Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bạo Vương Liệt Phi

Thể loại: Ngôn tình cổ đại, Vương gia – Vương phi, ngược thân, ngược luyến tàn tâm, HE   Nàng, tuy cơ thể yếu đuối, mong manh nhưng lại thanh khiết, thông minh. Vì thành toàn cho người hữu tình mà thay người đó gả cho một nam nhân, theo truyền thuyết là kẻ bất khả chiến bại, giết người không chớp mắt, tàn bạo vô tình khiến cho người ta vừa mới nghe qua đã sợ mất mật — U Linh Vương. Nàng không hiểu tại sao phải gánh chịu hết tất cả nhục nhã này, từ tiến cung nghiệm thân (xem có còn trinh tiết không) cho đến bị vũ nhục trước mặt mọi người, rồi bị vứt bỏ ở lãnh cung, nhận hết đủ loại hình tra tấn sỉ nhục, mà nàng lại không biết bản thân đã làm sai chuyện gì? Nhưng nàng vẫn kiên cường sống sót, đơn giản là nàng không thể chết được… ‘Vân Yên, ngươi không cần dùng ánh mắt vô tội này nhìn ta, như vậy sẽ chỉ càng làm cho ta thêm ghê tởm, lẽ ra ta nên móc hai mắt của ngươi.’ Hắn dùng tay bóp chặt lấy cằm nàng, khóe môi gợi lên một nụ cười lãnh khốc, tàn nhẫn. ‘Được.’ Nàng không hề tỏ vẻ sợ hãi nhìn chằm chằm hắn, nói: ‘Nhưng hãy cho ta biết lý do, lý do khiến ngươi oán hận ta.’ ‘Bốp.’ Hắn tát nàng một cái, hung hăng tiến về phía trước, lấy tay dùng sức bóp lấy yết hầu của nàng, ánh mắt bắn ra tia nhìn như muốn cắn nuốt người khác ‘Còn muốn tiếp tục giả vờ vô tội trước mặt ta sao?’ “Ta vốn vô tội, cực kỳ vô tội.” Khóe miệng dính máu của nàng lộ ra một nụ cười châm chọc, chậm rãi nhắm mắt lại, thân thể ngã xuống một bên… *** Review ntttrangvt.wordpress.com : Đây là một trong số ít những truyện mà tôi “cảm & phục” nữ chính hơn hẳn nam chính. Đọc truyện này cũng khá lâu rồi, nhưng thật sự, “điểm nhấn hoàn mỹ” trong “Bạo Vương Liệt Phi” vẫn chưa hề nhạt chút nào. Cái tôi muốn nói ở đây chính là nét “cường” của nữ chính. Khác với những truyện nữ cường mà tôi thường đọc, nét cuốn hút ở nữ chính không phải là sự cơ trí hoàn hảo như Mộc Thanh Dao (Thiên Giới Hoàng Hậu), cũng không giống với Thượng Quan Vãn Thanh (Thất Thân Làm Thiếp) ở sự mạnh mẽ. Cái tôi đề cập ở đây chính là chữ “TÌNH”. Chữ “TÌNH” tôi nói ở đây không phải là Tình Yêu, mà là Tình Thân. Tôi đã đọc rất nhiều truyện ngôn tình, nữ chính khi đã sa vào lưới tình, thường thì họ sẽ bênh vực người họ yêu hoặc bảo trì sự hòa bình, không tổn thương cả 2 bên. Nhưng nữ chính đây không như thế, dù yêu nhưng không quên trách nhiệm mình phải gánh vác, dù luyến tiếc nhưng vẫn phải gồng mình cố gắng vì “Tình thân đối với cô là vô giá”. Yêu thì sao khi “hắn là kẻ thù của quốc gia mình”, yêu thì sao khi “hắn là kẻ là giết cha” và yêu thì sao khi “hắn đã gây bao nhiêu tổn thương cho nàng”. Câu chuyện là cả quá trình dài xoay quanh sự thay đổi “hận” của nam chính và “tâm” của nữ chính. Hắn – U Linh Vương, quyền khuynh thiên hạ, cơ trí anh minh, võ học toàn tài nhưng vì một chữ YÊU sinh HẬN . Nàng – Vân Yên – mơ ước trở thành một tướng quân uy phong trên sa trường, nhưng mệnh trớ trêu, nàng cũng không thể thoát được bốn chữ “Sinh – Lão – Bệnh – Tử”. Hai con người tưởng chừng như cách xa nhau, nhưng dây tơ hồng lại quấn quanh họ, chỉ vì nàng chính là người sẽ tháo gỡ gút mắc trong tim nam chính. Có lẽ, tác giả đã xây dựng hình ảnh nữ chính quá hoàn hảo – hình mẫu mà tôi luôn tìm kiếm trong các truyện ngôn tình, nên dường như tôi trở nên thiên vị với nữ chính hơn. Nam chính – dám yêu dám hận, nhưng chàng vì ám ảnh xưa, vô tình làm