Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Vĩnh Hằng Quốc Độ

Tóm tắt & Review (Đánh Giá) tiểu thuyết huyền ảo Vĩnh Hằng Quốc Độ của tác giả Cô Độc Phiêu Lưu. Sau trận chiến cuối cùng kết thúc kỉ nguyên (Vĩnh Hằng Thiên Chu là vai chính trong kỷ nguyên này) do các đại năng dẫn dắt Chư Thiên vạn tộc đánh vào giới vực của Thiên Ngoại tà ma kéo dài mấy vạn năm, kết thúc chính là vô số đại năng ngã xuống các tộc thây chất trải dài Thần Ma chiến trường, cả hai giới vực đều tàn tạ, hỗn độn tràn tràn vào, diệt thế đang tới … Vĩnh Hằng Thanh Liên cùng Thâm Uyên Ma Mẫu hiện ra, cùng nhau khai thiên sáng tạo song sinh thế giới Vĩnh Hằng – Vĩnh Dạ, các sinh linh còn sống tụ hợp ở hai thế giới, kỉ nguyên mới mở ra. (Vĩnh Hằng kỷ nguyên - Vận triều là vai chính) ……………… Trái đất nơi này trước một đời Vĩnh Hằng Thanh Liên lột xác, diễn hóa ngàn vạn năm có mang lượng lớn chư thiên vạn tộc các loại tin tức, truyện cổ lưu truyền, nó được chọn làm tâm điểm diễn hóa thế giới mới, hội tụ anh linh của vạn giới. Năm 2019 ngày 23 tháng 9 sáng sớm, thiên tai hàng lâm cùng với như mưa cơ duyên cùng bảo vật rơi xuống. Kẻ chết vào luân hồi, người sống chính là thiên mệnh chi tử của thế giới mới. Thiên Đạo sinh biến, vạn linh dục niệm chấp niệm tràn ngập thiên địa, ác niệm, thiện niệm, chấp niệm, dục vọng dây dưa không ngớt dựa theo chúng sinh ý niệm trí nhớ diễn biến ảo tưởng thế giới - kỷ Jura với muôn vàn các loại khủng long, kiếm long, bá vương ngạc, ma múp ………. - từ man hoang tới hồng hoang, Thiên đình cùng với đầy đủ các thần tiên yêu ma thú linh hung … - các triều đại Hạ, Thương, Chu, Tần, Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh … cùng với các nhân vật lịch sử trong đó..... - các câu chuyện thần thoại, cổ tích các anh hùng, quái vật huyền thoại trên thế giới … - các truyện mạng võ hiệp tiên hiệp khoa huyễn huyền huyễn … không tưởng ly kỳ của Kim Dung, Cổ Long, Huỳnh Dị ……Tru Tiên, Tây Du Kí, Phong Thần, One piece, Naruo, Pokemon…… cùng đa dạng các bảo vật trong truyền thuyết hay huyễn tưởng của nhân loại - các quái vật, thần thú trong Sơn Hải Kinh (Long , Lân , Quy , Phụng …), trong phim ảnh (Godzilla, Behemoth …) - Địa ngục, ma ngục, thiên đường, thiên sứ, ác quỷ, tinh tinh, trùng tộc ………. - đông phương Tiên sơn, Thần sơn, Tiên môn cùng Tu hành giả, phương tây ma pháp tháp, đấu khí, vu sư, pháp sư, kỵ sĩ ……. Hình thành muôn vàn thế giới lớn nhỏ khác nhau, nhỏ thì bằng Trái đất lớn thì như Hồng Hoang lớn hơn trái đất cả vạn lần, từ hư ảo hóa thành hiện thực sau đó dung hợp với trái đất biến diện tích trái đất lớn hơn ban đầu ngàn vạn lần. Đây là Vĩnh Hằng đại lục. Nó luôn luôn được các cổ thần mở mang hổn độn sáng tạo thế giới sau đó dung nhập vào, nên thế giới này giờ khắc nào cũng nằm ở tình trạng luôn mở rộng, mở rộng tới khi thế giới diệt vong. Vai chính Dịch Thiên Hành là một Khu Ma Sư trong thời hiện đại do một giấc mơ về 3 ngày tới mà đoán được thiên tai sẽ đến nên đã chuẩn bị mọi thứ để sinh tồn, không ngờ rằng thiên tai diễn ra quá kinh khủng vượt qua sự tưởng tượng nhưng vẫn may mắn còn sống sót và cướp được vô số báu vật do Thiên đạo ban tặng cho những người còn sống sót qua 7 ngày thiên tai đến với thế giới mới . Nhất Tuyên cổ, cửu bộ châu, ba mươi sáu thiên vực, bảy mươi hai linh vực, và cuối cùng hằng ha sa số như sao trên trời giới vực Loạn Tinh giới hải, đây chính là Vĩnh Hằng đại lục. Nơi đây thiên địa nguyên khí nồng đậm, thiên tài địa bảo đầy đất, mỗi bước một người mười bước một hung thú, ngàn bước một thú quần, vạn bước một di tích, xa xa một hung địa … nơi đây đầy kì ngộ lắm hung hiểm, nơi đây chỉ có cường giả mới sống nổi nhưng cường giả cũng không địch nổi quần thú …... Do để tẩy lễ thế giới mới, dành càng nhiều cơ hội cho kẻ yếu mà Tiên sơn, Tiên môn gia tộc mạnh bị phong – Tiên nhân, cường giả kỉ nguyên trước bị Thiên đạo trấn áp không thể rời đi nơi ở dẫn đến bách tính không ai cứu giúp (thiên đạo phong ấn là hầu như 100% tất cả nhân tộc hay các tộc khác, cả yêu thú, hung thú … từ cấp 1 đến cấp 10, khi trong thế giới có người tăng 1 cấp , thì thiên đạo sẽ giải phong tất cả người, thú cùng cấp độ đó ra ngoài, khi có người tới cấp 6 thì sẽ giải phong toàn thế giới tất cả các cấp còn lại luôn) . Thiên đạo ban thưởng Xây Thôn lệnh, Xây Tông lệnh, Thiên Thành lệnh ... cho những người mang đại khí vận như khai quốc thái tổ, hoàng đế, hùng chủ, bang chủ, các anh linh đã chết trong kỉ nguyên trước theo vận mệnh sông dài đầu thai, phục sinh … nhằm giúp chúng sinh ổn loạn lạc, nên cuộc chiến xây tông, lập phái, kiến Thiên Đình bắt đầu Chỉ có từ nhỏ yếu tranh đấu trong máu thành lớn mạnh, chỉ có chí lớn mới có thể đem tộc của mình đưa lên võ đài thế giới, chỉ có vạn tộc lớn mạnh hợp lực mới chinh chiến chiến trường đẩy lui Vĩnh Dạ tà ma Mọi thứ cũng chỉ là vì tiếp nối kỉ nguyên đại chiến còn chưa chấm dứt. ........................ Hệ Thống Tu Luyện: Luyện khí, luyện thể và thế giới chi chủ Luyện Khí: (có rất nhiều phân nhánh đấu khí, ma pháp, nho gia, đạo gia, tu kiếm, tu phù, tu huyết, tu mệnh, tu vận, tu phong thủy, tu công đức, y đạo, nhất khiếu thông thiên, đồ đằng …….) Thần Hải cảnh: Tụ Khí, Thần Tuyền, Hóa Hải Mệnh Khiếu cảnh: Chiếu Hư, Tinh Thần, Kính Nguyệt Mệnh Đồ cảnh: Ngưng Đồ, Điểm Tinh, Họa Quyển Pháp Tướng cảnh: Pháp Linh, Ngưng Hồn, Tụ Phách Nguyên Thần cảnh: độ Tam tai (Phong tai - Lôi tai - Hỏa tai) Dương Thần cảnh: Ngũ Khí, Hướng Nguyên, Khánh Vân Chân Linh cảnh: Khuy Mệnh, Hoán Hồn, Chân Linh Đạo Thai cảnh: Tế Đàn, Trường Sinh, Lập Đạo Chứng Đạo cảnh: Ngộ Đạo, Hóa Đạo, Đạo Quả Hỗn Nguyên cảnh: ………. Tuyên Cổ cảnh Vĩnh Hằng cảnh Luyện Thể + Thế Giới Chi Chủ: xem chương 0, phần giới thiệu chứa không hết Vận triều : Thôn, Trấn, Thành, Vương thành, Hoàng thành, Đế thành, Thánh thành, Thần thành (Tiên thành), Thiên Đình. Chí Tôn Thần Khí + Vĩnh Hằng Thiên Chu: Lăng Vân, Vô Song, Vô Thượng, Chí Tôn, Bất Hủ, Tuyên Cổ, Vĩnh Hằng *** Keng keng keng! ! Đầu giường, đồng hồ báo thức đang liều mạng phát ra chói tai gào thét, một bộ không đạt đến mục đích thề không bỏ qua tư thái. "Đồng hồ báo thức, đến giờ sao?" Cũng không xa hoa, chỉ có thể coi là bình thường Simmons trên, một tên có vẻ hơi gầy yếu thanh niên đột nhiên từ trên giường ngồi dậy đến, trên mặt đột nhiên toát ra kinh hoảng kinh ngạc, khó mà tin nổi, mờ mịt vẻ. Cực kỳ phức tạp. Sắc mặt biến đổi, so với Xuyên kịch trở mặt đều muốn tới thần kỳ. "Không đúng, ta tại sao lại ở chỗ này, lẽ nào trước là đang nằm mơ, đều là giả. Ngày, đúng, ngày." Thanh niên trên mặt toát ra vẻ khiếp sợ, lập tức liền hoảng loạn nhìn về phía đồng hồ báo thức trên hiện thế ra lịch ngày. "Năm 2019 ngày 20 tháng 9." "Làm sao sẽ là số 20, lẽ nào ta trở lại ba ngày trước, vẫn là ta trước vốn là đang nằm mơ." Thanh niên trên mặt lúc trắng lúc xanh, trong miệng tự lẩm bẩm. Thanh niên tên là Dịch Thiên Hành. Trước kia là một tên cô nhi, từ nhỏ đã bị người vứt bỏ, bị Thiên Phúc cô nhi viện thu dưỡng, bị vứt bỏ thì là ở năm tuổi lúc, nguyên nhân có chút quỷ dị, là bởi vì tinh thần không bình thường mới bị vứt bỏ, bởi vì hắn ở vừa mới bắt đầu khi hiểu chuyện thì liền bắt đầu nói với cha mẹ lên hắn có thể chứng kiến quỷ, chứng kiến người thường không nhìn thấy Quỷ hồn. Tiểu hài tử, miệng không có che lấp, trong lời nói lại là hoang đường vô lý, hơn nữa có phải là nói bên cạnh mình có quỷ, đi trên đường, hướng về phía không khí nói có đầu đầy là máu tươi đại thúc ở doạ chính mình. Này không phải quản thấy thế nào, đều không nghĩ rồi là bình thường hài tử. Ở bệnh viện tâm thần chẩn đoán xuống, hắn cũng là trực tiếp bị phán định tinh tinh thần có vấn đề. Liền cha mẹ ruột đều không cách nào nhịn được hắn loại này thỉnh thoảng gầm gầm gừ gừ lời nói, cuối cùng nhất vứt bỏ, đưa vào cô nhi viện bên trong, trở thành một tên cô nhi. Hai năm trước cha mẹ ruột còn có thể thỉnh thoảng lén lút sang đây xem nhìn một hai lần, nhưng ở mấy năm sau, có mới hài tử, hơn nữa còn là cái nam hài, sau khi liền cũng không có tới thăm qua. Dịch Thiên Hành ở sáu, bảy tuổi sau, cũng đã bắt đầu hiểu chuyện, chứng kiến người khác đối với mình dường như chứng kiến quỷ như thế sợ hãi căm ghét ánh mắt, cũng là càng ngày càng trầm mặc, trở nên quái gở ít lời, ở trước mặt người, cũng không tiếp tục mở miệng nói mình có thể chứng kiến những kia quỷ quái sự tình. Biểu hiện cùng một cái bình thường hài tử không khác nhau gì cả. Tám tuổi thì đến một đôi lòng tốt vợ chồng vừa ý, thu dưỡng tại người dưới, trở thành bố mẹ nuôi, bố mẹ nuôi phân biệt gọi Triệu Hải Phong, Hoàng Ngọc. Dưới gối chỉ có một nữ, bảy tuổi, tên là Triệu Tử Yên. Bởi vì đặc thù nguyên nhân, bọn họ ở sinh ra Triệu Tử Yên sau, trước sau không cách nào lại mang thai, vì lẽ đó, liền thu dưỡng Dịch Thiên Hành. Ở thu dưỡng sau, đối với Dịch Thiên Hành cũng là cực tốt, dường như con ruột như thế, có món gì ăn ngon, chơi vui, đều là đối xử bình đẳng dành cho bọn họ. Không có bất kỳ thành kiến cái gì. Ở bố mẹ nuôi che chở dưới, Dịch Thiên Hành trước kia lạnh như băng tâm cũng không khỏi ấm áp lên, cùng Triệu Tử Yên cũng là tình cùng huynh muội, bảo vệ rất nhiều, cảm tình sâu đậm. Thật sự