Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trộm Mệnh

Người đã khuất tất có oan khiên, di nguyện cần hóa giải, người còn sống ắt có sân hận, buồn thương cần giãi bày. Âm dương cách biệt, tưởng chừng chỉ luân hồi chuyển kiếp mới có thể trả hết nghiệt duyên. Thế nhưng, có một người dường như đã bị Diêm Vương lãng quên - một người trải qua cả nghìn năm sóng gió mang trong mình sứ mệnh duy nhất - “trộm mệnh đổi mắt” cứu cả gia tộc thoát khỏi lời nguyền phục sinh. Nam Tinh là một “thầy trộm mệnh” , chỉ cần vật chủ còn mệnh, cô có thể hồi sinh bất cứ linh hồn người chết nào, cái giá phải trả cho cuộc giao dịch này là đôi mắt của kiếp sau. Chứng kiến sự đổi thay của biết bao triều đại, Nam Tinh vẫn là một cô gái tuổi đôi mươi, không bao giờ già đi, đồng nghĩa với việc chưa trả được thù, cô chưa thể chết. Trong hành trình thực thi sứ mệnh của mình, Nam Tinh đã gặp Khưu Từ - một chàng trai thời hiện đại, cũng mang trong mình những bí mật lớn lao. Định mệnh vốn luôn là một ẩn số, rốt cuộc họ là bạn hay thù? Đến cuối cùng, liệu Nam Tinh có tìm được kẻ thù, giải lời nguyền truyền kiếp của gia tộc và nếm trải cuộc sống như một người bình thường đúng như ước nguyện trải suốt nghìn năm qua của cô hay không? Hãy cùng bước vào thế giới bí hiểm của Trộm mệnh và dõi theo hành trình hồi sinh người chết của cô gái Nam Tinh. *** Chén rượu Thao Thiết đựng đầy tham dục, lư hương ngư văn đốt cháy phản bội, đèn lồng hình người nửa đêm du tẩu, đoạn hầu bảo kiếm vua ban...chúng nó đều là những mạng sống đã bị Diêm Vương quên lãng, mà người còn có thể trộm mà biết trộm loại mệnh này, gọi là Trộm mệnh sư.  Nam Tinh chính là một trộm mệnh sư, chuyên trộm mệnh đồ cổ cho người chết. *** Editor Review  Truyện là quá trình nữ chính săn lùng kẻ thù và tìm cách cứu gia tộc mình khỏi kiếp nạn ngàn năm có một. Truyện có yếu tố huyền huyễn nhưng vì bối cảnh hiện đại nên không được 'tiên hiệp phiêu phiêu' cho lắm. Nữ chính: Nam Tinh, là một món đồ cổ hơn 800 tuổi, vì mang sứ mệnh cứu cả gia tộc mới 'bị' sống lâu như vậy. Bà chị này có đặc điểm là rất đẹp, rất thông minh, rất lạnh, rất tỉnh, khô khan, bạo lực...nhưng giấu đằng sau vẻ ngầu lòi của bả là một trái tim thiếu nữ mong manh dễ vỡ đã sắp hóa đá do độc thân quá lâu và một tấm lòng lương thiện ngất ngưởng do được nuôi dạy quá tốt, nói chung là cụ bà luôn mang tôn chỉ là chuyện mình thì mình lo, lo xong rồi rút quân, nói càng ít càng tốt, cách tránh né phiền phức tốt nhất là đừng đi cửa chính mà hãy nhảy cửa sổ dù đang ở tầng 2...tôn chỉ luôn suôn sẻ cho đến khi gặp nam chính...Nghề của nữ chính là trộm mệnh sư, nghĩa là người dùng bí thuật gọi hồn người chết lên vài phút theo yêu cầu người nhà để hoàn thành một yêu cầu nào đó của người nhà người chết, việc này được thực hiện thông qua một món đồ cổ có quan hệ với chuyện đời của người chết. Ngầu hết biết luôn, nhưng cái giá phải trả thì khá là thốn! Trộm mệnh ở đây không phải mệnh người, mà là mệnh của đồ cổ. Nam chính: Khâu Từ, tất nhiên là trẻ hơn nữ chính 700++ tuổi vì sinh sau đẻ muộn đến mấy đời, nhưng điều này không cản được việc độ tò mò của anh dành cho nữ chính tăng vọt sau vài lần chạm mặt rất trùng hợp. Anh cũng đi săn đồ cổ, nhưng chỉ tìm để ngó một cái thôi, ko mua ko bán ko chôm chỉa gì hết, vì anh cũng mang một sứ mệnh do người nuôi anh cũng là sư phụ của anh giao cho trước khi chết. Anh trai khá đáng yêu, vô cùng tốt tính, mặt dày, bảnh trai (cái này thì đến tuốt mấy chương sau mới biết), tính cách rộng rãi trong sáng lương thiện như ánh mặt trời, nên dù cầm tinh con đỉa, cụ Tinh cũng không nỡ đạp bẹp do không nhẫn tâm được. Anh được sinh ra là để hâm nóng trái tim của nữ chính, hỗ trợ cụ ấy trên con đường báo thù, hmmm, đại loại là vậy, có thể coi anh là con rể nhặt được nuôi từ bé của Nam gia.  Nữ phụ: không có, may quá a. Nam phụ: có hai anh, lên sàn nửa sau của truyện, nhưng sức chiến đấu dành tình cảm của nữ chính thì gần như bằng 0, à thật ra là bằng 0 luôn, vì nữ chính căn bản ko có một cái cặn tình cảm gì với hai anh này, và chị từ chối cũng rất là huỵch toẹt, hai anh như hai bông hoa trên đường nữ chính đi qua, một anh là bông vạn thọ phơi khô rất đáng ghét, anh còn lại là hoa oải hương rất dễ thương, nhưng rất tiếc nữ chính không thích hoa. Theo chị thì hoa nếu A Từ tặng thì chị vẫn sẽ không thích, nhưng chắc là sẽ không lấy thùng rác làm bình cắm, cho nên mọi người tự suy đoán số phận của mấy bó bông không phải A Từ tặng kia đi ha.  