Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Tu Thần xuyên việt tới một thế giới huyền huyễn, thức tỉnh hệ thống Lĩnh Vực Vô Địch, ở trong phạm vi lĩnh vực thì hắn là vô địch! Hắn còn có thể thông qua việc thực hiện các nhiệm vụ của hệ thống này để dần dần mở rộng phạm vi và tăng cấp độ của lĩnh vực. Tại thế giới, nơi mà một chưởng của cường giả nhân loại có thể làm rách hư không, và lũ yêu quái hung hăng hiếu sát, Tu Thần tỏ ý quyết không xuống núi! Nhận vài đồ đệ, sau đó để chúng xuống núi, quấy cho toàn bộ thế giới trời long đất lở, gà bay chó sủa. Đánh không lại thì chạy về mời Tu Thần rời núi báo thù. Tu Thần vừa ăn cánh phượng hoàng mới nướng chín, vừa khoát tay áo nói: Đồ nhi ngoan, vi sư không xuống núi, chi bằng các ngươi gọi bọn họ tới đây? *** Trên đỉnh núi Thiên Tử tại lãnh thổ Quảng Nguyên có một sơn miếu. Trên cửa sơn miếu có treo một tấm hoành phi, viết năm chữ - Miếu Sơn Thần Thiên Tử. Sơn miếu này thoạt nhìn có phần cổ xưa, gạch xanh ngói đỏ đã bắt đầu phai màu, để lộ màu xám của lớp bột hồ. Bao quanh sơn miếu là một tường đất cao hơn một thước màu vàng pha đỏ, trước cửa là một con đường đá gập ghềnh quanh co kéo dài xuống dưới chân núi. Ở sau lưng sơn miếu này là vách đá vực sâu, gió mạnh rít gào, sâu không thấy đáy. Chung quanh là núi non trùng điệp, mây mù mờ mịt. Sau khi tiến vào cửa là một sân nhỏ rộng chừng hơn mười mét vuông, nền lát gạch xanh, trống hoác không có gì cả. Hai bên trái phải mỗi bên đều có một căn phòng ngói gạch xanh cũ, mà phía trước là chủ đường của sơn miếu này. Bên trong miếu có một pho tượng đá, chín mắt tám tay bảy chân, trông khá hung thần ác sát. Lúc này có một thanh niên với bộ dạng vô cùng tuấn tú đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn bên dưới tượng đá, tay hắn chống cằm, miệng thì ngậm một cành cây. Một lão già đầu trọc đang nhắm mắt ngồi ở phía đối diện với thanh niên kia, lông mi lão trắng dài rủ xuống đất, khuôn mặt đầy những nếp nhăn. "Sư phụ, lần này là thật hay giả? Đây đã là lần thứ tám trong tháng ngài nói muốn tọa hóa rồi." Tu Thần cắn cành cây, nhìn lão già chằm chằm hỏi. Lão già chậm rãi mở mắt, trợn mắt trừng Tu Thần: "Đừng ầm ĩ nữa, hóa bây giờ đây!" Tu Thần trợn trắng mắt, sau đó nằm luôn ra đất, nhìn hoa văn trên xà nhà cười nhạo: "Ta từng nghe nói đại nạn sắp tới sau đó tọa hóa chờ chết, thật chưa từng nghe nói ai giống như ngài. Ngày hôm qua còn vui vẻ xuống dưới chân núi bắt gà rừng, mà bây giờ lại nói mình muốn tọa hóa, một tháng muốn hóa tới tám lần, ngài đang trị bệnh bằng hóa chất sao?" "Gà Xích Diễm dưới chân núi đều bị ngài bắt tới tuyệt chủng rồi, dựa vào thể chất này của ngài, sợ là Diêm Vương gia cũng không dám nhận đâu." Lão già nheo mắt, thở