Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đại Xà Vương, Thỉnh Bò Đi - Y Hinh

Nguyễn Miên Miên nàng sợ nhất là rắn, nàng đặt biệt chỉ cần nghe thấy xà là biến sắc, thế nhưng một lần ngoài ý muốn, chỉ vì một quả “trứng rắn” mà bất hạnh xuyên việt đến Thụy Tuyết xà quốc. Xuyên qua thì nàng chấp nhận, xuyên đến xà quốc nàng cũng chấp nhận, mà xuyên thành một xà nữ, thì nàng không thể bình tĩnh được rồi, “Ô ô…, người ta xuyên thành Quý phi, vì cớ gì nàng xuyên thành một con vật?!” Ô ô, thật không có thiên lý mà! Nàng không chỉ biến thành một con rắn, mà lại là con rắn phải tham gia tuyển tú nữ, đây là tình huống gì đây?! Tuyển phi? Vương có phải là một đại mãng xà?!! Mỗ nữ rốt cuộc không chịu nổi nữa ngã lăn ra đất bất tỉnh nhân sự. Ai mà ngờ làm xà cũng gặp nguy nan, vì tránh Xà vương sủng hạnh, nàng cố tình phạm nhiều sai lầm, bị đưa vào lãnh cung, trở thành cung nữ, có cơ hội chạy trốn, cuối cùng vẫn trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn, một lòng muốn chạy lại càng khiến hắn giận dữ, bá xà ngạnh thượng cung, suốt đêm đem nàng xử lý sạch sẽ… Hắn, Dạ Mị - Xà vương Thuỵ Tuyết quốc, muốn nữ nhân nào chẳng được, mà nữ nhân chết tiệt kia không chỉ nói mặt hắn cực kỳ non nớt còn nhiều lần nói mặt hắn buồn nôn rồi ngất, đúng là quá nhục nhã, thánh chỉ liền hạ xuống ban tên:Ngất phi! Nhưng nữ nhân này luôn miệng nói là sợ rắn, lại dám lén cùng đệ đệ hắn tư tương thụ thụ, đúng là không thể tha thứ! Có lẽ chỉ có thể để nàng mang tiểu xà bảo bảo thì nữ nhân này sẽ biết nghe lời chăng? Mỗ nữ nghẹn ngào thét lên: “Ô ô…, ta không muốn sinh ra một ổ trứng rắn a a a a… “ Một sự kiện làm nàng thương tâm không thôi, cuối cùng cố lấy dũng khí mang trứng chạy trốn, từ nay về sau bặt vô âm tín! Năm năm sau, hắn gặp được một phiên bản nhỏ giống mình y như đúc mà cũng có một đôi mắt tím xinh đẹp! “Tiểu quỷ đầu ta là cha ngươi, mẹ ngươi đâu rồi?” Mỗ nam tự tin nhíu mày cười lạnh. Tiểu quỷ đầu nhíu mày vênh vênh váo váo nhìn nam nhân tự xưng là cha mình, khinh thường nói: “Gì? Cha ta? Ta cho ngươi biết, mẹ ta từ trước đến nay bên người không thiếu nam nhân, bởi vậy ta cũng không có cha!”. Tiểu hài còn chưa nói xong, một tiếng gầm như sét đánh của mỗ nam đã ngắt lời: “Nguyễn Miên Miên, nàng lăn ra đây cho trẫm…” *** Tất cả các quán rượu trong Thủy tinh thành đều là mục tiêu theo dõi của Dạ Phong nên đoàn người không thể tùy tiện tiến vào nghỉ ngơi được. Tại căn nhà hẻo lánh ở phía Bắc Thủy tinh thành có một đôi lão nhân sinh sống, bọn họ trước đây có nhận ơn của Dạ Mị nên lúc này đây tự nhiên toàn tâm toàn ý trợ giúp hắn, dù sao thì quân vương hiện tại cũng khiến cho dân chúng ngày càng phẫn nộ, bọn họ biết rõ chính mình cũng không thể sống lâu nên chỉ có một hy vọng là trước khi chết có thể thấy được Thụy Tuyết quốc quốc thái dân an như trước. Trong căn phòng nhỏ tập trung rất nhiều người, bọn họ chính là theo Thương tới đây, bất quá bọn hắn là người trong giang hồ nên cũng