Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ma Đao Ca (Liễu Tàn Dương)

Võ lâm có tránh khỏi kiếp nạn một sông máu đỏ hay không? Tất cả sẽ được thể hiện một cách tài tình sinh động dưới ngòi bút Liễu Tàng Dương qua tác phẩm kiếm hiệp Ma Đao Ca.***

Đầu xuân!

Mặc dù trên những ngọn núi cao nơi xa vẫn phủ đầy tuyết trắng, sớm tối vẫn gió rét căm căm nhưng liễu rũ đã rũ lá xanh, hoa đã hé nụ, loài người đã cảm thấy được mùa xuân đã đến với vạn vật.

Tại phía Tây nam huyện Nam Dương tỉnh Hồ Nam, núi non chập chùng uốn khúc như một con rồng khổng lồ đang nằm ngủ. Tương truyền Gia Cát Lượng đã từng cất nhà ở tại đây, người lấy tên theo địa danh, địa danh nhờ người lan truyền. Đây chính là Ngọa Long cương, nơi Gia Cát Võ Hầu đã ở ẩn khi xưa.

Trong sơn cốc cây cối sum suê, khắp nơi lộ ra những góc lầu trúc xanh biếc. Nếu không nhìn kỹ, lầu cùng màu với lá cây, khó mà phát hiện ra được. Tìm mua: Ma Đao Ca TiKi Lazada Shopee

Lúc này, nơi một khoảng đất bằng trên Ngọa Long cương vang lên một hồi tiếng cười đùa của trẻ con, thảy đều ngước mặt lên nhìn những chiếc diều đủ hình dạng bay liệng trên không. Có hình chim ưng màu đen, bướm màu sặc sỡ, chim hạc màu trắng và rết to màu tím. Tất cả bọn trẻ con đều đang nhìn chiếc diều hình rết uốn lượn trên không, mặt lộ vẻ kinh ngạc, hâm mộ và ganh tị.

Thiếu niên thả chiếc diều hình rết tuổi chừng mười lăm mười sáu, tuy mày thanh mục tú nhưng mặt đầy vẻ bệnh hoạn. Y đứng riêng lẻ ở một bên, không cùng đám với những đứa trẻ khác.

Bỗng, thiếu niên thả chiếc diều ưng đen hừ một tiếng thật mạnh, đưa mắt nhìn chiếc diều của mình, bất luận màu sắc hay kiểu dáng đều không bằng người khác, có thể nói là kém nhất so với những chiếc diều khác. Nhất là so với chiếc diều to lớn kia lại càng kém xa, đồng thời y thấy thiếu niên thả chiếc diều rết đứng riêng rẽ một mình, không giao du với những đứa trẻ khác, hiển nhiên là có ý khinh khi, bất giác đôi mắt tam giác trừng lên, lập tức nảy ý.

Y chạy đến giữa bọn trẻ, hai tay chống nạnh lớn tiếng nói:

- Chúng bây có thấy không, tiểu tử kia thật là hống hách, rõ là khinh khi chúng ta mà!

Bọn trẻ nghe y nói vậy cũng cảm thấy bực tức, cùng đưa mắt về phía thiếu niên thả diều rết, chỉ thấy y đang ngồi trên một tảng đá to thờ thẫn nhìn xuống sơn cốc.

Thiếu niên mắt tam giác như cố ý muốn cầm đầu gây hấn, nhặt lấy một hòn đá nhỏ, vù một tiếng ném vào sợi dây của chiếc diều rết. Đừng thấy thiếu niên mắt tam giác chỉ mới mười lăm mười sáu tuổi, nhưng hòn đá ném ra rít vang và rất chuẩn xác, mắt thấy đã sắp trúng vào sợi dây diều.

Một chiếc diều rết dài gần bốn trượng bay trên cao, dĩ nhiên sức rất mạnh. Nếu hòn đá ném trúng dây, chắc chắn sẽ đứt. Ngay khi hòn đá còn cách dây khoảng ba tấc, thiếu niên cô độc ấy bỗng hạ hai tay xuống, hòn đá lướt qua dây, bay xa xa mấy mươi trượng, đã chệch mục tiêu.

Thiếu niên mắt tam giác thoáng ngạc nhiên, lớn tiếng nói:

- Tiểu tử này không phải là người ở quanh vùng này, chúng ta phải ném rơi diều của hắn mới được.

Bọn trẻ lập tức xúm lại, mỗi người nhặt lấy một hòn đá sẵn sàng ném ra.

Thiếu niên cô độc đứng lên, thần thái hết sức điềm tĩnh như không chút ngán sợ lũ trẻ tinh nghịch này.

Thiếu niên mắt tam giác lại lớn tiếng nói:

- Nay ta đếm một hai ba, tất cả cùng lúc ra tay, lần này nhất định phải ném đứt dây diều của hắn... Một!