tổn thương nàng đến tuyệt. Đọc đến 3 / 4, tôi cứ nghĩ mình sẽ tìm đc một cuốn truyện hoàn hảo, nhưng lúc nào cũng vậy, phút cuối là lúc tôi cảm thấy tình tiết đã trở nên “nhàm”. Tối ghét nam chính không phả vì sự lạnh lùng, nhẫn tâm, điều làm tôi bứt rứt ở nam chính khi đã đóng truyện chính là “Rốt cuộc ai mới là người mà nam chính yêu nhất?” die Chắc các bạn sẽ thấy lạ, phải, tôi thiên vị nữ chính nên cảm thấy tiếc thay cho nàng. Tất cả những điều mà nam chính làm, những câu nói thậm chí đến sắc mặt, khiến tôi cảm thấy bất công cho nữ chính bởi hắn vẫn còn quá yêu mối tình đầu. Nàng vì hắn chịu bao nhiêu dày vò tinh thần lẫn thể xác, nàng quan tâm, lo lắng cho hắn, nàng ước muốn có đc “hạnh phúc đơn giản” nhưng tôi tự hỏi đã bao giờ nam chính đã quan tâm những điều nhỏ nhoi ấy, hay hắn chỉ đang kiếm cớ “vì mối tình đầu đau khổ”. Liệu nếu cô gái xưa còn sống, hắn sẽ chọn ai? Mối tình đầu đau khổ nhưng tuyệt đẹp hay mối tình đầy gian nan nhưng thấm đậm lòng người? Tôi không muốn nam chính là người phụ bạc, có người mới liền quên người cũ, nhưng cách hắn “luyến tiếc” khiến tôi thật sự có ý nghĩ “Nữ chính xứng đáng có một tình yêu đẹp và một chàng hoàng tử yêu thương nàng thật sự” chứ không phải chỉ vì nàng là người tháo gỡ “nghiệt duyên xưa”. Cho dù phút cuối tác giả có bù đắp bằng sự chờ đợi của nam chính thì thế nào? Liệu sự chờ đợi đó có thể xóa đi “ĐIỂM TRỪ” trong lòng tôi. Câu trả lời là “CHƯA BAO GIỜ”. Có thể nói đây là nam chính duy nhất trong những bộ truyện VIP mà tôi không dành tình cảm nhiều, thậm chí là “không thích”! ***   Mời các bạn đón đọc Bạo Vương Liệt Phi của tác giả Ngạn Thiến.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Kim Đại Chiến - Cửu Nguyệt Hi
"Tình yêu chính là một cuộc gặp gỡ Thời điểm không quan trọng, cho dù lúc đó bạn thê thảm, trơ trọi đến nhường nào. Thân phận không quan trọng, cho dù lúc đó bạn có tự ti hèn kém đến bao nhiêu. Tính cách không quan trọng, cho dù lúc đó bạn ngang ngược xấu xa đến cỡ nào. Khi Nghê Gia gặp gỡ Việt Trạch, đó chính là lúc tình yêu gõ cửa." Mời các bạn đón đọc Thiên Kim Đại Chiến của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Anh Luôn Ở Bên Em - Cố Tây Tước
AudioBook Anh Luôn Ở Bên Em Thế giới này như một hệ thống hình ảnh không ngừng thay đổi, mà anh đứng ở bên ngoài, không biết mình đang ở đâu, vào ngày nào tháng nào. Anh chỉ biết, có một người đời này anh nhất định phải gặp.   Phó Bắc Thần trong mắt mọi người quả thực rất xứng với cái danh quân tử khiêm tốn, ấm áp như ngọc. Dù là gia thế hay con người đều có thể gọi là hoàn hảo. Chỉ có mình anh biết rằng, linh hồn anh không hề hoàn chỉnh. Những cảnh trong mơ rời rạc mà kéo dài đó làm anh biết rằng, giấc mơ là những ký ức kiếp trước của anh, ký ức anh không muốn quên đi. Trong mơ có cô mà anh đã khắc sâu trong tâm trí, vào tận xương tủy. Cho tới khi Trình Viên Viên xuất hiện, chỉ cần liếc nhìn một cái, trái tim anh đã dậy sóng.   Anh bằng lòng, trong những năm còn sống, đánh cược tính mạng, nhận hết tai họa thay cô. Anh lấy sự dịu dàng dệt nên một tấm lưới vô hình, lẳng lặng phủ lấy cuộc sống của cô.   “Anh chưa từng hôn ai khác.”   “Cũng chưa từng nghĩ đến ai khác.”   “Chỉ có em, là anh muốn ở bên trọn đời.”   Dù là kiếp trước, hay là kiếp này, anh đều muốn luôn luôn ở bên em.   “Trái tim anh có một lỗ hổng, lấy nghìn năm đợi em để lấp đầy.” Mời các bạn đón đọc Anh Luôn Ở Bên Em của tác giả Cố Tây Tước.
