Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Quyến Luyến Roussillon

Truyện Quyến Luyến Roussillon là một truyện ngôn tình khá lạ lẫm và thu hút bạn đọc, truyện không phải là truyện tình yêu quá nồng nàn, sâu đậm mà là tình yêu phảng phất, ngất ngây. Là câu chuyện phảng phất mùi vị Tây phương, ở nơi thiên đường của những chuyện tình lãng mạn như: London Còn Xa Lắm,  Oxford Thương Yêu.... Trong lòng tôi tràn đầy hy vọng bước trên vùng đất của miền Nam nước Pháp, đến thị trấn màu đỏ cùng tên với tôi để tìm kiếm ba ruột của tôi. Từ Thượng Hải đến Roussillon, từ Roussillon đến Barcelona, từ Barcelona đến Madrid, trong chuyến đi vội vã này, tôi gặp một người, yêu thương một người, cuối cùng tôi lại nhớ đến nơi đã sinh ra và nuôi dưỡng tôi. Nhưng tôi vẫn không thể quên, hoàng hôn màu đỏ nồng đậm, cùng với…nụ cười ấm áp của người kia Tên của nữ chính là Lỗ Tây Vĩnh, phiên âm tiếng Trung của Roussillon. Đây là truyện tình cảm ư ???  Là câu chuyện đầy yêu thương, nhẹ nhàng và dung dị dưới ngòi bút của tác giả. “A lô?” Tôi đứng trước một bảng hiệu quảng cáo nước hoa thật lớn, trên đó là Natalie Portman, lúc còn nhỏ tôi đã xem phim của cô ấy diễn cùng Jean Reno, khi đó cô ấy là một cô bé gầy như thân tre, bởi vận mệnh tàn bạo mà rèn luyện lòng gan dạ để xâm nhập vào thế giới của người trưởng thành. Nhiều năm như vậy đã trôi qua, tôi chăm chú nhìn cô ấy trên bảng hiệu quảng cáo, phát hiện hầu như không có gì thay đổi, trong mắt của cô ấy luôn có một loại quật cường khiến người ta khó có thể đến gần. Mời bạn đón đọc truyện để tìm được những lời hồi đáp của tình yêu. *** [Review] QUYẾN LUYẾN ROUSSILLON - Xuân Thập Tam Thiếu By Dương Phiêu Linh ღღღ Bạn thử tưởng tượng xem nhé, rằng mình tỉnh giấc vào một ngày nắng đẹp, không khí ban sáng trong lành và tinh khiết như những giọt sương mai buổi sớm. Một cơn gió nhẹ lùa vào lật qua vài trang sách đang đặt trên bàn, bên cạnh chiếc lọ cắm hoa oải hương tím biếc dịu nhẹ. Và khung cảnh buổi sáng yên bình và tuyệt vời ấy hoàn toàn có thể để bạn đắm mình trong cuốn “Quyến luyến Roussillon”. Thật thế bạn ạ, một câu chuyện được miêu tả tuyệt đẹp quá đỗi! Những con chữ không cất lên những nốt nhạc trong bản hòa ca vĩ đại nào đấy, những con chữ vẽ nên những khung cảnh ở miền đất Châu Âu yên bình và đầy quyến rũ. Tôi bị câu chuyện “rù quyến” ngay từ lần đọc đầu tiên, khi tình cờ đọc nó gần giữa đêm cho đến những phút cuối cùng trước khi kim giờ nhích qua con số không. Vậy rằng, tôi đọc câu chuyện cũng rất nhanh vì chỉ vỏn vẹn mười chap. Nhưng nhiêu đó là quá đủ cho một khung cảnh tuyệt đẹp mà những con chữ mang lại tái hiện trong đầu tôi. Thế nhưng, khác với những cuốn tự sự Châu Âu tôi từng đọc, câu chuyện này thuộc thể loại ngôn tình. Trong câu chuyện, họ đơn giản là những con người trẻ tuổi, họ dễ thương và một trong số họ rất điển hình trong ngôn tình, và một chút ấy rất đẹp, câu từ đủ đạt để tái hiện những thước phim về khung cảnh Châu Âu. Tôi đã rất ngạc nhiên, trong đêm khuya, tôi ngỡ ngàng vì một phần vẻ đẹp Châu Âu, qua nước Pháp và Ý, tại một thị trấn nhỏ có tên Roussillon, một cuộc gặp gỡ tình cờ dẫn đến một mối tình lãng mạn bắt đầu. Nhưng Roussillon lãng mạn là thật, nhưng hoàn cảnh xảy ra giữa hai con người ấy rất tình cờ, nhưng cũng rất… trớ trêu. “Trong lòng tôi tràn đầy hy vọng bước trên vùng đất của miền Nam nước Pháp, đến thị trấn màu đỏ cùng tên với tôi để tìm kiếm ba ruột của tôi. Từ Thượng