đem Triệu Hải Phong, Hoàng Ngọc xem thành là chính mình cha mẹ ruột. Đối với trước kia cha mẹ ruột, đã sớm chôn giấu ở đáy lòng, không đi xúc động. Bây giờ Dịch Thiên Hành đã hai mươi ba tuổi, đã từ đại học bên trong tốt nghiệp, tham gia công tác, bất quá, mặt ngoài là công việc bình thường, kì thực trong bóng tối lại là làm bắt quỷ trừ tà làm ăn. Hắn một đôi mắt trời sinh bất phàm, có thể xem Âm Dương, là một đôi tiên thiên Âm Dương Nhãn. Tuy rằng từ cô nhi viện sau khi ra ngoài, liền chưa từng có với người nhà thậm chí là chu vi bằng hữu nói về bất kỳ liên quan tới tự thân con mắt sự tình. Nhưng theo tuổi tác tăng trưởng, cái này một đôi Âm Dương Nhãn cũng trở nên càng thêm thần dị, không chỉ là có thể nhìn thấy Âm Dương, nhìn thấy Yêu Ma Quỷ Quái, hơn nữa, có huyền diệu đồng thuật thần thông, tên là Âm Dương Tỏa. Chỉ là hiện tại chỉ có thể sử dụng tới hai cái Âm Dương Tỏa. Dịch Thiên Hành từng thử, cái này Âm Dương Tỏa hết sức lợi hại, đối với Lệ Quỷ càng thêm lợi hại, chỉ cần bị Âm Dương Tỏa cho khóa lại, lập tức sẽ bó tay chịu trói, phản kháng không được. Những năm này, dựa vào bản lãnh này, Dịch Thiên Hành còn bị người xưng là Đại Sư. Đối với tiền tài, nhưng là nửa điểm cũng không thiếu. Muốn nói là liền tiếp tục như thế, sinh sống đồng dạng có tư có vị, qua cực kỳ đặc sắc. Bất quá, trước trải qua sự tình lại làm cho trong lòng hắn sinh ra vô tận sợ hãi. "Đúng là ba ngày trước." Dịch Thiên Hành mở ti vi, phía trên thình lình ở truyền phát tin ba ngày trước chính mình xem qua một cái tin tức. Trong nhà các loại trang trí cũng là cùng trong ký ức ba ngày trước lúc giống nhau như đúc, nửa điểm sai biệt đều không có. Xoẹt! ! Kéo màn cửa sổ ra, ở ngoài cửa sổ phồn hoa trên đường phố, xe cứu hỏa tiếng còi cảnh sát đang không ngừng rung động màng tai, một gian trong cửa hàng chính dấy lên lửa lớn rừng rực. Những thứ này đều là Dịch Thiên Hành ở trong ký ức đã trải qua. Hết thảy tất cả, đều xác minh, đây quả thật là là ba ngày trước, chính mình mạc danh kỳ diệu trở lại ba ngày trước. Mà ba ngày trước cùng sau ba ngày, quả thực chính là thiên đường cùng địa ngục giống như đường phân cách. "Những kia rốt cuộc là thứ gì, đúng là tận thế hàng lâm sao. Quái vật, bộ xương, Cương Thi, bất tử vong linh, côn trùng, quái thú." Dịch Thiên Hành nhìn ngoài cửa sổ người đi đường, trong mắt tầm mắt nhưng phảng phất trực tiếp xuyên qua dòng sông thời gian, chứng kiến tương lai. Trong đầu hiện ra sau ba ngày trải qua cảnh tượng. Ngay khi năm 2019 ngày 23 tháng 9 sáng sớm, Dịch Thiên Hành đứng thẳng ở cao ốc Thiên Thai quan sát mặt trời mới mọc mọc lên ở phương đông cảnh sắc lúc, đột nhiên, toàn bộ mặt trời phảng phất ở mới vừa chui ra ngoài một sát na, trực tiếp bị một mảnh quỷ dị hắc ám âm ảnh cắn nuốt mất, trong thiên địa đen kịt một màu, theo sát, trong hư không sấm vang chớp giật, một đạo đạo khe nứt hầu như đột nhiên xuất hiện. Dày đặc phân bố ở trên cả trái đất. Những kia vết nứt xé rách cảnh tượng, dường như tận thế hàng lâm, theo sát, từ trong vết nứt, liền lao ra vô số quái vật. Những kia quỷ dị Ma thú, quái thú, côn trùng, vong linh, bộ xương các loại, như giọt mưa giống như trực tiếp từ trong vết nứt dâng trào ra. Gặp người liền giết, ở trong thành phố điên cuồng phá hư, hầu như trong chớp mắt, thì có lượng lớn người thương vong, thậm chí bị xé thành mảnh vỡ. Khắp nơi hỗn loạn tưng bừng. Cái kia cảnh tượng, vô cùng khủng bố. So với tận thế còn muốn đến càng thêm đáng sợ. Hơn nữa, từ cái kia trong vết nứt, còn phụt lên ra các loại thần quang, hướng về các nơi trên thế giới lan rộng ra ngoài. Những kia thần quang phảng phất sao băng như thế, không biết bao bọc món đồ gì. Hơn nữa, Dịch Thiên Hành càng là tận mắt chứng kiến, có một đạo bảy màu sặc sỡ sao băng hướng thẳng đến chính mình đập xuống lại đây, cái này đập một cái, dù là Dịch Thiên Hành bản thân thân thủ liền cực kỳ tốt, thậm chí luyện qua võ, học được Thái Cực Quyền, Âm Dương Nhãn nhãn lực cực mạnh, cũng căn bản không có cách nào ở loại này cực kỳ đường đột tình huống dưới làm ra né tránh. Chỉ kịp làm ra một lần tránh thiểm động tác, liền bị đạo kia sao băng nện ở trên đầu. Lúc mất đi ý thức trước, phương mới nhìn rõ ràng, cái kia đập xuống, là một viên bảy màu sặc sỡ hạt châu, vừa nhìn liền không phải là vật phàm. Nhưng Dịch Thiên Hành chỉ cảm thấy đau đớn một hồi, toàn bộ ý thức liền triệt để tiêu tan, tỉnh lại lần nữa thì cũng đã trở lại ba ngày trước. Cũng chính là hiện tại. Này từng màn hình ảnh, cực kỳ rõ ràng dấu ấn ở trong đầu. "Những kia đều là thật sự, sau ba ngày, chính là