Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Duyên Làm Phu Quân

Văn Một người xuyên không, trở thành nữ nhân vô dụng bậc nhất bị nam phụ giết chết ở kiếp trước. Một người bi phẫn trọng sinh, kiếp trước là nam phụ đấu với nam nữ chính đến khi hết truyện thì không cam lòng mà tắt thở. Tiểu muội vô dụng quanh quẩn đi tìm lương duyên lại rơi vào tay độc nam phụ, độc nam phụ luôn đi tìm cách báo thù lại ngã vào hũ mật của tiểu muội vô dụng. Cùng nắm tay nhau đi tới phía trước, tiểu muội vô dụng phát hiện, truyện trạch đấu kịch liệt đã biến thành truyện điền văn sủng ngọt từ khi nào thế? Truyện hư cấu, không cần chứng thực, nam chính trọng sinh, không thích chớ nhảy hố. Nội dung nhãn: Xuyên qua thời không, kiếp trước kiếp này *** Diêu Tiên Y hay được gọi là Tiên Y, ban đầu là một nha đầu tam đẳng trong phủ Kim gia. Mẹ nàng là Trần ma ma nhất đẳng bên người Đại phu nhân, có thể coi như là hô mưa gọi gió trong phủ.  Cây cao thì bóng cả, dù làm nô tỳ nhưng sinh hoạt của Tiên Y cũng trôi qua nhẹ nhàng, nàng hiếm khi phải làm những việc nặng nhọc khổ sở. Mẹ nàng và bản thân Tiên Y đều là người thiện lương, tuy có vận dụng chút thủ đoạn nhưng cũng để cuộc sống của mình dễ thở hơn, không làm hại người khác. Kiếp này, Tiên Y tự nhận mình may mắn có được dung mạo khá đẹp, nhưng từ khi nàng diện kiến Kim Phong Hoa, chữ “đẹp” này chẳng khác gì “hàng fake”. Kim Phong Hoa thân là nam tử nhưng lại có gương mặt hại nước hại dân, tuấn nam mỹ nữ ở gần hắn cũng phải xấu hổ. Tuy sở hữu dung nhan dụ hoặc như nữ nhân nhưng không ai thấy gương mặt đó đặt trên Kim Phong Hoa có gì không phù hợp, dù ở cổ đại lạc hậu nhưng vẻ đẹp phi giới tính của hắn cũng được công nhận. ... Tên Kim gia đều có chữ Mộc, Tam thiếu gia lại được đặt Phong Hoa, vừa nghe là thấy ý trào phúng.  Ban đầu, mẫu thân hắn là vợ cả của Kim lão gia, nhưng vì chút tiền đồ mà ông ta không hề do dự vứt bỏ người cũ, thành gia lập thất với thê tử mới giúp ích cho mình trên đường làm quan. Mẫu thân từ vợ cả bị biếm xuống vợ lẽ, thân phận Kim Phong Hoa từ con dòng chính cũng trở thành con dòng thứ. Mà ở Phái quốc bọn họ, con vợ lẽ vốn chỉ là một món đồ chơi, bị hành hạ, mang đi trao đổi như những món hàng hóa vô tri cũng không có gì là lạ. Tiên Y thấy Kim Phong Hoa bị Đại thiếu gia lưu manh đùa giỡn, kìm lòng không đặng mới giải vây cho hắn. Nàng không ngờ chỉ một câu nói này đã rẽ lái tương lai của hai người vào hướng đi hoàn toàn mới. … Kim Phong Hoa từng chết một lần, đời này trọng sinh hắn vô cùng cẩn thận. Rất nhiều chuyện trong khoảng thời gian khi hắn sống lại đều không thay đổi nhiều, ví dụ như mẹ hắn chết, ví dụ như hắn vẫn là đại ma đầu giết người,...  