Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cửa Hiệu Tự Sát

Trong Cửa Hiệu Tự Sát - Jean Teulé đã đưa quyền được chết trở thành một thứ quyền được công nhận, nơi các công cụ trợ tử trở nên phổ biến, cái chết trở thành sự cứu rỗi cho hy vọng. Thế giới trở nên phi lý, sự sống cũng trở nên phi lý, loài người phải làm thế nào để có thể giữ được những giá trị nhân bản ngay trong cuộc sống vô nghĩa này, làm thế nào để có thể lấp đầy trái tim bằng tình yêu, tìm được hạnh phúc trong thân phận phi lý của con người? *** Tác giả Jean Teulé sinh năm 1953, là nhà văn, tác giả truyện tranh, biên kịch phim điện ảnh và truyền hình người Pháp.  Một số tác phẩm của ông từng xuất bản như: Rainbow pour Rimbaud (1991), Darling (1998), Ô Verlaine! (2004), Je, François Villon (2006), Le Magasin des suicides (2007), Le Montespan (2008), Mangez-le si vous voulez (2009). *** Review của Jenny Lu về sách Cửa Hiệu Tự Sát: " Bạn đã sống dở ư? Với chúng tôi, bạn sẽ chết tốt " Thử tưởng tượng một nơi mà tự tử là một việc hợp pháp, hơn nữa , được khuyến khích. Nghe có vẻ điên rồ nhưng đây chính là bối cảnh của tác phẩm - Cửa hàng dành cho những kẻ ngán sống. Câu chuyện xoay quanh gia đình Tuvache, có truyền thống " trợ tử " hơn mười đời. Cửa hàng của họ thật tăm tối , không có một tia sáng mặt trời nào và chỉ có ánh sáng tù mù từ đèn ne-ông như nhà xác. Họ cũng không bao giờ cười, luôn luôn tiễn khách hàng bằng câu " Xin vĩnh biệt". TRong cửa hàng luôn là những dụng cụ ghê rợn như dây treo cổ , thuốc độc , súng , ... và khách hàng luôn nhận được lời tư vấn nhiệt tình ( nhưng cũng rợn hết sức) . Ông bà Tuvache nhồi nhét vào đầu con cái họ những điều bi quan , những thảm họa , những tư tưởng muốn chết. Tuy nhiên , họ bó tay với đứa con út - Alan Tuvache- một đứa trẻ luôn lạc quan và giúp họ " khuynh gia bại sản" Nửa đầu cuốn sách là một màu xám u ám , càng về sau khi Alan dần dần thay đổi suy nghĩ của ba mẹ mình thì những màu sáng mới được vẽ lên. Nó không phải là một cuốn sách buồn về cái chết , mà lại là một cuốn sách vừa bi vừa hài , cảnh hài hước đã xuất hiện ngay từ đầu cuốn sách ( lần đầu tiên đọc một cuốn sách về đề tài này mà cười nhiều đến vậy) Mỗi một khách hàng tìm đến cửa tiệm với những lý do khác nhau và có cả tất cả các độ tuổi. Người tìm đến vì bệnh tật hoặc vì chán nản, ... Có những lý do rất quen thuộc với mình. Một trong những đoạn ấn tượng nhất là : " - Sao con lại vẽ chị ấy đang bận rộn và xinh thế hả? Con biết rõ là chị ấy luôn nói mình là đồ vô dụng và xấu lắm kia mà? -Nhưng con , con thấy chị ấy xinh - Marilyn đưa hai lòng bàn tay lên bịt tay, bật khỏi chiếc ghế đẩu và chạy biến về phía cuối cửa hàng" Mình từng trải qua những cảm xúc thật tồi tệ , như nhân vật Marilyn. Cũng đã từng thử các phương pháp ... nhưng đương nhiên là không thành công. Qua những kháh hàng chán sống đó , dường như tác giả muốn gửi gắm rằng bất kỳ một lý do , mọi