Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Hứa Mùa Xuân Về Hoa Sẽ Nở

Hai người là Thanh mai trúc mã Còn là vì một câu không thể ngờ, yêu đến nước chảy thành sông. . . . . . *** Năm nay học sinh mới tham gia so tài cuộc thi kịch nói đông như kiến, chung quanh toàn là những người mặc các loại trang phục kỳ dị, lố lăng, có người mang theo cái nón hình thù kỳ lạ trên đỉnh đầu, có người có cái khí cầu trên ngực, còn có người cắm hai cây chổi trên lưng, trên cây chổi còn treo móc một số lớn các thứ linh tinh, vừa vào khu vực trường học đã cảm nhận được không khí náo nhiệt. Nghiêm Nhạc Nhạc vô cùng tự tin với bản thân mình, trang phục của cô được tạo bởi rèm cửa sổ, vải bạt, khăn trải bàn, khăn lau, tất cả đều được làm bằng tay chắc chắn sẽ tạo nên hiệu quả tuyệt đối mà không người nào có thể địch lại a, thêm nữa còn được phối hợp với kỹ thuật hóa trang, không một chút sơ sót, có thể thấy về vấn đề thiết kế nghệ thuật có lẽ cô có tư chất trời cho. Nhắc đến phương diện này bản thân cô lại càng kiêu ngạo nhìn các bạn khác cùng đội kịch bằng nửa con mắt, ha ha ha cười to ba tiếng, che miệng cố giả bộ ngượng ngùng nói, “Ai thật là ngượng ngùng a, xem ra phần thưởng tạo hình xuất sắc nhất cuộc thi chắc chắn là thuộc về ta nha, hey, làm sao bây giờ.” Mọi người đồng loạt 囧囧 liếc mắt nhìn người mới phát ra câu nói vừa rồi, cái liếc này có lực sát thương cực mạnh như muốn xé rách vải rách áo, còn thêm hàm ý ẩn chứa là “Ngươi đừng đắc ýsớm “, rồi quay đi làm việc của mình không thèm quan tâm đến cô nữa. Nghiêm Nhạc Nhạc không thèm đểý , đi lại đứng bên cạnh Thư Ngư, vẻ mặt đắc ý nói, “Ê, cậu nghĩ tớ nói có đúng không, đúng không.” “Ừ.” Thư Ngư vẫn không có biểu cảm gì như cũ, người này từ trước đến giờ dù có điên cuồng ăn khoai lang bao nhiêu đi nữa cũng tiếc không chịu đánh được một cái rắm, cứ tạo nên một bụng buồn bực trong lòng người khác, hắn bị Nghiêm Nhạc Nhạc kéo vào tổ kịch bản này đã khiến toàn bộ mọi người sợ hết hồn, làm cho mấy ngày liên tiếp mọi người trong đội kịch vẫn còn trạng thái ngu ngốc đình trệ như thấy quỷ vâỵ. Những thứ khác không nói đến làm gì, chỉ riêng hắn, Thư Ngư ở khoa vật lý, không lẽ hắn có hai tính cách đối lập sao, trước đây hắn vốn có cá tính không muốn quan tâm, trầm mặc ít nói, sợ rằng nếu hắn có đi ngang qua trước mặt, cũng đủ để cho mọi người bàn tán xôn xao rồi. Thư Ngư là sinh viên đặc biệt đươc đặc cách vào học lớn A, khoa vật lý, Mã giáo sư lúc ấy liền bắt hắn vào đội đi thi môn vật lý và dĩ nhiên đã giành được giải nhất đơn giản cứ như không, vì thế Mã giáo sư tuyên bố không ngại Thư Ngư biết ngượng ngùng mà treo thẳng thành tích lên bảng vàng của khoa. Trên thực tế Mã giáo sư cảm thấy loại thiếu sót này ngược lại có thể làm vật lý thăng bằng ——vốn dĩ thiên tài đời trước ai mà chẳng như vậy, có cánh thì đương nhiên phải là thiên sứ a (là người trên trời ). Dĩ nhiên ông trời vẫn luôn luôn công bằng, hiện tại thiên tài cũng không hẳn là cái gì cũng giỏi, ở trên vũ đài hội trường kịch, vai nam chính đang diễn chung với một người qua đường Giáp. Lúc ấy hắn rất có cá tính anh tuấn bất phàm nha, trên đời này không có một diễn viên nào như hắn, ở trên sàn diễn vũ đài, ngay cả tiếng “Ai nha” cũng không thốt lên một tiếng . Không hề có! Mà Nghiêm Nhạc Nhạc bên cạnh đó, cô lại đang nói chuyện như một tên ăn xin, “Van cầu chị, chị bố thí, bố thí cho tôi đi.”Cám ơn, cám ơn!” Hiển nhiên dựa vào