Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Máy Ảnh Ma Ám (Quái Đàm Hiệp Hội)

Căn phòng đã từng có người chết. Nhóm kể chuyện ma nhóm họp tại đó. Họ có bảy người, quyết định sẽ kể bảy câu chuyện trong bảy đêm.

Đêm thứ nhất:

Vương Thổ kể chuyện về chiếc tủ sách trên ban công. Anh cùng vài người bạn ra ngoài thuê nhà. Khi chuyển đồ tới, anh luôn có cảm giác đằng sau có ai đó nhìn mình.

Đêm thứ hai:

Sau đêm kể chuyện chiếc giá sách nuốt đồ, Vương Thổ lập tức biến mất. Hội kể chuyện chỉ còn lại sáu người. Tìm mua: Máy Ảnh Ma Ám TiKi Lazada Shopee

Đêm thứ ba:

Vương Thổ chết, Thẩm Thiên lo sợ sau khi kể chuyện liệu có tới lượt mình, thâm tâm mọi người tự hỏi: “Hội kể chuyện ma có nên tiếp tục không?” Quả nhiên buổi nói chuyện lần này không thấy Thẩm Thiên đâu…

Đêm thứ tư:

Mặc cho việc mỗi tuần hội kể chuyện ma lại thiếu đi một người…Tuy nhiên việc nhóm họp để kể chuyện ma không thể dừng lại được nữa.***

Ranh giới giữa văn học và cuộc sống đôi lúc rất mong manh. Có những tác phẩm làm người đọc đọc xong thấy con tim vui trở lại, thấy cuộc sống đẹp. Với cuốn truyện bạn đang cầm trên tay chúng tôi cũng hi vọng bạn đọc xong "cái chết" để hiểu ý nghĩa của "tồn tại". Đọc xong "Truyện ma quỷ" để bạn hiểu giá trị của "cuộc sống".

Chính bạn là người làm nên cuộc sống!

Văn học hiện nay như một bữa tiệc buffer mà mỗi chúng ta đều có thật nhiều cơ hội chọn món mình yêu thích. Đối với tôi chọn được món ăn ngon cũng là cả một nghệ thuật. Chọn chuyện ma khi tiết trời đang vào đông, sẽ làm cái ma càng ma hơn cuốn hút hơn. Đối với mùa đông thì chuyện ma cũng như thể một cái áo rét. Mùa đông này của bạn thế nào!?***

Một ngày cuối tuần đầu đông, đêm khuya xuống làm cả thành phố biến mất cái vẻ ồn ào náo nhiệt của cái buổi ban ngày. Thế ngay vào đó là một bầu không khí lành lạnh. Trên đường đôi lúc mới gặp được vài bóng người qua lại. Một cơn gió vút qua thổi tung đám lá bên đường. Trên trời cao xanh thẳm lửng lơ vài đám mây lẻ loi. ánh trăng mờ ảo soi xuống rặng cây xa xa, loáng thoáng có tiếng người bàn tán về kiến trúc của căn nhà cũ kĩ ấy.

Một tòa nhà cổ với bốn tầng theo phong cách Nhật Bản. Nấm mốc bao phủ bức tường dày đặc. Các loại cây leo bò kín không còn nhận ra hình thù bức tường nữa. Điều đó thể hiện khu nhà cũng có lịch sử lên đến sáu bảy mươi năm rồi. Tòa nhà nay đã cũ đi nhiều nhưng từ vật liệu xây dựng và hình thức bên ngoài của tòa nhà vẫn nói lên rằng: Thời huy hoàng đây ắt phải là biệt thự của một người quyền thế.

Sau ngần ấy năm nên cũng dễ hiểu sao tòa nhà biến thành khu hoang vắng thế này. Vàng bạc của cải nhiều đến đâu cũng khó bảo toàn.

Sau cải cách, tòa nhà bị một đơn vị chiếm làm khu ở tập trung cho công nhân. Thoáng một cái đã có hơn ba mươi hộ gia đình dọn đến ở kín tòa nhà. Cửa lớn ở chính giữa tòa nhà với mười mấy bậc thềm toàn làm từ đá cẩm thạch. Cầu thang được làm từ gỗ thượng đẳng, thế nên qua mấy chục năm lịch sử rồi giờ vẫn dùng được. Nhưng mỗi khi có người đi lại là tiếng kẽo kẹt lại vang lên, đông người lên xuống một chút thì thật đinh tai nhức óc.

