Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Không Cẩn Thận Cùng Giấm Chua Tinh Kết Hôn Rồi

CẢNH BÁO: + Công thụ đều sạch, có H, nhưng vụn. + Thím nào ế thâm niên, ế thiếu điều muốn quỳ từ dưới quỳ lên thì nên cân nhắc thật kĩ trước khi xem bởi coi chừng nguyên máng cẩu lương ụp thẳng vô mặt. Thím nào theo chủ nghĩa độc thân cũng nên cân nhắc thật kĩ trước khi xem tại vì sợ xem xong lại thay đổi suy nghĩ muốn lấy chồng. =]] + Không nên đọc trước khi đi ngủ vì sợ truyện cuốn quá thức trắng đêm để đọc. ĐÁNH GIÁ: 10/10 cho toàn bộ tác phẩm. + Tác giả hành văn dí dỏm đem lại một bầu không khí ấm áp xuyên suốt bộ truyện. Tính cách công, thụ được tác giả xây dựng như là hai mảnh ghép đối lập nhưng lại bổ khuyết cho nhau. Công khó tính, thẳng thắn bao nhiêu, thụ lại rộng rãi, biết nhìn sắc mặt mà nói chuyện. Khi hai người ở cạnh nhau cho cảm giác tựa như một chú mèo lười nhác đang nằm phơi nắng trước sân, bình yên đến lạ, thích hợp đọc giải trí cuối tuần. + Công ban đầu muốn kết hôn với thụ chỉ đơn giản chỉ là vì hắn đã hoạch định tương lai của mình từ rất lâu, 30 tuổi phải kết hôn, vừa khéo đối tượng phù hợp nhất chính là thụ. Vốn dĩ Tần Dĩ Hằng luôn cho rằng sau khi kết hôn nhân sinh của hắn sẽ chẳng có gì thay đổi nhưng cuộc sống mà, vả hắn không trượt phát nào. Tiên sinh nhà hắn khả ái như vậy, nói một câu cả mặt liền đỏ, chuyện gì cũng giữ ở trong lòng không dám nói với hắn đây, chọc người yêu thương đó mấy người hiểu không? Quan trọng hơn chính là tại sao tiên sinh nhà hắn chỉ với vài ba câu liền có thể kết bạn rồi, lại còn cười nói vui vẻ như thế, khác hẳn khi trò chuyện với hắn. Không được, phải đem Sở Nghĩa về, làm cho đến khi trong mắt chỉ có hắn mới thôi! + Thụ ban đầu đồng ý kết hôn với công chỉ đơn giản là vì chọt trúng chỗ ngứa của hắn, đẹp trai lại còn lắm tiền, không ưng chính là đồ ngu. Vốn dĩ Sở Nghĩa cho rằng cuộc hôn nhân này sẽ kéo dài trong sự tẻ nhạt và nhàm chán, nhưng không, Tần Dĩ Hằng vả hắn không trượt phát nào. Trượng phu của hắn tuy rằng khó gần, lại chẳng biết nói lời tâm tình, chỉ cần nói một câu liền khiến đối phương đách muốn mở miệng nữa nhưng chẳng hiểu tại sao hắn lại thấy Tần Dĩ Hằng ngược lại, rất đáng yêu? Càng ở chung hắn lại càng phát hiện, trong lòng Tần Dĩ Hằng có hắn, người đàn ông này còn lén lút lên mạng tra cách làm thế nào theo đuổi hắn đây. Ầy, cuộc hôn nhân này, đáng giá! + Dàn nhân vật phụ là cả một biển muối cần được khai quật, hai bạn trẻ thành công tới với nhau công lao nhất định thuộc về bọn họ. Thành phần tấu hài nhất cả bộ truyện chính là cộng đồng