Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Tiếng Chó Tru Trong Đêm - Erle Stanley Gardner

Truyện rất tuyệt, một trong những #Mason hay nhất tôi từng đọc. Tình tiết hấp dẫn, lôi cuốn, đoạn kết phải nói là: Hảo Hảo - Mỳ tép số 1 VN. *** Theo GUINNESS, quyển sách ghi các kỷ lực thế giới, Erle Stanley Gardner được ghi nhận là tác giả sách bán chạy nhất của mọi thời đại. - Erle Stanley Gardner có trên 150 tác phẩm trinh thám tin cậy, đáng giá và hợp thời đại. - Erle Stanley Gardner, người đã tạo nên nhân vặt truyền kỳ luật sư Perry Mason, cô thư ký tinh ý Della Street, và viên thám tử tài ba Paul Drake. - Erle Stanley Gardner, tác giả duy nhất có sách bán chạy hơn cả bốn tác giả nổi tiếng khác cộng lại gồm: Agathe Chistie, Harold Robbins, Barbara Cartland và Louis L’amour   *** Một số tác phẩm đã được xuất bản tại Việt Nam:   1. Móng vuốt bọc nhung (Đôi tất nhung) [Perry Mason #1 - The Case of the Velvet Claws] (1933) 2. Cháu gái người mộng du [Perry Mason #8 - The Case of the Sleepwalker's Niece] (1936) 3. Vị giám mục nói lắp [Perry Mason #9 - The Case of the Stuttering Bishop] (1936) 4. Kẻ hùn vốn [Perry Mason #17 - The Case of the Silent Partner] (1940) 5. Con vịt chết chìm (Mười tám năm sau) [Perry Mason #20 - The Case of the Drowning Duck (Le Canard Qui Se Noie)] (1942) 6. Cô gái có vết bầm trên mặt [Perry Mason #25 - The Case of the Black-Eyed Blonde (La Blonde au Coquard)] (1944) 7. Lá thư buộc tội [Perry Mason # 44 - The Case of the Runaway Corpse] (1954) 8. Viên đạn thứ hai [Perry Mason #45 - The Case of the Restless Redhead] (1954) 9. Con mồi táo bạo [Perry Mason #54 - The Case of the Daring Decoy] (1957) 10. Kẻ mạo danh [Perry Mason #64 - The Case of the Spurious Spinster] (1961) 11. Người đàn bà đáng ngờ [Perry Mason #69 - The Case of the Mischievous Doll] (1963) 12. Vụ Án Hoa Hậu Áo Tắm [The Case of the Queenly Contestant] 13. Kẻ Giết Người Đội Lốt [Perry Mason #40 - The Case of the Grinning Gorilla] (1952) 14. Tiếng Chó Tru Trong Đêm [Perry Mason #04 - The Case of the Howling Dog] (1934) 15. Người Được Minh Oan [Perry Mason #27 - The Case of the Half-Wakened Wife] (1945) *** - Xin mời vào, thưa ngài Cartrait, - Della Street mở cửa. - Ông Mason đang đợi ngài ạ. Người đàn ông cao lớn vai rộng gật đầu và đi vào văn phòng. - Ngài là Perry Mason? - Ông ta hỏi. - Ngài là luật sư ạ? - Vâng, - Mason đáp. - Xin mời ngài ngồi. Người đàn ông ngả xuống ghế bành, rút thuốc lá nhét một điếu vào miệng và chìa bao thuốc cho Mason. Trầm ngâm ngó bàn tay run rẩy, Mason lắc đầu từ chối. - Cảm ơn ngài, tôi thích loại thuốc khác hơn. Người đàn ông hấp tấp nhét bao thuốc vào túi. Quẹt diêm, tựa khuỷu tay vào tay vịn của ghế và châm thuốc hút. - Thư kí của tôi báo với tôi rằng. - Mason thong thả nói. - ngài muốn trò chuyện cùng tôi về con chó và về bản di chúc. - Về con chó và di chúc, - người đàn ông lặp lại như tiếng vọng. - Được rồi. Đầu tiên chúng ta bàn về bản di chúc, bởi vì tôi hiểu biết về chó ít lắm! Mason kéo cuốn sổ tay lại gần mình và cầm lấy bút máy. - Tên ngài là gì? - Artur Cartrait. - Tuổi? - Ba mươi hai. - Địa chỉ thường trú? - 4893, Milpas Draiv. - Có vợ hay độc thân? - Lẽ nào điều đó lại có ý nghĩa gì chăng? - Vâng, - Mason nói, ngước nhìn khách hàng. - Điều đó không quan trọng đối với di chúc, - ông kia cự lại. - Mặc dù thế vẫn cần. - Nhưng tôi đã nói rồi, điều đó không liên quan gì với di chúc của tôi. - Vợ ngài tên là gì? - Paula Cartrait. - Bà ấy sống với ngài chứ? - Không. - Vậy thì ở đâu? - Tôi không rõ. Mason ngẩng đầu lên khỏi cuốn sổ tay. - Được rồi, - ông nói sau một khoảng im lặng ngắn, - trước khi chúng ta quay lại những chi tiết về cuộc sống gia đình ngài, chúng ta hãy nói về việc ngài định làm gì với tài sản của ngài. Ngài có con cái không? - Không. - Ngài muốn để tài sản của mình lại cho ai? - Trước hết hãy nói với tôi, bất kể việc người viết ra di chúc chết như thế nào, nó có còn hiệu lực hay không? Mason im lặng gật đầu. - Chúng ta cứ cho rằng, - Cartrait tiếp tục. - theo phán quyết của toà vì vụ án mạng con người gây ra, y sẽ chết trên giá treo cổ hoặc trên ghế điện. Chuyện gì sẽ xảy ra với di chúc của y? - Con người có từ giã cuộc đời bằng cách nào đi nữa thì cũng không ảnh hưởng đến hiệu lực di chúc về mặt pháp lí, - Mason đáp. - Cần bao nhiêu người làm chứng cho một bản di chúc? - Hai, với một loại tình huống và không cần một ai, với những tình huống khác. - Ngài có ý gì? - Nếu di chúc được đánh máy và ngài kí, thì chữ kí được khẳng định bởi hai nhân chứng. Nếu bản di chúc được viết tay toàn bộ, kể cả ngày tháng và chữ kí, và không có một chữ nào được đánh máy, thì theo luật pháp của