Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nửa Thời Gian Ấm Áp

Trong cuộc sống, luôn có những người không thể thuộc về nhau, nhưng vẫn bị số phận trêu đùa mà gặp gỡ. Yêu mà chẳng thể có được, có chăng họ chỉ là “một nửa ấm áp” của nhau. Một nửa ấm áp – tác phẩm mới của Đồng Hoa được định trước là một tác phẩm bi thương khiến người đọc “dằn vặt” theo từng trang sách. Tuy độc giả Việt không phải là chưa nghe nói đến độ “đau tim” khi đọc truyện của “nhiên tình thiên hậu” Đồng Hoa nhưng với cách viết trầm ổn, xây dựng nội dung kịch tính và logic, các tác phẩm của nữ sĩ tài năng này vẫn luôn thu hút hàng triệu người đọc. Nhiều tác phẩm của cô đã được chuyển thể thành những bộ phim ăn khách, trong đó có thể kể đến Bộ bộ kinh tâm, Bí mật bị thời gian vùi lấp, Vân Trung Ca… Sang đến Một nửa ấm áp, Đồng Hoa đã lựa chọn bối cảnh hiện đại để kể lại câu chuyện mới của mình. Đó là chuyện tình đầy đau khổ xen lẫn ngọt ngào của cô gái Nhan Hiểu Thần. Thời thanh xuân của cô sinh viên họ Nhan trôi qua trong giảng đường đại học và những cửa hàng, quán bar làm thêm. Bởi bố mất sớm khi cô vừa lên đại học và mẹ thì chìm trong nợ nần cờ bạc nên Hiểu Thần luôn phải tự thân vận động, vừa để nuôi sống bản thân, đóng học phí và cũng vừa để chu cấp cho những trận đỏ đen của mẹ cô. Vất vả như vậy nhưng cô gái mạnh mẽ ấy vẫn từng bước từng bước vượt qua. Có lẽ sẽ câu chuyện sẽ chẳng có gì khác biệt, nếu như cô không gặp và yêu anh bạn cùng lớp – Thẩm Hầu. Dù có mạnh mẽ đến đâu, tự lập đến nhường nào thì Hiểu Thần vẫn chỉ là một cô sinh viên tuổi đôi mươi chưa một lần biết đến mùi vị của tình yêu, vậy nên cô cũng bị thu hút bởi chàng trai họ Thẩm khôi ngô mà bất cần. Anh là công tử chính hiệu, một chàng trai ngỗ nghịch và cá tính. Trái tim của Nhan Hiểu Thần giống như một ngôi nhà trống huếch hoác và lạnh lẽo cô đơn còn Thẩm Hầu chính lại chính là ngọn lửa ấm áp đủ sưởi ấm tất cả xung quanh. Cô khao khát sự ấm áp của anh còn anh lại hứng thú với sự cần mẫn và ngây thơ của cô. Mối tình của hai con người trẻ tuổi này được Đồng Hoa khắc hoạ có lãng mạn nhưng cũng rất thực tế. Họ bắt đầu bằng vị ngọt của một tình yêu không toan tính nhưng lại dễ bị tác động bởi quá nhiều thực tế. Họ quá khác nhau nên dễ bị hấp dẫn bởi nhau. Khi trái tim còn trẻ và ngọn lửa thanh xuân như bất tận, người ta dễ dàng bất chấp tất cả để mà yêu. Nhưng việc yêu thì dễ, còn việc ở bên nhau liệu có giản đơn? Nhất là khi giữa hai người có quá nhiều khoảng cách? Mối tình của Hiểu Thần và Thẩm Hầu dễ khiến những ai đã yêu nhớ lại mối tình đầu của mình, nhớ lại những rung động đầu đời, khi trái tim lần đầu lạc nhịp bởi đôi lời ngọt ngào. Có lẽ bởi sự đồng cảm này mà cuốn sách dễ dàng chạm đến cảm xúc của người đọc, đặc biệt là những cô gái đã từng một lần yêu thương. “Người ta thường nói trong tình yêu, người yêu nhiều hơn sẽ thua cuộc”, và thật đáng tiếc khi trong mối tình này, Nhan Thần không phải là người thắng cuộc. Cô hi sinh quá nhiều cho tình yêu của mình, bao gồm cả cơ hội để đi Mỹ du học, cả tấm bằng đại học và hơn hết là cả trái tim và cơ thể mình. Nhưng những gì Hiểu Thần nhận lại chỉ là tổn thương nối tiếp thương tổn. Trong tình yêu có lẽ vĩnh viễn sẽ không có sự công bằng. Người đàn ông thứ hai bước vào cuộc đời của Hiểu Thần là Trình Trí Viễn. Ban đầu họ quen nhau ở quán bar khi cô làm thêm ở đó và anh cũng là người đã âm thầm chứng kiến mọi khổ đau mà cô phải chịu khi yêu Thẩm Hầu. Trình Trí Viễn có địa vị, học thức và sự chín chắn của một người đàn ông trưởng thành. Anh cũng yêu Hiểu Thầm bằng một tình yêu lặng lẽ mà sâu sắc. Anh không chỉ cho cô một bờ vai để dựa vào sau mỗi khó nhọc từ cuộc sống mà còn là tình nguyện là cây lớn chắn gió che mưa cản mọi giông tố cuộc đời cho cô. Anh sẵn sàng cho cô một gia đình, một sự bình yên mà cô luôn khao khát. Trình Trí Viễn có lẽ là điển hình cho hình tượng người đàn ông mà mọi phụ nữ đều ao ước. Thật sự, có trái tim yếu mềm nào lại không xao động bởi một người đàn ông trưởng thành, chín chắn và yêu thương mình hết mực bằng một tình yêu không cần sự hồi đáp? Đồng Hoa đã thật hiểu tâm lý độc giả của mình khi tạo ra một Trình Trí Viễn hoàn mĩ và dành tặng người đàn ông tuyệt vời này cho Nhan Thần tội nghiệp. Nếu như hai người họ thực sự thuộc về nhau thì quả là một kết thúc trong mơ cho những ai đã từng yêu và bị tình yêu làm tổn thương. Nhưng đáng tiếc, nữ tác giả nổi tiếng với những chuyện tình buồn luôn cố gắng đem đến cho bạn đọc của mình những chuyện tình thật nhất và đời nhất. Trình Trí Viễn là một giấc mơ đẹp nhưng anh cũng chỉ là một con người. Mà con