Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Săn Cá Thần

Kịch tính, hoang đường, phiêu lưu và đượm chất kinh dị, Săn cá thần là kiểu tiểu thuyết mà khi cầm lên người ta phải đọc cho kỳ hết. Cuộc đi săn trưng ra một hiện thực cuộc sống trần trụi của tiền và dục vọng, của những con người hiện đại đầy tự tin, không sợ bất cứ điều gì, và muốn chiếm hữu những thứ “đỉnh” nhất. Đám người ấy cuối cùng cũng đã giáp mặt cá thần, nhưng chỉ để nhận về một nỗi khinh bỉ khôn cùng. Ngõ hầu mỗi chúng ta, trong cuộc sống, chẳng phải đều đang đi săn một con cá thần nào đó của riêng ta, biến cuộc sống của ta thành một cuộc đuổi bắt ham hố nhọc nhằn, mà kết quả chỉ là nỗi nhục nhã bẽ bàng không thể gỡ gạc? Nhưng rồi mọi thứ cũng qua đi, chỉ tình yêu và vẻ đẹp vĩnh hằng của tự nhiên là ở lại. *** Nhà văn bật mí, cuốn sách “Săn cá thần” anh mới hoàn thành dựa trên những cuộc săn một con cá lớn bí ẩn ở mạn Điện Biên, Lào Cai của anh và nhóm bạn câu cá. Cuốn sách mất ba năm mới hoàn thành, tác giả giải thích, do lối viết nhẩn nha và “lười” kết thúc nếu không bị giục giã. Từ những nguyên mẫu ngoài đời Cuốn tiểu thuyết nho nhỏ “Săn cá thần” của nhà văn Đặng Thiều Quang mới ra mắt đầu tuần, được tiết lộ là”mượn” khá nhiều hình ảnh ngoài đời từ những người chung quanh anh, bạn bè, anh em, hoặc những “chiến hữu” trong CLB câu cá mà anh tham gia, và cả phần nào chính bản thân anh. “Săn cá thần” kể về một nhóm người trong cuộc đi tìm con cá khổng lồ kỳ lạ trên vùng cao phía bắc. Ban đầu chỉ là ham vui, vô thưởng vô phạt, rồi cuối cùng tất cả bị cuốn theo vòng xoay kỳ lạ chung quanh con cá. Những mặt trái trần trụi nhất của cuộc sống dần lộ ra trong cuộc săn. Những người đi săn cá ban đầu vô cùng tự tin với những gì mình có, từ tiền đến công nghệ, nhưng cuối cùng chỉ nhận về một nỗi khinh bỉ khôn cùng. Đặng Thiều Quang chia sẻ, câu chuyện được xây dựng trên chất liệu của những cuộc đi câu trong nhóm câu cá, trong đó có cả những chuyến đi tìm con cá khổng lồ trên mạn ngược. Anh bật mí: “Năm 2009, những người bạn tôi nói rằng ở khu vực Điện Biên, Sơn La có một con cá rất to, có thể lật cả thuyền, cho nên chúng tôi đã tổ chức đi săn con cá đó. Bối cảnh lúc đó là cửa khẩu Chiềng Khương, nơi sông Mã chảy vào Việt Nam. Con cá được bà con quanh vùng mô tả có thể cắn cả chó, đớp cả chân một con bê, và đã trở thành một câu chuyện huyền thoại trong vùng. Chúng tôi đến nơi, nhưng kết quả chuyến câu chỉ là gãy cần, đứt cước và chỉ được nhìn thấy vây lưng con cá đó”. Đặng Thiều Quang cho biết, những chi tiết trong cuốn sách, dù hư cấu nhưng đều xuất phát từ những thực tế trong cuộc sống. Phát hành truyện trên mạng và… xe bus Đặng Thiều Quang chia sẻ, cuốn sách khởi thảo từ năm 2009, ban đầu anh chỉ viết “Săn cá thần” cho vui, xoay quanh việc đi câu, chứ không đặt ra yêu cầu cụ thể gì về tính nghệ thuật, lớp lang. Cuốn sách được anh viết theo kiểu cuốn chiếu, viết đến đâu đưa lên mạng Internet đến đó, cho mọi người vào đọc và bình luận, góp ý. Ngày qua ngày, số lượng bạn đọc mỗi lúc một tăng, mỗi khi anh viết chậm, những lời giục giã từ phía bạn đọc lại đổ về liên tiếp. Đến mức, có một thời gian anh ngại viết, bỏ lửng câu chuyện đó, nhiều độc giả đã nhiệt tình “tự sáng tác” tiếp câu chuyện của anh. Đến khi biên tập viên Phạm Trung Tuyến của VOV đọc được, anh đã thuyết phục Đặng Thiều Quang hoàn chỉnh để đăng câu chuyện dài kỳ trên báo in của VOV. Báo VOV phát hành trên xe bus, và không ít hành khách đã trở