Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cuồng Huyết Thiên Ma

Một sát thủ từ thế kỉ 21 bất ngờ tử vong, linh hồn xuyên việt tới dị giới. Đáng mừng thay, sau khi xuyên việt, hắn sở hữu một hệ thống tu luyện tối cường, đáng buồn thay,cơ thể mà hắn xuyên vào ấn định hắn là phế nhân. Với khả năng của một sát thủ, hệ thống tu luyện nghịch thiên cùng với tri thức của.........200 bộ tiểu thuyết xuyên việt mà hắn đã từng đọc, hắn sẽ xoay sở ra sao ở một thế giới cường giả vi tôn đầy xa lạ này..... Cảnh giới: Linh cảnh - Sĩ cấp - Sư cấp - Tướng cấp - Vương cấp -  Tôn cấp - Thánh cấp......... *** Huyền Linh đại lục, Càn Nguyên đế quốc, phụ cận đế đô, Diệp phủ, trong một căn phòng nhỏ ở khu chỗ ở cho người hầu, Tử Phong ngồi ở trên giường, đưa mắt nhìn khung cảnh lạ lẫm xung quanh, chịu đựng cơn đau như búa bổ ở đầu, hắn cười khổ “Thế quái nào ta lại xuyên việt giống như nhân vật chính của mấy bộ tiểu thuyết mì ăn liền trên mạng vậy.” Đầu vẫn đau trong khi từng mảnh trí nhớ hiện lên trong óc hắn, cơ thể mà hắn đang chiếm hữu vốn là con trai của Diệp gia gia chủ Diệp Bắc Phàm, nhưng mẫu thân của hắn vốn chỉ là một thị nữ trong phủ, dưới một lần say rượu của Diệp Bắc Phàm mà sinh ra hắn. Mẫu thân hắn là thị nữ, cộng với việc hắn sinh ra có cơ thể yếu nhược, không tồn tại linh căn, đồng nghĩa với việc không thể tu luyện, tồn tại như hắn ở trong Diệp gia - một trong tứ đại gia tộc của Càn Nguyên đế quốc là một sự hổ thẹn, nên thân phận của hắn bị che dấu, chỉ một số ít người biết, hai mẹ con hắn bị đuổi ra khỏi nội phủ, buộc phải sống ở khu nhà cho người hầu này. Vuốt vuốt trán, Tử Phong cười khổ: “Cái thân xác này cũng có tên trùng với ta, Cục Quản lý xuyên việt thời không cũng khéo chọn thật.” Cảm thấy cơn đau đầu đã dần dịu bớt, Tử Phong đứng dậy bắt đầu quan sát xung quanh, đây là một căn phòng nhỏ đơn sơ với một chiếc giường gỗ ọp ẹp và một vài đồ dùng đơn giản khác. Mẫu thân hắn đã đổ bệnh mất vài năm trước, còn chủ nhân của cái thân thể này vào ngày trước đó vì lỡ miệng nói vài câu, bị tứ thiếu gia Diệp Phương, theo bối phận thì hắn phải gọi là biểu ca, đá cho một cước vào ngực. Bản thân Diệp Phương là một tên công tử bột ăn chơi trác táng, nhưng tốt xấu gì cũng có tu vi Linh cảnh cửu bộ, đừng nói Tử Phong là một người có cơ thể yếu ớt, chỉ sợ một người khỏe mạnh bình thường mà không tu luyện ăn một cước đó cũng dở sống dở chết. Chính vì vậy mà sau khi trở về phòng, nội thương tái phát mà vong mạng, và thân xác được Tử Phong xuyên việt nhập vào. Lại nói về xuyên việt giả tên Tử Phong, kiếp trước hắn vốn sống tại Đia cầu, bản thân là một trong những sát thủ hạng nhất của thế giới ngầm, mang trong mình hai chủng loại dị năng khủng bố, trong một lần làm nhiệm vụ, hắn bị gài bẫy và mất mạng, sau đó vô cùng tiện nghi mà xuyên việt tới đây. Ngay khi Tử Phong định kiểm tra một chút cái cơ thể này, một cơn đau khủng khiếp truyền đến não bộ hắn, khiến một người có thần kinh cứng cỏi như hắn cũng phải ôm đầu mà rên lên một cách thống khổ. Cơn đau đầu kéo dài hơn mười phút, ngay khi nó kết thúc, hắn mở mắt ra và nhận ra mình đang ở một nơi kì lạ, xung quanh hắn là một khoảng không gian trống rỗng. Tử Phong đánh giá xung quanh, không nhịn được mà suýt nữa tưởng rằng mình lại xuyên đi đâu nữa, một giọng nói cứng nhắc vang lên: “Xin cho biết tên gọi của ngài?” Hắn vừa nghĩ thầm trong đầu tên của mình, đã thấy trước mắt hiện lên một đám lớn chữ viết phiêu phù trên không trung “Chào mừng tới Hệ thống tiến hóa!!!” Tử Phong cấp độ 0, chủng tộc: con người (chưa tiến hóa) Nhanh nhẹn: 50 Thể lực: 30 Lực lượng: 30 Tinh thần: 20 Linh lực: 0 Ngay khi Tử Phong còn đang không hiểu gì, cái thanh âm cứng nhắc như robot kia lại vang lên “Hệ thống không đủ năng lượng để mở ra toàn bộ công năng, xác nhận mở ra công năng thôn phệ năng lượng?” Nếu lúc này Tử Phong còn chưa nhận ra cái này là gì, thì chính hắn cũng phải tự nghi ngờ trí thông minh của mình, đây chẳng phải là một cái hệ thống tu luyện làm ít hưởng nhiều mà hắn hay đọc được trong những bộ tiểu thuyết hạng hai trên mạng hay sao. Không cần đắn đo, chỉ có thể mở ra toàn bộ công năng của hệ thống thì mới có thể sống tốt với cái cơ thể phế vật này được, nghĩ thông suốt, Tử Phong ngay lập tức chọn ngay xác nhận. “Xác nhận mở ra công năng thôn phệ năng lượng, hệ thống sẽ thu thập đủ năng lượng để có thể khởi động, xin vui lòng chờ......” Diệp gia ngày hôm nay xảy ra một hiện tượng quái lạ, không chỉ Diệp gia, trong bán kính trăm dặm xung quang Diệp gia, toàn bộ linh khí thiên địa biến mất hoàn toàn, rất nhiều vũ giả đang đắm chìm trong tu luyện cũng giật mình tỉnh lại mà không biết chuyện gì đang xảy ra. Còn về Tử Phong, hắn lúc này đang nằm im như chết ở trên giường, tâm thần của hắn thì vẫn đang ở trong cái không gian của Hệ thống tiến hóa “Quá trình thôn phệ năng lượng: 44%..........58%..........76%.........100%” “Hoàn tất.” “Hệ thống cần 1 canh giờ để khởi động hoàn toàn, xin vui lòng chờ.” Trên giường, Tử Phong mở mắt ra, nhận ra mình đang ở trong căn phòng cũ kĩ, hắn không khỏi nghĩ chẳng lẽ mình vừa mới