bang này, không cần đến nhân chứng. Bản di chúc như thế có hiệu lực pháp lí và việc thi hành nó là một điều tất yếu. Artur Cartrait thở phào nhẹ nhõm. - Gì đi nữa, thì ít nhất với điều này mọi thứ cũng đã rõ. - Ngài muốn để tài sản lại cho ai? - Mason nhắc lại. - Bà Clinton Fouli, sống tại Milpas Draiv, 4889. Mason sửng sốt nhướng lông mày. - Cho bà hàng xóm ư? - Cho bà hàng xóm, - Cartrait khẳng định. - Rất tốt. Nhưng hãy lưu ý, ngài Cartrait, ngài đang nói với luật sư của mình. Ngài không nên có bí mật gì đối với tôi. Xin đừng lo, tất cả những điều nói ra tại đây, sẽ ở lại giữa hai chúng ta mà thôi. - Thì tôi có giấu giếm gì đâu! - Cartrait kêu lên nôn nóng. - Tôi không tin chắc vào điều đó, - Mason nhận xét trầm tĩnh. - Thế nhưng chúng ta quay lại với di chúc của ngài đã. - Tôi nói hết rồi. - Hết là thế nào? - Sở hữu riêng của tôi tôi di chúc lại cho bà Clinton Fouli. Perry Mason đặt bút xuống bàn. - Nếu thế thì chuyển sang chuyện con chó vậy. - Con chó tru. Mason gật đầu vẻ khuyến khích. - Cơ bản là nó tru vào ban đêm, nhưng đôi khi cả ban ngày. Tiếng tru này đẩy tôi đến chỗ phát điên. Thì ngài cũng biết, lũ chó tru khi có ai đó chết. - Con chó này sống ở đâu? - Trong ngôi nhà bên cạnh. - Tức là bà Clinton Fouli sống một phía nhà ngài, còn từ phía khác, con chó đã tru? - Không, con chó tru trong nhà của Clinton Fouli. - Hiểu rồi, - Mason gật đầu. - Hãy kể cho tôi nghe về mọi chuyện đi, thưa ngài Cartrait. Người khách dụi đầu mẩu thuốc lá vào cái gạt tàn, đứng lên, đi đi lại lại trong văn phòng và quay trở lại ghế bành. - Ngài nghe này, tôi rất muốn hỏi ngài thêm một câu về bản di chúc. - Tôi nghe đây. - Chúng ta cứ giả sử rằng, bà Clinton Fouli trong thực tế không phải là bà Clinton Fouli. - Ngài có ý nói gì? - Chúng ta cứ cho là bà ta sống với ông Clinton Fouli như một người vợ chính thức, nhưng đám cưới của họ không có đăng kí hợp pháp. - Điều đó không có ý nghĩa gì, - Mason chậm rãi đáp, - nếu trong bản di chúc của mình, ngài miêu tả bà ta như “bà Clinton Fouli, sống với ông Clinton Fouli, theo địa chỉ Milpas Draiv, 4889”. Nói đúng hơn, người làm di chúc có quyền để lại sở hữu của mình cho bất cứ ai, nếu bản di chúc xác định rõ ràng ý định của người đó. Ví dụ, người đàn ông để tài sản của mình cho vợ, nhưng sau đó hoá ra rằng họ đã không đăng kí một cách chính thức. Đôi khi gia tài được để lại cho các con trai, mà lại không phải là con trai họ... - Tôi không quan tâm điều đó, - Cartrait sốt ruột cắt lời ông. - Tôi muốn biết sự thế sẽ thế nào trong trường hợp cụ thể của tôi thôi. Bà Clinton Fouli có cần phải là vợ hợp pháp của Clinton Fouli hay không? - Điều đó không nhất thiết. - Thế nếu như, - cặp mắt Cartrait biến thành hai khe hẹp, - vẫn tồn tại bà Clinton Fouli đích thực? Nếu Clinton Fouli có vợ và chưa li dị với người vợ hợp pháp của mình, còn tôi di chúc lại sở hữu của mình cho bà Clinton Fouli đang sống với ông ta trong một ngôi nhà? - Tôi đã giải thích với ngài rồi, - Mason nhẫn nại đáp, - điều chủ yếu: Đó là dự định của người lập di chúc. Nếu ngài viết là ngài để lại sở hữu riêng của ngài cho người phụ nữ hiện đang sống theo địa chỉ được nêu như là vợ của Clinton Fouli là đủ. Nhưng như tôi hiểu, ông Fouli vẫn còn sống chứ? - Dĩ nhiên, ông ta vẫn sống. Ông ta là hàng xóm của tôi. - Hiểu rồi. Và ông Fouli có biết ngài sắp để lại tài sản cho vợ ông ấy không? - Tất nhiên không, - Cartrait cắt ngang. - Ông ta chẳng biết gì hết và sẽ không được biết gì cả. - Được rồi, với điều đó mọi sự đã rõ. Chúng ta chuyến sang chuyện con chó. - Ngài phải làm gì đó với con chó này. - Đề xuất của ngài? - Tôi muốn để người ta bắt Fouli vào tù. - Dựa trên cơ sở nào? - Trên cơ sở là tiếng chó tru làm tôi phát điên. Đó như là sự tra tấn. Lão dạy cho nó tru. Trước đây con chó không tru. Nó chỉ mới tru một, hai đêm vừa rồi thôi. Lão cố ý chọc tức tôi và vợ của lão. Vợ lão đang ốm, mà con chó cứ tru như trước cái chết của ai đó vậy, - Cartrait lặng đi, thở nặng nhọc. Mason lắc đầu. - Thật tiếc, thưa ngài Cartrait, tôi sẽ chẳng giúp gì được cho ngài. Trong lúc này tôi rất bận. Thêm nữa, lại vừa kết thúc một vụ tố tụng khó khăn và... - Tôi biết, tôi biết, - Cartrait cắt lời ông. - Và ngài nghĩ rằng tôi là một gã thần kinh. Ngài cho rằng tôi đề nghị ngài một thứ vặt vãnh gì đó. Đâu phải như thế. Tôi đề nghị ngài làm một việc cực kì quan trọng. Và tôi đến với ngài chính là bởi vì ngài đã thắng vụ tố tụng ấy. Tôi theo dõi tiến trình của nó, thậm chí đã đến phòng xử án để nghe ngài. Ngài là một trạng sư chân chính. Lần nào ngài cũng vượt lên trước biện lí tối thiểu là một nước đi. Mason mỉm cười yếu ớt. - Cảm ơn vì những lời tốt lành, ngài