Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Dì Ghẻ

Dì ghẻ" là một danh từ cực kì có tính đánh sâu vào mỗi khi nhắc đến. Ai ai cũng sẽ xuất hiện cảm giác chán ghét khi nhắc đến từ này. "Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng". Mọi người ngầm hiểu điều đó, mặc dù không thích nhưng thật sự chẳng mấy ai có thể nói nên lời chê trách. Cái khó, cái khổ của người làm dì ghẻ cũng không phải ai cũng hiểu...  Cuộc sống gia đình của hai đứa trẻ phải ở với mẹ kế sẽ được câu chuyện khắc hoạ lại, đồng thời còn mang đến những trải nghiệm cuộc sống chân thật nhất, những tâm tính, phản ứng, đậm chất tâm lý xã hội, cho nên không tránh khỏi những tình tiết có hơi hướng bạo lực và kích thích. Hi vọng Dì Ghẻ sẽ mang lại cho bạn đọc một cảm nhận chân thực nhất về xã hội. *** Ba ngày hôm sau, Nam lúc này đã tỉnh lại. Ký ức kinh hoàng ngày hôm đó vẫn in sâu vào trong đầu của nó. Lúc mở mắt ra nó đã giật mình hoảng sợ bởi không biết mình đang ở đâu. Khi ấy chú Đại phải lập tức trấn an Nam, đến nay sau mấy ngày Nam phần nào cũng đã ổn định trở lại. Mấy ngày qua nó im lặng không nói gì, cho ăn là ăn, ăn xong lại quay mặt vào tường không muốn nói chuyện với ai cả. Đột nhiên hôm nay nó nhìn chú Đại hỏi một câu khiến chú Đại bất ngờ: - - Bố cháu đâu rồi ạ…? Câu hỏi khiến chú Đại lúng túng, nhưng có vẻ như Nam nó khác với những đứa trẻ khác. Trong khi chú Đại chưa biết trả lời ra sao nó đã nói tiếp: - - Có phải bố cháu chết rồi không..? Một lời nói lạnh lùng phát ra từ miệng một đứa trẻ 16 tuổi với anh mắt nhìn thẳng vào mặt người đối diện khiến chú Đại rùng mình. Chú Đại chỉ biết gật đầu: - - Đúng vậy….Chú...chú...xin…. Nam lặng người một hồi rồi nó ngẩng mặt lên hỏi tiếp, lúc này mắt nó đã rưng rưng nhưng không có giọt lệ nào chảy ra cả: - - Vậy….vậy còn em gái cháu…? Chú Đại nhìn Nam nói: - - Bé Hạnh vẫn an toàn, hiện nó đang ở với cô Thúy, biết cháu sẽ lo cho em nên chú có nhắn cô Thúy chiều nay sẽ đưa Hạnh đến. Còn chuyện bố cháu, thật sự chú xin lỗi….Nhưng cháu đừng lo, chú sẽ thay bố nuôi…. Nam nhìn chú Đại ngắt lời: - - Cháu biết, cháu biết bố cháu vì sao mà chết…..Cháu cũng nhìn thấy bố cháu lúc đó...Chú không có lỗi…. Có vẻ như lúc này đã quá sức chịu đựng đối với một thằng nhóc, hoặc có thể sau khi biết em gái vẫn an toàn thì nó mới được giải tỏa. Chú Đại nhìn nó chảy nước mắt, chú Đại nói: - - Không phải kìm nén nữa, chú hiểu cảm giác của cháu bây giờ như thế nào….Bởi những ngày qua chú cũng thế….Cứ khóc đi, khóc to vào…. Lập tức Nam ngồi trên giường òa khóc, nó khóc nức nở, nó khóc to như chưa bao giờ nó phải chịu một nỗi đau lớn như vậy. Đây là lần thứ hai nó trải qua cảm giác này từ ngày ông ngoại mất. Không, nỗi đau này có gì đó khác hẳn, nỗi đau này còn đau hơn nỗi đau nó mất đi ông ngoại nhiều lần…...Bởi vì nó biết bố nó vì cứu nó mà chết. Chú Đại ôm nó vào lòng rồi cũng ứa nước mắt, chú Đại cố gắng an ủi: - - Không sao, không sao…..Bố cháu nói đây là điều bố cháu có thể làm được duy nhất cho cháu. Bố cháu cảm thấy hạnh phúc khi cháu còn sống….Cháu phải trân trọng điều này. Sau này tất cả sẽ ổn thôi….Còn chú ở đây hai đứa sẽ không phải lo gì cả. Chú sẽ thay bố mẹ chăm sóc cho hai đứa. Nước mắt giàn dụa, nỗi đau mất đi người thân nó thực sự khiến con người ta trở nên yếu đuối. Nhưng khi con người rơi vào hoàn cảnh