Nhưng Tiên Y lại là một sự kiện ngoài ý muốn, cực kỳ ngoài ý muốn. Theo ký ức kiếp trước, lẽ ra nàng là người bị hắn giết đầu tiên, hẳn là chôn thây dưới lòng đất lạnh lẽo từ lâu rồi. Thế nhưng đời này hắn quen biết nàng sớm một chút, đối với Kim Phong Hoa, Tiên Y chính là định mệnh không biết trước. Ban đầu tìm tới nha đầu kia đơn thuần chỉ là tò mò, đúng là một phần vì lời mẹ trăng trối nên hắn mới giữ nàng lại. Vậy mà Kim Phong Hoa lại phát hiện, chỉ cần Tiên Y ở bên hắn, vận mệnh của hắn có thể chậm rãi khác với kiếp trước. … Cả nhà Tiên Y hy sinh vì chủ tử mà bạc mệnh đi sớm, kết quả thì sao? Nếu không có Kim Phong Hoa nhúng tay vào, chỉ sợ nàng đã sớm bị Đại phu nhân đẩy vào hố lửa tự sinh tự diệt. Kim Phong Hoa không có nhiều lòng lương thiện nhưng hắn đã dốc lên người Tiên Y đến ba lần, lần đầu là cứu nàng, lần hai là cưới nàng, lần ba là dạy nàng.  Từ những ngày đầu tiên sống lại hắn đã luôn kiên định trên chính con đường của mình, không ai cản được bước chân hắn. Nếu có thể tiến bước thêm hắn không ngại vứt bỏ bất kỳ kẻ nào, trừ Tiên Y, hắn giờ đây lại hy vọng nàng có thể đuổi kịp bước chân hắn. So với một người kiếp trước chẳng biết họ tên, hình bóng nàng như được gột rửa ngày càng rõ ràng. Hắn đã rõ dung mạo nàng, hiểu tấm lòng nàng, cảm nhận được sự ấm áp đến từ nàng.  Hắn từng được giáo dục phải loại bỏ hết những người có sức ảnh hưởng với mình, không được có bất cứ nhược điểm nào. Nhưng giờ hắn sao hạ thủ được nữa? Nàng là của hắn, cả đời này hắn muốn phóng túng tất cả dục vọng của bản thân, giữ chặt nàng trong tay, không dám phá huỷ. Thẳng nam sắt thép Kim Phong Hoa lần đầu động tâm, tim đập nhanh, miệng đắng lưỡi khô, tự bắt mạch tưởng mình bị hạ độc, đứng trước Tiên Y mà mặt đỏ phừng phừng. Còn Tiên Y chỉ hận không thể cắn hắn một cái, rõ ràng là ma đầu giết người như ngóe thản nhiên hủy thi diệt tích lại còn giả vờ thẹn thùng ngây thơ cái rắm! Tuy Tiên Y còn e sợ đại biến thái Kim Phong Hoa, hắn cũng chưa hoàn toàn tin tưởng nàng nhưng từ những tháng ngày chung sống hòa thuận, hai người đã dần có chuyển biến mới. Lúc này cả hai người đều chưa rõ, có đôi khi thử dung túng nhau sẽ trở thành tiền đề để bọn họ có thể chậm rãi thấu hiểu đối phương, càng ngày càng tiến gần về phía tương lai màu hồng phấn. *** Nữ chính Tiên Y là một vai khá phổ thông, phổ thông ở đây không có nghĩa là xấu. Nàng xinh đẹp, lương thiện, khá thông minh, lại còn hết mực yêu thương, trân trọng gia đình, sẵn sàng liều mạng để bảo vệ niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy. Tuy tác giả có buff cho nam chính nhưng vẫn biết giới hạn, trọng sinh nhớ được đề thi khoa cử cũng không phải lúc nào cũng on top, thiên tài IQ 3000. Văn phong của tác giả vừa kể vừa tả nó cứ dài lê tha lê thê, ít cũng phải sau 20 chương đầu nam chính mới được lên sân, âm mưu gia đấu trước đó cũng không có sóng gió lớn gì mấy. Phần tác giả tô đen nhất trong truyện có lẽ là khi Kim Phong Hoa vào cung và bị hãm hại, mang danh xấu muôn đời.  Nhưng mà mình không muốn đề cập quá nhiều vì không đầu không đuôi thì khó hiểu, còn trình bày rành mạch sẽ hơi dài dòng một chút. Chẳng bằng các bạn tự tìm hiểu thì hơn ^^ Kể ra Kim Phong Hoa cũng khá bất hạnh, thoát được một Kim gia Kinh thành lại phải dấn thân vào một Kim gia Hoành thành. Mà gia tộc lớn thì nào có chuyện không đấu đá, không chỉ chống giặc ngoài còn phải phòng địch trong.  