Cartrait ạ, nhưng xin ngài hiểu cho. Tôi là luật sư tư pháp. Việc lập các bản di chúc không phải là lĩnh vực của tôi, còn tất cả những gì dính líu đến con chó, thì chúng ta có thể điều chỉnh được mà không cần sự can thiệp của luật sư. - Không! - Cartrait kêu lên. - Ngài chưa biết Fouli đấy thôi. Ngài không tưởng tượng nổi đó là hạng người thế nào đâu. Có thể là ngài nghĩ rằng tôi không có tiền? Tôi có tiền, và tôi sẽ trả rất khá cho ngài, - ông ta lôi từ túi ra cái ví căng phồng, mở nó, bàn tay run rẩy rút ra ba tờ giấy bạc và đặt chúng lên bàn. - Ba trăm đôla. Đó là đặt cọc. Sau này ngài sẽ được nhận nhiều hơn. Các ngón tay của Mason đánh nhịp trên mặt bàn. - Thưa ngài Cartrait, - ông thốt ra dè dặt, - nếu ngài muốn để tôi làm luật sư cho ngài, tôi yêu cầu lưu ý tới điểm sau: Tôi sẽ chỉ làm điều gì mà theo niềm tin của tôi là đem lại lợi ích cho ngài. Chắc ngài hiểu? - Tôi mong được như thế. - Có nghĩa là tự tôi sẽ quyết nên làm gì để bảo vệ trọn vẹn nhất các quyền lợi của ngài. - Tốt, - Cartrait đáp. Mason cầm tiền ở bàn và bỏ chúng vào túi. - Đã thoả thuận xong. Tôi sẽ đại diện cho ngài trong vụ này. Nghĩa là ngài muốn Fouli bị bắt? - Vâng. - Đành thế, điều đó cũng không phức tạp gì lắm. Ngài cần đâm đơn kiện, và chánh án sẽ viết lệnh bắt giữ. Nhưng tại sao ngài lại nhờ cậy tôi? Ngài muốn để tôi giữ vai trò đại diện của nguyên cáo? - Ngài chưa biết Fouli, - Artur Cartrait nhắc lại. - Lão sẽ chẳng để cho yên thế đâu. Lão sẽ đâm đơn ra toà hặc tôi vì sự buộc tội giả trá. Có thể là lão bắt con chó tru, nhằm nhử tôi vào bẫy đấy. - Con chó giống gì? - Bécgiê cảnh sát to tướng. Perry Mason liếc nhìn Cartrait và mỉm cười. - Nếu người đưa đơn kiện đã sơ bộ nhờ đến luật sư, kể hết với ông ta tất cả không che giấu điều gì, và trong tương lai tuân thủ các lời khuyên của luật sư, thì trong khi xem xét tố tụng về sự buộc tội giả trá, điều đó sẽ có lợi cho người kiện. Còn bây giờ, tôi muốn làm để sao cho Clinton Fouli không có nguyên cớ đâm đơn kiện ngài lên toà. Tôi sẽ đưa ngài đến gặp trợ lí ngài biện lí khu, người phụ trách những vấn đề tương tự. Tôi muốn để ngài nhắc lại với ông ấy tất cả những gì liên quan đến con chó. Có thể không nhắc tới bản di chúc. Nếu ông ấy quyết rằng điều ngài nói là đủ để có lệnh bắt giam, thì lệnh sẽ được viết. Nhưng tôi cảnh báo trước, ngài không nên giấu giếm gì cả. Hãy đưa ra trước ông ấy tất cả các cứ liệu, và lúc ấy bất cứ đơn kiện nào của Fouli cũng không làm hại được ngài. Cartrait thở phào nhẹ nhõm. - Giờ ngài mới nói ra vấn đề. Chính tôi cần một lời khuyên như thế. Chúng ta tìm ông trợ lí ở đâu đây? - Bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho ông ấy và thỏa thuận về cuộc gặp, - Mason đáp. - Xin thứ lỗi, tôi phải ra ngoài một lát. Xin ngài hãy cứ tự nhiên như ở nhà vậy. - Hãy cố thoả thuận với ông ấy vào ngay hôm nay. Tôi sẽ không chịu đựng thêm nổi một đêm nữa với con chó tru đâu. Khi Mason rời khỏi văn phòng, Cartrait lấy thuốc lá ra. Để châm thuốc, ông ta buộc phải lấy tay khác đỡ bàn tay cầm que diêm... Ở phòng tiếp khách Della Street ngẩng đầu lên. - Bị cắm sừng à? - Cô hỏi. - Tôi không biết, - Mason đáp, - nhưng tôi cố làm sáng tỏ điều đó. Hãy nối tôi với Pit Dorcas. Tôi dự định chuyển vụ này cho ông ta. Trong khi Della quay số, Mason đứng cạnh cửa sổ, ngó xuống cái giếng xi măng, từ đó vọng lại tiếng động của xe cộ. Dorcas ở đầu dây. Mason quay lại, đi đến chiếc bàn đặt trong góc phòng tiếp khách và nhấc ống nói. - Chào anh Pit. Perry Mason đây. Tôi sẽ đưa khách hàng của tôi tới chỗ anh, nhưng tôi muốn cho anh biết trước vấn đề nói về việc gì. - Ông ta cần gì? - Ông ta muốn đâm đơn kiện. - Về lí do gì? - Về con chó tru. - Về... - Phải, phải, con chó tru. Hình như trong khu chúng ta đã có một nghị định cấm giữ chó tru sủa trong vùng dân cư. - Đúng là có, nhưng có ai để ý đến nó đâu. Chí ít tôi cũng chưa vấp phải những lời than phiền như thế. - Đây là trường hợp đặc biệt. Khách hàng của tôi đang phát điên hoặc đã điên rồi vì tiếng tru này. - Chỉ vì tiếng chó tru ấy à? - Tôi muốn làm sáng tỏ chính cái điều đó. Nếu khách hàng của tôi cần đến sự giúp đỡ về y tế, hẳn tôi muốn để ông ta nhận được nó. Chính anh cũng hiểu, ở người này tiếng chó tru chỉ gây ra sự bực bội, với người khác có thể làm họ phát điên. - Điều đó là chính xác, - Dorcas đồng ý. - Anh đưa ông ta đến gặp tôi chứ? - Vâng. Và tôi muốn buổi trò chuyện của chúng ta diễn ra với sự có mặt của nhà tâm thần học. Không nên nói với ông ta đó là bác sĩ, anh cứ giới thiệu ông ấy như trợ lí của anh, và cứ để ông ấy đặt vài ba câu hỏi. Lúc đó, chắc chắn chúng ta sẽ rõ ngay trạng thái tâm lí khách hàng của tôi. - Tôi sẽ đợi các anh, - ngừng một chút, Dorcas nói. - Chúng tôi sẽ có mặt sau mười lăm phút. - Mason đặt ống nói xuống. ... Mời các bạn đón đọc Perry Mason #04: Tiếng Chó Tru Trong Đêm của tác giả Erle Stanley Gardner.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Vụ Án Erwin