thành bạn đọc quen thuộc của Đặng Thiều Quang, ngóng chờ kỳ tiếp theo, trong đó có cả một anh chàng phụ xe nhiệt tình góp ý cho câu chuyện. BTV Phạm Trung Tuyến nhận xét, “Săn cá thần” khéo léo kết hợp cả yếu tố kỳ ảo và hiện thực trong câu chuyện, và lựa chọn một cái kết hướng thiện”. Cuốn sách có tính hành động và kết cấu như một bộ phim kinh dị, các tình huống kịch tính và tiết tấu được đẩy nhanh, bất ngờ. Trong buổi ra mắt cuốn sách của Quang, những người bạn trong CLB cũng có mặt và chia sẻ với anh chung quanh cuốn sách. Anh Lương Xuân Minh, một trong những thành viên của CLB câu cá bật mí về những ngày đọc những trang đầu tiên của bản thảo: “Lần đầu tiên đọc bản thao trên trang cá nhân của Đặng Thiều Quang, tôi đã có ấn tượng bởi vì “Săn cá thần” hoàn toàn khác với những hình dung về giọng văn trước đây của Quang. Trước đây, khi đọc văn Quang, tôi thường phàn nàn rằng anh có thể viết kỹ hơn, trau chuốt hơn như thế nhiều mà không làm. Đến mức một thời gian dài Quang không đưa bản thảo cho tôi đọc nữa, vì biết thế nào tôi cũng can. Những trang đầu của bản thảo “Săn cá thần” dang dở làm tôi sốt ruột, liên tục giục anh. Nhưng đến khi cầm bản thảo sách đầy đủ kèm với minh họa do chính anh vẽ, tôi lại quyết định không đọc mà chờ cho đến khi ra sách”. Nhiều bạn văn của Quang, trong đó có những tên tuổi như nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên, các nhà văn Võ Thị Xuân Hà, Đỗ Bích Thúy, nhà biên kịch Phạm Ngọc Tiến, nhà thơ Lê Anh Hoài… đã đến dự buổi ra mắt sách và động viên Đặng Thiều Quang. Đặng Thiều Quang thừa nhận, “Săn cá thần” là một sự khác biệt, so với những tác phẩm anh cho ra đời trước đây, như “Bóng giai nhân”, Hoen rỉ”, “Chờ tuyết rơi”… Anh nói, điều mình muốn gửi gắm qua cuốn sách này là những giá trị tốt đẹp của cuộc sống như niềm tin, tình yêu sẽ tồn tại vĩnh cửu. T.L - nhandan.vn *** Tác phẩm mới nhất của Đặng Thiều Quang, là tiểu thuyết ly kỳ, có phần hư ảo nhưng lại mang ý nghĩa hiện thực sâu sắc. Đặng Thiều Quang viết văn từ rất sớm, anh là cây bút nổi tiếng từ thời sinh viên và đã xuất bản nhiều tiểu thuyết như Hoen gỉ (1996), Chờ tuyết rơi (2007), Đảo cát trắng (2008), Bóng giai nhân (2009) cùng các tập truyện ngắn Tôi và D’Artagnan (2007), Phải lòng (2009). Bẵng đi một thời gian không thấy Đặng Thiều Quang cho ra tác phẩm mới, nhiều người quen biết ngỡ nhà văn trẻ ngày nào nay đã chuyển hẳn sang nghề kinh doanh cà phê và giải trí bằng thú câu cá. Đặng Thiều Quang thừa nhận, viết văn với anh cũng cần một cái deadline như làm báo, và nhờ có sự hối thúc của nhiều bạn bè, độc giả anh mới hoàn thành được tiểu thuyết Săn cá thần. Đặng Thiều Quang là tay mê câu cá, anh có biệt danh là "quangcaqua" (tức Quang cá quả, nhờ có tài câu cá quả). Đặng Thiều Quang chia sẻ năm 2009 anh bắt tay vào viết Săn cá thần: "Ban đầu tôi chỉ định viết để cho anh em trong câu lạc bộ câu cá  đọc giải trí. Vì là viết chơi nên không có một sức ép, nội dung không có lớp lang, và cũng không dụng công văn phong, nghệ thuật gì". Nhà báo Phạm Trung Tuyến (báo VOV) đã đề nghị Đặng Thiều Quang viết tiếp truyện và cho đăng từng phần lên báo VOV. Đó là một trong những động lực chính để Đặng Thiều Quang hoàn thành cuốn sách của mình. Săn cá thần là một cuốn sách khác biệt so với những sáng tác trước đây của Đặng Thiều Quang. Nếu như lứa độc giả yêu văn học 8x biết tới Đặng Thiều Quang như một chàng D’Artagnan lãng mạn, thì ở Săn cá thần lại là một cây bút khác hẳn. Tác phẩm chứa đựng những chi tiết hoang đường, kịch tính, đầy chất phiêu lưu, kinh dị.  