Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Mục Nhiên

Một đứa trẻ mồ côi có mong ước đơn giản chỉ là một mái nhà, vậy mà hắn lại không có được. Lần đầu tiên gặp được anh đã khiến tim hắn rung động , bất chấp mọi thủ đoạn muốn có hắn bên cạnh , hắn dùng tình yêu chân thật cùng thời gian để khiến anh cảm động nhưng tất cả mọi cố gắng của hắn hoàn toàn bị xem thưởng đến phút cuối cùng hắn mới biết được hắn đã sai lầm rồi. Liệu hắn có thoát được tình yêu đầy đau khổ này hay không ? *** Review T.Y: Tại thời khắc đó, Mục Nhiên chợt nhận ra rằng, mọi chuyện không còn có thể cứu vãn được nữa. Tất cả đã đi chệch hướng kể từ ngày đầu tiên cậu gặp anh, kể từ khi cậu bất chấp thủ đoạn vì muốn giữ anh ở bên cạnh. Những tưởng rằng chỉ cần có thời gian, chỉ cần cậu thật lòng, rồi đến một lúc nào đó anh sẽ đem tình yêu trao cho cậu. Nhưng không, là cậu đã sai rồi... Truyện này chắc có nhiều bạn đọc rồi, review cũng có nhưng mình vẫn muốn review một lần nữa. Chỉ dùng từ ngữ thật sự không thể miêu tả hết cảm xúc và sự yêu thích của mình dành cho Mục Nhiên. Đây cũng là cột mốc quan trọng trên con đường đọc đam của mình. Sau khi đọc xong bộ này, tiêu chuẩn chọn đam của mình trở nên khó hơn. Đọc 10 truyện thì hết 8 truyện đứt gánh giữa đường vì cảm thấy chưa đủ "hay như Mục Nhiên", bản thân bất tri bất giác đem Mục Nhiên ra làm tiêu chuẩn để chọn truyện. Bình thường đọc truyện hay xem phim dù có hay cỡ nào thì mình cũng sẽ không bỏ thời gian để xem lại. Nhưng Mục Nhiên lại là một ngoại lệ, mình đọc lại vô số lần, tất cả tình tiết trong truyện đều có thể nhớ rõ. Edit rất mượt. Tác giả miêu tả tâm lý nhân vật rất tốt, rõ ràng, khiến người đọc có thể sâu sắc cảm nhận từng nỗi đau mà Mục Nhiên đã trải qua. Từng câu từng chữ tác giả viết ra khiến mình cảm giác như tim bị ai đó bóp nhẹ, thương Mục Nhiên khi chưa kịp cảm nhận rõ hương vị hạnh phúc thì bất hạnh lại liên tiếp ập đến với cậu. Dịch Thiên tuy có tra nhưng mình không thể nào ghét được. Mình cảm giác như từ đầu Mục Nhiên so với những bạn giường khác của Dịch Thiên là có khác biệt, không phải vì lý do Mục Nhiên đã uy hiếp Dịch Thiên nhưng là do hai người đã biết nhau từ trước. Dịch Thiên luôn lấy lý do trả thù để dày vò Mục Nhiên (cả thể xác lẫn tinh thần), nhưng vẫn sai người theo dõi Mục Nhiên vì sợ cậu xảy ra chuyện. Nếu thật sự chán ghét Mục Nhiên thì để cậu biến mất hoàn toàn đối với anh không phải là một việc khó. Sau đoạn Mục Nhiên tự tử, mình thấy nhiều bạn mong Mục Nhiên có thể dừng lại ở đó vì cái chết giúp cậu chấm dứt mọi đau khổ. Nhưng cá nhân mình nghĩ như vậy thật không đáng, cậu đã khổ lâu như vậy rồi tại sao khi nhắm mắt cũng không thể có chút hạnh phúc nào? Liệu Mục Nhiên có thực sự cam tâm hay do đó là lựa chọn duy nhất? Đây là một trong những đoạn mình thích nhất trong truyện: "Từ Nhiễm ngây người, sau đó chậm rãi ôm lấy Hạ Húc Đông, trong mắt lại dâng lên một tầng hơi nước. Cô là con gái út trong nhà, phía trên còn có hai người anh trai, từ nhỏ đến lớn đều được mọi người sủng ái, nói là được phủng trong lòng bàn tay mà lớn lên cũng không đủ. Rồi sau đó gặp được Hạ Húc Đông, mọi việc y đều làm vì cô, ngay cả lời nói