Vụ án Erwin (tựa nguyên bản Schlumpf Erwin Mord, sau đó là Wachtmeister Studer) là tác phẩm trinh thám đầu tiên của Friedrich Glauser. Nó cũng là một cột mốc đầu tiên của thể loại trinh thám hình sự phê phán xã hội. Thương gia Witschi bị bắn chết trong khu rừng ở rìa làng Gerzenstein ở Thụy Sĩ. Ông bị cướp tất cả tiền bạc mang theo người. Vào ngày hôm sau, người trong quán rượu “Bären” nhìn thấy Schlumpf Erwin, một anh chàng đã có tiền án trộm cắp, có rất nhiều tiền mang theo người. Schlumpf bỏ chạy trước khi cảnh sát đến tìm anh ta ở phòng trọ, nhưng rồi lại bị hạ sĩ Studer bắt được và đưa về trại tạm giam. Tại đây, Schlumpf toan treo cổ tự tử nhưng không thành vì Studer đã kịp thời cứu anh ta trong giây phút cuối cùng.   Trực giác cho Studer biết rằng anh chàng Schlumpf này vô tội. Nhưng khi về làng Gerzenstein để điều tra thì càng lúc vụ việc lại càng rối rắm hơn. Schlumpf lại yêu chính cô con gái của nạn nhân bị bắn chết. Người anh của cô và bà vợ của Witschi dường như giấu giếm điều gì đó. Không những thế mà cả ông già Ellenberger, ông chủ lao động của Schlumpf, ông trưởng làng, người thầy giáo làng, tất cả mọi người đều có dính líu như thế nào đó vào vụ việc này. Ai dường như cũng che giấu điều gì đó và đều muốn lái công cuộc điều tra của Studer đi theo một chiều hướng nhất định. Đây là một quyển tiểu thuyết trinh thám khiến cho độc giả phải cùng suy luận, đoán xem ai là thủ phạm. Người đọc bị lôi cuốn theo những dấu vết sai lầm, được mớm cho những chỉ dẫn nào đó, ngạc nhiên vì những bước ngoặc mới trong cuộc điều tra, và thế là lại phải quay lại từ đầu. Căng thẳng, thú vị vâng, buồn cười xuất phát từ công việc điều tra của Studer, chứ không phải từ máu me, bạo lực hay rùng rợn như những tiểu thuyết hình sự hiện đại. Tuy vậy, tác phẩm vẫn có một kết cuộc khó lòng đoán trước, nhưng hợp lý và nhất quán. “Vụ án Erwin” lôi cuốn người đọc cũng từ các tương phản trong nông thôn Thụy Sĩ những năm 30 của thế kỷ trước. Friedrich Glauser đã mang ít nhiều nét hiện thực của xã hội thời đó vào trong quyển tiểu thuyết, mô tả một ngôi làng với những người dân của nó, với nhiều mối quan hệ rối rắm phức tạp, những xung đột ngấm ngầm cũng như những số phận con người mà người ta không muốn hé lộ ra cho người ngoài biết. Không những là một quyển tiểu thuyết trinh thám đầy thú vị và nhiều bất ngờ, đây còn là một bức tranh hài hòa về tập tục và lối sống ở nông thôn Thụy Sĩ. Một quyển tiểu thuyết hình sự hay, với giọng văn miêu tả nổi bật, mang nhiều nét duyên dáng cũng như buồn cười bên cạnh câu hỏi gây đau đầu hầu như suốt cả tác phảm: Ai là thủ phạm? Ngay từ lúc mới ra đời, Vụ án Erwin đã nhận được nhiều lời khen ngợi. Ví dụ như nhật báo “Der Bund” vào ngày 10 tháng 12 năm 1936 đã viết rằng “Quyển tiểu thuyết này nổi bật lên trên mức trung bình của ‘văn học trinh thám’ quen thuộc, và không chỉ đơn giản là một vụ bí ẩn có sức lôi cuốn đến nghẹt thở theo một mô hình gương mẫu. Glauser còn nâng truyện của ông lên đến một mức nghệ thuật, mà người viết nhiều tác phẩm Edgar Wallace sẽ mãi mãi không sánh kịp và cả một Conan Doyle cũng chỉ ngang bằng trong những khoảnh khắc hiếm hoi. Là một bậc thầy trong phân tích, Glauser thêm vào đó còn là một nhà thơ có nhiều tình cảm nồng ấm và có tài quan sát tuyệt vời.” Vụ án Erwin đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và đã được chuyển thể phim ngay từ năm 1939. *** MỘT NGƯỜI  KHÔNG CÒN MUỐN SỐNG NỮA Người cai tù có cái cằm ba ngấn và cái mũi đỏ lầu bầu điều gì đó nghe giống như “lúc nào cũng gấp rút”, – vì Studer lôi ông ta ra khỏi bữa ăn trưa. Nhưng ít ra thì Studer cũng là một hạ sĩ điều tra của Cảnh sát Tiểu bang Bern, vì vậy không thể cứ xua đuổi ông ấy đi như xua tà đuổi ma được. Thế là cai tù Liechti đứng dậy, đổ đầy rượu vang đỏ vào ly uống nước, uống một hơi cạn cả ly, cầm lấy xâu chìa khóa và cùng đi đến chỗ tù nhân Schlumpf, người mà ông hạ sĩ vừa mới bàn giao cách đây chưa tới một giờ đồng hồ. Lối đi… Những lối đi dài tối tăm… Những bức tường thật dày. Lâu đài Thun dường như đã được xây cho sự vĩnh cửu. Cái giá lạnh của mùa đông ở khắp nơi. Thật khó tưởng tượng được, rằng ở ngoài kia đang có một ngày tháng Năm ấm áp ở trên hồ nước, rằng người ta đang đi dạo, thanh thản, rằng có những người khác đang nằm đong đưa trong những chiếc thuyền trên mặt nước, và phơi nắng để có được một làn da nâu. Cửa phòng