Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Bóng Ma Trong Chùa

Năm 670, Địch Công đã 40 tuổi, ông đang giữ chức Huyện lệnh một chốn khỉ ho cò gáy là huyện Lan Phường. Việc ông bị điều tới đây là do sự sắp đặt của các kẻ thù của ông tại triều đình nhưng một lần nữa ông đã đánh bại bọn đầu gấu địa phương và mang lại bình yên cho Lan Phường. Đó là chuyện đã xảy ra trong Mê Cung Án, còn Bóng Ma Trong Chùa là những sự kiện xảy ra tiếp theo. Nhân ngày sinh nhật Đại phu nhân, Địch Công mua một chiếc hộp cổ làm quà tặng nhưng rồi ông lại phát hiện bên trong nó ghi một lời kêu cứu kỳ lạ như thể của một người đang bị giam giữ. Và thế là, như các tập khác, ba vụ án được mở ra: Một thiếu nữ bị mất tích từ mùa thu năm ngoái; cô ta có phải là người ghi lời kêu cứu trong hộp không? Một gã lưu manh bị giết trong chùa hoang, nhưng dường như thi thể của gã đã bị đánh tráo? Những nghi vấn đó có liên quan gì đến năm mươi thỏi vàng mà Chưởng cố Tư khố Bộ Hộ bị mất trộm? Như các tập khác, Bóng Ma Trong Chùa lại lồng ghép nhiều yếu tố lịch sử và văn hóa Trung Quốc; đặc biệt là ngôi chùa hoang đã từng là thánh địa Phật giáo Mật tông, nhưng dường như không nhận được nhiều thiện cảm của các nhà nho. Ngoài ra, trong tập này, các phu nhân của Địch Công cũng được lên sân khấu, đặc biệt là Tam phu nhân, sau khi bị tác giả cho ăn hành ở Hoàng Kim Án thì đến Bóng Ma Trong Chùa đã có cơ hội được tỏa sáng. Vài nhân vật nữ xinh đẹp và cá tính khác cũng có nhiều đất diễn, lại càng khẳng định khả năng của tác giả trong việc nghĩ ra đủ loại biến thái để gán cho các nhân vật. Nhưng xét cho cùng, đây là sân khấu của Địch Công, ông vẫn bình tĩnh, tháo vát và giỏi quan sát như thường, vẫn phá án một cách thật gọn gàng, sạch sẽ. Tuy nhiên tác giả hơi bị lú, có lẽ là do thời gian sáng tác các tập hơi xa nhau: – Ngày 15 tháng 1 năm 670, tết Nguyên tiêu, Địch Công vẫn ở Phổ Dương phá giải vụ án Hai gã hành khất trong tập Địch gia bát án. – Địch Công rời Phổ Dương đến Lan Phường trong năm 670, khi vừa đến nơi thì bắt đầu phá giải vụ Mê Cung Án. – Mê Cung Án diễn ra vào cuối hè hoặc đầu thu: các nhân vật mặc áo mỏng và hoa cúc bắt đầu nở, có cả hoa lan và ong vo ve. – Trong vụ Bóng Ma Trong Chùa lại nhắc đến vụ trộm vàng xảy ra vào ngày 2 tháng 8 năm Tân Tỵ 669 (năm ngoái) khi Địch Công vẫn đang ở Phổ Dương (sắp phá vụ án Thi nhân và sát nhân vào ngày tết Trung thu). Vụ án mở đầu Bóng Ma Trong Chùa có sự xuất hiện của hoa hạnh nở rộ, nên vụ án này phải xảy ra vào cuối xuân đầu hè 670. – Lão Hồng than thở mùa đông ở Lan Phường thật khắc nghiệt, tức là team Địch Công hẳn đã phải trải qua mùa đông cuối năm 669 – đầu năm 670 ở Lan Phường. – Mê Cung Án diễn ra trước Bóng Ma Trong Chùa khoảng nửa năm. Vụ án thiếu nữ mất tích và vụ án mất trộm vàng lại cũng xảy ra trước Bóng Ma Trong Chùa khoảng nửa năm? – Thời gian diễn ra Mê Cung Án và Bóng Ma Trong Chùa có mâu thuẫn như vậy, Địch Công đến Lan Phường vào thời điểm nào? Mâu thuẫn nhỏ thôi, cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cốt truyện nhưng cảm giác ghi chép các cột mốc thời gian ra giấy và bắt lỗi tác giả thì rất