Bọn trẻ cùng giơ tay lên và nhắm kỹ, lúc này bọn họ chỉ cảm thấy chiếc diều rết to lớn kia là một niềm sỉ nhục và đe dọa đối với họ chứ không nghĩ là mình đã bị thiếu niên mắt tam giác sai khiến, hiếp đáp một đứa trẻ cô đơn, đó là một hành vi sai trái.

- Hai!

Họ đều mong mình có thể ném đứt dây, nhìn chiếc diều rết to lớn kia bay đi xa mấy dặm, nhìn thiếu niên kiêu căng kia khóc lóc rồi đón nhận những lời khen ngợi của thiếu niên mắt tam giác, lòng mới cảm thấy vui sướng.

- Ba!

Bảy tám hòn đá bay vút đi, nhắm vào sợi dây diều rết. Và cùng lúc ấy, thiếu niên mắt tam giác buông tiếng cười khẩy, vung tay ném ra một hòn đá nhắm ngay mặt thiếu niên cô độc.

Thiếu niên cô độc chẳng ngờ đối phương lại ném đá vào mặt mình, đương nhiên y cũng không muốn dây diều bị ném đứt nên phải tránh cả hai. Chỉ thấy y hai tay đưa lên hạ xuống thật nhanh đồng thời nghiêng đầu tránh khỏi hòn đá bay vào mặt.

Ngay trong khoảnh khắc ấy, thiếu niên mắt tam giác lại nhanh như chớp ném ra một hòn đá nhỏ, chỉ nghe soạt một tiếng, dây đã bị đứt, chiếc diều rết uốn lượn trên không bay đi mất dạng trong rừng rậm dưới sơn cốc.

Bọn trẻ liền tức vui mừng reo vang, đồng thời với ánh mắt kính phục nhìn thiếu niên mắt tam giác, một người lớn tiếng nói:

- Sử Báo đại ca qủa nhiên thân thủ bất phàm. Nào! Chúng ta hãy chúc mừng Sử Báo đại ca đi!

Bọn trẻ mắc diều vào cành cây, xúm nhau khiêng Sử Báo lên, tiếng reo hò vang dậy trên Ngọa Long cương.

Thiếu niên cô độc nhướng mày, nhặt lấy bảy tám hòn đá, quát to:

- Các ngươi ném đứt dây diều của người ta, vui lắm phải không?

Sử Báo ngạc nhiên như không ngờ thiếu niên cô độc này lại dám nói năng với y như vậy, bèn từ trên tay bọn trẻ phóng xuống, đôi mắt tam giác trừng lên nói:

- Tại sao không vui? Chả lẽ tiểu tử ngươi dám chống đối hả?

Những thiếu niên khác cũng ưỡn ngực lớn tiếng nói:

- Đúng rồi, diều của ngươi bay mất là tại ngươi xui xẻo, chả lẽ ngươi không phục hả?

Thiếu niên cô độc cười khẩy:

- Nếu như ta ném đứt dây diều của các ngươi, các ngươi có thể vui như vậy không?

Bọn trẻ cơ hồ không dám tin ở tai mình, đồng thanh nói:

- Ngươi dám ném đứt dây diều bọ ta ư? Có lẽ ngươi chưa nghe nói đến tiếng tăm của Sử Báo đại ca phải không?

Thiếu niên cô độc cười khinh miệt:

- Chỉ là một con Tử Báo, có gì là đáng kể?

Sử Báo ngửa mặt cười vang một hồi, y cố làm ra vẻ như người lớn, nghênh ngang tiến về phía thiếu niên cô độc.

Thiếu niên cô độc trầm giọng:

- Khi nãy ném đứt dây diều của ta, ngươi cười to tiếng hơn ai hết. Bây giờ ta phải xem thử ngươi có thể khóc ra tiếng hay không.

Vừa dứt lời, vung tay ném ra một hòn đá nhỏ.

Sử Báo quay đầu lại nhìn, hòn đá không ném đứt dây diều của y mà dọc theo dây bay thẳng lên chiếc diều ưng trên không.

Chiếc diều ưng ấy cao đến mấy mươi trượng và lại lay động không ngừng trên không, hòn đá lực đạo rất mạnh nhưng độc đáo hơn nữa là bay lên dọc theo dây như thể bị sợi dây hút lấy vậy.

Bọn trẻ chỉ cảm thấy thích thú, cùng vỗ tay reo hò.

Nhưng Sử Báo thì bất giác biến sắc mặt. Chỉ nghe soạt một tiếng, hòn đá bay lên đến bên chiếc diều ưng lực đạo vẫn chưa yếu đi, đã cắt đứt dây ở chỗ chạng ba.

Chiếc diều ưng lập tức lộn vòng, bay đi xa hơn dặm, rơi xuống trên vòm cây.

Sử Báo tức giận quát to:

- Đừng ồn!

Bọn trẻ lập tức im re. Chỉ thấy Sử Báo mặt mày u ám, bắt chước người lớn cười hăng hắc nói:

- Xem thủ pháp của ngươi vừa rồi, nhất định không phải hạng tầm thường. Ngươi là người của phái nào?