Hải đến Roussillon, từ Roussillon đến Barcelona, từ Barcelona đến Madrid, trong chuyến đi vội vã này, tôi gặp một người, yêu thương một người, cuối cùng tôi lại nhớ đến nơi đã sinh ra và nuôi dưỡng tôi. Nhưng tôi vẫn không thể quên, hoàng hôn màu đỏ nồng đậm, cùng với… nụ cười ấm áp của người kia.” LU XIYONG – nghĩa là Lỗ Tây Vĩnh, và cũng là tên phiên âm của Roussillon – một thị trấn nhỏ miền Nam nước Pháp. Cái tên ấy là khởi nguồn của mọi chuyện, cái tên nghe có vẻ… con trai nhưng thực chất là một cô gái. Mẹ của cô là một người phụ nữ có nội tâm mạnh mẽ, bà tự mình nuôi cô khôn lớn và tuyệt nhiên không hé răng nửa lời về người cô gọi là ba. Ngay từ lúc cô nhận thức được, cô không có ba, và cô không biết ba mình là ai, cô đã luôn thắc mắc câu hỏi ấy, cho đến khi mẹ cô qua đời, và thật sự cô vẫn không biết ba mình là ai. Ngoại trừ việc có vẻ cha cô là người đàn ông họ Lỗ. Khắp thế gian, người giống người có thể hiếm, nhưng họ trùng họ thì có cả vạn người. Có thể còn hi vọng, Lỗ Tây Vĩnh, Roussillon, không chừng cái tên cô bắt nguồn từ đấy. Từ sân bay Charles de gaulle hướng đến ga xe lửa Tulon, cô tiến đến Roussillon. Ở đấy, cô tình cờ gặp hai cậu con trai rất thú vị. Một cậu con trai cao gần hai mét gọi người đi trước, luôn miệng gọi: Anh Hai, Anh Hai,… Anh Hai, anh Hai,… Đó là một cách gọi thật thân quen, cũng cực kỳ ấm áp trong khoảng thời gian cô ở lại Roussillon và phát hiện ra rằng ở đó có một người cha đã quên mất sự tồn tại của cô, và nếu mọi chuyện đã sáng tỏ, giả dụ người đó là anh trai của cô thật, cô sẽ đối diện ra sao với một thứ tình cảm đang dần len lỏi xâm chiếm trái tim cô, khi cảm xúc không thể dồn nén hơn nữa về người anh trai cô mới nhận ra sau hằng ấy năm trời. … Thiệt sự thì, câu chuyện rất đẹp, nên để chính bạn cảm nhận vẻ đẹp những con người và vùng đất ấy. Hay do chính tôi cực yêu thích những vùng đất Châu Âu nhỉ? Tôi chưa đào lên bất kỳ vẻ đẹp nào trong câu chuyện ấy, có thể là quỹ thời gian cho bài review hôm nay của tôi khá eo hẹp. Tôi vẫn đang đọc lại vài chap để lấy cảm hứng, nhưng thành thực No copy khiến tôi không thể kiên nhẫn gõ lại những dòng chữ tuyệt vời ấy, dẫu chỉ trong vài phút giây ngắn ngủi tôi đọc câu chuyện, và thanh thản đọc chầm chậm những đoạn cuối cùng như sắp tạm biệt mất rồi vậy. Roussillon miền Nam nước Pháp vẫn yên bình như thế! *** Nếu như ở Nhật ký AB có hài nhẹ nhàng, có tình cảm nhẹ nhàng thì ở Quyến luyến Roussillon có những chi tiết rất cảm động về tình cảm gia đình. Và cái chính là đọc truyện này thật chỉ muốn book một phát vé đi Pháp luôn để đến cánh đồng hoa oải hương ở Provence, đến Roussillon, đến Barcelona, đến Madrid chậc chậc. Ông tác giả ác quá là ác a. Đọc truyện mà cứ thèm rỏ rãi, thèm được một mình một ba lô đi lang thang khắp Châu Âu, đến những vùng quê yên bình, êm ả ấy. Trong truyện, nữ chính tên Lỗ Tây Vĩnh như tên con trai nhưng lại chính là phiên âm tiếng Trung của Roussillon. Đến nỗi mà nam phụ Lộ Tử An, một chàng trai hài hước trong tình huống quá giang xe Tây Vĩnh đi Roussillon đã phá lên cười mà rằng “Ha ha, chơi thật vui! Chúng ta ngồi xe của Lỗ Tây Vĩnh chạy đến Lỗ Tây Vĩnh (Roussillon)”. Và cứ thế chị gái Vĩnh thân gái dặm trường liều mình cho hai anh em Lộ Ngụy Minh và Lộ Tử An đi nhờ xe. Còn lý do tại sao Lỗ Tây Vĩnh lại tên là Lỗ Tây Vĩnh thì aiz…chậc…cái này chẳng phải nên đọc truyện là biết sao :). Truyện không có tiểu tam tiểu tứ, không có tình