Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bệ Hạ Xin Tự Trọng (Tửu Tiểu Thất)

Mình phải nói một câu rằng: truyện quá tuyệt, quá hay, quá hài! Viết hài rất khó, viết hài sao cho có duyên mà không bị lố lại càng khó hơn. Mình thuộc dạng đọc truyện hài mà rất ít khi cười, nói cách khác là rất khó chọc cười. Thế nhưng mà đọc truyện này (hay nói cách khác là đọc văn phong của Tửu Tiểu Thất) mình lại có thể cười lăn lộn cười té ghế, đêm khuya 3h đọc truyện mà cười khằng khặc như bị điên:)) Có thể tác giả biến thái bẩm sinh cho nên từ văn phong, chi tiết truyện cho đến các nhân vật đều biến thái, biến thái từ trong cốt tủy:)) Tác giả viết hài rất có duyên, đặc biệt là không bị đầu voi đuôi chuột, từ đầu đến cuối không hề bị hẫng một chút nào. Về các nhân vật:

- Nữ chính Điền Thất: Nàng là một cô nương xinh đẹp nhưng từ khi 10 tuổi đã vào cung giả làm thái giám, nguyên nhân là muốn trả thù kẻ đã giết chết phụ mẫu và đệ đệ của mình. Nàng từng theo hầu 3 vị chủ nhưng chủ nào cũng chết sớm, vừa hại nàng bi thương vừa ủy khuất túi tiền của nàng. Đến vị chủ thứ tư…khụ khụ…chính là kẻ ngồi trên ngôi vị tối cao kia - hoàng thượng đại nhân thì không có bị nàng khắc chết, mà bị nàng giày vò đến tưởng chết >.<

Nàng khéo ăn khéo nói, mồm miệng dẻo quẹo, hơn nữa còn có đầu óc thông minh lanh lợi biết biến nguy thành an, hay tùy tiện nói nhảm vài câu nhưng đến cuối cùng lại vẫn đúc ra được ý nghĩa. Nàng rất hay vô tình “khinh nhờn” và “mạo phạm thánh giá” hoàng thượng, lắm lúc khiến hắn nổi điên mà không hiểu vì sao, liền cho rằng hắn bị bệnh thần kinh:)) Quả thật không trách Điền Thất được, hắn hay vui giận thất thường, lúc thì hắn bóp cổ nàng lè lưỡi, lúc lại xông tới hôn nàng, bắt nàng sờ “trym nhỏ” của hắn ^^. Nàng không cho rằng hoàng thượng biết nàng là nữ nhân, cho nên hoàng thượng trong mắt nàng vừa là bị bệnh thần kinh, vừa biến thái, vừa đoạn tụ, đặc biệt là thích trêu ghẹo thái giám.

- Nam chính Kỷ Hành: Kỷ Hành thực sự là một trong những nam chính mặt dày vô sỉ, có tố chất thần kinh và biến thái, hay nghĩ ra mấy trò đồi bại khiến người ta đỏ mặt, nhưng cũng thâm tình nhất mà mình từng đọc. Kỷ Hành gọi Điền Thất là “tiểu biến thái”, còn hắn chính là đại biến thái a.

Điểm trừ của Kỷ Hành là không sạch (vì là hoàng đế mà), có một dàn hậu cung hùng hậu, vị trí hoàng hậu vẫn bỏ trống tiền hoàng hậu đã mất, có một đứa con 4 tuổi. Nhưng đứa bé này dễ thương kinh khủng, đúng chất một đứa trẻ con ngây thơ trong sáng, vô tư, nghĩ gì nói nấy làm cha bé nhiều khi đen mặt. Hắn dạy bé gọi Điền Thất là “nương”, bé tự sửa thành “nương tử:))) Quan hệ giữa bé và Điền Thất cũng rất tốt, tốt đến mức cha bé còn ghen với bé. Tìm mua: Bệ Hạ Xin Tự Trọng TiKi Lazada Shopee

Tuy nhiên điểm cộng to đùng cho Kỷ Hành chính là sự thâm tình của hắn. Dù biết Điền Thất là thái giám nhưng hắn vẫn yêu, chứng tỏ hắn yêu bằng trái tim, yêu con người của nàng chứ không phải khuôn mặt xinh đẹp kia.

