Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bát Hoang Kiếp - Lại Điểu

Lòng ta tĩnh lặng như nước, tốc độ di chuyển như gió. Thân ta hóa kiếm, hình bóng ta gây chấn động.  Trời xanh có qua bao năm tháng thì ta vẫn độc hành !!! *** Thượng cổ hung thú “Ngột” to lớn vạn dặm, khí thế hung ác, nhiễu loạn đạo trời. Thiên Đế chán ghét nó nên đã bắt giữ “Ngột”, đoạt lấy hồn phách rồi ném vào trong Bát Hoang nghiệp hỏa để nó vĩnh viễn không được siêu sinh. Thế nhưng có một tia tàn hồn của “Ngột” đã trốn thoát, sau đó nhập vào luân hồi, lưu lạc khắp nơi trong thế gian. * * *​ Cát vàng bay khắp nơi, gió bắc lạnh thấu xương, một thương đội lớn từ phương xa chậm rãi đi tới. Những hạt cát dưới chân làm cho tốc độ đi chuyển của cả thương đội chậm lại. Từ đầu tới cuối thương đội vẫn giữ một tốc độ nhất định; dù là người hay thú thì đều cố gắng bước đi, không để lãng phí chút sức lực nào. Lão Trần cưỡi trên một con Hắc Phong Kỵ cao lớn, vừa cảnh giác quan sát bốn phía vừa tính toán xem thương vụ này kiếm được bao nhiêu vàng? Từ lúc mười tám tuổi lão đã cùng với phụ thân bước lên con đường vận chuyển hàng hóa này, chớp mắt giờ đây lão đã gia nhập đội vận chuyển này hơn hai mươi mốt năm rồi. Trước đây, lão là một thiếu niên non nớt, nhưng nay khuôn mặt đã hằn đầy nếp nhăn, mái tóc hoa râm in đậm dấu chân năm tháng. Lão Trần có đầy đủ lý do để tự hào, vì cuộc sống của lão giờ đã no ấm. Suốt hai mươi mốt năm qua, lão đã chứng kiến biết bao người người vận chuyển hàng hóa giống như mình ngã xuống, kể cả phụ thân, bằng hữu của mình nữa. Ấy vậy mà lão vẫn còn sống? Hiện giờ lão sống trong thành Tề Châu, đã sắm được hai căn nhà ba gian khá lớn, có một vợ cả và bốn tiểu thiếp, sinh được cả bầy con cái. Thậm chí còn có hai đứa cháu nội chữa cơ. Vừa nghĩ đến hai đứa cháu ngoan suốt ngày chỉ biết "oa oa...", bất giác lão Trần cảm thấy cuộc đời mình đã không uổng phí chút nào. Lão Trần hiểu rất rõ hành trình vận chuyển, mua bán này đáng sợ đến thế nào! Con đường này trải dọc suốt tám trăm dặm sa mạc, phân cách hai đế quốc lớn, nên việc buôn bán sản vật giữa hai vùng này đã mang lại món hời kếch sù. Chỉ cần một chuyến vận chuyển hàng hóa như vầy thôi, tiền lời đã đủ trang trải cho một gia đình bình thường trong vòng mười mấy năm. Nhưng công việc này thật sự quá mức nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy một tí sẽ nằm lại đây rồi hóa thành một đống xương khô. Nếu gặp phải một trong những thứ nguy hiểm như: bão cát, nóng rát, giá rét, cướp sa mạc, hay thú dữ hoang mạc cũng sẽ dễ dàng bị tước đi sinh mạng. Thông thường, một thương đội khi xuất phát từ thành Tề Châu có khoảng hơn hai ngàn người với vạn con Hắc Phong Kỵ; nhưng sau khi trở về nếu còn sống sót một nửa thì đã được trời cao phù hộ rồi! Điều đáng sợ hơn là gặp phải yêu thú hung hãn, khi đó cả thương đội có bị giết chết toàn bộ âu cũng là chuyện bình thường. Chính lão Trần đã từng bị yêu thú tấn công một lần, nhưng khi đó lại gặp được may mắn. Lúc ấy, người dẫn đoàn là một thương gia rất có danh tiếng, không biết người đó kiếm ở đâu ra được một tấm Lôi Quang Phù có giá cao chót vót mới đánh chết được con yêu thú đó, nếu không hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi. Từ đó về sau, lão Trần quyết định gia nhập vào thương đội này. Sau đó nhờ sự thông minh lanh lợi của mình, lão đã được chủ nhân của thương đội - con trai của thành chủ Tề Châu tin tưởng, nên mỗi lần chỉ thu một nửa tiền lãi còn bao nhiêu để hết lại cho lão. Lão cảm thấy vui mừng không thôi, bởi vì không chỉ kiếm được nhiều tiền mà qua mỗi thương vụ đó lão đều giữ được tính mạng của mình. Nếu chết đi thì dù có núi vàng hay núi bạc trước mặt đi nữa thì đều không có ý nghĩa. Đây là chuyến buôn cuối cùng của lão Trần, cho nên lão đã bỏ ra hơn phân nửa gia sản của mình. Ngoại trừ mười con Hắc Phong kỵ vốn có ra, lão còn mua thêm mười lăm con nữa để chở hàng hóa, chiêu mộ thêm tám tên khuân vác. Nếu toàn bộ hàng được chuyển đến phía bắc Hàn Châu thì lão có thể kiếm được ít nhất ba trăm lượng vàng, trừ đi một trăm lượng nộp cho vị Đại thương đầu (DG: chủ một thương hội lớn) thì có thể dư lại hơn một nửa. Nếu mang theo hàng hóa về bán, sẽ dễ dàng kiếm thêm hai trăm lượng nữa. "Cầu mong Thanh Mộc đại thần phù hộ, chuyến đi này ngàn vạn lần đừng có xảy ra bất cứ trắc trở gì!" Lão Trần âm thầm cầu nguyện, đồng thời nghiêm khắc quan sát tám tên khuân vác mới mướn. Bọn chúng không có tư cách cưỡi Hắc Phong Kỵ nên đành phải đi bộ, chính lão Trần cũng không nỡ cưỡi Hắc Phong Kỵ luôn chứ nói gì bọn nó. Nhưng nếu như không phải do lần trước chạm trán với một nhóm cướp sa mạc, làm cho lão bị thương ở chân thì có đánh chết lão cũng không nỡ cưỡi Hắc Phong Kỵ. Nói đi