giam mở ra. Studer dừng lại ở ngưỡng cửa một khoảnh khắc. Hai thanh sắt ngang, hai thanh sắt dọc băng ngang qua cái cửa sổ nằm ở trên cao. Có thể nhìn thấy mái của một ngôi nhà – với những viên gạch ngói đen, cũ kỹ – và bầu trời bay phấp phới ở trên như một mảnh vải xanh sáng chói mắt. Có một người bị treo lủng lẳng ở trên thanh sắt phía dưới! Chiếc thắt lưng da được cột chặt và tạo thành một nút thắt. Một thân thể tối tăm nổi bật trên bức tường được quét vôi trắng. Đôi chân nằm yên trên giường, vặn vẹo một cách khác thường. Và cái khóa thắt lưng sáng óng ánh ở sau gáy người bị treo cổ, vì có một tia nắng mặt trời chiếu vào nó từ ở trên cao. “Trời ơi!”, Studer kêu lên, lao tới trước, nhảy lên giường – người cai tù kinh ngạc trước sự nhanh nhẹn của người đàn ông đã lớn tuổi – ôm chặt lấy thân hình đó bằng cánh tay phải, trong khi bàn tay trái tháo cái nút thắt ra. Studer văng tục, vì bị gãy mất một cái móng tay. Rồi ông bước xuống giường và nhẹ nhàng đặt cái thân thể bất động đó xuống. “Nếu như các anh không quá lạc hậu đến như thế này”, Studer nói, “và ít nhất là gắn lưới trước cửa sổ, thì những việc như thế này đã không xảy ra. – Này! Bây giờ thì hãy chạy đi, Liechti, và gọi bác sĩ lại đây!” “Vâng, vâng”, người cai tù sợ sệt nói và khập khiễng đi ra. Đầu tiên, ông hạ sĩ điều tra tiến hành hô hấp nhân tạo. Việc đó giống như một phản xạ. Một cái gì đó xuất phát từ thời mà ông còn học khóa cấp cứu. Và mãi năm phút sau Studer mới sực nhớ ra, đặt tai lên ngực của con người đang nằm đó và lắng nghe xem tim có còn đập không. Có, nó còn đập. Chậm. Nghe giống như tiếng tích tắc của một cái đồng hồ mà người ta đã quên lên dây cót; Studer tiếp tục bơm với hai cánh tay của người đang nằm. Chạy ngang qua ở dưới cổ, từ tai này qua đến tai kia, là một cái vạch đỏ. “Schlumpf à!”, Studer nói nhỏ. Ông lấy cái khăn tay ra khỏi túi, lau trán mình trước, rồi lau qua gương mặt của anh chàng đó. Một gương mặt còn non nớt, trẻ, có hai nếp nhăn to trên sống mũi. Bướng bỉnh. Và trắng nhợt. Đó chính là Schlumpf Erwin, người mà hôm nay người ta đã bắt giữ trong một cái làng ở vùng Oberaargau. Schlumpf Erwin, bị cáo buộc giết chết Witschi Wendelin, một thương gia và người đi bán dạo ở Gerzenstein. Ngẫu nhiên mà người ta đã đến đúng lúc! Trước đây một giờ đồng hồ, người ta đã giao tên Schlumpf đúng theo quy định cho nhà giam, người cai tù với cái cằm ba ngấn đã ký tên – người ta có thể thong dong lên tàu hỏa trở về Bern và quên đi toàn bộ sự việc. Đó không phải là lần đầu tiên người ta bắt người, cũng sẽ không phải là lần cuối cùng. Tại sao người ta lại linh cảm là phải tới thăm Schlumpf Erwin thêm một lần nữa? Ngẫu nhiên? Có thể… Ngẫu nhiên là gì?… Không thể chối cãi được là người ta đứng đối diện đầy cảm thông với số phận của Schlumpf Erwin. Nói cho đúng hơn, người ta đã yêu mến Schlumpf Erwin… Tại sao?… Trong phòng giam, Studer dùng tay vuốt gáy vài lần. Tại sao? Vì người ta không có con trai? Vì người bị bắt cứ quả quyết là mình vô tội trên suốt cả chuyến đi? Không. Tất cả họ đều vô tội. Nhưng những lời quả quyết của Schlumpf Erwin nghe có vẻ thành thật. Mặc dù… Mặc dù trường hợp này thật ra thì đã rõ hoàn toàn. Người ta tìm thấy thương gia kiêm người bán dạo Wendelin Witschi vào sáng ngày thứ Tư với vết đạn bắn ở phía sau tai phải, nằm sấp, trong một khu rừng ở gần Gerzenstein. Túi của nạn nhân trống rỗng… Vợ của người bị giết quả quyết rằng chồng bà có mang theo trên người ba trăm franc Thụy Sĩ. Thế rồi vào tối thứ Tư, Schlumpf đổi một tờ một trăm franc trong quán trọ “Bären”… Vào sáng ngày thứ Năm, cảnh sát muốn bắt anh ta, nhưng Schlumpf đã chạy trốn. Vì vậy mà ông đại úy cảnh sát đã tới gặp hạ sĩ Studer trong phòng làm việc của ông này vào chiều tối ngày thứ Năm: “Studer này, anh phải đi ra ngoài hít thở không khí trong lành. Sáng sớm ngày mai, anh đi bắt tên Schlumpf Erwin nhé. Sẽ tốt cho sức khỏe của anh thôi. Anh béo lên đấy…” Đúng là như vậy, rất đáng tiếc… Tất nhiên, ở những vụ bắt giữ như thế này thì thường người ta gửi binh nhì đi. Nhưng lần này thì ông hạ sĩ điều tra phải đi… Cũng là ngẫu nhiên?… Số mệnh?… Đủ rồi, người ta vướng vào anh chàng Schlumpf, và người ta đã yêu mến anh chàng này. Một sự thật! Người ta phải chấp nhận sự thật, ngay cả khi chúng chỉ liên quan đến cảm xúc. Tên Schlump! Chắc chắn không phải là một người có giá trị cao! Ở Sở Cảnh sát Tiểu bang, người ta quá quen thuộc với hắn. Một đứa con ngoài giá thú. Chính quyền hầu như phải liên tục làm việc với hắn. Hồ sơ trong Sở An sinh Xã hội chắc chắn phải nặng ít nhất là một ký rưỡi. Lý lịch? Mời bạn đón đọc Vụ Án Erwin của tác giả Friedrich Glauser & Phan Ba (dịch).