trang phục mình đang mang, Nghiêm Nhạc Nhạc sáng tác ra ý tưởng như thế không thể nói là không thành công. Diễn xuất này tạo nên hiệu quả vô cùng tốt, tiếng cười liên tiếp vang lên, nhưng khuôn mặt của Thư Ngư vẫn không chút thay đổi , vì vĩnh viễn đại đa số thời gian của hắn, là để sống trong thế giới vui vẻ sung sướng của Nghiêm Nhạc Nhạc. Bản lãnh lớn nhất của cô gái này chính là làm cho mặt mũi người ta mất cân đối, thần kinh điên loạn mà không biết. Thí dụ như giờ phút này trong sự kích tình mênh mông của người bạn nhỏ Nghiêm Nhạc Nhạc, vì cô lại lần nữa diễn nhân vật quá nhập tâm, mà ôm bắp đùi vai nữ chính gầm thét “Bố thí tôi đi, tôi rất đói a tôi sắp chết đói rồi” . . . . . . Kéo dài thêm thời gian xuất hiện của mình trong kịch bản. Thấy vậy, mặt đen ngàn năm của đồng học Thư Ngư, rốt cục mơ hồ lộ ra nụ cười tủm tỉm .   Mời các bạn đón đọc Hứa Mùa Xuân Về Hoa Sẽ Nở của tác giả Trùng Tiểu Biển.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Đám Cưới Hào Môn - Anh Vũ Tắm Trăng
Câu chuyện tình yêu cổ tích của một chàng hoàng tử cùng cô bé lọ lem. Hai con người hai tính cách hai thế giới khác nhau, nhưng vì chữ duyên mà kết hợp với nhau đặc biệt là nữ theo đuổi nam. Hà tổng tài cao ngạo lạnh lùng khiêm tốn vs Hạ Diệu Diệu, dân đen nơi phố chợ thấp kém. Cô không biết thân phận cao quý địa vị sang trọng khác người của anh, cho nên theo đuổi anh. Anh biết cô sống khó khăn, tính toán chi li từng chút, nhưng vẫn muốn thử nghiệm. Cô tưởng rằng mình chỉ có được một con thuyền nhỏ bé, nhưng không ngờ đó lại là chiếc du thuyền hào hoa sang trọng, chẳng những vậy còn là bản số lượng có hạn đóng gói đẹp đẽ. Nhưng đau lòng thay, cô lại coi chiếc du thuyền hào hoa đó như chiếc lá cây mục nát không còn giá trị mà đá văng. Đau lòng hơn thế, nhiều năm sau, rất nhiều người chờ thấy cô hối hận, đau khổ không muốn sống nữa. Nhưng xin đừng giậu đổ bìm leo được không! Nếu cô biết anh giàu có thì cô có đá anh không? Cô sẽ bám chặt lấy anh ấy chứ! Sao đến lượt ai thừa hơi nói nhảm! Nhưng bây giờ nhắc đến những chuyện này còn có tác dụng gì, đã bao năm trôi qua rồi, bây giờ cô đã có bạn trai mới, nhà còn một đống người trông chờ vào đồng lương của cô, những năm tháng phong hoa tuyết nguyệt đó đều đã thành quá khứ sau lưng. *** Hà tổng tài cao ngạo lạnh lùng khiêm tốn vs Hạ Diệu Diệu, dân đen nơi phố chợ thấp kém. Cô không biết thân phận cao quý địa vị sang trọng khác người của anh, cho nên theo đuổi anh. Anh biết cô sống khó khăn, tính toán chi li từng chút, nhưng vẫn muốn thử nghiệm. Cô tưởng rằng mình chỉ có được một con thuyền nhỏ bé, nhưng không ngờ đó lại là chiếc du thuyền hào hoa sang trọng, chẳng những vậy còn là bản số lượng có hạn đóng gói đẹp đẽ. Nhưng đau lòng thay, cô lại coi chiếc du thuyền hào hoa đó như chiếc lá cây mục nát không còn giá trị mà đá văng. Đau lòng hơn thế, nhiều năm sau, rất nhiều người chờ thấy cô hối hận, đau khổ không muốn sống nữa. Nhưng xin đừng giậu đổ bìm leo được không! Nếu cô biết anh giàu có thì cô có đá anh không? Cô sẽ bám chặt lấy anh ấy chứ! Sao đến lượt ai thừa hơi nói nhảm! Nhưng bây giờ nhắc đến những chuyện này còn có tác dụng gì, đã bao năm trôi qua rồi, bây giờ cô đã có bạn trai mới, nhà còn một đống người trông chờ vào đồng lương của cô, những năm tháng phong hoa tuyết nguyệt đó đều đã thành quá khứ sau lưng. Mời các bạn đón đọc bộ truyện Đám cưới hào môn của tác giả Anh Vũ Tắm Trăng!