ấy thì lại càng phải mạnh mẽ. Đầu giờ chiều, Nam đột nhiên thao hết băng trên người ra. Chú Đại thấy thế định ngăn lại thì nó nói: - - Mấy chỗ này có bị sao nữa đâu, chỉ có….. Nhìn xuống ngón tay út nó thoáng buồn, nhưng rối nó nói tiếp: - - Chẳng phái chú bảo lát nữa cô giáo sẽ đưa em cháu vào đây sao...Cháu không thể để nó lo lắng khi nhìn cháu toàn thân băng bó thế này được. Nhìn chú Đại nó hỏi: - - Vậy bà ngoại có biết chuyện của cháu, với bố cháu không ạ..? Chú Đại lắc đầu: - - Không ai biết cả, có chăng chỉ có bác Dung….Nhưng chú cũng nói với bác Dung rồi….Chú sợ bà ngoại sẽ lo lắng, bà vẫn nghĩ hai anh em cháu lên bệnh viện thăm bố. Nam vội đáp: - - Đúng rồi chú đừng nói cho bà cháu biết, bà mà biết là chết đấy. Chú cứ bảo mọi người cháu bị tai nạn là được. Nam khiến chú Đại đi hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác, một thằng nhóc vừa phải trải qua nhiều chuyện kinh hoàng như thế vậy tại sao nó lại có thể bản lĩnh đến vậy. Dường như nó chỉ biết lo cho người khác, đột nhiên chú Đại lại thấy hình ảnh ông Tuấn ở trong Nam ngay lúc này. Nó giống hệt bố nó, cũng chỉ biết lo lắng cho anh em mà quên đi bản thân mình phải hứng chịu những gì. Chú Đại bỗng mỉm cười: - - Được, vậy coi như đây là bí mật của chú cháu mình. Nam gật đầu đồng ý, chiều hôm ấy cô Thúy dẫn bé Hạnh vào bệnh viện thăm Nam, không chỉ có cô Thúy và Hạnh, cả cô bạn gái thân nhất của Nam là Trang cũng đến. Nam mặt vẫn còn hơi bầm, cơ thể vẫn hơi đau nhưng nó cố tỏ ra bình thường khi bé Hạnh vừa mở cửa phòng ra đã lao vào anh như hai anh em lâu ngày không găp: - - Anh Nam …..anh Nam ơi…...Sao anh không đến đón em…? Cú ôm từ con bé khá mạnh khiến Nam cảm thấy đau nhói nhưng nó cười tươi rồi gõ nhẹ vào đầu em nói: - - Không thấy anh bị ốm đây à…? Đồ ngốc này…. Cô Thúy nhìn chú Đại hỏi: - - Mấy hôm nay Nam không đi học, suýt chút nữa là tôi phải ra nhà thông báo rồi ấy. May cho anh là gọi điện kịp thời…. Chú Đại khẽ cười: - - Cảm ơn cô, tôi không muốn bà ngoại của hai đứa lo lắng….Hiện giờ bà nghĩ cả hai đứa vẫn đang đi với tôi. Làm phiền cô giáo rồi….Cảm ơn cô mấy ngày vừa qua, con bé không làm phiền cô chứ…? Cô Thúy nói: - - Nó dễ thương lắm, lại ngoan nữa….Nhưng hay hỏi anh, tôi cứ phải nịnh là anh Nam đi học thêm sắp về nó mới chịu. Có con bé ở cùng mấy ngày qua tôi lại thấy thoải mái. Mà anh bảo Nam vào viện vì lý do gì vậy..? Chú Đại ấp úng vì không biết nói dối thế nào trước phụ nữ, Nam tinh ý bèn nói: - - Dạ thưa cô, mấy hôm trước em bị tai nạn…..Cô nhìn xem, giờ em bị mất một ngón tay út rồi...Hì hì. Vừa nói Nam vừa giơ tay lên khoe để cứu chú Đại, cô Thúy với Trang tròn mắt ra nhìn. Trang xót xa vội cầm tay Nam hỏi: - - Có đau không..? Mà sao lại mất cả một ngón tay….. Vừa nói cô bé vừa trực khóc, bé Hạnh cũng cầm tay anh nhìn nhìn, nó thổi thổi như cách bà ngoại hay làm mỗi khi nó bị thương ở đâu đó. Nam mỉm cười: - - Giờ hết đau rồi, tai nạn mà…..Cũng may mà có chú Đại đưa đi kịp thời. Tuy còn vài chuyện chưa rõ, còn những nghi ngờ muốn hỏi nhưng cô Thúy thấy hai chú cháu dường như cũng không muốn nói thêm nên cô Thúy chỉ trách: - - Bị như thế này mà vẫn còn cười được thì cô chịu em rồi. Nam nhìn chú Đại nói: - - Cháu có thể ra viện được rồi chú ạ….