Đường đường là thiên tử, là kẻ đứng đầu một nước mà hắn luôn luôn bị tên thái giám mặt hoa da phấn kia khinh nhờn. Mà đường đường là một nam nhân cường tráng đang độ xuân xanh như hắn bị tên thái giám kia khinh nhờn lại không thấy chán ghét, ngược lại còn thấy thích thích, luôn không tự chủ mà muốn gần gũi với hắn. Thời gian đầu hắn còn trốn tránh không muốn thừa nhận mình thích thái giám, nhưng một khi tư tưởng đã thông, hắn chính là thích Điền Thất, là con người Điền Thất chứ không phải cái gì khác, thì hắn dốc sức lực quấn lấy nàng. Hắn đã biến thái thì phải rủ Điền Thất biến thái cùng a.

Nhưng mà đau khổ ở chỗ đã biến thái lại không thể biến thái đến cùng. Điền Thất trong giấc mơ ướt át của hắn vẫn là trong bộ dáng nữ nhân. Đến đây hắn liền ủy khuất, hắn yêu Điền Thất là thật, nhưng mà vẫn hơi không thích ứng được việc nam nhân cùng với nam nhân làm chuyện kia, dù sao thì hắn cũng không phải là bẩm sinh đoạn tụ. Vậy là trong buổi tối ngắm sao băng kia, ôm tiểu thái giám trong lòng, hắn thật tâm lầm bầm cầu nguyện: Điền Thất là nữ nhân.

Vậy có ai mong mỏi được chiêm ngưỡng phản ứng của anh Hành có tiền án bị bệnh thần kinh này khi biết Điền Thất là nữ nhân không? Haha quả nhiên tác giả không để mình thất vọng, con người ảnh là cực phẩm mà hành động cũng phải gọi là cực phẩm luôn:))) Tình huống phát hiện ra bí mật của Điền Thất mình sẽ không nói nữa (xấu hổ lắm), còn phản ứng ấy à? Đang đêm, hắn bình tĩnh bật dậy nhảy xuống từ cửa sổ, áo đỏ tung bay, tóc đen xõa dài, bộ dáng tuấn mỹ như trích tiên. Sau đó hắn dùng khinh công tuyệt đỉnh của mình bay đi vun vút trên từng cái nóc nhà, vừa vung chân vừa gào thét điên loạn: “Điền Thất là nữ nhân, là nữ nhân, nữ nhân. Grào grào grào grào hahahahaha…Ta không phải đoạn tụ.” Hắn vừa bay vừa gào lên như thế, đem nóc nhà của nửa cái kinh thành giẫm lên hết, khi đã “mệt như con chó, còn kém mỗi le lưỡi” (trích nguyên văn bản chuyển ngữ) thì hắn dừng lại, đứng chắp tay nhìn về hướng đông, thoáng cái từ bệnh thần kinh trở về làm trích tiên. Hắn quỳ về hướng đông, dập đầu một cái thật mạnh, một giọt nước mắt theo khóe mi lăn xuống, “ánh trăng khúc xạ ra vẻ sáng trong lộng lẫy, hệt như khóc châu của giao nhân.”

Sở dĩ mình nói nhiều về phần này là bởi vì mình thực sự rất thích, rất ấn tượng với đoạn này. Cảm xúc nhân vật quá rõ nét, tình yêu dành cho nữ chính quá đong đầy, tính cách nhân vật thì…khỏi nói.

Hậu cung có chỉ để trang trí, lâu lâu cũng có sóng gió một phen. Mấy vị phi tần bày trò hãm hại Điền Thất nhưng Kỷ Hành rất ra dáng một nam chính, không nghi ngờ nàng một chút nào mà luôn tự mình điều tra để giải oan cho nàng.

