Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bỏ Trốn Của Tổng Tài Bá Đạo

Hán Việt: Xuyên thành bá tổng tiểu trốn thê Tác giả: Đằng La Vi Chi Editor: Sel Nguồn: wikidich Thể loại: Nguyên sang, ngôn tình, hiện đại, HE, tình cảm, xuyên sách, hào môn thế gia, nữ phụVăn án: Vừa ngủ dậy, Nặc Nặc phát hiện mình đã xuyên vào trong quyển sách "Vị Hôn Thê 17 Tuổi Bỏ Trốn Của Bá Đạo Tổng Tài". Nam chính nhìn cô bằng đôi mắt trống rỗng, âm trầm mà bóp chặt cổ của cô, ngữ khí hưng phấn: "Cô không phải Tống Nặc Nặc. Cô rất đẹp. Nhân lúc tôi còn chưa yêu cô, thì cô nên đi chết đi!" Nặc Nặc bị giết. Thời gian của cuốn sách đảo ngược lại, trở về thời điểm người trong nhà muốn đưa Nặc Nặc cho nam chính. Lại tới một lần nữa, Nặc Nặc nơm nớp lo sợ, sợ muốn chết. Cô nhớ lại lí do mà nam chính giết mình, liều mạng nhớ kỹ ba điều: Phải xấu một chút. Nỗ lực diễn vai Tống Nặc Nặc. Không được để nam chính yêu mình. [ma quỷ có bệnh tổng tài x yêu mạng của mình hơn tất cả tiểu khả ái] "Cừu...Cừu thiếu...tôi sắp thi đại học. Bài...bài tập còn chưa làm xong!" Hắn cởi nút áo, cười nhạo: "Em làm việc của em, tôi làm chuyện của tôi." "..." cái đồ xấu xa, cô mới 17 tuổi thôi đấy! *Gỡ mìn: - Nữ chính so với nguyên thân xinh đẹp hơn. - Nam chính một lòng chỉ muốn ngủ với Nặc Nặc, cô lại một lòng chỉ muốn giữ mạng sống! - Nam chính cầm thú, nữ chính ngoan ngoãn. *** Sampahn Review Thể loại : Ngôn tình, Xuyên sách, Tổng tài bá đạo phúc hắc - cô gái nhỏ mềm mại ngoan ngoãn, 30 vs 17??!, Cường hào thủ đoạt, sủng. __________ Xin chào tất cả các bạn!! Whoop! Lại là mình đêy Hnay lại là một bộ xuyên sách nữa, bộ này chủ yếu để giải toả căng thẳng não sau khi đọc bộ |Nguyệt Minh Thiên Lý | Hố này rất ngọt!! Vô cùng ngọt ngào Nữ chính mềm mềm như kẹo bông Vô cùng đáng iêu, chăm chỉ học hành, muốn chửi người nhưng cũng hong biết dùng từ ntn. Quá đáng yêu!! Nam chính phúc hắc vô cùng, có xu hướng biếи ŧɦái vặn vẹo trầm trọng.  Ổng còn chuốc thuốc chỉ để gặm người nữ chính. ___________ Ok! Vào nội dung nhé! Truyện này xoay quanh cô gái nhỏ Nặc Nặc ở hiện thực vừa thi xong vào một trường đại học danh tiếng. Do sự cố bất ngờ mà chết đi, xuyên vào một cuốn sách. Cô xuyên vào thân thể Tống Nặc Nặc, chị gái cùng cha khác mẹ của nữ chính Tống Liên. Hôm đầu tiên xuyên vào là một đêm trời mưa. Do gia đình gặp khó khăn nên Tống Nặc Nặc bị cha bán cho tên quân chủ ác độ Cừu Lệ làm vị hôn thê của hắn. Đêm ấy, thiếu niên Hàng Duệ thích cô nên dẫn cô bỏ trốn, kết quả bị Cừu Lệ bắt lại.  