phải nói lại, Hắc Phong kỵ tốt thật! Mỗi con cao hơn hai trượng, mang nặng hơn ngàn cân mà vẫn chạy nhanh như gió. Đặc biệt tính tình của chúng rất ngoan ngoãn, nếu so với trâu thì ắt hẳn phải tốt hơn gấp mấy lần. Có lẽ đây là ân huệ của Thanh Mộc đại thần ban xuống thì phải. "Mọi người nghe đây! Đi nhanh lên một chút, tới trước thêm ba dặm nữa chúng ta sẽ dừng chân nghỉ ngơi". “Rầm rầm rập...” Tiếng vó ngựa trầm trọng, kèm theo tiếng kêu từ phía trước truyền đến. Rất nhanh, lão Trần đã thấy được năm con Tuyết Phong kỵ uy phong lẫm liệt xuất hiện trong tầm mắt mình, thì ra đây là những thủ hạ hộ vệ của Đại thương đầu. Mỗi lần nhìn thấy những hộ vệ được vũ trang tận răng, vô cùng tinh nhuệ thế này, lão Trần đều đỏ cả con mắt lên. Cả đời này của lão chỉ có hai tâm nguyện, thứ nhất là đông con đông cháu, an hưởng tuổi già. Mà tâm nguyện thứ hai là có thể sở hữu được một con Tuyết Phong kỵ, vì nó so với Hắc Phong kỵ thì mạnh mẽ hơn nhiều. Tuyết Phong kỵ này là loài biến dị từ Hắc Phong kỵ, toàn thân chúng trắng như tuyết, thân hình to xấp xỉ hai lần Hắc Phong kỵ. Tuyết Phong kỵ rất thích hợp cho việc vận chuyển đường xa, tốc độ của nó cực nhanh, bình thường chỉ có Cấm Vệ quân bên cạnh vua chúa mới có tư cách sở hữu. Trên lý thuyết là như vậy, nhưng người đứng đầu thương đoàn có quan hệ với công tử Tề Châu như thế nên trong tay có vài con Tuyết Phong kỵ cũng là chuyện bình thường. Phải biết rằng hắn đã giao thương với Hàn Châu từ rất lâu rồi, mà Hàn Châu lại là nơi nuôi dưỡng Tuyết Phong kỵ nổi tiếng trong thiên hạ. Một con Tuyết Phong kỵ bình thường, ở Hàn Châu có giá khoảng một ngàn lượng vàng, nhưng nếu ở Tề Châu hay những nơi giàu có và đông đúc khác thì giá một con lên tới mấy ngàn lượng cũng không có gì là lạ. Hơn nữa, nếu là Tuyết Phong kỵ thượng phẩm thì dù có vạn kim cũng khó cầu được. Giống như thủ hạ của Đại thương đầu cũng chỉ có hai mươi Tuyết Phong kỵ, còn lão Trần là một tiểu thương tầm thường thì chỉ dám mơ tưởng mà thôi. "Nhanh lên một chút thằng ngốc kia, ngươi điếc rồi sao? Này, ngươi nhìn cái gì vậy? Đừng mơ tới Tuyết Phong kỵ nữa, đi nhanh đến chỗ cắm trại, đi cả ngày trời rồi mà ngươi không biết mệt là gì ư?” Sau khi năm hộ vệ rời đi, lão Trần liền thu lại ánh mắt hâm mộ, lập tức nhìn về phía một tên khuân vác mà lão mới thuê. Hắn cũng đang ngẩn người nhìn năm con Tuyết Phong kỵ, nên khiến cho lão không khỏi nổi giận mắng tới tấp. Lão không nên tin tưởng lời của Diêu đại tẩu mới phải, thế nhưng không hiểu sao đầu óc lại u mê mới đi thuê một kẻ ngu ngốc đến thế. Ban đầu lão thấy gã chừng mười lăm mười sáu tuổi, bộ dáng cũng không tồi, có vẻ rất lanh lợi. Nhưng đến lúc này thì lão mới phát hiện ra đây là một tên đại ngốc, có lần hắn đã dọa cho một con Hắc Phong kỵ suýt chút nữa sợ hãi mà bỏ chạy. Lúc đó thật muốn đạp hắn một đạp cho hả giận, mỗi con Hắc Phong kỵ đều là vàng không đấy. Nếu chẳng phải nể mặt mũi của Diêu đại tẩu thì lão Trần đã dùng dao đâm xuyên tim tiểu tử này chết phức cho rồi. Lão vận chuyển mua bán hàng hóa suốt hai mươi mốt năm, đã từng giết qua mười mấy tên rồi, ai dám thổi vàng của lão bay đi chắc chắn lão sẽ liều mạng với kẻ đó. “Ha ha, lão Trần, trí nhớ ngươi thật sự có vấn đề rồi, cái gì mà thằng ngốc chứ. Người ta tên là Đoan Mộc Vũ đấy, mới thoáng nghe qua thôi đã biết cái tên này có xuất xứ từ dòng tộc danh giá. Hắc hắc! Ngươi phát tài rồi đấy lão Trần”. Lúc này, kẻ dám giễu cợt lão Trần chắc chắn không phải là tên khuân vác dưới tay lão, mà là một kẻ có thân phận tương tương tên là Quan Long. Hắn là bằng hữu có giao tình hơn chục năm với lão Trần, cũng là một người có nhiều kinh nghiệm xông pha, vào sinh ra tử với nghề vận chuyển mua bán này. Bởi vậy khi nói chuyện hắn không hề kiêng kỵ gì với lão Trần cả. “Hừ! Ngươi cứ ở đó mà châm chọt ta đi. Nếu ngươi muốn, ta sẵn sàng tặng cho ngươi. Diêu đại tẩu từng nói là không cần nhiều thù lao, chỉ cần đừng bỏ đói hắn là đủ rồi. Ôi, đúng là Diêu đại tẩu tốt bụng thật, nếu là người khác thì đã bỏ hắn chết trôi chết nổi rồi”. Lão Trần vừa nói vừa tức cành hông. Kể từ lần tên ngốc này làm cho Hắc Phong kỵ sợ hãi, lão đã không dám tên tiểu tử câm như hến này chăm nom Hắc Phong kỵ một mình nữa. Cũng may là tên tiểu tử này có sức mạnh, thật thích hợp với những việc như giúp đỡ khuân vác hàng hóa này nọ. Nếu không, thật phí phạm đống lương khô và nước uống đã phát cho hắn. “Đúng thế, Diêu đại tẩu quả thật là người tốt. Nghe nói bà ấy nhặt được tên này từ ngoại thành đem về, lúc đó hắn chỉ còn thoi thóp mà thôi. Tên tiểu tử này đúng là may mắn khi gặp được Diêu đại tẩu, ngược lại nếu là ta... Hừ hừ, quản làm chó gì!" Quan Long nghe thế lập tức trợn mắt. Tiếng nói của lão Trần và Quan Long rất lớn