Đại Thần Em Nuôi Anh - Thiểm Đạm Ngữ
Ninh Tâm - Một cô bé ngây thơ, thuần khiết với vận may cực tốt. Không biết nên cho rằng cô có chí khí hay là ngoan cố nữa khi một mình cặm cụi luyện một acc game lên đến cấp 75 hoàn toàn chỉ nhờ đào quặng và thu thập khoáng sản. Đại Thần trong truyện cũng không phải hoàn toàn như mô típ thông thường, đúng là anh gian manh, anh nhà giàu, anh chơi game giỏi, anh đa tài... có điều sức khỏe lại không tốt, từ nhỏ đã mắc bệnh tim, chẳng biết lúc nào sẽ rời đi. Kha Dĩ Mặc luôn kìm nén, không để bản thân dính quá sâu đến bất cứ điều gì, để không có khổ đau hay nuối tiếc. Thế nhưng không hiểu sao gặp phải cô ngốc Trữ Tâm, anh lại không tự chủ mà muốn che chở, bảo vệ cô, thậm chí mặc kệ sức khỏe của mình để đòi lại công bằng cho cô. Khởi đầu chỉ là thế giới ảo trong game hài hước với bao sự việc cười té ghế của các nhân vật, từ câu đối thoại ngây ngốc của Ninh Tâm, lời nói đơn giản nhưng đầy thâm ý của Mặc Thương (Tên trong game của Kha Dĩ Mặc) đến những vụ “đánh hội đồng” của đám bạn thân trong bang phái. Dần dần tình yêu ngọt ngào nảy mầm dẫn dắt người đọc cùng Ninh Tâm và Kha Dĩ Mặc bước ra đời thường, viết nên một chuyện tình cổ tích. Họ đã cầm tay nhau đến kết thúc hạnh phúc, nơi chúng ta chúc phúc họ vì tình yêu của một cô bé ngốc nghếch ngoan cố chỉ biết cố gắng hết sức mình để hoàn thành tâm nguyện, vì quyết định đánh cược mạng sống của chàng trai để hi vọng một tương lai tươi sáng hơn, để có thể ở bên cạnh bảo vệ người con gái anh yêu. Mời các bạn đón đọc Đại Thần Em Nuôi Anh của tác giả Thiểm Đạm Ngữ.
