Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Búp Bê Cầu Nắng

Văn án : Một ngày nọ, fan ngạc nhiên phát hiện nam thần lạnh lùng, vạn năm không đăng gì nhà mình đột nhiên lại up Weibo. Khương Trừng V : Yêu em @xx Cùng với hình ảnh mười ngón tay đan xen. Trong nháy mắt, cộng đồng fan sôi trào, trong lòng thầm mắng chửi, rốt cuộc là hồ ly tinh nào quyến rũ nam thần nhà các cô! Ngay khi các cô xoa tay hằm hè chuẩn bị khai đao, đột nhiên thấy nữ thần nhà mình xuất hiện. Lâm Giang Nam V : Yêu anh @xx Hình ảnh đính kèm không khác gì ảnh của nam thần! Nếu đã quá chán với các thể loại truyện ngược tâm, ngược thân truyền thống thì mình highly recommended "Búp Bê Cầu Nắng" cho các bạn. Vì đây là một câu chuyện thuần... ngược độc giả ) Tuy cảm giác được cho ăn cẩu lương cũng không được thoải mái gì cho cam nhưng sẽ khiến các bạn có cảm giác mình yêu đời hơn đó, tin mình đi~ Lâm Giang Nam - Nữ nhiếp ảnh gia nổi tiếng trên mạng. Weibo của chị tràn ngập ảnh... đồ ăn. Sở thích của chị là check-in ảnh đồ ăn gần như 24/7, hướng dẫn cách nấu ăn, đăng ảnh hàng ngày của mình và Longleg (Longleg là mèo Munchkin, chân siêu ngắn  ). Chị nói chị là võng hồng (võng hồng là người nổi tiếng trên mạng) nên cũng phải giữ gìn hình tượng thùy mị, nết na một tí. Nhưng thực ra chị là fan cuồng số một của anh nam chính Khương Trừng. Mình xin thề là chị mà nhận số hai thì không ai dám nhận đứng thứ nhất. Nhà chị tràn ngập hơi thở của nam thần, từ tạp chí, poster, thậm chí tới gối ôm, gối đầu và drap giường đều có hình Khương Trừng. Chưa hết, điện thoại chị cũng đầy hình ảnh "chồng yêu" của mình, ngày ngày chị đều chăm chỉ xem hình cũng như "liếm" hình. Mình chợt nhớ tới đoạn Khương Trừng phát hiện ra phòng ngủ của chị trong truyện là mình không nhịn cười nổi  • "An Nịnh, An Nịnh, mình nhìn thấy ông xã mình!" • "Nói tiếng người." • "À, mình nhìn thấy poster của Khương Trừng." • "Không nói nữa, cúp máy đây, mình muốn thưởng thức dung nhan nghịch thiên của ông xã nhà mình." Khương Trừng - Người mẫu quốc tế lạnh lùng cool ngầu. Tạm bỏ qua n sự cao lãnh của anh nam chính thì anh tuy là người mẫu chân dài, cao 1m90, mặt không góc chết thì anh khá tùy tiện trong đời sống của mình. Không biết nấu ăn nên anh dường như ăn mì gói sống qua ngày. Theo như anh nói với Coca - chú chó của mình là Coca ăn còn sang hơn chính anh, vì nó chỉ chịu ăn đồ ăn mắc nhất  Hư với anh là hết cửa ăn thức ăn mắc nhất nha. Khương Trừng là một thanh khống, tuy nhiên anh chỉ bị hấp dẫn duy nhất với giọng của Lâm Giang Nam, còn các giọng nói hay khác cũng chỉ cảm thấy dễ chịu thôi. Khương Trừng thì ký hợp đồng chụp ảnh với tạp chí "Kenif" của Lâm Giang Nam nên hai người cũng gặp mặt và tiếp xúc với nhau nhiều hơn. Như chương đầu thì hai người đều loáng thoáng thấy nhau thôi. Chứ chính thức dây dưa là lúc Lâm Giang Nam "cứu" Khương Trừng ở siêu thị cơ. Anh bị nhận ra, chị chạy vội tới nhận "ông xã" và khen "ông xã mình" đẹp trai hơn cả Khương Trừng!!! Nhà anh người