Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Nguyện Cả Đời Không Buông Tha Em

Truyện Nguyện Cả Đời Không Buông Tha Em của tác giả lacyy là câu chuyện về Hạ Nghi, một cô gái đang đối mặt với ngoại lệ không mong muốn. Cô không muốn trở thành người trơ mắt đứng nhìn cha mình bị kết án và mẹ cô khóc ngất bên bệnh. Điều này đối với cô là quá đau đớn. Trong khi đó, Phó Lập Thành, một chàng trai với vẻ ngoài lạnh lùng và tàn nhẫn, lại chính là người gây thêm đau đớn đến Hạ Nghi. Cô không hiểu tại sao anh lại trở nên độc ác như vậy và hủy hoại tất cả mọi thứ. Tuy nhiên, khi Hạ Nghi hỏi anh lý do khiến anh làm như vậy, Phó Lập Thành thẳng thắn trả lời rằng tất cả đều là vì yêu cô. Anh đã tiêu diệt những kẻ ngăn cản chúng ta để bảo vệ tình yêu của hai người. Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, hãy đọc thêm những tác phẩm như Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa hoặc Cuồng Luyến Chi Ái 1: Em Phải Yêu Tôi. *** Phó Hạ Nghi cố tình đợi các bạn học cùng lớp ra về trước với lời hứa sẽ trực nhật và đóng cửa sổ lại giúp bọn họ. Với lý do ngớ ngẩn chính là để cô có chút không gian yên tĩnh chép xong đống kiến thức dày đặc trên bảng. Nhưng mục đích thực sự mà cô muốn ở lại thêm một lúc nữa không phải để chép hết số bài tập đơn giản "nhắm mắt cũng làm được này"... "Em nhìn thấy anh rồi họ Khương kia, mau mau mang bánh paparoti và ly hồng trà đào mát lạnh mới mua vào đây cho em nào..." Khương Duy Minh đã cố tình trốn kĩ để tạo cho Hạ Nghi bất ngờ nhưng vẫn bị cô phát hiện ra, anh cố tình bĩu môi tỏ thái độ không vui bước vào, đặt túi bánh còn ấm kèm ly hồng trà vừa mua đến trước mặt cô... "Em lại tránh mặt hắn ta nữa đấy à, anh thấy có chiếc xe hơi sang trọng đợi trước cổng trường một lúc cũng khá lâu rồi đấy..." Phó Hạ Nghi đắc ý nhìn khuôn mặt giả vờ ghen tị của Duy Minh, cô cố tình lên tiếng trêu chọc anh... "Anh thích chiếc xe hơi đó sao, vậy em mua cho anh một chiếc khác đắt tiền hơn nhé. Như vậy mỗi ngày anh đều có thể đưa em đi học rồi, không cần ghen tị với hắn..." Khương Duy Minh đối với lời trêu chọc của Hạ Nghi cũng không để tâm cho lắm. Nhưng mối quan hệ căng thẳng của bọn họ trong một gia đình thực sự không ổn chút nào... Phó Hạ Nghi ngừng cười cợt, tiếp tục lôi chiếc bánh thơm ngon ra khỏi túi bóng, chậm rãi cắn một miếng. Sau khi nhai xong mới trả lời câu hỏi ban đầu của anh... "Tránh mặt gì chứ, dù sao cũng là anh em sống chung dưới một mái nhà, ngày nào mà em chả đụng mặt hắn ta. Chỉ là sự xuất hiện của hắn ta, khiến em không tài nào tiếp nhận nổi mà thôi..." Chữ "anh em" dường như được Hạ Nghi cố tình nhấn mạnh xuống, để tạo khoảng cách về mối quan hệ của hai người. Cô đặt chiếc bánh đang ăn dở dang xuống túi đựng, lười biếng tiến lại phía cửa sổ. Ánh mắt có chút khó chịu dừng lại trên người đàn ông mang dáng vẻ thập phần tiêu sái đang dựa lưng vào cửa xe đợi chờ ai đó. Có vẻ hắn ta sắp hết kiên nhẫn rồi... "Em...chỉ là muốn dành chút thời gian cuối buổi học cho người yêu của mình thôi mà..." Khương Duy Minh hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Hạ Nghi, anh cầm ly hồng trà còn mát lạnh đưa trước mặt cô, bàn tay nhẹ nhàng lau sạch vụn bánh còn xót lại... "Uống đi, em sẽ cảm thấy dễ chịu hơn đấy, đừng bận tâm đến hắn nữa..." Hạ Nghi không đón lấy ly hồng trà, cô trực tiếp cúi người xuống chạm miệng vào ống hút. Ánh mắt khẽ liếc xuống phía dưới, nơi người đàn ông dùng khí sát giết người nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ... "Đợi em dọn sách vở, rồi chúng ta đi ăn xiên nướng gần khu vực quanh trường nhé...!" Khương Duy Minh gật đầu hài lòng, anh lau sạch bảng, tiện đóng cửa sổ giúp Hạ Nghi trong lúc cô dọn sách vở vào cặp. Cả hai nắm tay nhau cùng đi xuống sân trường trong cái buổi chiều mát mẻ và chút lạnh lẽo trong ánh mắt của người đối diện... "Đi ăn ở quán quen đúng không anh...?" Hạ Nghi càng siết chặt bàn tay đang nắm tay Duy Minh khi gần ra đến cổng trường, cô mỉm cười tươi nhìn khuôn mặt điển trai thư sinh của anh, không hổ danh là nam thần học đường trong mắt nữ sinh mà... "Phó Hạ Nghi..." "Phó Hạ Nghi..." "PHÓ HẠ NGHI..." Thanh âm thập phần giận dữ như đang rít lên trong không khí khiến bước chân của Hạ Nghi chợt khựng lại. Tuy đã nói trước phải cố tình tỏ ra không quan tâm, nhưng thực chất trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút sợ hãi người đàn ông mang dáng vẻ tiêu sái nhưng điên cuồng này... "Hôm nay em phải đi ăn tối cùng Duy Minh, sẽ về nhà trước tám giờ tối...vậy nên anh không cần đợi em đâu..." Phó Lập Thành chậm rãi đi đến trước mặt bọn họ, ánh mắt thâm trầm nhìn hai bàn tay vẫn đan chặt vào nhau kia. Trong thâm tâm hắn lúc này thật sự muốn gi.t chết tên con trai trước mặt... "Tôi không muốn nhiều lời với em, buông tay tên nhóc này ra và ngay lập tức theo tôi trở về biệt thự Phó gia trước khi mọi chuyện trở nên phiền phức..." Phó Hạ Nghi cười khẩy, giọng nói trở nên châm chọc đáp lại khuôn mặt đang nghiêm túc của Phó Lập Thành... "Anh đang ra lệnh cho tôi đấy à, anh quên rằng Phó gia chỉ có duy nhất một vị thiên kim tiểu thư thôi sao..." Thật ra Hạ Nghi hoàn toàn không thích việc lôi quan hệ ra nói chuyện. Một là vì cô sợ sẽ truyền tiếng xấu đến tai cha mình, ông sẽ bắt cô chép lại toàn bộ cuốn sách Sử thi dài hơn trăm trang kia mất. Hai là cô lo rằng Phó Lập Thành sẽ cảm thấy mặc cảm về thân phận của hắn, lỡ hắn lại sinh hận rồi nuôi ý định trả thù cô thì khác nào tự mình treo cổ mình... Nhưng có vẻ hôm nay không lôi chuyện quan hệ ra nói thì Phó Lập Thành không để cô được yên mà. Đúng như dự đoán của Hạ Nghi, khuôn mặt của hắn bắt đầu đen lại... "Phải rồi, em không nhắc tôi cũng quên mất rằng Phó gia chỉ có một vị tiểu thư thôi đấy. Vậy em nghĩ rằng, tên nghèo nàn này có cơ hội bước chân vào Phó gia sao...ngây thơ thật đấy tiểu thư của tôi..." Hạ Nghi biết Phó Lập Thành không làm gì được cô, nên hắn sẽ tìm đủ mọi cách châm chọc về xuất thân của Khương Duy Minh khiến anh tự ti mà rời xa cô. Nhưng khiến người ta rùng mình nhất vẫn là câu "tiểu thư của tôi"... "Có thể Phó gia sẽ không chấp nhận tôi, nhưng ít ra tôi còn có tình yêu