Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Cô Gái Băng Tuyết (Jack London)

Cô gái băng tuyết là tác phẩm đầu tay của Jack London.

Cuốn sách nói về những nguời đầu tiên đi khai phá miền đất Alaska băng giá nơi thử thách gay gắt sức mạnh và ý chí con người, nơi kẻy ếu, kẻ hèn nhát bị loại trừ, ca ngợi tình bạn, tình yêu chân chính, lòng dũng cảm và những vẻ đẹp của nam tính.

Một cô gái đẹp, thông minh và can đảm đã sánh vai được với cánh đàn ông trong các tình huống khó khăn, nguy hiểm nhưng trong tìnhyêu, cô đã lầm lẫn, ngộ nhận, thậm chí mù quáng, nhưng một khi nhận ra tính cách hèn nhát của người yêu, cô đã ghê tởm khi nghĩ đến những cái hôn với hắn.

Cuốn sách đuợc viết với những sự kiện diễn ra liên tiếp như một cuốn phim: núi đồi, sông suối, lều trại, cảnh băng tan, băng trôi, bình minhbắc cực, những con người dũng cảm, những kẻ hèn nhát, kẻ phản bội, người chính trực... tất cả đã diễn ra trong khung cảnh mênh mông, băng giá khắc nghiệt của miền cực bắc.

Jack London đã quen thuộc với bạn đọc Việt Nam qua những tiểu thuyết đã được dịch ra tiếng Việt, nhưng "Cô gái băng tuyết" tiểu thuyết đầu tay của nhà văn lớn người Mỹ này lại đến với bạn đọc Việt Nam khá muộn mặc dù nó đã được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Riêng ở Pháp, nó đã được tái bản đến 3 lần, có lần kèm theo cả tranh minh họa. Tìm mua: Cô Gái Băng Tuyết TiKi Lazada Shopee

Dịch "Cô gái băng tuyết" qua bản tiếng Pháp của Louis Past if, chúng tôi hi vọng sẽ góp phần giới thiệu bổ sung một nét bút pháp nữa của Jack London để bạn đọc tham khảo.***

Cô Oen-sơ, xong xuôi cả rồi rất tiếc là chúng tôi không có sẵn một chiếc thuyền nhỏ nào khác.

Cô Phrôna Oen-sơ đứng dậy và tiến lại gần viên thuyền trưởng:

- Công việc ngập đầu, những gã đi tìm vàng thì cứ dục quýnh lên...ông ta thanh minh.

- Tôi hiểu... cô gái ngắt lời, tôi cũng đang vội lắm. Xin ông thứ lỗi vì đã phiền nhiễu ông quá, nhưng...

Cô gái bỗng quay mình và chỉ về phía bờ:

- Ông có nhìn thấy ngồi nhà gỗ lớn đằng kia không, giữa đám cây thông và dòng sông ấy? Tôi đã sinh ra ở đó.

- Ở vào địa vị cô thì tôi cũng sẽ không ngồi yên được. Viên thuyền trưởng vừa dẫn cô gái đi trên boong tầu chật chội vừa lẩm bẩm một cách thông cảm.

Đám hành khách xô lấn chửi bới nhau. Hàng ngàn tay đi tìm vàng gào lên đòi nhân viên trên tàu chuyển lên ngay lập tức đồ đạc hành lý của họ. Từ cửa khoang hầm tầu mở hết cỡ nổi lên tiếng cọt kẹt của chiếc cần cẩu đang bốc mọi thứ hành lý thập cẩm lên. Những chiếc thuyền con đậu sát vào 2 bên sườn của con tàu chạy bằng hơi nước đón nhận những thùng, những kiện từ trên ném xuống, người trên thuyền thì mồ hôi mồ kê nhễ nhại xô đến đón hàng rồi vội hộc tốc chuyển cho nhau hết kiện nọ đến kiện kia. Có những hành khách nhoài người ra trên lan can tàu, gào đến khản cả tiếng với đám người trên thuyền, tay thì vung vẩy những tờ vận đơn. Đôi khi 2-3 hành khách cùng đòi một thứ hành lý thế là xảy ra cãi cọ tranh chấp.

Người phụ trách quản trị trên tàu thì cứ cuống cả lên không còn biết xoay xở ra sao nữa. Viên thuyền trưởng vừa dẫn Phrôna đi qua đám đông đến cầu tàu vừa nói. Các nhân viên trông coi kho hàng thì bỏ việc và bỏ luôn cả hàng hóa của hành khách. Nhưng dầu sao, chúng tôi cũng còn may mắn hơn tàu ngồi sao Bét-lê-em. Ông ta chỉ một con tàu đang thả neo ở xa xa.

Một chiếc thuyền kéo nhỏ lôi theo một cách khó nhọc chiếc xà-lan to kềnh, cố vượt qua đám thuyền và chiếc ca-nô. Gã điều khiển ca-nô vọng về va vào đầu mũi tàu, khi gã lùi ra thì mái chèo của gã sục xuống nước quá: chiếc ca-nô quay ngang và dừng hẳn lại. Từ phía ngược dòng, 2 chiếc thuyền căng buồm dài 20 mét chở đầy những người Anh-điêng và đám thợ đi tìm vàng cùng với mọi thứ trang bị của họ đang vùn vụt tiến đến. Một chiếc rẽ quặt vào bến, chiếc kia ép chiếc ca-nô vào xà-lan. Lúc đó gã điều khiển ca-nô vừa nhấc mái chèo lên, thế là con thuyền nhỏ của gã kêu răng rắc khi bị va chạm và suýt chìm. Lập tức gã lái ca-nô đứng phắt dậy và réo cả họ bọn người đi trên thuyền kia và bọn chở xà-lan ra mà chửi rất độc địa. Một gã trên xà- lan cũng trỏ sang chửi lại, trong khi đó đám người da trắng và da đỏ đi trên thuyền thì cười xì nhạo báng:

- Này, lão thuyền chài hạng bét kia! Về mà học lại cách chèo chống đi! Một tên nào đó nói to.

