển đa dạng, mình lại còn là loại người thấy đông càng vui nên vô cùng thích ý đại kết cục. Kiểu đấu xong xuôi tất cả lại về, có đôi có cặp, ai cũng có phần ấy hehe Tuy nhiên nhiều lúc đọc cũng hẫng vì các mồi lửa bắt lên hứa hẹn cú nổ ngoạn mục và đòi hỏi trí dũng mưu tài của các nhân vật phát huy, ấy thế mà có vẻ tác giả lại quên khuấy mất quay lại giải quyết các nút thắt ấy, hoặc có chăng là tháo gỡ qua loa vô cùng. Đỉnh điểm câu chuyện đáng lẽ có thể kinh điển hơn chút nhưng hơi xẹp, nói chung chắc cũng chỉ để tạo cảnh cho nữ chính tỏ tình cùng nam chính thôi. Lại nói nam chính, ừ thì yêu nữ chính hơn mạng. Tài năng không phải không có, tác giả phác họa anh ấy là một người giấu tài và rất giỏi giang, nhưng mình chả nhìn ra được mấy, có khi cái điên tình của anh ấy lấn át quá nên mình không thấy được mặt “hướng nghiệp” của anh ấy lắm. Thực ra mình dễ bị thuyết phục bởi những nam nhân đặc sắc hơn, mà cái này lại rơi vào một nam thứ (hình như) không yêu Tiểu Thanh. Có điểm duy nhất mình không hài lòng là nữ chính được xây dựng quá cường đại, cá nhân mình có nhiều bài thơ vô cùng thích, học thuộc làu làu nhưng qua một thời gian không đụng chạm cũng rơi rớt ít nhiều. Vậy mà Tiểu Thanh cứ đọc làu làu như phun hạt dưa, như thế chả phải quá cường đại thì là gì … Nói chung là bộ truyện này rất xứng đáng thời gian bạn bỏ ra để đọc, vô cùng hài hước, đọc giải trí thì vui, cũng có tí yếu tố chất xám nên sẽ không thấy quá mức đương nhiên. Ai đọc rồi có ý nghĩ gì khác thì vô đây bàn luận cùng mình nha.   Mời các bạn đón đọc Quay Về Đời Đường Làm Lưu Manh của tác giả Chu Ngọc.
Không Gặp Không Nên Duyên
Vâng, hôm nay page RVNT xin được giới thiệu một nam chính siêu cấp biến thái. Nếu anh là số 2 bạn sẽ không tìm ra số 1 đâu ạ. Gặp anh rồi mới biết, những nam chính biến thái trước kia mình từng đọc bình thường chán. Tất cả đều là mây bay, chỉ có lưu manh biến thái mới tồn tại mãi mãi... Giới thiệu đôi chút: Nam chính tên đầy đủ là Đoạn Mặc Ngôn, đoạn trong thủ đoạn vô biên :v :v. Anh là người lạnh lùng, cáu kỉnh, ít nói. Nhưng mỗi khi nói sẽ khiến đối phương thương tích đầy mình, không nghẹn họng vì ấm ức cũng trào máu vì tức giận. Anh có IQ vô cùng cao nhưng EQ lại lẹt đẹt hay nói đúng hơn là anh mắc một chứng bệnh tâm lý không có tình cảm như người bình thường.  Rồi anh gặp nữ chính Tiêu Tiếu, bị thu hút bởi nụ cười có má lúm đồng tiền xinh đẹp. Thế là, anh bắt chuyện làm quen, tìm cách ở bên cạnh, nhìn cô cười vui vẻ thoải mái. Lúc này, anh đơn thuần chỉ là thích những phút giây như vậy mà thôi. Anh cảm thấy mình cũng vui hơn. Thế nên, anh sẵn sàng bán đứng, đe dọa, gây áp lực đủ kiểu lên đầu bạn bè chỉ để mua về nụ cười của cô. Hại mấy anh kia thở mạnh cũng không dám, chỉ sợ cô gái này mà không vui, Đoạn thiếu cũng xử đẹp mấy anh luôn.   