nặng cũng luyến tiếc nói với cô một câu. Còn người nọ, nhiều năm qua như vậy, trừ bỏ nữ nhân câm kia, liệu đã từng có ai quan tâm, để ý đến cậu? Khi cậu tứ cố vô thân, liệu đã từng có ai đứng ra chở che? Khi cậu rơi lệ, liệu đã từng có ai bao dung ôm cậu vào lòng? Cho dù một lần cũng được, liệu đã từng có ai không?" Chỉ sau vài lần đầu gặp mặt nhưng Từ Nhiễm đã thật sự xem Mục Nhiên như em trai của mình mà bảo vệ. Sẵn sàng vì cậu chống đối Dịch Thiên, đấu tranh vì quyền lợi mà Mục Nhiên nên có. Từ Nhiễm như một chất xúc tác giúp Dịch Thiên nhận ra tình cảm thật sự của mình dành cho Mục Nhiên. Dịch Thiên cũng vì Mục Nhiên mà thay đổi. Một Dịch Thiên cao ngạo, lại vì Mục Nhiên mà cầu xin sự giúp đỡ của Từ Nhiễm. Một Dịch Thiên luôn cho mình là đúng, lại vì Mục Nhiên mà bắt đầu đặt mình vào người khác để suy nghĩ. Một Dịch Thiên bá đạo, lại vì Mục Nhiên mà dần thay đổi bản thân để có thể giữ cậu bên mình. Mục Nhiên thật ra là một kẻ may mắn. May mắn vì có một người mẹ yêu thương mình vô điều kiện. May mắn vì có một người chị bảo vệ mình hết mực. May mắn vì có một cô con gái ngoan ngoãn lại hiểu chuyện. May mắn vì sau tất cả, cậu cũng đã có một cái gia cho riêng mình. *** Review Nỏ: Có thể sau khi đọc truyện sẽ có nhiều cảm nhận khác nhau, có người sẽ nói sẽ nói Mục Nhiên không những tiện, yếu đuối nhu nhược lại mà lại còn ngu ngốc khi cố chấp với một người chẳng thương mình; nhưng cũng sẽ có người như tớ, thương cho một Mục Nhiên mồ côi, một Mục Nhiên khát khao tình cảm gia đình hơn bao giờ hết. Mục Nhiên cũng từng được một gia đình nhận nuôi, nhưng lại bất hạnh khi những gì cha mẹ mới cho cậu không phải là những cái ôm đầy yêu thương mà là những lần bạo hành dở sống dở chết. Đặt trong hoàn cảnh đó, có người sẽ mạnh mẽ vươn lên, nhưng đâu phải ai cũng làm được vậy, và những người yếu đuối luôn sợ hãi với thế giới vì những gì mình đã trải qua thì cũng có gì sai? Và Mục Nhiên gặp Dịch Thiên, anh cứu cậu, đem đến cho cậu ánh sáng trong một thế giới cô đơn và tăm tối nhất, khiến cậu lại một lần nữa khát khao yêu thương. Khát khao và giành lấy, dù cách thức có sai trái nhưng thực sự cậu chưa hề thương tổn ai ngoài Dịch Thiên, cậu cũng đã dùng ba năm nhận lấy sự ghẻ lạnh khinh thường từ anh và những trò đùa quái ác của bạn bè anh để đổi lấy sai lầm. Ai có thể hiểu thấu và hình dung nổi những đau đớn mà cậu phải chịu? Thực sự tớ đã khóc khi Mục Nhiên mất đi người đàn bà câm, người duy nhất dành cho cậu tình yêu thương như một người mẹ mà chẳng cần hồi đáp. Cái cảm giác tưởng chừng như đã có được hạnh phúc, quá đỗi vui sướng, rồi lại chẳng may để nó vụt mất khỏi tầm tay. Chỉ vì một hành động lỗi lầm trong quá khứ, chỉ vì chẳng có ai bênh vực mà tất cả mọi người đều cho rằng cậu không xứng đáng được sống, không xứng đáng có được quyền hạnh phúc. Đỉnh điểm là giấc mơ về một thế giới, mà trong thế giới ấy, Mục Nhiên vẫn còn cha mẹ, vẫn đang được sống trong nỗi vô âu vô lo, hơn hết là cậu còn có một người bạn trúc mã tên Dịch Thiên. Cách hành văn của tác giả chân thật đến mức khiến tớ sợ hãi khi nghĩ đến viễn cảnh Mục Nhiên tỉnh lại và mọi êm đềm trong giấc mơ phút chốc tan biến... Và tớ thực sự