cũng gần nhau nên chạy bộ buổi sáng cũng gặp. Sau này thân hơn thì Khương Trừng chạy sang nhà Lâm Giang Nam ăn chực. Anh cũng dụ chị đọc truyện cổ tích cho mình nghe nữa. Thực ra Khương Trừng biết Lâm Giang Nam cũng 8 năm rồi chứ không phải một mình chị say mê anh từ lúc anh bắt đầu làm người mẫu. Mọi người đọc truyện sẽ biết nha. Ngoài chuyện tình ngọt như mía lùi của couple Giang - Trừng ra thì còn có couple phụ siêu đáng yêu Coca - Longleg. Hmm chưa dừng lại ở đó "Búp Bê Cầu Nắng" còn mang một ít yếu tố mỹ thực. Đâu phải khi không Lâm Giang Nam chỉ thích đăng ảnh đồ ăn đâu, có những đoạn tác giả tả các món ăn chị làm, cách nấu,... đại khái là sẽ thấy đói nếu đọc tới đây. Sau này Khương Trừng và Lâm Giang Nam có 1 trai và 1 gái, 2 đứa thì đáng yêu kinh khủng, có một đoạn mình rất thích ở cuối truyện, lúc này cả nhà 4 người họ ở sân bay và bị phóng viên vây quanh, bé Chanh ngọt giả bộ than đói với anh Cam nhỏ, và ông anh nói với phóng viên như vầy, làm cả ba mẹ 2 nhóc và cả phóng viên đều cảm thấy "3 chấm" : • "Em gái cháu đói bụng, các cô chú có thể dàn ra một con đường cho chúng cháu về ăn cơm không?" ------ Truyện được nhà Cookie Choux edit mượt, rất có tâm luôn. Mình thì hay cày truyện khuya, lúc đó dễ đói lắm rồi mà chương nào có món ăn là bạn edit lại chú thích hình ảnh món ăn đó + cách nấu. Huhu, một chữ thôi : ĐÓI !!! (Thực ra nam nữ chính thồn cẩu lương cho độc giả nên mình cũng no rồi  ) Tóm lại, "Búp Bê Cầu Nắng" là một câu chuyện đáng yêu, đọc giải trí rất ok luôn! Review bởi: BaoYin - fb/hoinhieuchu *** “Tốt, nhìn vào máy ảnh.” “Biểu tình hơi cao ngạo chút, đầu khẽ nâng lên.” “Rất tốt, thêm vài bức nữa.” Trong studio. Một người đàn ông mặc áo sơ mi tơ lụa màu xanh đậm, cổ áo dựng thẳng, thắt chiếc cà vạt màu đen, quần tây màu đen đang ngồi ở phía trước. Ống quần bị kéo lên làm lộ khớp xương rõ ràng nơi mắt cá chân anh ta, phối hợp cùng giày da màu kaki, trên tay đeo vòng của hãng TiffanyT, thể hiện một cách hoàn hảo phong cách New York hiện đại. Anh ta ngồi trên ghế da màu đen, đôi chân dài tùy ý vắt vẻo sang một bên, đôi mắt hờ hững lạnh nhạt nhìn máy ảnh, hơi thở mười phần cấm dục. Anh ta chỉ tùy ý ngồi ở kia, tùy ý nhìn lại có thể khiến người ta cảm nhận được sự hấp dẫn thời thượng. “Lần này cảm ơn anh vì đã lựa chọn phòng làm việc của bọn em.” Hình Mạn nói với Tần Hiểu Thiên đang đứng bên cạnh. Hình Mạn mặc áo sơ mi màu đỏ, bên dưới là một cái quần bó, chân mang giày cao gót bảy, tám centimet, bên ngoài khoác áo khoác dạ màu trắng, dáng người rất đẹp. Gương mặt của cô vô cùng tinh xảo, tóc uốn lượn sóng màu nâu trông rất tao nhã. “Có gì mà cảm ơn, cũng đâu phải miễn phí.” Tần Hiểu Thiên cười cười. Hình Mạn nhìn anh ấy, cũng nở nụ cười: “Khương Trừng đúng là có một loại ma lực đặc thù.” Nghe thấy Hình Mạn khen ngợi Khương Trừng, trên mặt Tần Hiểu Thiên tràn đầy sự tự hào, ai bảo Khương Trừng nhà anh vừa có nhan sắc vừa có giá trị, lại có khí chất, đứng ở đâu cũng thu hút ánh nhìn