của Hạ Nghi. Vậy cho hỏi, anh Phó đây có thứ gì để so với tôi...?" Hạ Nghi muốn cười ra tiếng trước lời đáp sắc bén của Duy Minh, cô thực sự muốn xem thử nét mặt tức giận muốn phát điên nhưng không làm gì được của hắn. Nhưng đáp lại mong chờ của cô chỉ là điệu cười nhếch mép đầy nguy hiểm kia... "Miệng lưỡi sắc bén đấy nhóc con, tiếc cho cậu thì tôi có khả năng làm cho bàn tay đang nắm kia từ từ rơi xuống đấy. À, nếu cậu muốn thì tay bên kia cũng được..." Hạ Nghi khẽ rùng mình trước sự đe dọa thảm khốc của tên máu lạnh này. Cứ xem lời Phó Lập Thành nói là thật đi chăng nữa, chắc chắn cô sẽ không cúi đầu quy phục trước hắn... "Nếu anh dám chạm vào Duy Minh, tôi sẽ là người đầu tiên giết anh đấy..." Hạ Nghi cố tình nở nụ cười thật tươi kéo tay Khương Duy Minh lướt qua người Phó Lập Thành, cô cũng không quên nhắc nhở hắn một câu trước khi rời đi.. "Anh chỉ cần làm tốt việc cha giao cho anh thôi, anh trai yêu quý của em...!".   Mời các bạn mượn đọc sách Nguyện Cả Đời Không Buông Tha Em của tác giả lacyy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Nếu Anh Chưa Lấy Vợ, Em Cũng Chưa Lấy Chồng - Real Vân Thượng
Truyện Nếu Anh Chưa Lấy Vợ, Em Cũng Chưa Lấy Chồng có rất nhiều tình tiết bất ngờ, cứ ngỡ mọi chuyện đã được sắp đặt một cách thành công. Nhưng nào ngờ không phải như thế, mọi chuyện lại đi theo hướng ngược lại... Không còn cách nào khác để kiếm tiên chữa bệnh cho mẹ và kiếm tìm cô em gái thất lạc, anh phải dấn thân vào showbiz thị phi và nhiều cạm bẫy này. Cũng chính nơi đây, anh đã gặp được một cô gái hóa trang cho mình thích hợp, cô đã yêu anh từ lúc gặp anh. Nhưng linh tính lại mách bảo với anh đây chính là cô em gái anh đang tìm kiếm. Cuộc hoán đổi đầy bất ngờ cô mới chính là con ruột của mẹ anh, vậy còn anh là ai? Mời các bạn theo dõi truyện sẽ rõ nhé! *** Nửa tháng sau, cánh tay trái của Tư Ngôn được băng bó cẩn thận, và được cuốn dây đỡ vòng qua cổ, Kỳ Dục ôm cô trên sô pha xem ti vi. Họ đang xem chương trình “Phía sau sân khấu chuyện người nổi tiếng” mà Tư Ngôn là khách mời của chương trình. Xem đến phần cuối, Kỳ Dục cầm một quả dâu tây đút vào miệng cô, rồi hỏi: “Không sợ fan của anh tìm em đòi nợ à?”. “Không sợ.” Miệng Tư Ngôn vẫn đang ngậm quả dâu tây, nhai vài cái nuốt rồi nói tiếp:, “Nếu họ yêu anh, thì nhất định cũng phải yêu em chứ.”. Kỳ Dục mím môi cười hạnh phúc, rồi tiếp tục lấy dâu tây cho cô ăn. Tư Ngôn vừa há miệng đón lấy quả dâu tây, chưa kịp cắn đã bị đôi môi Kỳ Dục tiến tới định hôn. Cô vội né sang một bên, miếng càu nhàu: “Em đang ăn mà.”. “Thì cùng ăn.” Đôi môi Kỳ Dục nở nụ cười nham hiểm, rồi mặc cho cô từ chối, anh sấn đến hôn lấy cô. Anh dùng đầu lưỡi lách mở đôi môi đang mím chặt của Tư Ngôn, rồi chiếc lưỡi tiến vào trong, chạm vào trái dâu tây vẫn chưa được cắn kia. Anh ranh mãnh dùng lưỡi cuốn lấy trái dâu tây, rất nhanh trái dâu đã trôi tọt vào miệng anh lúc nào. Anh cố ý rời ra một chút, nói: “Em muốn ăn chứ gì? Vậy tự tới mà ăn này.”. ... Mời các bạn đón đọc Nếu Anh Chưa Lấy Vợ, Em Cũng Chưa Lấy Chồng của tác giả Real Vân Thượng.