Gã ca-nô đấm một quả rất mạnh vào giữa hàm tên láo lếu dám coi thường gã làm cho tên này lăn lông lốc vào đống hành lý. Chưa hài lòng về đòn trừng phạt sơ sơ ấy, gã còn định nhảy hẳn sang chiếc xà-lan. Một tay đi tìm vàng loay hoay rút khẩu súng bị kẹt trong bao da bóng nhoáng của hắn ra, trong khi đó đồng bọn cười hô hố chờ pha gay cấn nhất sắp đến. Nhưng chiếc thuyền đã lại bắt đầu vụt đi: tay da đỏ giữ lái phía đuôi thuyền vung mái chèo vào ngực gã ca-nô làm cho gã ngã xuống sàn thuyền.

Vào lúc cao trào nhất của làn sóng nguyền rủa chửi bới, lời qua tiếng lại đã chuyển sang thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Viên thuyền trưởng liếc nhìn cô gái cùng đi, ông ta tưởng sẽ thấy vẻ hoảng hốt của cô gái nhưng rất ngạc nhiên thấy Phrôna theo dõi cảnh tượng đó bằng một vẻ chăm chú, hai má đỏ hồng lên:

- Thật lấy làm tiếc...ông ta định xin lỗi.

Phrôna ngắt lời ông ta, tỏ ra tiếc rẻ vì cuộc ẩu đã bỗng dưng chấm dứt.

- Không! Không! Có gì đáng tiếc đâu! Tôi rất thích xem những chuyện này. Cũng may là tay kia không kịp rút súng ra, nếu không thì...

- Không biết đến bao giờ, ta mới đặt chân lên bờ được! Viên thuyền trưởng mỉm cười rồi nói gã kia là một tay bất lương đấy. Ông ta chỉ gã ca-nô lúc đó dang áp thuyền của gã vào sườn con tàu. Gã bằng lòng chở cô sang sông với giá 20 đô-la bởi vì cô là phụ nữ, với đàn ông gã đòi những 25 đô-la. Rồi cô sẽ thấy tôi nói đúng, gã là một tên cướp biển, thế nào rồi gì cũng sẽ bị treo cổ. Nửa giờ đồng hồ làm việc mà lấy những 20 đô-la!

Này, nói gì trên ấy đấy! Gã vừa được viên thuyền trưởng nhắc đến quăng một mái chèo lên sàn thuyền. Ai cho phép anh nói xấu người khác? Gã hỏi một cách khiêu khích.

Rôi gã vắt nước ở ống tay áo ướt sũng khi gã quơ lấy tay chèo.

- Anh thính tai lắm. Viên thuyền trưởng khen gã.

- Và quả đấm cũng nhanh nữa! Gã nói thêm.

- Và cái miệng thì độc địa và leo leo.

- Nghề của ta là phải thế. Ta phải đối phó với lũ cá mập các anh. Anh dám gọi ta là cướp biển trong khi anh bắt hành khách ngồi chất như cá hộp, lại còn bắt họ phải trả đắt gấp đôi giá vé hạng nhất. Anh cho hành khách ăn suất cơm thường của thủy thủ và để họ ở bẩn hơn cả chuồng lợn. Ta mà là cướp biển thì anh là gì?

Một hành khách mặt đỏ như gà chọi vì rượu thò đầu ra ngoài lan can tàu hét lên với viên thuyền trưởng:

- Ông Tư-stông! Tôi yêu cầu bốc hàng của tôi lên ngay lập tức. Ông nghe rõ chưa? Năm mươi con chó của tôi đang ăn thịt lẫn nhau trong các chuồng bẩn thỉu của ông đấy, ông sẽ biết tay tôi nếu ông không đưa chúng lên cho sớm. Ông làm tôi thiệt hại bạc ngàn mỗi ngày. Tôi yêu cầu ông chấm dứt cái trò này đi, tôi không chịu nổi nữa đâu, đùa dai thế đủ rồi! Tôi sẽ kiện và cho công ty của ông phá sản, thật đấy, thật như tên tôi là That Phec-guy-sơn đấy. Khôn hồn thì động đậy đi một tý, vì ông đã biết tên That Phec-guy-sơn là thế nào rồi.

- Ta mà là cướp biển ư? Gã ca-nô vẫn lẩm bẩm một mình. Ta muốn biết trong hai ta ai cướp biển hơn ai?

Tơ-stông khoát một cử chỉ để cho lão mặt đỏ đừng gào thét nữa rồi quay sang phía cô gái:

- Tôi rất muốn tiễn chân cô lên tận bờ nhưng cô xem đấy chúng tôi bận ngập đầu. Tạm biệt cô, chúc cô may mắn! Tôi sẽ cắt cử hai người lo hành lý của cô. Sáng mai, chắc chắn họ sẽ giao lại cho cô tại cửa hàng.

Cô gái bíu lấy tay viên thuyền trưởng rồi bước xuống ca-nô. Sức nặng của cô làm cho con thuyền hơi chòng chành vì nước ùa vào qua khe ván sàn, làm ướt cả đôi giày ống của cô. Cô gái vẫn thản nhiên ngồi xuống ghế băng phía sau và giấu chân dưới ghế:

- Này thôi! Gượm đã! Viên thuyền trưởng kêu. Cô Oen-sơ, cô không vào bờ được với con thuyền này đâu. Quay lại đi, tôi sẽ cho người chở ngay cô lên bờ khi nào tôi có thuyền.

- Xin chào! Ta sẽ gặp nhau trên thiên đàng! Gã lái thuyền thốt lên.

Gã muốn cho thuyền đi nhưng Tơ-stông níu lấy mép thuyền.

- Buông ra! Gã lái thuyền hét lên dọa dẫm.

Đền đáp lại cử chỉ quan tâm của viên thuyền trưởng với cô gái, gã lái thuyền dùng mái chèo đập một cú rất mạnh vào cổ tay làm cho viên thuyền trưởng buột ra những lời nguyền rủa giận dữ quên cả việc cô gái đang có mặt ở đó.

- Đáng tiếc là cuộc chia tay của chúng ta mất cả vẻ lịch sự. Cô gái cười khanh khách và nói to lên với viên thuyền trưởng khi con thuyền đã ra xa.

- Mẹ kiếp! Viên thuyền trưởng vừa cau có vừa ngả mũ vẫy chào cô gái một cách lịch thiệp. Thật đáng mặt nữ nhi!

Một cảm giác ao ước bỗng xâm chiếm đầu óc viên thuyền trưởng trẻ tuổi: ao ước được ngắm nhìn mãi cặp mắt xanh của cô Phrôna-Oen-sơ. Không hiểu sao, anh cảm thấy dám cùng cô đi tới cùng trời cuối đất.