- Về độ H: Phải công nhận ông Hành này quá biến thái, từng bước dụ dỗ Điền Thất sờ “trym nhỏ” nhiều đến mức một cô nương như nàng có thể chơi đùa nó thoải mái trên tay (oimeoi). Cảnh H, hôn hít các thứ các thứ khá nhiều, mà cảnh nào cảnh nấy hài rụng răng:))

Kết một câu là truyện hay, đáng đọc.***

Thể loại nữ giả nam trang lại giả thành thái giám tuy rằng ko quá mới lạ, nhưng đây là lần đầu tiên mình đọc. Đơn giản vì mình ko thích thể loại nữ giả nam trang cho lắm, cũng ko thích đề tài về thái giám nhiều. Nhưng, quyển này lại làm cho mình rất bất ngờ và cực kỳ thích thú. Lúc đầu khi Phương giới thiệu mình cũng ko có để ý lắm, nhưng mà hẳn là mình có duyên với truyện, nên cuối cùng lại convert đọc (trong khi đang đọc 1 bộ khác siêu cấp dài và hay.) Và vô tình thôi, mình đọc trúng 1 đoạn H biến thái trong quá trình check file doc của truyện, đoạn H biến thái này đã “cưỡng bức” mình phải đọc ngay, đọc liền. Mình ít khi đọc H mà cười như ma nhập như thế, bg nhớ tới mà còn run rẩy hết cả người.

Để nói về nội dung, mình xin được nhận xét 1 chữ TUYỆT.

Để nói về hành văn thì mình sẽ cho tác giả một chữ KHÉO.

Để nói về độ hài, tuyệt đối đủ cho chữ DUYÊN.

Viết hài khó lắm, để viết được hài mà lại là hài có duyên, có tục nhưng không phô, có đau nhưng không bi là chuyện ko dễ dàng, mình rất hài lòng và rất thích cách viết hài của tác giả.

Sau khi đọc hết truyện, mình nhận xét gọn như sau:

MƯỢT MÀ NHƯ NHUNG, KHÁ LÀ HÀI LÒNG, TUY RẰNG KHÚC CUỐI HƠI ĐUỐI.

Nam chính trong truyện là hoàng đế, có thê có thiếp đầy đủ hết cả rồi, còn có 1 cục thịt 4 tuổi nữa. Nếu là nguyên tắc cá nhân của mình, mình ko bao giờ thích những truyện mà nam chính có con riêng, vấn đề bẩn sạch mình cũng ko có quá khắc khe, miễn là sạch sau khi xác định tình cảm với nữ chính là được (à, mà điều này ko có đồng nghĩa với ngựa đực nhé). Tiểu hoàng tử là nhân vật mình yêu thích gần như là nhất nhì, cậu bé ngây thơ hồn nhiên, đáng yêu và hoàn toàn được viết đúng với số tuổi của bé, cách mà bé xuất hiện, cách mà bé và nữ chính cùng nhau, cách mà bé được tác giả miêu tả, trời ơi, ta phải nói là ta muốn bé với nữ chính thành mẹ con liền luôn. Ta hoàn toàn quên đi cái “nguyên tắc” con riêng kia luôn, đây là đứa trẻ con thứ hai trong ngôn tình mà ta thấy nó đúng là trẻ con (nhóc thứ nhất là Đậu Đậu trong “Tên của em là bệnh của anh” của tg Hàm Hàm), đúng là “vô tội” hồn nhiên ngây thơ đúng tuổi.

Tác giả viết quá hay, tất nhiên hay ở đây là đánh giá cho 1 truyện giải trí, chứ ta ko nói truyện hay theo hơi hướm hàn lâm chính kịch nhé.

Truyện đang viết nhưng lại dính vào bối cảnh chiến dịch “quét sắc” bên TQ nên về sau ta nghĩ sẽ bị giảm độ hấp dẫn xuống nhiều, nhưng ta chấp nhận, vì H như vậy là khá nhiều rồi.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Tửu Tiểu Thất":Bệ Hạ Xin Tự TrọngEm Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào?Hoàng Hậu Vô ĐứcThời Gian Ngòn NgọtThùng Cơm Sát VáchTiểu BéoVợ Ơi Theo Anh Về NhàXuyên Qua Thành Cỏ Dại