không muốn liên quan tới triều đình nhưng cũng đã hứa hẹn, chỉ Thương muốn thì bọn họ nhất định sẽ ra tay tương trợ! Kỳ thật người trong võ lâm vốn rất nghĩa khí, chứng kiến người dân vô tội cùng Thụy Tuyết quốc ngày càng đi xuống, suy kiệt dần tự nhiên không thể nào bỏ mặc được, hơn nữa, bọn hắn vẫn thấy Dạ Mị là một quân vương tốt. “Bệ hạ, ngài nhất định phải thành công a!” toàn bộ trung thần quì dưới đất nhìn Dạ Mị chân thành nói, những ngày tháng này bọn họ đều sống trong sợ hãi, nhìn thân nhân của mình cùng những người khác bị giết mà không cách nào thay đổi được, loại tâm tình này so với chính mình bị giết còn đau khổ hơn. “Các ngươi yên tâm đi, vì dân chúng, ta sẽ cố hết sức có thể!” Dạ Mị đã khôi phục lại hình dáng ban đầu kiên định nói. “Chúng ta khi nào thì bắt đầu hành động ạ?” đây là vấn đề mà tất cả mọi người đều quan tâm. “Mọi người cứ đứng lên trước đi!” Dạ Mị nhìn về phía các vị đại thần nói. Đám đại thần nghe vậy toàn bộ đứng dậy ngồi xuống cạnh bàn nhỏ, từ lúc tìm được Dạ Mị tới nay những đại thần này làm việc rất kín kẽ, bọn họ tự nguyện thần phục Dạ Mị. Từ khi Dạ Mị lên làm Xà vương tới nay đều làm mọi chuyện rất tốt, tham quan cũng giảm dần, là một bệ hạ được dân chúng kính yêu cho nên cho dù là chết thì thần tử trung thành như bọn họ cũng nguyện ý trợ giúp hắn để Thụy Tuyết quốc nhanh chóng trở lại như trước kia! Dạ Mị trầm tư một lúc rồi nói: “Đợi ba ngày nữa đi, ba ngày nữa chúng ta liền xuất phát!” những ngày này Dạ Mị vẫn luôn nhận được tin tức từ Miên Miên, nàng vẫn dặn hắn không nên nóng vội, chuyện Dạ Phong đã dần khôi phục lại tử nhãn khiến hắn thật sự vui mừng nhưng là hắn thật sự không muốn chờ nữa rồi, theo tin tức hắn thăm dò được thì Dạ Phong đã lại bắt đầu tàn sát dân chúng vô tội, trong thư Miên Miên không nói tới chuyện này chứng tỏ nàng cũng không biết, nếu biết thì chắc chắn nàng sẽ không đứng ngoài quan sát rồi. Xem ra chừng nào hắn còn chưa xuất hiện thì Dạ Phong nhất định sẽ không từ bỏ. “Tại sao lại phải chờ ba ngày nữa?” một đại thần khó hiểu hỏi, từ lúc quyết định đi theo Dạ Mị, hắn đã không còn màng tới sống chết của bản thân rồi, mỗi một ngày bây giờ đối với bọn họ chính là một loại dày vò a! “Chúng ta còn thiếu một vài thứ, ba ngày này ta sẽ cố gắng thu thập mọi thứ xong xuôi, còn nữa, lần này chỉ có thể thành công không thể thấy bại nên chúng ta nhất định phải chuẩn bị chu toàn mọi thứ!” Dạ Mị chậm rãi giải thích. “Bệ hạ nói rất đúng, thực lực của Dạ Phong quá cường đại, lại đã nhập ma, chúng ta nhất định phải có đối sách chu toàn mới có thể xuất quân được, nếu hấp tấp hành động mà chọc giận hắn thì hậu quả sẽ khôn lường!” một đại thần khác gật đầu tán thành nói. Đối với những lời của đại thần này, Dạ Mị khẽ gật đầu đồng ý. “Lão cha, đến tột cùng là tới bao giờ ta mới có thể gặp lại mẹ? Ta nhớ mẹ…” Tử Tử nhìn Dạ Mị cau mày hỏi, đã rất lâu rồi hắn không gặp mẹ a, hắn thật sự nhớ mà! Thật không biết nữ nhân của hắn ở trong cung