huống cẩu huyết kiểu cung đấu, gia đấu…mà lại có tí ti, tí ti giật gân. Cái này thôi thì cũng nên đọc truyện là biết. Dạo này bị thích thể loại truyện ngắn tầm chục chương dài hay ba chục chương ngắn. Vậy thôi đủ để làm một buổi tối được thư giãn, được nghỉ ngơi đúng nghĩa. Cám ơn bạn editor p3104 đã mang đến câu chuyện hay, nhẹ nhàng, ý nghĩa. Những cảnh đẹp của Pháp, của Ý được bạn chuyển ngữ rất mượt mà. Mình quả thật phải đọc lại truyện này lần hai, chờ có ebook mình sẽ down về máy lâu lâu không có gì hay lại lôi ra gặm lại như Nhật ký AB vậy ???? Nhờ truyện mình biết đến Roussillon vùng đất đỏ ở Pháp *** Tác giả: Xuân Thập Tam Thiếu Thể loại: Hiện đại, tình cảm gia đình, giả incest, anh trai chín chắn trầm mặc - em gái vui vẻ dễ gần, nhẹ nhàng, HE.  Độ dài: 12 chương lớn (36 chương nhỏ) + vĩ thanh + ngoại truyện. Tình trạng: Hoàn edit. Mùa hè sau khi mẹ mất, Lỗ Tây Vĩnh đến Roussillon. Một cô gái đơn độc mang theo tất cả hành lý đến thị trấn nhỏ miền Nam nước Pháp tìm người cha chưa bao giờ xuất hiện, nhưng là người thân duy nhất còn lại trên đời này của cô. Đó là điểm khởi đầu của “Quyến luyến Roussillon”, cũng bắt đầu cho bước ngoặt thay đổi định mệnh Lỗ Tây Vĩnh.  Nữ chính quả thực có một cái tên ấn tượng. Tây Vĩnh, Lỗ Tây Vĩnh. Tên cô là phiên âm của Roussillon, vùng đất mà khi còn sống mẹ cô đã luôn đau đáu nhớ về.  Không tên tuổi, không địa chỉ, tất cả những gì Lỗ Tây Vĩnh biết về cha mình chỉ dừng lại tại một địa danh. Trên hành trình ấy, cô gặp được một người đàn ông khó hiểu. Anh giúp cô cất vali cồng kềnh, đi nhờ xe của cô, nhắc nhở cô không tin lời kẻ lạ. Sau cùng, anh trở thành anh Hai của cô!  Trùng hợp như thế! Anh là con của người cha mà cô lặn lội đường xa tìm kiếm, là anh trai cùng cha khác mẹ với Lỗ Tây Vĩnh! Anh tên Lộ Nguỵ Minh, anh Hai rất đẹp trai nam tính, rất săn sóc chu đáo nhưng anh Hai thường thường hay trưng ra “khuôn mặt tú-lơ-khơ” không rõ vui buồn. Đấy là toàn bộ cảm nhận của Lỗ Tây Vĩnh về anh Hai.  Nhưng thực ra, dưới bề ngoài lạnh nhạt của Nguỵ Minh là một trái tim đơn thuần đang đập mạnh. Anh gánh trách nhiệm trên vai mà sống, lại luôn luôn thiếu cảm giác an toàn. Những điều này, qua một hành trình dài thì Lỗ Tây Vĩnh mới có thể chầm chậm hiểu thấu.  Sau khi nhận cha, anh Hai “một nách hai con” đưa Lỗ Tây Vĩnh và em họ Lộ Tử An đi thăm thú khắp nơi, từ thị trấn nhỏ Roussillon đi Barcelona cổ kính, rồi đến Madrid nhiệt tình, họ thăm giáo đường còn dang dở, ngắm cảnh đêm hoặc lang thang khắp ngõ ngách thành phố. Với Tây Vĩnh, đó là mùa hè trong mộng. Nhưng số mệnh luôn là thứ khó lòng đoán biết, người cha dịu dàng ân cần của cô đang giấu diếm điều gì? Rốt cuộc Lộ Nguỵ Minh và cô có phải anh em hay không? Tất cả sự thật đã bày ra rõ ràng mà tàn nhẫn, cô chỉ có thể trốn chạy.  Lỗ Tây Vĩnh trở về thành phố quê hương, cắt đứt toàn bộ liên quan với “mùa hè trong mộng“. Thu hoạch lớn nhất của Tây Vĩnh trong chuyến đi xa này không phải là nhân duyên gặp gỡ với anh Hai, không phải tìm được cha, không phải hồi ức đẹp đẽ, mà có lẽ là về mẹ của cô. Nói Lỗ Tây Vĩnh đi tìm cha, đúng hơn là cô đi tìm thành xuân của mẹ, đi tìm một mặt khác chưa từng biết đến của người phụ nữ ấy.  Lỗ Tây Vĩnh từng chút hiểu được tâm trạng của mẹ khi quyết định một mình sinh ra cô. Dù bà là người phụ nữ mạnh mẽ hơn cả đàn ông, dù bà luôn khắt khe trói buộc cô đến nghẹt thở, dù bà chưa bao giờ nói yêu con gái của bà. Nhưng Lỗ Tây Vĩnh vĩnh viễn là sinh mệnh của bà.  “Tây Vĩnh à, đừng lo lắng chuyện vẫn chưa xảy ra, bởi vì nó không nhất định sẽ xảy ra đâu. Hơn nữa, cho dù thật sự xảy ra thì còn có mẹ đây, mẹ ở tại nơi này…” Lỗ Tây Vĩnh luôn cho rằng mình là một cô gái bình thường, không bao giờ có thể xuất sắc như “mẹ già” của mình. Nhưng tôi nghĩ, so với người khác, Tây Vĩnh đã dũng cảm hơn rất nhiều. Kể cả việc đi Roussillon tìm cha lẫn quay lại đó lần nữa để theo đuổi tình yêu. Tôi nghĩ mỗi lần Lỗ Tây Vĩnh viết xuống tên mình, cô sẽ nhớ đến “mẹ già”, nhớ đến thị trấn nhỏ miền Nam nước Pháp và nhớ đến người cô yêu.  Thị trấn đất đỏ, hoa oải hương, con đường thôn quê, thành lũy, giáo đường của Gaudí, ban đêm tĩnh lặng, lễ cuồng hoan… Tất cả đều ngập tràn bóng dáng anh Hai. Anh là người giúp Tây Vĩnh trưởng thành, giúp cô hiểu rõ mối ràng buộc thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái. Ngược lại, cô chữa lành anh, kéo anh khỏi vòng luẩn quẩn níu thân. Tình yêu của họ tựa ánh hoàng hôn trên đồi đất đỏ, đậm màu và ấm áp.  “Quyến luyến Roussillon” được viết dưới góc nhìn của nữ chính nên đôi khi bạn sẽ cảm thấy cô yếu đuối. Kỳ thực không chỉ riêng Lỗ Tây Vĩnh mà tôi nghĩ đó là nội tâm của tất cả mọi người. Lo được lo mất, tủi thân xót xa, vì yêu mà do dự,... tất cả đều vô cùng chân thực.  Điểm nổi bật nhất của truyện là tình cảm gia đình, không phải tình yêu, nên nếu bạn tìm thứ gì đó mãnh liệt kích thích thì thực lòng tôi khuyên bạn không nên nhảy hố “Quyến luyến Roussillon”. Nhưng nếu cần làm ấm con tim, thư giãn bằng ngôn từ đẹp đẽ trau chuốt thì câu chuyện này chính là một lựa chọn không tồi.  Mời các bạn đón đọc Quyến Luyến Roussillon của tác giả Xuân Thập Tam Thiếu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần
Bạn có biết Thổ thần phải làm gì không? Là thần canh giữ một phương? Hay là tiên chuyên trừ ma diệt quái! Sai! Thổ thần chính là người chuyên đi lo chuyện bao đồng, làm đủ những công việc nặng nhọc nhất, là chức thấp nhất trong giới tiên... Ta vốn là một Hồ yêu trẻ tuổi, dung mạo xứng đáng với bốn chữ hoa nhường nguyệt thẹn, vất vả lắm mới tu luyện thành tiên, cuối cùng thì phải nhậm chức Thổ thần nhỏ bé, bổng lộc thì chẳng được bao nhiêu nhưng việc gì cũng đến tay. Ta không làm nữa! Ta sẽ lên thiên đình tìm Ngọc Đế nói hết lý lẽ! Cái gì cơ? Chưa đến lúc nghỉ hưu thì không được lên thiên đình sao? Lẽ nào ta phải trông coi những người phàm này cho đến khi Thổ thần mới kế nhiệm?... Ta... ta... ta muốn thăng chức! *** Một câu chuyện tưởng chừng đơn giản, nhẹ nhàng, đáng yêu, ấm áp xoay quanh nàng công chúa hồ ly Tang Chỉ ở xứ sở thần tiên. Công chúa Hồ Ly được sinh ra, mọi người đều mừng vui chúc tục. Nàng lớn lên trong sự yêu chiều của bộ tộc, bộc lộ thiên phú, lại còn nghịch ngợm khắp nơi làm các cụ ông lão bà cũng phải nhăn trán vì sự tinh nghịch cũng như đáng yêu của nàng. Thế rồi nàng Tang Chỉ đáng yêu lại dính vào mối quan hệ với Tuấn Thúc ca ca, một người nàng gọi là ca ca nhưng luôn làm nàng bối rối, nổi giận rồi luôn vạch mặt hắn đòi lẽ công bằng. Tuấn Thúc thậm chí còn dụ dỗ nàng trở thành Thổ Thần khổ cực tìm cách lên chức mỗi ngày. Tuấn Thúc nham hiểm, kì lạ, hay chòng ghẹo Tang Chỉ, còn Tang Chỉ ngây thơ cứ bị hắn lừa suốt. Hai người này được vận mệnh trói buộc lại bên nhau, tạo nên bao nhiêu tình huống dở khóc dở cười làm cả xứ thần tiên cũng phải đau đầu. Dần dà, thế giới cũng rộng mở hơn, những sự biến xảy ra, và chuyện