Theo nguyên tác thì hắn sẽ vứt Tống Nặc Nặc về Tống gia và hành hạ Hàng Duệ. Nhưng Cừu Lệ lúc này lại nâng cằm cô, hắn nói đại loại thế này :  - Cô gái! Em quá đẹp, em hãy chết đi trước khi tôi yêu em! Sau đó, hắn thẳng tay bóp chết cô. Sau khi Nặc Nặc bị bóp chết, lại xuyên lần nữa vào Tống Nặc Nặc. Nhưng lần này, thời điểm sớm hơn. Cô vẫn chưa gặp Cừu Lệ. Cô làm mọi cách khiến mình xấu đi, kịp thời cứu vớt tương lai thiếu niên Hàng Duệ. Ai lại biết tên Cừu Lệ chết tiệt kia lại si mê cô chết đi sống lại, không thèm ngó ngàng đến nữ chính chứ??! Ta thiên a! Đây là quyển sách bất lương nhất trên đời!!! *** Nửa đêm, tia chớp cắt ngang bầu trời, mưa còn chưa tạnh, xung quanh giống như toả ra hương vị của sự thê lương. Lúc ý thức của Nặc Nặc thanh tỉnh một chút, cả người đã hung hăng ngã xuống đất. Tiếng nói của thiếu niên bên người hơi khàn, vội vàng chạy tới đỡ cô: "Nặc Nặc, cậu không sao chứ?" Đau, đau quá! Dưới sự giúp đỡ của thiếu niên, Nặc Nặc chật vật đứng dậy, đầu gối không biết bị cái gì cắt qua, cô đau đến nỗi nước mắt lưng tròng, suýt chút nữa khóc thành tiếng. Thiếu niên nôn nóng, thấp giọng nói: "Nặc Nặc, đừng gây ra tiếng động, chúng ta đi thêm một lát nữa được không? Không cần sợ, tôi nhất định sẽ cứu cậu ra ngoài!" Trong màn đêm thiếu nữ đau đến nỗi toát mồ hôi lạnh, tóc dính vào trên má. Nhưng ánh mắt lại sáng ngời, sắc môi kiều điêm, dáng người thướt tha. Cô mới 17 tuổi, nhưng đã trổ mã vô cùng xinh đẹp, ba phần vũ mị, bảy phần thanh thuần. Vừa mới té ngã gây ra động tĩnh lớn như vậy, không chạy chắc chắn là không thoát được. Nhưng cô thật sự quá đau, cô đứng ngồi không yên, bắt đầu nhỏ giọng nức nở thành tiếng. Giây tiếp theo, tiếng chó săn liên tiếp kêu lên, ở trong bóng đêm càng thêm hung ác. Đèn của biệt thự lần lượt được bật lên. Thân thể thiếu niên cứng đờ, run rẩy nói: "Anh, anh ta phát hiện rồi!" Sau đó kéo Nặc Nặc muốn chạy. Nặc Nặc:"..." Ai? Ai phát hiện? Tình huống bây giờ là như thế nào? Cô rõ ràng vẫn đang ngủ ở trong phòng. Trước khi đi ngủ bạn cùng phòng còn đọc cho các cô một cuốn tiểu thuyết vô cùng máu chó, khiến cho mọi người cười lăn lộn, kết quả vừa mở mắt ra cô lại thấy mình đứng ở trong đêm tối lại còn bị người lảo đảo kéo đi. Nặc Nặc không muốn chạy, cô đâu có quen biết cậu ta. Bây giờ cô chỉ cảm thấy đầu gối rất đau, giống như sắp vỡ vụn. Cô tránh thoát khỏi tay của thiếu niên, cậu ta ngẩn ngơ, quay đầu nhìn cô: "Sao vậy?" Nước mắt Nặc Nặc cứ thế rơi xuống, đại khái cũng biết được thiếu niên này không có khiếu quan sát, EQ rất thấp. Nhưng cô còn chưa kịp nói chuyện, mấy con chó săn đã lao tới vây quanh hai người. Lúc này đau đớn trên đầu gối Nặc Nặc cũng không rảnh mà quan tâm, cô rất sợ chó. Từ lúc nhỏ bị cắn một lần, nỗi sợ này liền khắc sâu vào trong xương cốt. Cô nghĩ lại bản thân lúc này đang bị thương chắc chắn là chạy không thoát liền cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Thiếu niên cũng là người rất dũng cảm, rõ ràng cậu ta đang sợ hãi nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, đứng ra chắn ở trước người Nặc Nặc. Ba con chó săn toàn thân đều là màu đen, ở trong đêm tốc độ cực nhanh. Đến gần cô mới phát hiêj cả ba con đều là Becgie Đức. Nặc Nặc sợ đến oà khóc, khuôn mặt nhỏ treo đầy nước mắt, gắt gao túm lấy góc áo của thiếu niên. Becgie cao lớn uy mãnh, giống như chó nghiệp vụ. Nói không chừng bọn họ sẽ bị ba con chó này gặm đến một miếng xương cũng không còn. Nhưng Nặc Nặc lại cảm thấy hoàn cảnh quỷ dị này rất quen thuộc. Trước khi đi ngủ, bạn cùng phòng đã thần thần bí bí nói: "Hôm nay mình sẽ đoic cho mọi người nghe một câu chuyện tổng tài vô cùng máu cún, tên là [vị hôn thê 17 tuổi bỏ trốn của bá đạo tổng tài]. Khúc đầu chính là cảnh vị hôn thê bỏ trốn cùng người khác trong đêm, chó săn của bá tổng vô cùng soái khí mà lao tới, suýt chút nữa đã cắn thiếu niên dẫn vị hôn thê bỏ trốn kia thành tàn tật..." Cả người Nặc Nặc run rẩy. Becgie đen uy phong lẫm liệt không một chút lưu tình đã cắn chân thiếu niên bị thương. Một trong ba con ghé vào chân Nặc Nặc ngửi ngửi, sau đó giống như không quan tâm mà nhào tới cắn thiếu niên trước mặt cô. Thiếu niên gắt gao cắn răng, liều mạng đấm đá với bọn chúng. Nhưng những con chó kia không hề sợ hãi, mà là chúng nó không hề sợ cậu. Cậu thật sự sẽ có khả năng bị tàn phế. Cả người Nặc Nặc run đến lợi hại, nhìn vết máu trên chân thiếu niên, cô cắn răng ôm lấy một con chó, mở miệng ra mới biết giọng nói của mình mềm mụp đến kì cục: "Không được cắn!" Becgie thế mà lại buông lỏng, quay đầu hung tợn hướng Nặc Nặc "gâu" một tiếng giống như đang uy hiếp. Chân cô đều đã mềm nhũn, nhưng cô phát hiện chúng sẽ không cắn mình, liền làm theo cách vừa rồi để lôi hai con còn lại ra. Làm xong hết thảy, thiếu nữ giống như mất hết sức lực ngồi phịch xuống đất. Ngay sau đó, một đám người mặc đồ đen chạy ra. Ở giữa có người cầm ô, giày da của người đàn ông xuất hiện trước mắt cô. Bước đi của hắn ưu nhã, rũ mắt nhìn cô, thanh âm thập phần lười biếng: "Chơi vui không? Hửm?" Cô nâng mắt, nhưng trong mắt đã ướt sũng nước, không thấy rõ gương mặt của hắn. Người đàn ông cả một thân lãnh lệ, trên đỉnh đầu của hắn che một cái ô đen. Nặc Nặc run rẩy hỏi: "Cừu Lệ?" Hắn không trả lời mà chỉ thấp giọng cười nhạo một tiếng, giống như hoài nghi chuyện cô dám gọi thẳng tên của hắn. Trong lòng Nặc Nặc lạnh ngắt, cô thật sự đã xuyên vào trong sách. Cho nên tình huống bây giờ là...trong đêm mưa cô hẹn cùng người khác chạy trốn, kết quả bị Cừu Lệ bắt được. Mà thiếu niên kia vừa rồi gọi cô là Nặc Nặc, có lẽ tên đầy đủ là Tống Nặc Nặc. Sở dĩ bạn cùng phòng cười nhạo là vì cô gái tên Tống Nặc Nặc này giống tên với Nặc Nặc là cô. Nhưng Nặc Nặc biết. Tống