Trời Sinh Một Đôi - Đông Thanh Liễu Diệp
Tứ cô nương Chân gia tranh cường háo thắng, ích kỷ ham hư vinh… Hao tổn tâm cơ sắp đặt, thiết kế cùng thế tử Trấn Quốc công rơi xuống nước… Sau đó... Một kẻ tham ăn ngay khi Chân tứ cô nương rơi xuống nước đã xuyên vào... *** Trời Sinh Một Đôi là bộ truyện xuyên không, trọng sinh gia đấu vô cùng hài hước, nam nữ chính trong truyện cứ như bị định mệnh trêu đùa. Nhất là nam chính, những gì hắn làm đều gây ra hậu quả hối hận sau này. Hiện tại truyện đã cập nhật hơn 470 chương và đang được bạn trẻ Việt ủng hộ đón đọc. Đông Thanh Liễu Diệp cây bút online đa tài có thể biến tấu một cốt truyện không mấy mới mẻ trở nên hấp dẫn người đọc. Lời văn phong phú, tự do, nội dung vừa hài hước vừa ngược tâm, tại sao trời cho hắn trọng sinh được rồi, cớ sao còn để nữ tử như nàng xuyên không? Ngày hôm đó sao lại muốn bóp cổ nàng chết quách đi? Cũng vì hắn sợ cái tương lai mà bản thân mình trải qua, sợ bị nàng hãm hại đến mất mạng? Chi tiết đó khá hài hước, dù rằng nó đang ngược đấy. Bạn có thể tìm thêm nhiều truyện cùng thể loại tại truyện xuyên không hài. Chuyện kể về hai nhân vật chính là Thế tử La Thiên Trình và Chân Diệu, với tên gọi thân mật một chút thì La Thiên Trình là Cẩn Minh, còn Chân Diệu là Kiểu Kiểu. Phải nói xuyên suốt bộ truyện trời sinh một đôi là hành trình đau khổ vì cười quá nhiều của độc giả, và nam chính. Nào là Thế tử lạnh lùng, lãnh đạm với mọi người, tạo nên một bức tường vững chắc, từ khi có sự xuất hiện của Chân Diệu hiện đại thì tôn nghiêm của hắn như bị vức hết tất thảy. Nói về Thế tử La Thiên Trình trước tiên, hắn có một quá khứ không tốt đẹp, thật ra là tương lai mới đúng. Vì bị những người xung quanh hãm hại, người thân và ngay cả người vợ Chân Diệu của mình, khiến hắn “dứt áo ra đi” khi còn rất trẻ. Sau đó trời thương cho hắn trọng sinh trở về lúc mười mấy tuổi. Với trí nhớ về kiếp trước hắn bắt đầu lên kế hoạch trả thù, và Chân Diệu cũng không thoát khỏi danh sách của hắn. Nhưng Thế tử La Thiên Trình thông minh, mưu mô nào ngờ một Chân Diệu mới hoàn toàn đã xuất hiện vào thời điểm hắn trọng sinh chứ? Đây được xem là điểm dở khóc dở cười với nam chính mà tác giả tạo ra, Chân Diệu ban đầu vẫn còn là Chân Diệu, nhưng mà lúc hai người họ giao tranh lần đầu tiên rớt xuống nước. Chân Diệu hiện đại đã xuyên không, tá thi hoàn hồn vào thân xác Chân Diệu hiện tại, mặt đối mặt cùng hắn dưới nước. Đời nàng lần đầu được nhìn thấy mỹ nam như thế, lại chẳng ngờ tên mỹ nam mặt đen nàng cư nhiên muốn bóp chết nàng? Ấn tượng đầu tiên của Chân Diệu đối với Thế tử La Thiên Trình chẳng khác nào một tên biến thái, cuồng giết người, nam nhân đẹp như họa có khối trí óc không được bình thường. Nói chung là định mệnh mà, tác giả sắp đặt số phận trớ trêu như vậy cũng vì có ý riêng, sau này vì việc của hôm nay hắn muốn ẵm vợ Chân Diệu về nhà là quá trình đi trên con đường gian nan, khổ tận tâm can. Nữ chính Chân Diệu hiện đại là một con người thông minh, khôn khéo, nàng rất biết cách làm vừa lòng người khác. Cho nên rất nhanh lấy được sủng ái từ mọi người trong nhà, chỉ riêng với La Thiên Trình nàng tránh như tránh tà, thấy hắn từ xa đã muốn chạy mất dép. Ấn tượng ban đầu quá xấu dẫn theo một dàn hệ lụy dở khóc dở cười về sau. Còn La Thiên Trình ấy, rõ ràng là chán ghét nàng đến tận xương tủy chỉ muốn giết chết nàng tránh hậu họa sau này. Vậy mà trái tim từ bao giờ không để ý, không nghe lời đã yêu nàng mất rồi. Bất quá mỗi lần định bắt chuyện thì nàng đã cao bay xa chạy, La Thiên Trình ngày đêm đau khổ, nay phải thêm một dạng kế hoạch bắt người vợ về nhà, dù rằng hai người có hôn ước sẵn rồi. Chân Diệu có trốn cỡ nào cũng