tình yêu cũng bắt đầu. Trong thế giới những câu chuyện huyền huyễn Trung Hoa, Thổ Thần muốn thăng chức không thể vượt qua những cái bóng lớn của Đường Thất Công Tử với bộ ba kiếp v.v.. nhưng cũng có cho mình một hướng đi riêng đặc biệt. Trong tác phẩm này, tác giả đã xây dựng một bối cảnh thế giới cực kì chặt chẽ, có liên kết rõ ràng với các truyền thuyết, huyền thoại dân gian Trung Hoa, gần như có thể trở thành một cuốn tư liệu phiên bản tiểu thuyết dành cho những ai muốn tìm hiểu về đề tài này. Mọi chi tiết truyền thống và các câu chuyện dân gian được sử dụng đều được khai thác hợp lý nhằm bật lên nét đẹp Trung Hoa mà vẫn thể hiện tốt được nội dung truyện. Nữ chính Tang Chỉ được xây dựng rất dễ thương, đáng yêu, tựa như cả cái câu chuyện ấy cũng đáng yêu theo nàng. Nam chính của nàng thì thú vị hơn, không được xây dựng như những soái ca hoàn hảo, sức mạnh tuyệt thế chi phối cả giới thần tiên mà được nhấn mạnh vào vẻ đẹp bề ngoài, đạo đức và nhân cách đáng quý. Tình cảm trong truyện được thể hiện ở nhiều dạng và nhiều mức độ khác nhau, không chỉ có tình yêu. Tình mẫu tử thiêng liêng khiến người ta xúc động, tình anh em bồi hồi êm ái, tình bạn chân thành nhiệm màu … đều tạo nên một thiên truyện ấm áp, dịu dàng nhẹ nhàng, không xoắn vặn nhưng vẫn phong cách vô cùng. Đặc biệt là truyện vô cùng trong sáng, tuổi nào cũng đọc được. *** Mèo Lười Ngủ Ngày Người Thành Đô, Tứ Xuyên. Là người ham ăn, ham ngủ, yêu cuộc sống. Là tác giả, nhà biên kịch toàn thời gian, văn phong hóm hỉnh, dễ thương, phóng khoáng với nhiều tình tiết bất ngờ, thú vị. Nhiều tác phẩm của tác giả được xuất bản bằng ngôn ngữ giản thể, và đã bán quyền ngôn ngữ phồn thể và bản quyền làm phim tại Trung Quốc. Các tác phẩm của Mèo Lười Ngủ Ngày do Amun ấn hành: Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần Boss Đen Tối Đừng Chạy Trúc Mã Là Sói Kế Hoạch Mai Mối Hủ nữ Gaga Hàng đã nhận, miễn trả lại *** Thổ thần – Mở đầu Tang Chỉ chống tay mạng sườn, đứng trong lùm cỏ xanh tốt, nhìn chăm chú vào căn nhà gỗ cách đó không xa. Lúc này đang là đầu tháng Ba, sắc xuân dạt dào, vùng quê nhỏ được bao phủ trong một lớp sương trắng mỏng manh của buổi sáng sớm, cây lá xanh tươi, hoa nở kiều diễm, sự bình yên, tĩnh lặng không lời nào miêu tả được… Trong khung cảnh đẹp đẽ, tĩnh mịch, Tang Chỉ ngẩng đầu hú một tiếng, phá tan sự yên tĩnh, khiến cho chú gà trống vẫn còn chưa tỉnh giấc cũng giật mình cất tiếng gáy sớm. Lấy lại dũng khí, xông đến căn nhà gỗ trước mặt, Tang Chỉ đạp cửa bước vào, chẳng chút do dự cất tiếng mắng: “Tuấn Thúc, ngươi ra đây cho ta!” “Đừng tưởng trốn rồi thì sẽ không sao!!” “Tên phượng hoàng chết tiệt! Phượng hoàng thối tha! Phượng hoàng cao ngạo! Phượng tộc các người chẳng có thứ gì tốt đẹp cả! Lừa gạt ta đi làm Thổ thần. Đáng ghét, Thổ thần cái gì chứ? Chỉ là hội của mấy bà thím trong thôn! Ta không làm nữa! Ngươi ra đây cho ta!!” … Tang Chỉ gào thét, mắng chửi xong, thấy trong phòng chẳng có động tĩnh, không kìm được, hơi cau mày, cố lấy lại nhịp thở bình thường, sau đó lại nghe thấy tiếng nước chảy ào ào. Trong lúc tò mò, Tang Chỉ vòng qua bức bình phong, nghiêng đầu nhìn, người bỗng cứng đờ. Sau bức bình phong, hơi nước lượn lờ, khói trắng mịt mờ, cảnh tượng tuy có khác so với bên ngoài căn nhà gỗ nhưng ảo diệu như nhau. Trong chiếc bồn tắm bằng gỗ rộng rãi, tấm lưng khỏe khoắn mà săn chắc của người con trai mờ mờ ảo ảo giữa làn hơi nước mỏng. Trong tình cảnh