nên bọn thủ hạ của hai người cùng mười mấy tên sai vặt cũng nghe rõ ràng. Bọn họ một bên dẫn dắt Hắc Phong kỵ, một bên dùng ánh mắt đánh giá Đoan Mộc Vũ kia. Dựa theo ánh mắt của bọn họ, phỏng chừng nhận định không khác mấy với lão Trần, Quan kia. Thế nhưng tên Đoan Mộc Vũ kia giống như người câm điếc vậy, không hề nói tiếng nào, lại càng không vì mấy câu nói đề cập tới hắn mà tỏ vẻ quan tâm hay tức giận. Dường như mọi việc chẳng liên quan tới hắn vậy! Lúc này thần sắc hắn vẫn ngu ngơ bước từng bước về phía trước. Lộ trình dài ba dặm cũng không tính là xa lắm, trên thực tế từ đầu đến cuối của toàn bộ thương đội này cũng đã dài gần ba dặm rồi. Nơi dựng trại nằm bên cạnh một vùng sa mạc hoang vu! Thật ra, việc chọn vị trí dựng trại này không tới phiên đám tiểu thương như lão Trần và Quan Long kia làm chủ, chính là do thủ hạ của Đại thương đầu có kinh nghiệm quyết định. Những người này cả đời bươn chải trong khu vực sa mạc tám trăm dặm này nên rất có kinh nghiệm. Lúc này, không khí nơi đây đã trở nên vô cùng náo nhiệt. Đám thủ hạ của Đại thương đầu có hơn sáu ngàn con Hắc Phong kỵ, thuê đến sáu, bảy trăm gã tiểu nhị, hơn hai trăm hộ vệ, nên cũng đã chiếm một nửa toàn bộ thương đội này rồi. Thông thường khi dựng trại thì hàng hóa và Hắc Phong kỵ của Đại thương đầu sẽ được bố trí ở chỗ trung tâm cũng là nơi an toàn nhất trong doanh trại, kế đó đến Đại thương đầu với đám tiểu nhị của hắn, sau cùng mới tới những tiểu thương vận chuyển mua bán như lão Trần và Quan Long. Mặc dù vòng ngoài cùng còn có hai trăm tên hộ vệ nhưng mỗi lần bị đám cướp sa mạc tập kích, người bị tổn thất nhiều nhất vẫn là đám tiểu thương bọn họ. Tuy thực trạng như thế nhưng không ai có thể thay đổi được, vì nếu không gia nhập chung với Đại thương đầu thì những tiểu thương bọn họ cơ bản không cách nào vượt qua được biển cát mênh mông tám trăm dặm này. “Nhanh lên đi thằng ngốc, lo lắng cái gì hả, tập trung giúp chúng ta khuân hàng đi.” Tiếng la mắng của bọn sai vặt vang lên liên hồi. Hiện tại trong tiểu đội của lão Trần dường như chỉ còn mỗi Đoan Mộc Vũ được rảnh rỗi mà thôi, nếu không sai bảo hắn thì kêu ai chứ? Quả thật sức lực hắn quá mạnh lại không hề cự cãi gì, chỉ cần gọi là làm. Thật sự đôi khi hắn khiến cho người khác hoài nghi rằng: "Không lẻ tên tiểu tử mới mười sáu tuổi này lại ngốc đến thế? Tại sao ngay cả chút phản ứng biểu lộ cũng không có? Dù là hiền như cục đất đi nữa cũng phải có chút nóng giận nào đó chứ?" Tình hình tất bật cuối cùng cũng ổn định lại, những hàng hóa mang theo lần lượt được chuyển xuống hết. Dù sao cũng phải cho Hắc Phong kỵ khôi phục sức lực cái đã, đành rằng sức chịu đựng của Hắc Phong kỵ rất mạnh mẽ nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó. Lúc này cả doanh trại mau chóng yên tĩnh lại, không có ai đứng lên đốt lửa trại hay nhai thịt béo, uống rượu ngon hoặc nhìn mỹ nhân khiêu vũ này nọ. Mặc dù quang cảnh xung quanh chưa thấy có dấu hiệu nguy hiểm, nhưng theo kinh nghiệm phong phú của đám con buôn thì ai cũng biết rõ nên tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, khôi phục thể lực mới là điều quan trọng nhất. Không ai biết sắp tới sẽ gặp những gì, cho dù những tên chỉ đường có kinh nghiệm lâu năm nhất cũng không thể đoán được. Cho nên điều bọn họ có thể làm duy nhất lúc này là chuẩn bị, phải chuẩn bị thật đầy đủ, e rằng phải chuẩn bị nhiều hơn thế nữa, dù gì việc làm này cũng không dư thừa chút nào. Sa mạc ban đêm vô cùng lạnh lẽo, đến khi gió cát lặng yên đi thì khắp nơi mời hoàn toàn trở nên yên tĩnh. Thỉnh thoảng có nghe được một hai tiếng trầm thấp vang lên, thì cũng là đội hộ vệ tuần tra ban đêm báo động cho nhau. Ban ngày bọn họ được cưỡi Hắc Phong kỵ, thậm chí là Tuyết Phong kỵ cao quí hơn nên bọn họ được nghỉ ngơi rất thoải mái, tuy bọn họ chưa được như những quân nhân chính thức nhưng chắc chắn có kinh nghiệm hộ vệ tốt nhất. Vì thế bọn họ là lực lượng quan trọng nhất trong toàn bộ thương đội này, nếu không có bọn họ thì cho dù nhân số của thương đội có lớn hơn đi nữa cũng không chịu nổi một đòn tấn công của đám cướp sa mạc. Trên bầu trời có hai vầng trăng sáng một lớn một nhỏ đang dần ló dạng, ánh trăng sáng như tuyết trắng kỳ dị chiếu rọi xuống toàn bộ vùng biển cát mênh mông. Ở rất xa, những ụ cát tựa như bập bềnh trên sóng cát sa mạc hoang vu hiện tại cũng trở nên tĩnh lặng, tưởng chừng như cảnh vật u buồn này chỉ xuất hiện trong mơ mà thôi. Thế nhưng đến lúc quá nửa đêm chợt vang lên tiếng chân ầm ầm ở cách đó không xa. Trong nháy mắt những âm thanh đột ngột này đã phá vỡ cảm giác yên tĩnh nơi đây, thậm chí cả hai vầng trăng sáng chóa trên bầu trời cũng trông dữ tợn hơn trước, dường như bất kỳ lúc nào cũng có thể quẳng đi một pho tượng