Thiếu niên cô độc lạnh lùng đáp:

- Ngươi không xứng đáng biết, cũng không xứng đáng hỏi.

Đoạn quay sang bọn trẻ nói tiếp:

- Vốn ra ta định làm đứt hết dây diều của các ngươi nhưng vì các ngươi chỉ là một bọn đáng thương không có chủ trương, chỉ nghe theo kẻ khác, hành động sai trái mà cũng không biết.

Sử Báo thấy vậy cả giận, xắn tay áo lên gằn giọng nói:

- Tiểu tạp chủng, Sử Báo này hôm nay phải cho ngươi một bài học mới được.

Thiếu niên cô độc cười khẩy:

- Họ Sử kia, ngươi không phải địch thủ của ta đâu, ta khuyên ngươi từ nay đừng cậy thế uy hiếp người nữa, phải biết thân thủ như ngươi chỉ là hạng xoàng xĩnh...

Sử Báo buông tiếng quát to, với thế Ngạ Hổ Phác Thố (hổ đói vồ thỏ) lao tới rồi bỗng đổi thế Đảo Diệu Hầu (quay lại đuổi khỉ), giữa chừng lại đổi chiêu Thập Tự Bãi Liên, song quyền nhanh như chớp công vào trung bàn thiếu niên cô độc.

Thiếu niên cô độc thoáng giật mình, nhận ra đối phương là người của phái Thái Cực, buông tiếng cười khẩy lách sang bên ba bước tránh khỏi.

Sử Báo ngỡ đối phương khiếp sợ lại với thế Ban Lan Chủy sấn tới. Thiếu niên cô độc lùi thêm hai bước. Sử Báo lại biến chiêu Lãm Tước Vỹ công vào huyệt Linh Đài của đối phương.

Thiếu niên cô độc nhanh nhẹn lách người tránh khỏi, nhướng mày nói:

- Chúng ta không thù không oán mà ngươi lại xuất thủ tàn độc như vậy, chả lẽ còn chưa biết khó tự lui hả?

Sử Báo liên tiếp mấy chiêu đều bị đối phương tránh khỏi dễ dàng, biết là đã gặp cao thủ nhưng tính y rất tự cao hiếu thắng. Hôm nay nếu bị bại, bọn trẻ này hẳn sẽ khinh y nên y cắn răng tung hết tuyệt chiêu ra tấn công tới tấp.

Thiếu niên cô độc tức giận nói:

- Đây là ngươi tự chuốc khổ vào thân, chớ trách ta độc ác.

Đồng thời lẹ làng lách người sang bên, hai chân tung lên. Chỉ nghe bộp bộp hai tiếng, Sử Báo loạng choạng lùi lại sau năm sáu bước, hai cánh tay đã trật khớp xương.

Bọn trẻ thấy Sử Báo bị đánh bại, thảy đều sợ hãi nhìn nhau, không một ai dám hó hé.

Sử Báo giận dữ nói:

- Các ngươi còn thừ ra đó làm gì? Tiến lên!

Bọn trẻ đành vâng lời xông tới, đấm đá lung tung. Trong số đó chỉ có hai người biết chút ít võ công nhưng để lộ rất nhiều sơ hở.

Thiếu niên cô độc không muốn đả thương họ, lùi ra xa hơn trượng nói:

- Các ngươi không phải địch thủ, đừng tự chuốc khổ vào thân thì hơn.

Sử Báo lớn tiếng nói:

- Ngươi có dám ở đây chờ ta không?

- Chờ ngươi chi vậy?

- Ta về nhà tìm ca ca ta!

Bọn trẻ nghe vậy càng cười phá lên, Sử Báo tức giận quát:

- Các ngươi dám vô lễ với ta thế này, để rồi xem ta có tha cho các người không cho biết.

Bọn trẻ đều từng nếm trải thủ đoạn của y, sợ hãi nín cười ngay.

Thiếu niên cô độc vốn không muốn đa sự, giờ thấy Sử Báo rõ ràng là cậy thế hiếp người. Bọn này đều sợ hắn, sao mình không trừng trị hắn một phen cho hắn bớt thói hống hách.

Thế là chàng trầm giọng nói:

- Được, ngươi hãy mau tìm y đến đây, nhưng ta phải nói trước ta chỉ có thể chờ chừng nửa giờ thôi đấy!

- Nửa giờ đủ rồi, ngươi đừng bỏ trốn đấy!

Thiếu niên cô độc cười khẩy nói:

- Chỉ cần ngươi đừng đi luôn là được rồi.

Sử Báo hừ một một tiếng, phóng nhanh đi xuống đồi.

Thiếu niên cô độc quét mắt nhìn bọn trẻ.

- Tại sao các ngươi lại nghe lời hắn? Chả lẽ không thấy hắn là kẻ ngang ngược hay sao?

Bọn trẻ đưa mắt nhìn nhau muốn nói gì đó nhưng lại không dám, ngập ngừng rồi im lặng.

