Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Trà Kinh (Vũ Thế Ngọc)

Lời thưa

Dân tộc Việt Nam là một trong những dân tộc đã biết đến cây trà đầu tiên trong lịch sử loài người. Người Việt Nam đã uống trà từ ngàn năm nay, nhưng có lẽ đây là quyển sách đầu tiên viết về nghệ thuật uống trà của Đông phương bằng Việt ngữ tương đối đầy đủ hơn cả.

Người viết cũng chân thành thưa rằng chúng tôi phần vì cơm áo, phần vì hoạn nạn, phải tá túc ở nơi cô lậu man dã, vừa ở xa trung tâm văn hóa, lại vừa không được gần gũi các vị trí giả. Quyển sách nhỏ này cũng như nhiều quyển sách khác, phần lớn được viết như lối tự tiêu khiển của một gã học trò già sống cô độc giữa trời đất đá cỏ cây. Kính mong chư vị thiện trí thức lượng xét cho rất nhiều khuyết điểm ở đây.

Kính cẩn

San Jose tiết Vũ Thủy mùa Xuân Bính Dần Tìm mua: Trà Kinh TiKi Lazada Shopee

Nhan Như Uyên Mặc Vũ Thế Ngọc

Lời mở đầu

Người Việt ta dường như mở mắt chào đời đã thấy trà, uống trà trọn đời và cho đến chết vẫn còn được tẩm liệm với trà (chưa kể “được” con cháu pha trà cúng trong các dịp Tết, giỗ). Thế nhưng viết về trà thì gần như chưa có ai viết cả. Tìm tài liệu trong sách xưa, tôi tìm từ các trứ tác của nhà học giả lỗi lạc Lê Quí Đôn (người đã từng ghi chú kĩ lưỡng hàng trăm loại lúa gạo trồng ở Việt Nam trong bộ “Bách Khoa” Vân Đài Loại Ngữ) cho đến toàn bộ trứ tác của gia đình danh sĩ họ Ngô (Ngô gia văn phái) trở lên các tác giả thời kỳ

Lý Trần… cũng chỉ thấy ghi vô cùng sơ lược. Cho đến các tác giả cận đại, khi mà trà đã phổ biến và nổi tiếng khắp thế giới với nhiều bộ sách lớn và quan trọng viết về trà, thì tình cảnh cũng không khác. Trong thi văn thì trái lại, trà luôn được nhắc nhở. Tuy nhiên phần lớn vì nhiều tài liệu và giàu óc tưởng tượng, nhiều thần thoại tưởng tượng đã nhiều khi được biến thành giai thoại. Có lẽ độc giả hơn một lần, đâu đó, được đọc về các chuyện “Trà

Tiên”, “Trảm Mã Trà”, “Hầu Trà”… có nhà văn còn cam đoan rằng đã từng được một bạn Tàu nào đó cho uống một thứ trà: “Chỉ cần một chén nhỏ thôi là thức ăn đầy bụng sau một đại tiệc bỗng tiêu tan cả, bụng lại thấy trồn và dường như sẵn sàng ăn hết cả một con heo quay…”. Hoặc “gắp một miếng thịt bỏ vào chén trà, một phút sau thịt tan rã cả ra”…

Ngay cả các vị đã từng đọc nổi Trà Kinh của Lục Vũ cũng nhiều khi không thấy được cái giới hạn của cuốn “thánh kinh” này trong không gian và thời gian của nó (thế kỷ thứ 8). Chính tôi đã được hầu trà cho các vị thúc bá trong gia đình. Được nghe các lão Nho bàn về trà Long Tĩnh, Vũ Di… (các thánh địa của trà), có cụ đã gửi hàng lạng vàng cho các thương khách Tàu, và chờ đợi hàng nhiều tháng để đổi cho được vài lạng trà thượng hảo hạng. Nghệ thuật thưởng thức trà của các cụ, quả thật là cao cường mà hạng tiểu tử như tôi mới là thứ nòng nọc vừa đứt đuôi trong giếng hẹp. Thế nhưng thấy các cụ vẫn quá tôn kính với những đại danh Vũ Di Sơn, Mộng Đình Sơn, Long

Tĩnh… mà không nhất quán với các danh từ riêng về trà như “Tiền Minh,

Hậu Minh, Tiền Vũ, Hậu Vũ…”. Một lần đánh bạo bàn góp, rằng thưa tỷ như trà Vũ Di có mấy chục loại, nào là Thiết La Hán, Phật Thủ, Thủy Tiên (tên trà chứ không phải trà Hoa Thủy Tiên), Thanh Hương, Đại Bạch, Đại

Hồng Bào, Công Phu… Mỗi loại lại có năm bảy hạng. Vậy đúng hơn cần phải nói như thế nào? Suối Hổ Sơn có hai dòng, chảy dài mấy cây số, vậy phải chọn địa điểm nào để múc nước?