khoái. Sadie Mẫn Nhi *** Robert Van Gulik (1910-1967) là một nhà Đông phương học uyên thâm, từng học Pháp luật và Ngôn ngữ phương Đông tại Hà Lan; năm 1935 nhận học vị tiến sĩ nhờ công trình nghiên cứu về Ấn Độ, Tây Tạng (Trung Quốc) và Viễn Đông. Những năm tiếp theo, liên tục làm công việc của một quan chức ngoại giao tại Trùng Khánh, Nam Kinh (Trung Quốc), Tôkyô (Nhật Bản) và một số nước khác; cuối đời trở thành đại sứ Hà Lan tại Nhật Bản. Ông là tác giả của hàng loạt cuốn sách nổi tiếng về văn hóa phương Đông, như “Trung Quốc cổ đại cầm học”, “Kê Khang cầm phú”, “Trung Quốc hội họa giám thưởng”, “Địch công án”, “Xuân mộng tỏa ngôn”, “Bí hí đồ khảo”, Trung Quốc cổ đại phòng nội khảo”… Celebrated Cases of Judge Dee (Địch Công Án/ Những cuộc điều tra của quan Địch) gồm 16 tập. Một loại tiểu thuyết trinh thám - công án về quan án Địch Công được xây dựng dựa trên nguyên mẫu của tể tướng Địch Nhân Kiệt (630 - 700) một nhân vật có thật sống vào đời nhà Đường thế kỷ thứ VII. Sinh tại Tĩnh Châu, phủ Thái Nguyên (Sơn Tây) Địch Nhân Kiệt đã làm quan tại các địa phương dưới các chức vụ huyện lệnh, Pháp tào Tham quân, Tuần phủ,Thứ sử. Năm 47 tuổi ông về kinh đô Trường An làm Đại lý thừa Tự khanh rồi lần lượt được thăng lên Thị ngự sử, Thị lang bộ Công, thượng Thư tả thừa, hai lần làm Trung thư lệnh (tể tướng) và đô đốc dưới quyền nữ hoàng đế Võ Tắc Thiên. Phẩm chất đạo đức và tài phá án của ông đã được người đời ca tụng sủng ái đến mức như huyền thoại. Không những là người có hiểu biết về pháp luật, về tâm lý con người, Địch Công còn biết cả kiếm thuật, võ thuật lẫn chữa bệnh, một quan toà cổ đại Trung Quốc mang dáng dấp của Sherlock Holmes... Cùng với bốn hộ vệ mưu trí, dũng cảm, xả thân vì chủ như Hồng Lương, Mã Tôn, Triệu Thái và Tào Can - những giang hồ hảo hán được ông giác ngộ và cho đi theo, Địch Công đã phá được rất nhiều vụ án ly kỳ. Robert Van Gulik cũng khéo léo đưa vào bộ tiểu thuyết trinh thám này những nét văn hóa, lịch sử, phong tục của Trung Quốc.  *** Địch Công kỳ án là bộ tiểu thuyết 16 tập thuộc dòng trinh thám quan án. Nội dung tác phẩm xoay quanh nhân vật Địch Nhân Kiệt và các trợ thủ thân tín, cùng những vụ kỳ án muôn màu muôn vẻ ông đã phá giải trên hành trình thăng tiến từ một Huyện lệnh lên đến chức Tể tướng. Có thể nói, tác giả đã hội tụ và đúc kết những gì tinh hoa nhất của hai dòng trinh thám phương Đông và phương Tây vào kiệt tác Địch Công kỳ án. Bộ tiểu thuyết được viết theo phong cách đậm chất duy lý, đồng thời cũng là tác phẩm trinh thám phương Tây đầu tiên đi theo mô tuýp trinh thám quan án và mang lại sức sống mới cho dòng trinh thám đậm chất phương Đông này. Nhờ vậy mà đến tận bây giờ, Địch Công kỳ án vẫn giữ vị trí độc tôn đặc biệt, là tác phẩm thành công nhất trong dòng trinh thám quan án. *** Chốn hoang phế nảy ra quái sự Đêm ma mị đồng lõa mưu gian Ả đứng bất động, nhìn chăm chăm vào vật nằm bên miệng giếng cổ. Không một ngọn gió nào xuất hiện giữa bầu không khí nóng ẩm đang bủa vây khu vườn của ngôi chùa tối tăm. Vài bông hoa hạnh rung rinh trên tán cây trải rộng trên đầu người, trắng sáng lên trong đốm lửa từ chiếc