quần chúng này, mị thề đấy! TÓM TẮT: + Level thực tế: Ban đêm quả nhiên là thời điểm thích hợp để làm một số chuyện trẻ nhỏ không nên nhìn, Sở Nghĩa mệt bở hơi tai vùi vào lòng người đàn ông nào đó, thăm dò hỏi: - Anh vì sao lại muốn kết hôn với em? - Bởi vì em trông ưa nhìn. - Thế giới nhiều người ưa nhìn như vậy, tại sao cứ phải là em? - Bọn họ không có cùng anh lăn giường. Trước sự thẳng thắn quá mức của chồng mình, Sở Nghĩa tiên sinh triệt để bại trận. ╮(╯_╰)╭ Tóm váy lại chính là: Thụ bởi vì áp lực quá lớn nên tìm đến quán bar giải sầu, giải đâu không thấy lại thấy sầu càng thêm sầu, cuối cùng đụng phải một anh đẹp trai, cao to hợp gout thẩm mĩ, thế là bằng kí ức của kẻ say rượu và nhan sắc trời cho, Sở Nghĩa thành công thoát kiếp xử nam đồng thời một tháng sau bị chính đối tượng 419 là Tần Dĩ Hằng tìm tới tận cửa công ty đòi chịu trách nhiệm, tôi cho cậu bốn tiếng đồng hồ để suy nghĩ, kết hay không kết nói một lời thôi. Suy đi tính lại Sở Nghĩa cảm thấy cuộc hôn nhân này hắn lời chắc rồi, kết thì kết, dù sao đối tượng đẹp mắt như vậy, ha ha, lão tử sợ gì! Kết quả chính là Sở Nghĩa sợ Tần Dĩ Hằng một cây, Tần Dĩ Hằng sắc mặt không tốt, Sở Nghĩa sợ run chân, Tần Dĩ Hằng gọi hắn một tiếng bảo bối, hắn cả người toát cả mồ hôi hột, Tần Dĩ Hằng mỉm cười nhìn hắn, hắn liền cảm thấy mặt trời mọc đằng tây rồi! (゜ロ゜) + Level hoa mĩ: Nhân sinh nếu như là một hồi lương duyên tình cờ gặp gỡ, vậy thì ắt hẳn kiếp trước Sở Nghĩa đã phải ngoái đầu năm trăm lần mới đổi được kiếp này cùng Tần Dĩ Hằng đồng sàn cộng chẩm. Rất nhiều năm sau mỗi khi nhớ tới lần đầu tiên cùng Tần Dĩ Hằng phát sinh quan hệ, Sở Nghĩa đều có chút cảm thán tại sao khi ấy lại uống rượu đến hỏng đầu rồi, một chút ấn tượng đều không nhớ, điều còn đọng lại trong kí ức của hắn khi ấy chính là, đối tượng tình một đêm thật sự là một cái suất ca đây! Nhân sinh nếu như là một hồi lương duyên tình cờ gặp gỡ, vậy thì ắt hẳn kiếp trước Tần Dĩ Hằng đã phải quỳ gối ngàn lần nơi cửa Phật mới đổi được kiếp này cùng Sở Nghĩa chung chăn, chung gối. Rất nhiều năm sau mỗi khi nhớ tới lần đầu tiên cùng Sở Nghĩa gặp gỡ, hắn không khỏi mỉm cười cảm thán cũng may khi ấy không có đem người đuổi đi, nếu không e rằng cả quãng đời về sau chính bản thân hắn phải sống trong cô độc cho tới khi trút hơi thở cuối cùng. _LAM_ - fb/ReviewQuốcDân “๖ۣۜTa nguyện ý dùng tánh mạng của mình để đi đổi lấy yêu. Mặc cho tình yêu này, đã tựa như đóa hoa tan tác theo bụi trần.” *** Nhân viên công tác đem giấy hôn thú đưa cho Sở Nghĩa khi, Sở Nghĩa còn thất thần. Hắn căn bản không có biện pháp