Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Ngạo Kiều Anh Lại Đây

Văn án: Ở lần tự học thứ N bị quấy rầy, Lăng Nhân tính tình tốt mà gọi đại lão lớp bên cạnh tiến vào phòng học, mạnh mẽ đè ở trên tường, sau đó đẩy đẩy mắt kính, mềm như bông mà nói: "Về sau cách tớ xa một chút." Lục Thiệu Đông hoành hành vườn trường, làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình thế nhưng lại động phàm tâm với quái thai bốn mắt, càng không nghĩ tới, sau này mỗi một đêm, đều bởi vậy mà xao động khó ngủ. *** Lúc tới giữa tháng mười, ở thành phố Nam bốn mùa như mùa hè, cả đêm gió thổi cũng vẫn còn hơi nóng. Bên trong phòng học hơi có vẻ cũ nát, trên trần nhà quạt trần quay không ngừng, vang lên tiếng phần phật. Lăng Nhân còn đang vùi đầu viết thoăn thoắt. Cô mặc đồng phục học sinh màu trắng xanh, mang theo một khung kính màu đen không phù hợp với khuôn mặt, khung vừa dày vừa nặng cơ hồ che kín nửa gương mặt cô, trán che phủ bởi tóc mái dày và đen, khuôn mặt trứng ngỗng xinh đẹp bị chia thành ba nửa, ánh mắt trong suốt cũng bị che đến ảm đảm không ánh sáng, cả người thoạt nhìn nặng nề mà khô khan. Cô ngồi ở hàng thứ ba từ dưới lên trong phòng học, có thể rõ ràng nghe được tiếng ồn ào lớp bên cạnh truyền tới. "Nổ đại tiểu vương!" "Mẹ nó! Cậu đúng là thiểu năng trí tuệ mà! Đây là 80 điểm lại không phải đấu địa chủ, nào có nổ vương gì đâu!" "Ai nha chết tiệt! Đần độn quá đi. Một lần nữa!" ... Trừ cái này ra, còn có tiếng quả bóng đụng vào tường ' bộp bộp bộp ' , tiếng bàn ghế va chạm... Cô dừng bút lại, quay đầu lại trừng mắt nhìn bảng đen phía sau mấy giây, lại quay trở lại, tiếp tục viết. —— Hoàn toàn không có cách nào tập trung tinh thần làm đề. Tính tình của cô từ trước đến nay rất ôn hòa, rất ít khi tức giận với mọi người, trước kia bất kể lúc nào cũng có thể tâm bình khí hòa, nhưng —— tính khí tốt mười mấy năm sắp bị mài cạn sạch. Một lát sau, trong tiếng ồn ào của lớp bên cạnh thêm vào tiếng hát, máy ghi âm dùng để nghe tiếng anh trong phòng học quay không ngừng —— "Những chú chim sẻ trên cột điện đang hót lảnh lót, em nói câu này, rất có cảm giác của mùa hạ..." Lại là bài hát này. 《Thất Lý Hương 》 của Châu Kiệt Luân, một ca khúc tuần hoàn. Cô đã bị bắt nghe suốt một tuần, có thể thuộc lòng trôi chảy lời ca. “Đông ca, đến giờ rồi.” Cách vách bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu to. ‘ Đông ca ’ chỉ Lục Thiệu Đông, đại lão lưu manh lớp bên cạnh, là một phú nhị đại*, nổi danh là giáo bá của Nhất Trung của thành phố Nam, trốn học, đánh nhau, đến trễ, về sớm, ngày qua ngày, hoành hành vườn trường, một bộ trên trời dưới đất lão tử là lớn nhất, ngay cả hiệu trưởng cũng không có biện pháp. *Phú nhị đại hay còn gọi là Thế hệ siêu giàu thứ hai, cụm từ này dùng để chỉ tầng lớp các cậu ấm cô chiêu được sống cuộc sống xa hoa từ trong trứng nước. Một tuần trước, cô bị anh gọi tới phòng học bên cạnh ——. " Hiệu trưởng yêu cầu tôi học tập từ người đứng hạng nhất là cậu, cho nên từ nay về sau, chúng ta cùng nhau học tập." Cái gọi là ' cùng nhau học tập ' của Lục Thiệu Đông, chính là tình huống hiện tại này —— bọn họ ở cách vách ồn ào, cô ở bên này học. Lăng Nhân giơ tay nhìn đồng hồ, đúng 9 giờ. Qủa thật ‘ đến giờ ’ rồi. Sau một loạt tiếng bước chân, cách vách hoàn toàn an tĩnh lại. Trên lưng Lăng Nhân đeo cặp sách, tắt đèn khóa cửa. Từ sau khi được đại lão ' đặc biệt chiếu cố ', cô lúc tan học từ sáu giờ chiều thành chín giờ tối. Di chứng của về nhà quá muộn chính là, ngày hôm sau dậy sớm không