đèn lồng. Và càng trắng hơn khi nằm lẫn giữa những vết máu trên nền đá nhuốm màu thời gian. Kéo tà áo rộng sát vào ngực, ả nói với nam nhân cao lớn đứng bên mình, “Ném cả nó xuống giếng đi! Rất an toàn; giếng cổ này đã nhiều năm không ai lui tới. Ta không nghĩ còn có ai biết về nó.” Nam nhân khắc khoải nhìn khuôn mặt vô hồn, tái xám của ả, đặt ngọn đèn lồng lên đống đá cuội và gạch vỡ cạnh giếng rồi vừa run rẩy với vẻ sốt ruột, vừa tháo chiếc khăn quàng ra. “Ta muốn an toàn gấp đôi, nàng thấy không. Ta sẽ gói nó lại và…” Nhận thấy mình đã lớn tiếng giữa khu vườn của ngôi chùa hoang, hắn lại thì thầm, “…và chôn nó trong rặng cây phía sau chùa. Tên say rượu ngu ngốc kia có vẻ đang ngủ và sẽ không có ai còn thức sau nửa đêm.” Ả bình thản đứng nhìn hắn bọc cái thủ cấp trong khăn quàng. Những ngón tay hắn run lên dữ dội đến nỗi hắn khó khăn lắm mới buộc chặt được nút thắt. “Ta không thể làm nổi!” Hắn thì thào chống chế. “Thật là… thật quá sức của ta. Sao… sao nàng lại dám ra tay vậy? Hai lần, và thật giảo hoạt…” Ả nhún vai. “Chàng cần phải biết về khoảng trống giữa các khớp xương”, ả đáp lãnh đạm. Rồi ả cúi mình bên miệng giếng cổ. Từng cụm dây thường xuân dày đặc đã phủ kín phần gỗ mục nát của thanh xà cũ kỹ và những dải phướn dài rủ xuống trong bóng đêm thâm sâu, bám vào một sợi dây mòn, lúc trước dây còn treo một chiếc gầu. Có gì đó xao động trong tán lá rậm rạp của đám cây cổ thụ. Hoa hạnh trắng lại đổ xuống như mưa. Vài bông rơi đúng tay ả. Hoa lạnh như tuyết. Ả thu tay lại và phủi hoa đi. Rồi ả chậm rãi nói, “Tiết đông năm trước, khu vườn này bị tuyết phủ trắng xóa. Một màu trắng xóa…” Giọng ả lạc đi. “Đúng thế”, gã nam nhân hăm hở. “Đúng rồi! Trong thành cũng rất đẹp. Tuyết đóng thành nhũ trên mái ngôi chùa bên hồ sen trong những chiếc chuông nhỏ”, hắn lau khuôn mặt nóng bỏng ướt sũng rồi nói thêm, “Không khí lạnh thật sảng khoái. Ta còn nhớ rằng sáng hôm đó…” “Đừng nhớ nữa”, ả lạnh lùng ngắt lời. “Quên hết đi! Chỉ nghĩ đến tương lai thôi. Vì lúc này chúng ta sẽ có thể đạt được tương lai ấy. Tất cả. Mau đi thôi, ra khỏi chốn này.” “Bây giờ?” Hắn kinh ngạc. “Ngay sau khi…” Hắn nhìn ả khinh khỉnh rồi vội nói, “Ta đã nói là ta mệt quá rồi. Thật đó!” “Mệt ư? Chàng vẫn luôn khoe khoang về sức vóc của mình!” “Nhưng đâu còn gì để phải vội vàng nữa, đúng không? Chúng ta có thể đi và đạt được tương lai ấy bất cứ khi nào chúng ta muốn. Và chúng ta…” “Ta bỗng có việc gấp. Nhưng ta có thể hoãn lại. Chỉ một đêm thôi nhé?” Hắn nhìn ả buồn bã. Và khát vọng của hắn đối với nữ nhân này thật cay đắng, khiến hắn chịu giày vò. “Sao nàng không thể là của ta, của riêng ta thôi?” Hắn van nài. “Nàng biết ta sẽ làm bất cứ điều gì nàng muốn. Ta đã chứng minh rồi đấy, ta…” Hắn bật khóc, vì hắn thấy ả không nghe những lời hắn vừa nói. Ả đang chăm chú nhìn lên khoảng không giữa những tán lá, rải rác những bông hoa trắng. Đỉnh của hai tòa bảo tháp ba tầng đâm xuyên vào nền trời đêm. Cả hai ngọn tháp sừng sững hai bên sảnh chính của ngôi chùa, tạo nên sự đối xứng hoàn hảo. ... Mời các bạn đón đọc Địch Công Kỳ Án Tập 11: Bóng Ma Trong Chùa của tác giả Robert van Gulik.