thấy may mắn vì ít nhất còn có Dịch Thiên. Một người từ nhỏ đã phải sống trong cảnh tranh đấu chốn tiền quyền thì sao có thể dễ dàng mở lòng với một người, cuối cùng lại trở nên nguội lạnh khi biết người mình khó khăn lắm mới tin tưởng lại sử dụng những chiêu trò bỉ ổi. Dù trong ba năm đó, anh vẫn cảm thấy giận dữ với Mục Nhiên, nhưng làm sao có thể bỏ qua những hành động ấm áp và tình cảm chân thật mà cậu dành cho anh? Cuối cùng thì sau bao chậu máu chó của mẹ ruột đại thần hai người vẫn trở lại bên nhau =]]] Những gì Mục Nhiên đã chịu đựng và những hành động chân thành ấm áp từ sâu tận trái tim của Dịch Thiên sau này đều thật sự xứng đáng với tương lai hạnh phúc của cả hai về sau. Truyện phù hợp với con dân đang chán nản vì đời quá nhàm và có một con tym cháy bỏng nỗi thèm ngược tới điên dại~ Đánh giá: 9/10 Thiếu một số vì Cô Quân đại nhân đã ngược quằn quại Mục Nhiên của tuôi quá nhiều -.- tuôi đang đau đớn không muốn yêu nữa. Bonus tay nghề editor hơi bị đỉnh, không có tình trạng Hán Việt để anh chị em hộc máu chơi đâu =]]]] Mời các bạn đón đọc Mục Nhiên của tác giả Cô Quân.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Trở Thành Nữ Tỷ Phú - Tử Thanh Du
 Văn án: (Dao edit) Đêm trước vẫn còn là một cô gái tỉnh lẻ đến Bắc Kinh phải cực khổ tăng ca từ sáng sớm đến khuya khoắt, hôm sau tỉnh lại đã thành thiên kim tiểu thư có vô số biệt thự cao cấp, giá trị con người lên đến chục tỷ. Cha cưng mẹ chiều, muốn gì có nấy, cuộc sống đúng là quá tốt đẹp, chỉ có một chuyện không như ý là cô đã gả cho anh chồng giàu có không yêu mình. Bạch Tuyết: “Không sao, dù sao tôi cũng chướng mắt anh ta.” Anh chồng giàu có: “Ha ha.” Trong mắt Bạch Tuyết, anh ta là một kẻ mưu mô, tàn nhẫn độc ác lại âm hiểm xảo trá. Anh ta lý trí và bình tĩnh gần như biến thái nhưng cô lại không ngờ rằng, một khi anh đã yêu thì điên cuồng hơn bất kỳ người nào. Cơ duyên đem mình tới truyện này là sau khi đọc review convert của truyện trên page Nhà Tâm toàn convert. Lâu rồi mới đọc xuyên đêm một bộ ngôn tình như vậy mà lại là convert nữa chứ. Nhưng truyện này đáng để mình bỏ thời gian như thế. Tìm hiểu mới thấy tác giả này viết khá nhiều truyện thể loại xuyên không. Đây là một câu chuyện không quá dài nhưng nội dung khá ổn và mạch truyện đều.  Bạch Tuyết chìm vào giấc ngủ vĩnh viễn sau khi quá lao lực vì tăng ca liên tục. Khi mở mắt tỉnh dậy cô vẫn là Bạch Tuyết, nhưng là người ở thế giới hoàn toàn khác với thế giới trước đây. Cô biết mình đã xuyên qua thời gian, nhập vào thân xác này và tiếp nhận kí ức của chủ nhân thân xác này. Từ đây cô là Bạch Tuyết, thiên kim tiểu thư, có chồng hào môn. Bạch Tuyết chủ thân xác này bị người ám hại mà chết đi, vậy cô là chủ mới của thân xác này sẽ tiếp tục sống thật tốt và cố tìm ra kẻ hại mình. Được sống lại có cả cha lẫn mẹ và một cuộc sống sung túc, cô cảm ơn hết thảy nhưng cũng không quên người mẹ vất vả nơi thế giới bên kia. Cô tranh thủ bày tỏ tình cảm của cha mẹ, tiếp nhận kí ức của thân chủ nên cô cũng nhanh hòa nhập với cuộc sống. Biết chồng không yêu thương, cô chủ động đề nghị ly hôn. Là một cô gái trải qua nhiều thăng trầm cuộc sống và đối diện biết bao loại người, cô lạnh lùng, bình tĩnh và tàn nhẫn hơn hẳn Bạch Tuyết xưa. Đối diện người chồng trên danh nghĩa Ngụy Gia Minh, cô dễ dàng thương lượng cách tốt đẹp cho đôi bên được tự do. Nhưng có nhiều yếu tố khiến quá trình ly hôn bị chậm lại. Và Ngụy Gia Minh dần dần bị Bạch Tuyết mới mẻ thu hút và còn biết được cô là người khác nhập vào thân xác này. Cô đã khiến Gia Minh yêu cô và tìm mọi cách biến hôn nhân giả thành thật.  