Ở đây chán lắm, để cháu đưa em về bà ngoại. Chú Đại hơi lưỡng lự, tuy nhiên về cơ bản Nam cũng không bị thương nặng. Hơn nữa cũng đã 4 ngày trôi qua, nếu không đưa hai anh em về bà ngoại sẽ lo lắng. Bằng chứng là ngày hôm qua bác Dung đã gọi điện cho chú Đại hỏi han rồi. Chú Đại cũng muốn nhanh chóng làm đám tang cho ông Tuấn, khi mà mọi chuyện vừa trôi qua còn quá nhiều việc phải lo thì xác ông Tuấn lúc này đang được bảo quản trong kho lạnh của một lưu giữ tử thi. Mấy hôm nay nghe ngóng thông tin thì dường như phía công an cũng chưa hoặc không phát hiện được gì cả. Suy cho cùng tất cả những kẻ có liên quan đều đã chết banh xác sau vụ nổ. Chú Đại cũng cần phải tổ chức tang lễ cho anh của mình. Vậy là chú Đại đồng ý, Nam được xuất viện, hai anh em được chú Đại chở về nhà bà ngoại, trên xe Nam khẽ hỏi: - - Liệu sau này….? Chú Đại đáp: - - Đừng lo, mọi chuyện xong hết rồi…..Cái chính là mọi người sẽ chấp nhận chuyện này thế nào thôi. Nam im lặng. nó nhìn bé Hạnh, con bé vẫn chưa biết rằng bố nó đã chết. Đột nhiên Nam nhớ tới mụ Hường: - - Vậy còn, bà Dì Ghẻ thì sao ạ…? Chú Đại im lặng một lát rồi đáp: - - Bà ấy trốn rồi, sẽ không bao giờ quay lại nữa đâu. Chú Đại và Nam không còn cách nào khác ngoài chuyện nói dối bà ngoại, bà ngoại chỉ biết Nam bị tai nạn nhẹ, nhưng đau xót nhất vẫn là ngón tay út của Nam. Ba ngày tiếp theo chú Đại đến thông báo cho bà ngoại việc ông Tuấn mất, lý do đó là vết thương lần trước tái phát, rách ra không qua khỏi. Bà ngoại nhìn hai đứa cháu buồn bã bởi từ nay thì cả hai đứa đã thật sự trở thành trẻ mồ côi. Đám tang ông Tuấn được tổ chức long trọng, ngày hôm đó tất cả những anh em của ông Tuấn đều mặc đồ đen xếp hàng ngay ngắn để tưởng nhớ người đàn anh đáng kính lần cuối cùng. Nam cả ngày hôm đó không khóc, bởi nó đã khóc quá nhiều trước đó rồi. Từ những bà cô bên đằng nội đến những người bạn của mụ Hường trước đây không có cảm tình với anh em nó đều nói nó là thằng nhóc máu lạnh. Bé Hạnh lại một lần nữa kéo tay anh hỏi: - - Bố đi đâu rồi hả anh..? Nam nắm tay em mỉm cười rồi khẽ đáp: - - Bố hôm nay đi gặp ông ngoại rồi em ạ…. Bé Hạnh hỏi tiếp: - - Vậy bao giờ bố về…? Câu hỏi của Hạnh khiến mắt Nam ướt đẫm, nhưng nó hít một hơi dài thật sâu rồi trả lời em gái: - - Khi nào em lớn bố sẽ về…… Cô Thúy cũng có mặt trong đám tang, nhìn những người đến dự, nhìn anh em xã hội của ông Tuấn đến viếng, nhìn chú Đại, cô chợt nhớ đến cái hôm chú Đại chở Hạnh đến nhà cô gửi, rồi nhớ đến hôm Nam ở trong bệnh viện….Cả vụ nổ gây xôn xao dư luận những ngày qua. Cô Thúy biết mọi chuyện không như lời chú Đại nói….Vẫn như vậy, cuộc sống của chú Đại vẫn là một ẩn số lớn đối với cô giáo. Cũng từ sau hôm đó, chú Đại không liên lạc gì với cô nữa. Ngay lúc này đây tuy đứng cách nhau chỉ tầm vài mét nhưng khoảng cách giữa hai người chưa bao giờ lại xa đến thế. Cái thế giới mà cả hai đang sống dường như khác nhau một cách đối nghịch, sau khi làm lễ thắp nhang cho bố Nam, cô Thúy quay mặt đi ngang qua chú Đại lúc này đang đứng cạnh linh cữu đáp lễ mọi người. Mặt đối mặt nhưng dường như ánh mắt của họ không hề chạm nhau. Có lẽ cả hai đều hiểu: Cuộc sống của người này sẽ tốt hơn khi không có người kia. Sau tất cả mọi chuyện, cái mà hai người giữ lại cho nhau chỉ là hai bức thư không có lời đáp. Mỗi người mang một cung bậc cảm xúc khác nhau, đứng bên này Nam cũng nhận ra điều không bình thường giữa hai người