mơ? Hệ thống nói rằng nó sẽ khởi động sau 1 canh giờ, nóng vội cũng không làm được gì, tốt nhất là tiếp tục đợi. Một canh giờ rất nhanh trôi qua, ngay lúc Tử Phong cảm thấy sốt ruột thì một tiếng “Đinh” vang lên trong đầu hắn, đồng thời cùng với âm thanh cứng ngắc quen thuộc kia“Hệ thống khởi động hoàn tất, xác nhận mở ra quá trình tiến hóa cho người dùng?” Tử Phong nghe không hiểu gì cả, nhưng nó có vẻ như là thứ tốt, nói đùa sao, bất kì thứ gì cũng là tốt đối với cái thân thể phế vật này, hắn không hề do dự xác nhận. Lần này hệ thống không mất bao nhiêu thời gian để đưa ra một kết luận khiến hắn thiếu chút nữa thổ huyết “Chủng tộc quá yếu để có thể sử dụng hệ thống, tiến hành tự động biến đổi chủng tộc ngẫu nhiên......” Cái quái gì đây, chủng tộc quá yếu là sao, không phải trong mấy bộ tiểu thuyết, con người luôn là cái gì vạn vật chi linh à, đúng thật là lừa đảo! Tử Phong còn chưa kịp nghĩ thêm gì nữa thì đã lại cảm nhận thêm một nỗi đau đớn không biết là lần thứ bao nhiêu kể từ lúc tỉnh lại. Lần này cơn đau trải rộng khắp toàn bộ cơ thể Tử Phong, hắn có thể thề rằng đây là cảm giác đau đớn kinh khủng nhất mà hắn từng thấy, giống như từng thớ cơ trên cơ thể hắn bị xé rách, sau đó được chắp vá lại, rồi lại bị xé rách......cứ như vậy không biết bao nhiêu lần cho đến khi trí óc hắn trở nên mơ hồ và lâm vào trong hôn mê. Lúc hắn tỉnh dậy thì trời đã tối, điều đầu tiên hắn cảm nhận được là cơ thể mình có cảm giác dính dính nhớp nháp, đưa mắt quan sát thì thấy toàn bộ cơ thể hắn bị bao phủ bởi một lớp chất lỏng màu đỏ tươi, tỏa ra mùi tanh như là máu. Không chịu nổi, hắn buộc phải lao ra khỏi phòng, chui ngay vào phòng vệ sinh lấy nước tẩy rửa cơ thể. Trở lại căn phòng sau khi đã tẩy rửa sạch sẽ cơ thể, hắn lúc này mới có thời gian để ý đến cơ thể mình. Chẳng biết từ lúc nào cơ thể yếu ớt của hắn đã phát sinh biến hóa không thể tưởng tượng được, thân hình cao tới hơn 1 mét 8, vóc người không quá to nhưng vô cùng rắn chắc, từng thớ cơ cứng rắn tràn ngập tính bạo tạc, nhìn thế nào cũng khó có thể liên hệ cơ thể hoàn mĩ này với cái thân hình gầy nhom nhỏ bé trước kia được. Chỉ có duy nhất một điều khác thường, đó là mắt trái của hắn, toàn bộ con mắt biến thành màu đen, không có con ngươi, trông vô cùng quỷ dị, tuy nhiên hắn vẫn có thể nhìn bình thường. Cái kết quả này cũng chỉ quy công lao về Vô hạn tiến hóa hệ thống mà thôi, bản thân Tử Phong hắn không bao giờ để ý tới vẻ ngoài, hiển nhiên không có gì phàn nàn. Ngay khi hắn động ý niệm, một lượng lớn thông tin tràn vào đầu hắn -Tên: Tử Phong Chủng tộc: Bán Thiên Ma (chưa thức tỉnh) Level: 0 Nhanh nhẹn: 1350 Thể lực: 900 Lực lượng: 1400 Tinh thần: 400 Linh lực: 0 Mặc kệ cái chủng tộc Thiên Ma này là gì, ít nhất nó cũng nhìn giống con người, hơn nữa chỉ số cơ bản của chủng tộc này cao dến dọa người, tất cả đều hơn hắn trước kia đến mấy chục lần. Ngoài chỉ số cơ bản, hắn còn nhận được một số thông tin khác nữa: -Kĩ năng hệ thống Phân tích nhãn (bị động): cho phép người dùng có được thông tin về sự vật, độ chi tiết tăng cao theo cấp bậc người dùng. -Kĩ năng chủng tộc Siêu hồi phục (bị động): tăng mạnh khả năng hồi phục thể lực, linh lực và khả năng chữa trị vết thương. Thị huyết (bị động): Tăng cường chỉ số cơ bản khi bị thương, chỉ số cộng thêm tăng tỉ lệ thuận với thương tổn. -Kĩ năng ngoài hệ thống Dị năng: (1)Siêu hồi phục (bị động): (không thể sử dụng vì đang có trạng thái mạnh hơn chiếm chủ đạo) (2)Đột phá cực hạn (chủ động): Đột phá cực hạn cơ thể, gia tăng mạnh các chỉ số trong 5 phút, tuy nhiên sẽ gây tổn thương cho cơ thể khi sử dụng, có thể dùng 2 lần một ngày, đặt lại vào giây đầu tiên của ngày mới. Dù đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng cái hệ thống này sẽ vô cùng nghịch thiên, thế nhưng nhìn vào đống kĩ năng kia, Tử Phong không khỏi líu lưỡi, level 0 đấy nhé, thử tưởng tượng lúc hắn đạt tới level cao hơn xem, chậc chậc, không biết đến lúc đó bản thân sẽ ra sao nữa. “Hệ thống phát hiện hai kĩ năng trùng lặp, có tiến hành dung hợp không?” Trùng lặp? Là hai cái kĩ năng siêu hồi phục kia ư? Không cần biết, hệ thống sẽ không làm điều gì có hại với mình. Tử Phong không hề do dự chọn ngay xác nhận, điều khiển hệ thống chỉ cần ý niệm mà thôi. "Dung hợp thành công, đạt được kĩ năng mới" Tái sinh siêu tốc (bị động): Tăng tốc độ hồi phục thể lực, linh lực. Có thể tái sinh mọi loại vết thương, chủ thể không thể tử vong trừ khi cạn kiệt sinh mệnh lực, linh lực, hoặc đầu và trái tim đồng thời bị phá hủy. Nhìn vào kĩ năng mới, Tử Phong chặc lưỡi, thế này cũng quá trâu bò đi, thế này thì có khác bất tử là mấy đâu, chẳng lẽ là bug game à, nếu bản thân mình ở trong một bộ tiểu thuyết xuyên việt nào đó thì chắc chắn tên tác giả tăng sức mạnh cho mình hơi quá tay rồi. Đang lúc cao hứng vì bản thân cuối cùng cũng có tiền vốn để tồn tại, Tử Phong chợt sực nhớ ra một thứ, nhìn vào con số 0 tròn trĩnh ở dòng linh lực, hắn không khỏi cười khổ: “Ta.......chưa có công pháp để tu luyện.........” Mời các bạn đón đọc Cuồng Huyết Thiên Ma của tác giả Hư Không.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Võ Thần Chúa Tể