của mọi người. Hình Mạn và Tần Hiểu Thiên đứng nói chuyện cách đó không xa, Tần Hiểu Thiên là người đại diện của Khương Trừng, Hình Mạn là tổng biên của tạp chí thời trang minh tinh《 Kenif 》, là tổng biên trẻ nhất trong các phóng viên giải trí, lần này cố ý mời Khương Trừng để chụp hoạ báo. Khương Trừng là một trong những người mẫu hàng đầu của Trung Quốc. Khi mới mười chín tuổi, bởi vì bề ngoài xuất chúng và đôi chân dài mà trong một cơ hội ngẫu nhiên đã được Tần Hiểu Thiên khai quật. Từ ánh mắt đầu tiên, Tần Hiểu Thiên đã biết cậu thiếu niên này trời sinh để làm người mẫu, năm ấy mười chín tuổi đã cao một mét chín mươi, trong giới người mẫu, Tần Hiểu Thiên có tiếng bắt bẻ, người có thể được anh coi trọng đã ít càng thêm ít, nhưng người dám cự tuyệt anh như vậy, anh sống hơn hai mươi năm, Khương Trừng là người duy nhất. Mời các bạn đón đọc Búp Bê Cầu Nắng của tác giả Tống Cửu Cận.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 - Cửu Nguyệt Hi
Cuốn sách không chỉ nói lên tình yêu đẹp đẽ của hai nhân vật chính, phải biết trân trọng từng chút thời gian yêu nhau, bên cạnh đó cuốn sách còn có thông điệp truyền tải rất ý nghĩa như bảo vệ môi trường, bảo vệ động vật hoang dã (linh dương Tây Tạng, cá voi Bắc Băng Dương), tiết kiệm nước sinh hoạt. *** "Mười hai năm, trách nhiệm và tội lỗi đè nặng trong lòng, giờ khắc này, anh được người phụ nữ này cứu rỗi. Chúng ta không phải thánh hiền, chúng ta sẽ phạm sai lầm. Những sai lầm làm cho cuộc đời sau này tỉnh táo hơn. Bản thân gánh tội, ngày ngày hướng thiện. Đây chính là cuộc đời. Người phụ nữ trình Ca này, cái gì cũng tốt. Anh có thể khẳng định. Người phụ nữ Trình Ca này, cái gì anh cũng yêu. Anh cũng rất khẳng định." - Bành Dã *** Tang Ương, Lão Trịnh, Đào Tử, Đạt Ngõa, tất cả vây quanh Bành Dã. Tang Ương và Đào Tử khóc đến lạc giọng. Trình Ca xoay người bước đi. Hồ Dương lái xe lao nhanh tới. Tang Ương khóc lớn: “Chị Trình Ca!” Trình Ca không quay lại, đi càng lúc càng nhanh trong gió tuyết. Cô rảo bước chạy, nhưng không giữ được thăng bằng, trượt ngã lăn xuống triền núi phủ đầy tuyết trắng. “Chị Trình Ca!” Trình Ca không nghe thấy gì cả. Những mảnh vỡ ký ức trước kia hiện lên như những bông tuyết bay đầy trời xung quanh. Cô đứng chặn đường ra cửa của anh, nói phải sờ lại mới công bằng. Anh nhẫn nhịn, nén giận nhìn cô. Anh đang tắm trong phòng tắm đơn sơ, bỗng quay lại, đôi mắt đen ướt át bắt gặp cô đang nhìn trộm. Anh mặc áo Tây Tạng cho cô, mở cửa phòng thay đồ ra, nói: “Chúng ta không phải người cùng đường”. Nhưng anh lại đè cô vào tường phòng tắm lạnh lẽo, mắt ươn ướt: “Trình Ca, anh cho rằng chúng ta không phải như vậy”. Trình Ca ngẩng đầu, nhìn thấy hình của gió trong màn tuyết. Cô gắng sức bò dậy, đeo đôi găng tay màu đen vào, tiếp tục đi về phía trước, không quay đầu lại dù chỉ một lần. Trong mưa tuyết tạt vào mặt, cô chỉ nhớ lại những lời anh nói, nước mắt như mưa. ... Mời các bạn đón đọc Anh Biết Gió Từ Đâu Tới Tập 2 của tác giả Cửu Nguyệt Hi.