phì phì nói: "Lão phu tu vi thông thiên, muốn tọa hóa chỉ là chuyện phút chốc! Chủ yếu là tọa hóa cũng phải xem ngày chọn giờ hoàng đạo! Nếu không chẳng phải là bôi nhọ uy danh Đệ Nhất Ma Tăng của lão phu?" Tu Thần liếc mắt nhìn lão đầu. Lão già này lại bốc phét rồi. "Ta cảm thấy nên đi xuống núi mua chút pháo về đốt thì hơn, pháo nổ đùng đùng còn chân thật một chút. Chứ tọa hóa mà còn phải xem giờ, chẳng lẽ ngài muốn đợi linh khí thiên địa này tụ hội về đỉnh núi Thiên Tử, mây đỏ che lấp mặt trời, điềm lành giáng xuống bốn phương hay sao?" Tu Thần nói. Ông lão bị lời này của Tu Thần làm cho tức giận muốn hộc máu, mắng: "Nghĩ lại một đời anh danh của Ma Đế ta, môn đồ người nào không phải cường giả một phương, sao lại thu một tên đệ tử quan môn như ngươi chứ!" Lại nữa rồi. Tu Thần lắc đầu. Ba năm trước, lúc hắn xuyên tới nơi này thì đã bị lão già này liên tục dụ dỗ lừa thu thành đồ đệ, luôn nói bản thân lợi hại trâu bò cỡ nào, lôi đại một tên đồ đệ cũng là cao thủ tuyệt thế. Nhưng hắn lại chưa từng thấy sư huynh sư tỷ nào tới nơi này? Hơn nữa, thực lực lão già này thoạt nhìn cũng không có gì đặc biệt, còn nói là cao thủ tuyệt thế, bảo lão mang hắn bay một chút cũng không làm được. "Tới rồi!" Đột nhiên, ánh mắt lão già sáng lên, sau đó lập tức nhắm mắt bế khí. Tu Thần tiếp tục nằm, hoàn toàn không tin lời lão. "Ong!" Đột nhiên, trên bầu trời truyền tới tiếng vù vù cực lớn, cảm giác như cả ngọn núi đều rung chuyển, khiến Tu Thần sợ tới mức ngồi bật dậy. Hắn nhìn ngoài cửa, sau đó lại nhìn về phía lão già. Chỉ thấy sắc mặt lão già lúc này xám ngoét không còn sức sống. "Lão già? Lão già?" Tu Thần có hơi hốt hoảng, đứng dậy lay bả vai ông lão. Lão già gian nan mở hai mắt ra, con ngươi đục ngầu kia bỗng nhiên trở nên dày đặc tử khí. "Con mẹ nó, lão làm thật đấy à? Hóa thật đó sao?" Đầu Tu Thần muốn nổ tung. "Thần à..." Lão già chậm rãi lên tiếng, âm thanh vô cùng suy yếu. "Ngươi nói... Ngươi từ đâu tới nơi này, vì sao không thể tu luyện..." "Ai... Anh danh một đời của lão phu... Bị tên nhóc ngươi phá hỏng rồi..." Ánh mắt Tu Thần có chút kích động, lần này không phải là muốn đi thật chứ? "Ta nói ta tới từ Địa Cầu, là thân thể xuyên qua đây, cấu tạo cơ thể không giống với nhân loại nơi này, nên không thể tu luyện." Tu Thần bất đắc dĩ nói. Vì sao lại luôn hỏi vấn đề này chứ? "Địa Cầu... Là loại cầu gì thế?" "Thôi... Thôi... Thời gian cũng đã tới rồi. Nhớ kỹ, có thể không xuống núi thì đừng xuống núi, thế giới bên ngoài rất nguy hiểm..." Tu Thần sốt ruột nói gấp: "Sư phụ, ngài đừng làm ta sợ, ta chỉ là một tên Muggle, không thể lăn lộn ở cái thế giới này được đâu." Bản thân hắn ngay cả gà Xích Diễm cũng không đối phó được, nếu sư phụ thật sự chết đi, không