Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Máy Ảnh Ma Ám (Quái Đàm Hiệp Hội)

Căn phòng đã từng có người chết. Nhóm kể chuyện ma nhóm họp tại đó. Họ có bảy người, quyết định sẽ kể bảy câu chuyện trong bảy đêm.

Đêm thứ nhất:

Vương Thổ kể chuyện về chiếc tủ sách trên ban công. Anh cùng vài người bạn ra ngoài thuê nhà. Khi chuyển đồ tới, anh luôn có cảm giác đằng sau có ai đó nhìn mình.

Đêm thứ hai:

Sau đêm kể chuyện chiếc giá sách nuốt đồ, Vương Thổ lập tức biến mất. Hội kể chuyện chỉ còn lại sáu người. Tìm mua: Máy Ảnh Ma Ám TiKi Lazada Shopee

Đêm thứ ba:

Vương Thổ chết, Thẩm Thiên lo sợ sau khi kể chuyện liệu có tới lượt mình, thâm tâm mọi người tự hỏi: “Hội kể chuyện ma có nên tiếp tục không?” Quả nhiên buổi nói chuyện lần này không thấy Thẩm Thiên đâu…

Đêm thứ tư:

Mặc cho việc mỗi tuần hội kể chuyện ma lại thiếu đi một người…Tuy nhiên việc nhóm họp để kể chuyện ma không thể dừng lại được nữa.***

Ranh giới giữa văn học và cuộc sống đôi lúc rất mong manh. Có những tác phẩm làm người đọc đọc xong thấy con tim vui trở lại, thấy cuộc sống đẹp. Với cuốn truyện bạn đang cầm trên tay chúng tôi cũng hi vọng bạn đọc xong "cái chết" để hiểu ý nghĩa của "tồn tại". Đọc xong "Truyện ma quỷ" để bạn hiểu giá trị của "cuộc sống".

Chính bạn là người làm nên cuộc sống!

Văn học hiện nay như một bữa tiệc buffer mà mỗi chúng ta đều có thật nhiều cơ hội chọn món mình yêu thích. Đối với tôi chọn được món ăn ngon cũng là cả một nghệ thuật. Chọn chuyện ma khi tiết trời đang vào đông, sẽ làm cái ma càng ma hơn cuốn hút hơn. Đối với mùa đông thì chuyện ma cũng như thể một cái áo rét. Mùa đông này của bạn thế nào!?***

Một ngày cuối tuần đầu đông, đêm khuya xuống làm cả thành phố biến mất cái vẻ ồn ào náo nhiệt của cái buổi ban ngày. Thế ngay vào đó là một bầu không khí lành lạnh. Trên đường đôi lúc mới gặp được vài bóng người qua lại. Một cơn gió vút qua thổi tung đám lá bên đường. Trên trời cao xanh thẳm lửng lơ vài đám mây lẻ loi. ánh trăng mờ ảo soi xuống rặng cây xa xa, loáng thoáng có tiếng người bàn tán về kiến trúc của căn nhà cũ kĩ ấy.

Một tòa nhà cổ với bốn tầng theo phong cách Nhật Bản. Nấm mốc bao phủ bức tường dày đặc. Các loại cây leo bò kín không còn nhận ra hình thù bức tường nữa. Điều đó thể hiện khu nhà cũng có lịch sử lên đến sáu bảy mươi năm rồi. Tòa nhà nay đã cũ đi nhiều nhưng từ vật liệu xây dựng và hình thức bên ngoài của tòa nhà vẫn nói lên rằng: Thời huy hoàng đây ắt phải là biệt thự của một người quyền thế.

Sau ngần ấy năm nên cũng dễ hiểu sao tòa nhà biến thành khu hoang vắng thế này. Vàng bạc của cải nhiều đến đâu cũng khó bảo toàn.

Sau cải cách, tòa nhà bị một đơn vị chiếm làm khu ở tập trung cho công nhân. Thoáng một cái đã có hơn ba mươi hộ gia đình dọn đến ở kín tòa nhà. Cửa lớn ở chính giữa tòa nhà với mười mấy bậc thềm toàn làm từ đá cẩm thạch. Cầu thang được làm từ gỗ thượng đẳng, thế nên qua mấy chục năm lịch sử rồi giờ vẫn dùng được. Nhưng mỗi khi có người đi lại là tiếng kẽo kẹt lại vang lên, đông người lên xuống một chút thì thật đinh tai nhức óc.

