Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bức Họa Maja Khỏa Thân - Samuel Edwards

BỨC HOẠ MAJA KHOẢ THÂN của Samuel Edwards là một cuốn tiểu thuyết lịch sử sôi động và hấp dẫn từ đầu đến cuối, một cuốn sách nồng nàn hơi ấm tình yêu Tổ Quốc, tình yêu tự do, công lý, tình yêu nghệ thuật, một cuốn sách phản ánh lịch sử và nghệ thuật trên quan điểm tiến bộ của thời đại chúng ta. Ít có cuốn sách nào viết về một nghệ sĩ của quá khứ mà lại sinh động, phong phú và chứa đựng được nhiều tư tưởng tốt đẹp đến như vậy. Phải yêu và phải hiểu Gôya đến thế nào, và hơn nữa phải có một tình yêu sâu sắc đối với đất nước và nhân dân lao động Tây Ban Nha như thế nào, phải hiểu và đồng cảm với nghệ thuật và nghệ sĩ đến thế nào… mới có thể tái hiện lại cả một đất nước và con người vĩ đại qua mấy trăm trang sách làm say mê mọi người… Samuel Edwards, một nhà văn tiến bộ Mỹ chưa phải là một tên tuổi lớn của văn học thế giới, nhưng rõ ràng chỉ với tác phẩm này thôi, đóng góp của ông thật đáng quý và đáng ghi nhận cho thể loại tiểu thuyết lịch sử và thể loại truyện danh nhân. Nhưng tại sao lại có tiêu đề BỨC HOẠ MAJA KHOẢ THÂN? – Đó là một bức tranh danh hoạ của thiên tài Gôya, kết quả của tình yêu nghệ thuật và của những giây phút đắm say trong tình yêu của nghệ sĩ với Maria Cayettana, một phụ nữ quý tộc lừng danh tiêu biểu cho khát vọng tự do, dân chủ, cho ý chí chống lại triều đình phong kiến mục nát. Toà án Giáo hội Tây Ban Nha, một công cụ của chế độ chuyên chế tàn ác, đã đưa bức hoạ này ra như một bằng chứng để kết tội hoạ sĩ. Chúng cho rằng vẽ người trần truồng là chống lại Thượng đế, chống lại con người là trọng tội. Nhưng Gôya, với lòng yêu và kính trọng vẻ đẹp của con người, vì những thôi thúc chống lại chế độ chuyên chế tàn bạo đè bẹp con người dưới những tín điều kinh viện học trung cổ của nó, đã dõng dạc trả lời: - Thân thể trần truồng của đàn bà là tác phẩm tuyệt mỹ của tạo hoá, còn ý thức về sự tà dâm, về sự trần truồng ấy là sản phẩm của bản chất gian manh! Cần phải đặt bức tranh vào bối cảnh lịch sử đã sản sinh ra nó để hiểu nó và hiểu Gôya, và hiểu vì sao tiểu thuyết này lại mang tên bức tranh ấy, một cái tên có ý nghĩa ẩn dụ, tuyệt nhiên chẳng phải vì muốn khơi gợi một ý nghĩ không lành mạnh nào… Cuối tiểu thuyết này có những ưu điểm lớn: qua cuộc đời của một nghệ sĩ, nó làm ta hiểu và yêu cả một đất nước, một dân tộc. Dưới ách thống trị tàn bạo của chế độ chuyên chế, những người lao động Tây Ban Nha luôn luôn nung nấu một ý chí đấu tranh cho tự do, công lý. Những con người bình thường ấy là bạn của Gôya, cũng như chính Gôya vĩ đại là con của một người thợ mộc bình thường ở một miền quê. Và khi quân xâm lược Pháp tới, những con người ấy đã đứng lên, cầm vũ khí, vào rừng sâu, chống giặc. Đất nước của những trận đấu bò tót, của những đấu sĩ bò tót (matađo) của những người áo vải, những người cùng khổ, những cô “maja”, đất nước của Xecvantec, của Gôya và của Picatxô sau này… đấy là một đất nước trong đau thương vẫn nồng thắm tình yêu đời, tình yêu công lý. Những người Việt Nam chúng ta, qua kinh nghiệm của bản thân mình, qua cuộc chiến đấu mấy chục năm cho độc lập, tự do của Tổ quốc, thông cảm sâu xa điều này. Và cuộc đời của một nghệ sĩ vĩ đại như Gôya bao giờ cũng gắn liền với vận mệnh của Tổ quốc và nhân dân mình. Bản thân cuộc đời Gôya là sôi động và phong phú. Nhưng nếu chỉ qua tóm lược tiểu sử hay qua sự thể hiện vụng về, sơ lược, sự phong phú ấy sẽ bị rơi rụng