Hương Vị Tình Yêu - Mộ Hạ
Hương vị tình yêu kể về một tình yêu đẹp trong khu vườn trường, một tình yêu đáng trân trọng của một cô gái mới lớn. Cô tên Lý Vi, một cô gái được coi là may mắn vì tình yêu thật sự đã đến bên cô. Nhưng để có được tình yêu ấy, cô cũng đã từng trải qua nhiều điều chua xót. Tình yêu như một món quà mà tạo hoá đền bù cho cô. Bạn có thể thấy những nhân vật trong Hương vị tình yêu có nhiều nét tương đồng nhiều người mà bạn gặp trong cuộc sống hàng ngày, một Trình Chân ngang ngược nhưng đyà tình cảm, một Lâm Nguyệt Nhất đào hoa phong nhã... Hãy để tâm hồn bạn quay về một thời tuổi trẻ với tình yêu đầu ngốc nghếch, nhẹ nhàng, ngọt ngào và sâu lắng... Từng câu, từng chữ như những nốt nhạc tràn vào tâm hồn chúng ta, trong trẻo hồn nhiên và ngây thơ như chính những con người đang ở lứa tuổi mới lớn, lứa tuổi học trò. *** Một đêm không ngủ, ngày thứ hai là thời gian ôn tập cho kỳ thi cuối kì, đa số sinh viên trong lớp đều đang cặm cụi ôn tập trong phòng học, nói cho cùng thì đây cũng là một kỳ thi quan trọng, tất cả mọi người đều nỗ lực ôn tập, chỉ có tôi là nằm gục trên bàn một cách uể oải. Tối qua cô Phương không gây khó dễ gì cho tôi, chỉ bảo tôi thứ bảy đến nhà cô ăn cơm. Liễu Đình quay sang hỏi tôi: “Tiểu Vi, giờ cậu tính thế nào?” “Không biết”. Tôi quay bút, thành thật trả lời. Hấp háy đôi mắt, Liễu Đình thận trọng nói: “Trước đây mình rất lo lắng chuyện của cậu và Trình Chân, cậu biết đấy, cô mình từ lâu đã có ý định cho Trình chân ra nước ngoài du học ngay sau khi tốt nghiệp trung học, vì vậy cô tuyệt đối sẽ không đồng ý cho Trình Chân nảy sinh chuyện tình cảm yêu đương sớm như vậy đâu”. Tôi thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu óc trống rỗng. ... Mời các bạn đón đọc Hương Vị Tình Yêu của tác giả Mộ Hạ.
Chúng Mình Lấy Nhau Đi - Ức Cẩm
"Trên đời này xu hướng giới tính thì ít nhưng tình yêu thì có vô số khả năng. Cứ hối hả đi tìm, quay đầu lại...chính người đó mới là người vừa vặn với bạn nhất!" Cứ vội vã hối hả cho rằng phía trước sẽ có người cả đời này mình chờ đợi rồi chợt quên mất bên cạnh đã luôn có một người luôn song hành. Chúng Mình Lấy Nhau Đi là câu chuyện xoay quanh bộ ba tam giác tình yêu Cao Vũ - Triệu Noãn Noãn - Tô Xán Xán. Góc tam giác đầu tiên là giữa Cao Vũ và Triệu Noãn Noãn, giữa họ tồn tại một tình yêu không phân biệt giới tính, một kiểu tình yêu tuy không còn gây bất ngờ trong thế hệ những con người trẻ tuổi, nhưng vẫn là cái đích ngăn cấm của nhiều bậc phụ huynh. Dù dùng danh nghĩa bạn thân để ở chung, nhưng tình cảm của hai anh chàng nổi bật, thành đạt và đẹp đẽ không hề đem đến sự phản cảm. Với Cao Vũ, anh có thể hy sinh tình yêu của bản thân mình nếu điều đó khiến người anh quan tâm đau khổ và khó xử. Còn với Triệu Noãn Noãn thì sao? Cuộc đời, tình cảm và cả những bí mật của anh sẽ thế nào khi cô bé hàng xóm Tô Xán Xán vô tình bước chân vào? Về góc tam giác thứ hai là giữa Tô Xán Xán và Triệu Noãn Noãn, có lẽ phải dùng cụm từ "muôn màu" để hình dung mối quan hệ giữa hai người họ. Anh