Truyện mở ra bằng chuyến đi câu của hai gã đàn ông, một người chủ động và một người thụ động, rồi cả hai bị cuốn vào cuộc săn con cá thần trên sông Thiêng ở miền núi phía Bắc. Con cá thần được nhắc tới và miêu tả ngay từ đầu truyện, đó là một con cá to khủng khiếp, nó mới xuất hiện trở lại sau nhiều năm biến mất: "Nó đã nuốt sống hàng chục con chó của dân bản trong vòng một tháng. Thậm chí ngay cả những con bê mon men ra bờ sông uống nước cũng bị nó đớp chân lôi tuột xuống sông. Tóm lại nó giống một con quái vật hơn là một con cá thần". Và hai nhân vật, một thì tự tin mạnh mẽ, quyết câu được con cá như là trong người có máu săn bắn, quyết câu được con cá để chứng tỏ tài năng và sức mạnh, một người thất bại nhút nhát thì câu cá như là một hành động a dua, đi săn cá cho có chuyện và để giết thì giờ. Nhưng rút cục, cả hai đều bị cuốn vào cuộc săn mà càng về sau càng trở nên kỳ quái không thể nào thoát ra được.  Săn cá thần chứa đựng nhiều yếu tố hoang đường, huyền ảo. Ngay từ cái tiêu đề sách đã gợi về một sự thần bí, thế nhưng câu chuyện lại trưng ra một hiện thực sống trần trụi. Từ con cá thần ở một khúc sông hoang vắng, những giấc mơ báo ứng, lão thầy cúng bị cắn cụt tay, con cá khổng lồ trong một khúc sông… đều là những chi tiết huyền ảo, lại được tác giả dựng nên như thật đầy cuốn hút.  Nhưng cái hay nhất mà câu chuyện mang lại không phải là nội dung xuyên suốt, gọn gàng, diễn biến nhanh như một bộ phim Hollywood, cũng không phải những tình tiết huyền bí, kỳ ảo, mà chính là thông điệp về con cá thần mang lại. Con cá thần vừa là con vật cho các nhân vật đi săn, nhưng nó cũng mang tính biểu trưng, như một giá trị thiêng, một biểu tượng về niềm tin mà mỗi con người đều theo đuổi. Trong Săn cá thần, Đặng Thiều Quang dựng nên hai nhân vật mang tính điển hình. Tú khỉ là đại diện cho những người hành động, một kẻ "ăn tục nói phét" bỗ bã, thẳng thẳn nhưng cư xử với bạn bè rất nghĩa hiệp. Còn nhân vật tôi – Đăng cuội - lại là một chân dung hiền lành, tự ti, nhưng sống hướng thiện. Đọc truyện dễ thấy nhân vật Tú khỉ hấp dẫn hơn cả, bởi là một nhân vật gồ ghề, từ cái sự lăn lộn chợ giời, chơi với đủ dân giang hồ mà vẫn nghĩa hiệp với bạn bè. Đặng Thiều Quang cho biết khi anh viết Săn cá thần, bạn bè trong câu lạc bộ câu của anh đã tổ chức hẳn một cuộc thi để xem ai giống nhân vật Tú khỉ hơn cả. Khó tìm ra một người thực giống nhân vật trong truyện, nhưng chính con cá thần lại có một nguyên mẫu hẳn hoi. Tác giả Đặng Thiều Quang cho biết hội câu của anh năm 2009 từng nhận được cuộc điện thoại thông báo về sự xuất hiện của một con cá khổng lồ ở một khúc sống miền núi hoang vu, và câu lạc bộ câu đã cử người đi tiền trạm tìm con cá. "Tới nay chúng tôi vẫn chưa săn được con cá đó, và nó giống như một mối cừu hận của cả câu lạc bộ". Đông đảo nhà văn, độc giả yêu thích Đặng Thiều Quang đã tới chúc mừng nhà văn và đón đọc tác phẩm Săn cá thần. Có mặt trong buổi giao lưu ra mắt sách, nhà văn Võ Thị Xuân Hà phát biểu: "Văn chương Việt đang rất cần những tiểu thuyết đương đại như Săn cá thần". Còn nhà văn Đỗ Bích Thúy thì nhận xét Đặng Thiều Quang đã thay đổi hẳn phong cách với cuốn sách mới nhất này. Chị nói: "Trong trí nhớ của tôi, giọng văn của Quang lãng mạn. Nhưng cuốn sách này lại hấp dẫn, và là một cuốn sách mà những độc giả yếu tim cần cân nhắc trước khi đọc".  