Ngôi Mộ Bí Ẩn - Vũ Khúc
Một câu chuyện trinh thám với diễn biến nhịp nhàng, nhưng tình tiết gây cấn, hấp dẫn."– Nhà văn Uông Triều WARNING: CUỐN SÁCH NÀY KHÔNG DÀNH CHO NGƯỜI SỢ MA!!! Một vụ án đặc biệt nghiêm trọng xảy ra tại tam giác Bon Phấn thuộc huyện Hoài Nhân: ba người trong một gia đình đã chết vì chất kịch độc xyanua. Chỉ còn Nga – người phụ nữ nhan sắc – may mắn thoát chết và khai ra kẻ thủ ác – chính là người hàng xóm bấy lâu nay vẫn thường bằng mặt mà không bằng lòng với gia đình. Nội tình vụ án tưởng đã rõ như ban ngày, ban chuyên án chỉ việc truy bắt hung thủ. Nhưng… Hàng loạt tình tiết mới đã bất ngờ hé lộ: một chuyện tình sâu đậm, một âm mưu tàn độc, một lòng tham không đáy… *** Xã Vân Trung hiện lên tuyệt đẹp dưới ánh nắng mặt trời mùa hạ. Sông Tích Giang như một dải lụa đính kim cương lấp lánh nằm vắt ngang một cách hờ hững trên một vùng đất xanh mướt màu lúa non. Gần đó là một ngọn núi đá vôi hình búp măng có phần chóp đỉnh vươn lên đến tận mây. Phần chân núi phình tướng, chiếm cứ một vùng đất rộng đến hàng kilomét vuông. Những cánh cò trắng bay qua bay lại tạo nên khung cảnh đồng quê nên thơ. Cuộc sống vừa sôi động vừa thanh bình của tam giác Bon Phấn cứ thế trôi qua, những tưởng cũng vĩnh hằng như dòng nước trên sông Tích Giang. Nhưng đúng vào thời điểm khó ngờ nhất thì tai họa ập đến… Gia đình ông Tuấn, bà Nga đột nhiên đều bị trúng độc Xyanua, ba người thiệt mạng, chỉ còn mình bà Nga qua cơn nguy kịch. Khi tỉnh dậy, câu đầu tiên bà nói là tố giác kẻ giết người. Nhưng vụ án có đơn giản như thế? Vụ án trước đó cũng xảy ra tại nơi này có liên quan gì tới vụ giết cả nhà bà Nga không? Ngôi mộ trong vườn nhà ông Tuấn có bí mật gì? "Ngôi mộ bí ẩn" của nhà văn Vũ Khúc được đánh giá là "một câu chuyện trinh thám với diễn biến nhịp nhàng, nhưng tình tiết gay cấn, hấp dẫn" - Nhà văn Uông Triều.   Mời các bạn đón đọc Ngôi Mộ Bí Ẩn của tác giả Vũ Khúc.
Pháp y Tần Minh Tập 6: Kẻ Nhìn Trộm - Tần Minh
"Kẻ Nhìn Trộm” là tập thứ 6 trong bộ truyện “Bác sĩ pháp y Tần Minh” kể về chuỗi những án mạng song song xảy ra trên 2 địa bàn khác nhau, có thời gian sít soát nhau, các nạn nhân ở mỗi vụ án song song có cùng chung 1 đặc điểm (cùng là cô dâu, cùng là trẻ em, hoặc cùng là người già neo đơn…). Hung thủ là ai? Đang trốn ở gầm trời nào? Truyện khởi đầu bằng hai đám cưới đẫm máu dường như không có điểm chung, nhưng các nạn nhân đều là những cô dâu có cùng độ tuổi và danh tính của kẻ giết người bỏ lại phía sau hình dạng in giày, kích thước, dấu vân tay, dấu chân một cách chính xác. Đây là một kẻ giết người tâm thần phân liệt? Hai hay nhiều người phạm tội? Là một sự bắt chước? Hoặc là một cuộc thách đố thể thỏa mãn bản thân? Người sống sót duy nhất liệu có giành chiến thắng trong cuộc chiến sinh tử? Hôn nhân, nếu không có thiên đường, tức là địa ngục. Chân thực Chuyên nghiệp Li kì Chấn động Mỗi giây đều khiến thần kinh người đọc căng thẳng tột độ. Chân thật, trí tuệ, kịch tính, thú vị và đầy chất nhân văn… hội tụ đầy đủ những yếu tố này, Kẻ Nhìn Trộm có thể làm thỏa mãn bất cứ độc giả mê truyện trinh thám nào, dù là khó tính nhất. Bộ truyện Pháp y Tần Minh gồm có: Người Giải Mã Tử Thi - Tần Minh Lời Tố Cáo Thầm Lặng - Tần Minh Ngón Tay Thứ Mười Một - Tần Minh Kẻ Dọn Rác - Tần Minh Người Sống Sót - Tần Minh. Kẻ Nhìn Trộm *** Tiếp nối Kẻ dọn rác và Người sống sót, Kẻ Nhìn Trộm là hành trình tìm ra chân tướng sự thật của tổ Pháp Y gồm 5 người: Tần Minh, Lâm Đào, Đại Bảo, Thi Vũ và Hàn Lượng. Truyện bao gồm 10 vụ án nhỏ tưởng chừng như chẳng hề liên quan đến nhau nhưng lại là những mắt xích quan trọng trong việc phá vụ án lớn nhất liên quan đến Kẻ nhìn trộm. Một người bạn của Đại Bảo là Đỗ Châu bỗng nhiên mất tích, vợ anh linh cảm điều chẳng lành. Khi vụ án còn chưa tìm ra manh mối, bỗng hai thi thể phụ nữ được phát hiện trong trang phục hành khất ở nơi hoang vắng. Điều đáng nói là trên tay một trong hai nạn nhân có chiếc nhẫn kết hôn của Đỗ Châu. Liệu Đỗ Châu có liên quan gì đến vụ án này? Là hung thủ? Kẻ bị hại? hay là một anh hùng cứu mĩ nhân? Vẫn lối viết lạnh lùng khách quan, trong Kẻ nhìn trộm, độc giả lại tiếp tục theo dõi câu chuyện điều tra, tìm chứng cớ của đội pháp y. Thông qua đó hiểu rõ hơn về nghiệp vụ Pháp Y: hiện tượng chết ngạt CO2, mất máu đến chết, ngộ độc khí CO, chết cháy... Đặc biệt trong cuốn truyện này sẽ xuất hiện những vụ án giết người, phi tang xác chết.  