Cứ thế, Đoạn thiếu nhà ta cứ vô tình hữu ý gặp gỡ Tiếu Tiếu ở mọi nơi. Anh sẵn sàng làm tất cả, thỏa mãn những điều mà anh nghĩ rằng Tiếu Tiếu mong muốn. Bởi anh biết, nếu cô vui, nụ cười má lúm kia sẽ càng rực rỡ hơn. Vì thế, khi nhìn thấy cô bị người ta đánh trọng thương. Anh giống như ác quỷ xuất hiện đánh tan xác bọn kia. Trong đó có một ả đàn bà muốn lợi dụng sắc đẹp và vẻ đáng thương cầu xin tha thứ. Nhưng bà ta nhầm to rồi. Đứng trước Đoạn thiếu chỉ có 2 loại người: người anh muốn nhìn và người anh muốn biến đi. Thế là, mặc bà ta sử dụng nước mắt hay nhan sắc vẫn bị anh đạp cho bầm dập tả tơi, đến mức kinh hoàng :v :v. Đoạn thiếu chính là thế đấy, mặt lạnh mắng chửi, mặt lạnh đe dọa và mặt lạnh giết người ta cũng là chuyện bình thường mà thôi. Mọi chuyện sẽ không có gì nếu như không xuất hiện nụ hôn cùng Tiếu Tiếu. Anh thế mà động tâm với cô thật. Sau khi được tư vấn và biết được tình cảm của mình, suy nghĩ của anh được thăng cấp nhanh chóng theo kiểu: "Nếu không phải là của mình thì phải giành giật nhiệt tình đến khi thuộc về mình mới thôi" :v :v. Vậy nên, công cuộc theo đuổi tình yêu và chia cắt, đạp đổ những rào cản xung quanh Tiếu Tiếu chính thức bắt đầu. Đọc những phân đoạn này, nói thật mình cười muốn nghẹn luôn ấy. Biết là anh bị bệnh nên có phần biến thái, lưu manh như thế nhưng quả thật không ngờ cấp độ mặt dày cùng thủ đoạn của anh đúng là vô cùng vô cùng bất ngờ. Nhiều khi muốn té ngửa luôn. Đáng thương cho bạn Tiếu Tiếu, lọt vào mắt xanh của anh rồi thì khó có thể nào chạy thoát được. Tự cầu phúc đi :) :) Trích đoạn đặc sắc:(*) Khi Đoạn thiếu theo đuổi tình yêu: "Sáng sớm tinh mơ, anh chạy đến trường học bọn em làm gì?"  "Để theo đuổi em" ****************** "Anh Đoạn, em chỉ là một cô gái bình thường, nhiều lắm thì cũng chỉ học giỏi mà thôi, em không nghĩ ra mình có chỗ nào hấp dẫn được anh hết" "Em khiến anh đứng ở đây, thì đã cho thấy em có đủ sức hấp dẫn rồi" --------------------------------------- Khi Đoạn thiếu muốn chia cắt tình yêu: "Cậu chia tay với Tiếu Tiếu như thế nào thì cô ấy mới không đau lòng?" --------------------------------------- Khi Đoạn thiếu động tình: "Em sớm muộn gì cũng là người của anh, anh muốn hôn thì hôn, tại sao phải xin lỗi?" "Ngược lại là em ấy, kiểu quần này khó cởi quá, lần sau mặc váy đi" ---------------------------------------- Khi Đoạn thiếu gián tiếp cảnh cáo tình địch: "Ai cũng đừng hòng dành cô gái này với tôi, ai dám động đến cô ấy, thì tôi giết kẻ đó" *************** "Dục vọng gì đó tôi không quan tâm, cô gái này đã định sẵn là của tôi" ---------------------------------------- Khi Đoạn thiếu ghen vì cô gái của anh đi cùng người khác: "Được rồi, em cứ từ từ mà chơi, thay anh hỏi thăm tổ tông nhà hắn" "....." Thấy chưa? Có ai lại như Đoạn thiếu nhà ta không ạ? Không phải là biến thái bình thường nữa đâu. Chính là siêu-cấp-biến-thái đấy. Nhưng mà mình lại cực thích anh, thích kiểu người luôn biết điều mình muốn và bằng tất cả những thủ đoạn đạt được điều ấy :) :). Chỉ đáng tiếc cho bạn trai Tiếu Tiếu, vì