Chính Đặng Thiều Quang cũng thừa nhận anh đã thay đổi cách viết. Anh nói: Khi viết, tôi đã đặt ra một mục đích là các nhân vật phải săn con cá thần. Câu chuyện cứ từ cuộc đi săn đó mà triển khai ra. Những kết cấu thay đổi, diễn biến nhanh, có sự bất ngờ... tuy nhiên nhân vật vẫn có những lúc lang thang về tâm trạng.  Nhà báo Phạm Trung Tuyến cùng một số nhà văn có mặt tại buổi ra mắt nhận định Săn cá thần là tác phẩm hay nhất của Đặng Thiều Quang. Còn tác giả vẫn nghi hoặc về nhận định đó: "Năm 2009, tiểu thuyết Bóng giai nhân của tôi cũng được các nhà phê bình đánh giá là tác phẩm tốt nhất của Quang. Vì thế tôi quyết viết cuốn sách này tốt hơn cuốn Bóng giai nhân. Tuy nhiên, nó tốt hay không, tốt đến đâu thì phải chờ độc giả thẩm định".  Hiền Đỗ - vnexpress.net Mời các bạn đón đọc Săn Cá Thần của tác giả Đặng Thiều Quang.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ác Quỷ Nam Kinh
Grey tới Tokyo để tìm kiếm một cuộn phim về cuộc thảm sát khủng khiếp ở Nam Kinh năm 1937. Nhiều người cho rằng đoạn phim đó không hề tồn tại. Người duy nhất có thể giúp cô là một nạn nhân sống sót sau vụ thảm sát. Nhưng người đàn ông luôn đề phòng người lạ này dường như lại không có gì để chia sẻ. Cô đơn và tuyệt vọng trong một thành phố xa lạ, Grey đành chấp nhận làm tiếp viên tại một hộp đêm cao cấp. Chính tại đây, cô đã gặp một ông trùm xã hội đen già, tàn tật. Người ta đồn rằng ông ta vẫn sống khỏe mạnh là nhờ một thần dược bí ẩn. Và từ đó, Grey phát hiện ra những sự kiện khủng khiếp nối liền hiện tại với quá khứ... Ra đời từ những trải nghiệm của Hayder tại châu Á, Ác quỷ Nam Kinh đã được thai nghén từ khi bà còn trẻ, trong một lần tình cờ nhìn thấy bức ảnh một người lính Nhật đang chặt đầu một thường dân Nam Kinh. Một cuốn sách đầy ám ảnh và hồi hộp. “Khi đọc một cuốn tiểu thuyết, hiếm khi người ta phải đưa tay lên bịt chặt miệng để chặn những tiếng thở hổn hển kinh hoàng. Với Ác quỷ Nam Kinh, không thể không tìm cách ngăn những tiếng hổn hển đó bật ra.” - Daily Express *** Năm 1937, thành phố Nam Kinh, Trung Quốc như chìm trong biển lửa địa ngục, và những người đã châm ngòi phóng hỏa thành phố này chẳng ai khác ngoài quân đội Nhật Bản. Suốt khoảng thời gian bị chiếm đóng, khắp Nam Kinh tràn ngập tiếng thét đau thương như những con thú bị xé toạc da thịt trước khi chết. Những gì xảy ra tiếp theo đã vượt quá cả những nỗi sợ hãi khủng khiếp nhất của người dân Trung Quốc khi quân xâm lược điên cuồng tiến hành các vụ tra tấn, cưỡng hiếp và giết người phanh thây trong suốt một tháng trời. Nhận thức rõ được sự việc kinh hoàng ấy, Mo Hayder đã cho ra đời quyển tiểu thuyết Ác quỷ Nam Kinh nhằm thay bà tố cáo tội ác mà chiến tranh gây nên. Lấy bối cảnh những năm 90, người đọc vào vai một nữ sinh viên người Anh được biết đến với cái tên Grey, một cô gái có vấn đề về tâm thần và dành phần lớn thời gian để tìm kiếm bằng chứng về vụ thảm sát ở Nam Kinh năm 1937, thứ cô cho là mục đích sống của mình. Gần như tuyệt vọng khi sự kiện ấy xảy ra ở một đất nước phương đông mà Grey thì lại tìm những thông tin về nó khi cô đang ở Anh. Cuối cùng, dốc hết khả năng của mình để đi tìm Sử Trùng Minh, một vị giáo sư xã hội học đang sống ở Nhật Bản và quan trọng hơn hết, ông ta có thứ mà Grey cần. Thế nhưng vị giáo sư kiên quyết chỉ cho Grey xem thứ bằng chứng ấy nếu như cô tìm được nguyên liệu của một loại thuốc hiếm nằm trong tay băng nhóm Yakuza khét tiếng ở địa phương. Sau những nỗ lực vượt qua khó khăn thử thách, Grey cũng tìm được cơ hội cho cô ấy. Hơn 