lớn. Nó nói với chú Đại: - - Chú có biết khi cháu kể chú thích cô giáo bố cháu vui thế nào không..? Chú Đại quay sang nhìn Nam rồi gật đầu đáp: - - Thằng quỷ….Sao mày dám kể … Nam hướng mắt nhìn theo cô Thúy, chú Đại khẽ nói: - - Long, đứng đây thay anh...Anh phải đi có chút việc. Anh không để anh Tuấn phải thất vọng được. Long gật đầu, đúng là một tình huống trớ trêu chỉ có thể xảy ra bởi những con người không bình thường. Nhưng đâu có sao, bởi nếu bỏ qua cơ hội thì đó mới là điều đáng tiếc. Mọi người đều nói sai thì sửa nhưng trong cuộc sống có những sai lầm khi bạn nhận ra và muốn sửa sai thì đã không còn cơ hội. Có những thứ thiêng liêng xung quanh mà bạn chưa từng trân trọng để rồi khi mất đi bạn mới khóc thì đã quá muộn, Nước mắt hay lời xin lỗi không thể giúp bạn lấy lại bất cứ một thứ gì cả, nó chỉ khiến bạn cảm thấy đau đớn hơn mà thôi. Thay vì khóc lóc, đau buồn hãy sống làm sao cho bản thân cảm thấy sự tồn tại của mình có ý nghĩa. Vài tháng sau, theo như kế hoạch từ trước, chú Đại xin phép đón bé Hạnh lên Hà Nội để chăm sóc. Chú muốn đón cả ba bà cháu đi nhưng Nam và bà ngoại muốn ở lại để còn hương khói cho ông ngoại. Bản thân Nam cũng bị bà ngoại “ đuổi “ vì lo cho tương lai của cháu nhưng nó nhất quyết không chịu. Nó nói để bé Hạnh ở với chú Đại còn nó sẽ ở đây chăm sóc bà ngoại. Chú Đại dặn nó phải canh chừng cô Thúy giúp chú. Lần này nó không buồn khi phải xa em gái nữa, bởi sau tất cả nó biết chú Đại sẽ chăm sóc bé Hạnh rất tốt. Con bé sẽ được vui vẻ, chỉ một thời gian ngắn mà Nam đã thay đổi rất nhiều, sau đám tang của bố, Nam chững chạc hơn, ra dáng đàn ông mặc dù năm nay nó chỉ bước qua tuổi 17. Một ngày được nghỉ, Nam chở Trang ra thăm mộ của bố. Khi nó đến đã thấy một người đàn ông ăn mặc lôi thôi, đội cái mũ rộng vành đứng trước mộ bố nó, trên tay cầm một bó hoa trắng đặt xuống dưới mộ. Nam tiến lại gần thì lập tức người đó quay lại. Nam lễ phép: - - Cháu chào chú….Chú là bạn của bố cháu phải không ạ…? Người này không trả lời, khẽ lấy tay kéo cái mũ xuống hắn đi qua Nam. Nam có cảm giác dường như đã thấy người này ở đâu rồi, khuôn mặt đen xì, dáng người, dáng đi hình như Nam đã nhìn thấy ở đâu. Nhưng có một điều khiến nãy giờ Nam thấy lạnh cứng người đó là vừa rồi chỉ nhìn qua ánh mắt sắc lẹm, lạnh lùng của người đó Nam thấy như bị áp đảo. Nơi ngón tay út bị cắn bỗng nhiên có cảm giác nhói mặc dù vết thương đã lành từ lâu. Trang thấy bạn đứng yên bèn đi lại lay người hỏi: - - Cậu làm sao đấy..? Người kia là người quen à..? Nam ấp úng: - - Ơ...ơ….không sao….Tớ cũng không rõ, chắc là bạn của bố. Hai bạn trẻ đặt hoa, nhổ cỏ xung quanh mộ. Đứng ở một góc khuất kẻ đội mũ rộng vành kia vẫn đang quan sát hai đứa, hắn sụp hẳn cái mũ xuống rồi quay đi, miệng khẽ nói: - - Đại ca, thằng bé quả thật rất giống anh…...Vậy là em lại phải sống thêm một khoảng thời gian nữa rồi. - ------Kết Thúc------- Cảm ơn các bạn đã theo dõi bộ truyện dài nhất của mình cho tới thời điểm hiện tại. Có thể kết không hay, không được như mong muốn của mọi người nhưng một lần nữa cảm ơn tất cả đã ủng hộ mình cho đến lúc này. Hẹn gặp lại các bạn trong những bộ truyện khác. Thanks All My Friends Mời các bạn đón đọc Dì Ghẻ của tác giả Trường Lê.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Anh Chàng Ngu Ngơ Và Cô Nàng Rắc Rối