Nguồn: dtv-ebook.com

Xem

Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến 2: Ám Lân - Đinh Mặc
Chỉ một chút nữa thôi là hắn sẽ bắt được tôi. Nhưng chuyện này tôi sẽ không bao giờ để xảy ra. Tôi là hình cảnh Giản Dao, vợ của giáo sư Bạc Cận Ngôn. Trên núi có một người kỳ lạ không bao giờ nói chuyện với ai cả vô cùng ngạo mạn. Nghe nói ai ta là một thần thám. Vì sao tôi biết rõ như vậy ư? Bởi vì tôi đã gặp anh ấy rồi. Nhưng bây giờ anh ấy... Đừng nói nữa...tôi biết rất rõ mọi chuyện, cái gì tôi cũng biết. *** Tiếp nối Hãy nhắm mắt khi anh đến, Ám Lân mang màu sắc hoàn toàn khác, bi thương, u ám và ghê rợn hơn rất nhiều. Vì vậy, nếu bạn đã hài lòng với kết thúc ở Hãy nhắm mắt khi anh đến và không thể chịu đựng những mất mát, tàn khốc của Ám Lân vui lòng back. Mở đầu câu chuyện trong Ám Lân này là một vụ án xảy ra ở một thành cổ yên bình chưa từng có bất kỳ vụ án nghiêm trọng nào. Một vụ giết người đầy man rợ với hơn 40 nhát chém trên cơ thể và mặt vô cùng điên cuồng. Đó giống như là sự “bình tĩnh lại phẫn nộ, kiềm chế mà cuồng loạn”, tàn nhẫn đến mức khiến người khác khiếp sợ. Nhưng ở đâu có tội ác thì ở đó nhất định có công lý. Bóng tối cho dù che khuất hết thảy thì khi ánh sáng đến cũng là nó lúc trần trụi trước chính nghĩa. ... *** Còn nhớ khi đó con bé mới 3 tuổi, cái đầu nho nhỏ, cánh tay mập mạp, ánh mắt đen láy. Ai từng gặp cũng khen con bé xinh đẹp. “Cô nhóc xinh đẹp này lớn lên nhất định sẽ là mỹ nhân.” Khi đó, tôi luôn vui sướng, kiêu ngạo. Đông Sinh kế thừa ưu điểm của tôi và chồng, trong mắt tôi, từ nhỏ con bé đã là đứa vô cùng xinh đẹp. Hơn nữa khi còn nhỏ, con bé còn thông minh như vậy. Lúc nào cũng phải mẹ ôm, dính lấy tôi không chịu buông tay. Điều này khiến cho cha con bé ghen không ít, nhưng có cách nào chứ, con bé là linh hồn, là miếng thịt trong tim tôi. ... Mời các bạn đón đọc Hãy Nhắm Mắt Khi Anh Đến 2: Ám Lân của tác giả Đinh Mặc.