380 trang sách là những sự kiện liên hoàng khiến cho người đọc khó lòng gấp sách lại mà chưa biết được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Sử dụng lối viết lôi cuốn tài tình của mình, Mo Hayder thúc độc giả càng đọc càng phấn khởi trước vẻ đẹp của đất nước Nhật Bản, càng thấy ớn lạnh trước quá khứ của những con người không được bình thường và càng thấy hãi hùng trước những tội ác mà quân đội Nhật Bản đã mang đến cho người dân Trung Quốc. Hồi hộp là cảm giác khó tránh khỏi Được Nhã Nam xếp vào thể loại Trinh thám – Kinh dị, thế nhưng đây không phải quyển tiểu thuyết trinh thám cổ điển. Yếu tố trinh thám ở việc Grey đi tìm kiếm sự thật và Sử Trùng Minh thì lẩn trốn sự thật ấy. Ác quỷ Nam Kinh không có bóng dáng của ma quỷ, không hù dọa khiến người đọc giật thót, tác phẩm mang đến một sự ớn lạnh đến rùng mình khi đọc những dòng tác giả mô tả cảnh giết chóc của quân đội Nhật Bản. Là nỗi kinh dị ám ảnh người đọc mãi sau khi kết thúc quyển sách, giống cái cách mà Thomas Harris từng làm đối với những tác phẩm của ông. “Khi đọc một cuốn tiểu thuyết, hiếm khi người ta phải đưa tay lên bịt chặt miệng để chặn những tiếng thở hổn hển kinh hoàng. Với Ác quỷ Nam Kinh, không thể không tìm cách ngăn những tiếng hổn hển đó bật ra”. – Trích Daily Express. Mạch truyện từ tốn nhưng logic với các sự kiện liên tục xảy ra khiến người đọc chưa khỏi bất ngờ bởi tình huống trước đó đã phải chứng kiến thêm một sự bất ngờ mới. Không dễ để thấu hiểu, quyển sách không phù hợp với tất cả mọi người, khuyến cáo không nên đọc khi chưa đủ 18 tuổi.  Tác phẩm được Mo Hayder xây dựng bằng một lối viết độc lạ. Dưới góc nhìn của Grey ở thời điểm Tokyo hiện đại, song song đó là lời tự thuật từ những trang nhật ký trốn chạy của Sử Trùng Minh lúc ông ở Nam Kinh vào mùa đông năm 1937. Bạn đọc hãy để ý đến ngày tháng trên những trang nhật ký của Trùng Minh để hình dung rõ hơn diễn biến sự việc.  Không giống với các tác phẩm viết về những vị anh hùng trong thời chiến đã góp công lao đánh đuổi giặc ngoại xâm. Ác quỷ Nam Kinh giúp người đọc biết được rằng cuộc sống của một con người bình thường trong chiến tranh loạn lạc như thế nào, rằng ông bà ta từng sống khổ sở đến nhường nào để thế hệ ta ngày hôm nay được an lành, hạnh phúc. Đó cũng là một trong những điểm đáng giá mà tác phẩm này mang lại.  Những nhân vật tượng trưng cho những mảnh đời trái ngang Khi một tác phẩm được cho là hay, thì nghệ thuật xây dựng nhân vật của tác phẩm ấy có điểm gì đó thú vị, đặc sắc khiến người đọc thích thú hoặc ghét cay ghét đắng nhân vật đó. Ác quỷ Nam Kinh được xây dựng dựa trên các nhân vật mà hầu hết không ai là người tốt, cũng không hoàn toàn là người xấu.  Với hai nhân vật chính là Grey và Sử Trùng Minh: Một cô gái 20 tuổi đã trải qua những câu chuyện khủng khiếp không ai ngờ tới, một vị giáo sư già vác trên vai gánh nặng suốt 50 năm qua. Một người thì đầy vẻ quyết tâm đào bới tìm kiếm sự thật, còn một người thì cố chôn cất sự thật ấy sâu xuống dưới lớp bụi thời gian. Nhưng cả hai người họ lại gặp nhau, cùng giúp đỡ nhau vì những mối liên hệ sâu kín bên trong. “Thiếu hiểu biết không phải là tội ác” Grey vì thiếu hiểu biết mà gây ra sai lầm trong quá khứ. Cũng vì thiếu hiểu biết, cô tưởng rằng mọi người cũng nhận ra sự thật về Nam Kinh giống như mình. Sử Trùng Minh là một người kiêu ngạo nhưng vì thiếu hiểu biết, ông đã đẩy gia đình mình vào một hoàn cảnh khốn cùng, nguy hiểm. Grey là hóa thân cho những con người “điên rồ”, can đảm tìm kiếm sự thật bị lãng quên, bị sai lệch do “lịch sử được viết nên bởi kẻ thắng”. Còn Sử Trùng Minh tượng trưng cho những con người từng trải qua nỗi đau với mong muốn quên đi những gì mình đã từng chứng kiến, mong muốn sửa sai và tìm lại những gì mình đã mất. Những nhân vật khác như Jason, hai cô gái người Nga làm trong hộp đêm, gia đình Yakuza của Fuyuki, … có những tác động không nhỏ đến câu chuyện. Đặc biệt là mụ y tá Ogawa, kẻ sát nhân tàn nhẫn với sở thích tô điểm cho tội ác của mình, làm người đọc không khỏi rùng mình khi chứng kiến những đoạn nhân vật chính và mụ ta đối đầu với nhau. Tất cả những con người ấy đã đem đến một hệ thống nhân vật tương đối hoàn chỉnh cho câu chuyện mang đầy màu sắc u ám, kinh dị như thế này.  Tội ác chiến tranh được vạch trần  Số người chết tại Nam Kinh khi ấy là bao nhiêu? Là mười hay năm nghìn người? Tất cả rất mơ hồ khi thống kê số liệu lúc ấy còn gây nhiều tranh cãi. Người Nhật phủ nhận rằng họ không giết nhiều người đến thế, còn người Trung Quốc thì ngược lại. Thế nhưng ở Nam Kinh khi ấy đã có một cuộc thảm sát thật sự, và tác phẩm này là lời tố cáo tội ác đó.  Mo Hayder đã dành rất nhiều thời gian nghiên cứu về lịch sử, văn hóa Trung Quốc và Nhật Bản để có thể viết nên một quyển tiểu thuyết xuất sắc, lay động trái tim người yêu văn chương trên khắp thế giới. Bà dùng con chữ của chính mình để vạch trần tội ác của quân Nhật cũng như chiến tranh đã gây ra. Một tổn thương rất lớn. Những thông điệp trong tác phẩm này được bà lồng ghép vào rất tài tình khiến cho người đọc dễ nhận ra và trầm trồ thán phục.  Câu chuyện hư cấu mà Hayder viết ra là một sự kiện có thật ngoài đời. Nỗi kinh hoàng ở Nam Kinh năm 1937 với những cột người chết, với những quả đồi thây người, với những người phụ nữ bị hãm hiếp, những nạn nhân bị thiêu cháy, những trẻ em bị giết chóc dã man, tàn nhẫn, … đã tạo ra một làn sóng phẫn nộ của người dân trên khắp thế giới. Tấm bi kịch ấy tưởng chừng bị lãng quên lại được đánh thức và kết quả tốt lành nhất: sự thật phũ phàng cuối cùng cũng được trả lại cho lịch sử. Gấu Mèo *** Mo Hayder là một tác giả người Anh của tội phạm và tiểu thuyết ly kỳ. Cô là tác giả của mười cuốn tiểu thuyết. Tác phẩm đầu tay của cô, Birdman, được xuất bản vào tháng 1 năm 2000 và là một cuốn sách bán chạy quốc tế. Mời các bạn đón đọc Ác Quỷ Nam Kinh của tác giả Mo Hayder.
Bóng Ma Nhà Mệ Hoát - Vũ Bằng
Đời sống tâm linh là phần sâu lắng trong tâm hồn con người, khó mà giải đáp theo khoa học. Đó là sự tiếp cận với một thế giới thiêng liêng, huyền ảo, có phần mơ hồ nhưng lại cụ thể, thậm chí trở nên gần gũi, tạo cho con người có một niềm tin huyền bí nhưng thiết thực trong cảm nghiệm – đi tìm chỗ dựa ở những giá trị đã ổn định trong quá khứ. Con người tìm đến một thế lực linh thiêng để cầu mong được an ủi và phò trợ. Trong đời sống tâm linh của dân tộc Việt Nam, trời, chúa, phật, thần linh, thành hoàng và tổ tiên là những đấng tối cao mà người dân có thể tìm đến. Bóng ma nhà mệ Hoát là những sáng tác mà trong đó, Vũ Bằng thể hiện rõ quan niệm về linh hồn, về con người ở cõi âm. Đó là những truyện được viết theo lối huyền thoại, vừa có yếu tố tâm linh, vừa mang yếu tố hiện thực, mang tính chất bí ẩn khoa học dường như chưa lí giải được và có khi còn được xem là truyện ma quái. Nó là tiếng nói riêng của Vũ Bằng về những điều kỳ bí của thế giới tâm linh. *** Quả tình đến tận lúc bấy giờ tôi mới biết Trần Hữu Lăng là người Nhật .   