là anh trai nhà hàng xóm, vừa giàu có, vừa dịu dàng, điểm trừ duy nhất của anh trong mắt cô chính là anh không thích phụ nữ. Nhưng có hề gì, đó chính là điểm mấu chốt đảm bảo an toàn cho hôn nhân giữa hai người. Mà tại sao họ lại cưới nhau ấy hả? Tất nhiên không xuất phát từ tình yêu nhưng ai nói họ không vui vẻ với lựa chọn của mình nào? Nhưng với cuộc hôn nhân chỉ trên giấy tờ, sự hòa hảo ban đầu ấy liệu có thể duy trì bao lâu? Đã vậy xung quanh hai người còn biết bao ràng buộc, trách nhiệm và tình cảm với những người khác. Góc tam giác cuối cùng trong câu chuyện trên phải lần nữa quay lại Cao Vũ - một anh chàng tinh quái, lắm trò, tuy xấu tính nhưng không hề xấu bụng. Cao Vũ đã từng nghĩ rằng nếu anh thành công quyến rũ được Xán Xán - cô gái xấu xí trong mắt anh thì cũng coi như lấy được tấm vé bảo đảm cho tình yêu của mình. Nhưng khi kế hoạch tình yêu giả dối ấy thành công, trái tim cả hai có còn nguyên vẹn để tiếp tục một mối tình tay ba như trước. Bởi tình yêu ngay ban đầu đã không chấp nhận mang ra chia sẻ. Vậy liệu cuối cùng, ai sẽ hạnh phúc, hạt giống tình yêu nào sẽ đâm chồi và nở rộ? Bông hoa tình yêu nào dành cho cả ba người Cao Vũ, Noãn Noãn và Xán Xán? Có lựa chọn cái tốt nhất và cái phù hợp nhất, họ sẽ chọn cái nào? Lời giải đáp còn đang chờ các bạn khám phá trong tác phẩm mới nhất của Ức Cẩm "Chúng Mình Lấy Nhau Đi". *** Về phần Xán Xán, hôn lễ này quả là quá đột ngột, đột ngột đến đơn giản, cứ như một giấc mộng. Khi hai người tay trong tay cùng nhau bước ra, hai bên lối đi đã rất đông họ hàng bạn bè mọi người đều ríu rít nở nụ cười chúc phúc. - Xán Xán! – Nhan Như Ngọc mặc áo dân tộc đỏ chóe xông đến, áo lụa đỏ thêu hoa mẫu đơn xanh, hoa nở rực rỡ cực kỳ bắt mắt. Nhan Như Ngọc xông tới trước mặt cô, lập tức vỗ vai bạn đánh bộp: - Xán xản, cậu quá chểnh mảng đấy! Cú vỗ này quá mạnh khiến Xán Xán suýt ói ra máu: - Như Ngọc, cậu làm gì thế? - Khai thực ra, chiêu này cậu thực hiện lúc nào vậy? Cậu cứ lo tớ không tìm được bạn trai, kết quả tớ phải chịu cậu còi to cho vượt rồi… - Hứ! – Xán Xán vội vã bịt miệng bạn – Đừng để bố mẹ nghe thấy. Có sao đâu! – Nhan Như Ngọc vô tư lự nhún vai – Dù sao cũng trả lại sự trong trắng cho cậu rồi. Trả lại sự trong trắng? Vừa nghe thấy từ này, Xán Xán đã hốt hoảng, không kìm nổi quay đầu nhìn Triệu Noãn Noãn. Anh đang nhìn cô cười mỉm trong lòng ấm áp vô cùng, ngọt ngào khôn xiế.t - Úi chà, lại còn lén đánh mắt cho nhau nữa! – Nhan Như Ngọc đứng bên cạnh chọc ngoáy. Xán Xán má ửng hổng: - Nói gì cơ… – Bỗng cô ý thức được điều gì, ngẩng đầu nhìn Nhan Như Ngọc – Như Ngọc, hôm nay cậu tới làm gì? Tới làm gì? Nhan Như Ngọc sững sờ: - Cậu không biết à? Tớ đến làm phù dâu cho cậu đấy! Phù dâu! - Thế phù rể là… – Tim Xán Xán chợt nảy lên một linh cảm không lành. - Phù rể hả? – Nhan Như Ngọc e lệ cúi đầu, nhìn Xán Xán chớp chớp mắt. Chẳng phải là… anh thân yêu của nhà tớ.. Trong vô số mối lo, Xán Xán chầm chậm đưa mắt nhìn vê’ phía không xa… Mời các bạn đón đọc Chúng Mình Lấy Nhau Đi của tác giả Ức Cẩm.