người thì không tránh khỏi sai lầm, lại càng không thể thoát khỏi sự sắp đặt của số phận. Trong quá khứ, anh đã từng một lần sai lầm để rồi hiện tại anh đã phải gánh chịu kết quả từ sai lầm ấy. Sai lầm của anh là khởi đầu cho những bất hạnh của cô. Thế nên hiện tại của anh tất yếu không thể có được cô. Vậy liệu sẽ có tương lai nào dành cho anh và cô? Vừa được xuất bản trong tháng 8 này, Một nửa ấm áp là câu chuyện mới nhất mà Đồng Hoa gửi đến bạn đọc Việt Nam. Chuyện tình trong cuốn sách chắc hẳn sẽ không dễ dàng cho mỗi nhân vật trong đó nhưng như vậy cũng giống như cuộc sống của mỗi chúng ta, nào phải ai yêu hết lòng rồi cũng có được tình yêu mà mình muốn? *** Dạo này tôi có đọc liền một lúc hai truyện mới của Đồng Hoa, đó là Nửa thời gian ấm áp và Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển. Tôi có để link ẩn để các bạn nếu muốn tìm đọc có thể tìm thấy ngay, đỡ phải lên google kiếm cho nhọc công. Nhưng bài viết này chỉ là vài ba dòng ngắn ngủi của tôi về hai cuốn truyện này, tại lâu rồi không viết gì về ngôn tình nên coi như đây là một phát súng trở lại vậy. Không biết mọi người đọc hai cuốn này rồi có thấy hơi thất vọng như tôi không, hoạ chăng là do tôi kì vọng quá nhiều ở Đồng Hoa, nên khi thấy nó không được như mong muốn lại thấy buồn buồn. Đúng là hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn, làm gì cũng nên giữ thái độ vừa phải mà thôi. Để mà nói thì tôi thích Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển hơn hẳn Nửa thời gian ấm áp. Lúc tôi đọc Nửa thời gian ấm áp, bị cái kết làm cho khó chịu, chứ không phải không cam tâm. Cảm giác như Đồng Hoa ép buộc nữ chính phải hành xử như vậy, chứ không phải từ trong tâm can cô. Mọi tình cảm và cách hành xử của nữ chính khiến tôi không sao thông cảm cho nổi, quá cứng nhắc và bảo thủ, cuối cùng cũng là làm khổ mình, khổ người, chứ chẳng thay đổi được cái gì. Tình yêu trong câu chuyện khiên cưỡng, mệt mỏi và nhuốm đầy màu ai oán. Tôi cũng biết, đó là ý của Đồng Hoa khi tạo dựng những mối quan hệ phức tạp, buông không được mà giữ cũng chẳng xong, nhưng tôi không cảm nhận được “tình cảm” trong câu chuyện, cứ cảm giác như Đồng Hoa đang ép mình phải viết làm sao cho thật đau khổ, thật rắc rối, nhưng lại quên đi việc đem lại sự tự nhiên cho những cảm xúc ấy. Khi đọc, tôi không thấy vui, cũng chẳng thấy buồn, đọc xong gần như quên đến quá nửa số tình tiết, nói chung không có ấn tượng sâu đậm gì. Nửa thời gian ấm áp, đúng như tên truyện, chỉ nửa vời, cái gì cũng không trọn vẹn: cảm xúc không trọn vẹn, đến cốt truyện cũng cảm giác như thiếu đi cái gì đó. Bạn có thể tìm thấy gần như tất cả mọi tình tiết bi thương trong câu chuyện này: người thân gặp tai nạn, gia đình nợ nần, ân oán tình thù giữa hai gia đình, đâm xe bỏ chạy, sảy thai, rồi yêu và hận cùng một lúc, nhưng bạn không thể tìm thấy một điều gì trọn vẹn trong hàng nghìn tình tiết ấy. Tôi đọc mà cũng phải công nhận rằng Đồng Hoa đang cố quá sức để khiến nó đau thương, nhưng rồi lại chẳng được gì, không cảm xúc, không một sự đồng cảm. Vì sao tôi không thấy đau thương? Vì với tôi, nữ chính không thuyết phục, tình yêu của cô không thuyết phục, do cô dùng dằng, bảo thủ, cầm lên không được nhưng cũng chẳng muốn buông tay. Thứ tình yêu nảy sinh giữa hận thù, nếu suy nghĩ thoáng ra, thì cũng không đến nỗi phải khốn khổ như vậy, nhưng từ đầu đến cuối, đều là do nữ chính tự mình chuốc lấy, ai nói không nghe, chỉ nhất định khăng khăng giữ lấy niềm tin của mình. Mọi thứ đều làm quá lên. Tất cả những tình tiết dẫn đến hận thù trong tâm can của nữ chính đều vô cùng ngẫu nhiên, không phải do cưỡng cầu mà có, nhưng nữ chính không lúc nào chịu tha thứ cho bản thân và những người xung quanh, lúc nào cũng khiến cho mọi việc còn khó khăn hơn nữa. Quả thật, nếu bây giờ bảo tôi che tên tác giả mà đọc quyển này, chắc không thể đọc hết nổi. Nhưng vì nghĩ đó là của Đồng Hoa, nên vẫn còn có chút hi vọng cố đọc cho bằng hết, nhưng cuối cùng vẫn chẳng ra sao. Không biết các bạn có nghĩ giống tôi không, nhưng có vẻ như sự bi kịch hoá của Đồng Hoa cho các tác phẩm của mình chỉ thực sự hợp khi đó là các câu chuyện huyền huyễn hay cổ trang, vào cái thời đại mà con người vẫn còn vướng bận bởi quá nhiều những phép tắc, lễ nghi. Trước đây tôi đọc Bí mật bị thời gian vùi lấp, đã thấy mấy sự kiện liên quan đến các nhân vật có vài phần khiên cưỡng, nhưng vẫn cho qua vì nó không làm đứt mạch cảm xúc của tôi, nhưng đến Nửa thời gian ấm áp thì quả thật quá sức chịu đựng. Nếu để mà nói về các tác phẩm hiện đại của Đồng Hoa thì chắc chỉ có Thời niên thiếu không thể quay trở lại là hợp lý và giàu cảm xúc nhất, nhưng cũng phải nói bối cảnh của câu chuyện đó cũng từ những năm 80 của thế kỉ trước, nên sự bi thương cũng dễ liên hệ hơn rất nhiều. Tôi thậm chí còn không muốn chấm điểm cho quyển Nửa thời gian ấm áp này, thôi thì nếu như bạn nào thích thì vẫn có thể đọc, cách hành văn của Đồng Hoa vẫn chau chuốt như thế, nhưng đừng kì vọng quá nhiều như tôi nhé! Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển cũng là một cuốn truyện hiện đại, nhưng lại pha trộn yếu tố huyền ảo kì thú, về truyền thuyết người cá và những tranh đoạt lợi ích đằng sau bức tranh vốn tưởng vô cùng yên bình nơi hòn đảo nhỏ. Tôi khá thích quyển này, dù không thể nói là mê đắm. Cái tôi thích trước hết là cái tên, dù rất đơn giản, nhưng lại vẽ ra cả một vùng trời vùng biển bao la bát ngát, tạo cho tâm hồn người đọc những hình dung thú vị về hai nhân vật chính và tâm thế của họ trước đất trời. Tôi rất thích nửa đầu của câu chuyện, vì sự nhẹ nhàng đáng yêu của hai nhân vật, về ngôi nhà xinh xắn trên hòn đảo đấy nắng và gió ấy, về những cảm xúc và trải nghiệm đơn thuần mà hai người dành cho nhau, ở bên nhau. Với Đồng Hoa, rất ít khi tôi cảm nhận được sự bình yên như thế, có lẽ vì cứ nhắc tới Đồng Hoa là nhắc tới bi thương biêc biếc dào dạt, vậy nên khi mới bất đầu đọc cuốn này tôi rất thích, có cảm tưởng như thấy một phần khác của Đồng Hoa, một phần rất dịu dàng, rất yên ấm. Cái giỏi của Đồng Hoa là sự liên kết giữa các câu chuyện dân gian, các tình tiết lịch sử một cách hết sức tài tình. Câu chuyện tình yêu giữa người cá và con người thì không ai còn lạ gì, nhưng để biến nó thành một phiên bản khác, ngọt ngào và đa chiều hơn, thì lại còn cần đến sự chau chuốt và trí tưởng tượng phong phú của tác giả. Vậy nên tôi rất ưng ý phần đầu của Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển; vì đọc mà cứ như không đọc, bởi lẽ toàn bộ khung cảnh của ngôi nhà ấy, hòn đảo ấy và nụ cười của hai nhân vật chính cứ hiện lên như một bức tranh, hết sức yên bình và xinh đẹp. Nhưng, lại có chữ nhưng rồi. Càng đọc tiếp, khi câu chuyện dần được hé lộ những mảng tối, tôi lại không còn cảm thấy thoải mái như trước nữa. Ai đọc blog tôi lâu rồi thì đều biết tôi không hề kén chọn, chỉ cần là truyện hay thì bao nhiêu u ám tôi đều đón nhận, vậy nên trước nay có bao nhiêu cuốn đau buồn của Đồng Hoa, tôi vẫn đều hết sức ca ngợi, thậm chí đọc đi đọc lại không biết chán, chỉ để nhắc nhở bản thân rằng đã từng có câu chuyện khiến tôi buồn và khóc nhiều đến thế. Tuy nhiên, với Đây khoảng sao trời, kia khoảng biển, mọi thứ chệch khỏi quỹ đạo mà tôi mong muốn, có lẽ do đang tận hưởng sự dịu nhẹ, đơn thuần đến ngây ngốc rồi đột nhiên phải đối mặt với những toan tính kinh khủng đến khó chịu của các nhân vật nên tôi mới bị hụt hẫng như vậy. Thực ra toàn bộ câu chuyện vốn dĩ đã là một bí mật, chỉ có điều tôi không đón nhận những bí mật ấy thoải mái như tôi tưởng tượng. Lúc viết những dòng review ngắn này, tôi không biết có nên nói ra cốt truyện hay không, nhưng vì tính chất li kì của tác phẩm, tôi quyết định sẽ giữ lại nó trong sâu thẳm đáy lòng, chờ đợi đến khi các bạn đọc hết rồi chúng ta cùng bàn luận vậy! Chỉ có thể nói, câu chuyện tình rất đẹp, rất nên thơ và đáng để người đời ngưỡng mộ. Cái tôi thích ở nữ chính là dám yêu, dám đánh đổi vì tình yêu ấy, rất dũng cảm, dù biết con đường có gian nan và khốn khổ ra sao. Còn nam chính thì vô cùng hoàn hảo nên không còn gì để chê, lúc đọc cảm thấy ước gì cũng nhặt được anh ngoài bờ biển xong đem về nuôi luôn cho vui cửa vui nhà. Theo tôi, đây là một cuốn truyện mà các bạn có thể đọc bất cứ lúc nào, không cần chuẩn bị tâm lí, vì cái kết là một happy ending rất trọn vẹn. Lúc tôi viết từ trọn vẹn ra cũng thấy có vài phần không đúng, nhưng nhìn theo tổng thể thì tình cảm của hai người được đền đáp và họ được ở bên nhau, cùng đi tới chân trời góc bể, như vậy không phải là trọn vẹn thì còn cái gì mới là trọn vẹn nữa đây? Vậy nên tôi vẫn cho rằng cái kết như thế là rất hợp tình hợp lý, khiến tôi thấy vui thay cho hai người bọn họ. Đây quả thật không phải một tác phẩm rất nổi bật trong những câu chuyện vô cùng xuất sắc của Đồng Hoa, nhưng lại là một tác phẩm vô cùng lạ lùng, kì thú. Đọc để có thể thấy bản thân chúng ta vốn là những sinh vật tò mò và hay đòi hỏi như thế nào ha? Nếu các bạn đang tìm một cuốn gì đó mới lạ nhưng không quá kì quái thì đây là sự lựa chọn không tồi chút nào đâu! Trên đây là mấy lời viết ngắn ngủi về hai cuốn ngôn tình gần đây nhất mà tôi đọc. Dạo này tôi cũng không đọc nhiều ngôn tình lắm nên cũng không biết phải so sánh hay đưa