Giao thiệp với ông ta mười một năm trời, tôi cũng như bao nhiêu bạn bè khác đều yên trí Lăng là người Miên lai các chú, rồi làm ăn giàu có ở Cam Bốt, rồi vì lý do gì đó trở về đây để sống một cuộc đời yên ổn. Chính vì thế điệu bộ hơi ngờ nghệch, cái giọng lơ lớ không ra Tàu không ra Việt của ông không làm cho người nào trong bọn chúng tôi phải lấy làm ngạc nhiên.   Lăng ít nói, ngồi chuyện trò ở chỗ đông người thường thường chỉ cười tán thành, ít khi chống đối ai. Nói cho đúng ai cũng thương ông và công nhận ông là người thật thà. “Mà lại hiền lành tệ!”. Nhưng cũng như hầu hết người hiền lành khác, Lăng có tính cộc. Tôi còn nhớ một hôm ngồi nhậu với nhau ở hàng hiên nhà một người bạn, chỉ vì một câu đùa cợt không đâu, Lăng không tiếc lời chửi rủa một người bạn đã nói rằng y mê gái và định lấy con gái một chủ vựa cá ở Cầu Ông Lãnh.   Lăng trợn mắt la lên:   - Tôi lấy con gái một người bán cá? Không đời nào. Nhất định là anh lầm rồi!   Thấy Lăng đỏ mặt, tía tai, tỏ ra tức giận, người bạn chọc thêm:   - Thôi mà, chỗ anh em thân cả, việc gì mà phải giấu. Chính bố cô ta đã nói thế với bà con họ hàng. Thêm một lẽ nữa, nói ra anh phải chịu, không cãi vào đâu được. Ba Quẫy, tức là bố cô gái, làm gì có tiền để mở vựa cá? Tiền ấy, cả làng biết là của anh ...   Tuyệt nhiên không biết là bạn bè chọc mình trong lúc ngà ngà say rượu để anh em vui vẻ với nhau, Lăng cầm ly rượu ném xuống đất, đứng lên, nhất định không uống nữa.   - Tôi không thể ngồi với một người vu cáo tôi như thế. ... Mời các bạn đón đọc Bóng Ma Nhà Mệ Hoát của tác giả Vũ Bằng.
Tâm Lý Những Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt
Có rất nhiều truyền thuyết lưu truyền về những kẻ sát nhân hàng loạt. Chúng thường có mặt trong hồ sơ của những chuyên gia tâm lý. Những kẻ sát nhân hàng loạt này thường có cùng một kiểu nạn nhân, hoặc cùng một kiểu giết người. Như thể họ thông minh hơn người thường, không thể cưỡng lại ham muốn hay dục vọng giết người. Sự thật không đơn giản như vậy, có rất nhiều kiểu sát nhân hàng loạt. Cuốn sách đưa ra những ví dụ về nhiều kiểu sát nhân hàng loạt. Những kẻ sát nhân hàng loạt sống hai cuộc đời, trốn tránh giữa xã hội và sống cuộc đời ác thú của mình. Tâm Lý Những Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt không chỉ miêu tả lại những tội ác rùng rợn mà còn miêu tả sâu sắc và khách quan những biến đổi tâm lý của những Jack Đồ Tể, Ted Bundy... Cuốn sách được dịch bởi nhóm dịch Tâm Lý Học Tội Phạm. *** Rất nhiều người vẫn cho rằng Jack Đồ Tể_tên sát nhân nổi tiếng ở Luân Đôn_chính là kẻ giết người hàng loạt đầu tiên trên thế giới. Quan niệm sai lầm này xuất phát từ việc điều tra và xâu chuỗi lại một loạt án mạng xảy ra tại thời điểm đó. Năm tội ác được quy cho “Jack bất trị” trong suốt sáu tuần lễ kinh hoàng của hắn ở Whitechapel, Luân Đôn; đây cũng là loạt tội ác liên hoàn đầu tiên diễn ra ở một thành phố lớn một cách quá nổi bật khiến nó thu hút sự chú ý của truyền thông trên toàn thế giới. Tuy nhiên, hãy đặt nó trong một bối cảnh phù hợp, có vậy chúng ta mới nhận thức đúng đắn về sự phổ biến của những tên sát nhân liên hoàn cũng như mức độ đa dạng trong phương thức và động cơ của chúng xuyên suốt chiều dài lịch sử. Một điểm chắc chắn là yếu tố văn hóa có ảnh hưởng nhất định đến biểu hiện của sát nhân liên hoàn, vì vậy việc nghiên cứu bối cảnh xảy ra vụ việc là vô cùng quan trọng. .. Mời các bạn đón đọc Tâm Lý Những Kẻ Sát Nhân Hàng Loạt của tác giả Katherine Ramsland.