Bạch Tuyết là người quyết đoán, bình tĩnh. Cách cô xử lý những kẻ hay chọc tức mình quá cao tay và thông minh. Đối với bạn bè cô luôn hết lòng. Đối với người anh trai nuôi Nghiêm Phi Bạch cô luôn dè dặt vì nghi ngờ anh hại mình, nhưng cũng đau lòng vì ba mình khiến tâm lý anh trở nên méo mó. Đối với người thầm mến mình nhiều năm Liên Cảnh Thành, cô vẫn giữ tình cảm bạn tốt và đối xử thật lòng với anh. Đối với người chồng lạnh nhạt Gia Minh, cô phóng khoáng trả tự do cho cả đôi bên. Đối với cha mẹ cô luôn trân quý những phút giây ở bên gia đình, cái mà ở thế giới cũ cô không có được. Bạch Tuyết rất tỉnh táo và bản lĩnh, cô biết mình cần gì và muốn gì. Có tiền tài vật chất, tội gì cô không xây lại giấc mơ thành nhà thiết kế trang sức hàng đầu. Chính tính cách quyết liệt và bình thản trước mọi chuyện của cô đã khiến chồng cô động tâm và si mê cô lúc nào không hay. Dù là xuyên không nhưng cô không muốn giấu diếm Liên Cảnh Thành, người dành nhiều tình cảm cho cô nhất chỉ sau cha mẹ. Cô ra sức tìm ra hung thủ hại mình. Cô cho mọi người thấy cô độc lập và giỏi giang thế nào. Dù đối mặt mối tình đầu của chồng cô cũng có thể không quan tâm hết thảy và đem cô nàng kia xem như bạn bè. Cao trào là khúc cô bị ngã hôn mê bất tỉnh vài năm, lúc ấy hồn cô lại xuyên về thân xác cũ. Cô chấp nhận số phận, và tiếp tục sống, tiếp tục đứng lên. Sau này cô tử vong do tai nạn, lại quay về thân xác Bạch Tuyết thiên kim tiểu thư, về bên Gia Minh mòn mỏi chờ cô tỉnh lại.  Ngụy Gia Minh, có tiền, đẹp trai, nhà có điều kiện, bị ràng buộc bởi hôn nhân với Bạch Tuyết. Nhưng hôn nhân lạnh lẽo chỉ là vỏ bọc, anh và vợ không có tình yêu. Biết vợ bị người ám hại, anh cũng không vội trở về, vì đối với anh, sự tồn tại của cô không là gì cả. Anh ngoan độc, thâm hiểm và khó dò. Trên thương trường hô mưa gọi gió, nhưng về mặt tình cảm thì rất khô khan, lạnh lùng. Bị thu hút bởi một Bạch Tuyết bình tĩnh, lạnh lùng. Gia Minh tò mò về sự thay đổi của cô vợ của mình. Anh luôn giữ được bộ mặt bình tĩnh gần như lý trí. Sau khi biết được sự thật về cô, anh ra sức tính kế để cô chân chính là vợ mình theo đúng nghĩa đen. Anh cũng ghen với thanh mai trúc mã của vợ, cũng tính kế để dẹp ruồi bọ phá hoại hạnh phúc gia đình anh. Anh từng bước tiếp cận và khiến Bạch Tuyết mở lòng mình với anh. Đối với vợ anh không ngại làm trung khuyển. Biến cố khiến Bạch Tuyết hôn mê rất rất lâu nhưng cũng không mài mòn ý chí của Gia Minh, ngày ngày săn sóc vợ và luôn gọi cô trở lại bên mình. Có lẽ tình yêu sâu đậm của anh đã khiến trời cao cảm động mang cô về lại bên anh. Từ đây, anh bảo bọc cô như thứ trân quý nhất cuộc đời.  