Đột nhiên anh thấy chán ngấy cái nghề sông nước của mình, muốn tung hê tất cả để cùng Phrôna di tới Klông-đai.

Anh ngước mắt lên phía lan can tàu bắt gặp bộ mặt đỏ như gấc của Phec-guy-sơn và quên bẵng cái ước mơ vừa thoáng lướt qua.

Bụp!

Một mái chèo vọng về làm tung nước lên mặt Phrôna.

- Xin cô đừng giận. Gã lái thuyền tỏ ý xin lỗi. Cô biết đấy, tôi đã rất cố gắng.

- Tôi biết lắm. Cô gái vẫn vui vẻ đáp lại.

- Ôi, không phải vì tôi yêu cái nghề sông biển này đâu. Tôi phải xoay xở để kiếm được vài đô-la một cách lương thiện, thú thực với cô, làm ăn cách này theo tôi là chân chính nhất nếu tôi không gặp nhiều chuyện rủi ro thì bây giờ chắc tôi đã có mặt ở Klông-đai rồi. Nhưng rủi ro là thế đấy, tôi đã mất hết mọi thứ trang bị ở Đèo gió khi đã đi được nửa đường, sau khi đã vượt qua khe...

Xoạt! Bụp!

Lại một vẩy nước tung tóe lên đầu cô gái. Những giọt nước chảy ròng ròng xuống cổ làm cho cô gái rùng mình.

- Giỏi lắm! Cô đủ nghị lực để thành công ở đấy đấy. Gã nói bằng giọng khích lệ Phrôna. Cô tới đằng kia phải không?

Cô gái gật đầu đáp lại.

- Như tôi đã kể với cô lúc nãy, sau khi mất hết trang bị, tôi trở lại vùng ven biển. Khi đó tôi chẳng còn xu nào nhưng tôi vẫn muốn kiếm được cái gì đó để mua lại trang bị mới. Chính vì thế mà tôi có nâng giá chở thuyền lên một chút. Cô không để tâm chứ? Tôi cũng không tồi hơn những kẻ khác đâu, chỉ vì tôi phải trả những 100 đô-la cho con thuyền mướp này trong khi nó chỉ đáng giá 10 đô-la ở Mỹ. Và những cái khác nữa cũng thế thôi. Trên con đường mòn Ska-nê kia chẳng hạn, một chiếc đinh đóng móng ngựa giá 25 xu. Cô có tưởng tượng được không... một gã vào trong quán rượu và gọi một cốc uytki giá nửa đôla. Uống xong, gã trả hai chiếc đinh đóng móng ngựa. Thế là cả chủ và khách đều hài lòng.

- Sau những điều phiền muộn đó, anh đâu có thiếu can đảm nghĩ tới chuyện trở lại tìm vàng nữa. Tên anh là gì nhỉ? Biết đâu chúng ta lại tình cờ gặp nhau sau này.

- Ai? Tôi ư? Ô, tôi tên là Đen Bi-sốp làm nghề đi tìm vàng. Nếu như sau này tôi có gặp lại cô, cô cứ nhớ cho rằng tôi sẽ biếu cô đến cả cái áo sơ-mi cuối cùng... Xin lỗi, ý tôi muốn nói mẩu bánh cuối cùng.

- Cám ơn anh. Cô gái đáp lại với một nụ cười dịu dàng.

Phrôna Oen-sơ là người biết quý những lời nói chân thành.

Gã lái thuyền dừng tay chèo, nhặt một chiếc hộp sắt tây cũ trong lớp nước bao quanh chân gã.

- Cô tát nước đi. Gã quăng cho cô chiếc hộp sắt tây. Thuyền ngập nước nhiều hơn từ lúc chòng chành. Phrôna cười thầm và bắt đầu tát nước ra khỏi thuyền. Mỗi khi cô cúi xuống múc nước thì những ngọn núi phủ băng cũng nhấp nhô ở chân trời, giống như những đợt sóng lớn. Thỉnh thoảng cô dừng tay nghỉ và nhìn về phía con thuyền đang đi tới, ở đó lố nhố những bóng người. Đây là một eo biển nằm kẹt giữa hai bờ dốc, có chừng 20 chiếc tàu lớn chạy bằng hơi nước đang thả neo. Giữa những con tàu và hai bến bờ đó là những chiếc thuyền con, thuyền kéo, thuyền độc mộc to nhỏ đủ loại qua lại như mắc cửi.

" Người lái thuyền vạm vỡ này có sá gì thiên nhiên hung dữ ở đây" Phrôna nghĩ thầm.

Trong trí tưởng tượng, cô nhớ lại quang cảnh những phòng diễn giảng và những buổi lên lớp tối, nơi cô đã được tiếp thu những kinh nghiệm và kiến thức của những bậc thầy. Cô hiểu rõ thế giới vật chất và biết kính trọng sâu sắc mọi nỗ lực của con người.

Trong một lúc lâu, chỉ có tiếng mái chèo khua nước của Đen Bi-xốp gõ nhịp. Rồi một ý nghĩ lướt qua đầu gã.

- Cô chưa cho tôi biết tên cô là gì nhỉ?

- Tôi tên là Phrôna Oen-sơ.

Gã lái thuyền tỏ ra bối rối:

- Cô... cô là Phrôna Oen-sơ ư? Gã hỏi lại một cách rụt rè. Có phải Gia-côp Oen-Sơ là bố cô không?

- Phải, tôi là con gái của Gia-côp Oen-sơ.

Gã bật ra một tiếng huýt gió dài kính nể và nhẹ tay chèo.

- Cô quay về ghế sau mà ngồi đi và đừng để chân ngâm trong nước nữa. Hắn nói như ra lệnh. Giả lại tôi cái hộp, đưa ngay cho tôi đi.

- Tại sao, tôi tát không thạo hay sao. Cô gái hỏi lại, có vẻ tức giận.

- Có, cô tát thạo lắm, nhưng cô là... cô là...

-... Tôi vẫn là người như khi anh chưa biết. Nào, anh cứ chèo thuyền đi... Đó là việc của anh, còn tôi lo việc của tôi.

Gã nhìn cô kính phục và lại nghiêng mình trên hai tay chèo.