này, Tang Chỉ cảm thấy máu nóng đang ào ào dâng lên não. Bình thường, trông con phượng hoàng cao ngạo này áo xống gọn gàng, điển trai, cởi mở, không ngờ thân thể bên trong lớp quần áo của hắn cũng… như thế. Nghĩ đến đây, Tang Chỉ đỏ ửng mặt, liếc sang một bên, nhưng vẫn không quên chuyện chính, hai hàm răng va vào nhau lập cập: “Ngươi… ngươi mặc quần áo vào… Ta… ta có chuyện muốn hỏi ngươi!” Tuấn Thúc cười híp mắt, ngón tay thấm đầy hơi nước xoa xoa đuôi tóc, giọng điệu lười biếng vẻ mờ ám: “Sợ gì chứ? Ngươi chẳng phải là chưa từng nhìn thấy.” Khóe miệng Tang Chỉ co giật, nhìn chằm chằm vào con mắt trong veo và ngũ quan tinh tế của Tuấn Thúc, tận đáy lòng chỉ còn lại một suy nghĩ: “Yêu nghiệt! Kẻ này nhất định là yêu nghiệt!” Chỉ vào chóp mũi của yêu nghiệt, Tang Chỉ tức giận giậm chân: “Ngươi nói láo! Ai đã nhìn con phượng hoàng thối tha như ngươi tắm chứ? Ai đã nhìn? Ai thèm nhìn chứ?” Tuấn Thúc khẽ cười, cặp môi nhếch lên khinh bỉ, khuôn mặt vốn đã hại nước hại dân đó trong màn sương trắng mờ ảo càng đẹp đến mê người: “Haizz! Hóa ra không phải công chúa Tang Chỉ nhìn, vậy chắc là bản Phượng quân ta nhớ nhầm rồi. Phù…” Tuấn Thúc chống cằm, dáng vẻ trầm tư, thỉnh thoảng lại liếc Tang Chỉ: “Ta còn nhớ hôm đó, bản Phượng quân đang tắm ở Thanh Ngô cung thì đột nhiên một con hồ ly xông vào, ta bắt và trói nó lại, rồi tính kế dụ dỗ nó. Quả nhiên không ngoài dự tính, con hồ ly háo sắc trúng kế, không chỉ nghe theo lời ta, còn ngốc nghếch tự tiến cử làm Thổ thần.” Ánh mắt Tuấn Thúc đưa qua đưa lại: “Haizz! Đáng tiếc, đáng tiếc! Những chuyện yên ổn, tốt đẹp thì công chúa chẳng làm, lại đi làm Thổ thần gì đó. Bưng trà, rót nước cho người phàm, còn phải làm mai mối cho người ta, đứng ra hòa giải mấy vụ đánh nhau gì đó… Đáng thương quá! Nhưng mà công chúa Tang Chỉ, ngươi nói xem, sao con hồ ly này lại ngốc nghếch như vậy, nói dối như thế mà nàng ta cũng tin?” “Ngươi…” Tang Chỉ bực bội, quả nhiên là mình trúng kế của con phượng hoàng cao ngạo này. Nhưng bây giờ, tên đầu sỏ còn tỏ ra lương thiện, nhìn chằm chằm rồi nói mấy lời châm chọc, khiến người ta vô cùng bực bội. “Phượng hoàng chết tiệt! Phượng hoàng thối tha! Ta và người không thù không oán, vì sao ngươi lại muốn hại ta?” “Không thù sao?” Mắt phượng của Tuấn Thúc giật giật, lườm Tang Chỉ một cái sắc lẹm. Không khí xung quanh bỗng lạnh toát, trong nháy mắt, gió lạnh ào ào, mặt cũng sầm sì, Tuấn Thúc nghiến răng nói: “Không phải không có thù, có điều, người không nhớ thì thôi vậy.” Nói xong, Tang Chỉ nghe thấy tiếng “bùm” cực lớn. Trong cơn thịnh nộ, Tuấn Thúc đập vỡ thùng tắm. Tang Chỉ không kìm được, cúi xuống nhìn, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến nàng kinh hãi không thốt nên lời. Tuấn Thúc thấy vậy, mỉm cười nói: “Thêm lần này nữa, công chúa Tang Chỉ đã nhìn trộm tại hạ hai lần… Công chúa thấy có đẹp không?” “…” Tang Chỉ bịt miệng không nói gì, Tuấn Thúc từ trong màn hơi nước đi ra, áo quần đã chỉnh tề, mái tóc đen buộc phía sau, toát lên vẻ phong nhã, hào hoa vô hạn. Hắn nhẹ nhàng bước đến trước mặt Tang Chỉ, kề sát tai nàng, ám muội nói: “Nhưng mà công chúa biết đấy, lén nhìn mỹ nam tắm là phải trả giá đó.” Hơi thở ấm nóng của hắn phả vào tai nàng. Tang Chỉ nghiêng đầu, nhìn thẳng vào cặp mắt sâu không thấy đáy, chớp chớp mắt, đột nhiên thấy nóng ở mũi, vô thức đưa tay lên sờ, chảy máu mũi rồi, thật là mất mặt quá đi! Trong chốc lát, Tang Chỉ nước mắt tràn trề. Đúng