lứa tuổi , chỉ cần cảm xúc tiêu cực xuất hiện , là đủ đưa họ đến với cái chết. Vì vậy đừng thờ ơ với nhưng người xung quanh mình. Nói chung cuốn sách khá đáng đọc , có những đoạn khá cảm động , chỉ tiếc cho cái kết khá bi thương và gây khó hiểu. " Sứ mệnh của Alan vậy đã được hoàn thành , nó liền buông tay ra " Thật sự không hiểu sao Alan lại phải tự tử nữa trong khi là nguời lạc quan nhất? Hay đó là một cách để tác giả làm cho độc giả phải lưu luyến? p/s : Mình đọc bản cũ , dưới tựa " Cửa hàng dành cho những kẻ ngán sống" *** Cửa hiệu tự sát được viết bởi nhà văn người Pháp Jean Teulé. Tác phẩm này từng được chuyển thể thành phim hoạt hình của Pháp mang tên “The Suicide shop” được phát hành vào năm 2013. Cửa hiệu tự sát kể về một thế giới không có thực, ở đó cuộc sống trở nên phi lý, con người có quyền được lựa chọn cái chết. Tại nơi đó có một cửa hiệu mang tên “Cửa hiệu tự sát”- nơi bán tất cả những vật dụng giúp con người có thể tự kết thúc cuộc sống của mình. Xã hội loài người phải làm thế nào để có thể mang lại ý nghĩ tồn tại? Là tình yêu? Cái gì là Ánh sáng của nguồn sống cho thế giới của họ? Một thế giới giả tưởng đầy tăm tối và chết chóc Là một cuốn sách thuộc thể loại “Phản địa đàng” (Dystopia) – thể loại sách viết về một thế giới được xây dựng từ nền tảng là thế giới mà con người hiện nay đang sống. Tuy nhiên Cửa hiệu tự sát lại là một thế giới đen tối hơn rất nhiều, đó có thể là một thế giới được gây dựng nên sau khi thế giới bị hủy diệt, hậu tận thế, hoặc một chính phủ bị lật đổ. Tuy nhiên, đây cũng là một thể loại sách rất nhân văn. Viết về cái chết để ca ngợi hạnh phúc được sống, là một cách thức để châm biếm và đả kích vào những mặt trái đang tồn tại trong xã hội loài người mà vô tình bị lãng quên hoặc buộc phải chấp nhận. Phản địa đàng là một thể loại sách khá khó đọc vì nó thường rất đen tối, khiến người đọc dễ rơi vào cảm giác nặng nề và đọng lại nhiều suy ngẫm. Nếu muốn thử trải nghiệm một thể loại sách mới, nếu muốn mở rộng cảm quan đọc của bạn thì Cửa hiệu tự sát là một khởi đầu hợp lý vì sự nhẹ nhàng tương đối của nó. Cửa hiệu tự sát hoàn toàn không phải là một tác phẩm kinh dị như cái tên mà nó gợi ra và nó cũng là một cuốn sách đỡ đen tối hơn rất nhiều so với các tác phẩm cùng thể loại. Giữa một xã hội mà cái chết được coi là khởi đầu cho mọi hy vọng, việc tự sát hoàn toàn được công nhận, người ta luôn nghĩ đến cái chết đầu tiên khi gặp bất cứ một nỗi buồn hay sự cố nhỏ nào trong cuộc sống. Cửa hiệu tự sát đề cập đến cái chết một cách tự nhiên như con người chúng ta thường nói về sự sống, thế giới được miêu tả bản chất là đen tối nhưng lại được kể một cách hài hước- một kiểu hài hước lấy ra từ những vấn đề chẳng hài hước chút nào- Đó là cách kể chuyện thường thấy của những bộ phim thuộc thể loại “Hài kịch đen” (Black comedy). Thực trạng của xã hội – “Trào lưu” tự sát Cuốn sách miêu tả rất ít ỏi về thế giới