phải hắn sẽ đói chết sao? "Mỗi người có con đường của mình, vi sư không giúp ngươi được cả đời..." "Cả đời vi sư đi lại một mình, khác biệt không giống ai, sau khi chết cũng phải vậy. Nhớ kỹ lấy, phần mộ của lão phu không thể giống những người khác, phải lập dị... Nhớ lấy nhớ lấy..." Tu Thần bị những lời này của lão già dọa tới mức muốn nổ đầu. Tử vong là chuyện thần thánh trang nghiêm cỡ nào, lão muốn làm cho người ta cười ra nước mũi hay sao? "Đây là yêu cầu cuối cùng trước khi chết của vi sư, ngươi phải đáp ứng đấy, bằng không ta chết không nhắm mắt, tọa mà không hóa..." Tu Thần sốt ruột nói gấp: "Được được được, ta đáp ứng ngài, người khác đều làm phần mộ gồ lên, còn lão nhân gia ngài thì ta sẽ lấy ao làm phần mộ. Ta sẽ khắc tên ngài lên xương đùi gà Xích Diễm làm bia cắm trước đầu phần mộ ngài." Nghe xong lời này của Tu Thần, đôi con ngươi dày đặc tử khí của ông lão bỗng nhiên lấp lánh chút ánh sáng. "Bia xương gà? Ao phần mộ? Tốt... Muốn..." Lời còn chưa nói hết, ông lão đã trực tiếp nhắm mắt ngã trên đất. Tu Thần: "???" "Không phải chứ sư phụ? Ngài đùa thật à?" Tu Thần hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ. Mời các bạn đón đọc Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi của tác giả Vô Địch Tái Lãng.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thái Cổ Long Đế Quyết
Hắn xuất sinh tự ti hơi chi mạch, tư chất bình thường, địa vị thấp, nhận hết bạch nhãn cùng ức hiếp, nhưng hắn lại ý chí cứng cỏi, không cam lòng bình thường, đau khổ truy tìm lực lượng cường đại. Tại nghèo túng bên trong, một lần ngoài ý muốn, hắn dung hợp một đoàn từ trên trời giáng xuống kim sắc thần hỏa, đến cái thế truyền thừa « Thái Cổ Long Đế quyết », từ đây quật khởi mạnh mẽ, từ biên giới chi địa, xông vào kia đặc sắc vô hạn bao la hùng vĩ thế giới bên trong. Phong hoa tuyệt đại đế vương, cùng trời liều mạng cự thú, vạn năm bất tử cường giả, đếm mãi không hết cổ lão tông môn, đại giáo, thánh địa, Thần Ma quỷ yêu, ngàn vạn sinh linh... Kỳ quái, kích tình vô hạn, mang ngươi từng bước một bước vào kia rộng lớn huyền bí thế giới! *** Làm Lâm Hàn trải qua vô số gian nguy, rốt cục trở thành cái thế sự tồn tại vô địch. Hắn suất lĩnh vô số Thái Cổ Thánh Triều bộ hạ cũ, quân lâm Trung Châu Băng Sương Thần triều. Ngày đó cùng Băng Thần nữ hoàng quyết đấu, hùng vĩ chiến uy rung động toàn bộ Linh Giới đại địa. Cuối cùng, Băng Thần nữ hoàng lúc sắp chết, mới nói cho Lâm Hàn liễu chân tướng. Long Đế chết, Thái Cổ Long Đế Quyết truyền thừa, Thời Không Hồn Đạo truyền thừa, đều là Băng Thần nữ hoàng cùng thời không lão nhân kế hoạch tốt đẹp. Vì, là cả Linh Giới vùng đất an nguy. ... Mời các bạn đón đọc Thái Cổ Long Đế Quyết của tác giả Tiết Chi Thiên.