Thế Giới Của Tôi Chỉ Có Anh Ấy - Tưởng Mục Đồng
THẾ GIỚI CỦA TÔI CHỈ CÓ ANH ẤY. Ngôn Dụ là một cô gái nhỏ thông minh xinh đẹp và vô cùng hiểu chuyện. Bước vào thế giới mới, nơi có ba có mẹ có anh trai ruột và cả một cô em gái không cùng huyết thống đã sống bằng thân phận của cô bao lâu nay, Ngôn Dụ vẫn từng bước mong muốn hòa nhập với gia đình của mình. Thế nhưng, 14 năm rời xa giờ đột nhiên quay về cô vẫn chưa thể thích ứng được. Ba, mẹ và anh trai đều tốt. Thế nhưng, Ngôn Dụ vẫn nhớ mảnh trời đầy sao ở vùng quê nghèo, nhớ dáng vẻ quan tâm của mẹ Thành, nhớ anh trai Thành Thực đã gom hết tất cả yêu thương và sủng ái cho mình. Ở đây, cô có mọi thứ, lại chẳng thể có được trái tim đầy ấm áp. Bởi vì, cô nhận ra cho dù bản thân đã nỗ lực và cố gắng như thế nào thì khoảng cách giữa cô và những người thân vẫn còn một bức tường ngăn cách.  Ngôn Dụ nhạy cảm nhận ra những khúc mắc trong mối quan hệ này. Vì hiểu chuyện, cô luôn che dấu những cảm xúc thật của mình. Bên ngoài, cô là một cô gái nhỏ trầm tĩnh ôn hòa mềm mại, bên trong lại là những vết rách đầy tổn thương.  Thế nhưng, Ngôn Dụ không biết, luôn có một người dõi theo bóng dáng của cô, nhìn thấy hết những bất công và khổ sở cô cố tình che lấp. Người ấy, đau lòng vì cô và muốn dùng hết tất cả sự dịu dàng ấm áp một đời của mình trao cho cô. Anh là Tưởng Tĩnh Thành, là anh Tiểu Thành của riêng cô gái nhỏ Ngôn Dụ. Những năm tháng ấy, Tưởng Tĩnh Thành đã thực hiện đúng lời hứa của mình, che chở cho Ngôn Dụ hết thảy. Anh khi đó, dường như muốn đem cả thế giới này đặt dưới chân cô. Bởi vì, anh không muốn nhìn thấy nước mắt đong đầy trong đôi mắt cô, không muốn nhìn thấy sự mất mát tổn thương trong trái tim cô. Ngôn Dụ của anh, tiểu tiên nữ của lòng anh, phải được yêu thương nhiều hơn tất cả. Vì vậy, trong khoảng thời gian ấy, thế giới của Ngôn Dụ chỉ có anh mà thôi. Là dịu dàng. Là ấm áp. Là ngọt ngào. Là quyến luyến. *** Văn án 1: Có người vì để theo đuổi Ngôn Dụ mà đã bỏ ra 2 tỷ, bạn bè đều khuyên Tưởng Tĩnh Thành thôi đi, dù sao chuyện của hai người các cậu cũng trôi qua lâu như thế rồi, có thể cho người ta cái gì? Anh gạt tàn thuốc, nở nụ cười. Bạn bè mắng anh lớn mặt: Cậu con mẹ nó có thể trị giá 2 tỷ? Cuối cùng chứng minh, anh thật sự trị giá 2 tỷ…… Văn án 2: Ngôn Dụ: Anh nói anh thích em, vì sao không đến tìm em. Tưởng Tĩnh Thành: Muốn chứ, sao lại không muốn đi tìm. Một năm viết mười mấy lần báo cáo chuyển ngành. Nhưng mà anh nghĩ, chỉ cần anh canh giữ tốt mảnh đất này, thì có một ngày em sẽ trở về nhà. Mời các bạn đón đọc Thế Giới Của Tôi Chỉ Có Anh Ấy của tác giả Tưởng Mục Đồng.
Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc - Tả Ninh
Chuyện gì sẽ xảy ra khi cô Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc, một câu chuyện thú vị giữa hai nhân vật chính của chúng ta. Cô không dám khẳng định đây là tình yêu! Năm cô 12 tuổi, cô phải bán mình vào Hoàng cung Đa Lị, cũng chính nơi này cô đã có mối tình đầu với anh. Và cũng giống như các cặp đôi khác, yêu nhau quá rồi cũng sẽ phải chiếm giữ nhau. Đến năm 18 tuổi, một lần nữa anh lại muốn chiếm giữ lấy cô, nhưng lần này cô luôn giữ khoảng cách với anh vì anh quá cao quý! Liệu anh đối với cô là tình cảm chân thật hay chỉ là phút vui sướng nhất thời?  *** Đầu óc Cố Mạt Lị loạn cả lên, Vương hậu nói để cho cô và Tứ điện hạ kết hôn sao? Cô không có nghe lầm đó chứ. Cô thật sự được kết hôn với Tứ điện hạ sao? Cô thật sự trở thành vợ của anh sao? Cô là vương phi sao? Cô là thần trí đang mơ hồ hay là cô đang nằm mộng! Sau đó Quốc Vương hạ lệnh tuyên bố với mọi người trong cung, Tứ điện hạ Kiệt Tư La và Cố Mạt Lị sắp kết hôn, và cũng ngay trong đêm hôm đó, Cố Mạt Lị liền danh chính ngôn thuận vào phòng của anh ở. "Điện hạ, thật xin lỗi." Cố Mạt Lị vùi vào trong ngực anh nhỏ giọng nói. "Tại sao em lại nói xin lỗi với anh?" Kiệt Tư La ôm cô, anh cảm giác kỳ quái. ... Mời các bạn đón đọc Chọc Phải Người Đàn Ông Háo Sắc của tác giả Tả Ninh.
Chờ Anh Đến Ngày Mai - Phi Yến
Một mối tình được đính ước từ khi còn rất nhờ, nhưng lời hứa ngây ngô của cô bé đã khắc sâu vào trí nhớ của cậu bé. Liệu sau khi trưởng thành thì họ có đến với nhau hay không? Tiểu Thanh đi đến trước mặt cậu bé, ngẩng khuôn mặt xinh xắn lên nhìn... -" Thì ra anh đang có chuyện buồn à..em không có ghét bỏ anh....Em đồng ý làm vợ anh nha " Cô bé trịnh trọng tuyên bố...Lời hứa trẻ con ngây ngô, đâu biết được hai tiếng vợ chồng có nghĩa gì, sâu sắc như thế nào?... Nhưng người lớn, hai người làm bà thì vui vẻ không thôi,dù biết chỉ là lời hẹn ước qua cửa miệng,phía trước hai đứa nhỏ phải trãi qua nhiều chuyện buồn vui có đến được với nhau hay không mọi sự còn tùy duyên. Dương Phong ngắm nhìn cô bé nhỏ nhắn khoảng cách hai người rất gần, nhìn kĩ sẽ thấy môi cậu nhếch lên nụ cười nhạt... Nhưng phía trước ra sau? Sóng gió cuộc đời có làm con người quên đi lời hẹn ước tuổi thơ hay không? *** Trời đã nhá nhem tối, đám người chạy băng băng trên con đường mòn chạy lên núi Cấm. Thằng Tư cõng Thầy Bảy trên lưng, phía trước là thằng Hai dẫn đường còn theo sau là 2 thằng nhỏ sinh đôi Minh, Mẫn chỉ mới mười tuổi, mặt mũi lem luốc, khóc thút thít chạy theo. Gần hết con đường mòn thì thằng Tư rẻ trái chạy thẳng vào trong rừng, 3 đứa còn lại vội vàng chạy theo, chúng băng rừng chạy như bay, cứ đạp cỏ vén cành mà chạy. Trời lúc này đã tối hẳn, chạy được thêm một đoạn thì thằng Hai quay lại bảo - Sư phụ giờ chỉ còn 3 phần hồn, e không trụ được lâu nữa...... còn Thầy Lĩnh.. trước giờ chỉ nghe qua lời kể của sư phụ, chưa ai từng gặp được ông. Anh sợ.............. - Anh cứ yên chí, sư phụ dặn ta lên gặp thầy Lĩnh ắt là có nguyên do, đi... đi mau kẻo không kịp - Thằng Tư vừa thở vừa nói.. Thấy có lý, thằng Hai ra hiệu tiếp tục chạy, cả đám lại tiếp tục cuộc hành trình tựa hồ như vô thức để nắm níu lấy hy vọng mong manh còn sót lại trong lời dặn của sư phụ. Gần nửa đêm, 4 đứa chạy đến trước một cái lều lụp sụp nằm trên đỉnh núi Cấm, bên trong có ánh đèn dầu leo loét, mập mờ như những đốm lửa ma trơi ngoài bãi tha ma. Thằng Hai thở hồng hộc, chống tay lên hông, tựa hồ như dồn hết sức lực còn sót lại mà la lên ... Mời các bạn đón đọc Chờ Anh Đến Ngày Mai của tác giả Phi Yến.