Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đông Chí

Thể loại: Hiện đại, điều tra phá án, gương vỡ lại lành, SẠCH SỦNG SẮC, HE. Độ dài: 60 chương + 10 ngoại truyện Tình trạng: Hoàn edit “Đông chí” - ngày khởi đầu của mọi chuyện. Một ngày mùa đông 8 năm về trước, Giang Thành Ngật và Lục Yên xác định tình cảm bằng một nụ hôn đầu trúc trắc dưới ráng chiều, đẹp như một bức tranh. Một ngày mùa đông 8 năm sau, Giang Thành Ngật và Lục Yên, gặp lại nhau trong một buổi họp khối, lướt qua như hai người xa lạ. Khoảng cách 8 năm, đã xảy ra chuyện gì? Lục Yên là bác sĩ gây mê. Trước khi gặp lại Giang Thành Ngật, vào một đêm khuya vắng, trong lúc Lục Yên vội vã đến bệnh viện để tham gia vào một ca phẫu thuật, cô đã va phải một người. Không, chính xác là một hồn ma thì đúng hơn. Vì người đó, giống y hệt một người bạn thân của cô, Đặng Mạn. Chỉ có điều, cô ấy đã mất cách đây 8 năm, kết luận là tự sát. Sau buổi tối đó, Lục Yên liên tiếp gặp những chuyện kỳ lạ. Cô cảm giác có ai đó đang theo dõi mình và bất cứ lúc nào cũng có thể bị tấn công. Không biết là may mắn hay tình cờ, lúc này Giang Thành Ngật lại quay về. Trước kia anh và cô cùng học một trường trung học, trải qua những năm tháng cuối cùng của đời học sinh trong những rung động đầu tiên vô cùng ngọt ngào. Thế nhưng không hiểu vì lý do gì, sau khi cả hai cùng đỗ đại học thì cô lại chia tay, một cách tàn nhẫn. Giang Thành Ngật ôm mối tình bị tổn thương sâu sắc, kiêu ngạo bỏ đi, bỏ cả ngành học đã đăng ký, thi vào trường cảnh sát. Và ngày trở về của anh, chính là 8 năm sau, với cương vị là đội trưởng tổ trọng án thành phố nơi Lục Yên đang sống. Ngày gặp lại, anh đối xử với cô lạnh hơn cả lạnh, cô đối với anh, nhạt hơn cả nhạt. Nhưng đó thực sự chỉ là vẻ ngoài mà thôi. Bởi vì, khi biết trước nhà cô có kẻ lạ mặt, anh đã không ngần ngại chạy một mạch đến nhà cô, rồi hờ hững nói một câu, tiện đường. Lục Yên biết mình có lỗi với anh, không dám lại gần, nhưng không thể giấu nổi cảm giác an toàn khi ở bên anh. Thế là, với lý do chưa tìm được kẻ tình nghi, anh cứ thế mang cô… về nhà mình. Trước mặt Lục Yên, anh công chính liêm minh, chỉ vì nhiệm vụ. Ấy vậy mà, mẹ anh vừa gọi điện hỏi, anh đã hất mặt lên hùng hồn tuyên bố: “Đó là bạn gái của con!”. Tất nhiên, câu này không thể để Lục Yên nghe thấy. Nếu không anh làm sao đòi lại “công bằng” cho chính mình? Thế là, Lục Yên đột nhiên trở thành đối tượng được Giang Thành Ngật bảo vệ nghiêm ngặt, đưa đi đón về vô cùng trách nhiệm. Và cùng với vụ án người lạ mặt theo dõi Lục Yên và các án mạng liên tục xảy ra xung quanh họ, bức màn bí mật của 8 năm về trước dần hé mở. Thì ra, Đông Chí không chỉ là tên của một ngày mùa đông, mà nó còn là tên của một trang web, được một người bạn thời trung học tên là Đinh Tịnh lập ra. Nhưng điều kỳ lạ chính là, lần lượt những người lên trang web đó cầu nguyện, đều bị giết với cùng một nghi thức, kể cả chủ của trang web đó. Chỉ duy nhất một người có liên quan là Đặng Mạn, lại kết luận là tự sát. Điều này khiến cho Gianh Thành Ngật không thể không đào sâu, lật lại vụ án 8 năm về trước. Và trong lúc truy tìm chứng cứ, anh phát hiện ra một điều thật bất ngờ. Thì ra năm đó, Lục Yên chia tay anh là bởi vì cô nghĩ rằng mình là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Đặng Mạn. Cô đã nói những lời làm Đặng Mạn đau lòng khi biết rằng cô ấy cũng thích Giang Thành Ngật. Chính vì vậy, sau cái chết của cô ấy, Lục yên không thể tiếp tục đối mặt với anh nữa. Nhưng lúc đó, Lục Yên không nói với anh một câu nào đã vội quyết định. Cô coi anh là gì chứ? Giang Thành Ngật không biết cũng giận, mà biết rồi càng giận hơn. Nhưng mà, anh lại không nỡ. Đêm