quý giá để trút giận vậy. Có những người lần đầu tiên chứng kiến chuyện này tất nhiên sẽ bị dọa đến nổi luống cuống cả tay chân, quả thật bọn họ làm sao có thể giữ được bình tĩnh khi tình hình bất chợt phát sinh thế này. Tiếng quát vang lên liên tục, lúc này đa số những tiểu thương và tiểu nhị không hề bối rối chút nào, những chuyện thế này bọn họ đã trải qua nhiều lần rồi, chẳng phải kết quả cuối cùng chỉ là được sống hay chết đi thôi sao? Đã vậy thì cứ toàn lực ứng phó, biết đâu giành được một sinh lộ. “Cự mộc, lên!” Trước hết từ phía ngoài doanh trại vang lên một tiếng quát lớn ra hiệu, sau đó hàng loạt bè gỗ khổng lồ lúc trước được chôn dưới cát đều nhanh chóng được kéo lên. Mỗi cây gỗ trong đó lớn bằng bắp đùi người lớn, một đầu được vót nhọn, dựng hơi nghiêng ra phía trước. Đây chính là biện pháp hữu hiệu nhất để ngăn chặn đám Hắc Phong kỵ tập trung lại rồi đột kích. Tuy nhiên do bè gỗ nặng hơn vạn cân nên cũng chỉ có Đại thương đầu mới có đủ tư cách để mang nó theo, còn những đội tiểu thương kia đừng nên nghĩ tới. “Đà cung, bắn!” Kế đó vang lên tiếng nói thứ hai được một nam tử nào đó ra lệnh. Lập tức ở ngay phía sau hàng cự mộc xuất hiện cả trăm tên hộ vệ đã cầm sẵn trường cung trên tay từ trước, tức khắc kéo trường cung thành hình trăng tròn. Đến lúc mệnh lệnh “bắn!” được truyền ra, thì âm thanh hàng loạt tiếng bật dây cung vang vọng khắp nơi. Cả trăm mũi tên sắc bén mạnh mẽ, đồng loạt xé gió lao vút về phía đám đen đang kéo tới như dòng lũ cách xa ngoài mấy trăm trượng. Cũng nhờ cả trăm tên hộ vệ này rất cường tráng và có sức lực, hơn nữa đây là đà cung đặc chế nên có lực sát thương rất kinh khủng. Bình thường thì có thể bắn xuyên qua một người đứng xa vài trăm trượng sau đó còn có khả năng tiếp tục bay tới rồi bắn vào người thứ hai nữa. Thế nhưng lần này lại không nghe được tiếng kêu la thảm thiết, mà chỉ có vài tiếng kêu rên trầm thấp. Tuy cuối cùng cũng khiến đợt tấn công như dòng lũ dừng lại đôi chút, nhưng ngay sau đó chúng không dừng hẳn mà còn tăng tốc độ tấn công. Lúc này những hộ vệ có kinh nghiệm vốn rất cẩn thận thì dừng lại để đánh giá một phen. Chỉ cần quan sát tình hình trước mắt thì có thể khẳng định bọn tập kích lần này chẳng phải làm đám tiểu tặc sa mạc lẻ tẻ thường thấy, mà chính là bọn cướp sa mạc cực kỳ hung hãn. Đà cung vẫn tiếp tục bắn, nhưng chỉ sau hai đợt giương cung thì đám cướp đã tới gần rồi. Sức bật của Hắc Phong kỵ vốn rất khủng bố, nhất là sau khi được nghỉ ngơi đầy đủ chúng có thể nhanh chóng xông qua khoảng cách vài trăm trượng. Quả thật muốn dùng năm trăm cây đà cung để khống chế từ xa năm trăm con Hắc Phong kỵ vẫn chưa chắc làm được, cũng may là hộ vệ thương đội đã chuẩn bị đầy đủ từ trước. “Hắc Phong kỵ, đột kích!” Tên thủ lĩnh hộ vệ ra lện lần nữa, thế nhưng trong lòng hắn có hơi nghi ngờ, dường như có gì đó không đúng lắm. Đám cướp sa mạc đó hung tàn là điều thấy rõ ràng nhất nhưng bọn họ đâu có ngốc đến thế, mặc dù bọn học có hơn năm trăm người như thế nhưng cũng không cần phải cố chấp liều chết tấn công như vậy. Chỉ cần trải qua ba đợt bắn cung, hơn nữa nhờ có cự mộc chặn đường, cho tới khi trăm con Hắc Phong kỵ đột kích được ra ngoài thì rõ ràng năm trăm tên cướp sa mạc đó phải chết mất xác, còn hơi đâu mà đòi cướp bóc, rõ ràng đền dâng mạng thì có. Thế nhưng chút nghi ngờ này vậy mà chỉ trong thoáng chốc đã tan biến trong đầu của tên thủ lĩnh hộ vệ. Hắn luôn tự tin vào thực lực chính mình, cũng tin tưởng vào đám thủ hạ của hắn, nất là thực lực của hai mươi con Tuyết Phong kỵ. Với năm trăm tên cướp sa mạc này hắn không cần vận dụng tới Tuyết Phong kỵ, cho dù đối phương có âm ưu gì đi nữa thì khi đối đầu cũng sẽ bị thực lực bọn hắn đánh cho tan nát. “Giương lá chắn lên, kết trận!” Khoảng một trăm hộ vệ Hắc Phong kỵ lao ra từ hai bên bắt đầu đột kích đường lui của bọn cướp sa mạc, thêm trăm tên hộ vệ buông bỏ đà cung trong tay ra đồng thời nhanh chóng giơ bè gỗ khổng lồ lên làm tấm chắn. Còn đám cướp sa mạc đang xông tới bè gỗ khổng lồ nhanh như bão táp. Đây chính là phòng hộ cuối cùng của bọn họ, cho tới lúc này trận chiến đã sắp bước vào giai đoạn ngã ngũ. “Ầm...!” Cuối cùng năm trăm tên cướp sa mạc đã đụng vào bè gỗ đó. Trong nháy mắt tiếng kêu la thảm thiết của Hắc Phong kỵ vang lên ầm trời, đồng thời bè gỗ khổng lồ cũng ầm ầm bị phá hủy. Mặt dù đều là những cây gỗ thật to nhưng vốn dĩ thân thể của Hắc Phong kỵ nặng tới mấy ngàn cân, hơn nữa với tốc độ đột kích kinh khủng nên dễ dàng phá bỏ bè gỗ. Nhưng khoảng hơn trăm con Hắc Phong kỵ tử vong mà thôi, còn đám cướp thì phi thân bay lên cao. Trong khi thân người còn lơ lững trên không trung thì thanh loan đao sáng như tuyết trên tay đã vung lên tựa những bóng ma tử vong. “Nguy