- Thế đấy, hóa ra cô là con gái của Gia-côp Oen-sơ! Lẽ ra tôi phải đoán được mới phải.

Khi họ tới cái doi cát ngổn ngang những đống hàng và xôn xao, ồn ào tiếng người thì Phrôna đưa tay ra cho gã lái thuyền bắt. Dẫu rằng xưa nay ít có khách phụ nữ tỏ cử Chỉ tử tế như thế với gã nhưng Đen Bi-sốp vẫn biết đón nhận bàn tay của cô con gái Gia-côp Oen-sơ một cách nhã nhặn, lịch sự.

- Cô cứ nhớ rằng mẩu bánh cuối cùng của lôi là dành cho cô! Gã nhắc lại.

-... Và cả cái áo sơ-mi cuối cùng của anh nữa chứ, anh đừng có quên đấy!

- Tôi biết là cô thích nói đùa! Tạm biệt, cô Oen-sơ!

- Tạm biệt anh!

Chiếc váy ngắn của cô không làm vướng víu bước chân. Bất giác cô ngạc nhiên thấy mình từ bỏ ngay đươc lối bước đi vội vã e ấp của phụ nữ tỉnh thành quen với hè phố để chuyển sang cách đi bằng những bước dài, nhún nháy tự nhiên của những người đã từ lâu quen đi trên những con đường mòn. Nhiều gã đi tìm vàng và Đen Bi-sốp đã liếc mắt nhìn trộm đồi chân đi ghệt da (1) của cô gái một cách kính nể. Có vài gã còn dám ngước nhìn thẳng vào mặt Phrôna. Cách nhìn của họ thân thiện và thẳng thắn, ánh lên vẻ rụt rè như ánh rạng đông mới ló.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Jack London":Tiếng Gọi Nơi Hoang DãCô Gái Băng TuyếtGót SắtJack London Truyện Ngắn Chọn LọcJack London Tuyển TậpMartin EdenMối Thù Thiên ThuTừ Bỏ Thế Giới Vàng