là lén nhìn mỹ nam tắm chẳng có kết quả gì tốt đẹp. Nhưng mà… cái giá này có phải hơi lớn rồi không? Á… á… ! Tang Chỉ thực sự đã từng nhìn phượng hoàng Tuấn Thúc thối tha tắm, nhưng hai chữ “nhìn trộm” lại có rất nhiều ẩn tình. Tất cả chuyện này… phải bắt đầu từ chuyện bạo lực gia đình mấy tháng trước. Vốn là, Tang Chỉ chính là con cáo chín đuôi tu luyện năm trăm năm, nhà ở bắc cốc cư của Triều Dương, cô con gái duy nhất của Thiên Hồ Đế quân – Tang Dục của Thanh Khâu quốc. Bởi vì tiểu hồ ly Tang Chỉ khi sinh ra, toàn thân lấp lánh ánh vàng kim, chiếu rọi khiến tất cả những người trong phòng sinh đều không thể mở mắt. Ánh hào quang rực rỡ này còn bao phủ Thanh Khâu quốc ba ngày ba đêm, do vậy từ khi vừa sinh Tang Chỉ ra đã nhận được sự quan tâm rất lớn. Phụ vương nàng chính là Thiên Hồ linh lực mạnh nhất của tộc cáo chín đuôi. Con gái vừa ra đời, chưa cần nói đến chuyện kế thừa linh lực của phụ mẫu, bộ lông màu vàng kim trên người mà chúng tiên chưa từng được nghe, chưa từng được thấy kia đã cho thấy tương lai của tiểu công chúa Thanh Khâu quốc này thật không thể coi thường. Than ôi! Chúng tiên đoán đúng rồi, công chúa Tang Chỉ thực sự không thể coi thường. Ra đời được hai trăm năm, hoàng hậu Thanh Khâu quốc – công chúa Họa Thường nhọc lòng, thiết tha dạy dỗ con gái yêu: “Chỉ Nhi ngoan, nào, làm giống như mẫu hậu dạy con, biến thân cho các bá bá, mẫu mẫu xem.” Tiểu hồ ly lông vàng đang ngồi ngay ngắn trên mặt đất, nghe thấy vậy liền vẫy vẫy tai, cặp mắt đen sáng lấp lánh nhìn nhìn chiếc đùi gà trên tay mẫu thân, khẽ kêu “hức…” một tiếng rồi lăn tròn trên mặt đất. Các trưởng lão của Hồ tộc đến xem tiểu công chúa Tang Chỉ linh lực siêu mạnh, thông minh lanh lợi biến thân đều mở to mắt nhìn, chỉ thấy tiểu công chúa đang lăn dưới mặt đất hết vòng này đến vòng khác, cho đến khi chúng hồ ly hoa mắt, tiểu công chúa mới lăn quanh bàn trở về chỗ cũ, giật giật vạt áo của mẫu thân, kêu “hức” một tiếng nữa để lấy lòng. Các trưởng lão của Hồ tộc: -_-||| Hóa ra tiểu công chúa Tang Chỉ vừa lăn chứ không phải biến thân, chẳng qua là đang… làm nũng mẫu thân. Ra đời được ba trăm năm, cuối cùng công chúa Tang Chỉ cũng học được phép biến thân. Dáng vẻ nhỏ nhắn, hoạt bát, môi hồng, răng trắng, trên đầu tết hai búi tóc đáng yêu giống như tai hồ ly, chiếc chuông vàng buộc ở thắt lưng phát ra tiếng kêu “ting tang”, rất đáng yêu. Đừng thấy công chúa tuổi nhỏ mà coi thường nhé! Tuy linh lực cao nhưng lại vô cùng khiêm tốn, trước đây, bất luận là tiểu yêu, tiểu tiên ở đâu đến khiêu chiến, nàng đều cười mà không nói, từ chối xuất chiêu. Chẳng mấy chốc, lời đồn công chúa Tang Chỉ của Thanh Khâu quốc từ nhỏ đã kế thừa khí thế của phụ thân là Thiên Hồ Đế quân được lưu truyền rộng rãi trong tam giới, đã truyền đến tai Ngọc Đế. Ngọc Đế thục thử[1] bề ngoài điềm tĩnh nhưng trong lòng lại vô cùng tò mò, nghe tin đồn liền tức đến hơn nửa năm, cuối cùng không nhịn được, một hôm đến thăm tiểu công chúa thần bí này. Nhưng Ngọc Đế lại sợ người ta biết mình là thục thử kỳ quái, liền hạ thấp bản thân, biến thành một tiểu tiên đồng đi thỉnh giáo, quả nhiên bị khước từ ngoài cửa. Nhưng Ngọc Đế ngài là ai chứ, đương nhiên ngài không thể bỏ qua dễ dàng như vậy. Sau khi bị từ chối thì bất ngờ tập kích, kết quả… Ngọc Đế lẻn vào phòng tiểu công chúa Tang Chỉ, thấy tiểu công chúa đang ngủ say khò khò… Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần của tác giả Mèo Lười Ngủ Ngày.