Tận Cùng Là Cái Chết (Dương Văn Tám Dịch) - Agatha Christie
Ở Ai Cập vào năm 2000 trước công nguyên, cái chết được xem là mang lại ý nghĩa cho sự sống. Tại chân một vách đá là thi thể co quắp bấy nát của Nofret, thiếp yêu của một giáo sĩ. Trẻ, đẹp và ác dạ, hầu hết mọi người đồng ý rằng đó là định mệnh - cô ta đáng phải chết như một con rắn! Tuy nhiên tại nhà của cha mình bên bờ sông Nile, cô con gái Renisenb của giáo sĩ lại nghĩ rằng cái chết của người phụ nữ thật đáng ngờ. Càng ngày cô càng tin mầm mống của cái ác nảy nở trong nhà mình - và chứng kiến một cách bất lực những mê đắm của gia đình trong cảnh chết chóc. Agatha Christie sinh tưởng tại Devonshire nước Anh. Bà khởi sự viết văn từ chiến tranh thế giới lần thứ nhất. Trong suốt mấy chục năm cầm bút, bà đã làm cho thế giới kinh ngạc và thán phục không những về số lượng tác phẩm đồ sộ, về tài xếp đặt, bố trí các tình tiết một cách chặt chẽ, khéo léo, hay "nghệ thuật đánh lạc hướng" có một không hai - vốn là yếu tố quyết định sự thành công của một cuốn tiểu thuyết trinh thám - mà còn về nhãn quan sắc sảo tinh tế của bà về tâm hồn con người qua những xung đột, phát triển nội tâm về tính nhất quán và đột biến của hành vi con người. Chính do điều đó, một số tác phẩm của Agatha Christie không chỉ dừng lại ở phạm vi giá trị của thể loại tiểu thuyết trinh thám, chúng còn đặt ra những vấn đề về con người buộc chúng ta phải suy nghĩ, băn khoăn. Là vợ của một nhà khảo cổ học tiếng tăm, bản thân bà cũng đã từng đi điền giã khảo cổ nhiều lần ở vùng Cận Đông. Lần này, trong "Tận cùng là cái chết", bạn đọc sẽ được cuốn hút vào những tội ác xảy ra tại Ai Cập Cổ Đại, bên bờ sông Nile hai ngàn năm trước Công nguyên. Ở đây, Agatha Christie đã mô tả thật đặc sắc những uẩn khúc của tâm hồn con người, lột tả và lên án gay gắt thói ích kỷ, sự sụp đổ của nền tảng đạo đức, trật tự gia đình dưới sự chi phối của vật chất đến mức lên án của chế độ phong kiến, chế độ nô lệ. Tầng sâu của tư tưởng tác giả, qua "Tận cùng là cái chết", còn nhằm tố cáo những khía cạnh suy đồi đó của xã hội tư sản, đế quốc đương thời, nơi mà "sự phát triển của con người không theo hướng tốt hơn, lớn lao hơn, mà nó nuôi dưỡng điều ác" - như lời Hori, một nhân vật trong tiểu thuyết đã nói. Bạn đọc Việt Nam đã từng làm quen với Agatha Christie qua các tiểu thuyết "Cái chết trước sân gôn", "Bí mật chiếc bình xanh"... Lần này chúng tôi giới thiệu Agatha Christie qua tiểu thuyết "tận cùng là cái chết" theo bản tiếng Việt của Dương Văn Tám dịch. *** Renisenb ngồi nơi ngưỡng cửa của căn phòng đá, đưa mắt ngắm nhìn dòng sông Nile và đắm mình trong một giấc mơ hoang đường của chính nàng. Đối với Renisenb, dường như đã lâu lắm kể từ lần đầu tiên nàng đến ngồi đây, ngay sau khi nàng về nhà cha. Đó là cái ngày mà nàng tuyên bố một cách vui sướng rằng mọi thứ đều không thay đổi, rằng tất cả mọi người, mọi thứ ở nhà đều y hệt như khi nàng rời nhà tám năm về trước. Bây giờ nàng nhớ lại là Hori đã bảo nàng rằng ngay chính nàng cũng không giống cái cô Renisenb đã ra đi với Khay và nàng đã trả lời một cách tự tin rằng nàng sẽ lại như xưa. Rồi thì Hori tiếp tục nói về những sự thay đổi phát xuất từ bên trong, đến sự hủy hoại không để lại một dấu hiệu gì bên ngoài. Bây giờ nàng mới biết một đôi điều của ý tưởng anh lúc đó khi anh nói những chuyện ấy. Anh đã cố chuẩn bị cho nàng nhưng nàng thì quá chắc chắn - quá mù quáng - nên dễ dàng chấp nhận những giá trị bên ngoài của gia