Thiên Vũ Đại Lục một đại truyền kỳ Tần Trần , bởi vì bạn chí cốt phản bội ngoài ý muốn ngã xuống Vũ Vực . Ba trăm năm sau , hắn chuyển kiếp ở một cái nhận hết khi dễ Vương phủ trên thân con tư sinh , lợi dụng kiếp trước tạo nghệ , ngưng Thần Công , luyện Thần Đan , nghịch thiên chi lộ , quật khởi mạnh mẽ , từ đó bước trên một đoạn khiếp sợ đại lục kinh thế hành trình. *** Review Võ Thần Chúa Tể: Võ Thần Chúa Tể là bộ tiên hiệp mới nhất và được chăm chút kỹ lưỡng nhất của đại thần viết truyện huyền huyễn Ám Ma Sư, tác giả của những bộ truyện hot như Dược Thần, Võ Đạo Đan Tôn… Truyện được rất nhiều độc giả yêu thích và đã được chuyển thể thành truyện tranh, hiện đang làm mưa làm gió bên Trung Quốc. Về nội dung thì Võ Thần Chúa Tể có phần giống với Yêu Thần Ký khi mà các nam chính đều bị giết rồi trọng sinh sống lại, sau đó báo thù từng người đã hại mình. Điểm khác biệt ở đây là main Võ Thần Chúa Tể bị những người thân thiết với mình nhất phản bội. Tần Trần sinh ra là cô nhi, vốn mang phế mạch không thể tu hành, nhưng nhờ tính cách kiên trì quật cường, hắn nghịch thiên cải mệnh trở thành một cường giả truyền kỳ trên Thiên Vũ đại lục. Thế nhưng khuyết điểm của hắn chính là đã quá tin người. Hồng nhan tri kỷ Thượng Quan Hi Nhi mà hắn hết lòng nâng đỡ yêu thương và huynh đệ Phong Thiếu Vũ sống chết có nhau bên cạnh hắn mười năm hoá ra lại chưa từng yêu quý hắn. Hai người họ thông đồng với nhau, khi hắn đang trên đỉnh vinh quang lúc mới 30 tuổi thì bị hai người phản bội đến mức phải nhảy vào vết nứt hư không mà chết, mang theo lòng thù hận căm phẫn đến tận trời xanh. Trời cao có mắt, Tần Trần được trọng sinh sống lại vào thời điểm ba trăm năm sau, trở thành đứa con tư sinh lại còn là phế vật không thể tu luyện của tiểu thư Trần gia, bị người đời khinh rẻ, bị Tần gia ghét bỏ. Dù không biết cha mình là ai, Tần Trần vẫn yêu thương người mẹ từ trên trời rơi xuống này, vì nàng cho hắn biết thế nào là tình thương ấm áp. Tần Trần của hiện tại chỉ mới 16 tuổi nhưng có đủ ký ức và tài năng từ kiếp trước, hắn một lần nữa quật khởi, trở thành luyện đan sư, luyện khí sư được người người kính ngưỡng, đồng thời tiếp tục đi trên con đường trở thành võ giả độc nhất thiên hạ, tìm tới kẻ thù năm xưa… Đương nhiên mọi chuyện sẽ không dừng lại ở đó, hơn 4.000 chương truyện đủ để cho Tần Trần đi qua hết map này đến map khác, con đường tu tiên thường sẽ không bao giờ giới hạn trên một đại lục duy nhất. Hệ thống tu luyện của Tần Trần thuộc loại bá tùm lum tùm la nên luyện đan luyện khí gì cũng có đủ, cực kỳ thú vị và đặc sắc. Ngoài ra thân thế của thiếu niên Tần Trần cũng là một trong những điểm thú vị của truyện. Mẹ Tần Trần rốt cuộc đã đi đâu và làm gì trong ba năm mất tích để rồi sau đó mang đứa trẻ Tần Trần trở về, không hề hé răng một lời về việc cha Tần Trần là ai? Dù rằng mang tiếng có Harem nhưng truyện trong sáng chỉ tầm 15+ thôi nha các bạn, sắc phôi vui lòng thông cảm, vì người ta chú tâm tu luyện là chính hà! Phải tầm hai ngàn chương thì main mới thu hậu cung, và đến hiện tại thì đã có ba nàng… Truyện nào cũng có ưu điểm và khuyết điểm riêng, và nó còn tuỳ thuộc vào khẩu vị của mỗi độc giả. Thế nên đừng vội đọc một số lời khen chê rồi đánh giá tác phẩm một cách phiến diện, hãy cho Võ Thần Chúa Tể một cơ hội đi, đọc 10 chương đầu thôi, bạn sẽ biết truyện có phù hợp với gu của bạn hay không. Và đừng quên, cha đẻ của nó là đại thần Ám Ma Sư với khá nhiều tác phẩm có chỗ đứng trong giới tiên hiệp. Còn một điều nữa cho các bạn chưa biết, Giang Thượng Nguyệt Minh sẽ không giới thiệu tác phẩm mà mình thấy không hay.
Tu La Thiên Đế
Tám năm trước, Lôi Đình Cổ Thành một đêm kinh biến, thiếu thành chủ Tần Mệnh áp giải vào Thanh Vân Tông vì bộc, 20 vạn dân chúng đuổi tiến Đại Thanh Sơn làm nô. Tám năm sau, Thối Linh nhập võ, Tu La giác tỉnh, bất khuất thiếu niên nghịch thiên quật khởi. Cho ta một thanh đao, có thể Phá Thương Khung, cho ta một thanh kiếm, có thể chỉ trời cao. Kim Lân há lại vật trong ao, vừa gặp phong vân liền hóa rồng. Làm Tu La tử, Bất Tử Vương, Lôi Đình Chiến Tôn, Cổ Hải Man Hoàng các loại phong hào rơi vào Tần Mệnh trên người, cái này một thân ngông nghênh thiếu niên dẫm lên trời, dẫn đầu một đám bạn thân đỏ nhan, ngạo chiến bát hoang, hoành quét lục hợp, viết lên một khúc xúc động lòng người nhiệt huyết hành khúc. *** "Bằng cái gì để cho ta lui ra? Vũ Tông Các lần chọn lựa này là mặt hướng Thanh Vân Tông tất cả phổ thông đệ tử, đương nhiên bao quát ta Tần Mệnh!" Tần Mệnh đứng tại trên đài cao giằng co lấy trước mặt xinh đẹp lãnh ngạo nữ trưởng lão. Có thể kiên trì của hắn lấy được lại là nữ trưởng lão lạnh lùng ánh mắt, dưới đài thưa thớt cười nhạo âm thanh. "Chớ cho mình tìm khó xử, lui ra." Nữ trưởng lão lần thứ ba lạnh quát. "Ta, Tần Mệnh, tiếp nhận vòng thứ nhất khảo hạch! Sở Hoa trưởng lão, mời?" Tần Mệnh không có để ý tất cả mọi người nhãn quang, không kiêu ngạo không tự ti. "Không biết tốt xấu!" Nữ trưởng lão hừ lạnh, đưa tay ở giữa bàng bạc võ đạo khí tràng bao phủ Tần Mệnh, phảng phất một khối trăm cân