Hắn từng bước đi trên con đường làm quan, thâm nhập vào Hoàng cung lấy lại những gì đáng lẽ ra thuộc về hắn.  Báo thù là do oán hận của kiếp trước, còn Tiên Y lại là phúc phần kiếp này của hắn, hắn sẽ luôn che chở nàng, Tiên Y chỉ có thể thuộc về mình hắn. Bởi nói nhân sinh kỳ lạ, chỉ với một sợi tơ hồng mỏng manh đã kết duyên phu thê cho Tiên Y - Phong Hoa, hắn và nàng không còn là hai người, mà là một chỉnh thể. Thật ra đọc truyện cổ đại, nhất là trạch đấu đều cần có đức tính kiên nhẫn cao mà mình thì hơi thiếu nên đọc có chút buồn ngủ :(( Căn bản vì những phần tương tác giữa nam nữ chính rất là đáng yêu, có thể cảm nhận được rõ ràng từng chút rung động của những người vốn không có lòng tin vào ái tình. Cơ mà những âm mưu kế sách tranh đấu của truyện mới thật sự nặng nề và khó ngấm với những ai không quen. Vì thế mình khuyên những bạn nào thật sự yêu thích thể loại trạch đấu gia đấu hãy nhảy hố nhé, biết đâu bạn lại bị “bánh cuốn” bởi nàng Tiên Y xuyên không và chàng Kim Hoa trọng sinh thì sao ạ ^^ *** Diêu Tiên Y hay được gọi là Tiên Y, ban đầu là một nha đầu tam đẳng trong phủ Kim gia. Mẹ nàng là Trần ma ma nhất đẳng bên người Đại phu nhân, có thể coi như là hô mưa gọi gió trong phủ.  Cây cao thì bóng cả, dù làm nô tỳ nhưng sinh hoạt của Tiên Y cũng trôi qua nhẹ nhàng, nàng hiếm khi phải làm những việc nặng nhọc khổ sở. Mẹ nàng và bản thân Tiên Y đều là người thiện lương, tuy có vận dụng chút thủ đoạn nhưng cũng để cuộc sống của mình dễ thở hơn, không làm hại người khác. Kiếp này, Tiên Y tự nhận mình may mắn có được dung mạo khá đẹp, nhưng từ khi nàng diện kiến Kim Phong Hoa, chữ “đẹp” này chẳng khác gì “hàng fake”. Kim Phong Hoa thân là nam tử nhưng lại có gương mặt hại nước hại dân, tuấn nam mỹ nữ ở gần hắn cũng phải xấu hổ. Tuy sở hữu dung nhan dụ hoặc như nữ nhân nhưng không ai thấy gương mặt đó đặt trên Kim Phong Hoa có gì không phù hợp, dù ở cổ đại lạc hậu nhưng vẻ đẹp phi giới tính của hắn cũng được công nhận. ... Tên Kim gia đều có chữ Mộc, Tam thiếu gia lại được đặt Phong Hoa, vừa nghe là thấy ý trào phúng.  Ban đầu, mẫu thân hắn là vợ cả của Kim lão gia, nhưng vì chút tiền đồ mà ông ta không hề do dự vứt bỏ người cũ, thành gia lập thất với thê tử mới giúp ích cho mình trên đường làm quan. Mẫu thân từ vợ cả bị biếm xuống vợ lẽ, thân phận Kim Phong Hoa từ con dòng chính cũng trở thành con dòng thứ. Mà ở Phái quốc bọn họ, con vợ lẽ vốn chỉ là một món đồ chơi, bị hành hạ, mang đi trao đổi như những món hàng hóa vô tri cũng không có gì là lạ. Tiên Y thấy Kim Phong Hoa bị Đại thiếu gia lưu manh đùa giỡn, kìm lòng không đặng mới giải vây cho hắn. Nàng không ngờ chỉ một câu nói này đã rẽ lái tương lai của hai người vào hướng đi hoàn toàn mới. … Kim Phong Hoa từng chết một lần, đời này trọng sinh hắn vô cùng cẩn thận. Rất nhiều chuyện trong khoảng thời gian khi hắn sống lại đều không thay đổi nhiều, ví dụ như mẹ hắn chết, ví dụ như hắn vẫn là đại ma đầu giết người,...  