Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Koudan Miyamoto Musashi (Eiji Yoshikawa)

Thuở thiếu niên, Takezō ôm mộng xuất thế lập thân, rủ người bạn thân là Matahachi cùng rời bỏ làng Miyamoto để xuất trận hòng tìm công danh với đời. Tây quân bại trận tan tác, để báo tin Matahachi đã lưu lạc tha phương, Takezō trở về làng Miyamoto nhưng gặp phải sự phản kháng, truy đuổi từ bà cụ Osugi, mẹ của Matahachi. Như con thú hoang bị dồn vào đường cùng, Takezō ra sức chém giết bất kỳ ai đến gần mình, tâm cảnh lâm vào chỗ rách nát khôn cùng. Giữa lúc đó, thiền sư Takuan Sōhō và thiếu nữ thánh thiện Otsū xuất hiện, giúp Takezō làm lại cuộc đời. Trải qua 3 năm giam mình trong thạch thất, đọc sách thánh hiền, Shinmen Takezō lấy tên làng Miyamoto làm họ, đổi tên thành Musashi và lập chí xuất thân bằng kiếm đạo, truy đuổi cái ráo riết tột cùng của kiếm đạo trên con đường "kiếm thiền nhất như" đầy gian khổ. Tác phẩm kết thúc sau khi Musashi trải qua quá trình rèn luyện thân, tâm khắc kỷ, trở thành kiếm khách được thiên hạ mến mộ và đánh bại địch thủ Sasaki Kojirō trên đảo Ganryū.***

Miyamoto Musashi

Như nhiều người đã biết, Miyamoto Musashi trước khi mất đã để lại hai bộ sách có giá trị là Gorin no sho và Dokkodo. Về Gorin No Sho thì đó là một quyển sách chỉ nam về kiếm thuật, nhưng người ở những giới khác nhau lại thấy được trong nó những giá trị khác nhau. Những nhà quân sự luôn xem đó là một quyển sách không thể thiếu trong tủ sách chiến thuật, binh thư trong khi những nhà mỹ thuật lại không thể xem nhẹ nó. Những nhà kinh doanh, giáo dục đều có những đánh giá cao về quyển sách viết về kiếm thuật này. Ở đây không có ý định đi sâu vào phần này mà xin để một dịp khác. Còn Dokkodo là quyển sách mang nhiều ảnh hưởng của Chứng Đạo Ca (Shoudouka), một quyển sách về Thiền, nó thể hiện nhân sinh quan của Musashi đối với cuộc đời trong cõi Ta Bà. Luôn đứng trên đôi chân của mình và đi trên đôi chân của mình, không dựa vào tha lực, không mong cầu vào tha lực. Nó thể hiện sự tinh tấn dũng mãnh cũng như tinh thần cầu đạo tích cực của Musashi. Musashi còn là một nhà mỹ thuật tuyệt vời mà người ta không thể không nhắc đến khi nói về tranh thuỷ mặc, điêu khắc và thư pháp. Rất nhiều tác phẩm của Musashi ở ba lĩnh vực nghệ thuật này còn được lưu giữ đến ngày nay. Trong số đó có nhiều hoạ phẩm Thiền không xa lạ với chúng ta, như bức Bồ Đề Đạt Ma (Bodai Daruma) và con hổ, Bố Đại (Hotei) với cặp gà chọi,… Musashi còn là đề tài bất tận cho không biết bao nhiêu loại hình nghệ thuật, giải trí như điện ảnh, văn chương, hội hoạ và ngày nay là đề tài cho nhiều tác phẩm Manga, Anime,Game…

Miyamoto Musashi còn đựơc biết đến nhiều qua bộ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Yoshikawa Eiji sống vào thời Meiji. Ông viết rất nhiều, nhưng có lẽ chính bộ tiểu thuyết Miyamoto Musashi mới là thứ làm cho tên tuổi ông sống mãi với thời gian.