Tên eBook: Anh chàng ngu ngơ và Cô nàng rắc rối (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Caprice Crain   Thể loại: Tiểu thuyết, Hài hước, Lãng mạn, Văn học phương Tây Người dịch: Đại Mộc   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 444   Ngày xuất bản: 06/05/2014   Giá bìa: 99.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Thời Đại   Chụp pic: sundaefruit   Type tuyetnguyen12: 1-19 Tm4ever: 20-32 undead_nd: 33-43 hoahanhanh: 44-hết   Beta: sagelc91   Tạo prc: Dâu Lê   Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu Heaven không giống nhiều cô gái khác. Cô sống trong thế giới quan của riêng mình, với những suy tư ngộ nghĩnh, lạ lùng đến kinh ngạc. Bị ám ảnh bởi Kurt Cobain, chàng nhạc sĩ tài năng đã tự sát ở tuổi 27, Heaven quyết định rằng mình cần phải kết hôn trước khi tròn 27 tuổi để thoát khỏi số phận ảm đạm tương tự. Vận xui của cô nàng có vẻ đã bắt đầu: cô bị mất công việc PR ở một công ty nổi tiếng. Công việc phục vụ bàn tại một khách sạn khiến cô choáng váng với nhiều thực tế phũ phàng - tới mức đã có cái nhìn hoàn toàn khác với những người phục vụ mỗi khi đi ăn. Và ngay cả một công việc tạm bợ như thế cũng không kéo dài được lâu. Cô tiếp tục bị đuổi việc. Cô cần phải kết hôn! Thế nhưng, tìm đâu ra một anh chàng phù hợp đây? Brady là một anh chàng bế tắc vì bị bạn gái rũ bỏ và cướp luôn cả căn hộ đang sống. Chuyển đến nơi ở mới, anh chàng bắt tay vào theo đuổi ước muốn tha thiết từ bé: Được trở nên giàu có, nổi tiếng nhờ phát minh ra những sản phẩm thú vị. Không chỉ có thế, Brady phát hiện ra một nhóm nhạc trẻ đầy tiềm năng. Anh muốn ký hợp đồng với chúng, nhưng mọi thứ đâu có dễ dàng đến thế. Gã kình địch từ một công ty sản xuất giàu có cũng muốn ký hợp đồng với bọn trẻ này! Liệu món Sữa Quế kỳ quặc có giúp Brady tiếp cận được vị CEO của Starbucks? Liệu anh chàng có giành được quyền ký hợp đồng với ba đứa trẻ chơi nhạc vô cùng triển vọng kia? Liệu chuỗi ngày rắc rối của anh chàng có chịu kết thúc? Cũng có thể lắm chứ, khi căn hộ mới mà Brady dọn tới, hoá ra, lại ở đối diện căn hộ của Heaven... Và rồi những lá thư gửi nhầm địa chỉ, chú chó Strummer, ban nhạc Superhero, cùng hành loạt tình thế dở khóc dở cười đã mang hai con người này xích lại gần nhau hơn. Tuy nhiên sự xuất hiện của Darren Rosenthal – bạn trai cũ xủa Heaven đồng thời là kẻ thù không độ trời chung với Brady – đã làm đảo lộn tất cả. Hãy cùng bước vào thế giới của cặp đôi đầy thú vị này để trải nghiệm những câu chuyện hài hước, và cảm nhận cuộc sống bằng con mắt lạc quan, yêu đời hơn bạn nhé!   Tác giả: Caprice Crain sinh ngày 1 tháng 11 năm 1970 tại California. Bà là tiểu thuyết gia đồng thời cũng là nhà viết kịch và sản xuất phim nổi tiếng nước Mỹ. Các tác phẩm của bà là khúc ca về cuộc sống muôn hình vạn trạng, đầy thách thức nhưng cũng không kém phần lãng mạn. Ẩn chứa đằng sau ý văn hài hước là lời nhắc nhở chúng ta về con đường chinh phục tình yêu và thành công, để có thể sống một cuộc đời thật sự ý nghĩa. Cuốn tiểu thuyết đầu tay, Anh chàng ngu ngơ và cô nàng rắc rối xuất bản năm 2006, đã giúp bà trở nên quen thuộc với mọi độc giả khi hai năm liền lọt vào top những cuốn tiểu thuyết ăn khách do tạp chí Romatic Times bình chọn. “ Đầu óc Heaven, giống như một cái hầm bí mật mà một ngày nào đó, khoa học sẽ phát hiện ra hoặc