Truyện được chia làm nhiều quyển, mỗi quyển là một vụ trộm mệnh, vụ nào cũng có mùi bi kịch, chỉ là không phải về cặp nam – nữ chính nên lão còn chấp nhận được?! Có thể coi bộ này như việc nam nữ chính xuyên nhanh về từng thời và cùng nhau coi một bộ phim tình cảm cẩu huyết SE với công nghệ 4D, nghe từng câu chuyện kể, thổn thức một chút rồi dẹp đường hồi phủ. Truyện có vài chi tiết hơi ghê rợn nhưng lão từ chối liệt nó vô thể loại kinh dị, vì nó không kinh dị lắm theo thang đo của lão, mà lão nhát cáy lắm nghe.  Truyện nhìn chung khá nhẹ nhàng, rất là đề cao tình cảm gia đình, tình tiết A Từ trêu chọc Tinh Tinh đáng yêu, nhân vật phụ cũng vô cùng đáng yêu (lão hết vốn từ rồi hay gì?!), có Đào lão bản nè, con golden retriever mà vì nó A Từ bị Tinh Tinh 'ghét bỏ' nè, hai mảnh giấy Hắc Bạch tùy tùng rất có cá tính của Tinh Tinh nè, và hai chú cá Âm Dương hiền hậu của A Từ nữa. Ông cố của Đào lão bản phải gọi Tinh Tinh là cụ nhưng ông vẫn lo cho Tinh Tinh như cháu gái mình, một ông nội nhà vườn đúng nghĩa, dù bản lĩnh nhìn đồ cổ của ông thì không hề nhà vườn chút nào. Đoạn cuối truyện có vài cái twist cũng ổn, kết thúc khá mỹ mãn bình an tươi sáng hài hòa tốt đẹp, có điều lão tìm không ra phiên ngoại. Thực ra khi lão làm bộ này là vừa làm vừa đọc luôn, cho tiện, không phải đọc hết mới làm như hai bộ trước, lý do thì nhiều lắm: concept của nó khá ngộ, lão muốn thử sức edit ngôn tình hiện đại, lại thấy nữ chính suy nghĩ có chút giống mình nên tự nhiên đồng cảm dâng trào ào ạt (ý là cái khoản ế mốc lâu năm với EQ thường xuyên rớt mạng thôi, còn mấy cái khác thì không dính biên), à rồi cũng có vài lý trấu nữa nhưng thành thật mà nói thì bộ này ko quá sảng như lão muốn, mạch truyện cứ đằm đằm. Về logic của truyện thì có lẽ lão đã đọc qua nhiều bộ logic mạnh mẽ rõ ràng hơn nên ở bộ này cảm thấy nhân vật hiền quá! Đọc bộ này cảm giác như làn gió nhân văn cứ thổi phiu phiu vào bản mặt đồ tể của lão.  Chẳng qua...sau khi làm xong bộ này thì lão cảm thấy mình không hợp với việc edit ngôn tình hiện đại cho lắm, đặc biệt là edit vì sở thích, (vì tiền thì khác nhoa xxx), chỉ vì phần xưng hô quá phiền phức, đây coi như là một lời nhá hàng cho những ai nhảy hố, vì có thể cách xưng hô mà lão edit không hợp miệng của vài người, cơ mà khổ lắm các tình yêu oyyy, đổi kiểu gì cũng thấy nó sao sao đó! Vì bối cảnh, tính cách của nam và nữ chính nên lão không thích lối xưng hô 'anh iem' hay 'tôi iem' như kiểu tổng tài bá đạo và tình nhân bé nhỏ (à thực ra lão ko đọc nổi thể loại này hô hô)! Mà 'ni wo' thì có nghĩ thành 'mày tao' cũng ko sao hả, có rất nhiều không gian để phăng! Dù sao tình cảm của nam nữ chính cũng rất ngọt, rất thơm, rất nhẹ nhàng! Chúc mọi người vừa miệng =)) *** Khi Tôn Phương bước ra từ gian nhà nhỏ cũ nát, trên những ngọn núi xanh ở phía xa xa, mặt trời đã muốn nhô lên. Đến khi hắn cài xong túi trên eo, ngẩng đầu lần nữa, thái dương đã lộ ra phần đầu, như một phiến quạt màu vàng nửa mở, thoáng chốc cả dãy núi đều phủ màu vàng.   Tôn Phương đón ánh nắng sớm chói chang, hơi híp mắt, trước mắt như tràn ngập vàng mảnh bị đập vụn.   Hắn cầm mâm đào treo trên cái kệ bằng trúc bên ngoài, chuẩn bị đi vào khe suối trong lòng sông, giờ này, nhất định đã có nhiều người đi đến đó rồi.   Giờ này...hắn quay đầu lại nhìn về gian phòng nhỏ xiêu vẹo đằng sau.   Phía sau có mười bảy mười tám gian nhà gỗ nhỏ, là những người đào vàng* trước đây để lại, hắn và muội muội chọn hai gian để ở, Tưởng Chính cũng chọn một gian, ở ngay cách vách.   *nguyên văn truyện là Đào kim khách   Nhưng tối hôm qua Tưởng Chính cùng muội muội không trở về.   Làm ca ca kiêm bạn tốt hắn hiểu rõ, có mặt hắn, Tưởng Chính và muội muội cảm thấy rất bất tiện. Dù sao ở núi Bảo Châu này phòng cũ nhiều, bọn họ lâu lâu cũng sẽ ra bên ngoài ở một đêm.   Đối người trẻ tuổi tới nói, vừa mới lạ vừa vui. {LAOHU}   Tôn Phương ngừng suy nghĩ, cái gì mà người trẻ tuổi, khẩu khí như một lão yêu quái, hắn rõ ràng cũng còn rất trẻ, không phải mới 16, nhưng tốt xấu gì tuổi cũng mới 28, một cái tuổi còn rất thanh xuân.   Hắn chuẩn bị đi trước đến lòng sông bên kia, sau đó lại đi kiểm tra bẫy rập đặt tối hôm qua, xem có bắt được món ăn hoang dã nào không, làm bữa ăn ngon. Ăn một tháng bánh bao trắng với cải bẹ, hắn sắp phun ra rồi.   