rồi!” Đến bây giờ, khi tên thủ lĩnh hộ vệ vừa trông thấy cảnh tượng trước mắt thì nhất thời trong lòng run lên, bởi vì lúc trước đám cướp sa mạc đó bị che phủ bởi đống cát bụi, hơn nữa do trời tối đen nên hắn chưa kịp nhìn rõ. Mời vừa rồi trải qua ba đợt đà cung nhưng hẳn là hiệu quả không cao lắm. Mặc dù chẳng phải trên cơ thể toàn bộ năm trăm tên cướp sa mạc đó không bị dính mũi tên nào, nhưng trên cơ bản bọn chúng chẳng bị thương tổn bao nhiêu. Tên thủ lĩnh hộ vệ chưa kịp ứng biến thì toàn bộ đám cướp sa mạc đó đã rời khỏi lưng Hắc Phong kỵ, bọn chúng nườm nượp nhảy lên rồi đột nhập vào trong lá chắn trước mặt. Nhất thời cả trăm tên hộ vệ đang định giáp công từ hai bên lại không có đất dụng võ, khi bọn họ muốn xông lại cứu viện thì không còn kịp nữa rồi. Năm trăm đánh với một trăm huống chi đám cướp sa mạc này có thực lực phi phàm, lại hung hãn không sợ chết nữa. Tên thủ lĩnh hộ vệ thấy thế lòng liền chùng hẳn xuống, hắn không thể nghĩ ra được từ lúc nào trong biển cát dài tám trăm dặm này xuất hiện thêm một đám cướp sa mạc có thực lực khủng bố đến vậy? “Tuyết Phong kỵ hộ vệ trung tâm, Hắc Phong kỵ bảo vệ hai cánh, thuẫn trận, vừa đánh vừa lui!” Thoáng suy nghĩ chốc lát, tên thủ lĩnh hộ vệ liền đưa ra lựa chọn tối ưu nhất, đó chính là không màng tới đám tiểu thương kia nữa. Nếu được hơn ngàn người đó cầm chân đám cướp sa mạc quỷ dị này lại một lát, hắn chỉ cần một chút thời gian để sắp xếp lại đội hình là có thể chỉ đạo Tuyết Phong kỵ và Hắc Phong kỵ còn lại thọc sâu vào sẽ tiêu diệt được đám cướp sa mạc này, nhưng điều kiện trước hết là hắn phải tranh thủ được chút thời gian để chuẩn bị. Đám hộ vệ thương đội không hổ là những người có kinh nghiệm phong phú, chỉ trong thoáng chốc đã hiểu được ý đồ vừa đánh vừa lui của tên thủ lĩnh, nhất thời bọn họ bỏ trống đám tiểu thương tạo nên tình huống đối đầu trực tiếp với bọn cướp sa mạc. Ngược lại đám cướp sa mạc đó dường như không màng đến thế trận đã thay đổi, thậm chí còn không phát hiện ra ý đồ tác chiến của đám hộ vệ thương đội, tức khắc bọn chúng gặp bất kể người nào cũng ra tay chém giết, rõ ràng bên dưới tấm khăn đen trên mặt bọn chúng chính là những cặp mắt đỏ lừ. Hành động của hộ vệ thương đội đồng nghĩa với việc giữa đường hoàn toàn bỏ rơi đám người tiểu thương kia, nhất thời vang lên ầm trời tiếng hét kêu cha gọi mẹ, cho dù những người này vốn có kinh nghiệm đầy mình về vận chuyển mua bán thì thế nào?!?! Lực lượng năm trăm tên cướp sa mạc kia ngay cả hộ vệ thương đội tinh nhuệ là thế mà còn cảm thấy kinh hãi, huống chi là những người chỉ biết đánh đấm riêng lẻ, không có tổ chức như đám người tiểu thương này? “Ôi trời đại gia, bọ hắn lại là cướp sa mạc sao? Vậy sao giết cả Hắc Phong kỵ thế này!” Lão Trần không hổ danh có kinh nghiệm vận chuyển mua bán suốt hai mươi năm trời, vừa liếc nhìn qua đã thấy không ổn rồi, bởi vì cho dù cướp sa mạc có hung tàn cỡ nào đi nữa sẽ không phá hoại hàng hóa, cũng không giết Hắc Phong kỵ vốn để chở hàng, thông thường bọn hắn sẽ giết sạch người mà thôi, nhưng đối với nhóm cướp sa mạc này lại khác, bọn chúng hoàn toàn không lưu lại cho người hay vật nào sống nào cả. “Bảo vệ hàng hoá, đừng manh động, chúng ta hãy phòng ngự ở chỗ này, đám hộ vệ chết tiệt kia sẽ quay lại phản kích”. Lão Trần lớn tiếng hô to lên, hắn và Quan Long cùng với mấy tiểu thương khác thường dựng trại san sát nhau, cho nên hiện tại cũng tụ tập được mười mấy người lại với nhau, đa số đều cầm trường đao trong tay nhưng không có nhiều cung tên lắm, hơn nữa toàn bộ chỉ là cung khảm sừng có lực sát thương rất yếu, về phần đà cung thì khỏi nói, đó là những vũ khí chỉ do quân đội quản chế, ai dám tồn trữ trong tay sẽ bị giết không tha, vì thế cũng chỉ người có thân phận cao quý như tiểu công tử của Tề Châu mới có thể sở hữu được cả trăm cây đà cung có uy lực cực lớn, bắn đi cực xa. "Đưa cung cho ta!” Lúc này, một giọng nói có vẻ non nớt, nhưng lại cực kỳ kiên quyết, vô cùng tự tin, bỗng vang lên từ phía sau lão Trần. ... Mời các bạn đón đọc Bát Hoang Kiếp của tác giả Lại Điểu.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Tạo Hóa Tiên Đế - Mộ Vũ Thần Thiên
Đây là một cái thần kỳ thế giới, có cường giả Xan Hà thực khí, có Hoang Thú gào rú Sơn Hà, có thần thông diệu pháp thông thiên, có pháp bảo hủy thiên diệt địa, có Linh Đan thoát thai hoán cốt, có tiên trận bao phủ Chư Thiên...Thiếu niên Khương Tư Nam tự Càn Nguyên vực mà ra, người mang vô thượng chí bảo, tu luyện tuyệt thế thần thông, chỉ vì mình trong nội tâm cái kia phần lúc ban đầu thủ hộ, sát nhập mênh mông vô lượng thế giới bên trong, mở ra một cái nghịch thiên cường giả quật khởi hành trình! Mời các bạn đón đọc Tạo Hóa Tiên Đế của tác giả Mộ Vũ Thần Thiên.