bên ngoài, tất cả những sự việc xảy ra chỉ gói gọn trong không gian của Cửa hiệu- Nơi sinh sống và buôn bán những vật dụng để giúp con người ta tự sát – của gia đình Tuvache gồm một cặp vợ chồng và ba người con lần lượt tên là Vincent, Marilyn và cậu con trai út khác biệt Alan. Những vị khách của Cửa hiệu tự sát, họ để những áp lực, sự buồn chán và nỗi cô đơn đeo bám vào cuộc đời mình khiến bản thân họ tàn tạ, thảm hại tới mức chính họ cũng phải cảm thấy nực cười và ghê tởm. Không cần những viên kẹo độc, không cần những lưỡi dao cạo sắc bén hay sợi dây thừng thắt cổ. Chỉ cần đưa cho những vị khách một chiếc mặt nạ bằng nhựa màu trắng phi nhân cách, trên mũi chiếc mặt nạ gắn một cái gương vậy là đủ để họ cười sặc sụa, thấy ghê tởm mà dẫn đến một cơn đột quỵ. Câu chuyện mà Cửa hiệu tự sát mang đến không phải là thực trạng của một thế giới tưởng tượng. Tự sát là một tình trạng đáng báo động có thực của xã hội con người. Xã hội càng phát triển, con người càng dễ bị cô lập, trầm cảm và tìm đến cái chết. Điều gì khiến một con người được tạo hóa ban cho sự sống, nhưng lại sợ cảm giác được sống? Con người thường bận tâm về những điều người khác nói về mình, thay vì tự yêu thương và chăm sóc, trân trọng những điều bản thân đang sở hữu. Marilyn – con gái của cặp vợ chồng chủ Cửa hàng tự sát là “ người thiếu nữ đẹp nhất khu phố! Không một cô gái trẻ nào trong khu phố Những Tôn Giáo Bị Lãng Quên có thể bằng cái mắt cá chân của cô (Vì cô vô cùng xinh đẹp)”. Tuy nhiên suốt nhiều năm, Marilyn luôn tự ti về bản thân, đó là bởi bố mẹ của cô luôn nói rằng cô thật xấu xí và vô dụng. Nếu con người được nghe quá nhiều về cùng một điều, họ sẽ tin điều đó là đúng. Marilyn cũng vậy. Còn anh trai của Marilyn – Vincent, đó là một cậu bé thông minh và có vô vàn những ý tưởng. Nhưng tài năng ấy lại luôn bị định hướng xuôi theo những góc nhìn tiêu cực và thậm tệ nhất. Bởi vậy, con người không trở nên bất hạnh vì xấu xí và ngu dốt. Cuộc sống là thiên đàng hay địa ngục tùy vào góc nhìn của mỗi con người. Thế giới của Cửa hiệu tự sát là một thế giới đen tối và dường như hoàn toàn không còn hy vọng. Sự ra đời của cậu bé Alan – Con trai út của cặp vợ chồng chủ Cửa hiệu tự sát giống như sự cứu rỗi mà Thượng đế đã ban tặng đến một nơi tăm tối như vậy. Cậu bé khác tất cả những người trong gia đình, khác tất cả những người khách mỗi ngày đến cửa hiệu. Cậu luôn vui tươi, lạc quan và hạnh phúc. Cậu bé làm mòn những lưỡi dao cạo, làm đứt những sợi dây thừng để thắt cổ, loại bỏ những viên kẹo độc trong lọ… và nói những điều lạc quan nhất đến với những khách hàng của gia đình – Alan làm trái tất cả những thông điệp kinh doanh của gia đình.  