Tuyệt Thế Phù Thần
“Ngươi có thể luyện dược, có thể nhanh chóng đột phá? Ta một quả Tụ Linh Phù, có thể gia tăng gấp mười lần gấp trăm lần tốc độ tu luyện!” “Ngươi biết luyện khí, luyện ra thần binh nhưng trảm sao trời? Ta có cửu thiên lôi phù, có thể triệu hoán cửu thiên thần lôi, một kích xuống vạn dặm thành tro!” “Ngươi tinh thông trận pháp, tốt công giỏi thủ? Ta có minh phù muôn vàn, người khác sinh tử toàn ở trong một ý niệm của ta!” *** “Ta cùng với Nguyệt Thần vốn là một thể, phu quân, không bằng thử xem dùng ta sinh cơ?” Lam Thiên Ngữ chủ động đi tới Tiêu Vũ bên cạnh, mỉm cười nói. Đã cách nhiều năm, nàng đối với tự thân vốn là Nguyệt Thần tàn hồn sự tình đã thản nhiên, bây giờ nhấc lên, không có một chút nào gợn sóng. “Tốt!” Tiêu Vũ gật đầu, giữa phu thê, đã không cần nhiều lời, tâm ý của nhau tựa hồ có thể tương thông. Tựa như năm đó phục sinh cổ địa bên trong chí tôn giống nhau, muốn phục sinh bất luận một vị nào chí tôn, Tiêu Vũ đều cần có này chí tôn bộ phận sinh cơ, hoặc là một tia tàn hồn mới có làm được. ... Mời các bạn đón đọc Tuyệt Thế Phù Thần của tác giả Đông Phương Hành Vân.
Tối Cường Cơ Nhân
Ngươi nghe qua may mắn quang hoàn sao? Khi Trần Phong phát hiện, vận may của mình quang hoàn vậy mà có thể tự do khống chế thời điểm, là hắn biết, thuộc về hắn thời đại, mở ra. ***   Cảm tạ mọi người một năm này duy trì. Mỗi một quyển sách đều là trưởng thành, mỗi một quyển sách đều là tiến bộ. Bởi vì đồng đề tài loại hình viết quá nhiều, cho nên viết ngược lại không dễ dàng, mỗi một lần gõ chữ, đều muốn cố tình tránh đi « siêu thần kiến mô sư » cùng « hắc ám chúa tể ». . . Cho nên quyển sách này tốc độ cũng không nhanh, lúc trước minh chủ đổi mới tựa hồ lại đến xuống quyển sách. Bất quá. Ta nghĩ, thiện lương, đáng yêu, soái khí, chất phác, mỹ lệ các độc giả, là sẽ không để ý điểm này, đúng không? Hah. Xuống quyển sách. . .   Mời các bạn đón đọc Tối Cường Cơ Nhân của tác giả -90º.
Siêu Cấp Phù Không Thành
Phong ấn tên thật Stephen Zhu bước lên truy tìm luyện kim thuật chung cực hàm nghĩa con đường. Vì đột phá phàm nhân cực hạn, hắn thả ra thần nghiệt giam cầm trên hằng tinh tiến hành nghiên cứu, nhưng cũng bởi vậy gặp phải cao nhất áo thuật hội nghị thẩm phán, bị phán quyết vĩnh cửu giam cầm ở vặn vẹo hư không. Một viên kim sắc tượng thụ hạt giống gợi ra thời không loạn lưu để hắn may mắn chạy trốn, nhưng mất đi tất cả hắn không thể không bắt đầu lại từ đầu kiến tạo thuộc về mình phù không thành. Vào lúc này, hắn mới phát hiện mình đã không ở nguyên lai vũ trụ... *** Thương lượng thời gian so trong tưởng tượng còn muốn lâu dài dằng dặc. Đợi đến Stephen nhìn thấy rừng rậm nữ vương hóa thân lúc, đã là nửa tháng sau. Tử Vong Chúa Tể cùng Quang Huy Chi Chủ rốt cục đạt thành thỏa hiệp, hai bên bí mật kí kết một phần khế ước, nội dung ngoại giới tạm thời còn không biết, nhưng rất hiển nhiên hai vị này tồn tại lẫn nhau thỏa hiệp. Thời Không Xu Nữu truyền về tới nhiệm vụ hoàn thành tin tức, tại trải qua tất cả mọi người cố gắng sau rốt cục không có khiến hai vị thần hệ chủ thần đánh cho long trời lở đất. ... Mời các bạn đón đọc Siêu Cấp Phù Không Thành của tác giả Chư Sinh Phù Đồ.