Những Kẻ Trung Kiên
Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị đã tạo nên một hiện tượng văn học ở Mỹ trong lần đầu tiên xuất hiện, vừa phát hành đã đứng thứ 6 trong top các sách bán chạy nhất trên New York Times, sau đó là 39 tuần liên tục ở vị trí đầu bảng Best Seller 2012.  Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị là một trong những cái tên hot nhất nửa đầu 2013 trên các bảng xếp hạng, được Hollywood chọn làm phim với sự tham gia của những diễn viên tên tuổi như Kate Winslet, Maggie Q… Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị lấy bối cảnh môt thành phố thuộc bang Chicago của Mỹ, nơi đây tồn tại song song 5 môn phái với những tôn chỉ, mục tiêu riêng quy định cuộc sống của các thành viên trong thành phố: Abnegation – những người vị tha, xả thân vì người khác, Candor – những người chân thật, Dauntless - những người dũng cảm, liều lĩnh và mạnh mẽ, giữ nhiệm vụ bảo vệ thành phố, Erudite – môn phái của học thức và sự uyên bác, Amity – những người sống và đấu tranh vì hòa bình và công bằng. Tuy nhiên, trong thành phố đó có một cô bé đặc biệt, cô có bản chất và khả năng thiên bẩm không thuộc về một phái cố định nào. Abnegation, 16 tuổi đã quyết định từ bỏ gia đình, gia nhập vào tập thể Dauntless - những người mạnh mẽ giữ nhiệm vụ bảo vệ thành phố - để được là chính mình. Sau kỳ nhập môn đầy chông gai, cô bé phát hiện ra nhiều bí mật không tưởng về chiến tranh đang ngấm ngầm lan tỏa trong thành phố. Và Beatrice phải giải cứu gia đình mình, tiếp tục cuộc chiến với các thế lực đen tối muốn lật đổ chính quyền. *** Là tập tiếp theo của series ăn khách DIVERGENT. Sau khi mọi bí mật trong thành phố được vạch trần, xã hội có sự phân hóa mạnh mẽ, một số nhóm mới nổi chống lại nhà cầm quyền mới, trong đó có những người tự nhận mình là ALLEGIANT - Những Kẻ Trung Kiên với lý tưởng, tôn chỉ của chính phủ đề ra từ các thế hệ trước. Tris, Số Bốn, Christina, Uriah,… lại cùng nhau lao vào hànhh trình tìm kiếm một cuộc sống tự do thực sự bên ngoài hàng rào, điều tra, giải mã những bí mật về thân phận và tương lai của người dân trong thành phố. Truyện tiếp tục hấp dẫn người đọc với những tình tiết bất ngờ, lôi cuốn và gay cấn trong những cuộc đối đầu sinh tử, tập này được thuật bằng hai giọng kể - của Tris và Số Bốn. Nội tâm và hành động của các nhân vật khá phức tạp, khó lường, đó cũng là một trong những chi tiết tạo nên sự cuốn hút. Độc giả cũng khó cưỡng lại được sức hút của mối tình lãng mạn, đầy ắp yêu thương, hy sinh và dằn vặt của Tris cùng Số Bốn. *** Veronica Roth Veronica Roth, sinh năm 1988, là nhà văn trẻ người Anh nổi tiếng nhất nhì trong dòng tiểu thuyết dành cho giới trẻ hiện nay. Sách của cô vừa được đánh giá cao vừa có giá trị thương mại lớn. Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị, bộ sách làm nên tên tuổi cô, đã bán được 5 triệu bản trên toàn thế giới. Điều đó biến Roth thành tác giả nổi tiếng bậc nhất. Viết cho giới trẻ, vừa để nổi tiếng, bán chạy, vừa được giới chuyên môn thừa nhận là nghiêm túc và chứa thông điệp, không phải chuyện dễ. Nhưng lớp tác giả của dòng sách dành cho giới trẻ ngày càng trẻ hóa. Ngày càng nhiều nhà văn mới hơn tuổi 20, phần lớn là nữ giới, đạt được thành công với dòng tiểu thuyết này. *** Bộ sách Dị Biệt gồm có: Những Kẻ Bất Khả Trị Những Kẻ Nổi Loạn Những Kẻ Trung Kiên Số Bốn Mời các bạn đón đọc Những Kẻ Trung Kiên của tác giả Veronica Roth.
Những Kẻ Nổi Loạn
Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị đã tạo nên một hiện tượng văn học ở Mỹ trong lần đầu tiên xuất hiện, vừa phát hành đã đứng thứ 6 trong top các sách bán chạy nhất trên New York Times, sau đó là 39 tuần liên tục ở vị trí đầu bảng Best Seller 2012.  Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị là một trong những cái tên hot nhất nửa đầu 2013 trên các bảng xếp hạng, được Hollywood chọn làm phim với sự tham gia của những diễn viên tên tuổi như Kate Winslet, Maggie Q… Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị lấy bối cảnh môt thành phố thuộc bang Chicago của Mỹ, nơi đây tồn tại song song 5 môn phái với những tôn chỉ, mục tiêu riêng quy định cuộc sống của các thành viên trong thành phố: Abnegation – những người vị tha, xả thân vì người khác, Candor – những người chân thật, Dauntless - những người dũng cảm, liều lĩnh và mạnh mẽ, giữ nhiệm vụ bảo vệ thành phố, Erudite – môn phái của học thức và sự uyên bác, Amity – những người sống và đấu tranh vì hòa bình và công bằng. Tuy nhiên, trong thành phố đó có một cô bé đặc biệt, cô có bản chất và khả năng thiên bẩm không thuộc về một phái cố định nào. Abnegation, 16 tuổi đã quyết định từ bỏ gia đình, gia nhập vào tập thể Dauntless - những người mạnh mẽ giữ nhiệm vụ bảo vệ thành phố - để được là chính mình. Sau kỳ nhập môn đầy chông gai, cô bé phát hiện ra nhiều bí mật không tưởng về chiến tranh đang ngấm ngầm lan tỏa trong thành phố. Và Beatrice phải giải cứu gia đình mình, tiếp tục cuộc chiến với các thế lực đen tối muốn lật đổ chính quyền. *** Là tập tiếp theo của series ăn khách DIVERGENT, ở phần này, các nhân vật bắt đầu hành trình tìm nơi ẩn náo an toàn và tiếp tục công cuộc khám phá âm mưu của Jeanine Matthews. Hai môn phái đã sụp đổ, thành viên tứ tán khắp nơi. Nhóm năm người đến với phái Amity mong có được nơi nương nhờ, nhưng rồi cũng phải tìm đường trốn chạy khi bị phái Erudite truy kích. Rồi lại phân tán, Tris và Số Bốn cùng nhau tìm đến ngôi nhà chung của những kẻ vô môn phái, tại đó, cô biết rằng, người mẹ tưởng đã qua đời của Số Bốn vẫn còn sống, và bà chính là thủ lĩnh của những kẻ vô môn phái. Bà đang ấp ủ một kế hoạch tái thiết thành phố, mà lực lượng chính là Divergent - những kẻ không bị trình mô phỏng của phái Erudite điều khiển. Đến đây mọi việc lại phức tạp hơn khi hàng loạt sự kiện xảy ra, những cuộc truy sát và chạy trốn và đoàn tụ và chia ly… Hai nhân vật chính bắt đầu có những bất đồng ý kiến, có dự định riêng, liên kết với những nhân vật của các bên đối lập và một vài hành động mờ ám…Truyện tiếp tục hấp dẫn người đọc với những tình tiết bất ngờ, lôi cuốn và gay cấn trong những cuộc đối đầu sinh tử. Nội tâm nhân vật khá phức tạp, khó đoán, đó cũng là một trong những chi tiết tạo nên sự cuốn hút. Độc giả cũng khó cưỡng lại được sức hút của mối tình lãng mạn, đầy ắp yêu thương, hy sinh và dằn vặt của Tris cùng Số Bốn. *** Veronica Roth Veronica Roth, sinh năm 1988, là nhà văn trẻ người Anh nổi tiếng nhất nhì trong dòng tiểu thuyết dành cho giới trẻ hiện nay. Sách của cô vừa được đánh giá cao vừa có giá trị thương mại lớn. Divergent - Những Kẻ Bất Khả Trị, bộ sách làm nên tên tuổi cô, đã bán được 5 triệu bản trên toàn thế giới. Điều đó biến Roth thành tác giả nổi tiếng bậc nhất. Viết cho giới trẻ, vừa để nổi tiếng, bán chạy, vừa được giới chuyên môn thừa nhận là nghiêm túc và chứa thông điệp, không phải chuyện dễ. Nhưng lớp tác giả của dòng sách dành cho giới trẻ ngày càng trẻ hóa. Ngày càng nhiều nhà văn mới hơn tuổi 20, phần lớn là nữ giới, đạt được thành công với dòng tiểu thuyết này. *** Bộ sách Dị Biệt gồm có: Những Kẻ Bất Khả Trị Những Kẻ Nổi Loạn Những Kẻ Trung Kiên Số Bốn Mời các bạn đón đọc Những Kẻ Nổi Loạn của tác giả Veronica Roth.