gần hết. Phải tái hiện lại. Nhưng bằng cách nào? Không thể bịa đặt, thêm thắt, mà phải căn cứ vào những sự kiện có thực trong cuộc đời nghệ sĩ, rồi bằng sự hiểu biết và rung cảm của mình đối với cuộc sống Tây Ban Nha thời đại Gôya, mà chắp cánh cho trí tưởng tượng và dựng lại cuộc đời ấy như chính mình từng chứng kiến. Như thế cuốn sách làm phong phú thêm chứ không làm nghèo đi cuộc đời Gôya, mà vẫn chân thật, một sự thật đầy tính nghệ thuật, nghĩa là một sự chân thật có cân nhắc, chọn lọc và đạt đến sự hoàn mỹ. Có thể xem cuốn sách là một trong những mẫu mực về viết danh nhân lịch sử, danh nhân văn hoá. Chúng tôi đã từng đọc Pie đại đế của A. Tôlxtôi, một mẫu mực (tuy A. Tôlxtôi chưa viết xong) về tiểu thuyết lịch sử. Cuốn sách này là một mẫu mực khác, của một tác giả khác viết về đất nước khác. Chúng tôi hy vọng rằng với việc xuất bản cuốn sách này sẽ cung cấp thêm một tài liệu tham khảo về việc viết danh nhân ở nước ta. Và tỉnh Nghĩa Bình, quê hương của anh hùng dân tộc Nguyễn Huệ, quê hương của Đào Tấn, quê hương của đồng chí Phạm Văn Đồng… mong mỏi có được những cuốn sách tái hiện cuộc đời của các danh nhân ấy trong cuộc đời của đất nước và nhân dân ta qua mấy thế kỷ đấu tranh kiên cường, bất khuất. Như thế, mặc dù rất hấp dẫn – cái hấp dẫn trước hết là thuộc về chất liệu, về nội dung hừng hực sôi động của cuộc đời Gôya, thuộc về nghệ thuật biểu hiện của tác giả, cuốn sách này mang trong nó những chủ đề lớn, rất gần gũi với tâm hồn dân tộc ta. Đây không phải thuộc loại sách hấp dẫn bằng cái màu mè bên ngoài, cái nhảm nhí nhất thời, mà hấp dẫn bằng quy luật vĩnh cửu của cuộc đời và nghệ thuật: tư tưởng sâu sắc, nghệ thuật trác việt. Vậy xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc danh tác về Gôya này của Samuel Edwards với hy vọng sẽ mở rộng thêm chân trời văn hoá và nghệ thuật của tất cả chúng ta, chân trời tuy xa mà ích lời thì gần gũi trong mỗi cuộc đời chiến đấu cho độc lập tự do, cho nền văn hoá, nghệ thuật mới xã hội chủ nghĩa của chúng ta. SỞ VĂN HOÁ và THÔNG TIN NGHĨA BÌNH​ *** Bức họa Maja khỏa thân (La Maja Nue) tác phẩm của Samuel Edwards, viết về Francisco José de Goya y Lucientes – họa sĩ người Tây Ban Nha, người theo trường phái lãng mạn từ thế kỷ 19 cho đến tiền bán thế kỷ 20. Đây là cuốn tiểu thuyết lịch sử không chỉ viết về một phần đời của người họa sĩ tài hoa mà còn cung cấp cho người đọc một một cái nhìn khái quát nhưng rất chân thực và sống động về lịch sử đất nước Tây Ban Nha thời ấy, những quan điểm về đấu tranh cho tự do, những giằng xé tâm lý giữa trách nhiệm, nghĩa vụ, tình yêu, lý tưởng, niềm kiêu hãnh và danh dự… Cuốn sách không làm công việc tóm tắt cuộc đời và tác phẩm của người nghệ sĩ, mà thay vào đó, bằng ngôn từ đã xoáy sâu vào phần tâm thức của Goya, ảnh hưởng của phần tâm thức này trên những bức họa mà ông vẽ “…Nó cay độc và tàn nhẫn – song chân lý nhiều khi tàn ác có phải không? Tranh của ông làm tôi có cảm giác như tận mắt nhìn thẳng vào sự thật. Rõ quá. Đáng sợ quá. Tại sao như vậy?...” Tác giả Samuel Edwards cũng nêu ra trong truyện những vấn đề tác động đến tình cảm giữa hai con người không cùng giai cấp Goya và nữ Công tước Maria, họ tuy khác biệt nhau nhưng lại cũng rất giống nhau. Họ cuốn hút nhau không chỉ bởi vẻ đẹp bề ngoài mà còn bởi lòng tự tôn và lý tưởng mà họ mang trong mình. Hai con người này, vừa kiêu hãnh lạnh lùng, lại vừa nồng nàn say đắm, trong xã hội nước Tây Ban Nha phong kiến, thoáng qua