3 Đêm Trước Giao Thừa - Ryu Murakami
Được độc giả Việt Nam biết tới qua một số tác phẩm tiêu biểu như 69, Xuyên thấu, Màu xanh trong suốt hay gần đây nhất là Thử vai, cái tên Ryu Murakami đã ngày trở nên quen thuộc và gắn liền với những cuốn sách về đề tài xã hội Nhật đương đại. Chính giọng văn điềm tĩnh, tỉnh táo và có đôi khi còn hơi lãnh đạm nhưng lại thấm đẫm hơi thở cuộc sống đã đưa tên tuổi Ryu Murakami vươn lên tầm cỡ văn đàn thế giới, không hề kém cạnh người đồng nghiệp – đồng hương Haruki Murakami. *** 3 Đêm Trước Giao Thừa: Đằng sau câu chuyện về chuyến hành trình 3 đêm trước giao thừa qua các chốn ăn chơi quanh Kabukicho của hai nhân vật chính: Kenji, chàng thanh niên người Nhật vừa bước sang tuổi 20, hướng dẫn viên và Frank, ông khách ngoại quốc có khuôn mặt kỳ dị, một kẻ giết người máu lạnh... là hình ảnh đa diện của xã hội Nhật Bản và ý nghĩa của những điều thức tỉnh con người... Cuối cùng Frank đã đưa cho Kenji cả "cánh của con thiên nga". Có vẻ như cái mà ông ta nhận được không đơn giản hòa tan vào văn hóa Nhật Bản, thế giới của xúp Miso một cách dễ dàng. Và còn rất nhiều điều đang bỏ ngỏ... *** Tên tớ là Kenji. Tên tôi là Kenji. Tôi là Kenji. Mình là Kenji. Tôi tự hỏi sao trong tiếng Nhật lại có nhiều cách nói như thế làm gì? Tôi đã quyết định nói với ông khách người Mỹ bằng câu tiếng Anh: "My name is Kenji". Người khách Mỹ đó đã nhìn tôi rất vui vẻ và nhắc lại tên tôi một cách thích thú. Sau đó tôi cũng đã bắt tay người khách du lịch đến từ Mỹ có vóc dáng hơi mập ấy. Ông ta ở khách sạn nằm ngay gần nhà ga Seibu-Shinjuku đạt tiêu chuẩn giữa hai sao và ba sao. Đó là lần đầu tiên tôi gặp Frank. Sau này tôi nhớ mãi không quên. Tôi vừa tròn hai mươi tuổi nên trình độ tiếng Anh chưa thể coi là thành thạo nhưng cũng đủ để có thể làm hướng dẫn viên du lịch. Với lại, làm hướng dẫn viên du lịch fuzoku (nơi mua bán dâm) nên cũng không cần tiếng Anh phải siêu sao cho lắm. Từ sau đại dịch AIDS, ở các fuzoku, gaijin (người mua dâm) không được chào đón, hay nói một cách khác nặng nề hơn là tẩy chay. Tuy vậy, người nước ngoài đến với mục đích du lịch hay vui chơi lành mạnh vẫn rất đông. Tôi thường giới thiệu cho họ địa chỉ hộp đêm, phòng mát xa, quán bar SM có độ an toàn cao. Và mỗi lần như vậy tôi lại kiếm được chút ít. Tôi không trực tiếp đi làm thuê cho một ai mà cũng không có cả văn phòng riêng, thực ra là tôi chỉ đăng những mẩu tin “tự-quảng-cáo" trên các tạp chí du lịch dành cho người nước ngoài. Chỉ thế thôi mà tôi cũng đã có thể vừa trả được tiền thuê một căn hộ nhỏ ở quận Meguro, vừa dẫn được bạn gái đi ăn thịt nướng, hay mua những bản nhạc tôi thích, những cuốn sách tôi mê. Mẹ tôi, hiện đang làm việc tại một cửa hàng bán âu phục ở tỉnh Shizuoka, vẫn cứ tưởng rằng tôi đang học dự bị ở một trường nào đó. Bà đã phải một thân một mình nuôi tôi kể từ khi bố tôi mất, hồi đó tôi đang học lớp Sáu. Mấy đứa bạn tôi thường cãi lại hay thậm chí còn đánh cả mẹ chúng nhưng tôi thì không bao giờ. Tôi biết bà rất buồn khi tôi không có ý định vào đại học. Tôi không đủ khả năng học để tìm được việc liên quan tới khoa học hay toán học, còn nếu học văn không thi ra trường thì đi làm những việc đơn thuần là làm công ăn lương tẻ nhạt. Không biết có thực hiện được hay không nhưng tôi vẫn muốn kiếm thật nhiều tiền để có thể sang Mỹ. "Văn phòng của Kenji phải không? Tôi là Frank đến từ Mỹ." Ngày 29 tháng 12 năm ngoái, lúc đã rất khuya, tôi nhận được một cú điện thoại với câu giới thiệu đó. Khi ấy, tôi đang đọc tờ báo có đăng tin một nữ sinh cấp III bị sát hại. Chân và tay của cô gái bị cắt rời, rồi bị vứt vào một bãi rác ở Kabukicho ... Mời các bạn đón đọc 3 Đêm Trước Giao Thừa của tác giả Ryu Murakami.