ra cho các bạn ý kiến gì nhất định, thực xin lỗi. Chắc hẳn mọi người cũng thấy dạo này phong cách của tôi có đổi khác, thực ra thì đúng mà cũng sai. Tôi không còn viết những bài review dài và thấm đưỡm cảm xúc nữa bởi vì không có cuốn nào khiên tôi đạt đến mức độ đấy, hoặc có chăng là do tôi đã lớn, ít bị tình cảm chi phối hơn. Nhưng nếu mọi người không thích kiểu review ngắn và đơn thuần thế này thì có thể bảo, tôi sẽ cố gắng tìm cách khác để truyền đạt đến mọi người. À, với cả cho hỏi nhỏ tí, mọi người thích tôi xưng hô là “mình” hay là “tôi” hơn? Kiểu lúc viết review hai cuốn này vì muốn về với phong cách cũ nên chọn xưng hô “tôi”, mà đọc xong thấy kì quá! Thôi để mai tính vậy. Chúc mọi người một tuần mới vui vẻ và hiệu quả nhé!! Mời các bạn đón đọc Nửa Thời Gian Ấm Áp của tác giả Đồng Hoa.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ảnh Đế Rất Thích Phát Đường
[ Chuyên mục tác giả tóm tắt, mỗi ngày thêm mười ngàn từ, cho tới khi kết thúc ] Fan: Chỉ sau một lần phát đường mà lại khiến anh ấy thích như vậy thì làm sao bây giờ? Đáp: Xuống dưới tầng, làm phiền gọi tới 120 cho tôi! *** " Rõ ràng như vậy à? " Cố Cảnh Ngự nhìn điện thoại chằm chằm một lúc lâu, quay đầu hỏi người đại diện của mình, anh cảm thấy biểu hiện của mình như vậy rất tốt mà. Nhìn ánh mắt người đại diện như muốn đánh chết mình, anh liền nhún vai: " Thôi được, tôi sẽ cẩn thận hơn. " Ngày hôm sau. Người đại diện xông vào phòng, tay tự vò vò mái tóc mình, xong chỉ vào màn hình điện thoại, đề tài đang đứng top đầu trên weibo, tay run lên: " Đây là con mẹ nó cẩn thận của cậu đấy à? " ** Kinh ngạc!! Cố ảnh đế ôm lấy Ôn Nhan trước chốn đông người. Tình yêu của họ như cây được hấp thụ ánh sáng ** Cố đại ảnh đế mặt không đổi sắc, chân dài gác lên bàn, đáp: " Đương nhiên. " — Ông đây còn chưa hôn lưỡi đâu, anh con mẹ nó còn muốn thế nào? [ Trích lời fan ] 1/ Nếu họ mà chết, chắc chắn là vì ăn thức ăn cho cẩu nhiều quá. 2/ Trên đời này có một loại bệnh không thể cứu được, tôi khẳng định, chính là bị sâu răng. [ Ảnh đế không đáng sợ, chỉ sợ ai bị sâu răng hơn ai ] *** (Thể loại: Hiện đại, showbiz, 3S, HE) Ps: truyện 2S, NGỌT cực kì NGỌT luôn. Đôi lúc đọc rất thích cứ muốn cười hoài thôi. Nhưng đôi lúc lại vì ngọt quá lại thấy hơi chán (vì miêu tả quá nhiều + lặp lại). Truyện này có cái lạ là có tả thêm cảm nhận của từng fan (cũng không nhiều người và tả nhiều lắm đâu) trong từng hoàn cảnh khác nhau  Kiểu tả để cho mọi người biết fan hâm mộ rồi gato với tình cảm nam-nữ chính và độ thê nô của đến vô cùng của nam chính ấy mà =))) Mời các bạn đón đọc Ảnh Đế Rất Thích Phát Đường của tác giả Bán Hạ Lương Lương.
Trọng Sinh Chi Trứ Ma
Văn án Kiếp trước vì ngươi mà nhập ma. Đời này lại vì ngươi mà mê muội. Trọng Đạo Nam từng là tu chân giả ưu tú nhất, thế mà lại nhập ma vì một “tảng đá”, đồ sát thiên hạ, ngược dòng nhân quả. Trọng Đạo Nam sống lại, tìm kiếm tảng đá ngốc trước lúc nó xuất hiện, nâng niu nó trong lòng bàn tay, sau đó… bắt đầu nuôi nấng… Biết sao bây giờ, kiếp này tìm được Tiểu Thạch Đầu quá sớm, nó vẫn chưa biến hình người nên chỉ có thể từ từ nuôi thôi. Đây là câu chuyện yêu đương giữa một nam thần và tảng đá ngốc nhà y. —o0o— Tiểu Thạch Đầu là một tảng đá thành tinh, nó rất tự ti vì vẻ ngoài xấu xí. Đá hoa cương thì đủ loại hoa văn, góc cạnh rõ ràng, nước mắt còn có thể mài thành trang sức. Hoa yêu thì kiều diễm mềm mại hơn nó, chim chóc càng thêm nhẹ nhàng, tự do hơn nó. Ngoại trừ cứng rắn thì nó không có bất kỳ ưu điểm nào khác. Nhưng mà, nó có một “bạn đời tương lai” đẹp nhất, dịu dàng nhất trên đời. Bạn đời sẽ an ủi nó, làm bằng hữu, còn dạy dỗ nó. Y sẽ nhặt từng viên đá nhỏ rơi đầy đất do nó khóc ra. Y sẽ nhẹ nhàng vuốt ve nó. Y nói cho nó biết, chờ sau này hóa được hình người, nó sẽ là tạo vật xinh đẹp nhất thế gian. Nhưng Tiểu Thạch Đầu không tin, bởi vì trong lòng nó, người xinh đẹp nhất chính là bạn đời tương lai của nó. Bạn đời còn kể cho nó một chuyện xưa. Trong câu chuyện đó cũng có một tảng đá thành tinh, tảng đá kia yêu một người lẽ ra không nên gặp gỡ… Tiểu Thạch Đầu, “…Tảng đá thành tinh kia chết thảm quá, vậy ái nhân của nó cũng chết luôn hả?” Trọng Đạo Nam cười dịu dàng, “Không, cuối cùng bọn họ vẫn ở bên nhau, không ai có thể chia cắt.” …Không ai có thể chia cắt chúng ta. *** “Trọng sinh chi trứ ma” lấy bối cạnh tu chân và có tình tiết kiếm hiệp, tuy nhiên chi tiết được thể hiện không nhiều. Vậy nên nếu như các anh chị em muốn đọc một truyện kiếm hiệp thuần chất thì không nên đọc “Trọng sinh chi trứ ma”. Dù như vậy, truyện này theo Blog đánh giá vẫn là một truyện rất