Trở lại chuyện trên, tôi muốn nói trà là một nghệ thuật lớn. Khởi từ nơi trồng, địa hình, khi núi gió mưa nắng tuyết nhào nặn thành lộc non lá nõn, cho đến khi pha trà, uống trà, đều là một nghệ thuật. Mà mỗi chặng, mỗi nhịp đều phải đạt được cái chân nghệ thuật thì cái đích cuối cùng: Một ly trà ngon, mới thật là viên mãn. Đâu phải cứ trà Vũ Di là phải ngon.

Vì vậy trong tất cả các sản phẩm của nhân sinh, trà có thể được coi là một nghệ thuật tinh vi nhất. Nó không giống như các sản phẩm “Cam Xã Đoài”,

“Nhãn Hưng Yên”… Trà Vũ Di chẳng hạn, cùng một ngọn núi cùng một vườn trà, người ta có hàng trăm loại trà khác nhau. Cùng một vườn nhé, trà

“Đông pha” bao giờ cũng hơn trà “Tây pha” vì hướng Đông nhận tia nắng mặt trời trước, phản ứng sinh trưởng của cây trà hướng đông khác hẳn cây trà ở phía Tây. Rồi cùng một cây trà thôi nhé, nên nhớ cây trà được hái nhiều lần nhưng quí nhất là loại trà “Tiền Minh”, đó là loại trà vừa hái khi những tia nắng đầu tiên của mùa Xuân vừa làm tan tuyết, làm căng nhựa sống của muôn cây cỏ sau mùa đông dài. Nhưng cùng hái một lần lại còn phải chia làm nhiều loại tùy theo búp trà. Đó là trà trắng (Bạch Trà: toàn lộc non) hay

“trà một lá” (búp trà và một lá non), “hai lá” hoặc “ba lá”… Trà thượng hạng lại phải được hái khi còn sương, khi mặt trời lên, sương tan là phải ngừng ngay. Cách hái cũng đòi hỏi một nghệ thuật, ngày trước các thiếu nữ hái trà phải để móng tay dài (sau này họ dùng một loại lưỡi lam gắn vào hai ngón tay), để móng tay cắt đứt lộc non mà ngón tay, có sức nóng của cơ thể, không được chạm vào, làm như sức ấm của ngón tay có thể làm thay đổi phẩm chất của trà…

Độc giả đừng vội cho những điều tôi vừa viết là chỉ có trong thời xa xưa hoặc theo kiểu “truyền kỳ”. Thật sự tất cả những tiêu chuẩn đó đều đã được

áp dụng từ xưa đến nay (sẽ trình bày chi tiết trong chương đọc về Trà Kinh của Lục Vũ, Đại Quan Trà Luận của Tống Huy Tông…), đã được viết thành

“Văn kiện chính thức” của triều đình Trung Hoa dành cho các loại trà tiến…

Ngày nay, nếu muốn mua các loại trà ngon (giá chừng 100 Mỹ kim một lạng trở lên) thì gói trà bao giờ cũng còn đề ngày giờ và thời gian hái trà. (Nhiều khi còn dài dòng thêm cả tên họ người hái, người sao tẩm, ngày sao tẩm và chuyển hàng). Một câu hỏi khác đặt ra là thực tế có sự khác biệt về các loại trà như thế chăng? Lẽ dĩ nhiên cố nhân và trà nhân hiện tại chỉ thưởng thức trà theo kinh nghiệm và được coi là một nghệ thuật không thể giảng dạy được (tuy nhiên học vẫn được). Trong các chương sau, tôi sẽ có dịp phân tích kỹ hơn về phương diện kỹ thuật, áp dụng thử một số những phương pháp định lượng và định tính hóa học để giải thích một phần những gì từ xưa đến nay chỉ gói trọn trong hai chữ “thưởng trà”. Ở đây, xin nói ngay là cây trà có cá tính rất mạnh. Giáo sư nông học nổi tiếng C. R. Harler của Oxford

University đã cho biết chuyên viên trà của họ có thể nếm trà mà nói ra từng bụi trà trong một vườn trà (xin đọc C. R. Harler, The Culture and Marketing of Tea, Oxford University Press,1964).