hôm đó về nhà, sau khi biết được cô chính là người trong suốt 8 năm qua đều gửi thư đến cục cảnh sát xin điều tra lại vụ án của Đặng Mạn, anh đã không thể khống chế được mình nữa, tự tay tra còng số 8 vào tay cô, khóa chặt vào tay anh. Cô không nói nhưng anh biết, cô vẫn không buông bỏ được, vẫn muốn vãn hồi tình cảm của cả hai. Chỉ khi chứng minh được Đặng Mạn không tự sát, cô mới không phải dùng sự cô độc để tự trừng phạt mình nữa. Sống như vậy, có khác nào hủy hoại cả anh đâu cơ chứ. Giang Thành Ngật dùng một thái độ hết sức giận dữ ép hỏi cô, ép cô thừa nhận những việc đã làm, cuối cùng ép cô đến mức không thể kiên cường chống đỡ được nữa, phải khẽ khàng thốt lên: “Giang Thành Ngật, em không quên được anh…” Chiến thuật của anh thành công rồi. Nhưng anh vẫn không mở khóa cho cô. Cứ để như vậy, chiếc còng số 8 sắc lạnh khóa chặt tay hai người, đồng thời khóa luôn hai trái tim đang hừng hực lửa không cách nào dập tắt được. Nghề nghiệp đặc biệt, cảnh xuân sắc cũng trở nên ly kỳ. Bác sĩ gây mê Lục Yên và đội trưởng đội trọng án Giang Thành Ngật, trong tình trạng hai tay bị mất tự do, anh dũng “chiến đấu” trên mọi mặt trận, từ trên giường đến phòng tắm, từ sofa đến dưới đất. Cho đến khi Lục Yên “hi sinh”, gục ngã trong tay anh. Một đêm dày vò, như muốn bù đắp tất cả nhưng thiếu hụt của 8 năm qua. Gương vỡ đã lành, hai người lại cùng nhau đi tìm đáp án cho những bí mật từ trước đến nay. Mỗi khi tháo gỡ được một mắc xích, lại thêm một bất ngờ. Nhưng rất may, sau tất cả nỗ lực, cuối cùng hung thủ cũng sa lưới. Kết quả thật sự ngoài dự đoán. Toàn bộ câu chuyện chỉ xoay quanh một vụ án duy nhất, nhưng đan xen là những phân đoạn tình cảm của Giang Thành Ngật và Lục Yên. Có những lúc là hoài niệm của từng người, có lúc là cảm giác của hiện tại. Nhưng cho dù ở thời điểm nào, thì tình cảm mà hai người dành cho nhau là không hề thay đổi. Tình yêu thời cắp sách, tuy rất dễ dàng để có cảm giác thích một ai đó, nhưng cái cách mà Giang Thành Ngật theo đuổi Lục Yên, quả thật rất kiên định, rất trưởng thành. Bởi vì có lẽ chính anh cũng không thể ngờ, người con gái mà mình để mắt đến, cũng là một người kiên định như vậy. Nhận lời yêu anh, là yêu đến mức có thể xác định, chỉ là Giang Thành Ngật anh mà thôi. Người con gái như vậy, anh còn có thể buông tay sao? __________ " ": Trích từ truyện Review by #Lâm Tần - fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa: #Trắng Tiệp Dư *Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic: Google/huaban *** Thể loại: Hiện đại, phá án, gương vỡ lại lành Tình trạng: Hoàn Review bởi: Tit Mit - fb/hoinhieuchu  Sau 2 tuần cố thử cai truyện nhưng chẳng nổi nên lại mò cuốn này để đọc. Lúc đầu đọc cứ tưởng 1 cuốn phá án nữa cơ, nhưng hóa ra là một cuốn truyện ngọt ơi là ngọt.  Lục Yên cô bác sỹ xinh đẹp có rất nhiều người theo đuổi nhưng lại chỉ biết có công việc. Bố mẹ cô đã ly dị khi cô còn nhỏ. Người mẹ vì lo toan cuộc sống nên từ người phụ nữ xinh đẹp mà già nua nhiều. Ba cô thì tưng bừng chuẩn bị cưới vợ 3 nên đã hào phóng chuyển cho cô số tiền khi cô ra trường.  Giang Thành Ngật – anh chàng đội trưởng đội cảnh sát phá án mới chuyển về thành phố nơi mình sinh ra và lớn lên do hoàn cảnh gia đình đã từng có mối tình thời thanh xuân tươi đẹp với Lục Yên. Mối tình ấy đẹp và ngọt ngào ấy đã kết thúc vào kỳ nghỉ hè khi bọn họ thi vào đại học cùng với cái chết của Đặng Mạn. Từ đó cả 2 không bao giờ nói vì sao họ đã chia tay cũng những vết thương lòng chưa từng phai mờ.  