Gần Như Vậy, Xa Đến Thế - Tình Không Lam Hề
Trong cuộc sống, có những lúc, ta cần phải học cách quên đi, quên đi chuyện cũ, người cũ hay tất cả những gì không còn thuộc về mình nữa, chỉ khi đó, ta mới tìm được hạnh phúc trong thực tại, và rất có thể, đó mới chính là hạnh phúc đích thực của mình. Gần như vậy, xa đến thế của Tình Không Lam Hề là câu chuyện đầy xúc động về hành trình tìm lại tình yêu của một trái tim đã bị tổn thương sâu sắc vì mối tình đầu. Quyết định lấy chồng để quên đi một người, nhưng cuộc sống hôn nhân lại không hạnh phúc, Tiêu Dĩnh chuyển đến một thành phố khác làm việc và cũng để suy nghĩ thật kĩ về chuyện ly hôn. Đúng lúc ấy, mối tình đầu khắc cốt ghi tâm bất ngờ xuất hiện, làm xáo trộn tâm trạng vốn chưa lúc nào được yên bình của cô. Tiêu Dĩnh sẽ phải đối diện với hai người đàn ông ấy như thế nào? Một Diệp Hạo Ninh đang là chồng của cô, một Trần Diệu là người mà cô đã từng yêu tha thiết? Có lẽ nhiều người khi đọc Gần như vậy, xa đến thế sẽ bắt gặp một phần con người mình trong câu chuyện của Tiêu Dĩnh, biết đâu cũng đã có một lúc nào đó, chúng ta chợt nhận ra rằng: "Có những thứ ngỡ như cách mình rất xa, nhưng bây giờ mới nhận ra nó gần tới mức chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm vào...". Gần như vậy, xa đến thế không hấp dẫn người đọc bởi những tình tiết ly kỳ, những cao trào, kịch tính mà bởi cách dẫn dắt câu chuyện vô cùng lôi cuốn theo mạch cảm xúc tâm lý của nhân vật. Đọc Gần như vậy, xa đến thế, độc giả sẽ bị cuốn theo những diễn biến tâm trạng của nhân vật chính, cùng nhân vật sống lại những hồi ức, những kỉ niệm vui buồn. Câu chuyện tình trong tác phẩm cũng bình thường như bao chuyện tình khác nhưng nó lại có sức ám ảnh đến kì lạ nhờ khả năng phân tích tâm lí tinh tế, sâu sắc của tác giả. Gấp trang sách lại, dường như những tình tiết trong câu chuyện vẫn bám riết lấy ta, khiến ta tưởng như nó vẫn tồn tại đâu đây trong cuộc sống quanh mình. *** Không khí trong phòng bệnh vô cùng nặng nề, phía trước chiếc giường trắng toát có một đám người đang túm tụm, xúm đen xúm đỏ. Lát sau, một vị bác sĩ và ba cô y tá tiến vào, nói: “Phiền mọi người ra ngoài hết để cho bệnh nhân được nghỉ ngơi!”. Bấy giờ mọi người mới chịu tản ra, lần lượt đi ra ngoài. Diệp Hạo Ninh đi sau cùng nên có thể nghe thấy ông cụ đang nằm trên giường bệnh khẽ ho một tiếng, anh vội vàng quay đầu lại, thấy tổ phụ đang chăm chăm nhìn mình. Đôi mắt ông có phần đục mờ, hoàn toàn không có chút gì giống với thần thái rạng rỡ, uy nghiêm trước đây. Trong lòng có phần lo lắng nhưng gương mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc gì, anh lặng lẽ quay trở lại giường bệnh, cúi đầu và hỏi: “Ông nội muốn nói gì ạ?”