Thiếu niên cô độc hiểu ý, lớn tiếng nói:

- Các ngươi sợ gì chứ? Có ta ở đây, ca ca hắn đến cũng chẳng làm gì được.

Một thiếu niên trong bọn nói:

- Ngươi không biết, ngoài ca ca hắn, trong nhà hắn còn có người lợi hại hơn.

- Trong nhà hắn còn có những ai nữa?

- Ngoài ca ca hắn, còn có một thúc thúc tuổi tác xấp xỉ ca ca hắn nhưng võ công thì lợi hại hơn ca ca hắn. Còn phụ thân hắn càng...

Thiếu niên ấy không dám nói tiếp, cùng nháy mắt nhau rồi mỗi người một đường giải tán, lát sau đã mất dạng.

Thiếu niên cô độc biết gia đình Sử Báo hẳn là ác bá trong vùng này, hoành hành vô kỵ nhưng chàng chẳng ngán sợ.

Bỗng nghe tiếng y phục phất gió, chỉ thấy Sử Báo theo sau hai người đàn ông trung niên phóng nhanh đến. Một người hai tai to lớn, trán gồ má cao, đôi mắt tam giác rực lên ánh sáng màu vàng cam. Một người vóc dáng cao to, sắc mặt đỏ gay, lưng giắt một chiếc Thái Cực khuyên (vòng).

Thiếu niên cô độc chẳng chút sợ hãi, với người giắt Thái Cực khuyên bốn mắt tiếp xúc hồi lâu không chớp.

Sử Báo đưa tay chỉ chàng nói:

- Tiểu tử, ngươi là môn hạ của ai?

Thiếu niên cô độc biết người này là thúc thúc của Sử Báo, vốn định với lễ tương kiến nhưng thấy đối phương kiêu căng hống hách liền bỏ ý định ấy nói:

- Môn phái của tại hạ chẳng tiện cho biết!

Người giắt Thái Cực khuyên thoáng ngạc nhiên, trầm giọng nói:

- Ngươi biết bổn nhân là ai không?

Thiếu niên cô độc nhìn chiếc Thái Cực khuyên đã biết y là nhân vật hạng nhì của Thái Cực môn và chính là Thái Cực Khuyên Sử Trường Phúc, lão nhị trong Thái Cực nhị tuyệt. Còn người trung niên kia hẳn là Thái Cực Truy Hồn Sử Hổ, ca ca của Sử Báo.

Thiếu niên cô độc ơ hờ lắc đầu, mặt đầy vẻ khinh miệt nói:

- Tại hạ không biết.

Thái Cực Khuyên Sử Trường Phúc buông tiếng cười khẩy, quay sang Thái Cực Truy Hồn Sử Hổ nói:

- Hổ nhi, bắt lấy hắn!

Thái Cực Truy Hồn Sử Hổ giết người như ăn mật ong, y với em trai Sử Báo từng gây nhiều tội ác trong vùng này, không một ai dám trừng mắt hay chau mày trước mặt y.

Y tung mình lướt tới đứng cách thiếu niên cô độc chừng năm bước, lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, ngươi có gì trăn trối không? Phải biết Sử Hổ này một khi đã động sát cơ là không một ai có thể thoát chết.

Thiếu niên cô độc vừa thấy vẻ mặt nham hiểm của y là đã động sát cơ, trầm giọng nói:

- Các hạ bình sanh đã giết bao nhiêu người vô tội rồi?

Sử Hổ cười vang:

- Mặc kệ có tội hay vô tội, chỉ cần đại gia thấy chướng mắt là giết ngay, nay tính ra đàn ông chừng một trăm, đàn bà con gái cũng có bảy tám mươi, trẻ con dưới mười tuổi có lẽ có khoảng năm sáu mươi.

Thiếu niên cô độc quắc mắt gằn giọng:

- Các hạ có biết câu giết người đền mạng, thiếu nợ trả tiền không?

Sử Hổ cười khẩy:

- Sử Hổ này giết người không bao giờ đền mạng, thiếu nợ không bao giờ trả tiền...

Sử Trường Phúc lạnh lùng ngắt lời:

- Hổ nhi, ngươi còn lải nhải với hắn làm gì?

Sử Hổ ngậm thinh, nhanh như chớp sấn tới tấn công ra ba chiêu.

Thiếu niên cô độc thầm kinh hãi, thì ra Sử Hổ này võ công cao hơn em trai rất nhiều, thân pháp nhanh nhẹn, xuất chiêu hiểm độc.

Thế là chàng quyết tâm lấy mạng y tại đây, nhặt lấy một cành cây khô trên mặt đất thay kiếm chớp nhoáng công ra ba chiêu bức lùi Sử Hổ ba bước.

Sử Trường Phúc thấy vậy hết sức kinh ngạc, Sử Hổ đã buông tiếng quát vang, lại tung mình lao tới, quyền đổi sang trảo rít gió ghê rợn, thì ra là Thái Cực trảo, một tuyệt học của Thái Cực môn.