không thoát khỏi, nhưng hắn lại muốn mang nàng, mang luôn cả tình yêu của nàng trở về bên cạnh cơ. La Thiên Trình rất khó khăn để học cách lãng mạn, vào một ngày trăng thanh gió mát, hay khung cảnh tựa thiên tiên. Nhủ trong lòng sẽ nói và hành động lãng mạn khiến trái tim thiếu nữ của Chân Diệu ngã gục, nhưng lần nào cũng bị Chân Diệu phá nát toàn diện. Không ưa chính là không thích, mà không thích thì sự xuất hiện ấy rất chướng mắt. Ôi, nhiều lần La Thiên Trình bị nàng chọc đến xanh mặt nhưng vẫn mỉm cười nén xuống. Truyện thiên về sủng và hài, thật ra cũng không ngược nhiều đâu. Nói chung là sau này La Thiên Trình cũng hoàn hảo ẵm được Chân Diệu về nhà, nhưng hành trình trở thành thê nô sẽ cho bạn những phút giây không biết sặc. Vì bộ truyện khá dài, vẫn chưa hoàn thành nên có vẻ hơi thách thức khả năng kiên nhẫn của độc giả. Liệu kết cục của họ có viên mãn hay không? *** “Trời sinh một đôi” là một câu chuyện nữ chính xuyên không, nam chính trọng sinh đầy rắc rối, mà nói một cách khác đây chính là quá trình từ rèn giũa biến một “mặt lạnh nam nhân” thành một “thê nô chính hiệu”. Truyện rất hài, bảo đảm mọi người sẽ cười đến bể bụng vì mấy tình huống dở hơi của cặp nam nữ chính nhí nhố ấy. Chẳng là kiếp trước nam chính – Thế tử La Thiên Trình bị hại cho thê thảm nên khi được trọng sinh lại năm mười mấy tuổi đã chuẩn bị tốt kể hoạch trả thù, kể cả người vợ kiếp trước là nữ chính – Chân Diệu. Chàng dụng tâm sắp đặt âm mưu để trả lại cho tất cả những người kiếp trước hại chàng, chàng cũng không tính tha cho Chân Diệu, con người đã kéo chàng vào đường chết. Nhưng nào ngờ, Chân Diệu đã không còn là Chân Diệu của kiếp trước nữa rồi. Nàng vốn là cô gái hiện đại, lại xuyên không đến đây. Trận giao đấu đầu tiên của hai người là khi họ cùng nhau rơi xuống hồ nước. Chính lúc đó La Thiên Trình đã trọng sinh và Chân Diệu cũng xuyên không tới đúng lúc đó. Khi La Thiên Trình nhìn thấy Chân Diệu chỉ muốn bóp chết nàng cho rồi. Chính vì vậy nên ấn tượng của Chân Diệu với thế tử La chính là tên biến thái, cuồng sát. Đây chính là cục đá cản đường trong con đường theo đuổi vợ gian nan của La Thiên Trình. Về sau không biết bao lần La Thiên Trình phải hối hận xanh ruột vì hành động hôm nay nữa… Nữ chính bằng sự thông minh, khéo léo mà lấy được sủng ái của những người trong nhà, nhưng đối với La Thiên Trình thì nàng né từ xa rồi, nàng tránh như tránh tà vậy. Khổ là hôn ước giữa hai người đã định rồi nên dù có né như thế nào hai người vẫn bị kéo về với nhau. Nói đến La Thiên Trình là cả một câu chuyện dài. Rõ ràng là chán ghét Chân Diệu vậy mà không biết tự bao giờ chàng lại bắt đầu để ý, quan tâm nàng chứ. Mà ấn tượng của Châu Diệu về thế tử La đâu phải tốt đẹp gì, bởi vậy quá trình ôm được mỹ nhân về nhà cũng không phải ngày một ngày hai. Quá trình thay đổi ấn tượng của La Thiên Trình phải gọi là khổ tận cam lai. Bị Chân Diệu làm tức điên cũng chỉ có thể nghẹn xuống mà thôi. Buồn cười nhất là mấy cảnh anh nam chính mãi mới xây dựng được một khung cảnh lãng mạn thì suốt ngày bị nữ chính phá game. Lúc chàng bị thương nặng không đi được nên nàng phải cõng. Chàng vừa đau lòng vừa xúc động đến không nói nên lời. Ai ngờ … “Kiểu Kiểu” (nhũ danh của Chân Diệu) “Ừ” “Sau này chúng ta sẽ sống thật tốt” “Ta vẫn luôn sống tốt mà Cẩn Minh, sau này chàng nên ăn ít một chút đi” (nhũ danh của La thế tử) La thế tử: … Đúng là “Trời sinh một đôi” mà, chả ai hợp với đối phương hơn nữa. Truyện rất hài, sủng nữa chỉ là chưa hoàn nên ai muốn nhảy hố thì cứ nhảy, ai chưa dám thì cứ lưu truyện vào mai mốt chờ hoàn rồi đọc.   Mời các bạn đón đọc Trời Sinh Một Đôi của tác giả Đông Thanh Liễu Diệp.