Có thể nói người trong Thiên Hạ đã quá quen thuộc với hình ảnh Miyamoto Musashi qua bộ tiểu thuyết này. Đó là hình ảnh một vĩ nhân, vâng, một vĩ nhân thực sự với xuất phát điểm rất bình dị như chúng ta, thậm chí có phần thấp kém hơn. Napoleon, Alexander, cùng bao nhiêu vĩ nhân khác, họ giống như những pho tượng đẹp đẽ mà chúng ta chỉ có thể từ xa đứng nhìn chứ không thể trực tiếp chạm vào. Nhưng đối với Miyamoto Musashi, chúng ta có thể thấy đựơc hình ảnh của chính mình trong nhân vật này qua một quá trình rèn luyện liên tục, lâu dài, từ cái ấu trĩ đi lên cái vĩ đại. Ngày hôm nay thấy mình tốt hơn hôm qua và ngày mai thấy mình mạnh hơn hôm nay. Ngay cả khi đã được xem là danh nhân trong Thiên Hạ, vẫn thấy mình còn quá nhiều yếu kém. Miyamoto Musashi chính là hiện thân của một tinh thần tinh tấn dũng mãnh, một tinh thần cầu đạo hướng thượng và là hình mẫu Samurai điển hình. Ngoài ra Musashi còn là một biểu tượng của sự phá chấp, huỷ bỏ hết mọi chấp ngã, trong suy nghĩ lẫn hành động. Ở điểm này có thể nói Musashi là một thiền sư lớn, một nhà sáng tạo, một người luôn có những cách tân và gần với những khoa học gia chân chính. Không đi theo lối mòn, luôn tìm kiếm cái mới, đả phá những cố chấp trong bản thân. Tìm mua: Koudan Miyamoto Musashi TiKi Lazada Shopee

Nhưng có những cái nhìn khác nhau về Miyamoto Musashi. Yoshikawa viết trong tiểu thuyết của mình:

“ Tori no naki oto mo, naku tokoro ni yotte chigau. Mata, hito no kokoro ni yottemo chigau.”

Cùng là tiếng chim hót, nhưng hót ở những nơi khác nhau và tuỳ tâm trạng người nghe thì nó khác nhau. Cùng đối với một sự việc,nhưng ở từng hoàn cảnh, từng góc nhìn khác nhau thì chúng ta thấy khác nhau. Có nhiều sử liệu không thống nhất với nhau về nhiều chi tiết trong cuộc đời của Musashi nên từ đó phát sinh nhiều thuyết khác nhau về nhân vật này. Và một trong những thuyết đó được diễn giả Itou Ryocho đề ra trong quyển sách “Koudan Miyamoto Musashi”.

Đây là quyển sách được Dai Nippon Yubenkai Koudansha (bây giờ là Koudansha) phát hành name Showa thứ tư do diễn giả Itou Ryocho diễn. Koudan (giảng đàm) là một hình thức hùng biện về các vấn đề lịch sử, nhân vật lịch sử mà qua đó các diễn giả trình bày những lý luận, sử liệu mình tìm đựơc về các nhân vật, sự kiện này. Đây là một loại diễn thuyết rất phổ thông thời Minh Trị.Quyển sách này với lời văn giản dị, mạch lạc lôi cuốn người đọc từ đầu chí cuối. Đây là một trong những quyển sách hấp dẫn nhất mà tôi từng đọc được, thú thật tôi đã không muốn buông tay ra mỗi khi cầm nó, như có một ma lực mãnh liệt khiến tay tôi lật từ trang này sang trang khác cho đến hết. Vì thế tôi thấy mình cần phải làm một việc gì đó có ích, có thể chỉ là để thoả mãn cho cá nhân tôi, nhưng tôi nghĩ ít ra nó cũng truyền tải được điều gì đến với bạn đọc Việt Nam.