Thiếu niên cô độc hết sức căm thù đôi trảo của y bởi đôi trảo này đã từng giết chết hàng mấy trăm người vô tội. Chỉ thấy cành cây trong tay chàng rung lên hóa thành bảy tám đóa hoa kiếm nhỏ quét vào đôi trảo của đối phương.

Sử Trường Phúc kinh hãi vội quát:

- Dừng tay!

Nhưng thiếu niên cô độc đã bừng sát cơ, đâu chịu thu chiêu. Chỉ nghe soạt một tiếng, cổ tay trái của Sử Hổ đã bị tiện lìa, máu tuôn xối xả.

Sử Hổ lùi sau năm bước, trán nổi gân xanh, mồ hôi đổ ra như mưa.

Sử Trường Phúc vốn định hỏi rõ môn phái của thiếu niên này vì y nhận thấy kiếm thuật của chàng huyền diệu tuyệt luân, uy lực cương mãnh kinh người. Nhưng thấy Sử Hổ đã bị tiện mất một bàn tay trở thành tàn phế từ đây, ý định thỏa hiệp liền tiêu tan, cười hung tợn nói:

- Tiểu tử, ngươi đã không vị tình thì đại gia cũng chẳng kể ngươi là môn hạ của ai!

Đoạn hai tay đưa lên ngang ngực chuẩn bị xuất thủ.

Thiếu niên cô độc trầm giọng nói:

- Khoan đã! Nghe đâu Thái Cực Khuyên là cao thủ hạng nhì của Thái Cực môn, một đôi Thái Cực khuyên khá là lợi hại. Hôm nay tại hạ cũng muốn lĩnh giáo một phen.

Sử Trường Phúc vốn đã có ý lấy binh khí xuống nhưng còn e ngại đến thân phận, giờ nghe đối phương nói vậy liền choang một tiếng rút lấy đôi vòng thép đường kính hơn thước rưỡi. Tiếng vang kinh tâm động phách, trên tỏa sáng xanh biếc, hiển nhiên có tẩm kịch độc.

Thiếu niên cô độc thoáng giật mình như vẫn điềm tĩnh nói:

- Tại hạ xin mạn phép!