tưởng chừng như chẳng thể nào đến được với nhau bởi ngăn cách giữa họ là những vấn đề có thể hoặc không thể dễ dàng trả lời, nhưng khi chịu khó đọc kỹ và ngẫm nghĩ vẫn có thể nhận thấy lời yêu chưa ngỏ, khao khát biện minh cho chính mình của Goya, tỉ như đoạn ông đáp trả những lời buộc tội của nữ Công tước về bức biếm họa của mình “…Tôi thấy dường như trong cuộc sống, sự thật cái mà ta gọi là chân lý ấy, mang bộ mặt của ác quỉ. Nhưng quỉ dữ không làm ta sợ hãi, nếu ta dám nhìn thẳng vào mặt nó. Chỉ khi nào ta tìm cách tự đánh lừa mình, chỉ khi nào ta cố tình và hèn nhát lẩn trốn trong sự dối trá thì đó mới là điều nguy hiểm…”. Cuốn truyện cuốn hút không chỉ bởi câu chuyện tình yêu của họa sĩ và nữ Công tước mà còn trải ra trước mắt bạn là cả một đất nước Tây Ban Nha với đủ mọi tầng lớp, từ vua chúa, quý tộc tới thị dân, đấu sĩ, những cô “maja” phục vụ trong quán rượu, với đủ mọi bộ mặt của lớp người đại diện cho nó và còn nhiều nhiều nữa những ẩn ý nằm sâu trong từng câu chữ và câu truyện quanh bức họa Maja khỏa thân. Người đọc nào chưa có điều kiện đọc và tìm hiểu lịch sử cũng như nền hội họa châu Âu trong nửa đầu thế kỷ mười chín, qua cuốn tiểu thuyết này có thể có được một cái nhìn tổng quan và hiểu biết thêm. Sau tất cả, khi khép lại cuốn truyện này, đọng lại trong tôi là là những xúc cảm rất thực, đau đáu nỗi niềm của nữ Công tước Maria và Goya, người nghệ sĩ – họa sĩ tài hoa, cả hai đều chất chứa trong tim mình tình yêu dành cho tổ quốc, và tình yêu họ dành cho nhau đan xen trong đó, họ “mắc nợ” nhau: Anh mắc nợ em một lời xin lỗi Em mắc nợ anh một đời nông nổi Và cũng bởi “duyên” và “nợ” mà họ luôn đau đáu hướng về nhau. Họ đã minh chứng trong chuyện tình của mình một chân lý mà dù ở thời đại nào tôi vẫn thấy đúng “ Trong tình yêu, không có chỗ cho hận thù và lòng kiêu ngạo”– Phải. Cho đi để đón nhận hạnh phúc, vì sao phải mãi so đo thiệt hơn? Trân trọng giới thiệu tác phẩm này với các bạn.   Mời các bạn đón đọc Bức Họa Maja Khỏa Thân của tác giả Samuel Edwards.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Công Chúa Của Thế Giới Đêm - Kanade Minamino
Nó: Nguyễn Thị Thùy Trâm (Wendy) Cháu gái vàng bạc châu báu của tập đoàn Đại Phong lớn nhất thế giới về mọi mặt. Cực kì xinh đẹp nhưng cũng rất lạnh lùng ngầm (một con người đa zi năng đó, lí do thì chỉ có người trong nhà và bốn đứa bạn chí cốt biết). Cao 1m75. Thích màu hồng. Sinh nhật: 2.5.1998 (Ngưu Chan ấy nhở).Cực kì ghét những tên lăng nhăng. Đai đen tất cả các ngón võ. Đã tốt nghiệp ba trường đại học hàng đầu của Mỹ về thời trang (loại xuất sắc) năm 16 tuổi. Chủ tịch tập đoàn Sanding - tập đoàn thời trang đứng đầu thế giới. Bang chủ bang A&D đứng đầu thế giới đêm (đã rớt xuống hạng 2 trong lúc tụi nó đi du học vì bị bang K&W chiếm ngôi). IQ: 300/300. Phan Anh Thảo Vân (Ji) Con gái độc nhất của tập đoàn The Rose lớn nhì thế giới về mọi mặt. Rất xinh đẹp. Biết quan tâm đến người khác nhưng cũng rất lạnh lùng khi gặp chuyện. Cao 1m74. Thích màu xanh nước biển. Sinh nhật: 22.7.2998 (Em là bé Cua). Giỏi võ giống nó. Cũng đã tốt nghiệp đại học giống nó. Phó chủ tịch Sanding. Phó bang chủ A&D. IQ: 300/300. Bạn thân của nó. Trần Ngọc Lan Như (Yun) Cháu gái út tập đoàn Trần Ngọc - tập đoàn lớn thứ năm trên thế giới. Cũng rất xinh đẹp. Ham ăn, ham ngủ, ham chơi, hồn nhiên, dễ thương nhưng khi gặp chuyện thì trở nên lanh lùng. Cao 1m76. Thích màu vàng. Sinh nhật: 17.12.1998. (Nửa người nửa ngựa). Giỏi võ giống