có tinh thần. Lăng Nhân dưới tiếng chuông tiến vào phòng học, đầu óc quay cuồng, vừa nhắm mắt liền tựa như có thể nhìn thấy Chu công vẫy vẫy tay với cô. " Lại ngủ không ngon sao?" Vương Gia Lâm ngồi cùng bàn hỏi. Vương Gia Lâm cùng Lăng Nhân giống nhau là học sinh được xếp lớp, chỉ là cô ấy từ lớp bình thường chuyển vào lớp trọng điểm, Lăng Nhân là từ trường khác chuyển tới. Hai cô gái mới gia nhập vào một tập thể xa lạ, rất nhanh liền trở thành bạn tốt, cô tự nhiên cũng biết chuyện Lăng Nhân bị Lục Thiệu Đông cưỡng bách ‘cùng nhau học tập ’ . Lăng Nhân che miệng lại ngáp, gật đầu, sau đó mở hộp bút ra, lấy một chiếc bút, mở sách giáo khoa ra, thẳng lưng ngồi ngay ngắn, chuẩn bị giờ học. Vương Gia Lâm không nhịn được ở trong lòng âm thầm bội phục, Lăng Nhân là người ôn nhu lại nghị lực nhất mà cô từng gặp qua. Cho dù gặp chuyện gì, cũng không vội không bực. Cho dù cả người đều mệt mỏi, cũng có thể chuyên tâm dồn chí. Sau khi quen biết Lăng Nhân, ngữ văn của cô kém cũng hiểu cái gì gọi là ‘ ngoài mềm trong cứng ’. Rõ ràng thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược, trên người lại tản ra một loại khí chất làm người an tâm, phảng phất nơi có cô, không khí cũng ôn nhu. “A Nhân, nếu không cậu báo cáo với thầy giáo đi?" Cô đề nghị nói. Thành tích Lăng Nhân tốt như vậy, thầy giáo nhất định sẽ hướng về cô, hung hăng xử phạt đại ma vương Lục Thiệu Đông kia. Vương Gia Lâm nghĩ như vậy. Lăng Nhân lại không cho rằng như vậy, bởi vì Lục Thiệu Đông không có đánh cô cũng không mắng cô, đơn thuần chỉ ồn ào cô học tập, tình huống như vậy coi như báo với hiệu trưởng cũng vô dụng. Trường học sẽ không bởi vậy mà xử phạt Lục Thiệu Đông, ngược lại khả năng sẽ chọc giận anh làm trầm trọng thêm. Thở dài một hơi, Lăng Nhân lắc đầu: “Rồi nói sau.” Hy vọng anh qua mấy ngày có thể ngừng. Dù sao cô cũng anh cũng không có đụng chạm gì. Chẳng qua là ngày đó lúc anh bị hiệu trưởng mắng, cô vừa lúc đi qua, bị hiệu trưởng dùng ' học sinh giỏi điển hình ' một lần, vì vậy liền bị giận chó đánh mèo. Quả nhiên không có việc gì không nên lắc lư trước văn phòng hiệu trưởng. ... Mời các bạn đón đọc Ngạo Kiều Anh Lại Đây của tác giả Hề Nghiêu.  

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại - Tĩnh Phi Tuyết
Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại là câu chuyện cũ của Nghi Lâm và Đông Phương Bất Bại, nhẹ nhàng thản nhiên, giống một giấc mộng ngọt ngào.    Tính cách nam chính ác liệt, nữ chính sống trong sự ức hiếp, không thích xin đi đường khác.    Nữ chính không vạn năng, không bạch thỏ, là một người bình thường, không có ham mê bất lương, không có tình tiết thánh mẫu nhưng có sự lương thiện của người thường nên có.    Bộ này không có tiểu tam, muốn nhìn nhiều nữ tranh một nam hoặc đại loại như vậy, xin đi đường khác.    Bộ này có tính chất nuôi vợ từ bé, nam chính nuôi nữ chính, không thích đừng vào.    Bộ này không tẩy trắng giáo chủ, người xấu chính là người xấu, âm hiểm cũng sẽ âm hiểm, ti bỉ đương nhiên là ti bỉ, ai muốn thấy giáo chủ được tẩy trắng, mời đi nơi khác.    Nam nữ chính đều thích nhau, không đổi nam chính khác, lúc nào cũng có ái muội, danh dự của mẹ ruột, không bỏ giữa chừng, viết hằng ngày.    Không liên quan lắm, nhưng ý của tác giả chính là không chấp nhận war, không nhận gạch đá :)) Bản thân tác giả viết tiểu thuyết không dễ dàng, năng lực thừa nhận không cao, không dám trèo cao như mấy đại thần. Mời các bạn đón đọc Khi Nghi Lâm gặp Đông Phương Bất Bại của tác giả Tĩnh Phi Tuyết.