Nặc Nặc này không phải nữ chính, mà em gái Tống Liên của cô. Đây chính là một cuốn tiểu thuyết bá đạo tổng tài kinh điển. Chuyện xưa bắt đầu, Tống Nặc Nặc bị người nhà đưa cho Cừu Lệ, mà cô lại cầu xin thiếu niên cùng lớp cứu cô ra khỏi biển khổ, thiếu niên vốn đã thích cô, cho nên không do dự mà đồng ý. Ai ngờ thiếu niên bị thương nặng, Cừu Lệ không chút để ý nói "chạy rồi cũng đừng trở về!" Vì vậy Tống Nặc Nặc bị đưa về Tống gia. Tống gia kề bên bờ vực phá sản, cả nhà hoang mang rối loạn, chỉ kém quỳ xuống dập đầu, cuối cùng lại đem Tống Liên dâng lên. Trong sách Tống Liên chính là nữ chính ghét cái ác như kẻ thù, tuy rằng quan hệ với Tống Nặc Nặc không tốt, nhưng cô lại vô cùng căm ghét loại đàn ông bá đạo vô tình như vậy, kết quả cô gái nhỏ này cũng...chạy trốn.... Hai chị em cùng tuổi, năm nay đều 17, còn đang học lớp 12. Nhưng nữ chính thì vẫn mãi là nữ chính, Tống Liên tuy rằng chạy không thoát nhưng nam chính vẫn cảm thấy cô vô cùng đáng yêu. Vì thế trải qua một phen tương ái tương sát*, hai người ở bên nhau. Còn Tống Nặc Nặc trở thành trò cười, thiếu niên bị thương quá nặng, ban đầu là một học bá nhưng trải qua chuyện này cả nửa đời còn lại coi như bị huỷ hoại. Người nhà của cậu cưỡng bách, một hai nói Tống Nặc Nặc phải chăm sóc cậu. Tống Nặc Nặc chỉ là đứa con ngoài giá thú, từ bé đến lớn đều bị người của Tống gia ghét bỏ. Lúc đầu cô còn kiên cường, thật sự cùng thiếu niên ở bên nhau, còn chăm sóc cậu. Nhưng thời gian lâu dần, cô gái nhỏ cũng không chịu được sinh hoạt khắc khổ như vậy, hai người đều không thi đại học, bằng cấp không cao, cuộc sống liền vô cùng nghèo túng thê thảm. Tống Nặc Nặc lại nhìn thấy em gái của mình được gả vào hào môn, Cừu Lệ khiến cô sợ hãi hoá ra lại tuấn mĩ giỏi giang như vậy. Trong lòng Tống Nặc Nặc khó có thể bình tĩnh được, cô vứt bỏ thiếu niên kia để quay về tìm Cừu Lệ, kết quả bị ngược vô cùng thảm, bi kịch kết thúc. Câu chuyện về tiểu hôn thê chạy trốn, có lẽ là kể về Tống Liên. Nhưng vị hôn thê bỏ trốn giờ phút này lại là Nặc Nặc. Cô nhớ lại cốt truyện một lần, thật sự muốn khóc. Xuyên thành con gái của tiểu tam thì thôi đi, đã chạy trốn còn bị tóm được để rồi rơi vào bi kịch. Mà mấu chốt là hiện tại cô mới 17 tuổi, nếu muốn thoát khỏi cốt truyện cô phải trải qua một kì thi đại học. Bản thân Nặc Nặc vốn dĩ đã 18 tuổi đang học đại học năm nhất, khổ sở lắm mới trải qua kì thi kinh khủng kia, giờ vừa xuyên qua lại bắt đầu phải đối mặt với nó. Nhưng việc hệ trọng lúc này là cứu người, cô xuyên qua thành Tống Nặc Nặc, cho nên nhất định không thể để bản thân trở thành yêu nghiệt cho mọi người chỉ trích được. Mời các bạn mượn đọc sách Xuyên Thành Vị Hôn Thê Bỏ Trốn Của Tổng Tài Bá Đạo của tác giả Đằng La Vi Chi.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Thiên Sơn Mộ Tuyết - Phỉ Ngã Tư Tồn