thế nào rồi? “Kiên nhẫn chờ thêm ba ngày nữa thôi rồi phụ thân đưa ngươi đi gặp mẫu thân, được không?” Dạ Mị vuốt tóc Tử Tử sủng nịch nói. Đúng lúc này thì trong phòng đột nhiên vang lên tiếng cười khúc khích của tiểu hài nhi, không biết có phải là do nghe Dạ Mị nói sắp được gặp Miên Miên không mà tiểu công chúa trong lòng Vô Tình đột nhiên cười vui vẻ. Một màn này khiến những người có mặt có chút sửng sốt, Vô Tình cúi đầu nhìn tiểu công chúa từ lúc sinh ra chỉ biết cười mà không khỏi lo lắng, nội cung lòng người hiểm ác, tiểu công chúa vô tư thế này liệu có thể sống sót được không? “Được rồi, mọi người cũng nên trở về rồi, đừng để cho hắn hoài nghi, đợi thời cơ chín muồi ta sẽ cho người thông báo cho các vị!” Dạ Mị nhìn những đại thần nói. “Vâng!” những đại thần nghe vậy lập tức đứng dậy hành lễ rồi đi ra. ... Mời các bạn đón đọc Đại Xà Vương, Thỉnh Bò Đi của tác giả Y Hinh.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hào Môn Thuần Luyến: Bạn Gái Đậu Phụ Em Là Lớn Nhất - Ưu Nha
Thời điểm cô thích anh, anh vẫn lạnh lùng, thờ ơ; Thời điểm cô yêu anh, anh bắt đầu thích cô; Thời điểm cô không còn thương anh nữa, anh mới vừa yêu cô. Rốt cuộc, Chung quy là do cô yêu quá nhanh hay là anh không theo kịp tiết tấu? Nếu như, Trời cao thương anh, cho anh thêm một cơ hội, Vậy anh có thể lại được nhìn thấy, cô vì anh mà tự nguyện uống ly rượu độc kia không? Nếu như,... *** Lại nói về Lương Thu, sau khi Quý Tiểu Đông rời khỏi tập đoàn Thái Tử, không lâu sau anh cũng xin từ chức. Dù sao, anh cũng không thể sống cả đời ở đó, anh còn có chuyện làm ăn của chính mình, hơn nữa người quan trọng nhất đã bỏ đi thì anh còn ở lại đó cũng không có ý nghĩa gì. Điều khiến anh cảm thấy bất ngờ và vui mừng chính là sự kiện to lớn của công ty được tổ chức sau đó mấy ngày ở Thâm thủy cảng. Hoàng Phủ Chính đã tổ chức đại hội lớn để thông báo đến toàn công ty, công bố mọi chuyện cho toàn thể nhân viên biết sự thật thậm chí anh còn bổ sung nói rõ Quý Tiểu Đông đã từng tham gia điều tra trong vụ mất trộm và vụ án lấy cắp tác phẩm. Hành động lần này của anh đã gây nên đợt sóng lớn mênh mông trong tập đoàn Thái Tử. ... Mời các bạn đón đọc Hào Môn Thuần Luyến: Bạn Gái Đậu Phụ Em Là Lớn Nhất của tác giả Ưu Nha.
Hành Trình Đến Viễn Cổ - Mèo Mặt To Thích Ăn Cá
Xuyên về thời viễn cổ, bắt đầu trải qua cuộc sống ở nguyên thủy. Cùng với cao to uy mãnh “Trung khuyển” yêu đương, sinh con dưỡng cái. Tìm từ quan trọng: nhân vật chính: Trình Y| phối hợp diễn: A Man| khác: viễn cổ, dã nhân, sủng văn, trung khuyển. *** Quá trình chạy nạn rất vất vả, hơn nữa còn mang theo hài tử, Noãn đã năm tuổi, đệ đệ Dương Dương ba tuổi, trên đường đi đều được A Man và Trình Y cõng trên lưng. Các tộc nhân đều mang theo chút ít dụng cụ đơn giản, buổi tối tùy tiện chọn một nơi miễn cưỡng tập hợp nghỉ ngơi cùng một đêm, sau đó hừng đông lại tiếp tục chạy đi. ... Mời các bạn đón đọc Hành Trình Đến Viễn Cổ của tác giả Mèo Mặt To Thích Ăn Cá.