nó, cũng đã tốt nghiệp đại học giống nó.Giám đốc Sanding và bang phó bang A&D. IQ: 300/300. Cũng là bạn thân của nó. Đặng Thị Ngọc Hân (Kull) Cháu gái duy nhất của tập đoàn Đặng Thị - Tập đoàn lớn thứ bảy trên thế giới về mọi mặt. Hiều lành, đảm đang, dịu dàng nhất trong bốn đứa tụi nó. Xinh đẹp, giỏi võ không kém gì ba tụi nó. Cũng đã tốt nghiệp đại học giống ba tụi nó. Cao 1m73. Thích màu trắng. Sinh nhật:13.9.1998 (Xử Nữ dịu dàng). Còn lại giống nó. Phó giám đốc Sanding và bang phó thứ 2 bang A&D. Hắn: Hoàng Văn Minh Tuấn (Windy) Cháu trai độc nhất của chủ tịch tập đoàn Thành Công - tập đoàn lớn nhất thế giới về mọi mặt. (ngang tầm với nhà nó). Cực kì đẹp trai nhưng cũng rất lạnh lùng. Cũng đai đen tất cả các ngón võ. Sinh nhật: 9.1.1998. Cao 1m85. Bang chủ bang A&D đứng đầu thế giới đêm (chiếm vị trí số 1 của bang K&W). Hội phó hội học sinh Star School. IQ: 300/300. Phạm Duy Hùng (Jin) Cháu trai trưởng tập đoàn Phạm Hùng - tập đoàn đứng thứ ba thế giới về mọi mặt. Lanh lùng, không thích con gái vây xung quanh. Trong tim chỉ có hình bóng của một người - cô bạn thời thơ ấu (ai thì từ từ sẽ biết - chung thủy quá!). Giỏi võ không kém gì tụi nó (cùng một lò ra mà). Sinh nhật: 3.3.1998. Cao 1m84. Hotboy no.2 của học viện Star School (tự hiểu xem Jin có đẹp trai hay không đi nha). Là bạn từ nhỏ của tụi nó và tụi hắn. Phó bang chủ bang bang K.W. là bạn thân của cả hắn và tụi nó. Đội phó đội bảo vệ học sinh Star School. IQ: 300/300. Đoàn Quang Minh (Yin) Cháu trai trưởng tập đoàn Hải Âu - tập đoàn đứng thứ tư trên thế giới về mọi mặt. Handsome nhưng không lăng nhăng. Giỏi võ giống hắn. Cao 1m86. Sinh nhật: 15.8.1998 (vua của trăm thú). Bang phó bang K&W. IQ: 300/300. Hottboy no.3 học viện Star School. Đội trưởng đội quản lý học sinh Star School. Cũng là bạn thân của hắn. Huỳnh Võ Minh Quân (Ken) Cháu trai thứ tập đoàn Huỳnh Võ - tập đoàn đứng thứ tư sáu trên thế giới. Còn lại giống hắn. Cao 1m83. Sinh nhật: 12.4.1998 (Cừu trắng đây nè). Hotboy no.4 học viện Star School. Bang phó thứ hai bang K&W. IQ: 300/300. Thành viên còn lại của 'Tứ hoàng tử' học viện Star School. Đội phó đội quản lý học sinh Star School. *** Su và SumiPhòng phục hồi chức năng bệnh viện - Từ từ thôi anh.... - Sumi dìu Su đi từng bước nhẹ - Anh phải cố gắng để đi được...... - Su cắn răng nói, mồ hôi lấm tấm trên trán - Vì sao? - Vì khi nào anh đi được, anh mới có đủ can đảm để cùng em đi trên con đường tiến vào lễ đường. - Su nắm lấy bàn tay của Sumi - Anh không muốn trở thành gánh nặng cho em với đôi chân tật nguyền này..... - Anh đừng nói vậy chứ.... - Sumi nhăn mặt giận dỗi - Anh không có tật nguyền..... Đừng nói như vậy...... Anh đã không màng đến mạng sống để cứu chị Wendy, thế đối với em là tất cả rồi...... Anh lúc nào cũng thế...... Năm xưa, hai chúng ta không hề quen biết mà khi thấy em và anh Minh cãi nhau anh liền nhảy vào cứu em dù không biết chuyện gì..... - Thì vì thế anh mới quen được một cô gái tốt như em chứ..... - Su véo nhẹ Sumi - Anh này..... - Sumi đỏ mặt mỉm cười - Cảm ơn em, vì đã ở bên anh..... - Su cúi xuống hôn Sumi - Làm vợ anh nhé..... - Em đồng ý..... - Sumi khẽ gật đầu - Dù có chuyện gì xảy ra thì em cũng mãi yêu anh..... - Anh quyết tâm rồi..... Khi nào anh đi lại được, anh sẽ mang nhẫn kim cương đến cầu hôn em..... - Su cười - Tập luyện tiếp nào..... Tiếng cười giòn tan vang vọng khắp căn phòng ... Mời các bạn đón đọc Công Chúa Của Thế Giới Đêm của tác giả Kanade Minamino.