Những tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc tại 8 năm trước nhưng dường như vào tiết Đông chí năm nay chuyện xưa lại quay về sau khi 2 người gặp lại. Những việc kỳ lạ liên tiếp diễn ra. Lục Yên bị theo dõi bởi một số người lạ mặt mà chẳng hiểu nguyên do. Bên cạnh đó cô dường như còn gặp lại người có bóng lưng và cử chỉ rất giống người bạn đã tự tử của mình làm cô rối rắm không thôi. Quá trình điều tra mở rộng từng bí mật tưởng chừng không còn nhớ đến từng bước lật giở.  Đặng Mạn từng nhìn cái gì khi cô không trả lời những câu hỏi của bạn mình? Cái chết của Đặng Mạn phải chăng không phải là tự tử? Ai là người hằng năm gửi thư về cái chết của cô gái tự tử 8 năm trước cho đội cảnh sát? Và vì sao Đinh Tịnh lại hỏi Lục Yên về “ Đông chí” ? Ai đã theo dõi Lục Yên? Định Tịnh sao lại chết ở hồ nước? Vô cùng nhiều câu hỏi cần lời giải. Theo diễn biến câu truyện bạn sẽ bị cuốn hút vào lúc nào không hay.  Điểm khác biệt của cuốn này chính là sự ngọt ngào của cặp đôi chính. Anh ngoài mặt lạnh lùng hết nấc nhưng nào biết sẽ tự nói với mẹ mình rằng “ cô ấy là bạn gái con” ( bạn có dám khẳng định người nào đó là bạn gái mình khi mình mới gặp lại họ mấy ngày và còn không thèm nói chuyện với nhau câu nào không?). Bạn có thấy ai bị cưỡng hôn mà tinh thần vô cùng sảng khoái, ai là người cưỡng hôn mà vẫn không hiểu mình làm sao làm được điều đó không? Nếu bạn ghét ai đó bạn có nấu ăn cho họ không? Bạn có cuống cuồng chạy đi tìm họ không? Đấy anh là vậy mà cứ làm như không quan tâm đến chị chút nào. Kiểu này là ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu ( à quên 2 người không hiểu chứ).  Điểm cộng tuyệt vời nữa mà mình chẳng nói ai cũng hiểu ở người edit trên kia nữa nhỉ. Không cần lời khen mà sự thật đã thành thương hiệu cho truyện trinh thám rồi mà. Cảm giác truyện thiên về tình cảm nhiều hơn nên nội dung trinh thám hơi nhẹ , sự đáng sợ lẩn khuất trong bóng tối ở những chương đầu bị sự ngọt ngào che mất. Nhưng bạn đừng để điều đó đánh lừa mình, cuốn này yếu tố trinh thám vẫn đủ để những ai ham mê điều tra đưa ra suy đoán của mình. Đánh giá điểm 4.5/5.   Mời các bạn đón đọc Đông Chí của tác giả Ngưng Lũng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hồng Xà Truyền
San Hô. Từ nay về sau nàng tên là San Hô. Đó là cái gì? Lần đầu được nghe hai chữ này, nàng chỉ cảm thấy lạ lẫm. Là châu báu dưới biển, đỏ tươi sáng chói, đẹp giống như nàng vậy. Biển ư? Đó là cái gì? Nàng chưa bao giờ thấy biển sao? Chàng kinh ngạc. Ta chưa bao giờ rời khỏi núi Côn Luân, cũng chưa bao giờ rời khỏi vùng hoang mạc này. Theo ta đi, ta dẫn nàng đi ngắm biển. Ta sợ. Đừng sợ, theo ta đi, ta sẽ bảo vệ nàng suốt đời suốt kiếp, vĩnh viễn đối xử tốt với nàng. *** Hắn là thợ thạch ngọc tới hoang mạc Tây Bắc xa xôi tìm ngọc, nàng là cư khách trên núi Côn Luân đã hơn ngàn năm. Đáng lý tâm phải lặng như nước, lại không chịu được một cái liếc nhìn của chàng. Nàng và hắn cùng đắm vào biển sâu si mê. Váy tơ đỏ của nàng, cởi trong tay hắn… Nàng theo tiếng gọi tình yêu, từ bỏ chính thân phận của mình, rời xa bạn bè, đồng loại, trở thành phu nhân của hắn. Nàng đi theo hắn, cho rằng sẽ không cô đơn nữa. Nhưng vì sao từ khi tới đây nàng lại càng cô đơn? Hắn có còn nhớ lời thề khi đó? Có còn nhớ đã nói sẽ ở bên nàng trọn đời trọn kiếp?  Hắn từng mê muội, quyến luyến cơ thể nàng, từng đem nàng ôm vào lòng mà yêu chiều hết mực. Nhưng cái “từng” ấy lại kết thúc nhanh chóng khi nàng hoàn toàn thuộc về hắn. Sự xa lánh, lạnh lùng của hắn ngày càng khiến nàng nhớ nhung, đau khổ! Mang thân phận “phu nhân” nhưng cuộc sống của nàng chẳng hề dễ dàng, đó thực chất cũng chỉ là một cái danh hão, giam giữ nàng ở lại trong nỗi cô đơn triền miên, chờ đợi trong vô vọng… Suốt đời suốt kiếp, suốt đời suốt kiếp, suốt đời suốt kiếp, suốt đời suốt kiếp…. Nàng còn chưa già, hắn còn chưa chết, lời hứa khi xưa có còn tính hay không? Hắn đã chán da thịt lạnh buốt của nàng, muốn tìm một nữ thể ấm áp, trốn ở đây ngày đêm hoan ái, còn dặn dò người hầu nhốt nàng trong phòng. Hắn bức nàng đến phát ức, hóa nguyên hình dạng của chính mình! Con người hay đổi thay và chóng quên. Nàng ngu muội không nhận ra, ngây thơ cho rằng nói dối là hứa hẹn. Rõ ràng không thể thực hiện, tại sao hắn còn muốn thề non hẹn biển cùng nàng?  