cũng có thể không bao giờ tìm thấy. Tôi nghĩ thế càng hay. Giống như khi tôi rất thích một ban nhạc, nhưng chẳng ai biết đến họ. Tôi muốn những người tôi thích được nghe họ, nhưng khi cả thế giới đều nhào vào cuộc chơi, thì tôi rất bực. Vì tôi tìm thấy ban nhạc trước tiên mà. Tất nhiên trừ khi đó là một trong các ban nhạc của tôi, khi đó cả thế giới cứ thoải mái mà nhảy vào. Ngoại trừ Heaven… tôi mong là không có một ai khác nhảy vào chộp cô nàng”. Mời các bạn đón đọc Anh chàng ngu ngơ và Cô nàng rắc rối của tác giả Caprice Crain.
Công Tước của riêng em
Tên eBook: Công tước của riêng em (full prc, pdf, epub)   Tác giả: Eloisa James Thể loại: Cổ đại, Tiểu thuyết, Lãng mạn, Văn học phương Tây   Dịch giả: Mai Trang   Kích thước: 14.5 x 20.5 cm   Số trang: 540   Ngày xuất bản: 29 - 4 – 2014   Giá bìa: 119.000 ₫   Công ty phát hành: Bách Việt   Nhà xuất bản: NXB Văn Học   Nguồn sách: tititidi   Chụp pic: kararoxbee   Type phamsam98: 1-7  darknessflower98: 8-13  nguyenkienphuc: 14-19  huyentsai: 20-26  NalyLe: 27-hết   Beta: kimkhanh3597   Tạo prc: Dâu Lê Nguồn: luv-ebook.com   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com   Giới thiệu “Anh muốn trở thành tất cả những gì em mong đợi. Nếu em không muốn một công tước thì anh sẽ không làm công tước nữa.” Là công tước thì phải chọn vợ một cách khôn ngoan... Leopold Dautry, công tước Villiers khét tiếng phóng đãng, phải cưới gấp và phải cưới một đám cao quý - nhưng những lựa chọn của anh thì…, trời đất, khá ít ỏi. Con gái của công tước Montague, Eleanor, một cô gái xinh đẹp và thông minh. Nhưng chính cô lại tự vùi mình trong một dáng hình “lạc điệu”, lỗi mốt và quá già so với bản thân kể từ sau khi thất bại trong cuộc tình mà cô đã yêu bằng tất cả trái tim. Sau thất bại của trái tim, với một lần “lỡ miệng”, cả giới quý tộc Luân Đôn đều biết tiểu thư Eleanor sẽ không cưới một ai có địa vị thấp hơn một công tước và… Cho đến tận bốn năm sau, công tước Villiers xuất hiện. Anh cần một người mẹ cho những đứa con hoang của mình, còn cô cần một người chồng là công tước. Họ bắt đầu có một giao ước… Giằng xé giữa lý trí và đam mê, giữa trí tuệ và óc tưởng tượng, sự hấp dẫn ẩn giấu trong Eleanor dần dần khiến Villiers nhận ra mình sắp sửa phá vỡ mọi giao ước. Nhưng phải đến sau khi anh có mặt trong một vụ thách đấu mà một trong hai bên sẽ phải chết, đấu tranh vì danh dự của người phụ nữ anh yêu, thì rốt cục Villiers mới nhận ra rằng điều nguy hiểm nhất có thể không phải ở trong khu vực thách đấu... Mà ở trong phòng ngủ. Và con tim.  Vốn là một công tước thuộc dòng dõi quý tộc ở London, ngài Villiers chẳng thể nào chấp nhận cưới một người không có địa vị cao quý. Bởi vậy, khi bắt buộc phải cưới gấp, chàng mới nhận ra rằng những đám mà anh có thể lựa chọn là khá...hiếm. Nàng là con gái của công tước Montague, xinh đẹp, thông minh, nhưng sau thất bại trong cuộc tình đầu tiên, nàng tự giấu mình trong dáng hình "lạc điệu", lỗi mốt và quá già so với bản thân. Cùng với tuyên ngôn "Chỉ lấy ai có địa vị là công tước" nàng đã tự ghi tên mình vào danh sách ế chồng. Bốn năm sau, công tước Villiers xuất hiện, anh cần một người mẹ cho những đứa con hoang của mình, còn cô cần một người chồng là công tước. Và giữa họ hình thành một giao ước.   “Eleanor chưa từng gặp công tước Villiers, nhưng cô không nghi ngờ gì là lúc này mình đang đối mặt với anh ta. Anh ta giống hệt như mô tả, với quai hàm và gò má vừa hung tàn vừa đẹp đẽ… Nếu Gideon trông giống hoàng tử trong truyện cổ tích thì Villiers sẽ là gã bất lương mệt mỏi, cay độc tìm cách chiếm ngai vàng.” Cô liếc sang bên. Anh đang cầm một cái túi bằng cotton, hẳn là chứa đầy vụn bánh mỳ. Việc đó tương đối thú vị. Anh Ormston, Leopold Dautry, hay công tước Villiers, có vẻ không giống mẫu đàn ông thường mang theo bánh mỳ mà cô hình dung. Họ ngồi xuống cạnh nhau và ném bánh mỳ cho bầy thiên nga trong im lặng hoàn toàn. Có bảy con cả thảy, gồm một cặp cha mẹ và năm con thiên nga nhỏ. Cặp cha mẹ chúi cái cổ dài xuống, đẩy đàn con ra để nuốt bánh mỳ. “Vậy vì sao anh lại giả trang thành Ormston?”, một lúc sau cô hỏi. “Đó không chỉ là giả trang. Anh muốn trở thành tất cả những gì em mong đợi. Nếu em không muốn một công tước thì anh sẽ không làm công tước nữa.”  Tác giả Eloisa James tên thật là Mary Bly, sinh năm 1962 tại Minnesota, Hoa Kỳ, là con gái của nhà thơ Robert Bly và nhà văn Garol Bly. Các tác phẩm của bà được dịch ra chín thứ tiếng, đặc biệt được yêu thích tại Hà Lan và Tây Ban Nha, cũng như thường xuyên lọt vào danh sách các cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất do tạp chí New York Times và USAToday bình chọn. Mời các bạn đón đọc Công tước của riêng em của tác giả Eloisa James.
Người Thứ Mười
Tên eBook: Người thứ mười (full prc, pdf, epub) Tác giả: Graham Greene Thể loại: Tâm lý xã hội, Tiểu thuyết, Văn học Anh Nguyên tác: The Tenth Man Nhà xuất bản: Đồng Nai Năm xuất bản: 11/1988 Số trang: 127 Khổ: 13 x 19 cm Đánh máy: Nguyễn Phương Thảo, Nguyễn Thị Phương, Thanh Tuyền  Kiểm tra: Quang Vinh Tạo prc: Thảo Đoàn Nguồn: BookaholicClub.com Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu: Graham Henry Greene (2 tháng 10, 1904 – 3 tháng 4, 1991) là tiểu thuyết gia người Anh. Ông sinh tại Berkhamsted, Hertfordshire, Anh quốc, là con của một hiệu trưởng, và theo học Đại học Oxford. Ông làm việc cho tờ báo London Times trong giai đoạn 1926-1929 rồi hành nghề ký giả tự do. Năm 1935, ông nhận chân điểm phim cho tờ Spectator, và đến in 1940 nhận chân chủ bút văn học. Trong thời gian 1942-1943, ông phục vụ Bộ Ngoại giao Anh ở miền đông châu Phi. Sau Thế chiến thứ Hai (1939-1945), ông đi đến nhiều nơi. Graham Greene khởi đầu sự nghiệp văn chương với những sách thuộc loại "giải trí" vì thuộc thể loại hành động, như truyện gián điệp. Dần dà, ông mới chuyển qua thể loại "tiểu thuyết," nổi tiếng nhất là The quiet American (Người Mỹ trầm lặng - 1955), gần đây được dựng thành phim hợp tác với điện ảnh Việt Nam. Ông cũng viết một kịch bản dành riêng cho phim truyện, và một số tác phẩm cho trẻ em. Graham Greene có xu hướng viết về những đấu tranh tâm linh trong một thế giới đang mục rữa. Tác phẩm của ông có đặc tính đi vào chi tiết sống động, và lấy bối cảnh đa dạng ở nhiều nơi (Mexico, châu Phi, Haiti, Việt Nam), miêu tả nhiều nhân vật sống dưới những áp lực khác nhau về xã hội, chính trị hoặc tâm lý. Tác phẩm cuối cùng, A world of my own: A dream diary (1994), được viết trong những tháng cuối cùng trong cuộc đời của tác giả, có tính nửa hư cấu nửa tự thuật dựa trên 800 trang tác giả ghi lại qua 24 năm. Mời các bạn đón đọc Người thứ mười của tác giả Graham Greene.