Nhưng Tiên Y lại là một sự kiện ngoài ý muốn, cực kỳ ngoài ý muốn. Theo ký ức kiếp trước, lẽ ra nàng là người bị hắn giết đầu tiên, hẳn là chôn thây dưới lòng đất lạnh lẽo từ lâu rồi. Thế nhưng đời này hắn quen biết nàng sớm một chút, đối với Kim Phong Hoa, Tiên Y chính là định mệnh không biết trước. Ban đầu tìm tới nha đầu kia đơn thuần chỉ là tò mò, đúng là một phần vì lời mẹ trăng trối nên hắn mới giữ nàng lại. Vậy mà Kim Phong Hoa lại phát hiện, chỉ cần Tiên Y ở bên hắn, vận mệnh của hắn có thể chậm rãi khác với kiếp trước. … Cả nhà Tiên Y hy sinh vì chủ tử mà bạc mệnh đi sớm, kết quả thì sao? Nếu không có Kim Phong Hoa nhúng tay vào, chỉ sợ nàng đã sớm bị Đại phu nhân đẩy vào hố lửa tự sinh tự diệt. Kim Phong Hoa không có nhiều lòng lương thiện nhưng hắn đã dốc lên người Tiên Y đến ba lần, lần đầu là cứu nàng, lần hai là cưới nàng, lần ba là dạy nàng.  Từ những ngày đầu tiên sống lại hắn đã luôn kiên định trên chính con đường của mình, không ai cản được bước chân hắn. Nếu có thể tiến bước thêm hắn không ngại vứt bỏ bất kỳ kẻ nào, trừ Tiên Y, hắn giờ đây lại hy vọng nàng có thể đuổi kịp bước chân hắn. So với một người kiếp trước chẳng biết họ tên, hình bóng nàng như được gột rửa ngày càng rõ ràng. Hắn đã rõ dung mạo nàng, hiểu tấm lòng nàng, cảm nhận được sự ấm áp đến từ nàng.  Hắn từng được giáo dục phải loại bỏ hết những người có sức ảnh hưởng với mình, không được có bất cứ nhược điểm nào. Nhưng giờ hắn sao hạ thủ được nữa? Nàng là của hắn, cả đời này hắn muốn phóng túng tất cả dục vọng của bản thân, giữ chặt nàng trong tay, không dám phá huỷ. Thẳng nam sắt thép Kim Phong Hoa lần đầu động tâm, tim đập nhanh, miệng đắng lưỡi khô, tự bắt mạch tưởng mình bị hạ độc, đứng trước Tiên Y mà mặt đỏ phừng phừng. Còn Tiên Y chỉ hận không thể cắn hắn một cái, rõ ràng là ma đầu giết người như ngóe thản nhiên hủy thi diệt tích lại còn giả vờ thẹn thùng ngây thơ Advertisement cái rắm! Tuy Tiên Y còn e sợ đại biến thái Kim Phong Hoa, hắn cũng chưa hoàn toàn tin tưởng nàng nhưng từ những tháng ngày chung sống hòa thuận, hai người đã dần có chuyển biến mới. Lúc này cả hai người đều chưa rõ, có đôi khi thử dung túng nhau sẽ trở thành tiền đề để bọn họ có thể chậm rãi thấu hiểu đối phương, càng ngày càng tiến gần về phía tương lai màu hồng phấn. *** Nữ chính Tiên Y là một vai khá phổ thông, phổ thông ở đây không có nghĩa là xấu. Nàng xinh đẹp, lương thiện, khá thông minh, lại còn hết mực yêu thương, trân trọng gia đình, sẵn sàng liều mạng để bảo vệ niềm hạnh phúc nhỏ nhoi ấy. Tuy tác giả có buff cho nam chính nhưng vẫn biết giới hạn, trọng sinh nhớ được đề thi khoa cử cũng không phải lúc nào cũng on top, thiên tài IQ 3000. Văn phong của tác giả vừa kể vừa tả nó cứ dài lê tha lê thê, ít cũng phải sau 20 chương đầu nam chính mới được lên sân, âm mưu gia đấu trước đó cũng không có sóng gió lớn gì mấy. Phần tác giả tô đen nhất trong truyện có lẽ là khi Kim Phong Hoa vào cung và bị hãm hại, mang danh xấu muôn đời.  