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Cô Gái Băng Tuyết PDF của tác giả Jack London nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn (Nhục Bao Bất Ngật Nhục)
*Một số lưu ý:Đây là câu chuyện về một thằng tra công sau khi trọng sinh muốn hoàn lương.Tra công muốn hoàn lương cũng không dễ dàng như vậy, đường dài còn lắm gian truân, còn phải ngược xuôi tìm kiếm chân lý. Trong quá trình tìm kiếm khó tránh phạm sai lầm cũ, rối rắm. Mong các vị tiểu tỷ tỷ thông cảm.Công vừa ngu vừa biến thái chết đi được, tinh thần phân liệt lại còn cặn bã, sau khi trùng sinh, dù có thay đổi, nhưng quá trình chậm chạp, nếu không kiên nhẫn nổi xin mời bấm nút close.Thụ sạch, công không sạch, giai đoạn đầu công còn phịt như gà. Tìm mua: Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn TiKi Lazada Shopee Truyện tự sự, mô tả dưới góc nhìn của cả công lẫn thụ.Sư huynh của công tên là Sư Muội, xin mọi người đừng nhầm lẫn giới tính của nhân vật này. Kiếp trước, Mặc Nhiên bái Sở Vãn Ninh làm sư phụ. Ngày đầu nhập môn, hắn tôn kính gọi Sở Vãn Ninh hai tiếng “sư tôn”, lúc nào cũng ôm tâm tình nhu mộ chạy theo y, mong được y quan tâm để ý, mong được y ôn nhu khích lệ. Mặc Nhiên thiếu khuyết tình cảm nên hắn tham luyến và khao khát nó đến tận cùng, chỉ cần một ánh nhìn quan tâm, một cử chỉ chăm sóc cũng đủ để hắn vui vẻ, thỏa mãn.Nhưng Sở Vãn Ninh con người này quá cao ngạo, lạnh nhạt, hết lần này đến lần khác chỉ biết dùng lời lẽ nghiêm khắc và hình phạt để dạy dỗ đồ nhi. Mặc Nhiên khi ấy là một thiếu niên non nớt trẻ dại, hắn thừa sự ngỗ nghịch nhưng lại không đủ thông tuệ để thấu hiểu nỗi lo của sư tôn. Và khi mâu thuẫn giữa sư đồ ngày càng tăng, sự nhu mộ, tôn kính dần biến mất chỉ còn lại nỗi bất mãn và tâm tình không phục. Lust AvelandMặc Nhiên vô cùng yêu quý sư huynh của hắn, sư huynh Sư Muội là một người rất dịu dàng ôn nhu, sư huynh lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc hắn, là người duy nhất mang cho hắn đĩa hoành thánh ấm nóng khi hắn bị sư tôn la rầy, trách phạt, đó chính là ký ức đẹp đẽ mà hắn mãi ghi nhớ. Rồi không biết đến khi nào, tình cảm quý mến đơn thuần ấy chuyển hóa thành sự yêu thích, Mặc Nhiên “yêu” Sư Muội và hắn muốn được bảo vệ, che chở sư huynh đến suốt đời.Nhưng Mặc Nhiên không bảo vệ được sư huynh của mình, ngày địa ngục Vô Gian vỡ ra, một hồi huyết chiến đã mang đi vô số tánh mạng, cũng mang đi luôn sự sống của sư huynh. Hắn chết lặng nhiều ngày quỳ trước quan tài của sư huynh, yên tĩnh ngắm nhìn gương mặt như đang ngủ say của người kia, trái tim đau đến không thở nổi…Người chết, vì sao phải là Sư Muội?Hắn hận bản thân yếu đuối vô dụng, càng hận Sở Vãn Ninh lạnh nhạt, vô tâm, hận y tại sao không quay đầu cứu Sư Muội, hận y vì coi trọng Bắc Đẩu Tiên Tôn thanh danh mà bỏ mặc đồ nhi không quan tâm. Đối với Mặc Nhiên, mọi bi kịch đều từ Sở Vãn Ninh mà bắt đầu.Mặc Nhiên hận Sở Vãn Ninh, hắn muốn trả thù cho Sư Muội. Thế là Mặc Nhiên đánh bại mọi môn giáo trong giới tu chân, rồi trở thành minh chủ và tự phong làm đế “Đạp Tiên Quân”. Mặc Nhiên giam cầm Sở Vãn Ninh, phá hết tu vi của y, hắn nhục mạ, cưỡng ép y, hắn không cho y chết vì hắn muốn Sở Vãn Ninh phải sống trong đau khổ cùng cực, muốn y phải tiếp tục kéo dài hơi tàn trong tuyệt vọng và bất lực.Nhưng Sở Vãn Ninh vẫn là Sở Vãn Ninh, một khi y đã quyết tâm muốn đi thì cho dù là Đạp Tiên Quân cũng không thể ngăn cản. Khi mười năm cố gắng khuyên bảo vẫn là vô dụng, giờ đây, Sở Vãn Ninh sẽ lấy tính mạng này để hóa giải mọi thứ…“Mặc Nhiên... Cả đời này, cho dù sau này như thế nào... Ban đầu cũng là do ta dạy bảo người không tốt, là ta nói ngươi chất kém khó trác… Là ta bạc ngươi, tử sinh không oán…”“Lần này là ngươi thắng, Sở Vãn Ninh. Ta không ngăn được cái chết của ngươi.”“Mặc Nhiên… Đừng như vậy nữa, ngươi tỉnh lại đi, quay đầu đi…”“Ngươi độ tẫn người trong thiên hạ duy độc không độ ta, ngươi giả nhân giả nghĩa. Sở Vãn Ninh, đây là ngươi tự chuốc."…“Sao lại ngủ lâu như vậy? Khi nào ngươi mới tỉnh?”“Ta đã buông tha Tiết Mông, Sở Vãn Ninh, người cũng nên tỉnh lại rồi chứ.”Sở Vãn Ninh chết rồi, mọi hận thù ân oán cũng theo y mà tan biến, bỗng nhiên Mặc Nhiên không còn lý do để sống tiếp. Sư Muội không còn, Sở Vãn Ninh cũng đã mất, vậy hắn còn tồn tại với ý nghĩa gì.Mặc Nhiên đứng trên đỉnh cao quyền lực mười năm.Cả đời này, hắn từ một đứa con riêng hai bàn tay trắng, trải qua vô số trắc trở mới trở thành vị tôn chủ đế quân duy nhất ở nhân gian.Hắn phạm nhiều tội lỗi, hai tay đầy máu tươi, là yêu là hận, là thích là ghét, đến cuối cùng cái gì cũng không còn.Mặc Nhiên tự sát chết đi, trò khôi hài giằng co suốt mười năm rốt cuộc cũng hạ màn. Tất cả đều kết thúc....Lại lần nữa mở mắt ra, Mặc Nhiên được quay lại 17 năm về trước, khi hắn vẫn còn là cậu thiếu niên mới gia nhập Thục Sơn Tử Sinh, là lúc mọi bi kịch vẫn chưa bắt đầu. Lần này, hắn sẽ bảo vệ Sư Muội cho thật tốt, hắn sẽ thay đổi tương lai đau khổ, lần này, sư huynh nhất định sẽ được sống hạnh phúc.Giờ đây, tâm hồn Mặc Nhiên không còn trẻ dại non nớt như ngày xưa, cũng vì vậy hắn dường như cảm nhận được những thứ mà trước đây hắn chưa từng nhìn thấy.Sở Vãn Ninh dạy