hay, có kết cấu truyện lạ, hình tượng nhân vật cũng rất dễ thương. Trước nói về Trọng Đạo Nam. Người này kiếp trước là cường giả tu chân giới. Khi hắn gặp Thạch Đầu là lúc Thạch Đầu đã hóa thành người. Bản tính Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng lại không ngăn được lòng quan tâm đối với kẻ ngốc nghếch kia. Sau cùng rơi xuống kết cục người người đuổi giết, bọn họ vẫn nắm chặt tay nhau đồng cam cộng khổ. Tình cảm này kể cả khi Thạch Đầu chết cũng không buông xuống. Trọng Đạo Nam nhập ma, hắn chém giết khắp Tu chân giới – những kẻ đã gây nên cái chết của Thạch Đầu, rồi tại thời khắc tu thành chính quả, phút giây đó hắn đã do dự, chỉ vì không thể bỏ được hình bóng trong lòng. Tình cảm của Trọng Đạo Nam khiến Blog rất cảm động, dẫn đến chuyện được trọng sinh cũng xem như là bù đắp cho đôi tình nhân số khổ này. Lại nói về Thạch Đầu, Thạch Đầu vốn là một hòn đá thành tinh. Hắn đứng trên núi đã rất nhiều năm mà chẳng được tiếp xúc với ai nên quả thật rất ngốc nghếch. Khi Trọng Đạo Nam gặp lại hắn ở kiếp này, chính là lúc hắn bị người ta chở về đẽo gọt. Thạch Đầu vì sợ mà không cẩn thận dọa người ta chạy hết. Cũng may lúc đó có Trọng Đạo Nam, đưa Thạch Đầu về nếu không chẳng biết hắn phải chịu bao nhiêu khổ ải nữa. Giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam là một đoạn tình cảm giữa ỷ lại và cam nguyên bị ỷ lại. Kiếp trước tuy Trọng Đạo Nam lạnh lùng, nhưng về tình cảm, hắn có hơi thiên hướng về phía Thạch Đầu. Điều đó không phải hắn không mạnh mẽ, mà ngược lại là đằng khác. Cả đời Trọng Đạo Nam tranh đấu đã nhiều, đến khi tìm được một ngọn lửa ấm áp hắn sẽ không ngừng hướng đến. Kiếp này, hắn vẫn muốn dựa vào Thạch Đầu, nhưng lại cố gắng khiến Thạch Đầu càng dựa dẫm vào hắn nhiều hơn, khiến bảo bối kia không cần lo nghĩ chuyện gì, đó là ước mong lớn nhất của hắn. Bật  mí thêm là trong truyện còn có một tâm ma theo Trọng Đạo Nam trọng sinh nhiều, ban đầu “hắn” tưởng như là người độc ác, nhưng lại có lúc làm người ta dở khóc dở cười. Hóa ra, hắn còn là một tâm ma “xử nam”, có lần âm mưu “ăn” Thạch Đầu không thành mà gây ra chuyện xấu hổ. Lúc đó nhìn “hắn” đen mặt, không hiểu sao Blog cảm thấy buồn cười vô cùng, tin là cũng sẽ khiến mọi người thấy hứng thú khi khai thác hình tượng này. Tóm lại, chuyện giữa Thạch Đầu và Trọng Đạo Nam trong kiếp trước đã dẫn phát rất nhiều bi kịch. Còn kiếp này, bọn họ thời gian để từ từ tháo gỡ tất cả, không mắc vào những sai lầm quá khứ, còn từ đó mà khám phá ra rất nhiều bí mật không thể biết được trong quá khứ. Truyện có nội dung thú vị, tác giả hành văn lại trôi chảy, nội dung rất logic và cảm động, có thể là càng thích hợp với các chị em hơn, vậy nên nếu chị em có hứng thú với thể loại này thì có thể tìm đọc nhé.   Mời các bạn đón đọc Trọng Sinh Chi Trứ Ma của tác giả Thân Đồ Thử Phi.
Dù Sao Cũng Phải Ở Bên Nhau
Bạn có tin vào điều kỳ diệu của duyên phận trong cuộc đời mỗi người? Vưu Khả Ý có đọc một câu nói trong sách: “Trên thế giới có nhiều thành phố và thị trấn như vậy, trong thành phố và thị trấn có nhiều quán rượu như vậy, cô ấy lại đi vào quán rượu của tôi.” Còn với cô, trên thế giới có nhiều người như vậy, trong nhiều người có nhiều đàn ông như vậy, cô lại chỉ yêu một người là anh. Vưu Khả Ý là cô sinh viên xuất sắc của trường nghệ thuật, có một gia đình mà bạn bè từ ngưỡng mộ đến ghen tị: bố là giảng viên đại học, mẹ là chuyên viên dạy múa. Cuộc đời cô có lẽ sẽ đi đúng con đường mà mẹ cô đã vạch sẵn nếu như không gặp anh. Nghiêm Khinh không phải là chàng trai trong mơ của các cô gái, anh không có gia đình, không có nghề nghiệp, không có tương lai, cái anh có chỉ là hai bàn tay trắng. Anh cũng không phải là chàng hoàng tử mang vỏ bọc của một tên lưu manh để cứu vớt cô. Thế giới của anh bẩn thỉu lại hổn loạn, đó không phải là thế giới mà cô nên bước vào. Những tưởng quan hệ giữa họ chỉ là những người xa lạ, nhiều nhất cũng chỉ đi lướt qua nhau một lần trong đời. Nhưng duyên phận lại để anh và cô gặp nhau hết lần này đến lần khác. Sáu năm trước, khoảnh khắc mà anh nhìn thấy cô nhảy múa trên sân khấu, anh đã quên mất mình là một tên lưu manh đang bị truy đuổi mà say mê ngắm nhìn cô giống như con thiên nga trắng đang nhảy vũ điệu của mình. Vào lúc mà cô không biết, anh đã tự khắc cô vào lòng. Sáu năm sau, duyên phận một lần nữa để anh gặp lại cô. Sau đó là những lần tình cờ gặp gỡ, cô luôn xuất hiện trong thế giới của anh với dáng vẻ yếu ớt, xinh đẹp, khiến anh muốn ngăn lại những đen tối dơ bẩn của mình khi đứng trước cô, anh sợ cô sẽ sợ anh, sợ việc anh làm, lời anh nói. ---------------- Vưu Khả Ý