Alan là hiện thân cho tâm hồn thánh thiện và luôn tràn đầy lạc quan của một đứa trẻ hạnh phúc. Thế giới của Cửa hiệu tự sát là một thế giới dễ liên hệ đến thế giới của những người lớn, một thế giới mà con người giành phần nhiều thời gian của mình để làm việc và áp lực từ chính thứ công việc đó. Họ không biết cách để kết nối với người khác và luôn cảm thấy bản thân thật cô đơn, ngu dốt và nhạt nhòa. Bởi vì họ quá bận tâm tới việc làm hài lòng tất cả mọi người thay vì quan tâm tới cảm nhận của bản thân mình. Alan đã nói với một cô gái trẻ muốn được tìm đến cái chết vì “những người đồng nghiệp cho rằng cô là một người ngu ngốc” rằng: “Đó là vì cô thiếu tự tin. Vì thế cô trở nên long ngóng, nói những điều sai thời điểm. Nhưng nếu cô biết chấp nhận hình ảnh của chính mình trong chiếc mặt nạ này và yêu thương hình ảnh đó…”, “Trước tiên cô hãy kết bạn với cô gái ấy và những người khác sẽ làm theo như vậy”. Không có một cuộc sống hoàn hảo, cũng không bao giờ có được những con người hoàn hảo. Hãy luôn giữ một thái độ tích cực trước những điều bản thân còn thiếu sót và học cách tha thứ cho chính mình, đó cũng là bước đầu để nhìn cuộc sống và những người khác một cách tích cực nhất. “Cuộc đời là như thế. Nó đáng giá của nó. Nó làm những gì có thể, nó cũng có những sai lầm. Không nên đòi hỏi quá nhiều ở cuộc đời. Đến mức phải tự sát.” Một cuốn truyện rất ngắn với một cái kết dài và khó lý giải Cửa hiệu tự sát chỉ dài vỏn vẹn 188 trang giấy. Tuy nhiên lại đề cập được một thực trạng rất lớn và được toàn xã hội quan tâm – Vấn nạn của việc tự sát ngày càng gia tăng, con người coi thường cơ hội được sinh ra và tồn tại. Viết về một xã hội tối tăm nhưng không sử dụng những câu từ nặng nề, đáng sợ hay lớn lao. Thông điệp thật sự được ẩn chứa đằng sau những tiếng cười hài hước. Và một tác phẩm ngắn hoàn toàn không chứng tỏ rằng nó hời hợt, phần lớn tên các nhân vật, từ chính tới phụ rồi tới các địa danh trong truyện đều là những tìm hiểu tỉ mỉ của tác giả Jean Teulé, đằng sau mỗi cái tên ấy là một câu chuyện về những người nổi tiếng đã lựa chọn tự sát để kết thúc cuộc đời mình.  Cửa hiệu tự sát cũng có một kết thúc khá khó hiểu và mang đến nhiều suy ngẫm. Nhất định sẽ có những độc giả cảm thấy, cảm xúc của mình trước đấy giống như bị phản bội. Điều gì ẩn sau cái kết ám ảnh và khó hiểu đó? Cuối cùng sau tất cả, Là tươi sáng hay tăm tối? Là nụ cười hay nước mắt?  Hà Thúy Ngà Mời các bạn đón đọc Cửa Hiệu Tự Sát của tác giả Jean Teulé.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nghị Lực Người Đàn Bà
Những trang cuối cùng của Người đàn bà đích thực khép lại, tôi thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì cũng xong, nó dày quá. Sau mỗi trận vật vã với sách như này, tôi tự nhủ lòng rằng lần sau không đọc những cuốn tiểu thuyết quá dày như thế này nữa. Nhưng rồi lần nào tôi cũng chịu thua chính mình khi những cuốn sách dày cộm cứ hút hồn tôi. Lần này lại là văn học cổ điển. Có người nhận xét Người đàn bà đích thực là đối thủ nặng kí của Cuốn theo chiều gió. Tôi thì không biết, vì Cuốn theo chiều gió tôi mới đọc được ½ vì một cái lí do vớ vẩn nào đó tôi đã bỏ ngang mà chưa