Thợ Săn Quái Vật - Andrzej Sapkowski
The Witcher là một series fantasy của tác giả người Ba Lan Andrzek Sapkowski kể về cuộc đời của Geralt xứ Rivia, một “Witcher”, trong thế giới của series thì Witcher là những người sở hữu sức mạnh và siêu năng lực đạt được thông qua luyện tập nhằm để chống lại các giống loài quái vật nguy hiểm trên thế giới (Witcher chính xác là những thợ săn quái vật thuê). Series gồm bảy phần : - The Last Wish  - Sword of Destiny  - Blood of Elves  - Time of Contempt  - Baptism of Fire - The Swallow’s Tower - Lady of the Lake Trong đó hai phần đầu là prequel của truyện gồm những tuyển tập short story về Geralt, còn năm phần sau thuộc tuyến truyện chính (Witcher Saga) kể về Geralt và một nhân vật khác là Cirilla công chúa xứ Cintra. Bối cảnh của saga đặt tại vùng Lục Địa (Continent) với đủ các sinh vật giống loài khác nhau. Trong đó người Elf, người Lùn và người Gnome là ba giống loài cổ xưa nhất ở Lục Địa, tuy nhiên người Elf không phải cư dân bản địa mà đã du hành từ vùng đất khác đến Lục Địa. Nhiều cuộc chiến giữa Elf và người Lùn diễn ra và kết quả là người Elf chiến thắng, người Lùn phải lùi sâu vào trong những ngọn núi để sinh sống. Loài người xuất hiện kế tiếp vào khoảng năm trăm trước khi sự kiện trong bộ saga bắt đầu. Con người gây chiến với Elf và chiến thắng, trở thành giống loài thống trị ở Lục Địa; những loài không phải con người đều bị cho là dân thứ cấp, sống trong những khu riêng biệt giữa loài người; một số loài khác sống trong những vùng đất hoang chưa bị khai phá bởi con người. Các loài khác loài người gồm Halfling, Dryad, Người Sói, Ma Cà Rồng (riêng Người Sói và Ma Cà Rồng xuất hiện sau một sự kiện ma thuật được biết đến dưới cái tên Sự Tụ Hội của các Thiên Cầu) và một số sinh vật huyền bí. Trước khi câu chuyện của Geralt xứ Rivia xảy ra, hầu hết phần phía Nam của Lục Địa đều do Đế Chế Nilfgaard nắm giữ, phần phía Bắc thuộc về Vương Quốc Phương Bắc. Witcher saga đặt bối cảnh trong khoảng thời gian sau khi cuộc chiến đầu tiên giữa hai vùng lãnh thổ này vừa kết thúc, và giữa saga cuộc chiến thứ hai tiếp tục bắt đầu. Lục Địa được chia thành bốn vùng : - Vương Quốc Phương Bắc gồm Aedirn, Cidaris, Cintra, Liên Minh Hengfors, Kaedwen, Kerack, Kovir và Poviss, Lyria và Rivia, Redania, Temeria và Verden cùng một số lãnh địa của các công tước và công quốc. - Đế Chế Nilfgaard ở phương Nam. - Phương Đông gồm sa mạc Korath, Zerrikania, Hakland và vùng núi Fiery (những nơi này chưa được biết đến). - Các vùng đất bên kia đại dương (chỉ có một số được nhắc đến như Zangvebar, Ofir, Hannu và Barsa). Câu chuyện của Geralt xứ Rivia bắt đầu khi Đế Chế Nilfgaard tấn công Vương Quốc Cintra. Nữ hoàng Calanthe của vương quốc tự sát, còn cháu gái của bà là Cirilla (thường gọi Ciri) chạy thoát thân khỏi thủ phủ đang rực cháy. Emhyr var Emreis, Hoàng Đế của Nilfgaard, ra lệnh cho tay sai tìm kiếm ráo riết Ciri (Emhyr đuổi theo Ciri không chỉ bởi vì dòng máu hoàng tộc của cô, mà còn bởi tiềm năng ma thuật cũng như dòng máu Elf chảy trong huyết quảng của cô). Geralt xứ Rivia xuất hiện trong tác phẩm với tư cách là người bảo trợ Ciri. Geralt mang Ciri đến Kaer Morhen, thành trì của Witcher, để sinh sống và luyện tập các kĩ năng của một Witcher. Trong suốt quá trình luyện tập, Ciri xuất hiện những dấu hiệu lạ mà Geralt không thể hiểu được, anh ta phải nhờ đến lời khuyên của Triss Merigold (một nữ pháp sư). Triss nhận ra rằng Ciri chính là một Suối Nguồn, nhưng cô không có năng lực để điều khiển sức mạnh của Ciri, Triss đề nghị Geralt tìm đến Yennefer, một nữ pháp sư quyền năng hơn cô gấp nhiều lần, đồng thời cũng là người tình cũ của Geralt. Cùng lúc đó, một phù thủy bí ẩn tên là Rience, thuộc hạ của một vị pháp sư vô cùng quyền năng mà danh tính chưa được tiết lộ, lùng sục tìm kiếm Ciri khắp nơi. Hắn ta bắt cóc bạn của Geralt là Dandelion, tra tấn anh ta để moi thông tin về Ciri. Tuy nhiên Dandelion được giải cứu bởi Yennefer, Yen cũng có một cuộc đấu phép với Rience, nhưng hắn ta chạy thoát được nhờ cánh cổng dịch chuyển của chủ nhân hắn; Rience cũng nhận lãnh một vết sẹo trên mặt gây ra bởi phép thuật của Yennefer. Câu chuyện tiếp tục vào mùa xuân, khi Geralt rời Kaer Morhen cùng Triss để đưa Ciri đến học tại Trường học Đền Thánh ở Ellander nơi mà cô bé sẽ nhận được một nền giáo dục bình thường từ Nenneke. Tại đây Ciri gặp gỡ Yennefer và được cô