Thiên sơn mộ tuyết của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn nói về một cô gái bất hạnh tên là Đổng Tuyết; Cô là một cô gái mồ côi cả cha lẫn mẹ, sống cùng cậu mợ của mình. Cuộc sống “ở nhờ” đó đối với cô giống như địa ngục, hàng ngày nhìn đứa con của cậu mợ được bao bọc trong tình yêu thương của cha mẹ, cô không khỏi cảm thấy chạnh lòng.   Tuổi ấu thơ vốn chẳng có niềm vui, nhưng may mắn thay, những năm tháng cấp ba, cô đã yêu được một chàng trai tốt. Người ấy là Tiêu Sơn học cùng cô, hai người đã có quãng thời gian bên nhau thật đẹp, nhưng chỉ vì một sự hiểu lầm mà họ chia tay. Cô lên thành phố học đại học, nhưng số phận lại đưa đẩy cô vào tay một người đàn ông mà cô luôn coi là tên quỷ dữ. Mạc Thiệu Khiêm đã có vợ, cô luôn nghĩ cô sống với anh ta như một “gái bao”, không hơn không kém, chỉ mong một ngày anh ta chán cô và đá cô ra khỏi nhà. Nhưng chờ mãi, ngày ấy chẳng đến. Mọi chuyện vỡ lở, cô bị bạn bè khinh rẻ. Đúng lúc ấy cô gặp lại Tiêu Sơn, họ muốn quay lại với nhau, nhưng cô luôn tự ti về thân phận của mình. Cả anh và cô đều có nỗi đau riêng, có những mối quan tâm riêng, họ chưa thể quay về với nhau. Nhưng cô không hề biết Mạc Thiệu Khiêm – cái người mà cô luôn coi là tên quỷ dữ ấy cũng có nỗi đau khổ riêng. Anh ta yêu cô, yêu cô hơn chính bản thân mình, anh ta chỉ ngủ với một mình cô, thậm chí anh ta còn chưa đụng tới người của cô vợ anh ta lấy một lần. Sau đó, hàng loạt những bí mật, những dồn nén, những đau khổ được phơi bày. Đến cuối cùng, cô mới hiểu đươc “con quỷ dữ” ấy đã in sâu trong trái tim cô như thế nào. Và sau những nước mắt, họ có đến được với nhau? Kết thúc truyện thiên sơn mộ tuyết sẽ như thế nào đây ? *** Cả không gian rộng lớn chỉ còn lại hai người là tôi và anh, từ trước đến nay, chưa bao giờ thế giới lại yên tĩnh đến vậy. Có lẽ đây là lần cuối cùng tôi được ngồi riêng với anh ở nơi này, thành phố ngoài ô cửa sổ kia đầy phồn hoa tấp nập mà cõi lòng tôi ngập tràn cô liêu. Ánh mắt tôi đăm đắm nhìn người đàn ông mình đã yêu tha thiết mười năm, cho đến tận lúc này, anh chưa từng ngó ngàng đến tôi dù chỉ một lần. Có lẽ giờ đây, bản thân anh cũng không hề nhận ra, khuôn mặt tôi khác trước ra sao, bởi lẽ trong trái tim anh chưa từng ghi lại dấu ấn của tôi. Nhưng tất cả đều do mình chọn lựa, tôi không hối hận bởi những việc đã làm. - Thiệu Khiêm... Trên khóe môi dần nở một nụ cười, nếu đây là lần cuối cùng, vậy tôi muốn mình phải cười thật rạng rỡ trước mặt anh. - Nếu đời người có thể làm lại từ đầu, em vẫn chọn yêu anh như lần đầu tiên. *** Mời các bạn đón đọc Thiên Sơn Mộ Tuyết của tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn.