Yêu quái trung thành hơn con người, động vật thủy chung hơn con người. Nàng không làm người nữa. Nghe thấy tiếng xương hắn nát vụn trong cơ thể nàng. Vui thích quỷ dị lan tràn trong bụng. Tiêu hồn nàng, thực cốt hắn. . . . Thực ra từ đầu đến cuối truyện đơn giản là “tình yêu dị giới”, đoạn kinh dị nhất là khi nữ chính hóa thành xà tinh, nuốt trọn nam chính- kẻ đã phản bội mình vào bụng.  Cốt truyện khá mới lạ, hấp dẫn người đọc. Mặc dù truyện ngắn chỉ có 3 chương nhưng không hề có cảm giác bị đứt mạch truyện, phù hợp với những bạn muốn tìm truyện để giải trí. Tình yêu của một nữ yêu quái thật quá chân tình, nàng ta đem trọn trái tim mình giao cho một người đàn ông. Thật không may cho nàng, hắn ta lại là một kẻ đểu giả, lừa dối tấm chân tình của nàng. Hắn mang lại cho nàng khao khát làm người, ước muốn một tình yêu bình dị song lại nhanh chóng đẩy nàng tới vực thẳm tuyệt vọng, mất hết niềm tim vào tình yêu con người! Thật sự thì đọc đoạn kết mình cũng khá là băn khoăn không biết nên là HE hay SE. HE khi một tên “đểu cáng” như nam chính phải trả giá. Cũng là SE khi nữ chính mất đi tất cả những tình yêu chân thật của mình, hao phí tâm tư vào nam nhân kia.  Bài review thật sự là vẫn chưa thể nói hết được tất cả những chi tiết hấp dẫn, những dòng tâm trạng của nhân vật…mong các bạn sẽ tìm đọc để có thể cảm nhận một cách sâu sắc nhất! Review by #Hàm_Đam Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105   *** Mới đầu, giọng nói kia rất nhỏ, vang lên giữa đêm khuya. Ánh trăng sáng tỏ chiếu vào trong phòng, giống như tầng sương trên mặt đất. "Phu nhân, người còn chưa nghỉ ngơi sao?" Nha hoàn buồn ngủ, dụi mắt tới hỏi, xốc lại tinh thần cố cầm đèn. "Ta nghe thấy giọng nói." Giọng nói kia thoắt ẩn thoắt hiện, tan trong gió, nghe không rõ lắm. "Có lẽ là người báo canh giờ bên ngoài." Nha hoàn che miệng, mơ mơ màng màng. "Không, giọng nói kia là ở trong phòng, dãy phòng phía nam." Là ai? ! Phát ra giọng nói làm ta khó ngủ, hết lần này đến lần khác, hết tiếng này đến tiếng khác. "Có lẽ là chuột, hoặc là mèo hoang bên ngoài tới." "Không, đó là giọng nói của người." Luôn mơ hồ nghe thấy, tiếng thở dài ngâm khẽ, trong lạ lẫm lại mang theo chút quen thuộc. Nha hoàn thở dài, có chút không kiên nhẫn, thổi tắt nến. "Phu nhân, đêm đã khuya, người trong nhà đều ngủ rồi. Có lẽ người ngủ mê thôi." Nàng ta xoay người, ngủ tiếp. "Vậy sao?" Ta lẩm bẩm. Giọng nói trong gió hết trận này đến trận khác, không hề dừng. Đêm càng sâu, ánh trăng càng nhạt nhòa. Thật sao? Là ta ngủ mê sao? ☆ ☆ ☆ Hoàng hôn ngày hôm sau, vài người hầu tới thêm một chiếc khóa ở cửa. "Tại sao lại khóa?" Ta nhìn khóa, hoang mang không hiểu. Thứ này thật kỳ quái, đúc bằng đồng, phức tạp cồng kềnh, mọi người dùng nó khóa cửa, là muốn khóa cái gì lại à? "Là bảo vệ chống trộm. Gần đây trong thành có không ít nhà đều bị trộm rồi." Người kia nói, cúi thấp đầu. Ta không nhìn thấy mắt hắn. "Phái người tới dãy phòng phía nam xem, chỗ đó luôn truyền đến tiếng động kỳ quái." "Phu nhân, chỗ đó không có người." "Nhưng ta nghe thấy." "Phu nhân, người nghe nhầm thôi." Có phải ta trông thấy khóe miệng hắn cong lên không kiên nhẫn không nhỉ?   Mời các bạn đón đọc Hồng Xà Truyền của tác giả Lăng Ngọc.