do dự vì sợ hãi mà để mất cô, cũng tiếc cho anh hàng xóm Tống Hiên Nhiên vì tham vọng nhất thời mà hối hận cả một đời. Cuối cùng, chỉ có Đoạn thiếu đây là được lợi nhất. Làm chuyện xấu khắp nơi còn có thể kéo được Tiếu Tiếu đáng yêu về nhà. Cũng không thể trách anh được, có trách thì trách tác giả ưu ái anh mà thôi :v :v Nội dung truyện vô cùng sủng, chỉ có ngược một xíu đoạn sau này Tiếu Tiếu biết về bí mật của Đoạn thiếu. Nhưng mà ngược cũng ít lắm, do mặt Đoạn thiếu quá dày và quá vô tư nên các bạn khỏi cần lo lắng cho anh gì hết. Truyện lại được viết theo phong cách hài hước vui vẻ với nhiều tình tiết cười té ghế rất thích hợp đọc giải trí, cuốn hút không dứt ra được luôn. Bởi nam chính biến thái đáng yêu thế này không dễ mà tìm được đâu nhé. Nếu còn lo lắng vì tình trạng đang edit thì yên tâm đi, edit hơn một nửa rồi ý, không chờ được thì cv thẳng tiến luôn nè. Đảm bảo không nhảy nhầm hố đâu. Nào, 1 2 3 nhảy thôi :) ______________________ (*): Trích dẫn trong truyện đã được mình edit lại cho phù hợp với bài rv #La_phi - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Review by Ma: Vì khả năng review không tốt mấy của mình, đối với một bộ truyện hay mình sẽ cố gắng ngắn gọn hết mức có thể. Nếu review này dài, nghĩa là cảm xúc bên trong nó làm mình buộc lòng phải viết thêm. Đầu tiên, chúng ta sẽ nói về những nhân vật phụ trước. Trong bộ truyện này, tất cả những nhân vật nữ phụ có dính đến anh nam chính đều không đáng nhắc tới. Căn bản là họ quá mờ nhạt và hoàn toàn không để lại bất kì cảm xúc gì trong lòng mình trừ cái tên mà tác giả đã đặt ra cho họ. Họ là những mảnh ghép của nội dung, họ là những nét bút vẽ lên những biến cố sẽ xảy ra mà tác giả đã xếp vào. Nói theo cách làm văn của nước ta, họ là những luận điểm để tạo nên luận cứ cho nội dung của câu chuyện. Nói cách khác, họ quan trọng, nhưng họ lại không có ảnh hưởng trực tiếp đến nhân vật chính mà chỉ là đoạn mồi cho những sự việc xảy ra đối với nhân vật chính. Ngược lại, những nam phụ trong cuộc sống của nữ chính lại có rất nhiều dấu ấn trong lòng mình. Hai con người một số phận. Một Nhiễm Huy tham vọng nhưng lại quá ngây thơ để không nhìn ra được nguy cơ đang rình rập trước mắt và rồi mất đi người mình yêu một cách dễ dàng. Thật lòng mà nói, từ đầu mình đã không thích nhân vật này. Tác giả xây dựng nhân vật này là một anh chàng sinh viên ba tốt, dịu dàng, thân thiện và rất yêu thương bạn gái. Trong thế giới ngôn tình, anh chính xác là mẫu bạn trai trong mơ của các cô gái. Nhưng, tác giả cũng viết ra một sự thật rằng chàng sinh viên nghèo ấy mang trong người dã tâm không nhỏ và sự ngu ngơ khờ khạo đúng chuẩn một sinh viên chưa trải sự đời. Hiển nhiên, anh bị đá ra khỏi dòng thời gian của nữ chính, trở thành tiếc nuối tuổi thanh xuân mờ nhạt mà không nhắc thì không ai nhớ tới một cách đơn giản đến không thể đơn giản hơn được nữa, cứ thế kết thúc một mối tình. Người thứ hai là