yêu Nghiêm Khinh, cho dù cô biết rõ anh không phải là người tốt, cho dù anh hết lần này đến lần khác đẩy cô ra xa, kéo dài khoảng cách giữa hai người. Cô yêu anh từ lúc nào, có lẽ bản thân cô cũng không biết. Là khi anh từ ngược chiều ánh sáng đến giúp cô trong đêm mưa, khi anh đưa ô cho cô rồi dầm mưa mà về, hay khi anh xuất hiện vào khoảnh khắc lần thứ mười cô lặng lẽ chờ đèn điều khiển bằng giọng nói sáng lên… Kể cả khi anh nói: “Vưu Khả Ý, tôi chỉ có hai bàn tay trắng, sống mò mẫm lăn lộn ở tầng thấp nhất xã hội này, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng có khả năng ngay cả mạng sống cũng không còn. Người như vậy, đáng giá để cô lưu lại sao?” Đáng hay không, chính bản thân cô mới biết, một chữ đáng có lẽ vẫn còn chưa đủ. Anh yêu cô nhưng lại không dám đến gần cô, cô sạch sẽ tốt đẹp như vậy, không nhiễm một chút bụi trần, còn anh, anh chỉ có thể sống ở nơi bẩn thỉu, tối tăm không dám lộ ra ngoài ánh sáng. Anh là một tên lưu manh, không biết được tương lai của mình, lúc nào cũng như đánh cược với số phận cho nên tình yêu đối với anh cũng trở thành một thứ xa xỉ, anh sợ một ngày nào đó Vưu Khả Ý sẽ hối hận, anh sợ khi có được rồi lại mất đi sẽ càng khó chịu hơn. Anh muốn chặt đứt rung động của mình dành cho cô, để cô tự do tỏa sáng dưới ánh mặt trời của mình, còn cô lại luôn muốn phá vỡ phòng tuyến của anh, đi vào trong lòng anh. Biết rõ không thể yêu nhưng vẫn cứ như con thiêu thân lao đầu vào lửa. “Bởi vì biển người mênh mông, tất cả mọi người đều lướt qua, mà trong lúc bạn vô tình dừng bước, lại chỉ gặp một người khiến cho bạn không muốn bỏ lỡ như vậy.” ---------------- Đọc truyện này mình thật sự rất ngưỡng mộ nữ chính, cô trẻ trung, xinh đẹp, có học vấn, gia thế tốt nhưng lại dám bỏ tất cả những điều đó để đi theo một tên côn đồ mà ngay cả một hôn lễ hoàn chỉnh cũng không thể cho mình. Chưa bao giờ mình thấy cô mệt mỏi hay hối hận vì đã đi theo anh. Sau này ngay cả khi cô không biết rõ Nghiêm Khinh sống chết thế nào vẫn chấp nhận chờ anh năm năm, một người con gái có bao lần năm năm để phí hoài? Tình yêu có lẽ cũng chỉ là sự tin tưởng nhau vô điều kiện như thế, chẳng cần ai đó phải hứa hẹn dài lâu, chỉ cần “Cô ấy đang chờ tôi” “Anh ấy sẽ quay về.” -------------- Review by Cỏ tần - fb/ReviewNgonTinh0105 Đây là lần đầu tiên tôi viết review. Và truyện được tôithử nghiệm đầu tiên chính là “Dù sao cũng phải ở bên nhau”. Tôi biết Dung Quang– một tác giả nổi tiếng trên trang văn học mạng Tấn Giang, qua truyện “Cùng anh đi đến tận cùng thế giới” và “Miệng độc thành đôi”. Nếu nói đến một ChúcThanh Thần can đảm, mạnh mẽ hay một Tần Chân đáng yêu, không chịu thua kém thìVưu Khả Ý khác một trời. Nếu nói đến một TiếtĐịnh cương trực, thẳng thắn hay một Trình Lục Dương độc mồm độc miệng thìNghiêm Khuynh lại khác mọt vực. *** Văn án Anh là tênkhốn kiếp trong mắt người đời, những lại là anh hùng trong lòng cô. Anh tệ nhất, tặng cô tình yêu tốt nhất. Người đàn ôngcủa cô là một kẻ không việc làm, không hề có tương lai, hai bàn tay trắng. Rất nhiềungười hỏi cô coi trọng anh ở điểm nào, cô chỉ có thể nói: Đầu tiên,tình hình cụ thể mời nhìn mặt của anh. Thứ hai, lúccô còn nhỏ muốn cứu vớt thế giới, sau khi nguyện vọng thất bại, miễn cưỡng đổithành cứu vớt thanh niên sa ngã. *** Trích đoạn ① Nghiêm Khuynh dụi tắt khói, nghiêng đầu tới bình tĩnh nhìn cô: “Vưu Khả Ý, tôi kể xong chuyện xưa của mình, hiện tại cô nên hiểu tôi là người như thế nào chứ? Tôi có hai bàn tay trắng, sống mò mẫm lăn lộn ở tầng thấp nhất xã hội này, bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu còn khả năng ngay cả mạng sống cũng không còn. Người như vậy, đáng giá để cô lưu lại sao?” ② Vưu Khả Ý. Cô sẽ không biết, thật ra thì từ sáu năm trước anh đã gặp cô. Ở thời điểm cô không hề hay biết, anh liền tự tiện khắc cô ở trong lòng. ③ “Nếu như anh không có dao thì anh không thể bảo vệ em; nếu như anh có dao thì anh không thể ôm em.” *** Mới đầu đọc văn ántôi liền mò vào review xem thử và thấy họ cũng có xa cách, bị cha mẹ phản đối,cũng sợ phải khóc bù lu bù loa. Nhưng cuối cùng tôi vẫn đọc thử. Vưu Khả Ý là một côgái trong sáng, xinh đẹp, sạch sẽ, trong mắt Nghiêm Khuynh cô như một thiênthần giáng trần không thể chạm đến bởi vì anh là một tên lưu manh. Một tên lưumanh chỉ biết chém chém giết giết, không việc làm, không học vấn mà rất đẹptrai, lạnh lùng mang cho người ta cảm giác khó gần nhưng không hư hỏng, chơibời. Định mệnh đã sắp đặtcho họ gặp nhau. Vưu Khả Ý sau khi đi ra từ trung tâm huấn luyện thì mưa rơikhông ngớt rất khó đón xe nhưng bất ngờ thấy dưới đèn đường đầu phố có bóng