tận thế hàng lâm lúc, từ trên trời đáp xuống vô số quái vật, không gian nứt toác, nhật nguyệt ảm đạm. Văn minh nhân loại trong thời gian ngắn ngủi sẽ bị phá hủy, vô số sinh mệnh ở tận thế bên trong ngã xuống. Đây không phải là người làm vì, mà là thiên tai, chỉ sợ căn bản trốn đều không tránh thoát, đây là một lần tận thế đại kiếp nạn, ai cũng chạy không thoát." Dịch Thiên Hành trong lòng âm thầm cười khổ. Cái kia chấn động một màn, không ngừng ở trong đầu vang vọng, cũng biết, đây cơ hồ là không thể tránh khỏi, đây không phải là người làm vì gây nên, cũng không phải cục bộ tính tai nạn, mà là chân chính bao trùm toàn cầu, bao trùm toàn bộ trái đất Mạt Nhật Thiên Tai, một khi bạo phát, không ai có thể phòng ngừa, cái kia che ngợp bầu trời quái vật, hầu như có thể phá hủy tất cả. Ở như vậy thiên tai dưới, toàn thể nhân loại văn minh đều sẽ tao ngộ bị trọng thương. Chỉ sợ vô số nhân loại, có thể ngàn người bên trong tồn tại một người, đều là một cái đáng giá chuyện may mắn. Như vậy quái vật, người bình thường đối mặt với, tồn tại tỷ lệ cực kỳ nhỏ bé. Dưới tình huống như vậy, chỉ sợ quân đội cũng phải không chống đỡ được. Dịch Thiên Hành hít sâu một hơi, không chần chờ, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, gọi ra một cái quen thuộc nhất dãy số. "Làm sao gió to càng tàn nhẫn, ta tâm càng lay động. . . . ." Một tay quen thuộc tiếng chuông ở vang lên bên tai. "Ca, ngươi làm sao đột nhiên gọi điện thoại cho ta, có phải là nhớ ta rồi." Không lâu lắm, điện thoại di động đã chuyển được, ở bên trong truyền đến một trận lanh lảnh dễ nghe tiếng cười, nghe ra, đối diện chủ nhân có vẻ thật cao hứng. "Tử Yên." Dịch Thiên Hành nghe tới điện thoại di động bên trong truyền đến tiếng nói, trên mặt lộ ra một vệt xuất phát từ nội tâm ôn nhu, bất quá, lập tức liền nghiêm mặt, nói: "Hiện tại lời của ta nói, ngươi cho ta tốt nhớ kỹ, đồng thời lập tức đi làm." "Chuyện gì a, ca! !" Triệu Tử Yên kinh ngạc dò hỏi. "Không nên hỏi quá nhiều, ngươi lập tức liên hệ ba mẹ, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới SH ta ở trong nhà chờ các ngươi lại đây. Ven đường bên trong không cần có bất kỳ trì hoãn. Có chuyện gì, đợi đến gặp mặt sau lại nói." Dịch Thiên Hành nhanh chóng mở miệng nói. Triệu Tử Yên nghe được, rõ ràng cảm giác được có chút không đúng, tựa hồ cảm giác có đại sự gì muốn phát sinh như thế, xuất phát từ tín nhiệm, cũng không có hỏi nhiều, chỉ nói là nói: "Ca, ba mẹ tại Nghiên Cứu Sở bên trong, trước thông quá điện thoại, đang tiến hành một hạng trọng yếu nghiên cứu, đã tiến hành đến then chốt giai đoạn, một khi bắt đầu, cùng ngoại giới liên hệ đều sẽ gián đoạn, lần này nghiên cứu thời gian, chỉ sợ muốn hai, ba tháng. Bây giờ căn bản không liên lạc được bọn họ. Nghiên Cứu Sở vị trí cũng là cơ mật quân sự, ta cũng không biết ở nơi nào." "Tại Nghiên Cứu Sở?" Dịch Thiên Hành nghe được, cũng là bất đắc dĩ, cha mẹ nơi Nghiên Cứu Sở là cơ mật quân sự, hơn nữa, Nghiên Cứu Sở vị trí, căn bản liền không phải là trên mặt đất, mà là xây dựng ở dưới đáy, bên trong bảo an, cực kỳ nghiêm mật, dù là đứng đầu đặc công cũng chưa chắc có thể dễ dàng tiến vào bên trong, tại Nghiên Cứu Sở bên trong, tất cả thông tấn toàn bộ đều là che đậy. Không tới đặc biệt lúc, ngoại giới là không cách nào tiến hành liên hệ. Hơn nữa, tiến vào Nghiên Cứu Sở sau, ngốc thời gian dài ngắn, đều là không cách nào xác định, nhưng hiện tại, cái này ngăn ngắn một hai ngày trong thời gian, khẳng định không có cách nào liên lạc với. Cũng may, tại Nghiên Cứu Sở, cũng cực kỳ an toàn, hoàn toàn có thể chờ đến sau đó trước đi tìm cứu viện. "Ba mẹ sự tình ngươi tạm thời không cần phải để ý đến, sau này hãy nói, ngươi lập tức lấy tốc độ nhanh nhất chạy về, không thể siêu hai ngày nữa. Nhất định phải trở về." Dịch Thiên Hành quả quyết nói đến. Triệu Tử Yên sau khi nghe, tuy rằng không rõ, nhưng cũng đáp ứng mau chóng chạy về. Mời các bạn mượn đọc sách Vĩnh Hằng Quốc Độ của tác giả Cô Độc Phiêu Lưu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Sa Môn Không Hải Thết Yến Bầy Quỷ Đại Đường Tập 2