Nhưng mà mình không muốn đề cập quá nhiều vì không đầu không đuôi thì khó hiểu, còn trình bày rành mạch sẽ hơi dài dòng một chút. Chẳng bằng các bạn tự tìm hiểu thì hơn ^^ Kể ra Kim Phong Hoa cũng khá bất hạnh, thoát được một Kim gia Kinh thành lại phải dấn thân vào một Kim gia Hoành thành. Mà gia tộc lớn thì nào có chuyện không đấu đá, không chỉ chống giặc ngoài còn phải phòng địch trong.  Hắn từng bước đi trên con đường làm quan, thâm nhập vào Hoàng cung lấy lại những gì đáng lẽ ra thuộc về hắn.  Báo thù là do oán hận của kiếp trước, còn Tiên Y lại là phúc phần kiếp này của hắn, hắn sẽ luôn che chở nàng, Tiên Y chỉ có thể thuộc về mình hắn. Bởi nói nhân sinh kỳ lạ, chỉ với một sợi tơ hồng mỏng manh đã kết duyên phu thê cho Tiên Y - Phong Hoa, hắn và nàng không còn là hai người, mà là một chỉnh thể. Thật ra đọc truyện cổ đại, nhất là trạch đấu đều cần có đức tính kiên nhẫn cao mà mình thì hơi thiếu nên đọc có chút buồn ngủ :(( Căn bản vì những phần tương tác giữa nam nữ chính rất là đáng yêu, có thể cảm nhận được rõ ràng từng chút rung động của những người vốn không có lòng tin vào ái tình. Cơ mà những âm mưu kế sách tranh đấu của truyện mới thật sự nặng nề và khó ngấm với những ai không quen. Vì thế mình khuyên những bạn nào thật sự yêu thích thể loại trạch đấu gia đấu hãy nhảy hố nhé, biết đâu bạn lại bị “bánh cuốn” bởi nàng Tiên Y xuyên không và chàng Kim Hoa trọng sinh thì sao ạ ^^ Mời các bạn mượn đọc sách Duyên Làm Phu Quân của tác giả Tâm Nhụy.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Ba Bé Bi Là Nam Chính Phản Diện - Vũ Lạc Ái
Nữ chính đâu?  Làm ơn mau tới lôi tên khốn kiếp này ra khỏi người tôi, anh ta chèn ép tôi. Chèn tới chèn lui, ép tới ép lui anh ta ép tôi lên cả giường! Nữ chính vẫn không xuất hiện sau nhiều lần kêu gào thảm thiết từ đáy lòng của tôi...và thế là tôi lặng lẽ nhìn từng lớp quần áo của mình bị xé vụn rơi đầy đất. “Sếp Diệp, có gì từ từ nói.....tôi...” “Câm miệng” “Đừng mà Sếp Diệp, làm thế không tốt đâu ah” Diệp Gia Thành chớp mắt nhìn tôi, động tác rút cà vạt, cởi áo vẫn tiếp tục. “Chú Diệp, chú lớn hơn người ta 10 tuổi nha” “Hừ, chỉ cần tôi muốn” “Ô, ô...lão đại, van xin anh đừng.....đừng mà...” tôi gào thét, cô´ nặng nước mắt. “Vô ích thôi, hôm nay ai cũng không cứu được em đâu” Diệp Gia Thành cười lạnh lẽo. “Đồ trâu già gặm cỏ non, đồ bại hoại, đồ vô liêm sĩ, dâm tặc, vô giáo dục...” tôi hoảng sợ và khóc thật sự, không ngừng chửi bới và đấm lên người Diệp Gia Thành. Sức tôi làm sao đấu lại hắn, một lực xỏ xuyên qua người tôi thật mạnh, não tôi lập tức cảm nhận được sự đau đớn từ phía dưới. Cảm nhận được vật cứng rắn, nóng rực ấy trong cơ thể mình. Giây phút ấy đầu tôi như nổ tung. Vì sao ah, vì sao lại thế này? nam chính độc ác đang chiếm đoạt thể xác tôi. Và dường như linh hồn tôi cũng đang dần bị hắn chiếm đoạt. Hắn chèn ép tôi. Rồi ép cả cái bụng tôi từ thon thả thành to đùng hắn ta còn chưa chịu dừng, ép tôi lọt cả con >.