mộtchiếc taxi màu xanh dương nên đã chạy tới, đó là lần đầu tiên Vưu Khả Ý gặpNghiêm Khuynh. Lúc đó Nghiêm Khuynhđang đợi người muốn chém đàn em mình để xử nhưng tình cờ gặp cô, nên chở cô vềđến khu chung cư của mình. Sắp đi lên cầu thang Vưu Khả Ý bị một người đàn ôngsay rượu quấy rối, Nghiêm Khuynh không chần chừ mà xuống taxi giải cứu cô. Khi một người mìnhkhông quen biết bỗng dung có một sự kiện nào đó khiến mình đặc biệt chú ý thìđi đâu cũng tình cờ gặp được người đó. Vưu Khả Ý chưa kịpcám ơn Nghiêm Khuynh thì ngày hôm sau lại gặp anh tụ họp với đám đàn em, vẫn làbóng lưng đó, vẫn nét lạnh lùng không đổi đó khiến Vưu Khả Ý lập tức nhớ tới.Cô vì sợ sệt đụng phải những người côn đồ như vậy nên lập tức ăn thật nhanh rồiđi tìm Lục Đồng, anh nối gót theo cô trả lại chiếc điện thoại bị mất trong xeanh. Vưu Khả Ý cảm kích cám ơn rồi đưa tiền cho anh. Mà anh cầm lấy bỏlại vào túi cô chỉ nói: “Kẻ xấu xung quanh đây rất nhiều, hộ gia đình quá ít,buổi tối muộn cũng đừng đi ra ngoài lang thang nữa.” Rồi xoay người đi. Điều này đã khiếnVưu Khả Ý vô thức tò mò về anh, vô thức muốn bước vào một thể giới đầy nguyhiểm của anh. Tôi khá thích nam nữchính vì trong sự kiên cường họ có sự yếu đuối, sợ hãi, mờ mịt, tình yêu của họrất đẹp, tin tưởng người mình yêu, hết lòng vì người mình yêu cho dù song gióra sao vẫn không thể chia cắt. Tình cảm của cácnhân vật phụ như Lục Đồng cùng với một người đàn ông vì hôn nhân chính trịkhông tình yêu lại gặp gỡ nhau, yêu nhau thật lòng và người đàn ông đó đối xửvới cô ấy rất tốt. Hay chị gái Vưu Lộcủa Vưu Khả Ý lúc đầu vì mẹ mà đi theo con đường nhảy múa nhưng sau đó vì lítưởng, vì cuộc sống, vì tương lai của bản thân đã cố gắng thoát khỏi sự quản lícủa mẹ mình mà học một ngành khác, tìm một người chồng giản dị ngày ngày bậnbịu, lo lắng chắt chiu tiền nong. Nhưng đổi lại người chồng đó rất yêu thươngVưu Lộ nên cô ấy cũng không hối tiếc gì. Trong truyện các bạnsẽ bắt gặp một người mẹ chuyện quản chế nghiêm ngặt, cổ hủ, vân vân nhưng cũngđừng nản chí vì dù sao đến cuối bà cũng không thể ngăn anh chị chính đến vớinhau, nếu bạn bắt gặp một tên đàn em không phép không tắc của Nghiêm Khuynhcũng sẽ khiến bạn phải cười nghiệt ngã mặc dù ban đầu sẽ không thích cậu ta tẹonào. Và cuối cùng nếu bạngặp được tình tiết ngọt ngào, cười vui vẻ thì hãy mừng nhiều vô, bởi hết khúcđó sẽ khiến bạn khóc mà không cầm được nước mắt đấy. Đối với tôi thì đã ghim cái truyện này rồi vì lần đầu có một truyện mà làm tôi thấy phải đọc, nhất định phải đọc dù nó có đau lòng bao nhiêu. Tôi cố gắng đọc hết không bỏ sót chương nào vì tôi cảm nhận được từ đầu đến cuối họ vẫn trao cho nhau tình yêu, trao cho nhau lòng tín nhiệm chân thành. Mời các bạn đón đọc Dù Sao Cũng Phải Ở Bên Nhau của tác giả Dung Quang.
Khương Tiên Sinh Hôm Nay Cũng Muốn Công Khai
Mạnh Thử Hàn, năm nay 27 tuổi, là nữ diễn viên ra nghề nhiều năm nhưng vẫn chưa tỏa sáng, còn từng bị bạn trai cũ hãm hại rước lấy nhiều antifan. Thanh danh trên mạng không tốt, sự nghiệp cũng không thuận lợi phát triển, có thể nói con đường làm diễn viên của Mạnh Thử Hàn không hề bằng phẳng.   Người ta thường nói, muốn thành công trong giới giải trí, ngoài yếu tố thực lực và vận khí nếu có thêm chút bối cảnh quen biết thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Điều này không sai nhưng nó lại không đúng đối với Mạnh Thử Hàn. Trên mạng mắng Mạnh Thử Hàn là bạch liên hoa, là người phụ nữ ác độc thích chia rẽ người khác, là minh tinh bị kim chủ bao dưỡng... Nhưng không ai trong số họ biết rằng, cô là nhị tiểu thư của gia tộc Mạnh thị, cha là chủ tịch của tập đoàn giải trí Vạn Thịnh nổi tiếng.   Mạnh Thử Hàn tuy có bối cảnh hùng hậu nhưng lại lòng tự trọng rất cao, cô muốn thành công bằng thực lực của bản thân, phần vì không muốn nhờ vả gia đình, phần vì có chút khúc mắc với cha mẹ nên Mạnh Thử Hàn tiến vào giới giải trí chỉ với hai bàn tay trắng.    Năm năm trong nghề, Mạnh Thử Hàn đã nỗ lực rất nhiều, đã cố gắng biết bao nhiêu, nhưng cho dù có nỗ lực đến đâu cũng không bằng vài tin đồn ác ý, những lời vu khống hãm hại... Để rồi bao năm qua đi, thứ cô nhận lại chỉ là sự hiểu lầm của người khác, là thanh danh kiêu ngạo khó nghe.   Mạnh Thử Hàn không thể không thừa nhận con đường làm diễn viên của mình chẳng hề thành công, hình như trong 5 năm kia cô làm gì cũng không đúng, có chăng việc duy nhất cô làm đúng là nghe lời giới thiệu của cha mẹ đi gặp mặt Khương Kiền, để giờ đây mới có được người chồng tốt như anh ấy.   