đá lớn từ trên trời giáng xuống, trùng điệp đánh vào Tần Mệnh trên người. Tần Mệnh kêu rên, ương ngạnh kháng trụ, không nhúc nhích tí nào đứng tại chính giữa đài cao. Hắn liếc nhìn cách đó không xa hương thai, chỉ cần mình có thể kiên trì thời gian nửa nén hương, liền xem như thông qua vòng thứ nhất khảo hạch, sau đó tham gia tiếp xuống khiêu chiến thi đấu, tranh cử tiến vào Vũ Tông Các ba mươi danh ngạch. Nữ trưởng lão mặt không thay đổi phát lực, thả ra khí tràng tầng tầng điệp gia, một lát sau liền đã tăng tới nặng ba trăm cân lực. Tần Mệnh cắn chặt răng, ngoan cường chống cự, vẫn như cũ không nhúc nhích tí nào. Giờ khắc này, dưới đài cười nhạo dần dần biến thành kinh ngạc, hắn vậy mà kháng trụ rồi hả? Nữ trưởng lão lạnh lùng nhìn lấy Tần Mệnh, thả ra khí tràng càng ngày càng mạnh, phảng phất từng khối đá lớn liên tục rơi đập tại Tần Mệnh trên người. Ba trăm cân? Bốn trăm cân? Năm trăm cân? Sáu trăm cân. . . Tần Mệnh một mực đứng đấy, quật cường khiêng, con mắt thẳng tắp chằm chằm lên trước mặt trưởng lão, nhưng khi nặng tám trăm cân ép bao phủ toàn thân, thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, hai mắt bắt đầu phiếm hồng, khóe miệng chảy ra tanh máu đỏ tươi. "Cái gì là mệnh? Cái này liền là của ngươi mệnh." Nữ trưởng lão ánh mắt khinh miệt, chuẩn bị kết thúc cuộc nháo kịch này. Nhưng mà. . . "Mệnh của ta không tới phiên ngươi đến khoa tay múa chân." Một cỗ xích sáng khí lưu từ Tần Mệnh thể nội chấn mở, thổi lên dưới chân cát bụi, hắn hai chân đang rung động, thân thể cũng đang run rẩy, theo khí lưu trùng kích, một mảnh hồ quang điện đột nhiên tại toàn thân tóe lên. "Linh lực hiện ra bên ngoài?" Toàn trường xôn xao, vô số thiếu nam thiếu nữ giật mình che miệng lại. "Linh lực hiện ra bên ngoài, Thối Linh nhập võ, hắn vậy mà đột phá Thối Linh Cảnh?" "Lôi? Hắn linh lực vậy mà có thể ngưng lộ ra thành lôi?" "Hảo tiểu tử, quả nhiên thiên phú kinh người!" Xa xa đệ tử tinh anh nhóm nhao nhao động dung, ánh mắt kinh ngạc, thật bất khả tư nghị! Nhưng nhìn lấy trước mặt quật cường kiên trì Tần Mệnh, hay là tiếc hận lắc đầu. Đây là tội gì? Ngươi rất rõ ràng ngươi không có khả năng thông qua trận này khảo thí, ngươi càng không nên tới tự rước lấy nhục, đây là mệnh, mệnh của ngươi. Dưới đài các thiếu niên thiếu nữ âm thầm lắc đầu, hôm nay khảo nghiệm là mặt hướng toàn tông phổ thông đệ tử tranh cử tiến vào Vũ Tông Các danh ngạch. Nơi nào là Thanh Vân Tông Bảo Địa, bên trong trưng bày lấy đại lượng võ phương pháp, bình thường chỉ hướng đệ tử tinh anh mở ra, nhưng cách mỗi nửa năm gặp mặt hướng phổ thông đệ tử nhóm mở ra một lần, đối bọn hắn mà nói là một trận khó được cơ duyên, hơn nghìn người tranh nhau đi đến tiến. Trân quý như vậy cơ hội, người người đều muốn tranh lấy, làm sao có thể tặng cho ngươi cái tội nhân nhi tử? Cứ việc ngươi rất ưu tú! Ngươi so tuyệt đại đa số người đều ưu tú! Thế nhưng là thì phải làm thế nào đây? Ngươi là tội nhân nhi tử, ngươi là đến chịu khổ, không phải đến rèn luyện. Nữ trưởng lão nhìn lấy Tần Mệnh, trong mắt có tiếc hận, càng nhiều hơn chính là băng lãnh "Một lần cuối cùng hỏi ngươi, từ bỏ sao?" "Không có khả năng! Ta có thể kiên trì nửa nén hương liền có thể thông qua khảo thí! Thông qua khảo thí, ta liền có thể đi vào giai đoạn thứ hai." Tần Mệnh quật cường khiêng nàng thả ra trọng áp, đâm sáng hồ quang điện tại toàn thân tán loạn. Hắn liếc nhìn lôi đài chính giữa hương thai, nhanh, lập tức sẽ đến thời gian. Nhưng mà. . . Nữ trưởng lão hoành nâng tay trái đột nhiên nắm chặt, một cỗ có thể thấy rõ ràng khí lãng phá thể hiện lên, bàng bạc uy áp giống như là toà núi nhỏ đánh vào Tần Mệnh trên người. "Phốc!" Tần Mệnh trong kẽ răng thử ra máu tươi, trùng điệp nằm sấp trên mặt đất, đầy mặt đỏ lên, thân cận nội khí máu bốc lên. "Không thông qua!" Nữ trưởng lão ở trên cao nhìn xuống, tuyên cáo Tần Mệnh vận mệnh. "Ngươi. . ." Tần Mệnh nằm rạp trên mặt đất, kịch liệt thở dốc. Dựa theo khảo thí quy củ, đảm nhiệm giám khảo trưởng lão cần phóng thích khí tràng áp chế người khiêu chiến , bình thường là dùng nàng hai thành tả hữu khí tràng liền có thể, đầy đủ kiểm tra người khiêu chiến tiềm lực cùng nghị lực, người khiêu chiến chỉ cần kiên trì qua nửa nén hương cũng biểu hiện ưu tú coi như thông qua, nhưng vừa vặn trong nháy mắt, nàng tuyệt đối phóng xuất ra bảy tám phần khí tràng. Ngươi một cái Địa Võ Cảnh cường giả, ức hiếp Lăng Nhất cái Linh Võ Cảnh? Võ phương pháp tu đạo chia làm Linh Võ Cảnh, Huyền Võ Cảnh, Địa Võ Cảnh, Thánh Vũ Cảnh, Thiên Vũ Cảnh, Hoàng Vũ Cảnh, Tiên Vũ Cảnh các loại, tại tiến vào Linh Võ Cảnh trước đó cần kinh nghiệm dài dằng dặc Thối Linh, chỉ phải hoàn thành Thối Linh, mới có thể chính thức ngưng tụ Linh Thể, tiến vào Linh Võ Cảnh. Mỗi cái cảnh giới đều có cách biệt một trời, có khó mà vượt qua hồng câu. Đối với bọn hắn những thứ này bất mãn mười lăm tuổi hài tử tới nói, có thể tại Địa Võ Cảnh cường giả hai thành khí tràng trước mặt kiên trì nửa nén hương đã là cực hạn, có thể nữ trưởng lão vậy mà cưỡng ép tập kích, rõ ràng không cho Tần Mệnh bất cứ cơ hội nào. Mời các bạn đón đọc .