. Phép tắc của Diệp gia trước nay nhiều vô số kể, rất quy củ và cực kì nghiêm khắc nên tất cả con cháu nhà họ Diệp đều được dạy dỗ hết sức cẩn thận, ai ai cũng vô cùng nhã nhặn, lễ phép và lịch sự, khi nói chuyện với trưởng bối đều phải tỏ thái độ tôn kính. Diệp Hạo Ninh khom người xuống, ghé sát vào ông nội, ông nói rất nhỏ và yếu ớt, tuy câu từ bị đứt đoạn nhưng anh vẫn nghe rõ. “Cháu mau kết hôn đi!”. Dường như đã tìm được thời cơ thích hợp, người có quyền uy nhất trong nhà họ Diệp đưa ra yêu cầu của mình và không cho đối phương có cơ hội phản bác, né tránh. Từ ánh mắt của ông cụ nằm trên giường, có thể thấy rằng người thanh niên tên Diệp Hạo Ninh này chính là người xuất chúng nhất trong số con cháu Diệp gia. Anh khẽ nhướng mày, thần sắc trên khuôn mặt anh tuấn ấy dường như có chút thay đổi, đây thực sự là một biểu hiện hiếm thấy. Lúc này, phần đông mọi người vốn đã đi ra đến cửa đều dừng lại, nghi hoặc nhìn nhau. Cuối cùng Diệp Hạo Ninh cũng gật đầu, giọng nói trầm ấm: “Vâng, cháu hứa với ông”. Mọi người nghe rõ mồn một câu nói của anh, vì thế khi anh bước ra ngoài, Diệp mẫu liền hỏi: “Con đã hứa gì với ông nội thế?”. Diệp Hạo Ninh ngồi dựa người lên ghế, khóe môi khẽ mấp máy: “Kết hôn ạ”. Dáng vẻ của anh khiến người ta có cảm giác anh đang bị ép buộc. .... Mời các bạn đón đọc Gần Như Vậy, Xa Đến Thế của tác giả Tình Không Lam Hề.
Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật - Lam Bạch Sắc
Một người là lính mới trong làng giải trí Một người lại đang cầm quân cờ trong tay , tỉ mỉ bố cục cạm bẫy trước mắt  Khi con mồi vô tình chạm lưới , liệu có bao nhiêu phương cách thoát khỏi ?! *** Anh nhẹ nhàng tách hai chân cô, môi mỏng lạnh lùng in trên mí mắt người bên dưới , từng cúc áo được mở ra , chứng tỏ sự ràng buộc giữa đôi bên . Khách sạn , sâm banh , hợp đồng. . . . . . "Phải chăng là tình yêu ?!" . Thanh âm run rẩy quan sát người phía trên , đầu lông mày rậm rạp cùng với ánh mắt đen thẳm ngước xuống nhìn cô  "Không sai , đây chính là yêu . . . ." Ranh giới giữa giàu nghèo , tai tiếng và nổi tiếng , có chăng phải trải qua sự lừa lọc ?! Quy tắc trò chơi liệu có thể quay đều tới đâu ?!  Vinh hoa , phú quý , đi cùng là một đường thẳng song song , hay chéo ngang cả đôi đường ?! *** Đinh Duệ biết Diêu Á Nam là vào kì nghỉ xuân năm thứ 2 đại học khi hắn về nước. Bạn bè của hắn đa phần là con ông cháu cha, khi chơi thì chơi đến điên cuồng, hằng đêm mở các buổi tiệc khoe khoang tiền tài và hàng trăm hãng xe nổi tiếng, Đinh Duệ hắn nhờ vẻ nho nhã của mình mà có phần đặc thù. Lần này hắn về nước là bởi vì tài chính trong nhà hắn có chút bất ổn, tính Đinh Duệ vốn không thích nịnh nọt, thật sự không chịu nổi cái cảnh bạn bè hở chút là tỏ vẻ “làm thân”, vậy nên hắn bèn nhích người đi về phía trước. Cái cô gái rót rượu có dáng dấp xinh đẹp nhất kia chính là người được một tên bạn hắn chú ý, vung bút kí một tấm chi phiếu ý muốn mua sạch một đêm rót rượu của cô với giá cao, điều kiện trao đổi chính là muốn cô