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Bệ Hạ Xin Tự Trọng PDF của tác giả Tửu Tiểu Thất nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Mật Mã Tây Tạng - Tập 3
Mật Mã Tây Tạng – Tập 3 Mật Mã Tây Tạng – Hà Mã Mật mã Tây Tạng là một bộ tiểu thuyết hấp dẫn kết hợp giữa lịch sử có thật và trí tưởng tượng phong phú của tác giảHà Mã đã dắt người đọc làm một chuyến phiêu lưu kỳ bí để khám phá nền văn hóa Tây Tạng huyền bí cũng như những huyền sử khốc liệt của xứ sở băng giá này. Mật mã Tây Tạng nói về cuộc phiêu lưu của Trác Mộc Cường Ba và nhóm bạn trên đường tìm kiếm Tử Kỳ Lân – loài chó dũng mãnh nhất thế giới thuộc chủng loại Tạng Ngao, đã bị vướng vào cuộc tranh giành kho báu ngàn năm của Phật giáo Tây Tạng Cuộc phiêu lưu thoạt đầu là để tìm Tử Kỳ Lân, một loại linh thú từ thời viễn cổ, rồi chuyển sang tìm Bạc Ba La thần miếu. Có lẽ tác giả đã phóng đại khá nhiều khi kể về cuộc phiêu lưu này, với những tòa thành cổ, chùa cổ kỳ vĩ, đạo quân bách chiến bách thắng bí ẩn (Đạo quân Ánh Sáng),v.v… Sách cùng thể loại: Những Cuộc Phiêu Lưu Của Tom Shawyer Tiếng gọi nơi hoang dã Mật Mã Da Vinci Không thể phủ nhận rằng Hà Mã đã tạo nên một bộ tiểu thuyết ly kỳ, có sức hấp dẫn rất lớn. Mật mã Tây Tạng có sức thu hút của tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung kết hợp với Mật mã Da Vinci, Biểu tượng thất truyền… của Dan Brown. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc bộ tiểu thuyết lừng danh của tác giả Hà Mã – Mật mã Tây Tạng. Các bạn đừng quên chia sẻ sách cho bạn bè cùng đọc và đăng ký nhận sách mới hàng tuần.
Mật Mã Tây Tạng - Tập 1
Mật Mã Tây Tạng – Tập 1 Mật Mã Tây Tạng – Hà Mã Mật mã Tây Tạng là một bộ tiểu thuyết hấp dẫn kết hợp giữa lịch sử có thật và trí tưởng tượng phong phú của tác giảHà Mã đã dắt người đọc làm một chuyến phiêu lưu kỳ bí để khám phá nền văn hóa Tây Tạng huyền bí cũng như những huyền sử khốc liệt của xứ sở băng giá này. Mật mã Tây Tạng nói về cuộc phiêu lưu của Trác Mộc Cường Ba và nhóm bạn trên đường tìm kiếm Tử Kỳ Lân – loài chó dũng mãnh nhất thế giới thuộc chủng loại Tạng Ngao, đã bị vướng vào cuộc tranh giành kho báu ngàn năm của Phật giáo Tây Tạng Cuộc phiêu lưu thoạt đầu là để tìm Tử Kỳ Lân, một loại linh thú từ thời viễn cổ, rồi chuyển sang tìm Bạc Ba La thần miếu. Có lẽ tác giả đã phóng đại khá nhiều khi kể về cuộc phiêu lưu này, với những tòa thành cổ, chùa cổ kỳ vĩ, đạo quân bách chiến bách thắng bí ẩn (Đạo quân Ánh Sáng),v.v… Sách cùng thể loại: Những Cuộc Phiêu Lưu Của Tom Shawyer Tiếng gọi nơi hoang dã Mật Mã Da Vinci Không thể phủ nhận rằng Hà Mã đã tạo nên một bộ tiểu thuyết ly kỳ, có sức hấp dẫn rất lớn. Mật mã Tây Tạng có sức thu hút của tiểu thuyết kiếm hiệp Kim Dung kết hợp với Mật mã Da Vinci, Biểu tượng thất truyền… của Dan Brown. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc bộ tiểu thuyết lừng danh của tác giả Hà Mã – Mật mã Tây Tạng. Các bạn đừng quên chia sẻ sách cho bạn bè cùng đọc và đăng ký nhận sách mới hàng tuần.