Tống Hiếu Nhiên. Nếu lỗi sai của Nhiễm Huy là quá khờ khạo thì lỗi của Tống Hiếu Nhiên là quá lí trí. Đứng trước những cơ hội đang mở ra trước mắt và cô gái anh yêu thương chăm sóc từ nhỏ đến lớn, anh chọn lí trí, anh chọn phản bội lại trái tim. Anh dẫn theo ‘cơ hội’ của mình ra nước ngoài bỏ lại cô ‘em gái nobita’ mất đi ‘anh doraemon’ một mình đối mặt với sự sụp đổ của mối tình đầu tiên. Đó chính là lỗi của anh và không ai có thể nói thay cho anh được. Về phần sự quay đầu muộn màng của anh, thực ra nó cũng không quá muộn và nếu không có Đoạn Mặc Ngôn thì anh sẽ tìm lại được cô gái của mình. Nhưng trên đời không có chữ nếu và anh chỉ có thể chấp nhận. Mấu chốt ở đây là, khúc mắc ba người mà tác giả tạo ra cho anh và hai nhân vật chính quá ư là máu chó. Nó máu chó từ giây phút mình đọc đến đoạn anh bảo Đoạn Mặc Ngôn hãy làm bất cứ điều gì anh ấy muốn. Có ai ngờ người bị làm bất cứ điều gì ấy lại chính là cô gái mà anh muốn tìm về? Có ai ngờ Đoạn Mặc Ngôn sẽ yêu ai đó thật lòng? Có ai ngờ mọi chuyện lại phát triển theo hướng mà anh không thể tưởng tượng nổi? Không ai cả và Tống Hiếu Nhiên cũng thế. Đây là sự bất công hay là cái giá phải trả mà tác giả đã đặt ra cho Tống Hiếu Nhiên? Điều này chỉ có tác giả biết. Chuyển qua hai nhân vật chính, mình cũng không biết phải nói về hai nhân vật này thế nào nữa. Họ là hai con người thuộc hai thế giới hoàn toàn đối lập nhau. Anh là chàng trai lấp lánh ánh vàng có những thứ mà người người thèm muốn, anh sống trong nhung lụa và những cuộc chơi xa hoa quên lối về. Còn cô chỉ là một cô sinh viên nghèo học giỏi cố gắng bước về phía trước và vươn lên. Họ gặp nhau trong một hoàn cảnh có thể nói là nhạy cảm, người mua vui và nhân viên phục vụ. Nhưng tác giả lại không biến nó thành lối mòn mà mang tới cho nó một vầng sáng khác biệt. Họ không hề có tình cảm với nhau, đúng là anh có hứng thú với cô nhưng đó không phải là tính chiếm hữu, không phải là lòng ham muốn, không phải là sự quấy rối của tình dục, chỉ là một sự hứng thú mơ hồ với con người, với nụ cười và những cảm xúc cô mang đến cho anh. Cô cũng vậy, không ham muốn, không âm mưu, không có bất kì thứ gì. Điểm chung duy nhất của hai người chính là sự khuyết thiếu về mặt tình cảm. Anh cần một người cho anh cảm xúc và cô cần một người cho cô sự chở che. Mối quan hệ của họ phát triển dần theo những cảm xúc của anh và nó rất thuần khiết cho đến khi anh phát hiện ra sự khác biệt trong những phản ứng của mình đối từng hành động của cô. Họ yêu nhau như một lẽ đương nhiên nào đó và nó ngọt ngào đến bất ngờ. Trong tình yêu của mình, anh như một đứa trẻ dành hết tình cảm của mình cho cô và mong đợi vào một tình yêu chuyên nhất. Lí do mình dùng từ chuyên nhất là anh rất bá đạo, không phải bá đạo theo kiểu lõi đời mà là bá đạo theo kiểu EQ cực thấp chỉ biết làm theo bản năng. Anh giữ lấy cô theo bản năng, ghen theo bản năng và hoàn toàn không có định hướng. Nói tóm lại, chuyện tình của họ rất ngọt ngào, tuy có chút ngược nhưng không đáng kể mấy. Vai trò của những nhân vật phụ khác cũng khá là lớn, mọi người có thể đọc để biết thêm chi tiết. Đây là bộ truyện mà mình đánh giá là đáng đọc vì đọc cũng kha khá truyện nên mình đâm ra hơi kén và mình thấy bộ này hay. Về nội dung, cách sắp xếp các tình tiết và xây dựng nhân vật ổn định và thực tế. Tất nhiên là trừ mấy kiểu ảo lòi như là nam chính vung tiền như rác, mua công ty để dành chơi này nọ. Cuối cùng mình muốn nói nhẹ vài câu cho phần kết thúc. Mới đầu mình có đọc các nhận xét của mọi người và có kha khá người không thích kết thúc vì nó mang hơi hướng buồn. Nếu bạn là một người quá nhạy cảm, dễ khóc và dễ xúc động thì cứ yên tâm đọc và bỏ lại ngoại truyện cuối cùng. Có điều mình khuyên, thật lòng mình khuyên mọi người nên đọc hết cho trọn vẹn một mối tình, tuy hơi buồn nhưng ngoại truyện đó sẽ cho bạn thấy nam chính yêu nữ chính đến mức nào và nó đáng để đọc. Tất cả những bài review đều là suy nghĩ của cá nhân một người, hãy tìm những cảm xúc của chính bạn khi đọc truyện nhé. Mời các bạn đón đọc Không Gặp Không Nên Duyên của tác giả Độc Độc.
Mục Tiêu Công Lược: Con Trai Nam Chủ
Văn án: Hệ thống 006 dưới quyền điều giáo của cô đã có rất nhiều vị kí chủ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.   Nhưng một ngày kia, tất cả các kí chủ đồng loạt quay lại khiếu nại hệ thống 006, làm cho nó phải thay mọi người hoàn thành những nhiệm vụ chết tiệt kia.   006: "Tại sao nhiệm vụ công lược lại chính là con trai của nam chủ???"   Hệ thống: "Nếu cứ tiếp tục oán giận thì dòng điện mười vạn volt sẽ là hình phạt đó."   006: "Ngươi có tin ta sẽ tố cáo ngươi không?"   Hệ thống: "Tin chứ, vì lẽ đó ngươi mới trở thành một kí chủ." (mỉm cười "thân thiện"   Lấy bối cảnh viễn tưởng không có thật, Phương Cửu là nhân viên hệ thống của Cục quản lý thời không, số hiệu 006, chuyên trợ giúp các ký chủ thực hiện nhiệm vụ.   Có lẽ do sống hơi ác, hơi lỗi miệng, mồm hơi chua ngoa đối với các ký chủ nên một ngày Phương Cửu bị “báo ứng” trở thành ký chủ để đi thực hiện nhiệm vụ, nếu không thành công thì vĩnh viễn ở lại thế giới đó.   Nhiệm vụ của Phương Cửu là công lược "con trai của nam chính" thế giới đó.   Xuyên suốt bộ truyện, Phương Cửu đã đi qua bảy thế giới, công lược bảy anh con trai của nam chính. Khi kết hôn cùng con trai nam chính thế giới đó thì nhiệm vụ xem như thành công.   Một vị “Con trai tổng tài” bá khí trắc lậu, ở thế giới này Phương Cửu là một thư ký của anh ta, một mẩu chuyện tình duyên đô thị boss và nhân viên vô cùng não tàn - thế giới đầu tiên vô cùng căn bản nên Phương Cửu thành công quyến rũ, đem anh bắt về tay mình.   Thế giới thứ hai Phương Cửu là một thần y, theo câu nói “con vua thì lại làm vua” thì mục tiêu công lược của Phương Cửu là vua, mục đích của thế giới này là lên làm hoàng hậu.   