Giai Thoại Tình Yêu Hades và Persephone - Tứ Nguyệt Thiên Đường
Đây là câu chuyện về vị thần cai quản địa ngục thần bí, lạnh lùng, trang nghiêm trong thần thoại Hy Lạp. Tương truyền hắn là vị nam thần chuyên tình, hay cùng nữ thần tình yêu Aphrodite trêu đùa, lại đi bắt con gái của nữ thần nông nghiệp – Persephone, bắt ép nàng trở thành vợ của mình. Do tác động từ mẹ của mình, Văn Nhã Lệ thích nhất là câu chuyện cổ – Thần thoại Hi Lạp. Cô thích những câu chuyện thần thoại nhưng không hề nghĩ đến khi cô xuyên qua lại trọng sinh đúng người mà cô thích nhất – vợ của Hades – Persephone. Đây là trò đùa của ông trời với cô sao? Đáng chết! Mời các bạn đón đọc Giai Thoại Tình Yêu Hades và Persephone của tác giả Tứ Nguyệt Thiên Đường.  
Long Duyên - Đại Phong Quát Quá
Một đại hiệp bản lĩnh kém cỏi không mơ ước xa xôi.    Một thiếu niên đạo sĩ nho nhã lánh đời.    Một thư sinh kiết xác vờ vĩnh cơ hội.    Và vây quanh là long, lân, quy trình độ tạp nham…    Tập hợp thành một lữ đoàn cùng đi tranh giành nghiệp đế.    Lấy bối cảnh sơn thủy kỳ ảo với sự đồng hiện của thần, người, linh thú, Long duyên là câu chuyện về hoài bão, nhiệt huyết, tình cảm của thanh xuân - một thanh xuân kiêu hãnh chỉ sôi nổi với kết quả mà rất ít bận tâm tới quá trình. Càng đi xa, họ càng gặp nhiều vấp váp. Khi vấp váp, họ buộc phải tinh chỉnh mục tiêu để cuối cùng chấp nhận một đích điểm vừa vặn với khả năng, hoàn cảnh, và nhất là số phận mà định mệnh ngồi một bên đã dành sẵn. Cũng bởi thế, Long duyên còn là tiếng thở dài bùi ngùi cho những giấc mơ huy hoàng không đạt tới, cho một hình hài trưởng thành quá khác với ước vọng người ta từng ấp ủ khi mới bước vào đời. Mời các bạn đón đọc Long Duyên của tác giả Đại Phong Quát Quá.
Đại Đường Tiểu Lang Trung - Mộc Dật
Nhắc đến các tác phẩm của tác giả Mộc Dật có lẽ đa phần bạn đọc không xa lạ nữa, từ Nạp Thiếp Ký tới Hình Danh Sư Gia, Tống Y ... Mộc Dật tạo nên tên tuổi của mình cùng phong cách truyện riêng biệt. Đại Đường Tiểu Lang Trung là bộ truyện mang đậm nét đặc trưng của tác giả. Những năm đầu Đại Đường khai quốc, trong huyện thành Thạch Kính có một hiệu thuốc tên Quý Chi Đường, chủ hiệu thuốc Tả Quý y thuật bình thường, thê tử Lương thị nhu nhược nhút nhát, nhi nữ đanh đá thương đệ đệ, cả nhà sinh hoạt hết sức gian nan, hiệu thuốc ít khách đổ bể tới nơi. Cuối năm rồi trong nhà chỉ có banh bao đen trộn rau dại, còn bị chủ nhà đòi nợ, không nộp được tiền sẽ đuổi khỏi nhà ... Tả Thiếu Dương là nhi tử độc nhất của nhà đó, từ đây y bước trên con đường hành y đầy chông gai, cũng không thiếu bóng hồng bầu bạn. *** Tuyết lại rơi, đã cuối tháng một rồi, năm ngoái qua Tết một cái là trời chuyển ấm rất nhanh, năm nay trời lạnh hơn mọi năm thì phải, Tả Thiếu Dương hay nghe hàng xóm than phiền như thế. Mới đầu tuyết chỉ rơi lác đác vài bông không ai chú ý, sau mỗi lúc một lớn, rơi rào rào như ai đứng trên máu nhà rải lông ngỗng xuống, trời đất dần bao phủ trong một máu trắng thê lương. Nhà Miêu Bội Lan đã chuyển tới tiệm tạp hóa, bên đó vốn là chỗ ở của thương binh nặng cần theo dõi thường xuyên, nên tuy Tả Thiếu Dương đã mua đứt luôn, song Miêu gia vẫn ở lại nhà y, nhà nàng toàn nữ nhân trẻ nhỏ, ở chung với đống nam nhân như vậy không tiện, cũng không an toàn. Bây giờ vì hai nhà cần tách bạch tránh lệnh trưng thu lương thực nên chuyển hẳn sang đó ở. - Thôi, ăn cơm đi, đứng nhìn mãi cũng không giải quyết được gì. Tả Quý dừng bước giục thê tử, Lương thị đáp một tiếng vào nhà chuẩn bị cơm nước, Bạch Chỉ Hàn bị thương vẫn đi giúp, cứ nói vết thương nhỏ không ảnh hưởng gì, Tả Thiếu Dương thi thoảng lại bị mẹ lườm một cái, y không dám phân bua gì hết. ... Mời các bạn đón đọc Đại Đường Tiểu Lang Trung của tác giả Mộc Dật.