tiêu hóa vừa rồi phát sinh hết thảy. Cũng không có biện pháp tiêu hóa hắn đã là Tần Dĩ Hằng hợp pháp trượng phu sự thật. “Sở tiên sinh.” Bên người người ở nhắc nhở hắn. Rất thấp trầm, rất có từ tính tiếng nói, đập vào Sở Nghĩa tâm khảm thượng, hắn đầu óc giống như ong vang lên một tiếng. Sở Nghĩa là lập tức liền phục hồi tinh thần lại, tiếp nhận giấy hôn thú. Sở Nghĩa đối công tác nhân viên nói cảm ơn, sau đó quay đầu, đem ánh mắt đầu hướng về phía Tần Dĩ Hằng. Cà vạt. “Ách ách, cái kia.” Sở Nghĩa không dám nhìn Tần Dĩ Hằng, thậm chí bởi vì đột nhiên phục hồi tinh thần lại, lại đột nhiên cảm nhận được Tần Dĩ Hằng khí tràng, hoảng đến đã quên vừa mới muốn nói cái gì. Hắn đành phải căng da đầu nói chuyện: “Chúng ta kế tiếp, nên làm gì?” Xác thực nói, hôm nay là bọn họ nhân sinh lần thứ hai gặp mặt. Thượng một lần là một tháng trước, ở thành phố A lớn nhất quán bar. Sở Nghĩa bởi vì tâm tình không tốt, ở quán bar uống xong rượu. Đại khái là bởi vì thật sự là uống quá nhiều, hắn mặt sau ký ức có điểm mơ hồ. Dù sao là gặp một cái rất đẹp nam nhân. Sau đó như thế nào hai người liền đến khách sạn. Sau đó như thế nào hai người liền lăn đến trên giường. Ngày hôm sau buổi sáng tỉnh lại, nam nhân kia đã không thấy, chỉ chừa Sở Nghĩa một thân dấu vết, còn có đầy đất lung tung rối loạn đồ vật. Sở Nghĩa lúc ấy là hoảng. Tuy rằng hắn đi quán bar xác thật là có tưởng tìm điểm diễm ngộ tâm tư, nhưng ai sẽ nghĩ đến a nguyện vọng này thế nhưng còn liền thật sự thực hiện. Hắn lần đầu tiên liền như vậy mơ hồ mà cho. Đối phương vẫn là cái hắn nhớ không nổi mặt nam nhân. Hắn ngày hôm qua rốt cuộc đang làm gì? Liền như vậy, hắn ở khách sạn trên giường lớn ngồi suốt một giờ. Hung hăng mà ở trong lòng tự quyết định một giờ, mới đem chính mình an ủi hảo. Bao lớn điểm sự. Hắn đều 26 tuổi, lần đầu tiên không có liền không có. Có cái gì quan hệ. Tuy rằng nhớ không nổi đối phương mặt, nhưng là ở hắn trong ấn tượng, cái kia nam chính là cái siêu cấp đại soái ca. Hơn nữa…… Hắn ngày hôm qua, tựa hồ, giống như, phi thường, thoải mái. Việc nhỏ tiểu! Việc nhỏ. Hắn vốn dĩ chính là tới quán bar mua say mua nam nhân, này không tâm tưởng sự thành. okok. Sở Nghĩa còn muốn đi làm, tưởng xong này đó hoả tốc thu thập một chút chính mình, cũng rời đi khách sạn. Nam nhân kia đem tiền thuê nhà thanh toán, cũng đem trong phòng yêu cầu trả phí một ít vật nhỏ đều thanh toán. Ở phía trước đài đứng trong chốc lát, trước đài tiểu thư thông tri a di kiểm tra phòng, vài phút sau nói cho Sở Nghĩa có thể rời đi. Sở Nghĩa nói: “Cảm ơn.”   Mời các bạn đón đọc Không Cẩn Thận Cùng Giấm Chua Tinh Kết Hôn Rồi của tác giả Nhất Mai Nữu Khấu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hay Là Mình Sống Chung - Hồng Cửu