Nguyên thân của Phương Cửu ở thế giới này là con gái nữ phụ, ân oán đời trước nữ phụ hạ độc nữ chính, hại nàng và con trai trúng độc - đến đêm trăng tròn sẽ đi tàn sát người vô tội vạ - tinh thần và sức khoẻ suy kiệt, sống không lâu.   Nên việc đầu tiên ở thế giới này mà Phương Cửu phải làm là giữ lại cái mạng nhỏ cho “con trai nam chính”, y mà chết thì nàng cũng chết dí ở thế giới này. Có thể nói “con trai nam chính” là cảm động Phương Cửu cứu mình nên bất chấp mà yêu, nhiệm vụ hoàn thành.   Ở thế giới thứ ba, bối cảnh showbiz với “con trai nam chính” lại là đạo diễn nổi tiếng, tính tình khó ăn khó ở ác miệng ác mồm. Phương Cửu là thanh mai trúc mã của “con trai nam chính”, tiến bước vào nghiệp diễn vì mục đích công lược “con trai nam chính” mà thôi.   “Con trai nam chính” ở thế giới này tuy lạnh lùng nhưng có thể vì antifan nói bừa mà lên mạng reply khẩu chiến tám trăm hiệp - hơi cạn lời. Ở thế giới này, anh có một câu nói vô cùng đáng yêu:   Phương Cửu: Em cảm giác như mình bị bán đi.   “Con trai nam chính”: Nhưng tôi lại lấy toàn bộ gia sản mua em về.   Thế giới thứ tư mang tên “Người đàn ông thần bí”, Phương Cửu là một “đạo sĩ” xuống núi, giỏi bói toán xem quẻ giải hạn. Nhưng thế giới càng ngày càng khó thì phải, "con trai nam chính" là một tổng tài thần bí, làm sao mà để ý một “thần côn” suốt ngày lảm nhảm như cô? Làm sao công lược? Nhưng đến thế giới này mọi người dần hoài nghi là “con trai nam chính” đang công lược Phương Cửu phải không? Sao mọi chuyện lại dễ dàng như vậy?   Đến thế giới thứ năm “Con trai giáo sư” là một màn trâu già gặm cỏ non kinh điển, anh trai lớn nhà bên gặm cô em gái nhà hàng xóm. “Con trai nam chính” là anh hàng xóm 26 tuổi bị ông bố giáo sư của mình mắng là tên già biến thái thích trẻ con khi dám “hái” đi cô em hàng xóm vừa tròn 18, không biết ai con ruột, ai con rơi luôn á.   Thế giới thứ sáu đối với Phương Cửu là một bối cảnh khó nhằn mang tên “Con trai tướng quân”, cha con nam chính đời trước đời sau chiến công hiển hách, tiên đế băng hà để lại ấu đế, “con trai nam chính” lên làm nhiếp chính vương, Phương Cửu lại là thái hậu trẻ tuổi của tiên đế.   Nhiệm vụ lần này không những khó nhằn mà còn trái với lẽ thường. Nhiếp chính vương cùng với thái hậu đương triều, còn phải quang minh chính đại thành thân, huống hồ “con trai nam chính” còn muốn tạo phản a!!!   Ở thế giới cuối cùng, là câu chuyện yêu đương của minh tinh và cô trợ lý nhỏ, Phương Cửu chưa kịp công lược “con trai nam chính” đã tự đưa mình đến tận miệng cô. Có thể thấy càng về sau “con trai nam chính” càng vã.   Đi dần dần đến thế giới cuối cùng trở về hiện thực thì chân tướng cũng dần dần lộ rõ, ai là “kịch bản vương” kiến tạo các thế giới này để đưa Phương Cửu vào tròng, bắt cô nàng số hiệu 006 phải chủ động công lược “con trai nam chính”.   Càng về sau “con trai nam chính” đó càng mất tiết tháo, người ta chưa kịp công lược đã tự mình nhào vào vòng tay Phương Cửu. Khiếp! Liêm sỉ chỉ còn mỗi một mẩu bé xíu. Vậy ai là người sắp đặt mọi chuyện? Mọi người có thể đọc để tìm hiểu nha.   