Truyền Kỳ Mạn Lục
Truyền Kỳ Mạn Lục Truyền Kỳ Mạn Lục – Nguyễn Dữ Truyền Kỳ mạn Lục sao chép tản mạn những truyện lạ là tác phẩm duy nhất của danh sĩ Nguyễn Dữ, sống vào khoảng thế kỷ 16 tại Việt Nam. Đây là tác phẩm được Hà Thiện Hán viết lời Tựa, Nguyễn Bỉnh Khiêm phủ chính và đã được Tiến sĩ Vũ Khâm Lân (1702-?), đánh giá là một “thiên cổ kỳ bút”. Đây là tác phẩm văn xuôi duy nhất của Việt Nam từ xa xưa được đánh giá là “thiên cổ kỳ bút” (ngòi bút kỳ lạ của muôn đời), một cái mốc lớn của lịch sử văn học, sau này được dịch ra nhiều thứ tiếng trên thế giới. Thiên Thần Và Ác Quỷ Sự im lặng của bầy cừu Mật Mã Da Vinci Tác phẩm gồm 20 truyện thông qua các nhân vật thần tiên, ma quái nhằm gửi gắm ý tưởng phê phán nền chính sự rối loạn, xã hội nhiễu nhương. Truyền kỳ mạn lục đã được dịch và giới thiệu ở một số nước như Pháp, Nga… Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc bộ sách Truyền Kỳ Mạn Lục. Đừng quên đăng ký email nhận sách hàng tuần và mua sách giấy để ủng hộ tác giả.
Hồng Lâu Mộng
Hồng Lâu Mộng Hồng lâu mộng là cuốn tiểu thuyết duy nhất xác lập một ngành nghiên cứu riêng lấy tên là Hồng học. Tác giả Hồng lâu mộng là Tào Tuyết Cần – vốn sinh ra trong một gia đình đại quý tộc nhưng dần suy vong, tan vỡ khi ông lớn lên. Hồng lâu mộng, do đó có thể xem là làn phản quang những hồi ức của Tào Tuyết Cần về cuộc sống quý tộc đã tan vỡ đó. Một mặt, đó là sự nhớ tiếc khôn nguôi vẻ huy hoàng của thời vàng son lộng lẫy, cảm thấy hiện tại tất cả nhuốm màu thê lương, hư vô, tất cả đều xê dịch về phía bế tắc, hủy diệt, tất cả đều đáng ân hận, và chỉ có thể cứu chuộc bằng hư vô, bằng siêu hình, bằng tôn giáo. Nhưng mặt khác, từ trong cuộc sống nghèo khổ hôm nay, quay đầu nhìn lại thì cái khoảng cách lớn lao đó làm cho ông thấy được rõ hơn, khách quan hơn, bình tĩnh hơn những gì ông đã nếm trải về cuộc sống thối nát của giai cấp quý tộc. Hồng Lâu Mộng – Tào Tuyết Cần & Cao Ngạc Tác phẩm xoay quanh câu chuyện tình duyên trắc trở giữa hai anh em con cô con cậu: Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc, từ đó mô tả cuộc sống nhiều mặt của một đại gia đình quý tộc đời Minh từ lúc cực thịnh cho đến lúc suy vi trong vòng tám năm. Tiểu thuyết mở đầu bằng một huyền thoại: Nữ Oa luyện đá ngũ sắc vá trời, luyện được năm vạn lẻ một viên. Viên linh thạch còn thừa được đưa về trời chăm sóc cây tiên Giáng Châu. Thần Anh và Giáng Châu duyên nợ, chịu ơn nhau nên phải đầu thai xuống hạ giới để “lấy hết nước mắt của đời ta để trả lại cho chàng”. Từ đó dẫn ra bao nhiêu oan gia phong lưu đều phải xuống trần để trả duyên nợ, sinh ra bao nhiêu chuyện sau này. Đọc thêm: 50 Sắc Thái – Tập 1: Xám Buồn Làm Sao Buông Kim Bình Mai Có thể nói, Hồng lâu mộng đã đưa đến cho người đọc những hiểu biết sâu xa về xã hội và con người với một cách viết chân thực. Hồng lâu mộng xứng đáng xếp vị ngang tầm với các kiệt tác của nhân loại.