Theo đà phát triển của thành phố biến khu dân cư này thành một khu phố ồn ào. Nhưng với dáng vẻ như vậy tòa nhà thật lạc lõng giữa quang cảnh hiện đại của cả thành phố. Số phận của khu đất này lại bị một ông chủ vô danh mua lại. Họ dự tính sau mười tháng ở đó sẽ mọc lên một tòa cao ốc làm siêu thị. Vì cái dự án đó mà các hộ gia đình vốn dĩ ở đây lâu năm đều từ từ dọn đi hết, chỉ còn lại một vài sinh viên mới tốt nghiệp là còn ở lại. Bởi lẽ tiền thuê nhà rẻ và họ cũng chẳng vội vàng gì chuyển đi nơi khác. Những sinh viên đầu tiên dọn đến đây ở chỉ có Trương Khiết và Vương Thổ, không lâu sau họ giới thiệu với bạn bè và có thêm vài thanh niên dọn đến ở chung.

Dưới chân cầu thang ngập ngụa rác thải của những người ở trọ trước đây để lại khi họ dọn đi. Và nếu có ai đó qua đây vào buổi tối, đi lên cầu thang ắt hẳn sẽ nghe thấy những âm thanh nghe như tiếng người nghiến răng kèn kẹt dội lại mà khó tránh khỏi cảm giác rờn rợn.

Tầng một có căn phòng nhỏ là nơi mà các hộ dân ở đây làm kho để đồ. Còn có một gian phòng có vẻ rất lâu rồi không còn ai ở cả. Theo lời kể của chủ cũ căn nhà thì ở đó đã từng có người chết nên gần như không có ai qua lại đó nữa. Cửa ra vào bị mạng nhện giăng đầy, Vương Thổ lần nào đi qua đây đều ngó trước nhìn sau chẳng phải vì sợ mà vì cậu rất tò mò.

Cuối tuần trước Trương Khiết ngồi lì trong phòng, lên mạng đốt thời gian, mở QQ (mạng chat của Trung Quốc) nhưng không có ai trên mạng cả, bộ dạng coi vẻ hơi thất vọng. Vài giây sau tiếng chim cánh cụt tít tít báo có người để lại tin nhắn, anh ta nhởn nhơ mở QQ xem tin. Dòng tin nhắn làm cậu hiếu kỳ vì của một cái nick lạ với nội dung "Bây giờ tôi đến tìm bạn". Anh ta lục tung phần danh mục bạn bè để tìm kỹ xem lời nhắn đó của ai nhưng vô tác dụng. Không có một liên hệ nào để tìm ra manh mối hết. Thêm vào đó người nhắn cũng không nhắn gì nữa cả, kỳ quái. Ngoài bạn học ra thì là bạn thân mà gần đây cũng không thấy ai đến tìm anh ta cả. Người chủ của dòng tin nhắn là ai mà sao không tài nào đoán ra được! Trương Khiết nghĩ thầm "thôi kệ vậy", không tìm hiểu nữa. Bạn bè có đến thì cũng sẽ gọi điện, cậu quay ra tập trung làm việc khác.

Vương Thổ buồn chán đến tìm Trương Khiết ngồi nói chuyện. Vương Thổ vốn dĩ đối với chuyện tâm linh rất hứng thú, nhất là những chuyện thuộc loại hồn vía ma quỷ. Chỉ cần nhắc đến chủ đề này là cậu có thể nói không ngớt, hai người nói từ phim ma cho đến chuyện kinh dị Nhật v.v... Thế nào là ma núi, ma suối, ma đói... Họ nói tất cả chuyện cổ quái ma quỷ bốn phương mà tỉnh queo đầy cuốn hút làm cho ai cũng tò mò. Những thanh niên có trí tưởng tượng phong phú như họ đều thích khám phá cái mạo hiểm, cái kinh dị.

Thạch Nham đưa ra gợi ý, đều là đốt thời gian vậy tại sao chúng ta không tổ chức một câu lạc bộ "Hội kinh dị". Mỗi cuối tuần chúng ta tụ họp để nghe một người kể về câu chuyện ma mà họ thấy tâm đắc nhất, và thành viên giới hạn là cư dân trong tòa nhà này. Như nắng hạn gặp mưa rào, ý kiến được mọi người cùng ủng hộ, tất cả thành viên gồm bảy người. Vài ý kiến đầu tiên đưa ra nhằm làm cho không khí của những buổi kể chuyện thêm phần kì bí gồm: đóng cửa, tắt đèn... trong căn phòng đêm tối mọi người lắng nghe những câu chuyện ma kinh điển.