Cái Đồ Trời Đánh, Cô Cứ Đợi Đấy!!! - Ren
Một câu chuyện viễn tưởng ??? Nhân vật chính không phải là người bình thường, vậy họ là ai? Sự thật ẩn kín sau cánh cửa quá khứ, nỗi đau vùi sâu trong nụ cười hồn nhiên và vô tư...Cô đơn tuyệt vọng và bất lực ngay cả khi xung quanh ta có rất nhiều người... - Nguyệt Hải Băng - Seny (nó) 17t một đứa không cha không mẹ. Mà chính xác hơn là cha mẹ hiện tại cũng chẳng biết làm thế nào mà có đứa con này. Trên danh nghĩa nó là tiểu thư tập đoàn lớn nhất thế giới The Flowin đứng đầu ngành đá quý và là bang chủ bang Dark Angel đứng đầu thế giới ngầm. Xinh đẹp, quyến rũ với đôi mắt xanh nước biển sâu thẳm và mái tóc cùng màu. Sở hữu 1 vẻ đẹp huyền bí kì lạ khiến người khác mê mẩn. Tính cách khá trẻ con, thích quậy, nhưng ẩn sâu trong nụ cười ấy là 1 con người lạnh lùng, đáng sợ. - Phạm Tiểu Linh:(Windy)17t con gái độc nhất của Phạm gia, tiểu thư tập đoàn P&L chuyên về thời trang. Là bạn thân của nó, và tất nhiên ba mẹ cô cũng chẳng biết cô từ đâu chui ra. Cô mang 1 vẻ đẹp cao sang, quý phái, mái tóc vàng và đôi mắt tím mê mị.Là người luôn ủng hộ những trò đùa tai quái của nó, nhưng tính cách lại vô cùng chững chạc dù không thể hiện ra. Phó bang chủ Dark Angel. - Diệp Ánh Phương: (Haray) 17t con gái cưng của họ Diệp, tiểu thư của tập đoàn Ánh Phương. Cô cũng giống như 2 người bạn của mình. Mang vẻ đẹp Á Đông, tóc và mắt cùng 1 màu đen tuyền, nhìn khá là thuần khiết, nhưng lại tỏa ra khí chất ghê rợn. Tuy luôn miệng nhắc nhở 2 con bạn không được bày trò nhưng lại ngầm đứng sau thêm dầu vào lửa. Là người biết cân nhắc mọi việc. Phó bang chủ Dark Angel. - Hoàng Minh Đức: (hắn) (Sky) 17t: Người thừa kế tập đoàn Davis ngang hàng với nhà nó. Thuộc diện đẹp trai số 1, không ai sánh bằng. Đôi mắt màu huyết và mái tóc nâu đỏ luôn làm run sợ người đối diện. Mặc dù tỏa ra sát khí ghê rợn nhưng vẫn không làm lũ con gái hám zai tránh ra được. Là người khó đoán, không quá lạnh lùng nhưng cũng không tỏ ra thân thiện. Đặc biệt ghét con gái vì cho rằng họ chỉ giỏi gây rắc rối. Nhưng 1 khi đã ra tay thì tàn bạo hơn cả nó. Bang chủ Devil Hell. - Dương Thiện Nhân (Rany) 17t Cậu ấm của tập đoàn D&N. Một playboy thứ thiệt, thay bồ như thay áo. Bạn thân của hắn, đẹp thì khỏi nói, tuy không bằng hắn nhưng đủ sức khiến con gái điêu đứng. Tính cách vui vẻ hòa đồng, nhưng lại rất giỏi nhìn thấu nội tâm người khác. Thích bày trò quậy phá. Phó bang chủ Devil Hell. Nguyệt Mạnh Phong(Kevin)17t anh trai sinh đôi của nó, gia thế như nó. Cực thương em gái. Mà đã là anh thì đương nhiên phải đẹp như em rùi, rất hiểu em nên luôn biết đường mà tránh cơn thịnh nộ của nó. Là bạn thân của hắn, là người cẩn thận, biết tìm ra phương án tốt nhất để giải quyết. Phó bang Devil Hell. *** Sau ngày đăng cơ Sky gần như không thấy mặt mũi. Mỗi ngày đều đi từ sáng sớm đến tối mịt mới thấy lết xác trở về. Nó chỉ biết vừa thương vừa giận. Không thể gặp hắn thường xuyên, nó hối hận đã để hắn lên Thiên Đình nhận chức. Ngồi ăn đào tại An Bảo điện, Seny nhàn nhã cùng mọi người thưởng trà, nói chuyện lại cẩn thận liếc qua ngón tay áp út của hai cô bạn. - Seny, cuối năm nay tao và Kevil sẽ làm đám cưới đấy, đã định ngày rồi, chỉ còn chuẩn bị nữa thôi - Ồ, vậy tao phải gọi mày là chị dâu rồi_ Ai đó đang gọt đào - Tao và Rany cũng thế, làm cũng một thể cho vui - Nghe hay đấy_ Ai đó đang ăn đào - Em cũng xin phụ hoàng rồi, nhưng người bảo em còn nhỏ, vậy thì Seny, chị và anh trai em cũng làm luôn đi chứ, đây là tam hỉ đấy - Miễn đi _ Ai đó vừa đáp hột đào Nó phủi tay áo, đứng dậy, huýt sáo, gọi phượng hoàng, linh vật của Thiên Nhi rồi bay đi mất, Bỏ lại những cái nhìn ái ngại ở đằng sau Trong khi đó, tại Linh Tiêu bảo điện, hai người đàn ông một già một trẻ đang giằng co nhau dữ dội, người này cố níu, người kia cố giằng. - Thái Thượng Lão Quân thả ta ra, ta không làm nữa, ta muốn ra ngoài_ Sky vừa giữ áo, vừa cố giằng ra khỏi Lão Quân - Trời ơi, Thái à không Ngọc Hoàng à, cha người vừa thoái vị đã dẫn Vương Mẫu nương nương đi du lịch sao Hỏa rồi, công việc triều chính người không làm, thì ai làm? - Giỏi lắm, thảo nào vội vã nhường ngôi cho ta như vậy, thì ra muốn đùn đẩy công việc để vội đi hâm nóng tình cảm với mẫu hậu, buông ra, ta sẽ cùng Seny đi sao Thủy cho biết mặt ... Mời các bạn đón đọc Cái Đồ Trời Đánh, Cô Cứ Đợi Đấy!!! của tác giả Ren.