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Ma Đao Ca PDF của tác giả Liễu Tàn Dương nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Công Chúa Chăn Ngỗng (Shannon Hale)
Anidori-Kiladra Talinnna Isilee, công chúa của vương triều Kildenree, được sinh ra với đôi mắt nhắm hờ và những từ ngữ có sẵn trên môi. Nàng trải qua những năm đầu đời lắng nghe từng câu chuyện của dì mình và học ngôn ngữ của loài thiên nga. Rồi thì một con ngựa con được sinh ra, với một từ động trên đầu lưỡi nó-đó chính là cái tên của con ngựa: Falada, và khi Ani gọi tên nó ra, nàng cũng tìm thấy chìa khóa để hiểu được ngôn ngữ của con vật yêu quý ấy. Tuy nhiên, khi những món quà kỳ diệu tạo hóa ban cho Ani tăng dần lên, những người khác bắt đầu nghi ngờ. Và chẳng bao lâu Nữ hoàng nhận thấy bà không có ự lựa chọn nào khác ngoài việc gửi nàng đến làm vợ một hoàng tử ở vùng đất lạ… “Những tác phẩm tuyệt vời của Shannon Hale làm cho thú vui đọc ách của tôi càng ngày càng mạnh mẽ” - Stephenie Meyer (Tác giả series Twilight) “Một phiên bản của câu chuyện cổ tích Công chúa chăn ngỗng của anh em nhà Grimm với kết cấu tuyệt vời và sự tái hiện lại sâu sắc. Ngôn ngữ hấp dẫn đưa đến những hình ảnh đẹp đẽ, kịch tính cao trào”. Kirkus Reviews. Bộ sách Câu chuyện về vùng đất Bayer gồm có:- Công Chúa Chăn Ngỗng - Ngọn Lửa Enna Tìm mua: Công Chúa Chăn Ngỗng TiKi Lazada Shopee - Bí mật của Dòng sông Thông tin tác giả: Shannon Hale sống cùng với chồng và con ở gần thành phố Salt Lake, bang Utar. Bà đã được trao tặng gài thưởng Newbery Honor với cuốn sách Học viện công chúa, Cuốn sách của một ngàn ngày. Ngoài ra, loạt sách viết về vùng đất tưởng tượng Bayern đã thu hút hàng triệu đọc giả trên toàn thế giới và giành được nhiều giải thưởng khác. Bà cũng là tác giả của tiểu thuyết Austenland và một tiểu thuyết đồ họa chung với chồng, Sự trả thù của Rapunze.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Chăn Ngỗng PDF của tác giả Shannon Hale nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Bari (Hwang Sok-Yong)
Tác phẩm là bức tranh toàn cảnh về thực tế khắc nghiệt của thế kỉ XXI cũng như hành trình tìm cách thoát khỏi khổ đau thông qua Bari, nhân vật chính của một câu chuyện cổ dân gian Hàn Quốc. Trong truyện cổ, cô gái trẻ Bari (công chúa) sau nhiều lao khổ đã lấy được nước trường sinh để cứu cha mình (thế giới). Nhân vật trùng tên với cô trong tác phẩm của nhà văn Hwang Sok-Yong sống trong những năm cuối thế kỉ XX, đầu thế kỉ XXI có khả năng đặc biệt biết về tiền kiếp của mọi người và đi lại giữa thế giới này và thế giới khác. Sinh ra tại Bắc Hàn, Bari đã rời khỏi đất nước của mình sau khi mất cả gia đình trong cảnh đói khổ vào cuối những năm 1990. Trong một lần tìm cách trốn khỏi Trung Quốc trên một chuyến tàu, cuối cùng Bari cũng đến được London và trở thành một người lao động nhập cư bất hợp pháp. Là trung tâm của Đế quốc Anh cũ, London là điểm nóng của các vụ xung đột sắc tộc, tôn giáo, giới tính và đồng thời cũng là nơi mọi người luôn nỗ lực chống lại các mâu thuẫn đó bằng tinh thần đoàn kết và tình thương yêu. Tìm mua: Công Chúa Bari TiKi Lazada Shopee Bari đã kết hôn với một người Hồi giáo, có con và rồi nhận được tin chồng mình bị mất tích trong một cuộc chiến. Không chỉ dừng lại ở đó, con cô cũng chết trong một tai nạn. Trong đỉnh điểm đau đớn, Bari lên đường vượt ra khỏi thế giới thực để tìm nước trường sinh không chỉ để cứu bản thân cô mà còn cho cả nhân loại trong thế giới đầy rẫy những muộn phiền và đau khổ.***“Công chúa Bari” chính là tác phẩm văn học đầu tiên tôi được tiếp xúc khi bước chân sang Hàn Quốc bắt đầu cuộc sống mới của mình. Ở một nơi không phải là nơi chôn nhau cắt rốn, không gia đình, bạn bè, người thân đồng thời là điểm tựa duy nhất của tôi trong môi trường hoàn toàn xa lạ chính là người chồng bản địa, dùng chung ngôn ngữ nhưng không cùng điểm xuất phát, phong tục tập quán. Nói rộng hơn là không cùng chung nền tảng văn hóa, đó là cả một thử thách vô cùng gian nan. Trong hoàn cảnh ấy, nếu không có lòng can đảm, ý chí tự vươn lên cùng với sự giúp đỡ của chồng, gia đình chồng và người bản địa thì tôi khó lòng vượt qua được. Thời điểm đó, như một nhân duyên, “Công chúa Bari” đã đến với tôi và tuồng như có một sức hút rất lớn khiến tôi hồi hộp theo dõi hành trình đầy gian nan và đau thương của cô từ Jeong Jin Bắc Hàn tới Trung Quốc, từ Trung