Khương Kiền, giới tính nam, năm nay 30 tuổi, là người đứng đầu và sáng lập ra công ty Tinh Quang nổi tiếng trong giới giải trí. Khương Kiền đẹp trai, tài giỏi, thành thục lại giàu có, nên cho dù anh không phải là diễn viên, ca sĩ thì vẫn có rất nhiều fan hâm mộ yêu thích, đặc biệt là fan bà xã nhiều không kể xiết, thậm chí còn được cư dân mạng bình chọn là “Người đàn ông muốn gả nhất năm”.   Mà Khương Kiền, “Người đàn ông muốn gả nhất năm” của nhiều chị em phụ nữ lại có một vấn đề sầu não mà lâu nay vẫn chưa được giải quyết, đó chính là khi nào thân phận ông xã Mạnh Thử Hàn của anh mới được công khai, chừng nào anh mới có được thân phận chính thức đây ???   Cô vợ nhà anh rất hay rảnh rỗi suy nghĩ ra đủ chuyện, nào là cô chỉ là minh tinh tuyến ba lại bị nhiều người ghét, không nên công khai mối quan hệ vợ chồng để tránh ảnh hưởng đến anh, rồi thì cô vẫn muốn tiếp tục nỗ lực, không cam tâm từ bỏ vì mộng tưởng của bản thân...   Thế là vì “mười vạn” lý do mà Mạnh Thử Hàn đề ra, Khương Kiền cũng chỉ có thể hậm hực chấp nhận thân phận người chồng bí mật mà thôi.   Nhưng người thông minh như Khương Kiền không lý nào lại bị động chờ đợi, vậy nên…   Khương Kiền hào phóng tiết lộ bí mật với bạn thân nhà mình, người hay lỡ miệng với cánh báo chí, phóng viên.   Khương Kiền bị phóng viên truy hỏi về việc ẩn hôn, anh chỉ có thể “không kiên nhẫn” và “vô cùng tức giận” vì chuyện riêng tư bị làm phiền, sau đó cũng chỉ có thể “bất đắc dĩ” mà thừa nhận.   Khương Kiền vui vẻ tiếp nhận phỏng vấn của đài truyền hình, rồi như “vô tình” mà nhắc đến Mạnh Thử Hàn.   Và sau đây là trích đoạn “vô tình” ấy:   “MC: Xin hỏi tiêu chuẩn chọn vợ của Khương tiên sinh là gì?   Khương Kiền: Người bị toàn mạng bôi đen... Khương tiên sinh tạm dừng một chút, đêm qua bị Khương phu nhân lải nhải cả đêm đừng nói bậy khiến đầu hơi đau.   Fans bà xã im ắng, nín thở ngưng thần nhìn chằm chằm phát sóng trực tiếp.   Khương Kiền: ...Là không được   MC trẻ tuổi dường như thở phào nhẹ nhõm một hơi, hỏi tiếp: Nghe đồn tiên sinh ẩn hôn, đối với chuyện này tiên sinh có muốn nói gì không?   Khương tiên sinh lạnh mặt liếc màn ảnh, không chút do dự: Không có lời nào để nói, Mạnh Thử Hàn bảo tôi đừng nói chuyện lung tung.   Mọi người: ???”   Vì để thân phận của mình được công bố, Khương tiên sinh quả thật đã cố gắng rất nhiều. Thế rồi cuối cùng nỗ lực cũng được đền đáp, Khương phu nhân đã chịu công khai rồi, chúc mừng Khương tiên sinh được thỏa lòng mong ước ^^.   “Khương tiên sinh hôm nay cũng muốn công khai” là một bộ truyện khá dễ thương, đáng yêu và ngọt ngào. Truyện tuy lấy đề tài từ showbiz nhưng cũng không khai thác sâu vào giới chuyên môn mà chỉ đề cập thoáng qua. Đây là một bộ truyện không dài nên không có quá nhiều biến cố xảy ra, truyện chủ yếu tập trung vào tuyến tình cảm của nam, nữ chính và thêm chút ngược tra nam, tra nữ mà thôi.   Khương Kiền tuy mặt ngoài hay lạnh nhạt, khó gần nhưng thật ra rất lại rất ngây thơ trong tình cảm, còn thích khẩu thị tâm phi, rõ ràng trong lòng quan tâm Mạnh Thử Hàn mà bên ngoài thì cứ làm như không có gì.    Nam chính người ta thì biết lấy lòng nữ chính, biết nói ngọt, biết tặng quà để nữ chính vui lòng, còn Khương tiên sinh nhà này thì chỉ có thẩm mỹ của một thẳng nam, nào là tặng vợ mình son môi hồng cánh sen, rồi thì lại balo cầu vồng, vợ mình mệt mỏi cũng lo lắng sốt vó nhưng mở miệng quan tâm lại là câu nói huyền thoại “uống nhiều nước ấm vào”.   Khương tiên sinh ngốc vậy đấy nên cách thể hiện tình cảm cũng ngốc nghếch vô cùng. Là những khi dùng nick phụ của mình chửi nhau đến đau cả tay với antifan của Mạnh Thử Hàn, là lúc nào cũng vui vẻ đeo chiếc đồng hồ cầu vồng đầy màu sắc do chính tay vợ tặng, là những khoảnh khắc hờn dỗi khi cô vợ nhà mình mãi không chịu công khai mối quan hệ... Và còn rất nhiều những hành động khác tuy khá ngốc nghếch nhưng lại vô cùng dễ thương của Khương Kiền ^^.   Nữ chính Mạnh Thử Hàn là một con người mạnh mẽ và có lòng kiên trì khá cao. Rõ ràng được sinh ra trong gia đình giàu có và bối cảnh hùng hậu, nhưng cô vẫn quyết tâm vươn lên bằng thực lực của mình, dù phải trải qua 5 năm gian khổ cũng chưa từng có ý định bỏ cuộc. So với hình tượng nam chính được khắc họa một cách rõ ràng, hình tượng nữ chính của Mạnh Thử Hàn tuy không sâu sắc bằng nhưng cũng đủ để lại dấu ấn trong lòng người đọc.   Tóm lại, nếu các bạn đang tìm một bộ truyện showbiz ngọt sủng, có số chương không quá dài nhưng nội dung vẫn ok thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn. __________   “ ”: Trích dẫn trong truyện Review by #Tuyết Tần - fb/ReviewNgonTinh0105   Mời các bạn đón đọc Khương Tiên Sinh Hôm Nay Cũng Muốn Công Khai của tác giả Nhất Chỉ Đại Sa Ngư.