Thác Loạn Ở Las Vegas - Hunter S. Thompson
Người ta phải đọc Thác loạn ở Las Vegas của Hunter Thompson bởi cuốn sách này là “biên niên ký tuyệt vời nhất” về thập kỷ 70 của nước Mỹ và một thiên hài hước có một không hai trong lịch sử những cuốn sách viết về pop culture Mỹ. Ra đời năm 1972, cuốn tiểu thuyết nhiều yếu tố tự truyện này kể lại hành trình của nhà báo Raoul Duke và luật sư Gonzo từ California tới Las Vegas để tường thuật một cuộc đua xe “hoàng tráng nhất thế giới” như cách đuổi theo giấc mơ Mỹ mà thập kỷ 60 đã xác quyết. Tuy thế, với “hai túi cỏ, bảy mươi lăm viên mescaline, năm vỉ a-xít dạng viên giấy cực mạnh, một nửa lọ cocaine, và cả một thiên hà mĩ miều các loại thuốc lắc, thuốc rũ, thuốc cười, thuốc hét …”, chuyến đi của hai người đàn ông chưa già nhưng không còn trẻ nhanh chóng biến thành một triền miên mê mê tỉnh tỉnh. Khó có thể kể lại họ đã làm gì, thấy gì ở Las Vegas – và thực sự không quan trọng việc họ đã làm gì, thấy gì – bởi vì trong sự chuếnh choáng của ma túy mà đồng hành với nó luôn là sự sợ hãi cái phải thấy, phải làm khi tỉnh táo, Duke và Gonzo cho ta thấy cái thực tại đầy ảo giác và ảo thanh của ma túy với cái thực tại của tỉnh táo đều nực cười, phi lý, và xót xa ngang nhau. Chuếnh choáng, điên loạn, vì thế, có vẻ đẹp và sự hấp dẫn riêng. Tỉnh táo, trái lại, không phải luôn luôn là thứ đáng mong chờ. Đọc Thác loạn ở Las Vegas là bước vào một cơn ngật ngưỡng, siêu vẹo tuyệt mỹ của hai kẻ say lãng mạn muốn xác quyết “tất cả những gì đúng, thật, và tử tế trong tính cách của dân tộc Mỹ”. – Phan Việt   *** “Thác Loạn ở Las Vegas – Chuyến đi kinh hoàng vào lòng Giấc Mơ Mỹ” Giống một cá thể người, mỗi dân tộc cũng trải qua những giai đoạn tâm trạng khác nhau. Từng thế hệ của dân tộc do đó trở thành người mang vác, trình diễn, và bị định dạng bởi một tâm trạng dân tộc nổi trội mà họ hấp thụ vào thời thanh xuân. Những năm tháng người lớn sau này có thể làm sắc nét hay nhạt bớt nhưng thường khó có thể thay thế vai trò chủ đạo của tâm trạng thanh xuân nguyên sơ ấy. Trong nhiều trường hợp, những năm tháng người lớn trở thành sự tưởng niệm, níu kéo, hoặc phản ứng lại cảm giác chủ đạo mà tuổi thanh xuân đã kinh nghiệm. Khó có thể hiểu rõ nước Mỹ hiện tại – với công nghệ, sáng tạo, học thuật đỉnh cao đi liền thác loạn, cùng quẫn, điên rồ cũng đỉnh cao – nếu không hiểu những cơn sóng tâm trạng mà những thế hệ người Mỹ đã trải qua trong thập kỷ 60 và 70. Bùng cháy trong các phong trào nhân quyền và phản chiến liên tục, thập kỷ 60 là thập kỷ mà “vũ trụ tràn ngập một thứ cảm giác tuyệt vời rằng bất cứ thứ gì chúng tôi đang làm đều đúng, và chúng tôi […] đang thắng Cái Cũ và Cái Xấu”. Nói cách khác, nước Mỹ và phần thế giới chịu ảnh hưởng của Mỹ đã cưỡi trên đỉnh một con sóng cao và đẹp. Nhưng thập kỷ 60 rồi cũng kết thúc; con sóng đó đã chạy hết đường của nó, phải đổ bờ, tan thành bọt nước với quá nhiều tàn dư. Thập kỷ 70, do đó, là thập kỷ nhiều hoang mang, bải hoải khi một thế hệ mới lớn lên cũng