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Trà Kinh PDF của tác giả Vũ Thế Ngọc nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

7 Bước đến Thành Công
Bảy Bước Đến Thành Công Bảy Bước đến Thành Công 7 Bước đến Thành Công của Nguyễn Hiến Lê sẽ dẫn dắt bạn tiến tới từng bước một trong bảy bực thang để đến cửa của thành công. Bảy bậc thang đó là: Luyện lòng tự tin và rèn nghị lực, Luyện nhân cách, Đắc nhân tâm, Luyện tập và giữ gìn sức khỏe, Khéo dùng tiếng mẹ đẻ, Luyện trí, Kiếm việc làm và dự để được thăng cấp. Những kiễn thức trong 7 Bước đến Thành Công đều là những điều thực hành ngay được. Và dĩ nhiên sẽ có nhiều ví dụ thực tế để chứng minh cho kết quả của những kiến thức được áp dụng. Tôi biết có bạn sẽ nói: “Bảy bực thang đó có vẻ khó leo quá! Phải có nghị lực này, phải luyện tánh, luyện trí này…” Cũng hơi khó thật. Nếu dễ thì ai chẳng thành công và cuốn này không cần phải viết nữa. Nhưng chúng ta thử nghĩ kỹ xem quá có khó lắm không? 9 thói quen giúp người hướng nội thành công Cảm Xúc Là Kẻ Thù Số Một Của Thành Công Vì Sao Họ Thành Công Sách có ích cho mọi hạng người. Ta đương gặp cánh gió xuôi, ừ, thì sách sẽ là cánh buồm căng thẳng đẩy thuyền ta mau tới bến. Ta đương lung tung trong cánh gió ngược ư, sách sẽ là cây sào chống đỡ thuyền ta cho khỏi thụt lùi, khỏi đâm vào mỏm đá, để tiến lên – mặc dầu chậm chạp – và đợi lúc gió đổi chiều. Vì gió sẽ phải đổi chiều. Ta phải luôn luôn dự bị sẵn sàng để đón gió. Nếu bạn có chút nghị lực thì nó sẽ đánh dấu một khúc quẹo trong đời của bạn và biết đâu chừng, nó chẳng mang lại cho bạn một ngọn gió mới để đưa bạn đến bến mà bạn hằng mong tưởng. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến độc giả gần xa cuốn sách hay của Nguyễn Hiến Lê – 7 Bước Tới Thành Công.
Hiệu Ứng Chim Mồi
Cuốn sách hoàn hảo về Hiệu Ứng Tâm Lý Học Hiệu Ứng Chim Mồi Hiệu Ứng Chim Mồi là bộ sách có các ứng dụng được suy ra từ lý thuyết tâm lý học vững chắc mà nhóm tác giả được học và nghiên cứu trong các chương trình bậc sau đại học. Hiệu Ứng Chim Mồi cấu trúc thành các phần nhỏ với lý thuyết và ứng dụng đan xen. Mỗi hiện tượng hay kỹ thuật bán hàng đều được giải thích bằng lý thuyết, và mỗi lý thuyết đều có các ứng dụng minh họa, nhằm giúp các bạn độc giả có kiến thức vững chắc và linh hoạt. Quyển sách không giúp bạn thành giáo sư, mà nhằm kích thích sự hứng thú của bạn với tâm lý học, một ngành khoa học có quá nhiều ứng dụng vào kinh doanh. Thông thường, khi mua hàng ở một số trang thương mại điện tử, ta thường rất khó phát hiện ô điền mã khuyến mãi trong quá trình mua hàng. Hắn và Thằng Bạn Đời Quảng Cáo Tâm Lý Học Trong Nháy Mắt Theo các nhà tâm lý học trên, con người luôn có xu hướng so sánh bản thân mình với người khác, trong trường hợp này là so sánh giá mình phải trả với các khách hàng khác. Khi thấy ô điền mã giảm giá, khách hàng sẽ nhận ra rằng hiện đang có chính sách giảm giá và hoặc là mình không biết, hoặc là mình không nằm trong nhóm được giảm giá. Nếu phát hiện ra rằng mình không được giảm (hoặc tệ hơn là vừa mới có chương trình giảm giá xong), họ hẳn sẽ chẳng vui! Mà dù chuyện gì có xảy ra, thì ta cũng đã khiến họ đi lệch khỏi điều mà họ vốn đã định làm: đặt hàng! Quyển sách có nội dung chính dễ hiểu, hấp dẫn còn phần kiến thức hàn lâm được đưa vào phần phụ lục để phục vụ các bạn khi có nhu cầu tìm hiểu.