Quốc tới nước Anh với một sự đồng cảm sâu sắc. Mỗi miền đất cô neo lại đều được thể hiện rất rõ dưới nét bút tài hoa của nhà văn Hwang Sok-Yong, được miêu tả vô cùng sinh động và phong phú bằng chính trải nghiệm thực tế của tác giả. Bạn sẽ không thể tưởng tượng được bên cạnh sự phát triển nhảy vọt bằng “Kì tích sông Hàn” của Hàn Quốc những năm 1980, 1990 với những vòng hào quang sáng chói, đem lại cho người dân Hàn Quốc một cuộc sống ấm no viên mãn sánh ngang tầm với những cường quốc, thoát khỏi nỗi ám ảnh của thời kì huynh đệ tương tàn những năm 1950 thì Bắc Hàn - người anh em ruột thịt của Hàn Quốc - lại lâm vào cảnh cháy rừng, lũ lụt và nạn đói triền miên, khiến thây người chất đầy đường và những cái xác trôi sông không còn ai đủ sức vớt lên chôn cất. Số phận người dân trở nên mong manh như ngọn đèn trước gió, không biết tai họa ập xuống khi nào và không hề có bất kì một sự hỗ trợ, bảo hộ nào. Lưu lạc sang Trung Quốc, số phận của Bari một lần nữa lại xoay vần với những bất an, nguy hiểm của một cuộc đời lưu vong nơi đất khách quê người. Tuy nhiên nơi đó cũng không thể bảo vệ và che chở cho cô để rồi cô lại phải vượt biển, trải qua một cuộc hành trình kinh hoàng đến bên kia bán cầu và bắt đầu những chuỗi ngày gian nan không dứt. Tác giả đã mượn tác phẩm thần thoại “Công chúa Bari” với thủ pháp nghệ thuật đan xen giữa hiện thực và hư ảo để thể hiện hiện thực một cách sống động và vô cùng phong phú. Tác phẩm mở ra một chương sử thi mới vượt lên trên tất cả chiến tranh và ranh giới, nhân chủng và tôn giáo, thế giới hiện tại và thế giới tâm linh, văn hóa và hệ thống tư tưởng để mổ xẻ bóng tối của chủ nghĩa tân tự do, để tha thứ, cứu rỗi cho những linh hồn và con người chịu nhiều đau thương, bất hạnh. Như đã đề cập ở phần đầu, cuốn sách đến với tôi như một nhân duyên, giúp tôi có thêm nhiều can đảm, mạnh mẽ để hòa nhập với đời sống mới, nền văn hóa mới vốn không ít những định kiến, và cái nhìn thiếu thiện cảm dành cho các cô dâu đến từ đất nước khác. Và chồng tôi chính là người đã hỗ trợ tôi một cách đắc lực trong suốt quá trình tôi dịch cuốn sách này. Anh giúp tôi hiểu thêm về văn hóa, cuộc sống của con người Hàn Quốc không chỉ trong đời sống thường ngày mà còn trong cả những trang sách tràn đầy tính nhân văn của tác giả Hwang Sok-Yong. ĐINH THỊ KIỀU OANH(Cựu Phó chủ tịch Hội người Việt Nam tại Hàn Quốc 2010-2013)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Bari PDF của tác giả Hwang Sok-Yong nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Công Chúa Băng (Camilla Lackberg)
Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Công Chúa Băng PDF của tác giả Camilla Lackberg nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Con Voi (Slawomir Mrozek)
“Con voi” là tập truyện ngắn của nhà văn trào phúng số một của Ba Lan từ trên nửa thế ký nay: Slawomir Mrozek. Những tác phẩm châm biếm giàu tính bi hài của ông thường nêu lên vấn đề quan hệ giữa cá nhân với tập thể, phê phán thói hư tật xấu, tư duy thấp kém, nghịch lý đời thường và phương pháp giáo dục thô thiển. Có những truyện người ta phải đọc đi đọc lại mới cảm thụ hết chiều sâu của tác phẩm và càng đọc càng thấy hay. Có những chuyện từ Ba Lan xa xôi, nhưng độc giả Việt Nam hẳn cũng thấy bóng dáng mình đâu đó. Hãy thử đọc tác phẩm “Cuộc sống mới”, một truyện ngắn trong tập truyện này: “Tôi quyết định bắt đầu một cuộc sống mới. Kiên quyết và dứt khoát! Chỉ còn một câu hỏi phải trả lời: từ khi nào? Và câu trả lời không chút do dự là: từ ngày mai.Hôm sau, khi ngủ dậy, tôi nhận thấy lại đang là hôm nay, y hệt ngày hôm qua. Bởi lẽ, tôi phải bắt đầu cuộc sống mới từ ngày mai, cho nên hôm nay không thể bắt đầu thực hiện điều này.“Chẳng sao cả! - tôi nghĩ bụng - Ngày mai sẽ là ngày mai thôi”.Và tôi yên tâm sống ngày này theo kiểu cũ. Lương tâm tôi không hề bị cắn rứt, toàn những ý nghĩ tốt đẹp và tràn đầy hy vọng.Có điều, hôm sau lại là hôm nay, như hôm qua và hôm kia.“Đó đâu phải tại mình, - tôi thầm nghĩ - cái đồ quỷ sứ nào đó liên tục biến ngày mai thành hôm nay. Quyết định của mình không thể bị chê trách và không thể đảo ngược. Hãy thử một lần nữa xem sao, có thể tên quỷ sứ này sẽ mệt mỏi và ngày mai rồi sẽ được là ngày mai”.Tiếc thay, không phải như vậy, vẫn cứ chỉ hôm nay và hôm nay. Cuối cùng tôi mất hy vọng. “Có lẽ cái ngày mai kia sẽ không bao giờ có - tôi nghĩ bụng - nếu đã vậy, liệu mình bắt đầu cuộc sống mới không phải từ ngày mai, mà từ hôm nay có được không?”