Được biết nhiều với tác phẩm Chờ em đánh răng xong nhé, nhưng nhiều tác phẩm tiếp theo của Hồng Cửu lại không thực sự nổi bật hẳn lên. Tuy nhiên, với Hay là mình sống chung, Hồng Cửu đã cho bạn đọc thấy một phong cách rất khác. Một câu chuyện độc đáo và không kém phần hài hước về một cặp đôi oan gia: Tiền Phi và Lý Diệc Phi. Tiền Phi, một cô gái bình thường, không có gì nổi trội, dễ mềm lòng và hơi chút “keo kiệt”. Lý Diệc Phi, một anh chàng công tử, đẹp trai, độc thân nhưng cũng độc mồm độc miệng không kém. Do nhiều biến cố về mặt tình cảm cũng như nhiều sự tình cờ của số phận mà run rủi hai con người trái ngược này ở chung một nhà. Lý Diệc Phi thuê nhà của bà chủ là Tiền Phi dở hơi, ngốc nghếc. Cuộc sống cứ phải gọi là trôi qua trong những tình huống dở khóc dở cười. Nhiều khúc mắc hiểu nhầm vui nhộn và thú vị liên tiếp xảy ra khiến họ ngày càng xích lại gần nhau hơn. Diệc Phi đại thiếu gia IQ cao EQ thấp thế mà cũng bị cô chủ nhà Tiền Phi làm cho rung động. Sau những ngày làm việc mệt mỏi, một cuốn sách vui nhộn và đầy tinh thần lạc quan như Hay là mình sống chung chắc chắn sẽ mang đến những giây phút thư giãn thoải mái cho bạn đọc. *** Mười một giờ đêm, Tiền Phỉ lái xe đến trước cửa khách sạn Trường Anh. Cô lại gửi thêm một tin nhắn nữa hỏi Uông Nhược Hải: “Anh đang ở đâu? Khi nào thì anh về?” Khoảng chừng 5 phút sau Uông Nhược Hải mới trả lời một câu: “Anh phải tăng ca cùng cấp trên, đêm nay không về, em mau ngủ sớm đi.” Tiền Phỉ khẽ cắn môi, đi vào khách sạn. Diêu Tinh Tinh đang trên sô pha trong đại sảnh đợi cô, thấy cô đi vào, “sạt” vội đứng lên giữ chặt lấy cô, kích động giống như trời sắp sập xuống, cằn nhằn nói với cô: “Sao bà lại chậm chạp như vậy? Tôi đã chờ bà gần một tiếng đồng hồ rồi, chậm thêm một lát nữa, hai kẻ kia có thể đã làm xong việc trở về nhà rồi cũng nên, bà còn bắt gian gì nữa?” Tiền Phỉ hỏi lại: “Bà chắc chắn Uông Nhược Hải đưa một cô gái đến đây thuê phòng?” Diêu Tinh Tinh đấm ngực dậm chân: “Bà còn nghi ngờ cái gì nữa? Thị lực của tôi từ bé đến lớn có bao giờ dưới 1.5 chưa? Tôi cũng đã sớm nói với bà, Uông Nhược Hải có gì đó khác thường, tên đó chắc chắn có người khác bên ngoài! Làm gì có ai ngày nào cũng đi xã giao chứ?” Bước đến thang máy quẹt thẻ phòng, nhưng hai cô lại không có thẻ, Diệu Tinh Tinh nhân lúc không ai chú ý kéo Tiền Phỉ về phía cầu thang bộ. ... Mời các bạn đón đọc Hay Là Mình Sống Chung của tác giả Hồng Cửu.