Ai Là Của Ai - Thuần Vu Lưu Lạc
“ Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh ?” Có ai biết được trong lòng anh ẩn giấu biết bao nỗi niềm bất an? Anh rất xuất sắc nhưng sự xuất sắc này là vì em mà có được, có thể chỉ trong nháy mắt, em sẽ biến mất ngay trước mắt anh, anh rốt cuộc không thể nào đuổi kịp được em, tâm trạng bất an thầm kín này có ai hiểu được cho anh ? Vĩnh viễn không cần phải nói ra ai là của ai, hai chúng ta chỉ là một đôi tình nhân bình thường mà thôi.   *** “Vì sao mọi người đều nói em trèo cao đòi với lấy anh…… Cũng phải, quả thực là anh rất rất xuất sắc nhưng tình yêu cũng là cần từ hai phía, đâu cần phải  so sánh ai xuất sắc hơn ai tài giỏi hơn ai sao ? Em thích anh, anh cũng thích em,  chẳng lẽ như vậy còn chưa đủ sao? Em không cần để ý ai là của ai, em chỉ  cần biết, mỗi ngày chúng ta đều trải qua khoảng thời gian vui vẻ mà thôi. *** Thời gian thấm thoắt thoi đưa, Triêu Huy cuối cùng cũng đã tốt nghiệp. Điều khiến cho mọi người phải té rớt kính là cô và Chu Vệ vẫn tiếp tục ngọt ngào bên nhau, kiên trì đến cuối cùng. Trong thời gian đó đương nhiên sẽ có lúc khó khăn, thử thách, nhưng hai người đều đồng tâm hợp lực mà vượt qua. Lễ Tốt nghiệp ngày đó, cô mặc áo cử nhân, cùng bạn học bên cạnh cười nói huyên náo, ánh mắt nhìn về bóng dáng của Chu Vệ dưới đám đông cách đó không xa. Anh cầm máy chụp ảnh, xa xa hướng về phía cô cười, hai người cứ như vậy mà nhìn nhau. “Thấy buồn nôn quá, nhưng mà về sau cho dù muốn nhìn cũng không được nhìn nữa~~” Tiểu Khê buồn rầu. “Cho nên bây giờ cậu xem thêm vài lần nữa đi, lưu lại, về sau lôi ra mà tưởng niệm.” Tĩnh Tĩnh hảo tâm đề nghị. Tiểu Khê thụ giáo gật gật đầu, nhưng lại lập tức không thể nhìn được: “Không được a… Thật sự rất buồn nôn…” Triêu Huy không trở về thành phố G, bởi vì Chu Vệ đã dùng mị lực nhân cách vô cùng mạnh mẽ khiến cho gia gia và bà ngoại liếc mắt một cái liền yêu mến anh, lại dùng miệng lưỡi lưu loát mà thuyết phục bác trai đồng ý cho cô ở lại thành phố B. Cho nên, Triêu Huy rất đương nhiên trở thành nhân viên cho công ty của QM. Chu Vệ còn chưa tốt nghiệp nên hai người vẫn ở tại căn phòng nhỏ kia. Nhà chỉ có một phòng ngủ, mà Chu Vệ nói sao thì cũng là một người đàn ông, hai người tất nhiên sẽ không chỉ đơn thuần đắp chăn bông nói chuyện phiếm. Lần đầu tiên phát sinh thật sự rất bất ngờ. ... Mời các bạn đón đọc Ai Là Của Ai của tác giả Thuần Vu Lưu Lạc.