Với Kẻ nhìn trộm, tác giả Tần Minh đã có một bước tiến mới trong cách xây dựng tình huống, cốt truyện. Tất nhiên mọi thứ vẫn dựa trên ""sự thật"" nhưng tính bất ngờ khiến người đọc ngỡ ngàng và không hề nhàm chán dù đã đọc rất nhiều vụ phá án trước đó. *** Tần Minh là một pháp y, tác giả trẻ, sinh năm 1981, quê ở tỉnh An Huy, Trung Quốc. Tần Minh bắt đầu sáng tác từ năm 2012, nổi tiếng lên từ trang mạng xã hội Weibo. Ở đó tác giả có thể tương tác với các bạn đọc thường xuyên, tạo nên sự kết nối ngày càng lan tỏa, từ đó nhận được sự quan tâm, yêu mến của đông đảo các độc giả không chỉ ở trong nước. Đó cũng là động lực để tác giả cho ra đời bộ tiểu thuyết Bác sĩ pháp y Tần Minh, đã “làm mưa làm gió” trong giới văn chương Trung Quốc đương đại và được các bạn đọc Việt Nam đón nhận nhiệt tình. *** Review:  Kẻ nhìn trộm là một gã dị thường. Hắn tự nhận không phạm tội, không cưỡng bức, không sát nhân, thậm chí còn tử tế nuôi 3 người. Thậm chí hắn còn tưởng họ phải mang ơn hắn, trong khi cả 3 người thì 1 sống sót, 1 tử nạn vì kiệt sức, 1 hoảng loạn tinh thần Pháp Y Tần Minh là một series dài tập kể về những vụ án dưới góc nhìn của một nhà giải phẫu tử thi. Hầu hết các vụ án khô khan, khó đọc, độ man rợ li kỳ bằng con số 0 tròn trĩnh, rất kén độc giả. Tuy vậy một lượng lớn các kiến thức khoa học về pháp y được Tần Minh miêu tả tỉ mỉ chi tiết đã tạo nên một series độc đáo, lạ mắt trong làng trinh thám vốn đã quá bão hòa với những vụ án giết người hàng loạt, siêu trộm, kinh dị biến thái liên hoàn… Nét mới trong series của tác giả, như đã kể trên, đó chính là sự hư cấu dựa trên những vụ án thực tế. Lồng ghép với series án mạng liên hoàn, là những lần giải phẫu tử thi mà án mạng có thể bắt nguồn từ tự phát, từ cướp bóc, thậm chí là tội ác nảy sinh từ cuộc sống thường ngày. Những vụ án với động cơ tầm thường, nhỏ nhặt. Cái kết lãng xẹt Độc giả mong muốn tìm đọc những cuốn sách đầy logic, với đầy đủ những suy luận sắc sảo, những mánh khóe thông minh rất có thể sẽ lắc đầu ngán ngẩm. Bởi án mạng từ những câu chuyện của Tần Minh thường dựa trên trải nghiệm thực tế, thế nên động cơ gây án ban đầu cũng “thực tế” đúng theo nghĩa đen! Án mạng có thể bắt đầu chỉ bởi vì một đứa trẻ 17 tuổi trong một lần tà dâm nổi lên, đi cưỡng bức một phụ nữ đã có chồng trong thôn, sau đó nảy sinh ý định cướp của, rồi lỡ tay giết người. Án mạng cũng có thể bắt đầu khi chủ đảo vì tham tiền mà giết hại những kẻ đi phượt bằng một vũ khí ít ai ngờ tới: đá khô. Giết xong còn có thể ngụy tạo thành thuyền ma trong truyền thuyết, tung tin đồn gây hoảng loạn cho nhân dân. Án mạng còn có thể lãng xẹt hơn, một cô gái mại dâm đã lên ý tưởng đầu độc anh chàng phượt thủ bằng bả chuột. Thậm chí sau đó cô gái còn hoảng sợ (mê tín) mà đốt vàng mã cúng tế nạn nhân (để lại manh mối cho điều tra viên). Kẻ nhìn trộm là tập 6 trong series các vụ án để đời được hư cấu dựa trên những trải nghiệm thực tế của tác giả Tần Minh. Không giống với Người sống sót (Tập 5), hay Kẻ dọn rác (tập 4), cuốn sách mới này của tác giả để cập đến những vụ án mà nạn nhân mất tích bí ẩn, về sau được phát hiện là ra đã chết bất thường, nếu không có tài năng và nhiệt huyết của các vị pháp y thì rất có thể họ sẽ vĩnh viễn trở thành những vụ án oan, bị người đời nhầm tưởng là chết vì tai nạn, vì chuyện ngoài ý muốn. Điểm chung khá giống với các tập sách trước, tập 6 này ngoài việc truyền tải một lượng kiến thức đồ sộ về y học, tác giả còn lồng ghép các vụ án bình thường bằng một series các án mạng mà hung thủ là một kẻ vô cùng thông minh, biết xóa hết manh mối, gần như không để lại hiện trường một dấu vết gì. Khác với kẻ dọn rác tự cho mình là kẻ có khả năng thay trời hành đạo (tập 4), hay là những đứa trẻ mới lớn đắm chìm trong game và coi giết người chỉ như một trò chơi (tập 5), lần này Tần Minh mang tới cho chúng ta hình ảnh một kẻ giết người mới – một gã biến thái & hoang tưởng về nhân cách. Muốn biết kẻ thủ ác hoang tưởng và biến thái tới cỡ nào, độc giả hoàn toàn có