Nói về hai nam phụ của chúng ta. Một Liên Cảnh Thành trúc mã yêu thầm Bạch Tuyết nhiều năm, một Nghiêm Phi Bạch anh trai nuôi rất thương em gái và luôn áp lực về cha nuôi và công việc. Liên Cảnh Thành là chàng trai tốt và si tình. Khi nghe tin Bạch Tuyết bị nạn, anh bỏ lại công việc ở nước ngoài để về tìm cô. Anh mong được dùng tình yêu của mình khiến cô hạnh phúc cả đời. Anh sẵn sàng đánh đổi tính mạng vì cô, vì chính cô đã cứu anh một mạng. Sự chân thành của anh khiến Bạch Tuyết cảm thấy áy náy và quyết tâm nói ra sự thật cho anh biết. Rằng Bạch Tuyết mà Cảnh Thành yêu say đắm đã bỏ mạng từ đêm bị người ta ám hại đó. Điều này khiến anh đau khổ một thời gian và điên cuồng truy lùng kẻ đã ra tay hại người anh yêu. Cuối cùng sau khi bắn hạ kẻ hại Bạch Tuyết, anh chọn tự sát để đến bên cô ấy. Cảnh Thành là người đàn ông hiếm có, nếu thời gian có quay lại Bạch Tuyết xưa cũng sẽ chọn anh chứ không chọn Ngụy Gia Minh. Vì chỉ có anh là người yêu cô nhất, là người đau lòng cô, là người mang lại cho cô hạnh phúc và tiếng cười.  Nghiêm Phi Bạch, con nuôi nhà họ Bạch, anh luôn biết ơn sâu sắc công lao dưỡng dục của cha mẹ nuôi và cảm mến cô em gái nuôi. Nhưng vì áp lực và bạo hành từ cha nuôi, anh sinh ra tâm lý vặn vẹo thích hành hạ người khác để thoả mãn mình. Anh che giấu rất tốt, không ai biết anh có “bệnh”. Anh đã từng nhẫn tâm khi thấy em gái ngộp nước mà không cứu, sau lại hối hận hết mực vì hành động ấy. Anh ra tay ám hại Bạch Tuyết vì muốn chứng kiến sự đau khổ của cha nuôi sau những gì ông đã khiến anh phải trải qua. Anh hối hận và định tự sát sau đó, nhưng may là Bạch Tuyết không chết. Những giây phút cuối khi bị cảnh sát bắt vì tội ác, anh đã thật sự hối hận và thấy đáng chết khi biết Bạch Tuyết đã chết từ cái đêm anh ra tay hại cô ấy. Người đang sống không phải là em gái anh mà là người khác. Anh tuyệt vọng và khích cho Cảnh Thành bắn chết mình, để giải thoát cho anh cũng như để đền tội anh đã giết Bạch Tuyết. Nghiêm Phi Bạch, người đàn ông đáng thương, bị hành hạ thể xác dẫn đến bệnh lý về tâm hồn. Nếu như không bị đánh đập tàn nhẫn và đủ loại áp lực, thì sẽ không có Phi Bạch ra tay giết em gái mình, sẽ không có kẻ đau khổ mắc bệnh “thích hành hạ” như anh.  Vì là convert nên khá nhiều chỗ hơi trúc trắc ngữ nghĩa, nhưng nhìn chung bản convert bên wikidich khá dễ đọc. Không đào sâu thương trường nhưng đi sâu vào mặt trái của cuộc sống hào môn, của các mối liên hôn vì lợi ích kinh tế. Người ta sẵn sàng loại trừ nhau vì lợi ích, hoặc thâu tóm, lợi dụng nhau hết mức có thể. Càng giàu có càng bất ổn, đồng tiền hào môn có hoàn toàn trong sạch? Điểm sáng là cặp đôi phụ đáng yêu và tính cách trung khuyển của anh Minh đối với chị Tuyết. Nhìn thế mà anh chưa yêu thực sự lần nào, chỉ đến khi yêu chị Tuyết mới cuồng nhiệt, vồ vập như vậy. Kết truyện HE và kết tinh tình yêu là baby của hai anh chị cũng xuất hiện. Dù không có phiên ngoại nhưng cái kết khá viên mãn và thỏa lòng người đọc. Thấy thương mấy anh nam phụ quá, anh nào cũng tội nghiệp. Được cái tác giả cho Bạch Tuyết xưa và anh Cảnh Thành gặp lại nhau tại một nơi xinh đẹp trên trời. Vậy cũng thỏa nguyện mong ước của anh Cảnh Thành rồi. Truyện có mấy mẹ nữ phụ lầy lội hết biết. Bị chị Tuyết anh Minh chỉnh mấy lần mới tỉnh ra được và rút vòi