Những cô bé, cậu bé đâu biết ngày họ tụ tập lại với nhau cũng là ngày mà câu chuyện kì bí có thật sẽ xảy đến với họ cũng bắt đầu.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Quái Đàm Hiệp Hội":Bảy Ngôi Làng MaBí Mật Trái Tim Bị Đánh CắpChuyện Quái Dị Ở Công SởHọc Viện Y Học Đáng SợMáy Ảnh Ma ÁmTấm Gương Ma QuáiTrò Chơi Kinh Dị

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Máy Ảnh Ma Ám PDF của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Dương Từ Hà Mậu (Nguyễn Đình Chiểu)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dương Từ Hà Mậu PDF của tác giả Nguyễn Đình Chiểu nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Đường Tự Do - Sài Gòn (Nhã Ca)
Một đầu, dòng sông Saigon lấp lánh. Một đầu khác, tượng Đức Mẹ trắng toát trước Vương Cung Thánh Đường. Lòng đường hẹp mà vỉa hè rộng. Con đường ấy, một thời ngắn ngủi thôi, mang tên là Tự Do. Tên cũ của nó, thời Pháp: Catinat. Tên mới, thời sau 1975: Đồng Khởi. Không biết đã hoặc sẽ còn những tên nào khác nữa? Với tôi, mãi mãi, con đường ấy mang tên là Tự Do. Đủ loại gót giày, từ Nam chí Bắc, từ năm châu bốn biển, đã nện trên vỉa hè Tự Do. Không chỉ giày dép đâu, mà con người, cả tôi nữa, khi đi đứng, hít thở, hòa mình vào sinh hoạt ở trên con đường này, đã hòa hợp với mạch sống của mọi thời đại, mọi hoàn cảnh.Bắt đầu từ một buổi trưa nắng sau khi Saigon đã thay tên đổi đời... ***Nhã Ca, tên thật là Trần Thị Thu Vân (sinh 1939), là một nữ văn sĩ người Việt với nhiều tác phẩm viết thời Việt Nam Cộng hoà, hiện định cư ở Hoa Kỳ. Tìm mua: Đường Tự Do - Sài Gòn TiKi Lazada Shopee Nhã Ca sinh trưởng tại Huế đến năm 1960 thì vào Sài Gòn nơi bà bắt đầu viết văn. Trong thời gian 1960 - 1975, 36 tác phẩm của bà được xuất bản gồm nhiều thể loại như thơ, bút ký và tiểu thuyết. Một số tác phẩm của bà lấy xứ Huế làm trọng điểm. Theo lời kể của ông Nguyễn Đắc Xuân (nhà văn) thì bà vốn là một nữ sinh Huế (cùng thế hệ với Nguyễn Đắc Xuân), bỏ học Trung học vào Sài Gòn đi theo Trần Dạ Từ - một người Bắc di cư. Trần Dạ Từ viết báo chống các Phong trào tranh đấu chống Mỹ, hai vợ chồng Trần Dạ Từ và Nhã Ca là hai cây viết tâm lý chiến của Đài Tự do của Mỹ (Đài có nhiệm vụ tuyên truyền chiêu hồi và viết bài tấn công về tư tưởng đối với binh lính đối phương) Cũng vì nội dung trong những tác phẩm của bà, sau năm 1975, Nhã Ca bị chính quyền giam hai năm vì tội "biệt kích văn hóa" (có cuốn sách mang tên là ‘Biệt Kích Văn Hoá’ do các học giả, nhà văn ủng hộ Mặt trận giải phóng như Trần Văn Giàu, Lữ Phương, Vũ Hạnh... viết về 10 tác giả miền Nam. Trong sách này, ngoài bà có Hồ Hữu Tường, Nguyễn Mạnh Côn, Nhất Hạnh, Doãn Quốc Sỹ, Võ Phiến...). Trong tù, bà bị biệt giam và chính quyền tiến hành chính sách "khoan hồng, nhân đạo của Đảng" nhằm hạ gục uy tín của bà. Chính cuốn Giải khăn sô cho Huế bị liệt vào hạng tối kỵ, trưng bày trong "Nhà Triển Lãm Tội Ác Mỹ Ngụy" là chứng tích kết tội bà. Chồng bà, nhà văn Trần Dạ Từ, thì bị giam 12 năm. Do sự can thiệp của hội Văn Bút Quốc tế phối hợp với hội Ân xá Quốc tế và thủ tướng Thuỵ Điển Ingvar Carlsson, bà được sang Thuỵ Điển tỵ nạn. Năm 1992 bà cùng gia đình sang California định cư và lập hệ thống Việt Báo Daily News tại Quận Cam. Theo nhà văn Nguyễn Đắc Xuân thì cặp vợ chồng Trần Dạ Từ - Nhã Ca còn từng phụ trách nguyên cả một chương trình của đài Á Châu Tự do (RFA) của Mỹ.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Nhã Ca":Bước Khẽ Tới Người ThươngĐường Tự Do - Sài GònGiải Khăn Sô Cho HuếHoa Phượng Đừng Đỏ NữaTruyện Ngắn - Nhã CaĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Đường Tự Do - Sài Gòn PDF của tác giả Nhã Ca nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Dưỡng Thú Thành Phi (Cửu Trọng Điện)