Thái dương dần dần nhô lên, không chút bủn xỉn mà đem kim quang phủ hết toàn bộ núi Bảo Châu, nhìn từ xa thật sự như đống kim châu lấp lánh, làm người say mê.   Làm một người đào vàng, Tôn Phương thích thấy loại thời tiết trong sáng này, như vậy thì lúc đào đãi kim sa sẽ dễ nhìn thấy vàng hơn.   5 năm trước một đám phượt thủ đi ngang qua nơi này, phát hiện núi Bảo Châu cất giấu đầy kim sa, tin tức vừa ra, thanh danh thước khởi, lập tức hấp dẫn rất nhiều người muốn mau phát tài. Vô số người dũng mãnh tiến vào núi Bảo Châu, dựng trại đóng quân, ở khổ một chút cũng không sao, ăn khổ một chút cũng không sao, chỉ cần có vàng, thì những gì thiếu thốn đều sẽ được bù đắp.   Tất cả bọn họ đều trầm mê trong lạc thú đãi vàng, bất kể ngày đêm.   Không ngừng có người tới, nhưng không có ai đi.   Núi rất nhanh đã bị đào rỗng, vàng càng ngày càng ít, người cũng càng ngày càng ít, đến năm thứ 5, nơi này chỉ còn lại có mười mấy người đào vàng. Nơi đã từng huy hoàng cùng biển người tấp nập giờ không còn nữa, chỉ còn lại những căn nhà gỗ nhỏ dựng tạm vẫn sừng sững khắp nơi trên núi Bảo Châu, vẫn mỗi ngày nghênh mặt trời lên, tiễn mặt trời lặn.   Tràn ngập cảm giác bi thương.       Tôn Phương là đến năm thứ 4 mới mang theo muội muội tới núi Bảo Châu, đào một năm, ngẫu nhiên sẽ phát hiện kim sa, nhưng cũng không đủ để làm người ta phát tài bất chính, chỉ là duy trì ấm no, so với ra ngoài làm việc, cũng không có ưu thế gì.   Thâm sơn cùng cốc tín hiệu kém, muốn lên mạng còn phải dùng sức quơ quơ di động, chẳng khác gì hồi thập niên 80 trong nhà tín hiệu TV không tốt, phải dùng sức lay ăng-ten.   Hơn nữa trong núi nhiều muỗi, nhiều dã thú, tới mùa hè còn có rắn độc.   Tôn Phương đã từng đụng phải lợn rừng, thiếu chút nữa bị nanh lợn rừng ủi chết, hiện tại trên đùi vẫn còn một cái lỗ, nghĩ tới còn thấy sợ hãi.   Nhưng có khổ nữa hắn cũng không rời đi, vì tiền, càng vì tìm người.   Huynh muội bọn họ khi còn nhỏ bị bọn buôn người bắt, bán vào khe suối. Gia đình kia vốn dĩ chỉ muốn một mình hắn, nhưng hắn không chịu, muội muội lại vì quá sợ hãi mà sinh bệnh, ốm yếu. Bọn buôn người thấy muội muội sắp chết, mới đề xuất "mua một tặng một", đưa luôn muội muội cho nhà này.   Năm đó hắn năm tuổi, muội muội hai tuổi.   Hắn hối hận vô số lần, ngày đó không nên dẫn muội muội đi ra cửa thôn chờ ba mẹ về. Nãi nãi nói sắp tết rồi, ba mẹ chắc sắp về nhà. Hắn liền dắt muội muội đi ra đường lớn ở cửa thôn chờ bọn họ, trên đường hắn còn mua một viên kẹo cho muội muội, trong tay còn nắm hai viên, chuẩn bị cho ba mẹ một năm không gặp mỗi người một viên.   Sắp ăn tết, mấy chiếc xe khách xập xệ đi ngang qua đường lớn của thôn hết chiếc này đến chiếc khác, rốt cuộc có một chiếc ngừng lại, hắn kéo muội muội đến thăm dò. Trên xe bước xuống hai người, lại không phải ba mẹ, mà là hai gã đàn ông, bịt miệng bọn họ rồi bế lên xe.   Chờ hắn tỉnh lại, đã ở một chỗ xa lạ.   Gia đình mua bọn họ kia đối với hắn rất tốt, đối với muội muội lại không tốt. Hắn mỗi lần ăn cơm khoai lang đỏ đều trộm giấu đi một ít, lén cho muội muội ăn. Mấy tháng sau, gia đình này muốn đem muội muội "tặng" cho người khác, hắn khóc lóc năn nỉ đều không ăn thua, vì thế khi người mua tới, hắn theo cây thang, bò lên trên ống khói ở nóc nhà, đứng ở đó kêu to: "Mấy người nếu đem muội muội của ta bán đi, ta liền nhảy xuống!" Mời các bạn mượn đọc sách Trộm Mệnh của tác giả Nhất Mai Đồng Tiền.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Người Chơi Hung Mãnh
Tác giả: Hắc Đăng Hạ Hỏa Truyện do team Thánh Thiên Tiên Vực phụ trách. Một siêu phẩm đang xâm chiếm mọi bảng xếp hạng của Qidian. #đấutrí #logic #trinhthám #kinhdị #khủngbốsốnglại #cổchânnhân #SIÊUPHẨM #hắcámvăn #nãosiêutokhổnglồ #VõngDu #VôHạnLưu — Đây là một chiều không gian siêu việt. Đây là nơi Chư Thiên Vạn Giới điên cuồng cạnh tranh. Sử thi, thần thoại ầm ầm sống dậy. Dị giới, ảo tưởng ly kỳ quanh co. Người Chơi Hung Mãnh! — Người Chơi Hung Mãnh thuộc thể loại hắc ám văn, võng du, kinh dị và trinh thám. Tác giả viết cực kì chắc tay, não siêu to khổng lồ, logic chặt chẽ, mưu trong mưu, kế trong kế, bố cục to lớn, thiết lập chu đáo, rất khó để đoán được những diễn biến tiếp theo. Những cảnh chiến đấu cực kì hoành tráng, khiến người đọc nghẹt thở vì độ hồi hộp cùng kịch tích. Nhân vật chính có IQ siêu cao, trước khi làm việc luôn tính trước tất cả, phân tích vấn đề từ nhiều khía cạnh. Lạnh lùng sát phạt, là một phản anh hùng hệ thiên tài đầu óc chính hiệu. Có thể nói Người Chơi Hung Mãnh là bộ truyện sánh ngang với những tượng đài trong thể loại kinh dị và hắc ám văn như Khủng Bố Sống Lại và Cổ Chân Nhân. Hãy đồng hành cùng nhân vật chính Lý Ngang trong những cuộc đấu trí nghẹt thở nhé!   Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Người Chơi Hung Mãnh (Bản Dịch)! Người đăng: hatran302