Thủ Tuế Hệ liệt - Bồng Vũ
Thủ Tuế Hệ liệt gồm 3 truyện về 3 cặp đôi khác nhau. Tuy chỉ là truyện 10 chương nhưng Bồng Vũ viết rất chắc tay, tình tiết ly kì, mới lạ. Truyện xen lẫn yếu tố ảo tưởng hợp với những ai thích ngôn tình có xen yếu tố gay cấn. Quyển I: Vong Niên Anh ghét trẻ con! Nhất là cái đứa trước mắt này! Nghe mà xem, háo sắc, biến thái, Lolicon, không biết đãi khách…… Đây là lời một con bé bảy tuổi nên nói với “ông chú” tốt bụng giúp đỡ nó sao? Quyển II: Hoàn Đồng Cô hối hận vì đã nhận công việc này! Vốn cô định lấy chuyên ngành chuyên nghiên cứu gene của mình hợp tác với xưởng thuốc nổi tiếng để đổi lấy kinh phí tài trợ nghiên cứu. Là chuyện đôi bên cùng có lợi, lại rất bình thường thôi Nhưng cô đâu ngờ rằng từ ngày đầu tiên cô bắt đầu làm việc Nhà sản xuất thuốc Nam Cung này không đồng thời xuất hiện hai vị thiếu gia một lớn một nhỏ Lại cùng ngứa mắt với cô, chỉnh cô sống không bằng chết! Quyển III: Vĩnh Sinh Anh có biệt danh là “Tiểu Bạch”, bề ngoài giống đứa bé bảy tuổi Trên thực tế lại là thiên tài siêu cấp hai mươi bảy tuổi! Khi còn Trung học, anh cứu một cô gái bất hạnh bị dùng làm vật thí nghiệm Cải tạo cô thành vệ sĩ lạnh lùng không có cảm xúc, không biết đau khổ Từ nay có thêm một “Tác phẩm hoàn mỹ” trung thành và tận tâm Mời các bạn đón đọc Thủ Tuế Hệ liệt của tác giả Bồng Vũ.
Tướng Công 14 Tuổi - Mạnh Cầm
Đây là câu chuyện nói về tình yêu của chàng tướng công vị thành niên 14 tuổi người cổ đại và một cô gái đã trưởng thành 26 tuổi sống ở hiện đại. Số tuổi chênh lệch như thế liệu có thể nảy sinh được một tình yêu bắn ra lửa hay không? Đây không phải là thể loại NP, nữ chính cũng không phải người vạn năng, các bạn muốn xem một nhân vật nữ chính xuyên không cường hãn đánh bại quái vật Stars thì xin lỗi đây không phải là mô típ đó ^^! Mà hãy đón xem, nam nữ chính phải đối mặt trước sóng to gió lớn, chông gai ghập ghềnh như thế nào, rồi từ đó tạo ra một khúc nhạc tình yêu say đắm đến khắc cốt ghi tâm…… Mời các bạn đón đọc Tướng Công 14 Tuổi của tác giả Mạnh Cầm.
Cưới Sau Một Đêm - Hạ Huyền Chú
Sau một đêm, tôi thế mà lại có thêm một ông chồng. Được rồi, sự thật là, trời vừa hừng sáng, tôi đã hồ đồ ký vào giấy đăng ký kết hôn. Không có quan hệ mẹ chồng nàng dâu hỏng bét, chỉ có mẹ chồng nàng dâu đồng minh. Mà nội dung đồng minh như sau: làm cho chồng của tôi cảm thấy có hứng thú với…đàn bà!!! Ách, nói đàn ông không có hứng thú với đàn bà……vậy chẳng phải là GAY sao??? Đối mặt với ông chồng không rõ có phải GAY hay không kia, tôi bằng bất cứ giá nào cũng không thể để cho anh lầm đường lạc lối. Vậy nên…tôi nhếch mi câu dẫn, khóe miệng dụ hoặc: Này ông xã “thân ái”, tới xem em làm sao dạy dỗ anh nha! Mời các bạn đón đọc Cưới Sau Một Đêm của tác giả Hạ Huyền Chú.