.Nhưng rồi ngay sau đó tôi nhận ra cái phi lý của ý nghĩ này. Bởi vì, nếu hôm nay lặp đi lặp lại không ngừng đã từ xa xưa thì nó là rất cũ và theo đó, mỗi cuộc sống hôm nay cũng phải cũ. Cuộc sống mới là cuộc sống mới, nó chỉ có thể bắt đầu từ mới, tức ngày mai, nếu nó muốn là mới thật sự.Và tôi lên giường đi ngủ với quyết định dứt khoát, kể từ ngày mai, tôi bắt đầu cuộc sống mới. Vì dù gì đi chăng nữa, lúc nào cũng có một ngày mai” Trong truyện “Sứ mạng bí mật”, tác giả nhạo báng kẻ dốt nát đã không từ một thủ đoạn vô liêm sỉ nào để dấu dốt, giữ thể diện, ra oai với thiên hạ. Hoặc phê phán bệnh quan liêu qua “Kẻ lỗ mãng”. Người khách chỉ vào trú mưa nhờ thôi mà cả cơ quan lo sốt vó, cứ ngỡ là khách của mình. Tìm mua: Con Voi TiKi Lazada Shopee Là nhà văn đương đại rất ăn khách tại Ba Lan, các tác phẩm của Slawomir Mrozek đã được dịch ra hàng chục thức tiếng khác nhau trên thế giới. Qua ngòi bút của dịch giả Lê Bá Thự, người đọc sẽ thấy được một Ba Lan gần gũi hơn, thú vị và nhiều cảm xúc hơn.***Con voi (cũng là tiêu đề của tập truyện) là một truyện ngắn nổi tiếng của Mrozek, được đưa vào sách giáo khoa của Ba Lan từ nhiều năm nay. Giám đốc vườn bách thú nọ, một cán bộ hãnh tiến, vì cái lợi trước mắt đã gây nên hậu quả khôn lường. Con voi làm bằng cao su theo “sáng kiến” của ông là kết quả của bệnh sính thành tích, dối trên lừa dưới, đã làm hại công việc giảng dạy của nhà trường, làm hỏng giờ học ngoại khóa môn sinh vật, khiến học sinh nghi ngờ bài giảng của thầy giáo, thậm chí không tin là có voi. Tượng thi hào, Vườn bách thú cũng là những truyện châm biếm và phê phán bệnh dối trên lừa dưới như vậy. Tiền để xây tượng thi hào thì người ta lại tùy tiện đem làm việc khác, đến nỗi phải thuê người thật đóng tượng giả. Hoặc, việc chiếm đoạt thức ăn dành nuôi khỉ trong vườn bách thú đã khiến con khỉ lăn đùng ra chết, phải dùng người đóng giả khỉ để rồi gây nên hậu quả nực cười, khách xem tưởng rằng “con khỉ vườn bách thú nói được tiếng người”. Trong truyện Sứ mạng bí mật, tác giả nhạo báng kẻ dốt nát đã không từ một thủ đoạn vô liêm sỉ nào để giấu dốt, giữ thể diện, ra oai với thiên hạ. Mũi tên trào phúng của Mrozek cũng nhằm phê phán bệnh quan liêu mà truyện Tên lỗ mãng là một thí dụ. Người khách chỉ vào trú mưa nhờ thôi mà cả cơ quan lo sốt vó, cứ ngỡ đó là khách của mình. Bệnh quan liêu ở bệnh viện lại càng tai hại, bệnh nọ xọ bệnh kia, phẫu thuật nhầm, đến nỗi biến đàn ông thành đàn bà! Mrozek cũng chọc cười chúng ta, khi ông cho thấy những điều tưởng chừng phi lý nhưng lại hoàn toàn có lý. Hai anh em sinh đôi trong truyện Sự đời chính là hai nhân vật chứng tỏ cái phi lý có lý này. Rốt cuộc, nhân vật trong truyện phải thốt lên: “Sự đời thật giản đơn, chỉ có óc tưởng tượng của tôi cứ làm cho nó rối rắm không cần thiết”. Trong Chuyến tàu tốc hành đêm, Mrozek giễu nhại kẻ nhạy cảm, tự chuốc khổ vào thân rất tội nghiệp và khôi hài. Trong truyện Mất ngủ vì logic tác giả nhắc nhở chúng ta, không phải logic lúc nào cũng logic, chỉ vì logic mà ông khách nọ đã mất ngủ cả đêm vì một con chuột và ông ta đã rút ra bài học: “Từ đó trở đi tôi không suy luận theo kiểu logic nữa. Một con chuột ngu mạnh hơn tất thảy mọi logic, còn logic chỉ tổ làm mất ngủ mà thôi”. Trong truyện Người bạn nhỏ, kẻ cho mình vô tội, vì mọi tội lỗi của hắn đã có con mèo gánh chịu, càng ngày càng lún sâu vào vũng bùn tội lỗi, khiến con mèo gánh tội thay hắn càng ngày càng trở nên tiều tụy, thân tàn ma dại. Hắn lại còn tưởng bở, nghĩ cách nhân giống con mèo, để được tha hồ mắc tội. Nhưng hắn đã bị cụt hứng, vì con mèo không chịu nhân giống... Rốt cuộc hắn đã ngộ sát ông già, đương nhiên con mèo cũng chết vì phải gánh tội tày đình của hắn và cả hắn nữa cũng bị trừng phạt. Một tấn bi kịch theo kiểu “quýt làm cam chịu”. Slawomir Mrozek là nhà văn đương đại rất ăn khách ở Ba Lan hiện nay. Các tác phẩm của nhà văn đa tài này đã được dịch ra hàng chục thứ tiếng khác nhau trên thế giới. 85 truyện dịch trong cuốn sách này là do chúng tôi chọn lựa từ tuyển tập truyện ngắn của ông, ấn hành năm 1999, gồm ba tập, tổng cộng gần bốn trăm truyện ngắn và cực ngắn.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Con Voi PDF của tác giả Slawomir Mrozek nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.