Cửu Gia, Đừng Làm Vậy - Cửu Lộ Phi Hương
Chuyện may mắn nhất trong đời Nhẫm Cửu là “nhặt” được một “đại nhân vật” hôn mê bất tỉnh mang về nhà, chờ ngày lấy làm phu quân! Chuyện kém may mắn nhất trong đời Sở Cuồng là trúng tập kích trọng thương, đã vậy muốn tìm lại thiết bị bay trở về còn phụ thuộc vào nữ thổ phỉ Nhẫm Cửu! Chiến binh mạnh mẽ, lý trí Sở Cuồng vừa chống lại kẻ thù truy sát, vừa phải nhẫn nhịn nữ thổ phỉ theo đuổi. Rốt cuộc là Nhẫm Cửu bỏ cuộc hay Sở Cuồng không chịu được mà đầu hàng đây!? Cửu Lộ Phi Hương là tác giả của trang tiểu thuyết Tấn Giang, một em gái mũm mĩm thích ăn thịt, thường viết truyện vừa, trong tác phẩm không tỏ vẻ uyên thâm hay màu mè, cách hành văn ngắn gọn, dễ hiểu và hài. *** Một ngày đầy nắng và gió, Nhẫm Cửu ngửa đầu ngủ trên chiếc ghế đá bọc da hổ ở đại sảnh trong trại. Mấy hôm nay tới tháng, Nhẫm Cửu cảm thấy trong người máu chảy thành sông, đau đến nỗi nửa người tê liệt, trong lòng hết sức sầu muộn. Thêm vào trước đó xuống núi cướp chồng, tướng công tú tài nàng hằng mong nhớ lại vắt lụa trắng lên xà nhà dọa tự tử, thà chết cũng không chịu làm nam nhân của nàng, Nhẫm Cửu cảm thấy thể diện của mình bị tổn hại, tình cảm trắc trở, vô cùng buồn bã. Trở về sơn trại, mấy ngày liên tiếp Nhẫm Cửu cũng không lấy lại được tinh thần. Con hổ trắng nhỏ sáu tháng tuổi bên chân chà chà vào quần Nhẫm Cửu, đôi mắt sáng long lanh nhìn nàng. Nhẫm Cửu mệt mỏi đá nó một cước: “Đi đi, đi chơi với Đại Hoàng đi, đại gia hôm nay chỉ còn nửa mạng, không có sức điên với ngươi.” Đại Bạch gầm gừ vài tiếng rồi lại cố gắng nhảy nhót, thấy nàng vẫn nằm đó như chết rồi, nó vụng về cắn quần Nhẫm Cửu kéo ra ngoài. Nhẫm Cửu không có sức tranh với nó mà nằm đó như một thi thể, mặc nó kéo nàng từ trên ghế đá xuống như đang đùa giỡn, rồi từng bước từng bước loạng choạng lôi ra ngoài. “Đại Bạch, ngươi có biết ngươi lôi đến đâu đại gia chảy máu đến đó không hả, ngươi quay đầu nhìn thử xem, ngươi làm máu chảy đầy đất rồi kìa.” Đại Bạch mặc kệ Nhẫm Cửu càu nhàu, mãi đến khi kéo nàng đến trước bục cửa cao cao, nó không vượt qua được, chỉ đành chà chà vào mặt Nhẫm Cửu giả ngây thơ. Nó vẫn còn nhỏ, gai trên lưỡi vẫn chưa cứng, liếm liếm khiến Nhẫm Cửu ngứa ngáy khó chịu. ... Mời các bạn đón đọc Cửu Gia, Đừng Làm Vậy của tác giả Cửu Lộ Phi Hương.
Người Đàn Ông Của Tôi - Dung Quang
Khoảng cách xa nhất trên thế giới này không phải là sống và chết, cũng không phải là đứng trước mặt người nhưng không thể nói “em yêu anh”, mà là, rõ ràng là tôi yêu người, nhưng người lại không biết, lại còn muốn giới thiệu đối tượng cho tôi! Chỉ cần anh tốt với em một chút, chỉ cần mỗi ngày anh cười với em nhiều một chút, thì em nhất định sẽ không dễ dàng chuyển anh ra ngoài, để thay thế một người khác vào trong trái tim em đâu. Bởi vì hiện tại, toàn bộ nơi này đều là của một người tên Trình Lục Dương, không chứa nổi ai khác nữa rồi.