dạy phép thuật, dần dần giữa hai người hình thành một mối gắn kết bền chặt như mẹ con. Trong khi đó, Geralt tiếp tục truy lùng Rience cùng sự giúp đỡ của bạn bè, tuy nhiên cuộc chạm trán giữa Geralt và Rience không mấy tốt đẹp, cuối cùng hắn chạy thoát và Geralt bị thương nặng. Sự kiện này cũng bắt đầu chuỗi hành trình dài và hiểm nguy của cả Geralt và Ciri trước những thế lực bí ẩn muốn có được Ciri và sức mạnh trong cô. Đối với những ai đã chơi game The Witcher thì chắc chắn sẽ không thể bỏ qua series tiểu thuyết này. Nếu bạn đã từng choáng ngợp trước thế giới và câu chuyện của “thợ săn quái vật” Geralt trong game, mê mẩn và xuýt xoa về nó, thì The Witcher saga cũng sẽ không làm bạn thất vọng. Còn nếu bạn vẫn chưa biết chút gì về thế giới của The Witcher thì bộ truyện cũng sẽ là một khởi đầu tuyệt vời cho bạn đến với vùng đất Lục Địa nơi Geralt xứ Rivia sinh sống. Văn phong của Andrzej cũng khá dễ đọc dễ hiểu nên mình nghĩ sẽ phù hợp cho mọi người. Điều làm The Witcher ấn tượng nhất là bởi diễn biến truyện kịch tính của nó, với dàn nhân vật chính có những cá tính riêng đặc biệt thu hút người đọc (nhất là nhân vật Yennefer, bias của mình trong truyện =)). Thế giới của The Witcher cũng đa dạng phong phú với đủ loại sinh vật huyền bí ghê rợn, cùng một lịch sử hình thành và chiến tranh liên miên giữa các thế lực chính trị làm cho không khí truyện cực kì tăm tối (tăm tối và máu me như game :v ). Hi vọng bộ truyện sẽ là một sự bổ sung tuyệt vời vào kệ sách của các mọt fantasy, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ *** Andrzej Sapkowski, sinh ngày 21/6/1948 ở Łódź, là một nhà văn Ba Lan. Ông học ngành kinh tế và trước khi bắt đầu viết văn ông là người bán hàng cấp cao đại diện cho một công ty thương mại nước ngoài. Truyện ngắn đầu tay của ông, "The Witcher" ("Wiedźmin"), được xuất bản tại Fantastyka,Ba Lan, đứng đầu trong tạp chí văn học Fantasy năm 1986 và đã cực ki thành công theo đánh giá của người đọc lẫn giới phê bình. Sapkowski đã làm ra hàng loạt các câu chuyện dựa trên thế giới “The Witcher”, bao gồm 3 bộ sưu tập truyện ngắn và 5 cuốn tiểu thuyết. Những tác phẩm này và nhiều tác phẩm khác của ông đã khiến ông trở thành nhà viết văn được biết đến nhiều nhất ở Ba Lan vào những năm 1990. Nhân vật chính của câu truyện là một witcher, Geralt, một sát thủ đột biết đã được luyện tập từ khi còn nhỏ để tìm và giết quái vật. Geralt xuất hiện trong một thế giới không có quan niệm đạo đức nhưng vẫn duy trì được quan niệm riêng của mình về đạo đức. Vừa đa nghi vừa quân tử, Geralt được so sánh với nhân vật Philip Marlowe của nhà văn Raymond Chandler. Thế giới giả tưởng này có phần dựa theo nhà văn J.R.R. Tolkien, nhưng vẫn mang nặng ảnh hưởng bởi lịch sử Ba Lan và thần thoại Đông Âu. Sapkowski đã dành được 5 giải thưởng Zajdel Awards, trong đó có 3 giải thưởng dành cho truyện ngắn "Mniejsze zło" (Lesser Evil) (1990), "Miecz przeznaczenia" (The Sword of Destiny) (1992) và "W leju po bombie" (In a Bomb Crater) (1993), và 2 cho tiểu thuyết "Krew elfów" (Blood of Elves) (1994) và "Narrenturm" (2002) . Ông cũng dành được giải thưởng Spanish Ignotus Award, tuyển tập hay nhất của Tây Ban Nha cho tác phẩm The Last Wish vào năm 2003 và giải thưởng tryện ngắn nước ngoài hay nhất cho tác phẩm "Muzykanci" (The Musicians) vào cùng năm. Năm 1997, ông dành được giải thưởng danh tiếng Polityka Passport, vốn là giải thưởng được trao hàng năm cho các nghệ sĩ có triển vọng cho sự thành công quốc tế. Năm 2001, The Hexer, phim truyền hình dựa trên se-ri Witcher đã được công chiếu tại Ba Lan và Quốc Tế, mang tên The Hexer (Wiedźmin), một bộ phim cùng tên đã được biên soạn dựa trên trích doạn của The Hexer nhưng cả hai đều thất bại. Các tác phẩm của Sapkowski đã được dịch sang tiếng Czech, Phần Lan, Nga, Lithuanian, Đức, Y, Tây Ban Nha, Pháp và Portuguese. Bản tiếng Anh của bộ sưu tập truyện ngắn The Last Wish đã dược xuất bản tại anh bởi nhà xuất bản Gollancz vào năm 2007 và ở Mĩ bởi Orbit vào năm 2008. Nhà phát hành game Ba Lan CD Projekt cũng phát hành game trên PC, với tên gọi là The Witcher, dựa trên thế giới này vào tháng 10/2007 . Nó đã được đón nhận nồng nhiệt và rất thành công(bán dược hơn 1,5 triệu bản một ngày), vào ngày 17/ 5/2011, phần 2 mang tên The Witcher 2: Assassins of Kings đã được phát hành. Mời các bạn đón đọc Thợ Săn Quái Vật của tác giả Andrzej Sapkowski.