đình. Phải, khi Nofret đến nàng mới mở mắt… Phải, Nofret đến. Tất cả bắt đầu từ đó. Và với việc Nofret chết… Dầu thật sự Nofret có độc ác hay không, chắc chắn cũng chính cô ta mang mầm ác đến. Và cái mầm ác vẫn còn ở giữa họ. Một lần cuối cùng, Renisenb cố dỗ dành mình tin rằng chính hồn ma của Nofret là nguyên nhân của mọi chuyện. Nofret, ranh mãnh, độc ác, và đã chết… Hoặc Henet, ranh mãnh, độc ác, và đang sống… Henet, cái mụ Henet khúm núm, quỵ lụy, bợ đỡ, bị mọi người coi thường… Renisenb rùng mình, khích động. Nàng đứng lên. Nàng không thể chờ Hori thêm được nữa. Mặt trời đang lặn. Nàng tự hỏi, tại sao Hori không đến? Nàng đứng dậy, đưa mắt nhìn quanh rồi bắt đầu theo lối dốc đi xuống thung lũng. Trời chiều thật im lặng. Yên tĩnh và tuyệt đẹp. Nàng nghĩ không biết điều gì đã khiến Hori hoãn lại? Giá như anh ấy đến, ít ra họ cũng được hưởng cái giờ yên tĩnh này với nhau… Mà cũng không còn được bao nhiêu giờ phút nữa. Trong một tương lai rất gần, khi nàng là vợ Kameni… Có thật sự nàng sắp làm vợ Kameni không? Trong một cơn chấn động, nàng lắc mình thoát khỏi sự ràng buộc tẻ nhạt trước nay vẫn giữ lấy nàng. Nàng cảm thấy mình như một người đang ngủ được đánh thức khỏi cơn mê sảng. Trong trạng thái tê mê của sợ hãi và nghi hoặc, nàng đã bằng lòng nhận tất cả điều gì người ta đề nghị với nàng. ... Mời các bạn đón đọc Tận Cùng Là Cái Chết của tác giả Agatha Christie.
Những Quân Bài Trên Mặt Bàn - Agatha Christie
“Những quân bài trên mặt bàn” một lần nữa cho thấy óc quan sát tinh tế, sự hiểu biết sâu sắc tâm lý tội phạm của Agatha Christie. Cuốn sách chắc chắn sẽ gợi những suy nghĩ cần thiết cho các nhà chuyên môn, và nó cũng góp phần khẳng định vị trí “Nữ hoàng của tiều thuyết trinh thám” mà giới văn học đã dành cho bà. Chúng tôi xin giới thiệu cùng bạn đọc tác phẩm “Những quân bài trên mặt bàn” của Agatha Christie, một trong những tác giả nổi tiếng nhất thế giới về thể loại trinh thám, thể loại mà như nhà văn Somerset Maugham đã nhận xét: “ngày nay thậm chí những người có trí tuệ phát triển nhất cũng đọc…” *** Đó là giờ phút của Poirot, mọi khuôn mặt đều quay về phía ông. Ông mỉm cười nói: - Các bạn thật là tốt. Các bạn hiểu rằng tôi đã rất đắc ý với bài tuyên án vừa rồi. Tôi quả là một lão già tầm thường.Theo tôi, đây là một trong những vụ án hay nhất tôi được biết. Các bạn thấy đấy, chẳng có gì lắm. Có bốn người, chắc chắn một trong số đó là thủ phạm, nhưng ai? Có gì để buộc tội không? Về mặt vật chất thì không. Chẳng có một manh mối nào hết, không dấu tay, không tài liệu hay giấy tờ buộc tội nào, chỉ có chính những nhân vật ấy. Còn một đầu mối nữa, những tờ ghi kết quả các ván bài.Chắc các bạn còn nhớ, ngay từ đầu tôi đã tỏ ra rất quan tâm đến kết quả ấy. Chúng nói với tôi về các nhân vật đã ghi từng tờ và còn hơn thế nữa. Chúng đã gợi cho tôi một ý rất quí. Tôi đã lập tức nhận thấy rằng, trong ván thứ ba, con số 1.500 ở trên. Con số đó chỉ có thể cho biết một điều - chuẩn bị ăn hết quân bài. Nào, nếu có một người sắp sửa quyết định gây tội ác trong hoàn cảnh bất bình thường, như trong khi đang chơi bài Brit này chẳng hạn, kẻ đó rõ ràng là phải liều lĩnh ở hai điều rất nghiêm trọng: thứ nhất là nạn nhân có thể sẽ kêu lên; thứ hai là, ngay cả khi nạn nhân không thể kêu, thì một trong số ba người kia có thể tình cờ nhìn lên vào đúng lúc quan trọng nhất và thực sự chứng kiến hành động. ... Mời các bạn đón đọc Những Quân Bài Trên Mặt Bàn của tác giả Agatha Christie.