Dạ Hành Ca
Thiếu niên hành tẩu, đâu ngờ lạc thiên sơn, sa vào trầm luân Dung mạo thanh khiết, miết cái gió mây thay, bao kẻ kính sợ Quan ải vạn dặm lao đao, nào sợ chi phải quay đầu  Yêu quái hại người nhìn chẳng lạ, là mây mưa vần tự ắt định Khúc dạ hành ca, ta nghe cùng người *** Nàng là thiếu nữ tài năng, tựa như đóa mạn sa châu đến từ địa ngục, lãnh diễm mà rực rỡ. Chàng là thiếu niên rơi vào tuyệt cảnh phong hoa. Nàng vì báo thù mà lấy thân thử độc, bốn mùa qua đi dung mạo chưa từng thay đổi. Chàng lại vì sinh tồn mà nhẫn nhục, cam chịu trở thành nô lệ. Bảy năm sát phạt đường sinh tử, ngàn dặm máu đổ khói lửa loang Hoa nhan Tử Túc, ngàn minh Cửu Vi Cùng giương sáu cánh thẳng phương Nam Há ngờ chuyện cũ Giang Nam lại ràng tâm loạn, vào sinh ra tử nay chẳng còn đâu, mỗi người chia nhau một mảng chân trời Hương hoa sắp nhạt ráng mây sửa tan, hồng nhan nửa tận nhờ quân kéo, muốn nắm tay ngắm hoa đồng nở, lại chẳng biết phải thế nào… *** Một công tử nhà thế gia, chỉ vì tuổi trẻ bốc đồng mà bị bắt lên thiên sơn. Trải qua bao nhiêu trận đấu máu tanh, giết vô số người để có thể là một trong 2 người được chọn, để sống sót ở Ma Giáo. Một thiếu nữ chính tay giết mẹ, quy phục và đã sống trong địa ngục Ma Giáo từ khi mới 5 tuổi. Sau trận tàn sát thảm khốc ấy, công tử năm nào đã trở thành một sát thủ, được ban tên Thù Ảnh và được phân phó làm ảnh vệ của thiếu nữ tên Ca Dạ. Ca Dạ – tóc đen xõa dài trên vai, con ngươi lấp lánh tựa làn nước, thân hình nhỏ bé yếu ớt không mặc nổi quần áo, hệt như chỉ cần chạm vào sẽ vỡ vụn thế nhưng lại là một trong Thất Sát, tinh nhuệ khét tiếng của Ma giáo. Hóa ra chỉ là một cô bé lúc nào cũng dừng ở tuổi 13. Ca Dạ gần như nhốt mình trong thư phòng, không nói không rằng, chỉ đưa ra những mệnh lệnh nhưng đối xử với thuộc hạ của mình rất tốt, không như các Thất Sát còn lại coi thuộc hạ không khác gì trâu chó mà giày xéo. Gần nửa đầu câu chuyện là diễn biến tâm tư của Thù Ảnh, từ việc chấp nhận những mệnh lệnh vô lý, hiểu lầm Ca Dạ cho tới khi nam chính của chúng ta gây ra lỗi lầm không thể tha thứ. Tưởng như Ca Dạ thờ ơ, mặc kệ sống chết nhưng hóa ra Ca Dạ lại dùng cách riêng để xử lý, thu dọn tàn cuộc và cứu lấy mạng Thù Ảnh từ tay Giáo vương về. Từng mệnh lệnh ám sát được tung ra, từng âm mưu trùng trùng điệp điệp, rồi từng sự thật được bóc trần… Hóa ra sát thủ chỉ đứng sau Giáo vương và các trưởng lão lại có một quá khứ đau đớn tới như vậy, không thể tưởng tượng nổi một cô bé 5 tuổi bị phong bế ký ức, sau 11 tuổi ký ức khôi phục. Không thể tin tưởng bất cứ ai, không thể chia sẻ, không thể vùng vẫy chỉ có thể câm lặng từng bước xây dựng nên vỏ bọc, tự đầu độc chính mình để không phải phục vụ giáo vương, tự mình tắm trong mưa máu để ấp ủ kế hoạch trả thù. Hóa ra Thù Ảnh cũng có một cuộc đời đáng nhẽ rất sung sướng nhưng cuối cùng lại biến thành một kẻ giết người không biết ghê tay. Diễn biến tâm lý cũng như tình cảm của Ca Dạ và Thù Ảnh đến qua nhiều máu tanh mưa gió, cả hai người đều một mực muốn người kia sống. Ca Dạ đã cố tình để Thù Ảnh đi, đã lo mọi con đường thoát thân cho chàng nhưng chàng bất chấp tất cả quay trở lại… Nửa sau câu chuyện là Thù Ảnh dẫn Ca Dạ về Trung Nguyên sau khi Ca Dạ giết được giáo vương, trả được mối thù sâu nặng. Không giống như Ma Giáo, Trung Nguyên là những bài học về nhân tình thế thái, đối nhân xử thế, về những mối quan hệ giữa các vương tộc, thế gia, môn đăng hộ đối. Ca Dạ như lạc lõng giữa những con người này. Thực ra Ca Dạ vì muốn giết giáo vương mà đã luyện công làm tổn hại thân thể của mình tới mức kiệt cùng, nàng tự nghĩ mình không sống được bao lâu nữa và quyết định ra đi. Nam chính của chúng ta chung tình, lật từng ngõ ngách của những vùng xung quanh lên cũng không thể tìm thấy người thương. Hóa ra thân thế Ca Dạ không hề đơn giản, thế nên nam chính mới có thể không tìm ra nổi. Nhưng rồi những người có tình, có lòng sẽ trở lại được bên nhau. Nếu ai đã từng đọc Thất dạ tuyết sẽ thấy bối cảnh ở phần Ma giáo rất quen thuộc như GIáo vương, các chức vụ như Thất Sát, tứ sứ. Cách tôi luyện, phân quyền, thủ đoạn bỉ ổi như nào. Trong truyện còn liên quan tới rất nhiều nước Tây Vực trong đó có KHâu Từ… Truyện edit khá ổn, phần đầu thỉnh thoảng có lỗi chính tả xíu thôi. Tình cảm của nam nữ chính rất cảm động và đáng yêu.   Mời các bạn đón đọc Dạ Hành Ca của tác giả Tử Vi Lưu Niên.
Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua
Review: Huyên Phi - fb/ReviewNgonTinh0105: Có lẽ các bạn đã không còn quá xa lạ với thể loại truyện điền văn đúng không? Còn đối với những ai chưa biết thì mình xin phép nói ngắn gọn, điền văn là những câu chuyện nhẹ nhàng, cốt truyện đơn giản, ít sóng gió, kể về cuộc sống thường ngày của nhân vật. Câu chuyện hôm nay mình muốn giới thiệu đến các bạn là một tác phẩm tiêu biểu của thể loại này: Cuộc sống điền viên sau khi xuyên qua. Đừng ngại nếu bạn ghét xuyên không, vì yếu tố này chỉ xuất hiện một phân lượng rất nhỏ ở đầu truyện, cũng không ảnh hưởng nhiều đến tính cách cũng như cuộc sống của các nhân vật. Đúng như cái tên “điền viên”, sau khi nữ chính Đường Hà xuyên qua, cuộc sống của nàng cứ bình lặng trôi qua, tuy có lúc sóng gió nhưng phần nhiều là hạnh phúc… Gia đình của Đường Hà đều là những người nông dân hiền lành chân chất, nhà cũng có chút của ăn của để, không đến mức đói kém. Công việc hằng ngày của nữ chính quanh quẩn dưới bếp nấu cơm, đi ra đồng cắt cỏ, dọn dẹp… Xoay quanh đó là cuộc sống của những người nông dân vất vả cày cấy quanh năm, chuyện mẹ chồng con dâu, chị dâu em chồng, rồi cả những người hàng xóm, những người bán hàng trên trấn… Tất cả đã tạo thành một thế giới chân thật mà vẫn đủ thú vị níu giữ chân người đọc. Chắc các bạn hẳn cũng tò mò nam chính trong truyện là ai. Đối với thể loại điền văn, thường thì đọc gần hết nửa cuốn nhân vật nam chính mới xuất hiện :v. Ở trong truyện này có lẽ bạn không phải chờ quá lâu như vậy, nhưng quá trình hai anh chị yêu đương và cưới được nhau cũng không ngắn cho lắm, phù hợp với các bạn thích nhâm nhi câu chuyện :v. Nam chính là Chu Nam Sinh, theo vai vế thì là anh họ xa tít tắp bắn đại bác không tới của nữ chính Đường Hà. Nhà ảnh cũng có điều kiện hơn nữ chính, và đi kèm với đó là nhiều rắc rối hơn. Nếu nửa đầu cuốn truyện kể về cuộc sống hạnh phúc và tình yêu của cặp đôi trẻ thì nửa sau khi hai người lấy nhau không được vui vẻ như trước. Gia đình Chu Nam Sinh có ba người con trai, Nam Sinh là người thứ hai, ít được quan tâm nhất. Đường Hà sau khi về làm dâu, vì vai vế nhà mẹ đẻ hơi kém nên bị mẹ chồng o ép, chị dâu lợi dụng. Đỉnh điểm mâu thuẫn trong gia đình là khi người em út trở về, quyết định tham gia vào việc kinh doanh của gia đình, bố mẹ lại nuông chiều anh ta, khiến lợi ích của Chu Nam Sinh bị xâm phạm. Hai vợ chồng Đường Hà và Chu Nam Sinh quyết định sẽ tự tìm cách làm ăn riêng, không phụ thuộc vào bất cứ ai nữa. Kết truyện mở ra khung cảnh khi hai người trung tuổi, nhà có của ăn của để, con cái cũng lớn lên hạnh phúc. Đó là viễn cảnh tươi đẹp nhưng cũng cất chưa không ít lo toan và vất vả của các nhân vật. Truyện nhẹ nhàng, có một vài đoạn H nho nhỏ, thích hợp đọc thư giãn và không cần suy nghĩ quá nhiều. Nam chính cực kì yêu chiều và sủng vợ, không hề có chuyện trai gái gió trăng bên ngoài. Nữ chính là người khá mạnh mẽ và độc lập, chính vì vậy đã dìu dắt được gia đình đi lên trong lúc khó khăn. Các nhân vật trong truyện tuy không phải lúc nào cũng hoàn hảo nhưng những suy nghĩ của họ thì lại khá chân thực. Cũng có vài phân đoạn rất cảm động như khi Chu Nam Sinh bị bắt vào ngục, Đường Hà bụng đang mang thai gắng gượng chờ chồng về, hay như khi gặp phải thất bại, hai vợ chồng cố động viên nhau làm lại từ đầu, dù cho có mệt mỏi khó khăn… Trích đoạn ngọt ngào: Trong lúc ít khách, Chu Nam Sinh sẽ ra ngoài mua đồ ăn vặt cho Đường Hà. Mỗi khi Đường Hà ăn vui vẻ, Chu Nam Sinh ở một bên đều cười híp mắt nhìn nàng, vuốt vuốt tóc nàng, xúc động nói: “Ta nuôi một con heo con.” Hắn vừa giễu cợt nàng, vừa vui mừng mua nhiều đồ ăn hơn cho nàng. “Sắp thành heo rồi,” đôi khi hắn cảm khái, “Không sao, càng