Theo đà phát triển của thành phố biến khu dân cư này thành một khu phố ồn ào. Nhưng với dáng vẻ như vậy tòa nhà thật lạc lõng giữa quang cảnh hiện đại của cả thành phố. Số phận của khu đất này lại bị một ông chủ vô danh mua lại. Họ dự tính sau mười tháng ở đó sẽ mọc lên một tòa cao ốc làm siêu thị. Vì cái dự án đó mà các hộ gia đình vốn dĩ ở đây lâu năm đều từ từ dọn đi hết, chỉ còn lại một vài sinh viên mới tốt nghiệp là còn ở lại. Bởi lẽ tiền thuê nhà rẻ và họ cũng chẳng vội vàng gì chuyển đi nơi khác. Những sinh viên đầu tiên dọn đến đây ở chỉ có Trương Khiết và Vương Thổ, không lâu sau họ giới thiệu với bạn bè và có thêm vài thanh niên dọn đến ở chung.

Dưới chân cầu thang ngập ngụa rác thải của những người ở trọ trước đây để lại khi họ dọn đi. Và nếu có ai đó qua đây vào buổi tối, đi lên cầu thang ắt hẳn sẽ nghe thấy những âm thanh nghe như tiếng người nghiến răng kèn kẹt dội lại mà khó tránh khỏi cảm giác rờn rợn.

Tầng một có căn phòng nhỏ là nơi mà các hộ dân ở đây làm kho để đồ. Còn có một gian phòng có vẻ rất lâu rồi không còn ai ở cả. Theo lời kể của chủ cũ căn nhà thì ở đó đã từng có người chết nên gần như không có ai qua lại đó nữa. Cửa ra vào bị mạng nhện giăng đầy, Vương Thổ lần nào đi qua đây đều ngó trước nhìn sau chẳng phải vì sợ mà vì cậu rất tò mò.

Cuối tuần trước Trương Khiết ngồi lì trong phòng, lên mạng đốt thời gian, mở QQ (mạng chat của Trung Quốc) nhưng không có ai trên mạng cả, bộ dạng coi vẻ hơi thất vọng. Vài giây sau tiếng chim cánh cụt tít tít báo có người để lại tin nhắn, anh ta nhởn nhơ mở QQ xem tin. Dòng tin nhắn làm cậu hiếu kỳ vì của một cái nick lạ với nội dung "Bây giờ tôi đến tìm bạn". Anh ta lục tung phần danh mục bạn bè để tìm kỹ xem lời nhắn đó của ai nhưng vô tác dụng. Không có một liên hệ nào để tìm ra manh mối hết. Thêm vào đó người nhắn cũng không nhắn gì nữa cả, kỳ quái. Ngoài bạn học ra thì là bạn thân mà gần đây cũng không thấy ai đến tìm anh ta cả. Người chủ của dòng tin nhắn là ai mà sao không tài nào đoán ra được! Trương Khiết nghĩ thầm "thôi kệ vậy", không tìm hiểu nữa. Bạn bè có đến thì cũng sẽ gọi điện, cậu quay ra tập trung làm việc khác.

Vương Thổ buồn chán đến tìm Trương Khiết ngồi nói chuyện. Vương Thổ vốn dĩ đối với chuyện tâm linh rất hứng thú, nhất là những chuyện thuộc loại hồn vía ma quỷ. Chỉ cần nhắc đến chủ đề này là cậu có thể nói không ngớt, hai người nói từ phim ma cho đến chuyện kinh dị Nhật v.v... Thế nào là ma núi, ma suối, ma đói... Họ nói tất cả chuyện cổ quái ma quỷ bốn phương mà tỉnh queo đầy cuốn hút làm cho ai cũng tò mò. Những thanh niên có trí tưởng tượng phong phú như họ đều thích khám phá cái mạo hiểm, cái kinh dị.

Thạch Nham đưa ra gợi ý, đều là đốt thời gian vậy tại sao chúng ta không tổ chức một câu lạc bộ "Hội kinh dị". Mỗi cuối tuần chúng ta tụ họp để nghe một người kể về câu chuyện ma mà họ thấy tâm đắc nhất, và thành viên giới hạn là cư dân trong tòa nhà này. Như nắng hạn gặp mưa rào, ý kiến được mọi người cùng ủng hộ, tất cả thành viên gồm bảy người. Vài ý kiến đầu tiên đưa ra nhằm làm cho không khí của những buổi kể chuyện thêm phần kì bí gồm: đóng cửa, tắt đèn... trong căn phòng đêm tối mọi người lắng nghe những câu chuyện ma kinh điển.