Quái Nhân Trộm Mộ (Người Tìm Xác)
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Quái Nhân Trộm Mộ (Người Tìm Xác) của tác giả Lạc Lâm Lang. Bộ truyện Người Tìm Xác là một siêu phẩm dành cho những tín đồ yêu thích truyện linh dị trinh thám không nên bỏ qua. Ngay khi vừa ra mắt, “Người tìm xác” đã xây dựng được một tệp fan của riêng mình trên các nền tảng MXH cùng với sự ủng hộ đông đảo độc giả, vậy bộ tiểu thuyết này có điều gì đặc biệt khiến “Người tìm xác” lại có sức hút lớn đến như vậy? Cùng tìm hiểu ngay sau đây.   Trương Tiến Bảo là một người bình thường cho đến khi khả năng kỳ lạ của anh bộc phát, khả năng kỳ lạ đấy là “Tìm xác”, khi ở gần xác chết, cơ thể anh ta sẽ có phản ứng mạnh như là đau đầu, choáng váng, đặc biệt là cảm nhận được ký ức của xác chết đó. Nhờ khả năng này mà anh tự mở ra cho mình cơ hội làm việc, tuy ban đầu có khó khăn vì chưa có ai tin mình, đến khi gặp được chú Lê - Người có tiếng trong vấn đề phong thủy. Biết được Trương Tiến Bảo có tố chất cộng với sự kì lạ của khả năng, nên Chú Lê đã đề nghị cho Tiến Bảo trở thành học trò của mình để truyền dạy nhưng cậu từ chối, chỉ đi theo chú Lê để phụ giúp công việc và kiếm tiền qua ngày. Từ đây những vụ án kinh hoàng cũng dần mở ra… *** #REVIEW: NGƯỜI TÌM XÁC  Tác giả: Lạc Lâm Lang Thể loại: Hiện đại, trinh thám, kinh dị, huyền nghi Tình trạng: Đang ra trên waka đến tập 20 Độ dài: > 1200 chương Review bởi: Thuy Hien Tran  ----- Đã có ai nghĩ đến linh hồn cũng có trọng lượng không? Năm 1907, một nhà khoa học phương Tây từng làm một thí nghiệm. Qua thí nghiệm đó, ông phát hiện trọng lượng của con người sau khi chết sẽ nhẹ đi 21 gram, đây chính là cái được gọi là "trọng lượng của linh hồn". Vậy trọng lượng của linh hồn có vai trò gì? Dựa vào thuyết này Lạc Lâm Lang đã sáng tạo ra một cách hiểu mới về thế giới bên kia, về linh hồn của người đã khuất:  Nhưng chú họ là thầy pháp đã từng nói với tôi rằng, sau khi chết, hồn phách sẽ rời khỏi thân thể, mà phần hồn phách này chỉ nặng có 4 chỉ. Theo quy đổi thông thường thì 1 chỉ tương đương với 5 gram. Vậy vấn đề chính là: Vì sao "trọng lượng linh hồn" của phương Đông lại kém phương Tây 1 gram? Phải mất nhiều năm sau tôi mới hiểu được lý do… Thực ra, 1 gram trọng lượng kia sẽ bám vào người hoặc vật mà hồn phách ấy quan tâm nhất khi còn sống. Và 1 gram tàn hồn này là nơi lưu trữ những ký ức quan trọng nhất của người đó, ví dụ như khoảnh khắc trước khi chết! Đây cũng chính là lý do giải thích cho việc vì sao có rất nhiều quỷ hồn lang thang nơi dương thế đã nhiều năm, nhưng vẫn không biết mình đã chết như thế nào. Thậm chí, còn quên đi người mình yêu và hận nhất khi còn sống… Nhân vật chính là Trương Tiến Bảo - người được định sẵn có số mệnh cô độc, ngày sau kiếm ăn nhờ người chết. Quả vậy, ngay từ năm lớp 10, Trương Tiến Bảo đột ngột phát hiện ra khả năng dị thường của mình. Cậu có thể cảm nhận được tàn hồn của người chết thông qua vật trung gian, hoặc chính tại nơi có xác của người chết. Cậu cảm nhận được ký ức khắc sâu khi còn sống của họ, những gì họ nhìn thấy trước khi chết. Một cậu bé học cấp 3 khi biết khả năng đặc biệt này của mình có hoảng sợ không? Bạn bè có xa lánh không? Câu trả lời là có, nhưng duyên trời run rủi cậu đã gặp được người chú của mình. Qua một lần tình cờ tìm được xác của người phụ nữ xấu số trong thôn, cuối cùng cậu đã hiểu được sứ mạng của mình. Cậu muốn đem khả năng của mình giúp đỡ cho mọi người. Đây cũng là 1 “nghề” chân chính đó chứ. Sau khi trưởng thành cơ may run rủi cậu đã gặp được chú Lê – Lê đại sư, Lê bán tiên, người có tiếng trong nghề thầy pháp, họ hợp tác với nhau, cùng nhau “kiếm tiền”. Xuyên suốt bộ truyện là hành trình đi tìm xác của Trương Tiến Bảo với các khổ chủ khác nhau. Khi thì tìm xác đôi tình nhân xấu số, nghĩ quẩn mà cùng nhau tự tử trong hồ thủy điện, khi thì tìm xác ông chồng quá cố của bà tỷ phú lòng dạ thâm độc, khi lại tìm xác đứa con mất tích trong 1 lần leo núi của đôi vợ chồng trung niên,… Có khi lại phải làm “công