Ở mỗi thế giới tính cách của hai nhân vật chính của chúng ta sẽ thay đổi theo sắp đặt nhân vật, nhưng vẫn mang nét tính cách chung của chủ thể: "Con trai nam chính" thì phúc hắc còn Phương Cửu thì rất đáng yêu. Với độ dài mỗi thế giới khoảng mười chương, tình tiết đơn giản, nhiệm vụ công lược của Phương Cửu hoàn thành vô cùng dễ dàng. Nếu mọi người muốn tìm chút kích thích thì truyện chưa đủ tầm, nhưng nếu muốn đọc giải trí và đa dạng thì đây chính là một lựa chọn không tồi đấy ạ. ____   " ": Trích từ truyện.   Review by #Hạ Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 *** Giữa một buổi sáng mùa hè, ánh nắng chói chang từng chùm xuyên qua tấm rèm cửa vừa dày vừa nặng làm căn phòng sạch sẽ bớt đi chút tối tăm. Trên giường có một cô gái khuôn mặt thanh lệ, da thịt trắng nõn đang ngồi. Cô khẽ vuốt lại đầu tóc hỗn loạn, mặt mũi buồn bực. "008! Cho ta một lời giải thích!" Đôi mắt cô trợn to, tay nắm chặt thành quyền. Tức thì, một giọng nói lạnh lẽo tựa máy móc vang lên trong đầu: "Kí chủ, xin đừng oán giận, nếu không ta cho dòng điện mười vạn Volt giật chết ngài a." "..." "Đều là đồng nghiệp, có tin ta khiếu nại ngươi hay không?" Cô khẽ cắn răng, bộ dạng lợn chết không sợ nước sôi. 008: "Kí chủ, xin chú ý thân phận, ngài hiện tại đã là nhiệm vụ giả (người làm nhiệm vụ), không còn là nhân viên của Cục Quản lý Thời không nữa." Phương Cửu"..." Xưa nay cô chưa từng tin báo ứng, vậy mà giờ đây cũng được nếm mùi rồi. Không sai, cô từng là nhân viên hệ thống của Cục Quản lý Thời không, số hiệu 006, chuyên trợ giúp Kí chủ làm nhiệm vụ trong các thế giới song song. Nói thật nhé, từ khi làm cái nghề này, mỗi vị Kí chủ đều do cô tỉ mỉ cần cù "chỉ dạy" mà hoàn thành nhiệm vụ. Khi cô trở thành nhân viên ưu tú, 008 lúc đó còn không biết đang ở phương trời nào. Lúc trước chẳng biết bị ai đâm một nhát, tất cả các Kí chủ đều khiếu nại cô, cô đã làm sai cái gì cơ chứ? Chỉ là hơi ác một chút xíu, nhưng mỗi lần đe dọa sẽ giật điện thì cũng có làm thật đâu... Tìm đâu ra cái hệ thống miệng mồm hơi chua ngoa nhưng trái tim lại mềm yếu, nhất định là có người ghen tị cô, nói không chừng chính là 008! Sau khi bị khiếu nại, cục trưởng trong cơn tức giận để cô nếm trải cuộc sống của Kí chủ, sau đó...Cô liền trở thành nhiệm vụ giả. Cái này cũng để qua một bên đi, nhưng vì cái quái gì mà nhiệm vụ có độ khó cao nhất, không kịch bản, không hướng dẫn, cái gì cũng không có, còn là loại nhiệm vụ kia... "Nhiệm vụ chắc ngươi biết rồi, ta cũng không nhắc lại nữa, từng là nhân viên ưu tú, đừng làm phụ kỳ vọng của cục trưởng." Vẫn là cái âm thanh lạnh như băng của hệ thống. Cô bĩu môi, tiếp tục lăn lộn trên giường: "Thật không tiện, ta bây giờ là nhiệm vụ giả, không phải nhân viên nữa, xin giới thiệu nhiệm vụ a." 008: "..." Mời các bạn đón đoc Mục Tiêu Công Lược: Con Trai Nam Chủ của tác giả Ngã Yêu Thành Tiên.