Nhà sư trẻ tuổi Không Hải, cùng người bạn thân Quất Dật Thế, từ Nhật Bản xa xôi vượt biển tới Đại Đường với tư cách sứ thần sang du học. Vào thời đại đó, Trường An, kinh đô của nhà Đại Đường là nơi nổi tiếng thịnh vượng phồn hoa, tập trung nhiều sắc dân từ khắp nơi đổ về. Như bóng tối luôn song hành cùng ánh sáng, nhiều loài yêu ma quỷ quái cũng bị thu hút về đây. Một con yêu quái mèo đã ám dinh cơ của viên chức dịch họ Lưu và đưa ra lời tiên tri về cái chết của hoàng đế. Tự tin vào vốn kiến thức uyên bác cùng tài ứng biến phi thường của bản thân, Không Hải đã dẫn Quất Dật Thế đến nhà họ Lưu để đương đầu với yêu mèo. Song họ không ngờ, mình đã vô tình dính líu vào một sự kiện lớn làm rung chuyển nhà Đường. Kiệt tác tiểu thuyết truyền kỳ Nhật Bản lấy bối cảnh Trung Hoa mở ra từ đây. Lần theo manh mối từ tập một, Không Hải bắt tay vào điều tra từ bài ca mà người vợ bị mèo ám của nhà họ Lưu hát. Biết được đó là bài thơ khoảng 60 năm trước khi tiên Lý Bạch đã làm để ngợi ca vẻ đẹp của Dương Quý Phi sủng phi của Đường Huyền Tông, Không Hải và Dật Thế đã cùng Bạch Lạc Thiên - người bạn tình cờ quen biết, sau này sẽ trở thành đại thi hào - đi đến Mã Ngôi Dịch đào mộ của Dương Quý Phi. Kỳ lạ thay, ngôi mộ đã bị ếm bởi những lời nguyền ma quái, hơn nữa, thi hài Quý phi hoàn toàn không có trong quan tà TÁC PHẨM: Tác phẩm đã được chuyển thể thành phim "Yêu miêu truyện", đạo diễn bởi Trương Khải Ca, được báo chí ngợi khen như Mật mã Da Vinci phiên bản Trung Quốc. *** Không Hải (Kukai, 774 - 835) là Tổ sư của phái Chân Ngôn Tông (Shingon-shu) Phật giáo Nhật Bản. Với phương tiện tra cứu ngày nay, người ta có thể dễ dàng tìm thấy tranh vẽ chân dung, bút tích và các trước tác của Không Hải trên mạng, trong các sách nghiên cứu xưa nay nhưng những thông tin ấy không hề làm giảm sút nét “siêu phàm thoát tục”, thần bí nơi vị Tổ sư này. Sách xưa không thuật rõ thuở nhỏ như thế nào chỉ biết năm mười lăm tuổi Không Hải đã học thông các sách chữ Hán căn bản như Luận Ngữ, Hiếu Kinh; năm mười tám tuổi làu thông Tả Thị Xuân Thu, Thượng Thư. Từ năm mười chín tuổi, Không Hải bắt đầu tu tập trong rừng sâu núi cao; năm hai mươi tư tuổi đã viết sách so sánh, bình luận Phật - Nho - Lão. Cũng vào thời gian này, Không Hải bắt đầu tiếp xúc và nghiên cứu Đại Nhật Kính - một trong những bộ kinh Mật giáo cơ sở, học tiếng Trung Hoa, chữ Phạn (Sanskrit) và chữ Tất Đàm (Shiddam). Đồng thời, Không Hải được một vị sư không rõ danh tính truyền cho phép tu “Hư Không Tạng Cầu Văn Trì” và lui vào chuyên tu trong một hang đá (nay vẫn còn di tích ở thành phố Muroto, tỉnh Kochi). Sau khi tu tập thành công, tương truyền Không Hải có trí nhớ siêu phàm - sự việc gì đã nghe, đã thấy một lần lập tức nhớ mãi không quên, về sau, chính nhờ trí nhớ siêu việt và trình độ, năng lực ngoại ngữ tuyệt vời mà Không Hải được triều đình Nhật Bản thời bấy giờ chọn đưa sang Trung Hoa du học. Truyền kỳ kể Hòa thượng Huệ Quả - tổ thứ bảy của Mật giáo Trung Hoa - vừa nhìn thấy Không Hải lần đầu tại Thanh Long Tự đã nói “ta chờ con đã lâu” và lập tức truyền thụ mọi sở học của mình cho Không Hải. Với năng lực phi phàm của mình, Không Hải đã hoàn thành chương trình học trong hai năm thay vì du học hai mươi năm như dự định ban đầu. Sư đã dùng một số tiền rất lớn, vốn mang theo để trang trải cho vỉệc du học, vào việc thỉnh kinh sách và các pháp khí cần thiết mang về Nhật Bản. Năm 806, Không Hải từ Trung Hoa trở về Nhật Bản, sớm hơn rất nhiều so với dự kiến nhưng phải đợi đến năm 809 mới được chấp thuận cho vào kinh đô yết kiến Thiên hoàng. Câu chuyện chậm trễ này cũng không có ghi chép cụ thể nào trong sử sách chính thống và, do đó, phủ thêm một lớp thần bí nữa lên cuộc đời Không Hải. Sau khi về kinh, Không Hải lập tức được trọng dụng, đóng góp rất nhiều cho triều đình thời đó. Không Hải xây dựng tổ đình ở núi Koya (tỉnh Wakayama, Nhật Bản) đúc kết và phát triển kiến thức tu học từ Trung Hoa thành Chân Ngôn Tông và truyền dạy cho rất nhiều đệ tử. Năm 835, Không Hải “nhập định vĩnh viễn” ở tuổi sáu mươi mốt. Người ta không dùng từ “viên tịch” hay “nhập diệt” mà dùng “nhập định” vì tin rằng Không Hải vẫn còn sống và chỉ nhập định trong căn phòng nhỏ được xây ngầm dưới nền một ngôi miếu ở phía sau tổ đình Chân Ngôn Tông trên núi Koya. Cho đến tận khi bạn đang đọc những dòng này thì hằng ngày, các vị sư ở nơi ấy vẫn đều đặn dâng cơm nước đúng giờ buổi sáng và buổi trưa vào tận cửa phòng. Mỗi năm, các sư lại dâng một bộ cà sa mới cho Tổ sư và mang bộ cũ đi đốt. Không Hải ở thế kỷ hai mươi mốt vẫn là một nhân vật thần bí sống động như thế. Bạn đọc đang cầm trên tay tập đầu tiên trong bộ trường thiên tiểu thuyết Sa môn Không Hải thết yến bầy quỷ Đại Đường gồm bốn tập của nhà văn Yumemakura Baku - tác giả rất nổi tiếng với thể loại tiểu thuyết truyền kỳ tại Nhật Bản, được Uyên Thiểm chuyển dịch sang tiếng Việt rất nhuần nhị. Uyên Thiểm là dịch giả quen thuộc được bạn đọc biết đến qua các bản dịch văn chương Nhật Bản do Nhã Nam ấn hành. Tôi tin bạn đọc lần này cũng sẽ đớn nhận và yêu quý tác