Thượng Ẩn - Sài Kê Đản
  AudioBook Thượng Ẩn   "Có một loại người. Tựa như ma túy. Dính vào một cái. Cuộc đời này khó có thể cai." (Đậm chất Bắc Kinh, cường cường, HE.) Thượng Ẩn xoay quanh câu chuyện tình yêu học đường của cậu học trò nghèo Bạch Lạc Nhân và đại thiếu gia Cố Hải. Lạc Nhân từ nhỏ sống cùng ba và bà nội, mẹ cậu tái hôn với Cố Uy Đình – cha của Cố Hải, và muốn cậu về sống chung. Trong lúc đó, chính vì phản đối cuộc hôn nhân này của ba mình, Cố Hải đã bỏ nhà ra đi và vô tình chuyển đến ngôi trường mà Lạc Nhân đang học. Tại đây, cả hai học chung một lớp, gặp gỡ và chơi chung khiến họ nảy sinh cảm tình. Bên cạnh đó, hai người bạn Dương Mãnh và Vưu Kỳ cũng xuất hiện những tình cảm khó nói. Mời các bạn đón đọc Thượng Ẩn của tác giả Sài Kê Đản.
Năm Tháng Vội Vã Tập 2 - Cửu Dạ Hồi
Bằng giọng văn sâu lắng pha chút hài hước, tác phẩm đã lấy câu chuyện tình yêu giữa Phương Hồi và Trần Tầm làm cốt truyện chính, miêu tả cuộc sống tình cảm, cuộc sống học đường của những bạn trẻ sinh sau thập kỉ 1980. Những kí ức của Phương Hồi khiến chúng ta như một lần nữa được quay lại với Bắc Kinh những năm cuối thập kỉ 1990. Ở câu chuyện trải dài trong mười năm này, có những mối tình sinh viên tuyệt đẹp, có những lời cảnh báo, nhắc nhở liên quan đến vấn đề tội phạm thanh thiếu niên, có các sự kiện lịch sử như Trung Quốc kỉ niệm 50 năm quốc khánh, chào đón thiên nhiên kỉ mới, Trung Quốc đăng cai thành công Thế vận hội, có nỗi ngơ ngác, buồn tủi của thời sinh viên, có sự phấn đấu gian nan vất vả sau khi đi làm, có cuộc sống hôn nhân thời hiện đại. Với góc quan sát đặc biệt, tác giả đã ghi lại một cách chân thực những bước trưởng thành và những dấu ấn đậm màu sắc thời đại của thế hệ sinh sau thập kỉ 1980. Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Vội Vã Tập 2 của tác giả Cửu Dạ Hồi.
Năm Tháng Vội Vã Tập 1 - Cửu Dạ Hồi
Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận. Lúc 16 tuổi đang làm gì? Lúc đó tên bạn học thiếu niên còn có thể đọc ra không thiếu một chữ không? Có thích ai không? Bây giờ có còn liên lạc với người đó không? Có còn ở cùng một thành phố không? Từng yêu không? *** Chia tay không? Là vì quá trẻ cho nên yêu thích quá ngắn ngủi? Hay là vì vốn dĩ không hiểu mà vô tình làm tổn thương? Bàn tay nắm lúc đầu bây giờ nắm chặt tay ai? Thỉnh thoảng vẫn còn nhớ không? Đã từng vụng trộm thề thốt không? Thực hiện được không? Hay là…….đã quên hết? Mời các bạn đón đọc Năm Tháng Vội Vã Tập 1 của tác giả Cửu Dạ Hồi.