mập càng giống heo.” Chính hắn cũng là một đầu heo, có khi nhìn bốn bề vắng lặng, hắn lấy tay đẩy hai lỗ mũi mình hướng lên trời, học tiếng kêu của heo, Đường Hà bị hắn chọc cười đến đau cả bụng. Chạng vạng bọn họ đóng cửa hàng về nhà, người đi đường ít dần, hắn sẽ nghiêng gò má sang bên thê tử, dùng ngón tay chỉ vào mặt mình, Đường Hà nhận được chỉ thị sẽ hôn nhẹ hắn. Đi vài bước, hắn lại nghiêng gò má, nàng lại hôn nhẹ hắn. “Chàng càng lúc càng lớn mật,” Đường Hà nói hắn, “Bạch nhật tuyên dâm.” “Ta không có biện pháp, ai bảo thê tử đáng yêu khả ái,” hắn cười hì hì nói, “Ta hận không thể biến nàng thành người tí hon, cho vào trong ngực chạy khắp nơi, một khắc cũng không rời.” Review Hà Mai - fb/hoinhieuchu: ----- Truyện mình làm là do đọc được đề cử của bạn tiểu Q, edit thử chương đầu thấy rất thích nên bắt tay vào làm luôn, mở đầu truyện là cảnh đồng quê, cuộc sống sinh hoạt hằng ngày ở nông thôn hiện ra rõ nét và chân thực vô cùng. Giới thiệu: “Cuộc sống ở nông thôn của Đường Hà sau khi xuyên qua. Chuyện nhà, nam cày ruộng, nữ dệt vải, trải qua cuộc sống bình thản, vui vẻ cùng ưu sầu.” Truyện viết về cuộc sống nông thôn trong xã hội cổ đại. Nữ chính Đường Hà, thất bại trong hôn nhân, bắt gặp chồng ngoại tình, trong lúc đau khổ bị xe đâm, xuyên về thân xác của một thiếu nữ cổ đại. Là con gái thứ hai của một gia đình có ba anh em, thưở bé nàng nhà quá nghèo, nàng suýt bị bán làm nha hoàn nên rất sợ, cả ngày chăm chỉ làm lụng, việc nặng nhọc gì của đàn ông cũng làm hết, từ làm ruộng cho đến lấy củi, cắt cỏ cho heo cho gà ăn, chỉ để chứng mình một điều “mình không vô dụng”. Đường Hà xuyên vào thân thể này khi thân thể gặp nạn trên núi, trùng hợp là thân thể này mới bị từ hôn, nên ai ai cũng hiểu lầm nàng nghỉ quẩn mà tự sát, bởi vậy cha mẹ và đại ca, đệ đệ trong nhà luôn cảm thấy có lỗi, càng yêu chiều nàng hơn. Nam chính Chu Nam Sinh được sinh ra trong một gia đình bất công, không phải con trưởng cũng không phải con út được cưng chiều, anh sống với ông cố nội từ nhỏ, tình cảm với cha mẹ đẻ rất nhạt nhòa. Ông cố nội nam chính là người đọc sách nên dạy anh rất nhiều thứ, cũng như bao chàng trai mới lớn khác, anh cũng mơ ước về người bạn đời “Tri kỷ”, “Hồng tụ thiêm hương”, và tất nhiên cũng không vừa mắt Châu Nương, người được mẹ mình mai mối gán ghép cho. Nam chính và nữ chính là anh em bà con xa với nhau, hai anh chị mới quen biết nhau cũng thờ ơ lắm nhé, sau anh biết mình sẽ cưới chị nên mới bắt đầu để ý, cảm thấy “nhan sắc” của chị khá vừa mắt, da ngăm đen nhưng duyên, chị lại hiểu lễ nghĩa, rất được lòng người lớn trong nhà. Anh nam chính theo ông nội đọc sách nên lãng mạn lắm, lang thang trên núi mấy ngày, bắt nhạn về làm sính lễ kết hôn nữa. Trích đoạn: Hôm nay hắn không giống ngày thường, mặc bộ đồ mới, trên mặt rạng rỡ. Nhìn thấy nàng, hắn cũng sửng sốt, nhưng ngay sau đó cười lên, cho nàng nhìn đôi nhạn trong lồng trúc, “Một nhạn công, một nhạn thư, lấy song nhạn đồng quy ý tứ.” “Tiểu Hà, song nhạn tặng cho muội.” Truyện hay ở chỗ nam chính và nữ chính thường xuyên gặp nhau trước khi kết hôn, a bị chị trêu đùa, quay như chong chóng, lại thường xuyên than thở “Rốt cuộc lúc nào nàng mới gả cho ta đây”, “Thật hi vọng thành thân nhanh một chút.” Truyện có H k? Có chứ, cũng đâu ra đấy lắm, nhưng chỉ có 1 lần thôi, còn lại toàn thịt vụn không à. Điểu ta không thích ở truyện này là tác giả hơi miên man trong vụ miêu tả suy nghĩ của nữ chính, nữ chính hay lo được lo mất, cái gì cũng phải chắc chắn mình nắm thế chủ động thì mới làm, nhiều lúc edit đến đoạn miêu tả nội tâm nhân vật nữ chính cũng bực mình lắm, nhưng mà thôi, mấy đoạn đấy không nhiều, nói chung ai thích kiểu điện văn làm ruộng thì cứ nhảy đi  Ngoài