Cửu Tinh Bá Thể Quyết [C] - Bình Phàm Ảo Thuật Gia
Tám năm trước, Lôi Đình Cổ Thành một đêm kinh biến, thiếu thành chủ Tần Mệnh áp giải vào Thanh Vân Tông vì bộc, 20 vạn dân chúng đuổi tiến Đại Thanh Sơn làm nô. Tám năm sau, Thối Linh nhập võ, Tu La giác tỉnh, bất khuất thiếu niên nghịch thiên quật khởi. Cho ta một thanh đao, có thể Phá Thương Khung, cho ta một thanh kiếm, có thể chỉ trời cao. Kim Lân há lại vật trong ao, vừa gặp phong vân liền hóa rồng. Làm Tu La tử, Bất Tử Vương, Lôi Đình Chiến Tôn, Cổ Hải Man Hoàng các loại phong hào rơi vào Tần Mệnh trên người, cái này một thân ngông nghênh thiếu niên dẫm lên trời, dẫn đầu một đám bạn thân đỏ nhan, ngạo chiến bát hoang, hoành quét lục hợp, viết lên một khúc xúc động lòng người nhiệt huyết hành khúc. *** "Bằng cái gì để cho ta lui ra? Vũ Tông Các lần chọn lựa này là mặt hướng Thanh Vân Tông tất cả phổ thông đệ tử, đương nhiên bao quát ta Tần Mệnh!" Tần Mệnh đứng tại trên đài cao giằng co lấy trước mặt xinh đẹp lãnh ngạo nữ trưởng lão. Có thể kiên trì của hắn lấy được lại là nữ trưởng lão lạnh lùng ánh mắt, dưới đài thưa thớt cười nhạo âm thanh. "Chớ cho mình tìm khó xử, lui ra." Nữ trưởng lão lần thứ ba lạnh quát. "Ta, Tần Mệnh, tiếp nhận vòng thứ nhất khảo hạch! Sở Hoa trưởng lão, mời?" Tần Mệnh không có để ý tất cả mọi người nhãn quang, không kiêu ngạo không tự ti. "Không biết tốt xấu!" Nữ trưởng lão hừ lạnh, đưa tay ở giữa bàng bạc võ đạo khí tràng bao phủ Tần Mệnh, phảng phất một khối trăm cân đá lớn từ trên trời giáng xuống, trùng điệp đánh vào Tần Mệnh trên người. Tần Mệnh kêu rên, ương ngạnh kháng trụ, không nhúc nhích tí nào đứng tại chính giữa đài cao. Hắn liếc nhìn cách đó không xa hương thai, chỉ cần mình có thể kiên trì thời gian nửa nén hương, liền xem như thông qua vòng thứ nhất khảo hạch, sau đó tham gia tiếp xuống khiêu chiến thi đấu, tranh cử tiến vào Vũ Tông Các ba mươi danh ngạch. Nữ trưởng lão mặt không thay đổi phát lực, thả ra khí tràng tầng tầng điệp gia, một lát sau liền đã tăng tới nặng ba trăm cân lực. Tần Mệnh cắn chặt răng, ngoan cường chống cự, vẫn như cũ không nhúc nhích tí nào. Giờ khắc này, dưới đài cười nhạo dần dần biến thành kinh ngạc, hắn vậy mà kháng trụ rồi hả? Nữ trưởng lão lạnh lùng nhìn lấy Tần Mệnh, thả ra khí tràng càng ngày càng mạnh, phảng phất từng khối đá lớn liên tục rơi đập tại Tần Mệnh trên người. Ba trăm cân? Bốn trăm cân? Năm trăm cân? Sáu trăm cân. . . Tần Mệnh một mực đứng đấy, quật cường khiêng, con mắt thẳng tắp chằm chằm lên trước mặt trưởng lão, nhưng khi nặng tám trăm cân ép bao phủ toàn thân, thân thể của hắn bắt đầu run rẩy, hai mắt bắt đầu phiếm hồng, khóe miệng chảy ra tanh máu đỏ tươi. "Cái gì là mệnh? Cái này liền là của ngươi mệnh." Nữ trưởng lão ánh mắt khinh miệt, chuẩn bị kết thúc cuộc nháo kịch này. Nhưng mà. . . "Mệnh của ta không tới phiên ngươi đến khoa tay múa chân." Một cỗ xích sáng khí lưu từ Tần Mệnh thể nội chấn mở, thổi lên dưới chân cát bụi, hắn hai chân đang rung động, thân thể cũng đang run rẩy, theo khí lưu trùng kích, một mảnh hồ quang điện đột nhiên tại toàn thân tóe lên. "Linh lực hiện ra bên ngoài?" Toàn trường xôn xao, vô số thiếu nam thiếu nữ giật mình che miệng lại. "Linh lực hiện ra bên ngoài, Thối Linh nhập võ, hắn vậy mà đột phá Thối Linh Cảnh?" "Lôi? Hắn linh lực vậy mà có thể ngưng lộ ra thành lôi?" "Hảo tiểu tử, quả nhiên thiên phú kinh người!" Xa xa đệ tử tinh anh nhóm nhao nhao động dung, ánh mắt kinh ngạc, thật bất khả tư nghị! Nhưng nhìn lấy trước mặt quật cường kiên trì Tần Mệnh, hay là tiếc hận lắc đầu. Đây là tội gì? Ngươi rất rõ ràng ngươi không có khả năng thông qua trận này khảo thí, ngươi càng không nên tới tự rước lấy nhục, đây là mệnh, mệnh của ngươi. Dưới đài các thiếu niên thiếu nữ âm thầm lắc đầu, hôm nay khảo nghiệm là mặt hướng toàn tông phổ thông đệ tử tranh cử tiến vào Vũ Tông Các danh ngạch. Nơi nào là Thanh Vân Tông Bảo Địa, bên trong trưng bày lấy đại lượng võ phương pháp, bình thường chỉ hướng đệ tử tinh anh mở ra, nhưng cách mỗi nửa năm gặp mặt hướng phổ thông đệ tử nhóm mở ra một lần, đối bọn hắn mà nói là một trận khó được cơ duyên, hơn nghìn người tranh nhau đi đến tiến. Trân quý như vậy cơ hội, người người đều muốn tranh lấy, làm sao có thể tặng cho ngươi cái tội nhân nhi tử? Cứ việc ngươi rất ưu tú! Ngươi so tuyệt đại đa số người đều ưu tú! Thế nhưng là thì phải làm thế nào đây? Ngươi là tội nhân nhi tử, ngươi là đến chịu khổ, không phải đến rèn luyện. Nữ trưởng lão nhìn lấy Tần Mệnh, trong mắt có tiếc hận, càng nhiều hơn chính là băng lãnh "Một lần cuối cùng hỏi ngươi, từ bỏ sao?" "Không có khả năng! Ta có thể kiên trì nửa nén hương liền có thể thông qua khảo thí! Thông qua khảo thí, ta liền có thể đi vào giai đoạn thứ hai." Tần Mệnh quật cường khiêng nàng thả ra trọng áp, đâm sáng hồ quang điện tại toàn thân tán loạn. Hắn liếc nhìn lôi đài chính giữa hương thai, nhanh, lập tức sẽ đến thời gian. Nhưng mà. . . Nữ trưởng lão hoành nâng tay trái đột nhiên nắm chặt, một cỗ có thể thấy rõ ràng khí lãng phá thể hiện lên, bàng bạc uy áp giống như là toà núi nhỏ đánh vào Tần Mệnh trên người. "Phốc!" Tần Mệnh trong kẽ răng thử ra máu