Quyển sách được viết bằng ngôn ngữ cổ Nhật Bản nên việc chuyển nó sang tiếng Việt hiện đại là một vấn đề không đơn giản. Và cũng do quỹ thời gian rất hạn hẹp nên việc biên dịch rất sơ sài, không hề có bất cứ sự chuẩn bị nào và cốt chỉ để truyền đạt những thông tin chính đến độc giả. Rất mong bạn đọc thông cảm, lấy tinh thần làm trọng và bỏ qua cho những sai sót về tiểu tiết. Hy vọng trong thời gian gần tôi sẽ đăng tải nguyên bản tiếng Nhật để mọi người cùng đóng góp và sửa chữa cho những phần dịch không thích đáng.

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Koudan Miyamoto Musashi PDF của tác giả Eiji Yoshikawa nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Tu Chân Tứ Vạn Niên
Trong thời đại tu chân 40.000, có một thiếu niên vô cùng bình thường trở thành truyền kỳ, nắm Ngân hà trong tay, có được sức mạnh chúa tể vô biên... -------------------------- Phi kiếm không người lái dùng để giao hàng chuyển phát nhanh. Người tu chân điều khiển robot chiến đấu như Pacific Rim. Main luyện công từng bước một, từ thấp đến cao, liều mạng + trí tuệ mới tiến tới thành công. Tất cả đều có trong tu chân 4 vạn niên. Nếu bạn đã chán với thể loại tu tiên thông thường, vậy hãy đến với tu chân 4 vạn niên để theo dõi hành trình tu tiên của Lý Diệu trong thời đại khoa học kỹ thuật vũ trụ nhé. Các vấn đề liên quan đến ebook hoặc cách đọc ebook pm zalo: 0769417982 Người đăng: truongthiai
Lão Nạp Phải Hoàn Tục
Trên Nhất Chỉ sơn lại có một ngôi miếu nhỏ, tên là Nhất Chỉ miếu, miếu thờ tuy nhỏ, lại vô cùng thần kỳ. Trong miếu có cơm, hương thơm mười dặm; Trong miếu có nước, nước ngọt vô cùng, hơn cả quỳnh tương; Trong miếu có Phật, tâm thành tất linh. Miếu không lớn, nhưng cần gì có đó; Miếu không lớn, nhưng hương hỏa tràn đầy, vượt xa mọi tự miếu; Miếu không lớn, lại khiến vô số đại gia đại tộc xếp hàng chờ vào... Trong miếu có một Hòa thượng ấm áp, mỗi ngày đều kêu gào: Ta phải hoàn tục, ta muốn lấy vợ, sinh con!!! Mời các bạn đón đọc Lão Nạp Phải Hoàn Tục của tác giả Giấc Mộng Kê Vàng.   Người đăng: truongthiai
Ta Man Hoang Bộ Lạc
Ngủ một giấc, tỉnh lại bỗng trở thành Tộc trưởng một tộc. Cổ Trần lại phát hiện, Tế Thần mà bộ lạc vậy mà đòi ăn thịt bọn hắn. Bên ngoài lại còn Hung thú, Bách tộc đè đánh... Đùa sao, đường đường là Nhân tộc, vậy mà lại lưu lạc tới mức trở thành nô lệ, thành lương thực cho đám súc sinh??? Cổ Trần huy kiếm chỉ mặt chư tộc: Nhân tộc ta vĩnh không khuất phục, giết một người tộc ta, ta diệt cả tộc nhà ngươi! Lấy Bách tộc chi huyết, đúc Nhân tộc anh linh bất hủ!!! *** Bộ này thuộc loại sảng văn, tình tiết hơi nhanh, main chính được buff khá mạnh. Tuy nhiên ta thấy việc buff này cũng hợp lý, cơ duyên dựa vào cố gắng, mạo hiểm có được, nhiều