Đời Quảng Cáo
Cuộc đời của Nhà Quảng Cáo vĩ đại Đời Quảng Cáo Đời Quảng Cáo viết về những chiến dịch quảng cáo thực tiễn mà tác giả đã thực hiện cho các thương hiệu nổi tiếng như Palmolive, Pepsodent, Schlitz,… Đây là trải nghiệm thực tế nên không hề hàn lâm. Palmolive khởi đầu chỉ với 700 USD quảng cáo thử nghiệm. Giờ đây nó là một phần của Colgate-Palmolive nổi tiếng toàn cầu. Pepsodent được sinh ra trong những đêm buồn tại một dự án thủy lợi ở Arizona. Giờ nó là một trong những nhãn hàng số một của Unilever. Goodyear đã từng chỉ dám chi 40 nghìn USD cho quảng cáo mỗi năm vì chả ai tin là có người quan tâm đến lốp xe. Marketing Truyền Miệng Marketing Cho Bán Lẻ Marketing Đột Phá Giờ nó là công ty lốp xe ai ai cũng biết. Hopkins khởi đầu chỉ có 100 USD trong tay. Vào cuối đời, ông là một trong những cây đại thụ của ngành quảng cáo. Bạn thực sự không muốn nghe câu chuyện về họ sao? Đời Quảng Cáocũng kể về cuộc đời Hopkins từ lúc cãi lời mẹ, từ bỏ sự nghiệp mục sư mà mẹ ông hằn mong, bị mẹ và cả cộng đồng từ mặt, cho đến lúc trở thành cha đẻ ngành quảng cáo hiện đại. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc cuốn sách Đời Quảng Cáo của Claude C. Hopkins.
Hắn và Thằng Bạn
Những câu chuyện đời thường của Hắn và Thằng Bạn Hắn và Thằng Bạn Hắn Và Thằng Bạn là quyển sách có những câu chuyện ngắn nhưng vui, được viết dựa trên những việc thực sự xảy ra trong cuộc sống của các tác giả, những người trẻ đang bước những bước đầu tiên vào đời. Hắn Và Thằng Bạn không phải là những con người hoàn hảo: Tất cả chỉ là những cô cậu nhóc bình thường với những sai lầm, thiếu sót và những tình huống ứng xử khó đỡ như bất kỳ ai. “Hắn muốn thành tài xế. Ước mơ từ nhỏ của hắn là thành tài xế, và càng lớn nó càng cháy bỏng. Thế là hắn vào đại học để học cách làm tài xế. Sau hơn năm trời học đại cương về tình hình giao thông nói chung, hắn bắt đầu vào chuyên ngành lái xe. Vị thầy giáo dạy môn phanh của hắn là một vận động viên xe đạp về hưu. Trong suốt nửa năm trời, hắn và bạn học há hốc mồm nghe thầy hắn kể về những chiến tích trên đường đua Tour de France không biết phải của thầy hay không. Cả bọn thi kết thúc môn bằng cách học lịch sử ngành đua xe đạp thế giới. Kiếm Sĩ Bắt Ruồi 8 Tố Chất Trí Tuệ Quyết Định Cuộc Đời Người Đàn Ông Tôi Muốn Cuộc Đời Như Tôi Muốn Vị thầy giáo dạy môn cua quẹo của hắn là một người trẻ mới ra trường rất đam mê đua xe F1. Hắn và đồng bọn được phát cho năm đứa một chiếc xe đạp để tập mô phỏng. Cả bọn phải thi lại ba lần, vì đứa nào cũng cua chậm như bà già đi chợ (theo lời của thầy). Môn cuối cùng của ngành lái xe là môn thực hành lái xe. Hắn và bạn học phải đi quan sát những tay tài xế thực sự và viết báo cáo nộp về. Sau nhiều vất vả, hắn xin được quan sát một anh công nhân lái cần cẩu. Bài báo cáo của hắn được đánh giá rất cao, với số điểm 9 (thầy hắn bảo không ai hoàn hảo, nên thầy cho 9 để hắn khỏi tự cao). Thế là hắn cầm bằng lái ra trường. Ngày đầu tiên đi làm, người ta quăng cho hắn một cái xô và vòi xịt nước. Tính đến nay hắn đã rửa xe được 5 năm rồi.