hắn tu hành luyện võ, mỗi lần có nguy hiểm, đều là y hộ hắn chu toàn.Sở Vãn Ninh dạy hắn tập viết đọc sách, đề thơ vẽ tranh, tuy lúc nào cũng lạnh nhạt, ít nói nhưng biểu tình lại rất nghiêm túc, kiên nhẫn.Sở Vãn Ninh cô độc không bạn hữu, chẳng ai biết y đang nghĩ gì, buồn vui ra sao. Thậm chí khi thân thể chồng chất vết thương, y cũng không lời than vãn hay bận lòng để ý. Dường như Sở Vãn Ninh vô tâm với ngay cả bản thân mình.Kiếp trước, Mặc Nhiên nhìn không tới, kiếp này lại mang theo những cảm xúc phức tạp mà dõi mắt theo y. Liệu y có xấu như hắn đã nghĩ? Liệu bi kịch của kiếp trước có phải là lỗi của y? Khi những câu hỏi còn chưa có câu trả lời, bánh xe lịch sử lần nữa lặp lại, địa ngục Vô Gian vỡ ra và lần này vì cứu Sư Muội, tới lượt hắn cùng Sở Vãn Ninh bổ toàn Vô Gian. “Sư Muội! Sư Muội!”“Thật tốt quá! Huynh không chết! Ta cũng không chết! Đi qua, đều đi qua!”...“Sư tôn… Người không còn nữa, người mất rồi.”Lần này Mặc Nhiên được như nguyện rồi, Sư Muội của hắn không chết, Sư Muội của hắn vẫn còn sống bình yên, người chết chỉ có Sở Vãn Ninh mà thôi.Mặc Nhiên, giờ ngươi cảm thấy vui sao?Khi trận chiến kết thúc là lúc những bí ẩn được hé lộ. Kiếp trước, Mặc Nhiên hận Sở Vãn Ninh vô tình bỏ mặc Sư Muội, mà nào biết rằng khi ấy y đã sức cùng lực kiệt. Kiếp này, Mặc Nhiên thay Sư Muội bổ toàn Vô Gian, hắn lại oán trách Sở Vãn Ninh bỏ đi không hề quay đầu, để rồi muộn màng nhận ra là Sở Vãn Ninh biết mình không thể sống được bao lâu, một khi y chết thì linh khí của bản thân sẽ đưa tới rất nhiều ác quỷ, vì vậy mà y phải rời xa Mặc Nhiên.Là Sở Vãn Ninh không màng tính mạng bảo vệ mạng sống cho Mặc Nhiên.Là Sở Vãn Ninh dùng hết sức lực cõng Mặc Nhiên vượt qua 3000 bậc thang, từng bước từng bước bò lên Tử Sinh Đỉnh.Là Sở Vãn Ninh dùng linh lực cuối cùng của mình để hộ Mặc Nhiên chu toàn.Mặc Nhiên hiểu lầm Sở Vãn Ninh quá nhiều, hắn không hề hiểu biết y, không biết y đã vì hắn mà làm những điều gì, vì hắn mà hy sinh bao nhiêu. Đến cả ký ức đẹp đẽ về đĩa hoành thánh ấm nóng cũng là do Sở Vãn Ninh lén nhờ Sư Muội mang cho hắn.Hiểu lầm một năm là hiểu lầm.Hiểu lầm mười năm là oan nghiệt.Mà từ sinh đến tử, hiểu lầm cả đời, đó là mệnh.“Thực xin lỗi, ta hận sai người rồi.”“Sư tôn, sư tôn… Là lỗi của ta. Cầu xin người…Cầu xin người cùng ta trở về…”“Sư tôn… van cầu người… cầu người, người phản ứng ta có được không…”Nhưng xin lỗi thì có ích gì khi cả hai đời của Sở Vãn Ninh đều hủy trong tay một người.Một Mặc Nhiên từng quá nông cạn, lúc nào cũng chỉ biết ôm lấy định kiến để phán xét người khác, để rồi sau này phải sống trong hối hận và lo âu dằn vặt. Mặc Nhiên chẳng khác nào một chú chó husky ngốc nghếch, làm gì cũng sai, nghĩ gì cũng ngốc. Hắn nghĩ mình yêu Sư Muội, nhưng chẳng qua chỉ là tham luyến sự ấm áp mà Sư Muội mang lại, hắn nghĩ mình hận Sở Vãn Ninh nhưng thứ tình cảm đó vốn đã biến chất sau mười năm giam cầm y ở bên mình.Một Sở Vãn Ninh hờ hững, lạnh nhạt, lúc nào cũng ngụy trang cho mình một vẻ ngoài mạnh mẽ. Nhưng rồi y cũng giống như một chú mèo trắng cao ngạo, nhìn như rất khó gần, thật ra lại là người hay tự ti, chuyện gì cũng chỉ giấu ở trong lòng.Sở Vãn Ninh thích Mặc Nhiên nhưng chỉ có thể hàng ngày nhìn hắn vui vẻ chạy theo Sư Muội, Sở Vãn Ninh thích Mặc Nhiên nhưng lòng tự tôn lại không cho phép y thổ lộ. Nếu trách Mặc Nhiên ngu ngốc không nhìn thấu trái tim mình, thì phải trách Sở Vãn Ninh làm việc gì cũng âm thầm chịu đựng, âm thầm trả giá, để rồi bi kịch mới kéo dài tận hai kiếp.Liệu còn cơ hội nào để Mặc Nhiên sửa sai và bù đắp lỗi lầm? Liệu có kết thúc nào tốt đẹp hơn dành cho Sở Vãn Ninh đã đau khổ cả hai kiếp? Hãy cùng nhau tìm hiểu và trải qua những cung bậc tình cảm khác nhau với bộ truyện đầy cảm xúc này nhé.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng Của Hắn PDF của tác giả Nhục Bao Bất Ngật Nhục nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hươu Lạc Lối (Bạc Hà Mê)
Thể loại: 3s, hiện đại, ngụy nữ truy, nam phạm nhân, thâm tình, đô thị tình duyên, HEEditor: SamĐộ dài: 57 chương - Đã edit hoànPosters: Thu HoàiNhân vật chính: Bạch Lộc x Tần Long Tìm mua: Hươu Lạc Lối TiKi Lazada Shopee Văn án “Em thích anh cái gì?”“Chờ lần sau em nói với anh.”“Tại sao là lần sau?”“Có lần sau, chứng tỏ anh vẫn thích em.”“Lần sau có thể nói không?”“Đợi lần sau nữa.”“…”Em lạc lối, để anh dẫn đường cho em. ~~~ Trích đoạn 1: Ấn tượng đầu Bạch Lộc: "Lần đầu gặp em anh có suy nghĩ gì?"Tần Long: "Thích, muốn." Bạch Lộc: "Em cũng vậy." Trích đoạn 2: Thế nào là màn tỏ tình bá đạo?Bạch Lộc: " Cậu không về nhà cứ theo tôi làm gì?"Tần Long: "Tôi muốn đi theo em thì sao?"Sau đó anh đến gần bên cô, lời nói chắc chắn: "Tôi đã định cả đời với em rồi, em xem rồi liệu đi." ...Tần Long: "Tôi cho em một tiếng đồng hồ, em nói không thích tôi cái gì, nếu không nói được, tôi coi như em đồng ý rồi."