lúc dựa vào vận khí (vận khí cũng là một loại thực lực, trong truyện này main còn tu cả vận khí nên may mắn cũng không phải hào quang nhân vật chính như nhiều bộ khác). Ngoài ra main là tộc trưởng nên tính cách khá quyết đoán, có trí tuệ, xây dựng thế lực nên nhiều cái main chỉ cần chỉ đạo ko phải tự tay làm (chế Thanh đồng, đánh chiếm lãnh thổ…), cái này là điểm cộng trong vô số bộ xây dựng thế lực khác mà main toàn tự tay làm, xây dựng thế lực cho có, trang bức, kéo thù hận… Nhiều các tình tiết đào hố lấp hố đều khá ổn, nhìn chung đây là bộ truyện đáng đọc. *** Dịch bệnh bận rộn, lâu lâu mới có thời gian ngồi đọc truyện, vừa hay gặp bộ này hợp ý, luyện phát hơn 800 chương mới bớt chút thời gian ra đây review một chút. Ta Man Hoang Bộ Lạc không tính là siêu phẩm với những pha đấu trí nhức não, nhưng lại là một bộ siêu phẩm về những pha combat đỉnh cao, main Cổ Trần xuất thân từ một tộc trưởng tiểu tiểu tộc trong Nhân tộc, mà Nhân tộc lại luôn bị Bách tộc chèn ép, Cổ Trần không ngừng mở bộ lạc của bản thân cả về số lượng lẫn cao thủ, dẫn cả bộ lạc đấu thiên, đấu địa, đấu dị tộc. Không như nhiều bộ truyện thị trường khác, Ta Man Hoang Bộ Lạc là “sự kết hợp hoàn mỹ” giữa Cá nhân chiến và Thế lực chiến. Cá nhân chiến là Cổ Trần “ăn hết” cao tầng, một đường ăn ra danh hiệu “Hung nhân Cổ Trần”, Thần cũng chỉ là đồ ăn. Thế lực chiến là Cổ Trần buông tay, để thế lực trong tay tự mình chiến đấu, mỗi đại tướng dưới trướng đều có thể cân đối một phương, đây là cái hay mà mình thấy từ trong này, tình tiết xây dựng hợp lý, không phải chỉ mình Main cày cuốc làm hết thảy. Cái hay nữa là Main tụ khí vận toàn tộc, nên đọc rất là sướng, về sau thế nào thì sẽ review thêm, chứ giờ có thể đánh giá đây là một bộ truyện rất đáng để đọc. Mời các bạn đón đọc Ta Man Hoang Bộ Lạc của tác giả Tiểu Tiểu Yêu Tiên. Người đăng: truongthiai
Đại Bát Hầu
Trời cũng biết phẫn nộ, nếu như người xúc phạm uy nghiêm của trời. Nhưng trời liệu có biết người cũng biết phẫn nộ? Nếu như hắn đã hai bàn tay trắng. Khi ta cầu xin, ngươi ngạo mạn cười lạnh. Khi ta khóc rống, ngươi không chút động lòng. Hiện tại ta phẫn nộ rồi. Ta biết rõ trời biết phẫn nộ. Nhưng ngươi có biết trời cũng biết run rẩy không? Trời xanh rung chuyển, ta cất tiếng cười lớn, vung Như Ý Kim Cô bổng, đập cho long trời lở đất! Một vạn năm từ đó về sau, các ngươi sẽ còn nhớ kỹ tên của ta — Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không! *********************************** Đơn giản là siêu phẩm! ***   Đôi lời từ nhóm dịch Đại Bát Hầu: 1/ Đơn giản là siêu phẩm! 2/ Mở đầu truyện là nhân vật chính xuyên qua thành Tôn Ngộ Không, ngay lúc vừa xuất sinh từ tảng đá. 3/ Truyện hack não, âm mưu tầng tầng lớp lớp, nhân vật toàn