đức” cho chính phủ, cho các vị quan chức, tất nhiên là làm ngầm thôi, nào có vị quan nào công khai tin vào linh hồn, pháp sư này nọ chứ, vu cho mê tín là mất chức như chơi :)). Có những vụ là trọng án, nhưng có những vụ lại là yêu ma quấy phá, có khi ranh giới giữa sự sống và cái chết chỉ cách nhau 1 đường. Tất cả đều cuốn trong lời kể ở ngôi thứ 1 của Trương Tiến Bảo. Bạn biết đấy, tháng 7 này mà đọc thể loại truyện này thì tuyệt cú. Tin tôi đi bạn sẽ rùng mình trong đêm vì những chi tiết ám ảnh, nhưng yên tâm không đến nỗi sợ không dám ra khỏi giường. Ngoài những chi tiết kinh dị ra, truyện còn rất nhiều những tình tiết cảm động, ví dụ như: tình anh em, tình thương của cha mẹ Trương Tiến Bảo dành cho cậu (kể ra ở đây mất hay, mọi người tự khám phá ha), tình cảm giữa người với người,… Về tuyến nhân vật phụ: Thầy Lê – Lê đại sư ở đây hiện lên là người tinh quái, khá là tham tiền, nhưng cũng rất trọng nghĩa khí, đương nhiên không coi tiền là tất cả. Chú Lê rất biết cách nhìn người lấy tiền. Ví như người giàu có thì phải chặt đẹp, cái nghề này ấy mà, nhờ đến thầy là thù lao không rẻ đâu. Nhưng nếu gặp người nghèo, chú Lê sẽ chỉ lấy một ít tượng trưng, vì nếu không lấy tiền chủ nhà sẽ mất phúc. Mà thỉnh thoảng chú Lê sẽ giúp mấy người nghèo để tích chút âm đức cho bản thân. Đinh Nhất, học trò của chú Lê, chú Lê nhặt được và nhận về, tuy không học được cái nghề đuổi tà bắt ma của chú Lê, nhưng rất giỏi võ, là vệ sĩ của chú Lê và Trương Tiến Bảo. Đinh Nhất có cái mũi cực thính, Trương Tiến Bảo mà gặp gỡ con hồ ly đực – hồ ly tinh – Đinh Nhất ngửi thấy ngay, hôi rình thế kia mà. Thân thế của Đinh Nhất còn chưa được tiết lộ, nhưng hứa hẹn rất hấp dẫn. Không biết truyện có thuộc thể loại đam mỹ hay không, nhưng mà hint đam thì tung tóe, cài cắm trong các vụ án, các tình tiết. Về phần Đinh Nhất và Trương Tiến Bảo có hint gì không thì hiện tại đến tập 20 trên waka 2 người rất nghiêm túc, coi nhau như anh em bạn bè. Có điều khả năng có hint là rất cao. Về bản dịch trên waka khá ổn, mượt mà, nhược điểm là mất phí để đọc :)). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! *** Tóm tắt Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị của tác giả Lạc Lâm Lang. Câu chuyện xoay quanh Trương Tiến Bảo, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt là nhìn thấy ký ức của người chết thông qua tàn hồn của họ. Nhờ khả năng này, Trương Tiến Bảo đã giúp cảnh sát phá nhiều vụ án ly kỳ. Review Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết khá hấp dẫn với cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một thế giới ma quái đầy bí ẩn và rùng rợn, nơi những hiện tượng siêu nhiên được giải thích một cách hợp lý. Nhân vật Trương Tiến Bảo là một nhân vật chính rất đáng yêu và đáng mến. Anh chàng này tuy có năng lực đặc biệt nhưng lại rất nhút nhát, sợ chết nhưng lại rất có lòng trắc ẩn. Trương Tiến Bảo cũng rất thông minh và nhanh trí, giúp anh vượt qua được nhiều thử thách khó khăn. Ngoài cốt truyện và nhân vật, Người Tìm Xác còn gây ấn tượng với lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị, khiến người đọc không thể nhịn cười. Đánh giá chung Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị rất đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Một số điểm cộng của cuốn sách: Cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ Thế giới ma quái được xây dựng chi tiết và hợp lý Nhân vật chính đáng yêu và đáng mến Lối viết hài hước và dí dỏm Một số điểm trừ của cuốn sách: Một số tình tiết chưa được giải thích rõ ràng Kết luận Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Một số nhận xét của người đọc về cuốn sách: "Cuốn sách rất hay, lôi cuốn và hấp dẫn. Mình rất thích nhân vật Trương Tiến Bảo, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt nhưng lại rất nhút nhát, sợ chết nhưng lại rất có lòng trắc ẩn. Cuốn sách đã mang đến cho mình những giây phút giải trí thú vị." "Cuốn sách rất đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách có cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị." "Mình rất thích lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị." Kết luận Nhìn chung, Người Tìm Xác là một cuốn tiểu thuyết rất đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách có cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị. Mời các bạn mượn đọc sách Quái Nhân Trộm Mộ (Người Tìm Xác) của tác giả Lạc Lâm Lang.