có cơ hội đọc lại. Gấp trang cuối lại, tôi biết mình sẽ không bao giờ đọc lại cuốn tiểu thuyết này một lần nào nữa. Bởi giống như người ta chỉ sống một lần trên đời, tôi cũng muốn chỉ nhìn thấy Emma Hactor sống một lần trước mắt thôi thôi. Tôi đã quan sát cuộc đời ấy với một sự tò mò mãnh liệt, từ khi nàng còn là cô gái 14 tuổi cho đến khi nàng là bà cụ 89. Chứng kiến sự thăng trầm của một đời người, mà lại không phải là một người bình thường cho lắm, thì là một chuyện rất thú vị. Nhìn cô gái 17 ấy yêu, rồi nhìn người đó đi lấy chồng, mà đời nàng cay nghiệt, lấy tới 3 người chồng, thực đọc xong tôi cũng không nhớ nổi hết chồng nàng nữa. Nàng đẹp, tất nhiên là không phải đẹp tầm thường, không chỉ đẹp vẻ bề ngoài mà cái đẹp tỏa ra từ khí chất con người nàng. Bởi vậy đàn ông yêu nàng, si mê nàng. Thế mà rồi khổ, nàng toàn lấy những người nàng không yêu, nàng lấy chồng vì cần một tấm chồng. Cuộc đời nàng là hành trình của sự trả thù, hành trình tìm kiếm sự giàu có và quyền lực. Rồi cuối cùng thì nàng cũng đã đạt đến đỉnh cao, từ một kẻ hầu trở thành người đàn bà giàu nhất nước Anh. Nhưng liệu cuộc đời nàng có hạnh phúc? Tôi không thể trả lời được, vì chính tôi cũng không biết thế nào mới là một cuộc đời hạnh phúc. Tôi đọc, đôi khi tự so sánh mình với Emma. Rõ ràng là tôi không giống chút nào, Emma ngay từ trẻ đã là một cô gái thông minh, sắc sảo và đặc biệt là sức mạnh, là nghị lực phi thường của nàng. Tôi đương nhiên là một bánh bèo vô dụng chính gốc, chả làm được việc gì cho ra hồn chứ đừng nói đến việc lập một đế chế như người đàn bà ấy. Tất nhiên là nếu ngoài đời có một người phụ nữ như vậy, thì tôi phải trăm lần ngã mũ kính phục. Cuộc đời Emma có quá nhiều thăng trầm, và có thể gọi đó là một cuộc đời lớn. Đọc Người đàn bà đích thực, ta sẽ có thêm một hình mẫu để học tập về nghị lực sống phi thường. Và còn một điều rất quan trọng góp phần làm nên giá trị tác phẩm, đó là bối cảnh lịch sử làm nền cho cuốn sách, một phần câu chuyện diễn ra trong cuộc tấn công của phát xít Đức nhằm vào Anh và các nước đồng minh. Những yếu tố lịch sử này luôn tạo cho những cuốn sách mang sức hút riêng, mang màu sắc thực hơn. Có lẽ dư âm đọng lại lớn nhất trong tôi là hình ảnh người đàn bà với đầu óc thông minh, trái tim nhân hậu nhưng cũng là một khối rắn chắc của tinh thần mạnh mẽ quật cường mà không một khó khăn nào trên cuộc đời có thể quật ngã, Emma Hactor, đó là một hình ảnh đẹp lạ lùng, gây ám ảnh cho người đọc mãi về sau. Tôi thì tôi không nghĩ một vài dòng review có thể nói lên được cái hay của tác phẩm, chỉ là tôi muốn ghi lại cảm xúc của mình mà thôi. Còn tác phẩm, nó là dành cho những kẻ chịu khó đọc nó, quả ngọt không dành cho những người không chịu lao động mà. ---------------------------------- -- [ ad Cỏ ????] -- *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... Mời các bạn đón đọc Thiên Thần của tác giả Barbara Taylor Bradford.