tươi, trùng điệp nằm sấp trên mặt đất, đầy mặt đỏ lên, thân cận nội khí máu bốc lên. "Không thông qua!" Nữ trưởng lão ở trên cao nhìn xuống, tuyên cáo Tần Mệnh vận mệnh. "Ngươi. . ." Tần Mệnh nằm rạp trên mặt đất, kịch liệt thở dốc. Dựa theo khảo thí quy củ, đảm nhiệm giám khảo trưởng lão cần phóng thích khí tràng áp chế người khiêu chiến , bình thường là dùng nàng hai thành tả hữu khí tràng liền có thể, đầy đủ kiểm tra người khiêu chiến tiềm lực cùng nghị lực, người khiêu chiến chỉ cần kiên trì qua nửa nén hương cũng biểu hiện ưu tú coi như thông qua, nhưng vừa vặn trong nháy mắt, nàng tuyệt đối phóng xuất ra bảy tám phần khí tràng. Ngươi một cái Địa Võ Cảnh cường giả, ức hiếp Lăng Nhất cái Linh Võ Cảnh? Võ phương pháp tu đạo chia làm Linh Võ Cảnh, Huyền Võ Cảnh, Địa Võ Cảnh, Thánh Vũ Cảnh, Thiên Vũ Cảnh, Hoàng Vũ Cảnh, Tiên Vũ Cảnh các loại, tại tiến vào Linh Võ Cảnh trước đó cần kinh nghiệm dài dằng dặc Thối Linh, chỉ phải hoàn thành Thối Linh, mới có thể chính thức ngưng tụ Linh Thể, tiến vào Linh Võ Cảnh. Mỗi cái cảnh giới đều có cách biệt một trời, có khó mà vượt qua hồng câu. Đối với bọn hắn những thứ này bất mãn mười lăm tuổi hài tử tới nói, có thể tại Địa Võ Cảnh cường giả hai thành khí tràng trước mặt kiên trì nửa nén hương đã là cực hạn, có thể nữ trưởng lão vậy mà cưỡng ép tập kích, rõ ràng không cho Tần Mệnh bất cứ cơ hội nào. "Cam chịu số phận đi, thứ thuộc về ngươi không nên đoạt, không nên tới địa phương ngươi lại càng không nên tới. Vòng thứ nhất không thông qua, vòng thứ hai khiêu chiến không có ngươi cơ hội, xuống dưới, trở lại ngươi thương khố, làm ngươi nô bộc." Nữ trưởng lão quay người muốn đi mở. Toàn trường đột nhiên vang lên kinh hô, Tần Mệnh vọt người bạo khởi, gắt gao nắm cầm nắm tay phải đánh phía nữ trưởng lão "Vòng thứ hai! Tiếp quyền!" Để cho người ta kinh ngạc là, toàn thân hắn hồ quang điện vậy mà toàn bộ hội tụ đến trên nắm tay, nở rộ cường quang, đây cũng không phải là tân tấn Linh Võ Cảnh giới có thể làm được. Hừ! Nữ trưởng lão thông suốt quay người, cùng Tần Mệnh sượt qua người, dò xét chưởng đánh vào Tần Mệnh phần bụng. Tần Mệnh phun máu bay ngược, trực tiếp rơi xuống dưới đài cao mặt, bành bành bốc lên ba, năm lần mới dừng lại. "Chẳng lẽ là Linh Vũ nhị trọng thiên?" Rất nhiều người đã đoán được Tần Mệnh thực lực, có thể đem linh lực ngưng tụ đến loại trình độ này, tuyệt đối không phải nhất trọng trời có thể cùng làm được. Tiểu tử này đúng là một thiên tài, vậy mà dựa vào tự mình tìm tòi đạt tới loại trình độ này, giờ khắc này bọn hắn thậm chí đang nghĩ, nếu như Tần Mệnh không phải tội nhân nhi tử, nếu như có thể đạt được Thanh Vân Tông nghiêm túc bồi dưỡng, hắn sẽ mạnh bao nhiêu? Đáng tiếc a, sinh sai từ trong bụng mẹ. Tần Mệnh giãy dụa lấy đứng lên, lần nữa phun ra ngụm máu tươi, lung lay sắp đổ, ổ bụng bên trong đau nhức kịch liệt, giống như là có đoàn Liệt Hỏa tại đốt. Đám người chung quanh tản ra, không có người hướng về phía trước nâng, ngược lại có mấy cái quái đản thiếu Niên Biểu tình khoa trương đánh giá Tần Mệnh. "Ai nha nha, Tần Mệnh thiếu thành chủ vừa mới cho chúng ta biểu diễn cái ngã gục? Tới tới tới, mọi người vỗ tay, cái này biểu diễn rất đúng chỗ." "Nhìn đem ngươi cho lợi hại, còn dám đánh lén trưởng lão." "Để ngươi cuồng! Để ngươi ngạo! Đáng đời!" Mời các bạn đón đọc Cửu Tinh Bá Thể Quyết của tác giả Bình Phàm Ảo Thuật Gia.
Tu Thần Ngoại Truyện Tiên Giới Thiên - Phần 3
Chinh tiên đồ, đạp thần khuyết, ta muốn tiêu dao ! Tu tán anh, đúc tiên thể, tuyên vô thượng tiên ngấn ! Tinh không mở, phong thần chiến, thần tiêu thâm xử quy gia lộ ! Ta là Tiêu Hoa, đây là ta tại Tiên Giới di sơn đảo hải, sáng tạo sinh linh, tiêu dao thanh minh, trường sinh bất tử thậm chí tạo hóa càn khôn thành thần chuyện xưa ! Ps: Phần tiếp theo của bộ Tu Thần Ngoại Truyện nổi tiếng, mong mọi người ủng hộ. ***   "Hắn gọi Tiêu chân nhân!" Thường Nguyệt cũng tại một chỗ nói nói, " hắn đã cứu ta, là một không nổi Hổ Giáo! !" "Tiêu chân nhân!" "Tiêu chân nhân! !" Vừa mới bắt đầu vẫn là mấy cái, mười cái tiên binh hô to, bất quá là nửa thời gian cạn chén trà, cơ hồ tất cả tiên binh đều tại gào to. "Tiêu chân nhân, Tiêu chân nhân! !" Tu Thần Ngoại Truyện Tiên Giới Thiên Trailer Đáng tiếc vô tự thủy kính yêu trận là lợi hại như thế, ngàn vạn tiên binh kêu gọi đều không thể nhường Tiêu Hoa nghe được! Tiêu Hoa xông qua tinh vựng cuối cùng tới Hài Quan phụ cận! Cách rất gần, Tiêu Hoa mới thấy được rõ ràng, Hài Quan cấp trên sọ sợ không được với trăm vạn? Mà lại mỗi cái đầu lâu bên trong đều có Huyết Đái kết nối, chính mình mặc dù muốn cầm ra một cái. . . Đều là muôn vàn khó khăn a! "Hài Quan phía dưới chính là là căn cơ, cấm chế nhất định kiên cố, Hài Quan phía trên hài cốt ít một chút , có thể thử một chút. . ." Tiêu Hoa tầm mắt quét qua, lập tức quyết định chủ ý, lần nữa thôi động tiên lực hướng Hài Quan đỉnh bay lên! "Tên tiểu tử này giữ lại không được. . ." Hồ Khất nhìn xem Tiêu Hoa bay lên, lạnh lùng nói, " thủ đoạn của hắn quỷ dị, nếu là thành Chân Tiên, còn đến mức nào!" "Ừm. . ." Thanh Viên nhàn nhạt gật đầu, "Yên tâm, có Ngô Kiêu đâu!" Thanh Viên nói không sai, Tiêu Hoa vừa mới bay cao vạn