Vương Phi Áp Đảo Vương Gia - Mạc Linh Linh
Không phải chứ, xuyên qua! Còn là một Đại tiểu thư đần độn của Hầu phủ, Bị chỉ hôn cho Vương Gia, lại hết lòng si mê đại thiếu gia của An gia, Bị trêu chọc, bị nhạo báng, cuối cùng ngay cả tính mạng cũng mất đi! Trong Tề Vương phủ, một đám nữ nhân không ngừng tìm cách đối phó chính phi là nàng, Âm mưu quỷ kế liên tiếp xuất hiện, nàng luôn luôn là người không phạm ta, ta không phạm người! Nếu các nàng nhiệt tình như vậy, nàng tất nhiên cũng tốn chút tâm tư chơi cùng các nàng ấy một chút, xem các nàng chết như thế nào! *** Trên bến tàu, các đơn vị thuyền bè, tất cả các thuyền lớn nhỏ khác đều tập trung xung quanh chiếc thuyền lớn này, chiếc thuyền lớn này đã neo đậu tại đây được mấy ngày rồi, khiến cả đám người chèo thuyền đều vô cùng hiếu kỳ đến tột cùng là nhà ai thuyền bè. Cho đến hôm nay, khi một nhóm lại một nhóm người lên thuyền, tất cả mọi người đều đến bằng đoàn xe sang trọng, cùng với các cô gái xinh đẹp ăn mặc cao quý, đáy lòng càng thêm hâm mộ hơn mấy phần, điều này không phải những người dân bần tiện như bọn họ có thể tiếp xúc được. Ánh mặt trời ấm áp, chiếu lên trên người làm cảm thấy ấm áp, chỉ là bờ biển này không thể so với những nơi khác, gió biển không ngừng gào thét, làm cho tóc của mỗi người đếu bay lên tán loạn, mà trong đám người ấy, nữ nhân mặc y phục đỏ, đứng ở bên bến tàu đang đi lên, nhận lấy cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người. Thư Nhã Phù nhướng mày cười yếu ớt, tầm mắt ngạo nghễ mà bén nhọn quét qua toàn bộ người trên thuyền, nói: "Không phải ta có lệnh bài, chúng tôi lên thuyền với tư cách như thế nào, hình như đây không phải là chuyện các ngươi nên quan tâm, cũng không phải là chuyện các ngươi có thể chen vào tay, dù sao đây là chuyện Sứ giả Phù Phong đảo đã quyết định, vị huynh đệ này ta nói có đúng hay không !" Cuối cùng, Thư Nhã Phù đưa mắt nhìn nam nhân vừa mới kiểm tra lệnh bài, đem vấn đề ném cho hắn. Lệnh bài là bọn hắn cho, huống chi hiện tại tất cả mọi người chăm chú nhìn nàng, nàng cũng không ngại đem lệnh bài vứt ra để cho bọn họ được nhìn một lần, nhưng nàng không cần thiết giải thích với những người này, có tư cách hay không là của nàng chuyện, cùng bọn họ có quan hệ gì. ... Mời các bạn đón đọc Vương Phi Áp Đảo Vương Gia của tác giả Mạc Linh Linh.