không dám đụng anh chị *** Bố của Phùng Tư Nghiên, cũng là cậu của Ngụy Gia Minh, Phùng Hoài vội chạy tới, hung hăng kéo tay cô ta một cái, quở trách: "Vừa bảo con uống ít thôi con không nghe, giờ uống nhiều chỉ ăn nói xằng bậy." Phùng Hoài xuống tay hơi nặng, Phùng Tư Nghiên lại không dám phản kháng, ngoan ngoãn cúi đầu xuống, Phùng Hoài nói xong thì nhìn qua Bạch Khánh Đông: "Bạch ca, Tư Nghiên có tật xấu mê rượu, bình thường uống rượu vào đều thích nói bậy, mọi người đừng chấp nhặt với con bé." Nói xong lại ra vẻ từ ái ôn hòa nhìn Bạch Tuyết: "Bạch Tuyết, cậu ở đây thay Tư Nghiên xin lỗi con." Bữa tiệc còn chưa bắt đầu đâu, cô ta đi đâu uống rượu chứ? Bạch Tuyết biết rõ, Phùng Hoài nói vậy chẳng qua là muốn giải vây cho Phùng Tư Nghiên. Cô còn chưa kịp nói chuyện đã nghe Ngụy Thừa Hoa hừ lạnh một tiếng: "Bình thường đã bảo phải dạy dỗ con gái cho tốt mấy người cố tình không nghe, cậu nhìn xem cậu nuông chiều con gái kiêu căng tới mức nào rồi? Bạch Tuyết nói đúng, đây không phải sân nhà Phùng gia, phải biết thận trọng từ lời nói tới việc làm, lớn như vậy rồi mà đến chuyện này cũng không hiểu." Ngụy Thừa Hoa có tiếng là nho thương, sinh ra trong gia đình dòng dõi, ông rất ít khi có lúc nào làm mặt lạnh thế này, bây giờ ông nói nặng lời như thế, rất hiển nhiên, ông thực sự tức giận rồi. Phùng Hoài vội vàng cười làm lành: "Anh cả nói đúng, là chúng em không dạy dỗ Tư Nghiên cho tốt." Nói xong thì nhìn Phùng Tư Nghiên, lạnh giọng: "Vừa mới nãy không phải nói nhiều lắm sao? Bây giờ sao miệng như hũ nút thế, còn không mau xin lỗi!" Phùng Tư Nghiên cắn chặt răng, đôi tay ở hai bên sườn cứ nắm chặt rồi thả lỏng, nhưng cô ta cũng biết quan hệ tốt xấu trong này, đành phải cố nén, tới trước mặt Bạch Tuyết ôn tồn nói: "Bạch Tuyết, thực xin lỗi, tôi vừa uống nhiều rượu quá, nếu nói bậy xúc phạm tới cô thì tôi xin lỗi." Tu Mẫn Nhi cũng phụ họa: "Bạch Tuyết, cô cũng biết Tư Nghiên có tật xấu uống rượu, cô đừng so đo với cô ấy nhé." Mời các bạn đón đọc Trở Thành Nữ Tỷ Phú của tác giả Tử Thanh Du.
Lưu Quỷ - Tô Du Bính
Đào kép áo vằn hỏi: Chuyện uy phong nhất khi làm ngự quỷ sư là gì? Heo đực số 1: Người ta đem chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch còn ta thì dắt quỷ đi tản bộ. Đào kép áo vằn hỏi: Vậy chuyện buồn bực nhất là gì? Heo đực số 1: Tổ sư gia sống dai quá đi à! /(ㄒoㄒ)/~~ Nhân vật chính: Đinh Côi Bảo x Ấn Huyền *** Review (by Trà Đá Đường) Coi ổn nhé, cốt truyện ok, văn phong bà Bính thì chắc thím biết r =)) Thụ là độc đinh của 1 gia đình thiện đức từ đời này qua đời kia, làm nghề ngự quỷ aka chuyên sài quỷ để kết nối âm dương ấy (kiểu âm dương sư =)), công là tổ sư gia của môn phái thụ (trong phái thôi ko huyết thống gì đâu, khác họ mà) , công sống lâu lắm rồi, sống nhờ 1 viên đan dược bất tử (bà sư phụ của công cướp viên đan dược này nhưng ko thành công, công được môn phái giao cho trách nhiệm bảo vệ đan dược). Phần 1 là câu chuyện hai đứa gặp nhau, cùng nhau trừ ma bắt quỷ, phần 2 là nói về cuộc hành trình xuyên qua 1 thế giới song song của công (có thể hiểu là thế giới cổ đại). Thụ bao nhây bao cute, công mặt lạnh muộn tao thâm tình, xung quanh còn có mấy cp phụ cực đáng yêu, ncl vote thím nhảy =)) mà điều truyện Tô du bính thì thím phải có kiên nhẫn nha, 1 là ko H, H che, 2 là tình tiết nó kéo lê lắm. phần 2 của bộ này bả viết hoàn rồi, có nhà đang edit luôn, cứ yên tâm mà nhảy =)) *** Vừa tỉnh lại, Thượng Vũ đã biến mất, Đại Kính Tiên cũng không thấy, âm mưu đã qua, mọi sự đều tốt đẹp nhưng đương nhiên di chứng vẫn phải có. Thi soái tuy có thể ăn, có thể uống, có thể chạy nhảy nhưng mỗi tháng phải bài tiết sát khí một lần lại là vấn đề đau đầu. Sát khí không ô nhiễm môi trường nhưng sẽ ảnh hưởng tới linh hồn người, nếu không xử lý đích đáng thì dễ tạo thành cục diện rắc rối ở tam tông lục phái – Đối với chuyện này có người đồng ý nhưng bị ánh mắt Tang Hải Linh liếc qua giải quyết. Tang Hải Linh, một người suýt chút nữa bị lãng quên mất lại được nhặt lên từ cống ngầm khi bọn họ xuống núi. Theo như hắn miêu tả thì hắn bị một tiếng rít gào đinh tai nhức óc, băng sơn liệt địa làm hôn mê, khi tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở cống ngầm, thẳng đến khi A Bảo tình cờ vớt lên. A Bảo từng hiếu kì hỏi, “Nếu chúng ta xuống núi mà không đi con đường kia thì sao?” Tang Hải Linh trả lời không chút do dự, “Ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha cậu.” “....” Nói đến thành quỷ, đây lại là một chuyện khác khiến A Bảo đau đầu. Nguyền rủa của Thượng Vũ lên Đồng Hoa Thuận đã biến mất, khôi phục hoạt bát sinh hoạt, mỗi ngày đều ra ngoài ngoạn nháo hết ăn uống lại xem phim. A Bảo không thể nhịn nổi nữa, rốt cuộc đã đem bán Đồng Hoa Thuận cho Khâu Cảnh Vân với giá của một chiếc nồi lẩu. Từ đó về sau, Khâu Cảnh Vân gần như biến mất khỏi tầm mắt cậu, khác hẳn với trước kia luôn làm tùy tùng phía sau. Vì thế, A Bảo buồn bực gọi điền cho Khâu Cảnh Vân, “Tôi có cảm giác bị qua sông đoạn cầu.” Mời các bạn đón đọc Lưu Quỷ của tác giả Tô Du Bính.
Long Quyển - Tô Du Bính
Cuộc phỏng vấn giữa phóng viên và Taiya bắt đầu:  Phóng viên: Ngài được xem như ông hoàng tại sao lại thích đồng tình luyến ái. Taiya: tìm đàn bà cũng không sinh được con trai. Phóng viên : .... Phóng viên: Đoàn Thánh kỵ sĩ có rất nhiều anh chàng đẹp trai, sao ngài lại chọn người xấu nhất. Taiya đồng tình: … Thẩm mỹ của nhân loại quả là kỳ lạ và đáng buồn! Phóng viên: … Phóng viên: Nhân loại đông như vậy, sao lại đi làm gay với long? Kleist: Làm gay với người cũng sinh không ra thằng cu. Phóng viên: … *** Hệ liệt Mộng Đại Lục, gồm có:  - Thánh Viện - Đế Hỏa - Vong Tích - Long Quyển Hệ liệt gồm 4 bộ, có chút liên kết với nhau, đều diễn ra trong không gian khác, trên mảnh đất Mộng đại lục. Lấy ma pháp và cung đình phương Tây làm bối cảnh. *** Bộ này của chị Bơ Bính viết rất hay. Tình tiết hàm súc, gãy gọn, chuyển biến nhanh, cho đến phần cuối vẫn làm mình đọc không rời mắt, không có bị dài dài chán chán kiểu phần cuối như của Hủ mộc sung đống lương hay Bàng quan bá khí trắc lậu. :)) Nhân vật của chị Bính thì cute khỏi chê rồi. Nhất là bạn Thái Á, bạn công theo hướng ngạo kiều, manh manh và cố chấp. :)) Chỉ duy có chuyện truyện kết thúc hơi bị chưng hửng. Hệ liệt Mộng đại lục này càng về sau chị viết càng hay.   Mời các bạn đón đọc Long Quyển của tác giả Tô Du Bính.