phẩm Sa môn Không Hải thết yến bầy quỷ Đại Đương, thích thú với tuyến nhân vật được xây dựng rất công phu, giàu cá tính và các tình tiết được đan xen khéo léo, đầy kịch tính. Mời các bạn vào truyện... Nguyễn Anh Phong Đà Lạt, Vu Lan 2019 *** CÁC NHÂN VẬT CHÍNH Từ đời Đức Tông hoàng đế đến đời Thuận Tông hoàng đế Không Hải (âm Nhật là Kukai): Vị tăng trẻ sang Đường tìm học Mật. Quất Dật Thế (âm Nhật là Tachibana-no-Hayanari): Nho sinh Nhật Bản tới Trường An theo đoàn thuyền Khiển Đường sứ. Bạn thân Không Hải. Đan Ông: Vị đạo sĩ luôn giúp rập và thoắt ẩn thoắt hiện xung quanh Không Hải. Lưu Vân Tiêu: Chức dịch Trường An, bị yêu miêu ám trong nhà và cướp mất người vợ yêu. Từ Văn Cường: Chủ nhân của cánh đồng trồng bông, nơi xảy ra vụ án có tiếng thì thầm bí ẩn. Trương Ngạn Cao: Chức dịch Trường An, người quen của Từ Văn Cường. Đại Hầu: Gã hộ pháp sinh ra ở Thiên Trúc. Ngọc Liên: Kỹ nữ của Hồ Ngọc Lâu. Lệ Hương: Kỹ nữ của Nhã Phong Lâu. Mohammed: Thương nhân người Ba Tư, cớ ba cô con gái là Trisnai, Tursungri, Griteken. Huệ Quả: Vị hòa thượng của Thanh Long Tự. Phụng Minh: Tăng môn của Thanh Long Tự. Người Tây Tạng. An Tát Bảo: Người coi giữ đền thờ Hiên giáo. Bạch Lạc Thiên: Một thi nhân lớn về sau. Đang ấp ủ bản trường ca về mối tình của Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi. Vương Thúc Văn: Tể tướng dưới thời Thuận Tông hoàng đế. Liễu Tông Nguyên: Kẻ thân cận của Vương Thúc Văn. Văn nhân tiêu biểu thời kỳ trung Đường. Hàn Dũ: Đồng liêu của Liễu Tông Nguyên. Cũng là một văn nhân tiêu biểu thời kỳ trung Đường. Tử Anh: Bộ hạ của Liễu Tông Nguyên. Xích: Bộ hạ của Liễu Tông Nguyên. Chu Minh Đức: Phương sĩ. Thủ hạ của Druj. Druj*: Karapan (một kiểu pháp sư ở Ba Tư). Đời Huyền Tông hoàng đế A Bội Trọng Ma Lữ (âm Nhật là Abe-no-Nakamaro): Sang Đường vào đời Huyền Tông. Sống ở Đường đến hết đời. Tên Trung Quốc là Triều Hành. Lý Bạch: Thi nhân tiêu biểu đời Đường. Được Huyền Tông sủng ái, nhưng về sau thì thất sủng. Huyền Tông: Hoàng đế nhà Đường. Mê đắm thiếp yêu là Dương Quý Phi. Dương Quý Phi: Thiếp yêu của Huyền Tông. Nhận được tất cả sự sủng ái của Huyền Tông, song đã phải chịu cải chết thê thảm bởi Loạn An Sử. An Lộc Sơn: Tướng nhà Đường. Được Quý Phi yêu mến và nhận làm con nuôi, nhưng về sau làm phản và đuổi bọn Huyền Tông chạy khỏi Trường An. Cao Lực Sĩ: Hoạn quan hầu cận của Huyền Tông. Hoàng Hạc: Đạo sĩ người Hồ. Kẻ đã hiến một kế về việc xử tử Dương Quý Phi. Đan Long: Đệ tử của Hoàng Hạc. Bạch Long: Đệ tử của Hoàng Hạc. Bất Không: Mật giáo tăng. *** Quất Dật Thế từ nãy tới giờ uống rượu bồ đào với vẻ mặt nặng trĩu. Cậu ta uống bằng chén lưu li. Ngắm nghía thứ chất lỏng màu đỏ được rót đầy trong chén một lát thì đưa lên miệng, uống xong lại nhìn sang Không Hải ngồi đối diện bên kia lô.   Chẳng rõ Không Hải có biết là Dật Thế đang rất muốn nói chuyện với mình hay không, nhưng có vẻ cậu đang chìm trong suy tư một mình. Cậu hầu như không động tay vào chén lưu li.   Đang ở Hồ Ngọc Lâu. Một kỹ viện nơi có các Hồ cơ. Vật trải sàn là thảm Ba Tư. Tranh treo trên tường, chum vại bày biện đều là đồ Tây vực.   Chén lưu li, tức là chén thủy tinh được đem tới Trường An từ Tây vực.   Trên đường trở về sau khi gặp Lưu Vân Tiêu, Dật Thế bảo hay là ghé vào Hồ Ngọc Lâu, nên Không Hải cùng Dật Thế mới đang có mặt ở đây.   Đại Hầu thì đã chia tay với Không Hải và Dật Thế ở giữa đường để đi xem xét tình hình ngôi nhà của đạo sĩ mà họ cho là Lệ Hương đang ở đó.   “Mây gợi nhớ xiêm y, hoa gợi nhớ dung nhan…” Không Hải lẩm nhẩm trong miệng.   Đó là bài thơ Lưu Vân Tiêu nói đến hôm nay. Là một khổ trong bài thơ mà cô vợ Xuân Cầm, bỗng nhiên biến thành bà lão, rồi vừa hát và vừa múa theo.   Không Hải đặt mảnh giấy trên mặt lô, hết nhìn mảnh giấy lại lẩm nhẩm những câu thơ ghi trên đó. Ngọc Liên ngoan ngoãn ngồi cạnh Không Hải, thi thoảng khi Không Hải nói gì đó vì sực nhớ ra có Ngọc Liên ngồi cạnh, nàng sẽ đáp lời với nụ cười tủm tỉm thường trực.   Mẫu Đơn thì ngồi cạnh Dật Thế nhưng bỗng sực nhớ ra điều gì nên vừa rời khỏi chỗ và chạy đi đâu đó mà chưa thấy quay lại. Có vẻ như bộ mặt nặng trĩu của Dật Thế một phần bắt nguồn từ đó.   “Dật Thế à, bài thơ này được lắm...” Không Hải nói trong khi nhìn như bị hút hồn vào mảnh giấy.   Đây là lần thứ ba Không Hải thốt ra câu này.   “Cái đó thì tớ biết rồi.” Dật Thế nhắc lại y nguyên câu trả lời ban nãy.     Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung   Xuân phong phất hạm, lộ hoa nùng   Nhược phi Quần Ngọc sơn đầu kiến   Hội hướng Dao Đài nguyệt hạ phùng     Bài thơ mà Không Hải đọc đi đọc lại từ ban nãy là một bài nói về tư dung của người con gái: Nhìn mây thì nhớ đến xiêm áo nàng, trông hoa thì nhớ đến dung nhan nàng. Gió xuân thổi qua song, sương rơi đẫm trên cánh hoa thật diễm lệ. Người con gái đẹp nhường ấy, nếu không gặp được ở chân núi Quần Ngọc, thì biết đâu có thể gặp dưới ánh trăng Dao Đài.   Ý của bài thơ là như vậy.   Theo truyền thuyết, núi Quần Ngọc là nơi các tiên nữ xinh đẹp cư ngụ; còn Dao Đài là cung điện xây bằng ngọc ngũ sắc, cũng là nơi ở của các nàng tiên.   Tóm lại, bài thơ ví tư dung của người con gái trong bài với vẻ đẹp của các tiên nữ trong truyền thuyết.   “Thật là tót vời...” Không Hải nói trong tiếng thở dài.   “Cái gì cơ?” Dật Thế hỏi.   “Bài thơ chứ còn cái gì.”   “Tót vời như thế nào?”   “Tót vời không phải bởi thơ hay, thơ đẹp, Dật Thế ạ. Bài thơ được viết ra không phải bằng chuẩn mực của thơ mà bởi một tài năng.”   “Tài năng?”   “Tớ thấy tài năng dâng trào trong đó. Một thứ tài năng sung mãn. Nó cứ tự nhiên tuôn ra từ miệng vậy thôi. Tài năng ấy có lẽ chẳng khi nào khô cạn. Tớ mường tượng ra chủ nhân của tài năng ấy, chỉ cần vừa uống rượu vừa ngắm trăng, là có thể thoăn thoắt viết ra những vần thơ như thế, thậm chí liên tục trong suốt cả một đêm, với tốc độ nhanh như nói.”   “Cách khen của cậu cũng hào hoa lắm.”   “Một tài năng thông thường sẽ cần đến một chút lý lẽ, thành thử khi rượu vào rồi thì khó mà làm được thơ, nhưng chủ nhân của tài năng này cứ như thể rượu càng vào thì thơ càng lai láng vậy.”   “Ừm.”   “Nói ví von thì nó như thể một thứ được viết bừa trên chiếu rượu vậy. Ấy thế mà tự nhiên lại thành thơ. Cái câu Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung, nếu là người phàm thì hẳn đã viết thành: Nhìn xiêm y nàng ta tưởng đến mây, trong dung nhan nàng ta tưởng đến hoa mất rồi. Người viết bài thơ này đã đảo ý thơ ấy mới nhẹ nhàng làm sao: Nhìn mây ta tưởng đến xiêm y nàng, trông hoa ta tưởng đến dung nhan nàng...”   “Ra là vậy à?”   “Hoa ở đây chắc hẳn là mẫu đơn rồi.” Không Hải nói.   Sau thời Không Hải ít lâu, ở Nhật Bản khi nói đến hoa, thì có nghĩa là hoa anh đào. Ở Trung Quốc đời nhà Đường, khi nhắc đến hoa không, thì đó thường là mẫu đơn hoặc hoa đào.   “Dật Thế à, một nhân vật viết ra áng thơ tài hoa thế này, thì dù bọn mình không biết, cũng sẽ phải có ai đó biết. Chưa chừng chúng ta sẽ tìm ra gốc gác bài thơ này sớm hơn ta tưởng.” Không Hải đang tự nói với mình thì đúng hơn là nói với Dật Thế. ... Mời các bạn đón đọc Sa Môn Không Hải Thết Yến Bầy Quỷ Đại Đường Tập 2 của tác giả Baku Yumemakura.
Thái Cổ Cuồng Ma
Tại Thanh Liên Thiên Vực, truyền thừa Thái Cổ thời kỳ vạn trượng chiến tổ tông từ trong, treo một tấm thần bí họa quyển: Phía trên họa quyển một gã lão giả lưng còng khuôn mặt dữ tợn, gào thét ngôi sao, có nói người này là Tổ Sư Vương Thanh người dẫn đường, cũng có người nói đây chính là Vương Thanh Tổ Sư tự bức họa..." Một ngày nào đó, quần áo tả tơi Tần Vũ đứng ở tổ từ trong, nhìn qua truyền thừa vô số năm thần bí họa quyển, lông mi có chút không vui sắc mặt, hắn lẩm bẩm nói: "Vương Thanh, tiểu tử ngươi đối với ta oán niệm tương đối lần nữa a?" *** "Lâm Vũ, ta xem ngươi là huynh trưởng, vì cái gì? Tại sao phải sau này hung ác tay! U Minh Bàn Niết, thật ác độc độc, ta Tần Vũ không cam lòng!" Tần Vũ ngửa mặt lên trời gào rú, cái kia mương máng tung hoành gương mặt kịch liệt cứng đờ, một cái đen nhánh máu tươi không cách nào ức chế phun ra, thân thể chậm chạp hướng về sau phương hướng mới ngã xuống. Tần Vũ chỉ cảm thấy cái kia mênh mông bát ngát mênh mông ngôi sao dường như tại điên đảo, mí mắt giống như buông thỏng vạn quân lực, chậm chạp khép kín, giống như cái kia mênh mông ngôi sao cũng nhắm hai mắt lại. "Ca ca, ca ca ngươi làm sao vậy? Ca ca, ngươi đừng dọa Huyết nhi, ca ca. . . Van cầu ly biệt bỏ xuống Huyết nhi. . . Huyết nhi sợ. . ." Trong thoáng chốc, Tần Vũ đã nghe được lo lắng tiếng khóc. "Huyết nhi, đừng sợ, có ca ca tại!" Tần Vũ mãnh liệt ngồi dậy, thấp giọng nói, nhưng tình cảnh trước mắt lại để cho Tần Vũ khẽ giật mình, đó là một cổ kính gian phòng, nhàn nhạt đàn cây mộc hương tràn ngập ở bên cạnh, chạm rỗng khắc hoa cửa sổ cữu bên trong bắn vào loang lổ từng điểm nhỏ vụn ánh mặt trời, tại dưới cửa sổ, một tấm đàn Mộc Điêu hạn chế mà thành cái bàn bầy đặt, trên mặt bàn bày biện mấy quyển sách tịch, xuyên thấu qua ánh mặt trời lờ mờ vừa ý mặt dính đầy lấy hơi mỏng bụi bặm, mà ngoài cửa sổ cũng truyền đến kỹ càng tiếng đàm luận. Đây là nơi nào? Tần Vũ kinh nghi bất định.   Mời các bạn đón đọc Thái Cổ Cuồng Ma của tác giả Hán Lệ.