Viên Lão Quái Kỳ Án
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang.   Cậu thám tử trẻ Viên Mục Dã từ nhỏ đã có thể nhìn thấy những thứ tà ma lệ quỷ mà mọi người hay nói tới, nên bị người thân cùng bạn bè coi là kẻ xui xẻo, cũng vì vậy mà cậu cảm thấy rất khổ sở. Năm Viên Mục Dã học lớp 11, trong một lần hoạt động ngoại khóa, cậu quen biết một vị giáo sư khoa thần kinh rất nổi tiếng trong và ngoài nước, bác sĩ Lâm Sâm. Thông qua thí nghiệm, vị bác sĩ này đã chứng minh sóng điện não của Viên Mục Dã khác với người bình thường, não bộ của cậu sinh ra một loại từ trường tư duy đặc biệt, nên cậu có thể đọc được những thông tin từ trường do "người chết" để lại, Viên Mục Dã vốn tưởng rằng mình có thể thay đổi vận mệnh, nhưng lại bởi vì nhiều nguyên nhân mà phải quay trở về cuộc sống như trước kia. Sau khi tham gia công tác, vì có năng lực đặc biệt nên cậu nhiều lần phá được kỳ án… Nhưng vì một lần sai lầm dẫn đến nhân chứng bị chết ngoài ý muốn, cậu bị buộc phải từ chức. Sau đó, Lâm Miểu - con trai của bác sĩ Lâm Sâm đã mất - tìm đến cậu, hy vọng cậu có thể gia nhập "đơn vị nghiên cứu khoa học" mà anh ta vừa mới thành lập, để Viên Mục Dã có thể sử dụng tài năng của mình. Một nhóm người trẻ tuổi sở hữu năng lực đặc biệt ẩn náu trong một một tòa nhà cũ kỹ được xây dựng từ những năm ba mươi, bọn họ cùng nhau phá giải từng vụ án ly kỳ, tìm ra những sự thật phía sau khiến người ta phải thổn thức… Viên Mục Dã đã cùng những người bạn đồng nghiệp của mình cùng nhau phá tan sương mù để nhìn thấy sự thật. Sau "Người tìm xác", mời các bạn đón đọc tác phẩm mới nhất của tác giả Lạc Lâm Lang: Viên lão quái kỳ án - Thú Lạ Team dịch. *** Tóm tắt Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị của tác giả Lạc Lâm Lang. Câu chuyện xoay quanh Viên Mục Dã, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt là nhìn thấy từ trường tư duy của người chết. Nhờ khả năng này, Viên Mục Dã đã giúp cảnh sát phá nhiều vụ án ly kỳ. Review Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết khá hấp dẫn với cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị. Tác giả đã thành công trong việc tạo ra một thế giới ma quái đầy bí ẩn và rùng rợn, nơi những hiện tượng siêu nhiên được giải thích một cách hợp lý. Nhân vật Viên Mục Dã là một nhân vật chính rất đáng yêu và đáng mến. Anh chàng này tuy có năng lực đặc biệt nhưng lại rất bình tĩnh và điềm đạm. Viên Mục Dã cũng rất thông minh và nhanh trí, giúp anh vượt qua được nhiều thử thách khó khăn. Ngoài cốt truyện và nhân vật, Viên Lão Quái Kỳ Án còn gây ấn tượng với lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị, khiến người đọc không thể nhịn cười. Đánh giá chung Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết trinh thám, kinh dị rất đáng đọc. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Một số điểm cộng của cuốn sách: Cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ Thế giới ma quái được xây dựng chi tiết và hợp lý Nhân vật chính đáng yêu và đáng mến Lối viết hài hước và dí dỏm Một số điểm trừ của cuốn sách: Một số tình tiết chưa được giải thích rõ ràng Kết luận Viên Lão Quái Kỳ Án là một cuốn tiểu thuyết đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách sẽ mang đến cho bạn những giây phút giải trí thú vị và những trải nghiệm mới mẻ trong thế giới ma quái. Mời các bạn mượn đọc sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang. Dưới đây là một số nhận xét của người đọc về cuốn sách: "Cuốn sách rất hay, lôi cuốn và hấp dẫn. Mình rất thích nhân vật Viên Mục Dã, một chàng trai trẻ có khả năng đặc biệt nhưng lại rất bình tĩnh và điềm đạm. Cuốn sách đã mang đến cho mình những giây phút giải trí thú vị." "Cuốn sách rất đáng đọc cho những ai yêu thích thể loại trinh thám, kinh dị. Cuốn sách có cốt truyện lôi cuốn, tình tiết bất ngờ và nhân vật được xây dựng thú vị." "Mình rất thích lối viết hài hước và dí dỏm của tác giả. Những câu chuyện ma quái được kể lại một cách rất đáng yêu và thú vị." Hy vọng những thông tin trên sẽ giúp bạn có thêm thông tin về cuốn sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang. Mời các bạn mượn đọc sách Viên Lão Quái Kỳ Án của tác giả Lạc Lâm Lang.
Kết Hôn Âm Dương
Tóm tắt & Review (Đánh Giá) sách Kết Hôn Âm Dương của tác giả 0 Giờ Sáng. Kết Hôn Âm Dương được tác giả 0 Giờ Sáng thể hiện với nội dung cốt truyện mới lạ, lời văn ma mị nhưng vẫn có sự mềm mại. Đặc biệt bộ truyện dưới sự truyền tải khéo léo của tác giả về một hủ tục ghê rợn của người Trung Quốc, chính những điều này đã làm nên thành công của bộ truyện.   