uống sạch các phần rượu trên bàn. Một bàn rượu đầy các ly rượu được rót đầy, vàng, lục, hồng, lam, cock-tail hết sức bắt mắt. Đinh Duệ nhìn cô gái, cô không thèm chớp mắt, một ly rồi lại một ly, lòng hắn không khỏi ngạc nhiên về người phụ nữ này. Người phụ nữ động lòng người vừa có chút ngà ngà say, liền dễ dàng gặp phải chuyện xấu. Nhưng, không mấy người biết, cô gái rót rượu kia còn chưa có uống xong liền tận dụng khe hở lẻn đi, bạn bè hắn tối nay thấy con mồi ngon miệng bỗng biến mất, não như muốn bị ngâm trong rượu, rồi được một người phụ nữ nói cho . . . cô ấy đã đi vào nhà vệ sinh để nôn vì khó chịu. Đinh Duệ lúc ấy mới vừa ra khỏi toilet, liền nhìn thầy bạn bè hắn canh me ở ngoài. "Mày ở ngoài này làm gì?" "Chờ người." ... Mời các bạn đón đọc Bẫy Tình, Yêu Giả Thành Thật của tác giả Lam Bạch Sắc.
Ước Hẹn Phù Hoa - Lam Bạch Sắc
Người ta thường nói con người không nên sống trong quá khứ, nhưng khi trái tim chỉ chứa đựng được một người duy nhất và ta chỉ có thể tìm thấy người ấy trong quá khứ, thì bạn có chấp nhận tìm mọi cách để níu mãi một quá khứ ấy không? Có một chàng trai ngốc nghếch đã thực sự tìm mọi cách níu giữ lại quá khứ. Chàng trai ấy thầm yêu cô bạn lớp phó trong những năm cấp ba. Rồi sau ngày tốt nghiệp, cô đột nhiên biến mất hoàn toàn, ngay có một chút tin tức cũng không có. Mười năm qua đi, chàng trai si tình vẫn ôm mãi trong tim bóng hình của cô gái ngày xưa, thậm chí khi đã trở thành một người đàn ông thành đạt và giàu có, anh vẫn cố tình mua lại mảnh đất gần trường trung học trước kia để giữ lại những hàng quán xung quanh, nơi vẫn tràn ngập hình ảnh của cô gái mà anh yêu ngày nào. Chàng trai đó chính là Thời Chung, nhân vật chính trong cuốn sách “Ước hẹn phù hoa” của tác giả Lam Bạch Sắc vừa được DinhtiBooks phát hành và người con gái anh đã không ngại ngần chờ đợi trong ngần ấy năm chính là Nhậm Tư Đồ, một cô gái gặp nhiều trắc trở trong cuộc sống. Sau mười năm không có chút tin tức về Nhậm Tư Đồ, Thời Chung bất ngờ nhận ra cô qua một bức ảnh. Khi đó, cô chụp cùng một bé trai khiến anh cứ ngỡ cô đã kết hôn và có con. Thật ra, Nhậm Tư Đồ là bác sĩ tâm lý, tình cờ, cô nhận một ca tư vấn tâm ý cho một người trung niên mắc chứng nghiện… trộm đồ, người này lại chính là cha của Thời Chung. Sau lần khám đầu tiên, ông đã “tiện tay” ôm luôn cái ví của Tư Đồ và bức ảnh mà Thời Chung vô tình nhìn thấy trong chiếc ví là bức ảnh của cô. Sau nhiều năm ôm mối tình si, nhưng thông tin đầu tiên sau ngần ấy năm lại chính là tin cô gái mình thầm yêu đã kết hôn và có con, thế nhưng, anh chưa kịp hết đau lòng cho bản thân mình thì một sự kiện đã xảy ra. Một phụ nữ ghen tuông mang theo axit đến làm loạn với nhân viên của anh, người này cũng là một bệnh nhân của Tư Đồ nên khi cuộc xô xát xảy ra, thấy chai axit bị hắt về hướng cô đang đứng, anh đã không ngần ngại lao