Trăng Du Đãng
Tên eBook: Trăng du đãng (Hồi ký con gái một gangster) full prc, pdf, epub Tác giả: Shoko Tendo Thể loại: Tiểu thuyết, Hồi ký, Văn học Nhật bản Nguyên tác: ヤクザな月 (Yakuza Moon: The True Story of a Gangster's Daughter ) Người dịch: Nguyễn Bảo Trang Công ty phát hành: Phương Đông Nhà xuất bản: NXB Phụ Nữ Trọng lượng vận chuyển: 240g Kích thước: 13 x 20.5 Số trang: 232 Ngày xuất bản: 31-03-2010 Giá bìa: 40.000₫  Type+Tạo prc: thanhbt   Nguồn: tve-4u.org   Ebook: Đào Tiểu Vũ eBook - www.dtv-ebook.com Giới thiệu:  Trăng Du Đãng là hồi ký về cuộc đời có thật, đầy bi kịch của nhân vật Shoko Tendo, cũng chính là tác giả cuốn sách. Shoko Tendo là con gái một gangster Nhật. Từ một cô bé yếu đuối quen sống trong vòng tay yêu thương che chở của mẹ, thích làm bạn với chó, mèo, cá vàng, hoa anh đào... cô nhanh chóng trở thành tội phạm tuổi vị thành niên khi mới 12 tuổi và mắc vào ma túy, tình dục rồi dính líu với hàng loạt những người đàn ông đã lập gia đình.  Có kẻ đầu độc cô bằng thuốc phiện, ma túy với mục đích khiến cô trở thành nô lệ tình dục. Có kẻ gặp vấn đề về thần kinh, sau khi đánh đập cô đến máu hộc ra và kẹt tại khoang cổ khiến cô không thở được lại ôm ấp, xin lỗi như một đứa trẻ vừa phạm lỗi với mẹ. Có kẻ bao bọc che chở cho cô nhưng rốt cuộc, cô cũng chỉ là nhân tình của những người đàn ông đó.  Cho đến một ngày, bố mẹ Shoko đều chết, cô cố gắng để quay lại cuộc sống bình thường - khi gặp một người đàn ông - một tay anh chị yakuza làm việc nghiêm túc để hướng tới một cuộc sống tự chủ. Shoko thức tỉnh và xây dựng cuộc đời mới với người đàn ông này.   “Cuốn sách được ca ngợi với những đánh giá nghiêm khắc và trân trọng nhất, [Tendo] bị những người đàn ông xăm mình đánh đập và chửi mắng, những người thường xuyên tới viếng thăm gia đình cô. Đáp lại, cô gia nhập một băng đảng, hút ma túy và trở thành người tình của một tên gangster. Nhưng cô đã kịp thay đổi cuộc sống trước khi bị đánh đập và sốc ma túy đến chết.” - Recuters  “Tendo? Như một phần của xã hội Nhật Bản, mà phần lớn “đồng bào” của cô không còn tồn tại nữa. Câu chuyện của cô? Như tạo nên tia sáng cho một góc tối tăm, một góc nhỏ chưa từng được tìm hiểu của xã hội Nhật Bản”. - The Guardian  “Những xúc cảm phức tạp và chân thành, cuốn sách đáng để đọc cho những ai muốn tìm hiểu kỹ hơn và muốn có hiểu biết cá nhân mình về một phần xã hội Nhật Bản” - Publishers Weekly Mời các bạn đón đọc Trăng Du Đãng của tác giả Shoko Tendo.