Những cô bé, cậu bé đâu biết ngày họ tụ tập lại với nhau cũng là ngày mà câu chuyện kì bí có thật sẽ xảy đến với họ cũng bắt đầu.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Quái Đàm Hiệp Hội":Bảy Ngôi Làng MaBí Mật Trái Tim Bị Đánh CắpChuyện Quái Dị Ở Công SởHọc Viện Y Học Đáng SợMáy Ảnh Ma ÁmTấm Gương Ma QuáiTrò Chơi Kinh Dị

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Máy Ảnh Ma Ám PDF của tác giả Quái Đàm Hiệp Hội nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao
Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao – John Green Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao (The Fault in Our Stars) là câu chuyện đã lấy đi nước mắt của hàng triệu độc giả trên thế giới, kể cả phiên bản sách hay khi đã chuyển thể thành phim. Mặc dù phép màu y học đã giúp thu hẹp khối u và ban thêm vài năm sống cho Hazel nhưng cuộc đời cô bé đang ở vào giai đoạn cuối, từng chương kế tiếp được viết theo kết quả chẩn đoán. Nhưng khi có một nhân vật điển trai tên là Augustus Waters đột nhiên xuất hiện tại Hội Tương Trợ Bệnh Nhi Ung Thư, câu chuyện của Hazel sắp được viết lại hoàn toàn. Sâu sắc, táo bạo, ngang tàng, và thô ráp, Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao là tác phẩm thương tâm và tham vọng nhất của John Green, tác giả của những giải thưởng, nhưng đồng thời lại khám phá một cách khéo léo nét hài hước, li kỳ, và bi thảm của việc sống và việc yêu. Tôt-Tô-Chan Cô Bé Bên Cửa Sổ Cuốn theo chiều gió Giết Con Chim Nhại Lấy ý tưởng từ một vở kịch của Shakespeare – “The fault is not in our stars, but in ourselves” (Lỗi không phải bởi những vì sao, lỗi thuộc về chúng ta), tác giả John Green đã đặt tên cho cuốn sách của mình với hàm ý lỗi thuộc về những vì sao định mệnh chiếu sai đường, nên những người yêu thương chẳng thể đồng hành cùng nhau. Thư viện Sách Mới trân trọng gửi đến bạn đọc cuốn sách Khi Lỗi Thuộc Về Những Vì Sao của tác giả John Green.
Nửa Kia Của Hitler
Nửa Kia Của Hitler Nửa Kia Của Hitler – Eric-Emmanuel Schmitt Ở tuổi 20, Adolf Hitler nuôi giấc mộng trở thành họa sĩ. Nhưng sau hai lần bị Đại học Mỹ thuật Viên đánh trượt, Hitler trở thành gã lông bông, nay đây mai đó rồi dần dà tìm được chỗ đứng, trở thành một “con quái vật” khổng lồ của nhân loại nhờ cuộc thế chiến I. Đó là những dòng tiểu sử mà bất cứ ai muốn tìm hiểu đều có thể dễ dàng biết được về một dị nhân của thế kỷ 20, nỗi ám ảnh khôn nguôi của người Do Thái. Đó cũng là căn cứ để tiểu thuyết gia người Pháp bắt đầu một câu chuyện chỉ có trong tưởng tượng. Nửa Kia Của Hitler dựng lên hai chân dung song song và đối lập: Adolf H. và Hitler. Cuộc đời hai con người này bị rẽ đôi bởi một quyết định của Đại học Mỹ thuật Viên. Đồi gió hú Hai Số Phận Những người khốn khổ Adolf H. trúng tuyển còn Adolf Hitler. trượt. Adolf H. trở thành một họa sĩ tài danh, kết bạn cùng những họa sĩ nổi tiếng như Picasso, André Breton… tận hưởng cuộc đời bình thường với những người tình và kết thúc sự sống bên cạnh những người thân. Còn Adolf Hitler dần dà căm phẫn cuộc đời, khước từ những mối quan hệ nhân bản với con người và trở thành gã độc tài đồng trinh. Nửa Kia Của Hitler như một cỗ máy thời gian, giúp người đọc có cơ hội sắp đặt lại lịch sử chỉ bằng cách hình dung: Điều gì sẽ xảy ra nếu Adolf Hitler cũng như Adolf trúng tuyển Đại học Mỹ thuật Viên? Giả định đó liệu sẽ tác động thế nào đến Thế chiến II, đến cuộc đại đồ sát dân Do Thái, đến số phận của nhà nước Israel…