Bất Hủ Kiếm Thần
Thời đại Thái Cổ, Thiên Ma tàn sát chúng sinh. Chứng kiến cảnh sinh linh đồ thán, cường giả trăm tộc đã hợp với nhau dựng lên một phương thế giới, chống chọi với Thiên Ma. Trận chiến Thần Ma đại phát, số Thần tham chiến ngã xuống quá nửa nhưng đổi lại là cuộc sống bình yên của trăm họ, năm tháng an bình. Nghỉ dưỡng sức suốt vạn năm, trăm họ cùng đón nhận thời đại thịnh thế. Một tên tiểu tử thân thể bất phàm ngang trời xuất thế, hắn dùng sức một người xông vào Ma Vực, chiến ngoại tộc, lòng mang chính nghĩa, phá vỡ thần thoại, trở thành một truyền kỳ bất hủ. Nhưng khi hắn đang đứng sừng sững ở trên đỉnh phong tiên đồ, bước trên hỏi ông trời thì lại biết được càng nhiều hơn về những đều mới lạ của Thái Cổ và bí mật kinh người. Một ít chân tướng dần dần trồi lên mặt nước, làm cho cả người hắn phát lạnh... Tiên và Ma vốn chỉ gần nửa bước,chẳng qua chỉ là một ý niệm.... *** Mặt trời chói chang ở trên không, trên mặt đá có một mảnh rêu xanh lớn có mười mấy đứa trẻ non nớt đang ngồi xếp bằng, tay bấm pháp quyết, nhắm mắt thổ tức, không ít đứa trẻ vì nóng tới mức không chịu nổi cho nên len lén dùng ống tay áo để lau mồ hôi. Thạch bình mười cấp có hai tên Đạo sĩ đang đứng, một mập một gầy, tuổi không lớn lắm, lưng đeo bảo kiếm, đều là Đạo sĩ chấp giáo của Dịch Kiếm Tông, lúc này khuôn mặt hai người nghiêm túc, mắt không chớp nhìn chằm chằm về những đứa trẻ ở phía dưới. - Tất cả đều phải chú tâm, không được lười biếng. Bí quyết Ngưng Khí là pháp quyết tu đạo nhập môn đơn giản nhất. Nếu như trong vòng một tháng mà các ngươi có thể ngưng ra một tia linh khí, như vậy cũng không uổng tâm tư trông ngóng thành tiên của phụ mẫu các ngươi. Hôm nay là kỳ hạn chót, nếu như vẫn không thể ngưng ra linh khí, như vậy cũng có nghĩa các ngươi vô duyên với tu đạo. Đột nhiên, một đứa trẻ hoa chân múa tay rất vui vẻ, hưng phấn nói: - Ta đã ngưng ra linh khí, ta đã ngưng ra rồi, ha ha ha. Đạo sĩ mập cũng mỉm cười gật đầu, đạo sĩ gầy hừ lạnh một tiếng, nói: - Người tu đạo cần tâm tĩnh như nước, không thể vui buồn vì bất kỳ chuyện gì, ngồi xuống tiếp tục tu luyện, vận chuyển linh khí một vòng. Trong mười mấy đứa trẻ có một tiểu hài tử chừng mười tuổi, có chút đần độn, nhắm mắt thổ tức một lúc lâu, đột nhiên cả người chấn động, hai mắt mở ra, ánh mắt tản mạn, lộ ra vẻ mờ mịt. Sau đó dường như nó không cam lòng, cái miệng nhỏ nhắn mím lại, lần nữa nhắm mắt điều tức, một lát sau, đứa trẻ này lại lần nữa mở hai mắt ra, vẻ mờ mịt trong mắt quá nặng, giống như si ngốc vậy. - Cũng không biết đứa trẻ này Lâm sư thúc tìm từ đâu tới, chăm chỉ thì vô cùng chăm chỉ, có điều… Quả thực ngu ngốc nhiều hơn, thời gian một tháng, chỉ mình hắn là chưa ngưng ra linh khí, ài. Đạo sĩ mập thở dài một tiếng. Trong mắt Đạo sĩ lóe lên vẻ khinh bỉ, lắc đầu lạnh lùng nói: - Đường tu đạo chia làm Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh. Ngưng Khí chính là một hòn đá lớn đầu tiên trên con đường tu đạo, nếu như trong một tháng mà không ngưng ra được một tia linh khí, tư chất bậc này tốt nhất nên yên tâm làm một phàm nhân thì hơn. Năm đó khi Dịch Kiếm Tông ta còn hưng thịnh, lúc thu đồ đệ đều là trong một ngày Ngưng Khí thì mới có thể gia nhập tông môn, hôm nay điều kiện đã trở nên phóng khoáng hơn, mà người này vẫn không thể Ngưng Khí ra được. Như vậy cũng chỉ trách hắn vô duyên với Dịch Kiếm Tông ta mà thôi. Mặt trời chiều dần dần ngả về phía Tây, hoàng hôn đã tới gần. Mời các bạn đón đọc Bất Hủ Kiếm Thần của tác giả Tuyết Mãn Cung Đao.
Sơn Hải Dị Thú Chí
Sơn Hải Dị Thú Chí Tác giả: Mao Đậu (Biên tập), Thôn Thôn (Minh họa), Mặc Ngư (Minh họa) Mục lục 1. Cửu Dư 2. Thiên Cẩu 3. Nhân Mã 4. Nhân Xà 5. Cửu Nhĩ Khuyển 6. Cửu Vĩ Xà 7. Tam Giác Thú 8. Đan Ngư 9. Bạch Viên 10. Lộc Thục 11. Toàn Quy 12. Lục 13. Loại 14. Chuyên Dã 15. Quán Quán 16. Cổ Điêu 17. Tê 18. Li Lực 19. Hủy 20. Hổ Giao 21. Phượng Hoàng 22. Chuyên Ngư 23. Ngung 24. Hàm Dương 25. Đồng Cừ 26. Phì Di (Xà) 27. Phì Di (Điểu) 28. Thông Lung 29. Mân 30. Quặc Như 31. Điệp 32. Du Sơn Thần 33. Phù Hề 34. Chu Yếm 35. Nhân Diện Mã Thân Thần    36. Nhân Diện Ngưu Thân Thần 37. Cử Phụ 38. Long Thân Nhân Diện Thú 39. Bi 40. Khê Biên 41. Sổ Tư 42. Man Man 43. Cổ 44. Văn Diêu Ngư 45. Anh Chiêu 46. Thiên Thần 47. Lục Ngô 48. Thổ Lâu 49. Hoạt Ngư 50. Trường Thừa 51. Giảo 52. Thắng Ngộ 53. Thần Ủy Thị 54. Tranh 55. Tất Phương 56. Kỳ Đồng 57. Đế Giang 58. Hoan 59. Kỳ Dư 60. Nhiễm Di Ngư 61. Bác 63. Cùng Kỳ 63. Thục Hồ 64. Thủy Mã 65. Quán Sơ 66. Điều Ngư 67. Hà La Ngư 68. Mạnh Hòe 69. Tập Tập Ngư 70. Ngụ    71. Nhĩ Thử 72. Mạnh Cực 73. U Át 74. Túc Tí 75. Chư Kiền 76. Trường Xà 77. Nghễ Ngư 80. Bào Hào 79. Hiêu 80. Thiên Mã 81. Phi Thử 82. Lĩnh Hồ 83. Tượng Xà 84. Toan Dữ 85. Hoàn 86. Dong Dong Ngư 87. Tòng Tòng 88. Điều Dong 89. Chu Nhụ 90. Tệ Tệ 91. Du Du 92. Kiết Câu 93. Uyển Hồ 94. Yết Thư 95. Kỳ Tước 96. Hợp Dũ 97. Phỉ 98. Tứ Thánh Thú 99. Thanh Long 100. Bạch Hổ 101. Chu Tước 102. Huyền Vũ 103. Kỳ Lân Mời các bạn đón đọc Sơn Hải Dị Thú Chí của tác giả Mao Đậu & Thôn Thôn & Mặc Ngư.