hai nhân vật chính ra thì còn kể đến dàn nhân vật xoay quanh cuộc sống thường ngày, mỗi người một tính cách tạo nên một bức tranh nông thôn hoàn chỉnh, đa màu sắc, tiểu Đào, con gái của anh cả, được Đường Hà chăm sóc từ nhỏ nên rất quấn nàng, cha mẹ đường Hà, bà Tam và những ân oán với mẹ đẻ, anh trai. Rồi cuộc sống của nam nữ chính sau khi thành thân, thiên vị của mẹ nam chính, uất ức của nữ chính, chị dâu cả khôn lỏi hay đùn đẩy việc… Chi tiết thế nào mời các nàng đọc truyện nhé. Nhân tiện giới thiệu cho các nàng vài bộ điền văn làm ruộng, chất lượng thì chưa kiểm chứng, chưa edit hoàn nhé: •    Chị nông hạnh phúc  Mê Lộ Đích Ban Ban (Quyển này edit hoàn rồi nhé, viết về nông thôn những năm 80, khá hay) •     Xuyên qua thành nông gia nữ  Hồng Bồ Vũ •     Cuộc sống bình thản vùng sông nước  Tạp Nhĩ Tư (68/129) •     Cuộc sống nông thôn nhàn rỗi  Kẹo Vitamin C •     Cuộc sống ở Bắc Tống  A Muội (Edit hoàn, chất lượng tốt) •     Cuộc sống náo nhiệt của nông phụ dị năng  Hoa Hòa Hoa Ảnh •     Lương điền thiên khoảnh  Tọa Chước Linh Linh Thủy •     Nông phụ  Thiên Sai Thập Nhị •     Điền Duyên  Hương Thôn Nguyên Dã •     Xấu nữ như cúc  Hương Thôn Nguyên Dã •     Khói bếp ven hồ  Mạc Nhạ Thị •     Hảo nữ 18  Hoa Lạc Trùng Lai •     Bần hàn tức phụ  Vọng Giang Ảnh •     Cuộc sống điền viên trên núi của nông phu  Quả Đống CC •     Điền viên cốc hương  Thẩm Duyệt •     Cuộc sống hạnh phúc của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử  Ngư Mông •     Sổ tay sinh tồn khi bị chồng ruồng bỏ  Đạm Vũ   Mời các bạn đón đọc Cuộc Sống Điền Viên Sau Khi Xuyên Qua của tác giả Chu Tứ Tứ.
Bán Sơn Yên Vũ Quá Giang Hồ
Truyện Bán Sơn Yêu Vũ Quá Giang Hồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San là câu chuyện cổ đại đam mỹ vui vẻ. Trình Mộc Phong là thiếu chủ của một sơn trang lạnh lùng đẹp trai lại có nụ cười mê người, không chỉ vậy hắn còn có võ công tài giỏi. Thế nhưng hắn lại luôn kính trọng một người, là người có thể sờ trên đầu hắn mà hắn vẫn mỉm cười. Liệu người đó là ai mời các bạn đón xem. *** “Phụ thân.” “Hử?” “Tháng sau là sinh nhật mười sáu tuổi của con.” “Phụ thân đương nhiên nhớ. Bây giờ muốn ta tặng quà gì?” “Con không cần quà, chỉ muốn đi Nam Hải chơi…” “Không được!” “Phụ thân…” “Không lằng nhằng, đi đi!” “…” “Thiếu gia, ngài muốn làm gì?” Thư đồng (1) Tiểu Thất đang dọn dẹp phòng, đột nhiên thấy thiếu gia nhà mình tức giận đi vào, không nói hai lời bắt đầu thu thập hành lý. “Ta muốn bỏ nhà ra đi.” Phương Hử ngồi trên giường đếm ngân phiếu. “Hả?” Tiểu Thất cực kỳ sợ hãi: “Thiếu gia muốn đi đâu?” “… Nam Hải.” Phương Hử nhỏ giọng lẩm bẩm. “Ngài muốn đi tìm Trình đại hiệp?” Tiểu Thất hiểu rõ, cười tủm tỉm. “…” Phương Hử xếp ngân phiếu thành chồng, nhét vào trong bao: “Đừng nói cho hai phụ thân ta biết!” “Thiếu gia.” Tiểu Thất tử tế nhắc nhở: “Ngài không đủ tiền đi Nam Hải. ” “Ta phải đi!!” Phương Hử lấy chăn che đầu, nghĩ thầm, cùng lắm thì ta đi múa võ! Mặc dù võ công của ta dở, nhưng múa kiếm cũng tạm được đi. Sáng hôm sau, Phương Hử vừa rời giường liền choáng váng. “Thiếu gia, bây giờ tuyết rơi rất dày. Khẳng định là đường đã bị chặn rồi.” Tiểu Thất cực kỳ thông cảm nhìn Phương Hử: “Ngài còn muốn bỏ nhả đi không?” Phương Hử bi phẫn, ném gói đồ nhỏ vào tủ, ngồi xếp bằng trên giường mà nện cái gối. Đã ba năm không nhìn thấy y, năm nay vốn định trải qua sinh nhật cùng y, ai dè ngay cả trời cũng không giúp. Tuyết dày như vậy, chẳng lẽ muốn mình bay ra ngoài? Một tháng trôi qua rất nhanh. Sáng sớm hôm nay, tất cả người trong phủ bắt đầu bận rộn. “Ầm ĩ muốn chết!” Phương Hử lăn lộn trong chăn, tâm tình không tốt bịt tai lại.   Mời các bạn đón đọc Bán Sơn Yên Vũ Quá Giang Hồ của tác giả Ngữ Tiếu Lan San.