Giai Điệu Hạnh Phúc
ZURICK, 2002 Người phụ nữ cao mảnh khảnh, mặc áo quần rất đẹp. Cô ta đứng bên cửa sổ trong căn phòng sáng lờ mờ, đưa mắt nhìn ra những đỉnh núi phủ đầy tuyết sáng long lanh trong ánh mặt trời chiều. Cô thích Zurick, đây là nơi xinh đẹp. Cô hy vọng sẽ sống ở đây. Cô quay người lại khi cửa phòng mở, một người đàn ông bước vào, chìa tay ra để bắt tay cô. Cô vội bước tới bắt lấy tay ông ta, mắt nhìn ông đăm đăm. - Kết quả như thế nào? - Cô hỏi bằng giọng nho nhỏ, bình tĩnh. - Tôi sung sướng được nói rằng X quang cho chúng ta biết có nhiều dấu hiệu khả quan hơn chúng ta đã lo sợ vào lúc đầu. Vấn đề khó khăn không đúng, chúng tôi có thể giúp cô được. Tôi tin chắc ông ấy sẽ bình phục. Nhưng phải chậm chứ không nhanh được. Cuối cùng được như thế là quý hóa rồi, phải không? Chúng tôi tin chúng tôi có thể làm được như thế. - Phải, ông nói đúng, thời gian và sức lực mới đáng giá. Và tiền bạc nữa. Tôi rất tin tưởng ông. Tôi hoàn toàn tin ông. Người đàn ông nghiêng đầu đáp lễ một cách duyên dáng. - Làm ơn chờ tôi ít phút, sau đó tôi sẽ đến văn phòng của ông để bàn về các chi tiết. - Được thôi, thưa bà, - ông ta đáp và đi ra khỏi phòng. Người phụ nữ bước đến góc phòng, nhìn xuống thi thể nằm bất động trên chiếc giường hẹp, đầu và mặt băng bó. Cô ta để tay lên vai y, thì thào nói: - Sẽ ổn thôi. Anh sẽ ổn. Không có tiếng trả lời, không nhúc nhích động đậy. Không có gì hết. Cô ta biết y còn sống. Các bác sĩ đã xác nhận như thế. Bây giờ cô biết họ sẽ đem sự sống của y về cho cô. Ông giám đốc bệnh viện vừa nói với cô như thế. Cô ta cúi xuống hôn lên một bên má được băng bó, rồi bước đi. Cô không muốn rời khỏi y, nhưng cô phải đi. Cô băng qua phòng để ra cửa, miệng lẩm bẩm: - Anh sẽ khỏi, anh yêu à. Y phải khỏi. Cô ta đang mang thai đứa con của y, đứa con được mong ước. Đứa con sẽ được đặt tên Jonathan Ainsley, giống như bố nó, Angharad Hughes Ainsley cười một mình. Cuối cùng họ sẽ thắng. Vì họ là những kẻ thắng cuộc. Jonathan đã nói với cô ta như thế vào hôm y kết hôn với cô. *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... Mời các bạn đón đọc Giai Điệu Hạnh Phúc của tác giả Barbara Taylor Bradford.