“Thư Tình, trên đời này có vô vàn những điều chưa chắc chắn. Nhưng anh hy vọng em hiểu rằng, chỉ cần nơi đó có anh là em có thể yên lòng mơ một giấc mộng bình yên và tươi đẹp…” Truyện Người Đàn Ông Của Tôi của tác giả Dung Quang thuộc thể loại truyện ngôn tình, đề cập đến một vấn đề khá nhạy cảm trong tình yêu đó là những con người thuộc thế hệ và tầng lớp khác nhau. Nội dung quyển này có thể gọi là cùng chủ đề với tác phẩm Tình Sinh Ý Động của Tùy Hầu Châu. Đó là thầy và trò, họ gắn bó với nhau trong từng buổi học, từng con chữ nhưng cô học trò lại cảm nắngvà tấn công thầy của mình. Anh làm sao có thế từ chối tình cảm kia và giữ trọn vẹn chữ thầy to lớn trong lòng mọi người đây! *** Thư Tình đi từ từ ra khỏi cổng chính của giảng đường thì thấy ở đằng xa có một chiếc xe Volvo màu đen đang đứng đợi cô. Cô vội vàng cúi đầu giả vờ như không thấy, sau đó bước nhanh hơn đi về phía con đường nhỏ. “Thư Tình”. Giọng nói trầm thấp đó vang lên phá vỡ sự yên tĩnh của giảng đường không người, vang vào trong tai cô. Thư Tình không lên tiếng, bước chân cũng nhanh hơn, cô vô thức nắm chặt quyển “Giáo trình tiếng Pháp căn bản” trong tay, khẩn trương đến nỗi sống lưng cũng cứng đờ. Cố Chi biết cô đang trốn tránh anh, anh không nói hai lời, dứt khoát bước nhanh về phía cô, nắm chặt lấy cổ tay cô, thản nhiên nói một câu: “Lên xe”. Thư Tình giật mình suýt nhảy dựng lên, cô xoay người thật nhanh sang chỗ khác, cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Giáo sư Cố, có gì thì thầy hãy nói ở đây đi, em còn phải…..”. Cô chần chờ trong chốc lát, suy nghĩ nhanh trong đầu, “Em còn phải xuống văn phòng một chuyến, phụ đạo viên có tài liệu muốn em chỉnh lại”. Ánh mắt Cố Chi lạnh xuống, anh lạnh lùng nói một câu: “Vậy sao? Vừa rồi khi tôi tới đây, tôi còn gặp em ấy đang lấy xe ở bãi đậu xe, chuẩn bị về nhà”. Sắc mặt Thư Tình cứng đờ, ngượng ngùng ho một tiếng, không nói gì nữa. Đối phương nhanh chóng buông lỏng tay ra, chỉ nói lại một lần: “Lên xe”. ... Mời các bạn đón đọc Người Đàn Ông của Tôi của tác giả Dung Quang.
Oan Gia Độc Miệng - Dung Quang
Khoảng cách xa nhất trên thế giới này không phải là sống và chết, cũng không phải là đứng trước mặt người nhưng không thể nói “em yêu anh”, mà là, rõ ràng là tôi yêu người, nhưng người lại không biết, lại còn muốn giới thiệu đối tượng cho tôi! Chỉ cần anh tốt với em một chút, chỉ cần mỗi ngày anh cười với em nhiều một chút, thì em nhất định sẽ không dễ dàng chuyển anh ra ngoài, để thay thế một người khác vào trong trái tim em đâu. Bởi vì hiện tại, toàn bộ nơi này đều là của một người tên Trình Lục Dương, không chứa nổi ai khác nữa rồi. *** Đàn ông bốn mươi tuổi, hoặc phóng khoáng trưởng thành, nhanh nhẹn phong độ, hoặc thô tục hói đầu, bụng phệ. Thật không may, người đàn ông đang ngồi ở bên cạnh Tần Chân lúc này lại là dạng thứ hai. Cái bản mặt thối của thầy Hồ cứ như mới được vớt từ trong hầm cầu ra, nước miếng văng tung tóe mà quát Tần Chân: “Nhìn đường! Nhìn đường! Tôi bảo cô lái xe chứ không bảo cô sửa xe, cô cứ dán mắt vào vô lăng làm cái gì? Đằng trước có xe mà nhìn không thấy hả? Tôi phục cô luôn, cả người cứng đơ như rô bốt mà học lái xe làm gì? Đi bôi chút dầu trơn rồi hẵng lái tiếp, nhé?” Ông ta đã tụng cả buổi rồi, càng tụng Tần Chân càng cứng đơ, tay chân cũng không biết nên để đâu. Sắp tới giao lộ, thầy Hồ lại bắt đầu la mắng cô: “Lần này nếu cô mà lộn chân ga với phanh xe thì tôi cho cô biết, cô đừng bao giờ mơ tới chuyện học lái xe nữa! Sớm biết cô đần như vậy thì lúc đầu tôi đã không thèm thu cái bao thuốc kia của mẹ cô.” ... Mời các bạn đón đọc Oan Gia Độc Miệng của tác giả Dung Quang.