Review truyện Kết hôn âm dương của 0 giờ sáng: Đánh giá Nội dung: Kết hôn âm dương xoay quanh câu chuyện cuộc đời của cô gái tên là La Hi - có học thức và một cuộc sống yên bình rạng rỡ. Cô quen với Từ Dương, ngày tết cùng anh về quê anh chơi cũng là ra mắt gia đình bạn trai. Vừa gặp lần đầu mà mẹ Từ Dương tặng cô hai chiếc phong bao lì xì, một bao màu đỏ bé và một bao màu đen to. Bi kịch sảy đến từ lúc cô bị thúc dục mở bao lì xì ra, sau đó là một loạt biểu cảm khó hiểu của ba mẹ Từ Dương, cùng với đó là những hành động cùng câu hát giao của người chị gái không được bình thường của anh như muốn ngầm báo với La Hi điều gì đó. Đến lúc cô nhận ra thì quá muộn, khi cô lên tiếng muốn hủy hôn thì bị bắt nhốt dưới tầng hầm cùng với 12 chiếc quan tài và 13 bài vị của những người vợ trước của Từ Dương, chiếc bài vị thứ 13 kia chính là tên của cô. Để bảo toàn tính mạng, cô quyết định trở thành vật hiến tế cho Âm lão gia và để cho anh ta chiếm đoạt cơ thể mình. Biết được những điều giữa cô và Âm lão gia, Từ Dương vẫn muốn lấy cô nhưng khi biết đã bị người khác cưỡng bức thì hắn tra tấn cô, mẹ hắn cũng tức giận muốn giết chết cô nhưng vì được Âm lão gia can thiệp bảo vệ nên bảo toàn được tính mạng. Nhưng cuối cùng thì La Hy vẫn bị mẹ Từ Dương đẩy xuống núi âm hồn, bị Hắc Bạch Vô Thường đưa về địa phủ, ở đây vô tình gặp lại Âm lão gia được anh ta đưa về nhà chăm sóc dưỡng thương. Từ sau khi bị Ác Linh chém đôi, Từ Dương luôn bám theo định giết hại cô nhưng bị Âm lão gia bắt lấy và giao cho La Hy nhưng cô sơ ý để hắn chạy thoát. Hắn giết người vô cớ, chính vì điều này cô phải đi tìm nửa thân còn lại của hắn và rồi phải quay lại từ gia, đối mặt với 12 oan hồn vợ trước của Từ Dương và bị mẹ hắn tấn công, may thay vẫn được Âm lão gia, cha mẹ gọi hồn về cùng với oan hồn của một người vợ trước của Từ Dương cứu. Lúc này cô đang mang thai con của Âm lão gia, quyết biến đứa con trong bụng mình thành quỷ nên cô đã ăn rất nhiều thịt ma và chọc giận Âm lão gia để anh ta rời bỏ cô. Tiếp diễn bộ truyện vẫn là cuộc hành trình dài mà La Hy cùng người con của mình sẽ phải đối mặt, sự xuất hiện của Âm lão gia đối với La Hy trong những lần cô đứng trước cửa tử có phải là anh ta cũng đã có tình cảm sâu nặng với cô hay không? Có thể đánh giá đây là bộ truyện khá hay, bị cuốn ngay từ nội dung mở đầu. Phản ánh mặt trái của những hủ tục ghê rợn, ngay từ mở đầu câu chuyện tác giả đã cho độc giả cảm nhận được sự u ám đến nổi da gà qua những biểu hiện và hành động của ba mẹ, chị gái của Từ Dương. Cùng với đó độc giả có thể cảm nhận được tình cảm của Âm lão gia giành cho La Hy mặc dù mối quan hệ của hai người không được thể hiện rõ ràng nhưng Âm lão gia luôn giành cho cô tình cảm yêu thương, cưng chiều hết mực đối với La Hy. Bộ truyện sẽ phù hợp với những bạn thích các thể loại kiểu trinh thám, kinh dị, truyện ma vì truyện có nhiều yếu tố kinh dị và u ám nếu không chịu được nhiệt thì sẽ hơi ghê đấy nha! *** Ngày Tết, tôi theo Từ Dương về nhà anh. Lần đầu gặp mặt, bố mẹ anh đã cho tôi hai phong bao lì xì, một lớn một nhỏ, một đen một đỏ. Lúc đó tôi rất ngạc nhiên, tại sao hai người cùng lúc cho lì xì, lại khác xa nhau đến thế? Nhưng mẹ của Từ Dương nói đó là tập tục của vùng này, nên tôi cũng không tiện hỏi thêm gì nữa. Cũng nghĩ việc chỉ có thế, nhưng không ngờ là mẹ của Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì trước mặt mọi người, tôi lúc đó hơi không vui lắm, làm gì có cái lý nào vừa nhận được lì xì đã mở ngay trước mặt người cho thế này? Ngay cả trẻ con đến Tết cũng biết phải đợi người lớn đi khỏi rồi mới len lén mở lì xì ra xem. Nhưng mẹ của Từ Dương lại nói: Mở phong bao lì xì này ra, sau này dù có làm người hay làm ma thì vẫn là người của nhà họ Từ. Tôi đưa ánh mắt cầu cứu về phía Từ Dương, Từ Dương lại chỉ đứng một bên cười, gật gật đầu với tôi, để tôi làm theo lời của mẹ anh. Tôi không còn cách nào khác, chỉ đành mở bao lì xì nhỏ màu đỏ ngay trước mặt người lớn. Phong bao lì xì nhỏ màu đỏ là của mẹ Từ Dương lì xì cho tôi. Từ ngoài sờ thì thấy, bên trong là một tờ giấy mỏng tang, mở ra thì tôi cũng không bất ngờ lắm, đó là một tờ 100 tệ. Tôi cũng không chê quà gặp mặt hơi mỏng, bởi vì nó là của mẹ Từ Dương cho tôi, bao lì xì của bố Từ Dương là “phong bao màu đen” thì lại quá long trọng – dày như viên gạch vậy đó! Cũng không biết bên trong đựng bao nhiêu tiền, có khi phải đến ba bốn vạn tệ. Nhưng đúng lúc tôi định mở phong bao “màu đen”, thì một bóng người bất ngờ chạy ra, nhào vào lòng mẹ Từ Dương, nũng nịu kêu bụng đói muốn ăn cơm. Đây là chị của Từ Dương, cũng là chị chồng tương lai của tôi. Chị ấy có hơi đáng thương, nghe nói hồi nhỏ bị ốm sốt một trận, sốt cao làm ảnh hưởng đến não, từ đó trí não chỉ như trẻ lên năm mà thôi, điên điên khùng khùng, cả ngày không biết làm gì. Sắc mặt mẹ của Từ Dương bỗng biến đổi. Tôi có cảm giác, bà ấy không chịu đựng được đứa con gái ngây ngô của mình, đẩy cô ấy đến mấy lần, còn một mực giục tôi mở phong bao lì xì của bố Từ Dương ra xem, càng giục càng gấp, gấp như muốn nhanh chóng đi đầu thai đến nơi. Tôi hơi không vui, cảm thấy bà ấy đối xử với con gái có chút bạc bẽo, đúng lúc tôi muốn bà ấy chăm sóc chị chồng tương lai của tôi một chút đã thì mẹ Từ Dương đã không chịu đựng được, liền đẩy mạnh một cái, không ngờ đẩy cô ấy vào người của bố Từ Dương. Thùng!!! Khi bố Từ Dương ngã xuống đất, một âm thanh nặng nề phát ra. Từ Dương và mẹ anh liền biến sắc. Tôi đang muốn chạy lại đỡ, họ bèn đột nhiên chạy đến