Nợ Tình - Agatha Christie
15 năm trước, thi thể của tướng Alistair và vợ ông, bà Molly Ravenscroft được phát hiện gần Overcliffe. Cả hai đều chết vì những vết đạn, và một khẩu súng, trên đó chỉ toàn dấu tay của họ, được tìm thấy bên cạnh thi thể. Trong cuộc điều tra, đã không ai có thể chứng minh được đây là một vụ tự sát của cả hai hay là một vụ giết người rồi tự sát theo?  Bà Ariane Oliver đã gặp và nói chuyện với một số người mà bà xem họ là “những con voi” do đặc tính nhớ lâu của giống vật này. Trong những mẩu chuyện chắp vá của mình, những người này đã đưa ra những tình huống khác nhau, nhưng một ông bạn của bà, Hercule Poirot, đã lưu ý nhất đến một chi tiết mà ông cho là có thể đặc biệt: Molly Ravenscroft có bốn bộ tóc giả và ông cho rằng cần phải đào thật sâu vào quá khứ hơn nữa hòng tìm ra sự thật... *** Hercule Poirot một lần nữa lại xuất hiện trên con đường hẻm lên vách đã quay ra biển có những đợt sóng ngầu bọt đập liên tiếp vào chân núi. Chính nơi đây người ta đã tìm thấy hai xác chết của đôi vợ chồng nhà nọ. Cũng chính nơi đây ba tuần lễ trước đó một người mắc bệnh mộng du đã tử nạn.    Lúc này đã có nhiều người tới đây nhóm họp: một chàng trai và một cô gái đi tìm sự thật và hai người khác biết rõ sự thật ấy.  Poirot quay mặt nhìn ra biển, rồi nhìn con đường hẻm dẫn tới biệt thự ngày xưa có tên là Overcliffe. Nó cách đây không xa, theo chiều ngang bức tường có nhiều ôtô đang đậu. Ở trước cửa treo một tấm biển ghi cần bán toà biệt thự. Trên hàng rào thép có tấm biển khác ghi Overcliffe thay thế chữ Down House ngày xưa. Nhà thám tử bước lại gần Desmond Burton-Cox và Célia Ravenscroft đang đi trên đường hẻm.  - Nhân viên phụ trách đã đưa cho tôi chìa khoá - Chàng trai nói - Trong trường hợp chúng ta muốn vào biệt thự. Nhưng ngôi nhà đã hai lần đổi chủ trong năm năm gần đây nên tôi nghĩ là chẳng còn gì mà xem nữa.  - Em không tin - Célia trả lời - Trước hết một người tên là Archer mua nó, sau đó người này bán lại cho ông Fallowfield vì người ta thấy ở đây quá hẻo lánh. Và giờ đây ông Fallofleld đang muốn phá nó đi. Có thể là nhà có ma chăng?  - Em biết là nhà có ma thực ư?  ... Mời các bạn đón đọc Nợ Tình của tác giả Agatha Christie.