như thế hệ đã đi qua những năm 60 cố gắng ngoái đầu mà cắt nghĩa xem họ đã làm gì, rồi tất cả những đấu tranh cho một thế giới tốt đẹp hơn sẽ đi về đâu, và làm thế nào có thể níu kéo được cái năng lượng tuyệt vời của những ngày tháng say sưa cũ. Ma túy, vốn chỉ là thứ hỗ trợ cho sự thăng hoa và chia sẻ giữa người với người trong thập kỷ 60, bỗng nhiên trở thành câu trả lời và cứu cánh để người ta chạy trốn những hoang mang, bải hoải cá nhân và thế hệ. Theo nghĩa đó, người ta phải đọc Thác loạn ở Las Vegas của Hunter Thompson bởi cuốn sách này là “biên niên ký tuyệt vời nhất” về thập kỷ 70 của nước Mỹ và một thiên hài hước có một không hai trong lịch sử những cuốn sách viết về pop culture Mỹ. Ra đời năm 1972, cuốn tiểu thuyết nhiều yếu tố tự truyện này kể lại hành trình của nhà báo Raoul Duke và luật sư Gonzo từ California tới Las Vegas để tường thuật một cuộc đua xe “hoàng tráng nhất thế giới” như cách đuổi theo giấc mơ Mỹ mà thập kỷ 60 đã xác quyết. Tuy thế, với “hai túi cỏ, bảy mươi lăm viên mescaline, năm vỉ a–xít dạng viên giấy cực mạnh, một nửa lọ cocaine, và cả một thiên hà mĩ miều các loại thuốc lắc, thuốc rũ, thuốc cười, thuốc hét ...”, chuyến đi của hai người đàn ông chưa già nhưng không còn trẻ nhanh chóng biến thành một triền miên mê mê tỉnh tỉnh. Khó có thể kể lại họ đã làm gì, thấy gì ở Las Vegas – và thực sự không quan trọng việc họ đã làm gì, thấy gì – bởi vì trong sự chuếnh choáng của ma túy mà đồng hành với nó luôn là sự sợ hãi cái phải thấy, phải làm khi tỉnh táo, Duke và Gonzo cho ta thấy cái thực tại đầy ảo giác và ảo thanh của ma túy với cái thực tại của tỉnh táo đều nực cười, phi lý, và xót xa ngang nhau. Chuếnh choáng, điên loạn, vì thế, có vẻ đẹp và sự hấp dẫn riêng. Tỉnh táo, trái lại, không phải luôn luôn là thứ đáng mong chờ. Đọc Thác loạn ở Las Vegas là bước vào một cơn ngật ngưỡng, xiêu vẹo tuyệt mỹ của hai kẻ say lãng mạn muốn xác quyết “tất cả những gì đúng, thật, và tử tế trong tính cách của dân tộc Mỹ”. Bất kể bạn nghĩ gì về ma túy, ít nhất bạn cũng sẽ phải lòng sự ngây thơ và thanh xuân này. Trân trọng giới thiệu với bạn đọc tủ sách Cánh Cửa Mở Rộng tiểu thuyết Thác loạn ở Las Vegas của Hunter Thompson qua bản dịch của Phủ Quỳ. PHAN VIỆT *** CÁNH CỬA MỞ RỘNG   Tủ sách hợp tác giữa nhà toán học Ngô Bảo Châu, nhà văn Phan Việt với Nhà xuất bản Trẻ   Tủ sách CÁNH CỬA MỞ RỘNG được thực hiện nhằm mục đích giới thiệu những đầu sách có giá trị của thế giới và trong nước đến bạn đọc Việt Nam, đặc biệt là bạn đọc trẻ, góp phần thúc đẩy việc đọc sách, tinh thần hiếu học, coi trọng tri thức và những giá trị sống. Các tựa sách trong tủ do nhà toán học Ngô Bảo Châu và nhà văn Phan Việt tuyển chọn và giới thiệu. Tủ sách được phân thành ba mảng: văn học, khoa học xã hội – kinh tế, và khoa học tự nhiên; trước mắt cấu tạo tủ sách gồm 80% các sách có khả năng tiếp cận đông đảo bạn đọc và 20% cho các sách chuyên ngành.   Mời các bạn đón đọc Thác Loạn Ở Las Vegas của tác giả Hunter S. Thompson.