Thanh Man - Hoa Lý Tầm Hoan
“Thanh Man” là một bộ truyện hài hước, nhẹ nhàng và pha chút linh dị thần quái. Nội dung khá ly kỳ và hấp dẫn, kết hợp với giọng văn có lúc nghiêm túc trầm lắng, có khi khôi hài thoải mái làm cho cảm xúc của người đọc cũng chuyển biến theo từng lời kể của tác giả.  Cặp đôi hoan hỉ oan gia Bạch Lê - Thanh Man sẽ mang lại cho người xem những phút giây vui vẻ thoải mái. Là những phân đoạn đấu khẩu hài hước của hai người, là những phát biểu rất ngây ngô và thật thà của Thanh Man nhưng có thể khiến Bạch Lê ngã ngửa, là quá trình phát triển tình cảm khá ngọt ngào giữa Bạch ca ca và A Man muội muội.  Bạch ca ca cứ hay trêu đùa A Man muội muội, nhưng ai là người lúc nào cũng quan tâm chăm sóc A Man, ai là người không màng tính mạng cứu A Man tận ba lần, chẳng phải là Bạch Lê ngốc nghếch hay sao?  Một Thanh Man khả ái, đáng yêu, tuy có những lúc rất ngô nghê và ngốc nghếch, nhưng luôn mang theo một trái tim chính nghĩa và tinh thần lạc quan đem lại niềm vui cho mọi người. Một Bạch Lê mang nhiều tâm sự được che dấu dưới lớp mặt nạ tươi cười và đó còn là Bạch ca ca phúc hắc, gian xảo, cứ thích trêu đùa A Man muội muội mỗi ngày. Và còn rất nhiều nhân vật phụ khác tạo nên một câu chuyện thú vị.  Tóm lại, “Thanh Man” là một tập hợp nhiều câu chuyện ngắn của từng nhân vật phụ để viết nên câu chuyện chung của hai nhân vật chính. Mỗi nhân vật phụ đều có cuộc đời riêng, là buồn đau hay hạnh phúc, là viên mãn hay dang dở chung quy cũng tựu thành thiện ác có báo, nhân quả luân hồi. Nếu các bạn muốn tìm một bộ truyện hoan hỉ oan gia hài hước, có chút ngọt sủng kết hợp huyền huyễn thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. *** “Qua đi nhìn xem, cẩn thận một chút.”   “Hảo.” Một người một con rồng nhìn như đạm nhiên, kỳ thật cảnh giác mà hướng cách đó không xa Tiểu Lâm Tử đi đến. Thần giới nhiều núi rừng, trên núi cỏ cây xanh um tươi tốt, thoạt nhìn hoang vắng lại mỹ lệ. Này phiến Tiểu Lâm Tử tuy nhỏ, nhưng cây cối sinh trưởng đến thập phần tươi tốt, tầng tầng lớp lớp cành lá cản trở tầm mắt, liếc mắt một cái vọng không thấy cuối. “Chủ nhân cẩn thận!” Tạch một tiếng Hồng Anh hiện, Thanh Man còn không có phản ứng lại đây, nó đã mang theo nàng hướng phía đông nam đánh tới. Chạm vào! Trước mắt rõ ràng trống rỗng một mảnh, cái gì hơi thở đều không có, nhưng Hồng Anh lại đột nhiên đụng vào thứ gì, bị hung hăng bắn ngược trở về. Đột nhiên không kịp phòng ngừa Thanh Man một cái lảo đảo sau này đảo đi, tiểu bạch long tay mắt lanh lẹ đỡ lấy nàng, cái đuôi mang theo lôi đình chi lực triều kia không biết là gì đó đồ vật đánh tới. Nó tốc độ phi thường mau, không có cấp đối thủ bất luận cái gì phản ứng thời gian, lực đạo càng là rất nặng, chỉ một chút liền kêu kia đồ vật kêu lên một tiếng, một đạo máu tươi phun ở trên mặt đất. “Dấu đầu lộ đuôi, thứ gì!” Thanh Man phản ứng lại đây, vừa kinh vừa giận, huy Hồng Anh thương liền vọt đi lên. Nhưng mà kia đồ vật vô hình không tiếng động, hướng bên cạnh một trốn bọn họ liền nhìn không thấy, căn bản là không thể nào xuống tay. Thanh Man híp mắt, sờ sờ trong tay Hồng Anh thương: “Dựa ngươi bảo bối nhi.” Hồng Anh vui mừng mà lên tiếng, mang theo nàng động lên. Hai người phối hợp ngay từ đầu còn có điểm mới lạ, không một lát liền quen thuộc lên. Nhân Hồng Anh cùng Lưu Vân là thấy được kia đồ vật, bởi vậy không trong chốc lát, kia đồ vật liền rốt cuộc kiên trì không được, ngã trên mặt đất lộ ra nguyên trạng. “Này…… Linh Sơn đạo trưởng?!” Thanh Man giật mình đến thiếu chút nữa đem Hồng Anh ném văng ra, Bạch Lê cũng là khó được mà kinh ngạc: “Như thế nào sẽ là hắn?” “Đúng vậy! Hắn, hắn một phàm nhân, sao có thể thượng đến tới Thần giới!” Thanh Man trừng mắt lẩm bẩm nói, “Lại còn có ẩn thân, còn một chút hơi thở đều không hiện, này…… Sao có thể đâu?” Hai cái tiểu quang cầu từ trên người nàng bay ra tới, ríu rít mà nói: “Người này xú xú, nhưng là hắn trên người có nơi này hơi thở!” “Đúng đúng, xú xú! Hơi thở!” “Ngu ngốc Lưu Vân, ngươi không cần học ta nói chuyện!” “Anh, hảo anh, làm ta học! Lưu Vân, thông minh!” “Không, ngươi đặc biệt bổn!” Mời các bạn đón đọc Thanh Man của tác giả Hoa Lý Tầm Hoan.