...Bạch Lộ nghĩ sự tự tin của anh ở đâu vậy, Tần Long nhìn cô không chớp mắt nói: "Chỉ dựa vào tôi có thể thích em cả đời, vĩnh viễn đối xử tốt với em." Trích đoạn 3: Khi người vợ tương lai chê bạn học hành không tốtTần Long: "Tôi sẽ học tập theo em, làm học trò ngoan với em."Bạch Lộ nghe xong thở dài: "Cậu không cần lấy lệ với tôi, cậu nên tính toán cho bản thân mình."Tần Long: "Tôi đang tính toán cho tương lai của chúng ta." Trích đoạn 4: Khi bạn muốn dụ dỗ "người ta" cõng bạn Ngày mai là hết nghỉ lễ Bạch Lộc phải mang hành lý về trường. Bạch Lộc: "Ngày mai đến trường thế nào?"Tần Long: "Gọi xe"Bạch Lộc: "Gọi xe đắt lắm"Tần Long: "Chẳng nhẽ anh tới cõng em?"Bạch Lộc: "Được"Tần Long:" Nếu em không có hành lý, anh có thể cân nhắc."Nghe xong Bạch Lộc chuẩn bị xuống giường đi bỏ bớt đồ trong túi hành lý của mình. Lúc vừa xuống giường liền thấy tin nhắn đến:"Hay là đừng giảm bớt, có bao nhiêu anh cũng cõng được em." *Lưu ý: Những trích đoạn trên đã được lược bỏ n từ và chỉ giữ lại ý chính ( lời thoại nhân vật)Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hươu Lạc Lối PDF của tác giả Bạc Hà Mê nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hương Vị Tình Yêu (Mộ Hạ)
Hương vị tình yêu kể về một tình yêu đẹp trong khu vườn trường, một tình yêu đáng trân trọng của một cô gái mới lớn. Cô tên Lý Vi, một cô gái được coi là may mắn vì tình yêu thật sự đã đến bên cô. Nhưng để có được tình yêu ấy, cô cũng đã từng trải qua nhiều điều chua xót. Tình yêu như một món quà mà tạo hoá đền bù cho cô. Bạn có thể thấy những nhân vật trong Hương vị tình yêu có nhiều nét tương đồng nhiều người mà bạn gặp trong cuộc sống hàng ngày, một Trình Chân ngang ngược nhưng đyà tình cảm, một Lâm Nguyệt Nhất đào hoa phong nhã... Hãy để tâm hồn bạn quay về một thời tuổi trẻ với tình yêu đầu ngốc nghếch, nhẹ nhàng, ngọt ngào và sâu lắng... Từng câu, từng chữ như những nốt nhạc tràn vào tâm hồn chúng ta, trong trẻo hồn nhiên và ngây thơ như chính những con người đang ở lứa tuổi mới lớn, lứa tuổi học trò. Tìm mua: Hương Vị Tình Yêu TiKi Lazada Shopee *** Một đêm không ngủ, ngày thứ hai là thời gian ôn tập cho kỳ thi cuối kì, đa số sinh viên trong lớp đều đang cặm cụi ôn tập trong phòng học, nói cho cùng thì đây cũng là một kỳ thi quan trọng, tất cả mọi người đều nỗ lực ôn tập, chỉ có tôi là nằm gục trên bàn một cách uể oải. Tối qua cô Phương không gây khó dễ gì cho tôi, chỉ bảo tôi thứ bảy đến nhà cô ăn cơm. Liễu Đình quay sang hỏi tôi: “Tiểu Vi, giờ cậu tính thế nào?” “Không biết”. Tôi quay bút, thành thật trả lời. Hấp háy đôi mắt, Liễu Đình thận trọng nói: “Trước đây mình rất lo lắng chuyện của cậu và Trình Chân, cậu biết đấy, cô mình từ lâu đã có ý định cho Trình chân ra nước ngoài du học ngay sau khi tốt nghiệp trung học, vì vậy cô tuyệt đối sẽ không đồng ý cho Trình Chân nảy sinh chuyện tình cảm yêu đương sớm như vậy đâu”. Tôi thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, đầu óc trống rỗng.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hương Vị Tình Yêu PDF của tác giả Mộ Hạ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Hướng Dương (Tạ Sơ)
Chịu đựng được thì đó chính là thử thách nhưng nếu chống cự không được thì chính là sự mê hoặc. LỜI EDITOR:Ai từng thích Phồn Giản, chắc chắn sẽ thích Hướng Dương (Mạnh miệng vậy thôi, tớ chưa đọc hết đâu, để dành edit cho hồi hộp. Nếu không hay như tưởng tượng cũng đừng ném đá tớ nhé.). ***“Hướng dương” là câu chuyện viết trong bối cảnh trấn Thanh Vân với nạn lừa đảo lan tràn, trở thành cần kiếm cơm cho bao kẻ lười lao động, bao gia đình chỉ nhìn thấy món lợi trước mắt mà dồn ép con em mình đi theo con đường “phát tài” ấy. Khương Ninh là một cô gái xa quê bao năm với quyết tâm không bao giờ trở lại nơi này, nhưng ai dè chỉ vì một cú sốc đã khiến cô bỏ tất cả quay về. Tình cảnh của gia đình Khương Ninh thì thực sự khiến người ta chán ghét, bà me nuôi thì ham cái lợi trước mắt, bố nuôi nướng tiền cho cờ bạc, cậu em trai lêu lổng không chịu học hành. Cuộc sống của Khương Ninh đúng vất vả trăm bề, vậy nên quyết định quay về sẽ phải đối mặt với tương lai đầy bấp bênh. Có lẽ từ nhỏ đối mặt với việc bị mẹ ruột “bỏ rơi”, gia đình bố mẹ nuôi đối xử cũng không tốt hơn nên Khương Ninh làm gì cũng độc lập đến cố chấp. Biết mình là kẻ thứ ba, cô quyết tuyệt bỏ việc cắt đứt, dù biết sẽ mất tất cả, dù biết cuộc sống sẽ đầy gian nan, dù phải quay về trấn Thanh Vân cô đã thề dứt áo ra đi. Trong trấn Thanh Vân tam quan bất chính cô vẫn giữ mình đến cùng. Tiền Cường - gã lưu manh theo cô từ xưa giờ đã có tiền nhà xe vẫn không khiến cô rung động bởi đống tiền bẩn. Lý Hoằng Huy muốn cô quay lại thì cô dứt khoát từ chối. Khi mẹ ruột Lưu Vân cần tiền phẫu thuật cô cũng quyết không mở miệng nhờ vả ai mà tự mình xoay xở. Con người cô độc như cô không muốn nợ ân tình của bất cứ ai. Khi nhìn thấy Vu Dương bị đánh cô liều lình bám theo đám Tiền Cường và báo cảnh sát. Khương Ninh tự nhận mình là có thù tất báo. Một cô gái mạnh mẽ như cô song đôi khi cũng gặp phải bất lực. Cô muốn học luật lại bị sửa thành học tài chính. Cô chứng kiến Vu Dương bị đánh mà không thể chắn hộ anh. Cô không ngăn cản được sự lựa chọn bi kịch của bạn mình. Vu Dương - anh thợ sửa xe kiên cường vì món nợ của cha mà tha hương biệt xứ. Bản thân gia đình anh vì bị lừa đảo mà mất hết nên ở trấn Thanh Vân bị gạ gẫm “lên núi” bao lần anh vẫn từ chối. Vu Dương là minh chứng của “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. Vì lẽ đó mà anh đã thu hút được Khương Ninh giữa bao gã đàn ông hơn anh về mọi mặt. Ban đầu chỉ là sự cảm kích vì cô trả tiền xe hộ, rồi dần dần tiếp xúc nhiều hơn cho đến khi anh được thăng cấp lên thành tài xế xe ôm riêng được chứng kiến nhiều mặt của cô hơn. Thế là anh nhận ra cô ấy không hề kiên cường như vẻ bề ngoài của mình. “Khương Ninh, anh không thể cho em thứ tốt nhất, nhưng anh sẽ cố hết sức cho những thứ em cần.” Tìm mua: Hướng Dương TiKi Lazada Shopee Đó là lời hứa danh dự của anh dành cho cô. Anh không giàu có gì nhưng anh sẽ ở bên mỗi khi cô cần, làm mọi việc vì cô. Biết cô không ăn được cay anh đến quán mỳ cay dặn đầu bếp làm riêng cho cô. Anh không dám đến quá gần cô nhưng rồi khi cô thực sự chủ động anh đã không còn kìm nén được nữa. Biết cô ở bên gã Lý Hoằng Huy mấy năm trời, biết cô từng làm người thứ ba, anh có ghen, anh hận mình không gặp được cô sớm hơn. Khi mẹ cô cần tiền phẫu thuật, anh tích góp hết mọi khoản trong thẻ giao cho cô. Khi bị đám Tiền Cường đánh, đập phá quán sửa xe, anh nhất quyết giấu không cho cô biết. Bởi vì Khương Ninh và Vu Dương là hai con người bình thường vậy nên họ cũng phải đối mặt với vô vàn biến cố dồn dập, nhưng đi qua những ngày bão táp họ lại nắm tay nhau hướng về phía mặt trời. Một nhân vật khác tôi muốn đề cập đến trong truyện là Từ Thanh Tú, cô giáo Từ với cuộc sống tưởng chừng hoàn hảo thì phát hiện thằng chồng khốn nạn ngoại tình và đó là dấu hiệu cho những bi kịch sau này của cô ấy. Mẫu phụ nữ hi sinh nhiều vì gia đình như Từ Thanh Tú và nếm trái đắng không hề ít trong xã hội chỉ là mỗi người họ sẽ phải đối mặt thế nào thôi. Vợ chồng ly hôn, gia đình chồng không ngừng giành quyền nuôi con, áp lực kinh tế đè nặng lên đôi vai cô ấy nên cô ấy đã quyết liệt được ăn cả ngã về không. Cô ấy đã phải đấu tranh rất nhiều và việc xóa bỏ tệ nạn lừa đảo ở trấn Thanh Vân được chọn là nhiệm vụ cuối trong đời cô ấy. “Trong hai bọn mình phải có một người hoàn thành được ước mơ.” Từ Thanh Tú không ngừng nhắc lại mong Khương Ninh được sống với ước mơ học luật. Cô ấy biết mình không còn hi vọng gì nên đã gửi gắm tất cả vào Khương Ninh. May mà trời xanh có mắt khi sự hi sinh của cô ấy đã được đền đáp. Giọng văn của tác phẩm đều đều không có nhấn nhá cao trào, nhưng nhờ một số tình tiết nổi bật đã kéo lại điểm cộng cho nó. Với mình thì đoạn sau của tác phẩm mặc dù là cái kết cho tất cả nhưng bởi mạch hành văn của tác giả khiến cho người đọc không cảm thấy quá hồi hộp. Song tổng thể mình vẫn đánh giá đây là một tác phẩm khá và đáng đọc.Review: Thỏ Trong Sáng***Nhận được điện thoại của Khương Ninh, ngay ngày hôm sau, Phương Nguyên lập tức xin nghỉ, mua vé xe chạy thẳng đến thành phố của trấn Thanh Vân. Mới sáng sớm, Khương Ninh và chú Vương, cùng bà Vu đã vào thành phố để đón Phương Nguyên, sau đó đi thẳng đến cục cảnh sát. Vào trong cục, chú Vương nhận được điện thoại của đội trưởng đội cảnh sát giao thông, nói vụ tai nạn xe của Vu Dương đã có phát hiện mới. Ban đầu, vì thủ phạm cố tình tránh né tất cả máy quay trên đường, gây khó khăn trong việc lấy lại bằng chứng tại hiện trường nên vụ án không mấy tiến triển. Nhưng hiện tại đã có phát hiện mới, chú Vương vô cùng phấn khởi, vội vàng chào họ rồi chạy đến đội cảnh sát giao thông. Phương Nguyên trao đổi với bên cảnh sát điều tra, đưa toàn bộ số ảnh lần trước Vu Dương chụp được gửi cho cậu, chứng minh trong quá trình điều tra trấn Thanh Vân, Vu Dương đã có rất nhiều đóng góp. Anh là người đứng ra vạch trần tội ác nên đương nhiên không có lý gì lại là người đi cấu kết với bọn lừa đảo làm việc xấu. Khương Ninh và bà Vu lo lắng đứng ngoài chờ. Phương Nguyên vừa đi ra, hai người liền chạy vội tới hỏi: "Sao rồi?". Phương Nguyên trả lời: "Cần điều tra thêm". Khương Ninh nhíu mày. "Chị, chị đừng lo lắng, họ không đủ bằng chứng nên không thể giam giữ lâu được đâu". Tuy Khương Ninh gật đầu nhưng mặt mũi cô vẫn ủ dột. Giữa trưa, chú Vương từ sở cảnh sát giao thông chạy về, khó nén được vẻ mặt vui mừng, nói với mọi người: "Bữa trước Tiểu Vu đi chở hàng có dừng lại trạm nghỉ một đêm. Trong quá trình điều tra, cảnh sát không ngờ toàn bộ camera ở trạm dừng chân đều đã bị phá hỏng, không lưu giữ bất kỳ hình ảnh nào. Vừa rồi, cảnh sát tiếp tục điều tra thêm một lần nữa, vừa hay gặp được tài xế xe khách nghỉ cùng một chỗ với Tiểu Vu. Người tài xế đó có chút ấn tượng với Tiểu Vu, anh ta nói hai người họ có trò chuyện với nhau vài câu, ngày hôm sau anh ta và Tiểu Vu còn trước người sau lái xe rời đi". Chú Vương nói tiếp: "Cảnh sát đã lấy camera trên xe của anh ta về để kiểm tra. Họ phát hiện thấy một chiếc xe van luôn theo sát chiếc xe hàng của Vu Dương. Theo manh mối này họ đã tra ra, chiếc xe đó là của Lưu Hưng". Thông tin quá đỗi bất ngờ của chú Vương quả là tin vui. Tuy Khương Ninh đã sớm dự đoán kẻ gây họa chắc chắn là Tiền Cường nhưng lúc này, sau khi kết quả được chứng thực, thâm tâm cô ngược lại không chút vui mừng. Cô cảm thấy khó chịu buồn bực hơn, hận không thể nghiền nát Tiền Cường thành tro.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Hướng Dương PDF của tác giả Tạ Sơ nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.