trượng, một cái tay cầm gậy sắt Cự Viên liền theo Hài Quan Huyết Đái bên trong bay ra! Cự Viên quanh thân hơn trăm Tinh Ngân chớp động chói mắt lục quang, một đôi mắt đỏ bên trong hung ác chi tượng khó tả nói nên lời, không phải là Ngô Kiêu? "Lớn mật nhân tộc!" Ngô Kiêu kêu to một tiếng, trong tay gậy sắt giơ cao lên, gọi nói, " đã tới Hài Quan, liền lưu lại làm Hài Quan một cái đầu lâu đi!" "Ô. . ." Ngô Kiêu gậy sắt đón đầu đánh xuống! Tiêu Hoa mắt thấy Ngô Kiêu quanh thân lục quang, tự nhiên biết hắn đã là lục tinh chi cảnh, có thể so với Chân Tiên, nhưng Tiêu Hoa đã đem sinh tử ném đến sau đầu, làm sao có thể sợ hắn? Nhưng nghe Tiêu Hoa nổi giận gầm lên một tiếng, "Còn không biết người nào làm Hài Quan đâu! Dài, dài, dài! Ăn ta một gậy!" Như Ý bổng đồng dạng giơ cao lên, cùng Ngô Kiêu gậy sắt đánh vào một chỗ! Không tránh không né nhất kích, đánh cho Ngô Kiêu Cự Viên yêu thể như Phong Hỏa luân chuyển động, mà Tiêu Hoa chính mình càng là tại nhất kích phía dưới như thiên thạch rơi xuống vạn trượng! "Hèn hạ!" "Một giới lục tinh yêu tộc làm sao có mặt tập kích chúng ta tộc khí tiên!" Chúng tiên binh đợi đến tâm lập tức nắm chặt lên, dù sao Ngô Kiêu cảnh giới còn tại đó, Tiêu Hoa lúc trước thực lực tuy vượt qua Tụ Nguyên tiên, nhưng so với Chân Tiên vẫn là kém không ít a! "Tiêu chân nhân một gậy này không kém hơn yêu tộc, chưa chắc sẽ bại. . ." "Đúng vậy a, đúng vậy a, cũng chưa chắc. . ." Lại có tiên tướng trong lòng còn có may mắn, "Tiêu chân nhân thủ đoạn lợi hại, nói không chừng. . ." Đáng tiếc, không đợi may mắn suy nghĩ nảy mầm, sớm có tiên binh vội la lên: "Không tốt! Cái kia lục tinh yêu tộc hoá hình!" Tiêu Hoa khí thế thẳng bức Tinh Đấu, Ngô Kiêu làm sao có thể nhường Tiêu Hoa lại nhiều thi triển thủ đoạn? Mắt thấy Tiêu Hoa khí lực không kém chính mình, mà lại Như Ý bổng càng so gậy sắt hung hăng càn quấy, Ngô Kiêu giữa không trung xoay chuyển ở giữa, quanh thân lục quang đại tác, hơn trăm Tinh Ngân phát ra lục quang, hóa thành hơn trăm tinh vựng, mà tinh vựng bên trong, một cái khổng lồ ngôi sao màu xanh lục phát ra "Ong ong" chấn động kêu thanh âm, trực tiếp đánh tới hướng Tiêu Hoa! "Đáng chết!" Liền Tô Mẫn đều mắng nhỏ, hắn cũng biết Tiêu Hoa vô phương ngăn cản! Thế nhưng, vừa mới dừng thân hình Tiêu Hoa, tiên giáp bên trong đột nhiên xuất hiện một cái tử kim sách, này sách thoáng qua tức thì, hóa thành một đoàn màu tím nhạt vầng sáng, quang ảnh kia bên trong, một cái màu vàng nhạt hình người từ trong bên trong bay ra, không phải là Tiêu Hoa Vạn Tiên lục? Tiêu Hoa từ được đến Vạn Tiên lục, suy nghĩ trong lòng đều là như thế nào đem bên trong Chân Tiên thần hồn phóng thích, cho tới bây giờ không nghĩ tới sử dụng, này sống chết trước mắt có thể là Tiêu Hoa lần thứ nhất sử dụng. "Chủ thượng. . ." Màu vàng nhạt hình người chính là một cái tên là bùi trước mây chân tiên, hắn theo Vạn Tiên lục bên trong bay ra cung kính thi lễ nói, " không biết chủ thượng gọi nhỏ chuyện gì?" Tiêu Hoa híp mắt, nhìn xem bốn phía không gian phong bế, tinh hào như kiếm đâm đến, thản nhiên nói: "Cho ngươi mượn thần thông dùng một lát!" "Nhỏ vinh hạnh đã đến!" Bùi trước mây sửng sốt một chút, hắn nhưng cho tới bây giờ không nghĩ tới Tiêu Hoa thế mà sẽ sử dụng thần hồn của mình. "Ô. . ." Tiêu Hoa thôi động Vạn Tiên lục, bùi trước mây hình người kim quang rơi vào Tiêu Hoa trong cơ thể. "Ong ong. . ." Kim quang vào cơ thể, Tiêu Hoa thân hình sinh ra màu tím quang diệu, này quang diệu xoay tròn ở giữa, hóa thành ngàn vạn mảnh vòng xoáy nhỏ, vòng xoáy ở giữa có nhàn nhạt huyết điểm như hoa mai nở rộ! "Ô ô ô. . ." Hài Quan bên trên, huyết sắc như mang bay ra điên cuồng rơi vào Tiêu Hoa trong cơ thể, không phải là bùi trước mây bí thuật hóa huyết sinh tinh? Theo huyết quang rơi vào, Tiêu Hoa tiên khu cực tốc phồng lớn, uy áp cũng liên tục tăng lên, bất quá là trong chớp mắt đã thẳng bức Chân Tiên! "Tốt! ! !" Mặc dù không biết Tiêu Hoa vận dụng cái gì thần thông, nhưng hết thảy tiên binh đều cùng kêu lên gọi tốt. "Diệt cái thằng kia!" Tô Mẫn hai mắt sáng ngời, nhịn không được gầm nhẹ nói. "Tốt một cái Tiêu chân nhân!" Trần Tiến xoa tay nói, " thủ đoạn vô tận, dũng khí khôn cùng!" Thanh Viên sắc mặc nhìn không tốt. Thanh Viên sắc mặt lại khó xem cũng không cách nào ngăn cản Tiêu Hoa thân hình hóa thành ánh chớp, đón lấy Ngô Kiêu! Này một tiên một yêu bất quá là thăm dò một chiêu, lập tức đều xuất ra lợi hại nhất thủ đoạn! "Ầm ầm. . ." Không gian đều bị Ngô Kiêu biến thành ngôi sao màu xanh lục chấn động đến lay động, bên cạnh Hài Quan cũng lắc lư. "Ô. . ." Mắt thấy tới gần, Tiêu Hoa quanh thân màu tím cùng huyết quang nồng đậm như là chiến bào, hắn giơ tay đem mây khói diệt tinh tế ra! Cái này mây khói diệt tinh chính là Văn gia cái kia phất trần lại tế luyện, bây giờ Tiêu Hoa dùng Chân Tiên thực lực thôi động, càng là hung hãn vô cùng. Chỉ thấy Tiêu Hoa quanh thân trước đó cùng huyết quang tức thì ngưng làm hai màu hà tơ rơi vào Tiên khí, mây khói diệt tinh nổi lên sáng tắt hào quang, như là to lớn lưới đánh cá chụp vào cái kia ầm ầm tập rơi ngôi sao màu xanh lục! Vô số màu tím cùng màu vàng kim xen lẫn hào quang trải rộng mấy trăm