Trạng Quỳnh
Truyện Trạng Quỳnh Truyện Trạng Quỳnh – Nhiều tác giả Cho đến nay, vấn đề Trạng Quỳnh vẫn còn đòi hỏi thêm sự nghiên cứu và phân tích. Qua sử sách, gia phả, người ta tìm thấy một Nguyễn Quỳnh thực, cũng giỏi thơ văn, có tài hài hước. Tuy nhiên không thể đồng nhất hương cống Nguyễn Quỳnh với Trạng Quỳnh dân gian, bởi vì trong kho tàng chuyện Trạng ở Việt Nam có sự khác nhau giữa những câu chuyện có thật của những ông Trạng có thật và những chuyện mang tính chất hoặc giá trị “Trạng”. Ở vế thứ hai, trong dân gian đã lưu truyền những giai thoại về những nhà khoa bảng trí thức không đỗ Trạng Nguyên. Trạng Lợn Các cụ Trạng Việt Nam Kho Tàng Truyện Cổ Tích Việt Nam Tuy không có học vị nhưng vì tài năng và những hoạt động, hoặc trong cuộc sống của của các vị “Trạng” này có những nét đặc biệt, mang phong cách Trạng và đậm màu cổ tích nên họ được dân gian ngưỡng mộ, tôn vinh làm Trạng. Thậm chí, có cả những nhân vật mà không ai dám quyết đoán đó là những người đã sống giữa cõi nhân gian hay chỉ là những nhân vật hoàn toàn được hư cấu. Càng ngày, những mẫu chuyện, giai thoại về họ càng được dân gian sáng tác, thêm thắt khiến hình ảnh của các vị Trạng này càng trở nên gần gũi, thân thuộc với mọi người. Để cung cấp thêm cho bạn đọc, chúng tôi xin giới thiệu vài nét về ông hương cống Nguyễn Quỳnh, một người được tin rằng là khởi hình lịch sử của Trạng Quỳnh dân gian.
Emmanuelle – Tập 1
Emmanuelle – Tập 1 Emmanuelle – Emmanuelle Arsan Vào cuối thập niên sáu mươi, cuốn Emmanuelle được xuất bản ở Pháp và gây sôi nổi trong dư luận rộng lớn. Lý do chính không phải vì tác giả cuốn này, Emmanuelle Arsan, là một phụ nữ mà lại đi viết truyện dâm tình. Lý do làm cuốn Emmanuelle nổi tiếng phức tạp hơn nhiều. Lý do thứ nhất là tại từ trước đến giờ đa số dâm thư đều do đàn ông viết theo cảm quan và thân xác của nam iới. Lần này Emmanuelle Arsan viết theo cảm quan và thân xác nữ giới – dĩ nhiên là phải khác. Lý do thứ hai có nguyên nhân văn hóa văn minh. Trong các xã hội phụ hệ của thế giới hiện tại, người đàn bà thường được giản lược vào hai hình ảnh, hai chức năng: hình ảnh thứ nhất là một thánh nữ trên bục cao, hoàn toàn trong sạch, bước xuống bục đi lấy chồng chỉ cốt để đẻ con; hình ảnh thứ hai là làm gái điếm, làm một dụng cụ để thỏa mãn dục tình cho đàn ông. Kim Bình Mai 50 Sắc Thái – Tập 1: Xám Hồng Lâu Mộng Tác giả Emmanuelle Arsan không chịu như vậy. Bà chủ trương rằng người đàn bà cũng là một con người, cũng là một chủ thể tính dục, nghĩa là cũng có nhu cầu nhục tình cần phải được thỏa mãn, và có quyền được thoả mãn – như đàn ông vậy. Vì tác giả không phải chỉ định viết về những thú vui dục tình của nhân vật Emmanuelle, mà còn dưa ra cả mặt triết lý sống nữa. Một nhân sinh quan vượt thoát ra khỏi sự khống chế của chủ nghĩa thanh giáo của bất cứ đạo nào, đặc biệt là thanh giáo của Công Giáo cũng như Tin Lành. Bời có chủ đích như thế nên truyện có nhiều đoạn triết lý rườm rà, sử dụng nhiều điển tích cũng như trích dẫn thơ văn Âu Châu xa lạ với một tác giả trung bình người Việt, do đó người dịch đã mạn phép lược bỏ bớt.