ra chắn cho cô. Nhờ vậy, Thời Chung mới có cơ hội nói chuyện với Nhậm Tư Đồ và biết rằng cô vẫn còn độc thân. Và thế là, chiến dịch tiếp cận cô gái đã yêu thầm hơn mười năm bắt đầu… *** Lam Bạch Sắc Tên tiếng Trung: 蓝白色 Phiên âm: Lan Bai Se Quốc tịch: Trung Quốc Ngày sinh: 3/10/1989 Dân tộc: Hán Nghề nghiệp: Tác giả Chòm sao: Thiên Bình  Thành phố: Bắc Kinh Là cây bút đa năng, tiểu thuyết gia ngôn tình hiện đại ăn khách hàng đầu mạng xã hội văn học Tấn Giang. Từ năm 2009 đến nay đã xuất bản khoảng mười bộ tiểu thuyết, một trong những tác giả ăn khách của văn học Tấn Giang. Phong cách sáng tác rất đa dạng, nhưng trong những đề tài giống nhau cũng bộc lộ được tài năng, rất được yêu thích *** Bất quá đó chỉ là một buổi chiều thứ 6 rất bình thường, Nhâm Tư Đồ đến phòng khám tâm lý lại gặp một bệnh nhân có chút không bình thường. Thật ra vào tuần trước ngay từ lúc nhận chức, Tư Đồ đã nhận được bệnh nhân này từ phòng bệnh khác chuyển tới đây. Ông cụ Tần Tuấn Vĩ này mắc chứng thích "trộm vặt". Mặc dù gia cảnh rất khá giả, nhưng thường không khống chế được mà có hành động trộm vặt đồ của người khác. Người nhà ông cụ đối với hành vi bất thường này lại tỏ ra xem thường, thậm chí còn tìm cho Cụ Tần một tài xế đặc biệt phụ trách đi theo sau ông. Ông cụ chân trước vừa mới trộm đồ, người tài xế liền theo sau đếm tiền bồi thường cho chủ cửa hàng. Cho đến một lần người tài xế nhất thời mất tích, ông cụ đang trộm đồ bị người ta bắt ngay tại trận, sau đó ông còn bị đánh rất thảm. Lúc này, người nhà ông cụ mới nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, liền cưỡng bách đem ông đến bác sĩ tâm lý. Thật ra, từ lúc nhận chức đến nay Nhậm Tư Đồ đã gặp qua rất nhiều loại bệnh nhân, bệnh án của vị Tần tiên sinh này cũng không coi là kỳ lạ. Có điều là ông cụ là từ bệnh viện danh tiếng nhất cả nước chuyển tới, cho thấy các vị "danh sư" ở đó cũng đã bó tay. Xế chiều hôm đó, ông cụ Tần đến rất đúng giờ, đẩy cửa vào vẻ mặt ông đặc biệt hăng hái, lúc này đang mùa đông, ông cụ mặc một bộ quần áo thể thao bình thường, chân mang đôi giày thể thao, bên ngoài khoác chiếc áo lông cừu loại đắt tiền, trên cổ cũng choàng chiếc khăn cùng loại. Từ lúc Tần Tuấn Vĩ vào cửa Tư Đồ cũng không bỏ qua bất cứ cơ hội nào quan sát ông, chỉ thấy ông cụ đem áo khoác ngoài và khăn quàng cổ tùy ý ném lên ghế sa-lon, rồi ngồi xuống, lại rất nhẹ nhàng cẩn thận vuốt phẳng nhưng nếp nhăn trên bộ đồ thể thao, rất dễ nhận thấy ông cụ xem bộ đồ thể thao rẻ tiền này như bảo bối, sự tương phản này làm cho Nhâm Tư Đồ cảm thấy rất thú vị, người thường sẽ rất khó tin được người như vậy lại có tật xấu không sửa- trộm vặt. "Buổi chiều tốt lành." Bác sĩ Tư Đồ mỉm cười liếc ông cụ một cái, đặt tay xuống cạnh điện thoại trên bàn, định gọi người mang nước trà vào. ...   Mời các bạn đón đọc Ước Hẹn Phù Hoa của tác giả Lam Bạch Sắc.