dặm không gian! Hết thảy tiên nhân đều coi là sẽ có nổ thật to thanh âm vang lên, có thể ra hồ dự liệu của bọn hắn, "Xoạt xoạt xoạt. . ." Nhàn nhạt bóng mờ lóe lên, ngôi sao màu xanh lục vậy mà xuyên thấu qua bóng mờ! Mà lại cái kia mênh mông màu xanh lá đem tử kim hào quang đánh cho yên diệt! Chớ nói chi là Tiêu Hoa thân hình tại màu xanh lá trùng kích phía dưới, quanh thân quang diệu yên diệt, hướng phía Hài Quan phía dưới rơi xuống! "Chuyện gì xảy ra?" Một đám tiên binh tâm lần nữa nắm chặt. Bất quá là mấy tức, cái kia hoàn chỉnh ngôi sao màu xanh lục đột nhiên tản ra, hóa thành ngàn vạn tinh thạch, sau đó "Oanh! Oanh! ! Oanh! ! !" Tất cả tinh thạch cũng bắt đầu nổ tung, này nổ tung thanh âm như thế gian ăn tết lúc pháo, đem tiên binh vui sướng nhóm lửa! "Không thể tưởng tượng nổi a, một. . . Một cái khí tiên, vậy mà đem lục tinh yêu tộc diệt sát!" "Đáng tiếc. . ." Càng có tiên binh thở dài, "Tiêu chân nhân cùng cái kia yêu tộc đồng quy vu tận!" "Ta tình nguyện Tiêu chân nhân sống sót. . ." "Nhanh, mau nhìn. . ." Một cái tiên binh kinh hỉ nói, " Tiêu chân nhân, còn sống!" "Hắn. . . Hắn đang bay lên. . ." "Ông trời ơi, hắn. . . Hắn còn muốn hướng Hài Quan đỉnh bay a!" Nhưng gặp, Tiêu Hoa như cùng một cái quật cường con kiến, nói là bay động, không nếu nói là là nhúc nhích, chậm rãi hướng phía Hài Quan phía trên ngoan cường bay lên! "Chỉ cần một cái đầu lâu!" "Ta. . . Chỉ cần một cái đầu lâu. . ." Tín niệm chống đỡ lấy Tiêu Hoa, khiến cho hắn từng chút một bay lên Hài Quan đỉnh! Thời gian tựa hồ đứng im, hết thảy tiên binh đều nhìn chằm chằm Tiêu Hoa bóng lưng, cái kia ánh bạc mặc dù mỏng manh như đom đóm, nhưng bóng lưng lại là vĩ ngạn! "Thanh Viên. . ." Hồ Khất nhắc nhở lần nữa. Thanh Viên hơi hơi đưa tay, tựa hồ có chút chần chờ. . . Mà lúc này, "Oanh. . ." Hài Quan đỉnh, một đoàn huyết quang như lôi đình tập rơi. Huyết quang này thực sự quá nhanh, Tiêu Hoa liền tránh né suy nghĩ đều chưa từng sinh ra, lôi đình đã đánh vào hắn trên đỉnh đầu! Huyết quang chui vào Tiêu Hoa trên đỉnh đầu, đầu của hắn máu thịt như nước hòa tan, lộ ra bạch cốt! "Đây là cái gì thủ đoạn?" Một đám tiên binh kinh hãi! "Thanh Viên ra tay rồi!" Tô Mẫn quanh thân sinh ra mãnh liệt ánh bạc, thân hình phóng lên tận trời, gọi nói, " ta cũng ra tay!" "Ta đi cứu Tiêu tiên phong. . ." Trần Tiến thân hình cũng bay ra, trong miệng nói ra. "Nguyên thần của các ngươi muốn lưu ở chỗ này sao?" Đột nhiên, một cái băng lãnh thanh âm tại Trần Tiến cùng Tô Mẫn trong tai vang lên. Trần Tiến cùng Tô Mẫn không ngạc nhiên chút nào, đồng thời nói ra: "Mặc dù lưu ở chỗ này lại như thế nào?" "Các ngươi là không quan trọng. . ." Cái kia băng lãnh thanh âm còn nói nói, " này mấy ngàn vạn tiên binh đâu?" "Ngươi. . ." Tô Mẫn có chút thở gấp, "Ngươi dám xuống tay với bọn họ?" Thanh âm không có trả lời, chỉ nói nói: "Thanh Viên không có động thủ, tiểu gia hỏa kia còn chưa có chết. . ." "Rầm rầm rầm. . ." Nói cách khác ở giữa, Hài Quan đỉnh liên tục có huyết quang lôi đình hạ xuống! "Xoạt" một đạo mạch máu rơi vào Tiêu Hoa cánh tay trái, cánh tay trái lập thành bạch cốt. "Xoạt" một tia chớp rơi vào Tiêu Hoa cánh tay phải, cánh tay phải lập thành bạch cốt! Thế nhưng, Tiêu Hoa vẫn như cũ là cắn chặt hàm răng, làm việc nghĩa không chùn bước bay cao! Một cái đầu lâu, Hắn chỉ cần đoạt đi một cái đầu lâu! "Trở về, khiến cho hắn trở về!" Tô Mẫn hốc mắt có chút ẩm ướt, vội vàng hô nói, " đến nơi đây, mặc dù một cái đầu lâu đều không giành được, chúng ta cũng là thắng!" "Trở về. . ." "Trở về! !" Trần Tiến theo lời truyền lệnh, chúng tiên binh cùng kêu lên hò hét. Tiêu Hoa tựa hồ là nghe được, hắn có chút không hiểu quay đầu, cái kia chỉ có bạch cốt đầu thoạt nhìn quỷ dị, nhưng hết thảy tiên binh đều nhìn ra Tiêu Hoa kiên quyết! Bởi vì Tiêu Hoa bay cao thân hình không có một tia đình trệ! "Oanh. . ." Huyết sắc lôi đình qua đi, Tiêu Hoa bên phải gần phân nửa tiên khu thành bạch cốt! "Rầm rầm rầm. . ." Tiêu Hoa bay cao gần trăm dặm, có mười đạo lôi đình đánh xuống, hết thảy máu thịt đều ở trong sấm sét yên diệt! Chỉ còn lại có một bộ bạch cốt, mà trên đám xương trắng còn có huyết sắc lôi đình quanh quẩn. Mặc dù biết tiên khu yên diệt không đủ để muốn Tiêu Hoa mệnh, nhưng hết thảy tiên binh tiên tướng cũng nhịn không được rưng rưng! "Đáng chết!" Thanh Viên cuối cùng kìm nén không được, thân hình của hắn động, một cái bàn tay lớn chụp về phía Tiêu Hoa đồng thời, gầm nhẹ nói, " tuyệt đối không thể để cho hắn đến Hài Quan đỉnh!" "Ba. . ." Thanh Viên một chưởng liền đem Tiêu Hoa đánh rớt ngàn trượng, bạch cốt không thành hình người. Thanh Viên hơi kinh ngạc, hắn không hiểu vì sao chính mình một chưởng không có nắm Tiêu Hoa bạch cốt đánh cho nát bấy, bất quá cũng chỉ hắn lần nữa đưa tay trước, "Đánh. . ." Trần Tiến thanh âm vang lên, chợt liền gặp được, một vệt kim quang theo trong miệng hắn bắn ra, đánh về phía Thanh Viên. Nhưng Trần Tiến vẫn là xa, hắn kim quang còn chưa từng chạm đến Mậu tuất thủy kính rìa, Thanh Viên tay đã đánh vào Tiêu Hoa lộn xộn rơi trên đám xương trắng. . .   Mời các bạn đón đọc Tu Thần Ngoại Truyện Tiên Giới Thiên - Phần 3 của tác giả Tiểu Đoạn Thám Hoa.