Chuyện Tình Như Huyền Thoại
"Glynnis trông thấy một người đàn ông đi trên hàng hiên tiến về phía nàng. Người nàng căng thẳng, cảm thấy sức lực trong người tan biến mất. Đó là Robin Ainsley, người mà nàng không muốn gặp. Khi Robin thấy Glynnis, rối thấy đứa bé, mặt chàng biến sắc. "Con của chàng". Ôi, lạy Chúa, không còn cách nào rút lui được nữa. Chàng sợ... nàng, và nhất là sợ mình. Chàng không ngừng yêu nàng, luôn mơ đến cảnh ôm nàng trong vòng tay, cùng nàng đi đến đỉnh cao của khoái lạc. Họ đã từng yêu nhau say mê cuồng nhiệt. ... Sau khi Robin đi rồi, nàng nằm trên giường cảm thấy mình khó mà tránh phạm vào tội lỗi này. Richard chồng nàng là người tốt, với con trai nàng và yêu thương, tận tuỵ với nàng. Nàng cũng yêu chồng theo cách riêng của mình. Ôi, Robin... Em yêu anh biết bao... Em muốn anh biết bao. Hãy ôm lấy em... Nàng bật khóc và nàng khóc mãi cho đến khi hết nước mắt...". *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... Mời các bạn đón đọc Chuyện Tình Như Huyền Thoại của tác giả Barbara Taylor Bradford.
Ba Tuần Ở Paris
Ra đến ngoài phố Jacob, người đàn ông rùng mình vì lạnh và lật cổ áo khoác lên. Hôm đó là một ngày tháng Hai gía buốt, hơi lạnh từ ngọn gió rét cắt da quét từ những miền thảo nguyên nước Nga và chạy qua vùng đồng bằng châu Âu đến tận Paris. Bầu trời màu lơ nhạt, mặt trời sũng nước lúc xuyên qua các mái nhà, gần như bạc trắng trong ánh sáng phương Bắc lạnh giá và không một chút ấm áp. Nhưng dù thời tiết thế nào đi nữa, Paris bao giờ cũng đẹp; Ngay cả trong mưa, Paris vẫn có nét đặc trưng riêng. Phát hiện ra một chiếc taxi, anh gọi và lúc xe đi chậm lại rồi dừng hẳn, anh chui nhanh vào xe và bảo đưa đến bưu điện. Lúc đến nơi, anh giở một gói những chiếc phong bì dán tem sẵn và bỏ vào thùng thư, rồi quay lại xe. Rồi anh bảo lái xe đưa đến văn phòng FedEx, sau đó ngồi yên trên ghế, thỉnh thoảng liếc nhìn ra ngoài cửa xe. Vui biết bao được trở về thành phố Ánh sáng, nhưng dù thế nào đi nữa, anh không khỏi ước ao gía hôm nay trời ấm hơn. Trong văn phòng Fedex, người đàn ông điền vào tập nhãn dành riêng và đưa cho người thư ký cùng bốn chiếc phong bì trắng muốt. Chúng sẽ được gửi đi trong vòng hai mươi tư giờ nữa, theo địa chỉ bốn thành phố ở những nơi xa tít trên thế giơi. Trở ra xe, anh bảo đưa anh đến Quai Voltaire. Đến nơi, anh tiến thẳng đến một trong những quán rượu ưa thích ở Tả ngan. Và lúc bước đi, chìm đắm trong những ý nghỉ miên man, anh không hề biết rằng vì việc làm vừa rồi của anh, nhiều cuộc đời đã biến đổi không cưỡng lại nổi, và biến đổi sâu sắc đến mức không bao giờ trở lại như cũ lần nữa. *Note: Một câu truyện không dài, không ngắn nhưng có thể thấy được sự lãng mạn toát lên từ chính tên truyện. ^^ *** Vài nét về Barbara Taylor Bradford Sinh ra ở Lees, Yorkshire, nước Anh. Năm 16 tuổi, bà làm phóng viên cho tờ The Yorkshire Evening Post. Đến năm 20 tuổi, bà là ký giả chuyên viết bình luận cho báo chí ở Luân Đôn. Năm 1979, bà viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên: Woman of Substance. Và tiếp theo là 7 cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất:Voice of the heart, Hold the dream, Act of Will, To be the best, The woman in his life, Remember và Angel. Phần lớn các tác phẩm của bà đã được thực hiện thành phim truyền hình nhiều tập. Các tác phẩm cửa bà đã được ấn hành 21 triệu bản tại Mỹ và 48 triệu bản bằng 34 thứ tiếng khác nhau trên toàn thế giới. Một số trong các tác phẩm nói trên của bà cũng đã được dịch ra tiếng Việt. Barbara Taylor Bradford hiện sống ở New York và Connecticut với chổng là ông Robert Bradord, một nhà sản xuất phim điện ảnh. Tác phẩm:   Thiên Thần Ba Tuần Ở Paris Chuyện Tình Như Huyền Thoại Tên Gọi Khác Của Tình Yêu Những Người Đàn Bà Trong Đời Anh Người Thừa Kế Khát Vọng Yêu Đương Đời Vẫn Đáng Sống Niềm Vui Chiến Thắng Nghị Lực Người Đàn Bà Em Thuộc Về Đâu Nhớ Người đàn bà đích thực ... *** Anya đưa họ đến Le Grand Véfour ăn trưa. Đó là một khách sạn cổ, từ thời trước cách mạng Pháp, tọa lạc dưới vòm hoàng cung như một cái mốc lịch sử. Lúc này năm người ngồi ở một trong những bàn tốt nhất của khách sạn uống champagne, xung quanh là những trang trí đặc biệt của thế kỷ 18 và 19. Ghế dài bằng nhung đỏ cân xứng với những ghế bành giản dị, cân đối màu đen và vàng, và tấm thảm có hoa văn lộng lẫy màu vàng và đen. Những tấm gương cổ đóng khung bằng vàng sần sùi gắn trên trần và một vài bức tường; trên các tường khác treo nhiều bức tranh tân cổ lồng kính, vẽ các nữ thần có hoa và nho quấn quanh. − Nơi này như trong chuyện cổ tích - Jessica nói, cặp mắt tinh tường của cô nắm bắt từng chi tiết trang trí - Em rất thích các bức tranh, trông như trong thần thoại La mã vậy. − Em thấy tấm biển đồng đề tên Victo Hugo gắn trên một chiếc ghế dài - Alexa nói - Còn một chiếc ghế khác đề tên Colette. Chắc bà ấy cũng là một khách hàng quen. Anya gật đầu: − Nhiều nhà văn đến đây, cả các chính khách nữa . Ngay cả Napoleon cũng hay đưa Josephine đến đây ăn tối . − Thực thế sao! - Kay nói to và vểnh tai lên - Em không biết nơi này lại cổ đến thế. − Đúng thế, nó có từ năm 1784, hồi ấy có tên là Café de Chartres. Cô cũng công nhận là chưa bao giờ chán vẻ đẹp quyến rũ và tinh tế của nó - Bà Anya nói - Cô biết các em sẽ thích món ăn cũng như không khí ở đây - Liếc nhìn Maria, bà nói thêm - Họ có món cá bơn rất thanh, nên em không phải lo chuyện ăn kiêng đâu, em ạ. − Cô lúc nào cũng chu đáo, cô Anya - Maria trả lời và uống ngụm nước khoáng . Người phục vụ trưởng lượn ngay đến bên bàn, giới thiệu những món đặc sản của nhà hàng, và đưa thực đơn cho từng người . Sau khi nghiên cứu kỹ một lúc, tất cả gọi món cá bơn trừ Anya, bà quyết định nuông chìu bản thân: − Cô sẽ gọi món bồ câu non với gan béo - Bà cười và nói - Chắc chả em nào cho cô là có lỗi đâu nhỉ . Bữa ăn thật vui và sôi nổi . Ai cũng cảm thấy thật thoải mái, thỉnh thoảng bà Anya lại quan sát họ và cảm thấy như thể cuộc cãi vã chưa bao giờ xãy ra. Họ tử tế và thương yêu nhau như những năm đầu ở trường vậy . Bà rất mãn nguyện... đó chính là món quà sinh nhật tốt đẹp nhất mà bà muốn . Mời các bạn đón đọc Ba Tuần Ở Paris của tác giả Barbara Taylor Bradford.