Con Đường Vấy Máu - Kim Bính
Anh một thân một mình, lựa chọn con đường này, không sợ đầu rơi máu chảy, không sợ bị cô lập Về sau gặp cô Anh đã có chuyện để sợ hãi Trong tình yêu, có người đã tìm được tín ngưỡng *** Tác phẩm “Con Đường Vấy Máu (Mặt trời không lặn về tây)” của Kim Bính được lấy ý tưởng từ những kí ức đã xảy ra khi còn nhỏ của tác giả. Không chỉ đơn thuần là chuyện tình giữa cô gái Tử Tốn xinh đẹp và chàng trai Hạ Xuyên, tác phẩm còn đan xen trong đó là một câu chuyện điều tra ly kỳ gay cấn về một vụ án liên quan đến môi trường Quê hương của Hạ Xuyên đang bị ảnh hưởng bởi môi trường bị ô nhiễm, ban đêm các xí nghiệp lén lút xả khí thải dẫn đến việc nước không thể uống, tình hình ô nhiễm trầm trọng đã bao trùm lên cả một vùng. Những vụ việc được bưng bít không để lộ bất cứ thông tin nào ra ngoài và rồi Hạ Xuyên, Tử Tốn cùng biết bao nhiêu người khác đã làm những gì để đẩy lùi vấn nạn này? Cuốn sách “Con Đường Vấy Máu (Mặt trời không lặn về tây)” là một câu chuyện chứa đầy cảm xúc về những con người trẻ luôn sống nhiệt huyết và hết lòng với cuộc sống. *** Bữa sáng Tưởng Tốn làm trứng sốt dưa hấu, Hạ Xuyên nhìn không nhúc nhích. Tưởng Tốn: “Dưa hấu bà Bạch tặng nhiều quá.” Hạ Xuyên im lặng ăn xong, chạy đi nhà vệ sinh ba lần. ... Mời các bạn đón đọc Con Đường Vấy Máu (Mặt trời không lặn về tây) của tác giả Kim Bính.
Quái Phi Thiên Hạ - Cẩm Hoàng
Dạ Dao Quang là truyền nhân phong thủy thế gia, vừa nhìn người là biết ngay giàu sang hay nghèo hèn, chỉ cần một quẻ biết ngay họa phúc, chỉ cần một câu nói là có thể quyết định sinh tử của ai đó. Dù xuyên không trở thành con dâu nuôi từ bé của một gia đình nông dân thời cổ đại, cô vẫn có thể tiền tài như nước, ăn nên làm ra nhờ tài hoa và năng lực của chính mình! Đến khi bàn luận chuyện cưới hỏi, Dạ Dao Quang hỏi: “Tiền do muội kiếm, chàng do ta nuôi lớn, tiểu nhân ác nhân đều do muội đánh, yêu ma quỷ quái đều do muội đuổi, quyền quý phú hào đều nợ ân tình của muội, muội cần chàng làm gì?” Chàng trai nào đó sở hữu khuôn mặt càng lớn càng trở nên đẹp một cách quỷ dị lạ thường đến gần: “Phu nhân phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, càn quét thiên hạ, để không thất sủng, vi phu tất nhiên sẽ đảm bảo mãi mãi xinh đẹp như hoa.” Vì vậy, cô gái nào đó đầu óc mụ mị vì ham mê sắc đẹp đã đồng ý cưới! Quyền khuynh thiên hạ, không bằng có nàng. Thế gian vĩnh hằng, chỉ có quyến lữ thần tiên...  *** Trong lúc Dạ Dao Quang đang mơ màng, dòng nước lạnh ngắt và tanh hôi ùa vào cơ thể cô qua miệng và mũi, cảm giác ngạt thở khiến đầu óc cô trở nên tỉnh táo hẳn lên. Cô cảm thấy có một bàn tay bóp chặt sau gáy, ấn mạnh đầu cô xuống nước. Trời ạ, mình đang bị mưu sát! Cô vận khí theo thói quen nhưng lại cảm thấy đan điền trống rỗng, lúc này mới nhớ ra lúc mình đấu pháp đã bị đánh lén, đáng lẽ phải tiêu đời rồi mới đúng, tại sao bây giờ lại như vậy? Lại uống một ngụm nước, người phía sau rõ ràng là muốn lấy mạng cô cho bằng được. Dạ Dao Quang không kịp suy nghĩ nhiều, cô đưa tay về phía sau tóm lấy bàn tay đang đè chặt sau gáy cô, dùng hết sức lực véo thật mạnh vào bàn tay đó, nhưng rốt cuộc chỉ véo rách được một mảng da của đối phương, tại sao cơ thể cô lại yếu như vậy chứ? ... Mời các bạn đón đọc Quái Phi Thiên Hạ của tác giả Cẩm Hoàng.