Tù Phi Tà Vương - Tuyết Nhạn
Nàng, khi xuyên qua trở thành trưởng nữ  của thừa tướng vương triều Thành Đại. Nàng vốn trở thành hoàng hậu nhưng lại bị chính muội muội của mình đoạt đi vương vị, bản thân nàng thì bị hoàng thượng ban cho phiên vương Bắc An Hầu – là một vị vương nổi danh tàn nhẫn, khát máu trong truyền thuyết! Đêm tân hôn, hắn để cho nàng quỳ dưới đất thưởng thức hắn và thị thiếp biểu diễn cái trò tình cảm mãnh liệt trên giường và bắt nàng chịu đủ mọi khổ sở… “Ngươi nhất định phải sống bởi vì ta muốn mỗi một ngày ngươi phải sống trong thống khổ!”. Đôi mắt sáng quắc như kim sắc đồng của hắn lóe ra tà ác, những ngón tay thon dài siết chặt chiếc cổ mảnh khảnh của nàng. Hắn dùng đủ mọi cách khiến cho thân thể, trái tim của hắn và nàng chịu đủ mọi tra tấn tàn phá mà sau những thủ đoạn trả thù này trái tim hắn lại đánh rơi trên chính thân thể nàng… Trốn, trốn, trốn! Nàng nhất định phải sống sót nhưng dù chạy trốn thế nào đi nữa thì hắn cứ như ma quỷ bám theo nàng như hình với bóng ~~~~ “Hiên Viên Khanh Trần, ta không phải là nô lệ của ngươi, vĩnh viễn không phải!” *** Thời tiết ở Bắc An đã vào xuân nhưng thỉnh thoảng lại hạ một trận tuyết khiến người ta có cảm giác trời vẫn đang là mùa đông. Mới tờ mờ sáng, từng lớp tuyết trắng xóa bị gió thổi bay tứ tung, hỗn loạn hạ xuống khắp nơi. Sáng sớm, Hiên Viên Khanh Trần đã tỉnh nhưng lại lưu luyến nhìn người đang say ngủ trong lòng, thân mình không có nhúc nhích mà ôm chặt nàng. Mái tóc dài mềm mượt như nước xõa khắp bờ vai hắn, hai má hồng hào áp vào ngực hắn, trong lúc mơ màng ngủ thỉnh thoảng lại khẽ nhúc nhích cọ cọ, cánh tay cũng vô thức khoát qua vai hắn. - Ai! ~~ Hiên Viên Khanh Trần thở dài một tiếng, cẩn thận cầm lấy cánh tay bị lộ ra ngoài của nàng rồi đặt vào ngực mình. Đầu ngón tay mềm mại chạm vào da thịt gây ra một tia nóng cháy khó chịu bao vây khắp người hắn. - Ưm. - người trong lòng bất an nhíu mày thân mình khẽ cựa quậy ngược lại càng kề sát hắn hơn. Khóe miệng Hiên Viên Khanh Trần bất đắc dĩ giật giật vài cái, hắn đang cố gắng đè nén lại dục hỏa vừa bị kích khởi trong người. Từ đêm tân hôn tới giờ, hàng đêm hắn đều ôm nàng ngủ nhưng lại an phận tới tận bình minh. Đôi khi hắn cũng muốn chuyển qua một nơi khác để tránh phải tra tấn mình nhưng lại tham luyến sự ấm áp mỗi khi bên nàng nên mới ngoan ngoãn chịu đựng. - Khanh Trần. - nàng hình như đã thức giấc nhưng chưa có thanh tỉnh hoàn toàn, vô thức gọi tên hắn. - Ta ở đây. – hắn trìu mến trả lời. - Tuyết đang rơi sao? – Cảnh Dạ Lan xoa xoa đôi mắt hãy còn đang buồn ngủ, ngây thơ dựa vào lòng hắn, nhỏ giọng hỏi. Nàng rất mẫn cảm với độ ấm, chỉ là lúc nãy cảm thấy nhiệt độ cơ thể so với bình thường lạnh xuống chút. - Đêm qua tuyết rơi, chỉ e là đã đọng khá dày rồi. Cảnh Dạ Lạn đã tỉnh nên hắn mới dám động động thân người cứng ngắc của mình, bàn tay lo lắng dán phía sau lưng mềm mịn của nàng. Hiên Viên Khanh Trần bất đắc dĩ thở dài nhẹ một hơi. Cảnh Dạ Lan cong cong khóe miệng, né trong lòng hắn cười trộm nhưng đầu vai thon gầy khẽ rung rung đã tố cáo nàng đang cười. ... Mời các bạn đón đọc Tù Phi Tà Vương của tác giả Tuyết Nhạn.