Nơi Dòng Sông Chảy Qua - Norman Maclean
Như Norman Maclean viết ở cuối truyện Nơi dòng sông chảy qua rằng ông “bị ám bởi những con nước”, độc giả cũng bị ám bởi tiểu thuyết ngắn của ông. Là một giáo sư ngôn ngữ Anh nghỉ hưu, bắt đầu viết khi đã bảy mươi, Maclean đã viết nên tác phẩm giờ đây được nhìn nhận là một trong những tác phẩm kinh điển Mỹ của thế kỷ hai mươi. Được xuất bản lần đầu vào năm 1976, Nơi dòng sông chảy qua và các truyện khác kỷ niệm năm thứ hai mươi lăm, được đánh dấu bằng phiên bản mới có lời nói đầu của Annie Proulx. Là một giáo sư ngôn ngữ Anh nghỉ hưu, bắt đầu viết khi đã bảy mươi, Maclean đã viết nên tác phẩm giờ đây được nhìn nhận là một trong những tác phẩm kinh điển Mỹ của thế kỷ hai mươi. Được xuất bản lần đầu vào năm 1976, Nơi dòng sông chảy qua và các truyện khác, được đánh dấu bằng phiên bản mới có lời nói đầu của Annie Proulx. Lúc sexy, lúc sầu thảm, lúc chua cay, những câu chuyện tuyệt vời thể hiện “một phần tình yêu tôi dành cho thiên nhiên”, theo lời của chính Maclean. Trong lời nói đầu của bà, Proulx nhắc chúng ta về sức mạnh của quyển sách này khi viết, “Norman Maclean mất năm 1990, nhưng trong lòng hàng trăm ngàn độc giả, ông vẫn còn sống mãi chừng nào cá vẫn còn bơi và sách vẫn còn được in”. *** Norman Maclean (1902-1990) là giáo sư vinh danh William Rainey Harper về ngôn ngữ Anh tại Đại học Chicago. Cuốn sách của ông về đám cháy rừng ở Mann Gulch, bang Montana vào năm 1949, Những người trẻ tuổi và đám cháy, cũng được Nhà xuất bản Đại học Chicago xuất bản. Annie Proulx là tác giả của nhiều quyển sách, bao gồm Cận cảnh: Những câu chuyện Wyoming, Vụ án phong cầm, và Bưu thiếp. Tiểu thuyết Tin tức tàu biển đoạt cả Giải thưởng sách quốc gia và giải Pulitzer. *** “Một câu chuyện kể đầy mê hoặc... Đến giờ, tôi đã đọc truyện ba lần, và mỗi lần lại cảm thấy trọn vẹn hơn”. ROGER SALE New York Review of Books “Đẹp từ đầu đến cuối ở sức mạnh truyền cảm... Đẹp như bất cứ tác phẩm nào của Thoreau hay Hemingway”. ALFRED KAZIN Chicago Tribune Book World “Quyển sách của Maclean - gay gắt, súc tích, quyết liệt - vang vọng một âm hưởng truyền thống phong phú của văn học Mỹ, gồm Mark Twain, Kin Hubbard, Richard Bissell, Jean Shepherd và Nelson Algren. Tôi yêu âm hưởng của quyển sách”. JAMES R. FRAKES New York Times Book Reviews *** Một trong những mục đích của chúng tôi khi tạo nên tủ sách Cánh cửa mở rộng là giới thiệu với bạn đọc Việt Nam về cuộc sống và con người ở những miền đất khác - theo nghĩa cuộc sống và con người như được trải nghiệm bởi những con người thật, chứ không phải qua những phóng chiếu và ước lệ của điện ảnh, sách du lịch thương mại hoặc các thể loại hư cấu khác. Chúng tôi cũng mong muốn mang lại cho bạn đọc những câu chuyện được kể thật giản dị và chân thành, như một tiếng nói thầm trung thực đưa bạn đọc vào một không gian sống, mà ở đó, tất cả chúng ta ngang bằng nhau và buộc phải độ lượng, nhân hậu với nhau khi đối mặt với những khác biệt, khó khăn, mất mát, đau khổ, và hạnh phúc của đời sống con người. Với hai mục đích trên, khi nghĩ đến những cuốn sách về đời sống gia đình Mỹ, Nơi dòng sông chảy qua của Norman Maclean là một lựa chọn dễ dàng. Cuốn sách được viết bằng một sự dịu dàng và thương mến tinh tế về tuổi thơ của mình khi Maclean lớn lên ở “vùng hợp lưu của các con sông đầy cá hồi ở miền Tây bang Montana”, trong một gia đình có cha là một mục sư nghiêm khắc, mẹ là một người phụ nữ kiên nhẫn, em trai Paul ngang tàng, nổi loạn, trong khi bản thân Maclean là một đứa trẻ thâm trầm. Họ là một gia đình Mỹ điển hình ở một thị trấn nhỏ điển hình vào cái thời mà nước Mỹ vẫn còn coi các thị trấn nhỏ (small town) cùng với các quan hệ thân thiết giữa những người sống trong thị trấn như nền tảng của văn hóa Mỹ: một thứ văn hóa dựa trên sự cần mẫn làm việc, kính Chúa, nương tựa lẫn nhau, và trung thực. Maclean viết như thể ông đang kể lại cho các con của mình nghe về thời thơ ấu ở Montana, về những biến đổi của gia đình mình theo thời gian khi những đứa trẻ lớn lên, ra đi, trở lại, nổi loạn, yêu, chết, và cái còn lại. Ở tâm điểm của các biến đổi ấy là ký ức ngọt ngào về một dòng sông, những bài học câu cá trên sông, và những cuộc đời liên quan tới con sông. Nơi dòng sông chảy qua là một câu chuyện của một gia đình Mỹ vào nửa đầu thế kỷ 20, nhưng cũng là câu chuyện của hàng triệu gia đình Mỹ, của nước Mỹ, khi nó chuyển mình sang một xã hội công nghiệp và hiện đại. Cái còn lại sau những chuyển mình đó là những ký ức và những giá trị mà Norman Maclean đã bắt lại và khiến cho Nơi dòng sông chảy qua trở thành một trong những cuốn hồi ký được yêu mến nhất về “cuộc sống Mỹ”, về “giá trị Mỹ”. Xin trân trọng giới thiệu với bạn đọc cuốn Nơi dòng sông chảy qua của Norman Maclean, qua bản dịch của dịch giả Nam An. NGÔ BẢO CHÂU và PHAN VIỆT Mời các bạn đón đọc Nơi Dòng Sông Chảy Qua của tác giả Norman Maclean.