Dưỡng Thú Thành Phi của tác giả Cửu Trọng Điện là một tác phẩm huyền ảo kết hợp với yếu tố ngôn tình.*** Con vật nhỏ màu trắng béo múp míp đang cuộn tròn này, bên trong chính là linh hồn Tịch Tích Chi, nàng chịu bất hạnh bị lôi kiếp đánh xuống, không cam tâm thân hình bị diệt vong. Hai mươi năm tu tiên, vừa mới chuẩn bị đi theo sư phụ bay lên trời, thế nhưng chết mất xác còn mỗi hồn trôi lơ lửng bên ngoài. Nhắc tới cũng coi như số may, vào lúc cuối cùng, sư phụ đưa cho nàng một lá bùa, vì nàng đỡ phát lôi kiếp cuối cùng đánh thẳng vào người, nếu không đến cả hồn phách cũng đã biến mất khi chịu thiên kiếp. Hồn phách vừa mới nhập vào thân thể con vật này thì Tịch Tích Chi vô cùng tức giận, hận không được cắt cổ lại một lần nữa, đổi lại thân thể. Nhưng ngay sau đó vừa nghĩ, sư phụ đặt tên mình là ‘Tích Chi ’, chính là muốn nàng quý trọng tất cả sự vật trước mắt, nếu sau khi cắt cổ, hồn bay phách tán thì hóa ra thành mất nhiều hơn được. Trải qua mấy ngày nàng quan sát, phát hiện thân thể này hình như chứa đựng chút linh khí, từ bốn phương tám hướng linh khí không ngừng xông vào trong cơ thể. Vừa nghĩ như vậy, Tịch Tích Chi liền yên lòng... Chiếu theo tốc độ tu luyện này, chỉ cần tu thành hình người một lần nữa cùng lắm chính là chuyện trong vòng một hai năm.*** Tìm mua: Dưỡng Thú Thành Phi TiKi Lazada Shopee Trong Dưỡng Thú Thành Phi ta có thể cảm nhận được An Hoàng Hàn là bậc đế vương tàn nhẫn, lạnh lùng nhưng lại có long thương yêu động vật. Hắn nuôi không biết bao nhiêu loài thú, từ trên trời xuống dưới nước. Nhưng thứ mà hắn quý giá nhất là con chồn nhỏ Vân chồn - chuyên phá phách các loài vật trong cung điện hoàng gia. Đặc biệt nó có khả năng tu luyện thành người, bậc đế vương biết được sẽ làm gì?Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dưỡng Thú Thành Phi PDF của tác giả Cửu Trọng Điện nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Dương Thư Mị Ảnh (Nam Phong Ca)
Vào năm đứa con trưởng Sở gia lên năm tuổi, con thứ lên bốn tuổi, Sở Phi Dương tái xuất giang hồ,tất cả những lời đồn đãi không hay trước kia về hắn cũng tự sụp đổ. Sở Phi Dương khôi phục lại thanh danh. Hết thảy tựa hồ đều trở lại như trước. Điểm duy nhất bất đồng là sự xuất hiện của một người nam tử sắc mặt lạnh lùng cùng hai đứa nhỏ dễ thương bên người hắn. Vào ngày tiền minh chủ Viên Khang Thọ đại thọ 60 tuổi, Sở Phi Dương mang theo một lớn, hai nhỏ, trên khuôn mặt vẫn là nét cười ôn hòa, xuất hiện trước mặt đồng đạo võ lâm trên Lãng Nguyệt Sơn. Không có che dấu, cũng không hề tuyên nhượng*(thông báo), chỉ là giống như bình thường…một nhà bình thường như bao nhà khác. Sau thọ yến, đi theo Sở Phi Dương xuống núi lại chỉ còn một lớn, một nhỏ, hai người. Hết thảy đều thường thường thản nhiên, giống như vốn dĩ đã là như thế. Người trong giang hồ vĩnh viễn không thể hiểu được nguyên nhân sâu xa. Vậy là ngay sau đó, bên ngoài sự sùng kính và ngưỡng mộ cư nhiên lại xuất hiện những ánh mắt khác thường cùng lời nói chỉ trích vô căn cứ, giống như đàn kiến nhỏ, vô khổng bất nhập*, từ từ thâm nhập lan tràn. (*vô khổng bất nhập: chỗ nào cũng nhúng tay vào, lợi dụng tất cả mọi dịp-ví với sự lợi dụng mọi cơ hội để làm điều xấu) Tìm mua: Dương Thư Mị Ảnh TiKi Lazada Shopee Giống như ánh sáng mặt trời bị bịt kín bởi những bóng ma u ám, tuy rằng Sở Phi Dương thân ở trung tâm vẫn thản nhiên bình thường lại luôn có người thay hắn bất bình…Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Dương Thư Mị Ảnh PDF của tác giả Nam Phong Ca nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.