thể gác qua 9 chương sách đầu tiên và chỉ đọc chương cuối cùng. Bức tranh về một gã ác nhân với cái nhìn lệch lạc về thế giới hiện lên vô cùng rõ nét & ám ảnh, thậm chí là làm lạnh gáy cả những người dũng cảm nhất. Kẻ nhìn trộm là một gã đàn ông thất bại với nữ giới Đặc điểm chung của những gã đàn ông biến thái, giết người hàng loạt hay những tên tội phạm hình sự trong các truyện trinh thám nổi tiếng chính là hầu hết những gã nam giới đó đều không thể có được một mối quan hệ bình thường với nữ nhân. Chính những trải nghiệm không mấy tốt đẹp thời trai trẻ, cộng với cách nhìn méo mó về xã hội, nguy hiểm hơn là sự thông minh thiên tài không có đất dụng võ, đã tạo nên những mối nguy hại khôn lường cho sự an toàn của xã hội văn minh. Kẻ nhìn trộm cũng được Tần Minh miêu tả đầy đủ, trọn vẹn những đức tính kể trên, thậm chí gã còn nguy hiểm hơn Hanibal, gã giáo sư biến thái ăn thịt người đầy nguy hiểm. Kẻ nhắc tuồng với khả năng điều khiển con người, dùng thôi miên tâm lý để ra lệnh những con rối giết người hàng loạt. Giáo sư Moriaty với khả năng thao túng thế giới tội phạm ngầm. Tất cả những nhân vật phản diện tiêu biểu hiện lên trong thế giới truyện trinh thám đều ly kì, đáng sợ và cực kỳ thông minh, khiến độc giả mãn nhãn với những cung đoạn đuổi bắt nghẹt thở. Đáng tiếc, hầu hết vai phản diện màu mè hoa mĩ kể trên, rất hiếm khi tồn tại được trong cuộc sống thực tế. Thế nhưng, Kẻ nhìn trộm của Tần Minh, lại hoàn toàn có thể tồn tại đâu đó trong thế giới này. Đấy chính là nét đăc sắc nhất trong tác phẩm về series phá án của Tần Minh Hóa ra, trên đời này lại còn có thể tồn tại một kiểu người như vậy Hầu hết chúng ta đều mắc phải một căn bệnh, gọi là “đổ lỗi”. Nhưng ít nhất một công dân bình thường khi phạm lỗi thì đều nhận sai. Còn với gã sát nhân biến thái, lắp đặt camera dòm trộm là chuyện bình thường, đe dọa tống tiền là do nạn nhân ngu dốt, cưỡng bức nữ nhân là do người kia tự nguyện. Thậm chí hắn dùng vũ lực để làm chuyện ấy với nữ giới, khiến nạn nhân tử vong, gã cũng nói mình vô tội, chẳng qua là cô gái kia lỡ chân bị ngã chết mà thôi! Đến cuối cùng, sau tất cả, gã không phạm pháp gì hết, gã không giết người, gã không cưỡng bức, gã không làm gì sai cả, gã chỉ là kẻ nhìn trộm mà thôi! Mời các bạn đón đọc Pháp y Tần Minh Tập 6: Kẻ Nhìn Trộm  của tác giả Tần Minh.
Đêm Trường Tăm Tối - Tử Kim Trần
Nghi can giết người, vứt xác, nhưng không ngờ lại bị bắt quả tang ngay giữa chốn công cộng đông người. Lúc đó ít nhất có đến vài trăm người tận mắt chứng kiến, hắn cũng đã khai nhận toàn bộ quá trình phạm tội. Tất cả chuỗi chứng cứ đều đầy đủ: nhân chứng, vật chứng, lời khai, nhưng đúng vào thời điểm cơ quan kiểm sát chính thức đưa ra khởi tố, thì tình tiết vụ án có sự thay đổi đột ngột to lớn. Đằng sau sự việc này rốt cục ẩn giấu tình hình vụ án kinh thiên động địa đến nhường nào? Những nhân vật trong truyện đứng giữa ranh giới giữa cái thiện và cái ác, giữa sự sống và cái chết, mỗi quyết định đều thay đổi vận mệnh cả đời họ. Liệu họ sẽ rẽ về hướng nào? Liệu cái thiện có lên ngôi và cái ác có phải chịu sự trừng phạt. *** Tử Kim Trần là tác giả Trung Quốc chuyên viết truyện trinh thám. Năm 2012, Tử Kim Trần vinh dự đoạt hai giải thưởng “10  tác giả xuất sắc trong năm” và “10 tác phẩm xuất sắc nhất” của văn học Thiên Nhai, Trung Quốc. Tính đến nay, các tác phẩm của Tử Kim Trần đã xuất bản tại Việt Nam gồm có: Mưu sát Đứa trẻ hư Tội lỗi không chứng cứ (đã chuyển thể thành phim) Sự trả thù hoàn hảo Người phát ngôn của thần chết Đêm trường tăm tối Người truy tìm dấu vết ... Ngoại trừ Người phát ngôn của thần chết, các tác phẩm khác của Tử Kim Trần như Tội lỗi không chứng cứ, Đêm trường tăm tối, Đứa trẻ hư, Mưu sát hay Sự trả thù hoàn hảo, ông đều lấy nhân vật hung thủ làm trung tâm. Phần lớn tác phẩm, độc giả đều ít nhiều đồng cảm với kẻ gây ra tội ác. Người truy tìm dấu vết là tác phẩm thứ hai mà ông Tử quyết định ẩn danh hung thủ để độc giả phán đoán. Tất nhiên, câu chuyện này không thể nói là hấp dẫn như những tác phẩm trước đây, tuy nhiên chất lượng logic chuẩn xác thì khỏi bàn. Vẫn đẹp & chính xác như phong cách vốn có của ông. Mời các bạn đón đọc Đêm Trường Tăm Tối của tác giả Tử Kim Trần.