Âm Mưu Nơi Công Sở - Ni Mạt Tiểu Ngư
Tô Duyệt Duyệt là một cô gái ngây thơ, trong sáng, tính tình thẳng thắn, vui vẻ, cởi mở và đặc biệt rất lạc quan, yêu đời. Cô tốt nghiệp từ một trường đại học danh tiếng và vào làm cho một công ty tư nhân được hơn một năm. Thế rồi một lần tình cờ cô có cơ hội trúng tuyển vào một doanh nghiệp nước ngoài được xếp hạng trong top năm trăm doanh nghiệp mạnh nhất thế giới do tạp chí tài chính của Mỹ bình chọn - Tập đoàn JS. Cô làm việc ở Công ty công nghệ thông tin JSCT của khu vực Hoa Đông thuộc Tập đoàn JS, với vai trò là một chuyên viên Quản lý hợp đồng. Ngày đầu tiên đi làm, cô vô tình "đụng" phải anh chàng nói lắp Doanh Thiệu Kiệt và bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười khi gặp phải "oan gia". Bắt đầu công việc mới, cô hoàn toàn bị choáng ngợp bởi môi trường làm việc chuyên nghiệp với guồng quay chóng mặt, những người đồng nghiệp gọi nhau bằng cái tên tiếng Anh lạ lẫm, và người sếp trực tiếp vừa tài năng lại đẹp trai và dịu dàng Tống Dật Tuấn. Nhưng đằng sau lớp vỏ ngoài xa hoa hào nhoáng ấy, những con người ngày ngày vẫn gặp nhau cười cười nói nói ấy thực sự ẩn chứa những suy nghĩ và âm mưu gì? Cùng với thời gian, những bí mật dần dần được hé mở, và Tô Duyệt Duyệt cũng đứng trước sự lựa chọn giữa tình cảm của cả hai chàng trai, một người mà cô rất ghét nhưng gần gũi, một người mà cô rất thích nhưng lại xa xôi. Câu trả lời sẽ có trong những trang sách cuối cùng của "Âm mưu nơi công sở". *** “Ái, đau!” Doanh Thiệu Kiệt chỉ dám kêu đau, bị Tô Duyệt Duyệt đập mạnh như vậy, dù có tâm lý tốt đến đâu e rằng hồn vía cũng phải rơi rụng mất quá nửa, huống hồ hiện giờ trong tay còn cả mấy cặp tài liệu của cô, nếu lại để rơi xuống đất, rồi tự làm chân mình bị thương thì ngày mai có lẽ sẽ phải cùng cô tập tễnh tới Bắc Kinh mất. Bắc Kinh là tổng bộ của JS tại khu vực Trung Quốc, ngày mai sẽ là một ngày vô cùng quan trọng đối với Doanh Thiệu Kiệt. Vì Tổng giám đốc bộ phận Kỹ thuật truyền thông của tổng bộ bên Đức - Mr Jason - muốn nói chuyện với anh về việc điều anh sang Đức làm việc. Đây là một cơ hội rất tốt, chỉ có một số ít những người có biểu hiện đặc biệt xuất sắc mới có cơ hội tới làm việc tại tổng bộ bên Đức. Vì vậy anh nhất định phải nắm lấy cơ hội này, như vậy mình mới có điều kiện phát huy tài năng nhiều hơn nữa. “Anh sao thế, sao không trả lời tôi?” Tô Duyệt Duyệt thấy Doanh Thiệu Kiệt không nói năng gì, càu nhàu vài tiếng, còn Doanh Thiệu Kiệt thì chỉ chú tâm tới đèn hiển thị số tầng trong thang máy, trong lòng có chút căng thẳng. Dù sao cũng đã hơn mười giờ đêm rồi, lại cõng đồng nghiệp nữ đi trong hoàn cảnh vắng vẻ, tối tăm như thế này, nếu gặp phải người quen, chắc chắn sẽ gây ra tin đồn không hay. Thế là vừa đến tiền sảnh, anh vội vã đi ra từ phía cửa bên. “Bồn tắm nhỏ đâu?’ ... Mời các bạn đón đọc Âm Mưu Nơi Công Sở của tác giả Ni Mạt Tiểu Ngư.