nhấc bố Từ Dương lên trước, cũng chẳng biết họ có phải cố ý hay không, khi đỡ ông ấy lên còn để lưng ông ấy đối mặt với tôi. Dù có như thế đi chăng nữa, tuy tôi cũng đang hốt hoảng, nhưng vẫn nhận ra sắc mặt của bố Từ Dương từ đầu đến giờ đều không hề biến đổi. Thường thì người già xương cốt rệu rã, có ngã một cái thì cũng không phải vừa, nhưng bố Từ Dương lại không hề kêu lấy một tiếng! “Dương à, con đưa bố con về phòng đi, mẹ đi làm cơm cho chị con ăn.” Mẹ Từ Dương vội vã chỉ đạo, cũng không quan tâm đến việc giục tôi mở phong bao lì xì nữa, liền đi ngay vào bếp. Tôi vốn dĩ muốn cùng Từ Dương đưa bố anh vào phòng nhưng sắc mặt anh có vẻ là lạ, cứ tránh cánh tay của tôi, cũng không cho tôi động vào người ông, còn nói một mình anh ấy có thể chăm sóc được bố, sau đó thì đỡ bố anh và mau chóng đi mất. Len lén nhìn bóng hai người họ rời đi, mà trong lòng tôi cảm thấy buồn buồn. Lần về cùng Từ Dương này, tôi cũng đã chắc chắn sẽ lấy anh, hơn nữa cũng muốn bên anh trọn đời, nhưng Từ Dương đến bố anh còn không để tôi chạm tới, lúc anh gạt tay tôi coi tôi cứ như người ngoài vậy. Bây giờ thì không còn ai, bên cạnh cũng chỉ còn có bà chị điên điên khùng khùng, tôi định bụng mở phong bao lì xì ra xem rốt cục bố Từ Dương cho mình bao nhiều tiền, nếu nhiều quá thì tôi sẽ trả lại. Bố Từ Dương nhìn gầy gò như khúc củi, sắc mặt như người bệnh, còn cho tôi quà ra mắt nhiều như thế này, vậy không bằng dùng số tiền này để bố Từ Dương đi chữa bệnh. Nhưng khi tôi bắt đầu mở phong bao, chị chồng tương lai bỗng nhiên nắm chặt lấy tay tôi! Cô ấy dùng hết sức nắm chặt tay tôi, làm cho tôi đau thấu cả xương! “Nếu muốn sống mà rời khỏi đây thì đừng mở cái phong bao này ra!” Chị chồng tương lai cứ như biến thành một người khác, ánh mắt sắc lẹm, âm thanh ghìm xuống khe khẽ, đâu phải điệu bộ của người điên như lúc nãy? Cô ấy giả vờ điên! Mà câu nói này có nghĩa là gì? Tôi vừa muốn hỏi thêm chút gì nữa, Từ Dương liền đi ra. Sắc mặt chị chồng tương lai đột nhiên biến đổi, lại bày ra một điệu cười điên dại, cướp lấy phong bao lì xì đen trên tay tôi, vừa hét vừa chạy xa: “Sinh ra là người, chết thành ma, nhận phong bao giấy trắng nhà tao, ăn cơm nhà tao, ngủ trên nắp quan tài nhà tao, là người hay ma đều không thể thoát! Sinh ra là người, chết là ma…” Nghe thấy bài đồng dao như vậy, tôi ngạc nhiên hết sức, trước đó chị ấy rõ ràng là người bình thường, hay trong câu hát đồng dao đó có nhắc nhở tôi gì đó? Vừa nghĩ vậy, đột nhiên kết nối với những cảm giác trước đó mà tôi cảm thấy, nhà Từ Dương có thể không đơn giản như tôi nghĩ! Từ Dương nhanh chóng tiến lại gần tôi, sắc mặt nghiêm trọng làm tôi thấy sợ: “Sao em lại đưa phong bao đó cho chị ấy?” Lúc này trong lòng tôi đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng ngoài mặt lại giả vờ như không có chuyện gì: “Là chị ấy cướp trong tay em, làm sao em biết chị ấy sẽ cướp đi chứ!” “Để anh đi lấy phong bao lì xì về.” Từ Dương nhấc chân định chạy luôn theo. Tôi ngay lập tức kéo tay anh: “Không sao đâu, đều là người nhà cả, tiền trong tay ai cũng giống nhau cả thôi mà?” Từ Dương nói: “Chị anh là người điên, làm sao đưa tiền cho người điên được? Không được, để anh chạy theo lấy lại!” Tôi liền kéo anh: “Dương, lời chị anh vừa nói là như thế nào?” Mặt Từ Dương biến sắc, hơi né tránh ánh mắt của tôi, anh nói: “Làm gì có ý gì, em đừng nghĩ linh tinh, cũng không biết kẻ thất đức nào dạy chị ấy nói những lời xằng bậy đó, từ nhỏ tới lớn đã nói đi nói lại câu ấy, có lúc lên cơn, một ngày nói đến vài ba chục bận.” Nói xong, anh hất mạnh tay của tôi ra, chạy theo hướng chị chồng tương lai. Lúc tôi gặp lại chị chồng cũng là thời gian ăn tối. Trông chị ấy không được ổn cho lắm, mặt mũi thâm sì sưng húp, nhìn là biết vừa bị đánh, chị ấy chỉ nhìn tôi lấy một cái rồi cúi đầu ăn cơm, sau đó không ngẩng đầu lên nữa. Từ Dương thì lại mang phong bao lì xì về, đặt ngay ngắn trước mặt tôi, trước mặt bố mẹ anh, giục tôi mau chóng mở ra. Tôi lại bị vào thế không có đường lùi. Thật không biết vì sao, họ lại cứ bắt tôi phải mở phong bao lì xì trước mặt họ. Tôi nhìn trộm chị chồng một cái, muốn tìm chút thông tin gì đó từ chỗ chị ấy, nhưng chị ấy chỉ cúi đầu vừa và cơm vào mồm, còn vừa cười ngu ngốc, tiếng cười đó cũng giống như một tiếng trước đây lúc Từ Dương bảo tôi mở phong bao lì xì như lời mẹ anh nói. Này cô, tôi đã sắp xếp hết cho cô rồi! Tôi cúi thấp đầu nhìn chăm chăm vào phong bao màu đen, nghĩ xem mình có nên lấy mạng ra để thử, mở cái phong bao xem bên trong rốt cục là thứ gì? Mà lúc đó, tôi phát hiện ra, phong bao màu đen này dường như khác so với cái phong bao trước. Cái phong bao màu đen trước không hề có hoa văn gì. Mà chiếc phong bao lần này lại có một vài hoa văn, mà màu sắc của hoa văn với màu của phong bao tương đối giống nhau, nếu không chú ý sẽ không thể phát hiện ra. Hóa ra là đã bị đổi rồi. Chị chồng vẫn cứ cười một cách quái dị. Tôi hơi yên tâm nên mở phong bao ngay trước mắt cả nhà Từ Dương. Mời các bạn mượn đọc sách Kết Hôn Âm Dương của tác giả 0 Giờ Sáng.