là dạng siêu trí tuệ. 4/ Nhân vật chính số khổ, ăn hành từ đầu truyện đến cuối truyện, nên sẽ không hợp các bạn thích đọc dòng yy tự sướng, hậu cung v.v... 5/ Có tình yêu nam nữ, có tình thân nhân, bằng hữu. Có những đoạn cực kỳ cảm động. 6/ Cốt truyện dựa trên Tây Du Ký, nhưng vẽ ra chi tiết và chân thực. Càng đọc càng hay, không nên đánh giá qua 30 chương đầu về cả nội dung lẫn tính cách nhân vật chính. *** *Review: Nói thiệt Đại Bát Hầu là bộ tiên hiệp đầu tiên mình đọc liên tục không nghỉ, đọc hết một đêm. Tác giả bộ này chắc nghiền ngẫm thuyết tây du ghê lắm, cả phong thần nữa; các vị tiên nhân, thần tướng trong đây, được tác giả nói mạch lạc từng bối cảnh xuất thân, gia đình v..v... ngay cả Tây Hải long vương có con gái Tam Công Chúa mà tác giả cũng tìm tòi được. Đọc xong bộ này biết hết thầnh thánh cổ đại trung quốc, y như đọc Nhà Giả Kim Flamel thì biết hết thần cổ đại phương tây. Mình cũng thích phiên bản Tôn Ngộ Không này nhất. Tôn Ngộ Không này rất hay suy tư, hay làm việc đầu óc, điều mà bạn khỉ bản gốc làm không quen, gần như khỏi làm, thậm chí mình còn suy nghĩ Tôn Ngộ Không chắc kiếp trước là anh em chung nhà với Ngưu Ma Vương sao mà tính cũng bạo phát và suy nghĩ nhanh y như thế. Tôn Ngộ Không này cũng rất dễ mềm lòng, biết mang ơn, thậm chí biết cả đau lòng và nhẫn nhịn, dù biết rõ tính cách nhiều màu sắc này là do linh hồn người xuyên sách mang đến, nhưng nó là phần chính mang lại hứng thú cho người đọc; để họ nhìn vào biết liền nhân vật chính đây rồi. Tôn Ngộ Không thường thấy tính cách chỉ một màu, dễ bị chọc giận, luôn coi bản thân là số một, ít nói đạo lý, triệt để sống bằng luật rừng, nói chung là bị nhấn cho nhiều tính cách " khỉ hoang " quá. Chính vì thế, mình thích một câu văn trong truyện rằng "đám khỉ hoa quả sơn chắc chỉ là họ hàng xa của khỉ đá", một nguồn đã viết Tứ Đại Thần Hầu kiểu như 1 bản mô phỏng nhỏ của thần Bàn Cổ với thân thể cao lớn có lông dài phủ khắp thân thể, nên việc xây dựng Tôn Ngộ Không theo hình ảnh con khỉ loi choi thấy chưa đầy đủ lắm. Chắc tác giả cũng thấy Tôn Ngộ Không thật ra có nhiều tiềm năng hơn là một khỉ võ phu phiên bản cũ, nên xây dựng nên nhân vật mới này chăng. P/s: Bản dịch Đại Bát Hầu phải nói là rất kỳ công, hoan hô các bạn dịch giả. Mình thức thâu đêm đọc bản dịch thôi. Ông tác giả Ba Ba chắc tốn thời gian rất nhiều tra cứu về tu đạo giáo nhỉ! Phân chia tu đạo theo hai hướng rõ ràng. Trước giờ mình nghĩ các đạo sĩ là chuyên về thuật trường sinh bất tử, nghiên cứu hết y dược, luyện khí công, chế tạo pháp bảo, tu tâm dưỡng tính .... không ngờ còn có trường phái đạo hành giả có thể thực chiến. *** Tảng sáng, trên đường núi gập ghềnh, có một hòa thượng trẻ tuổi thúc ngựa đi tới. Một tay hòa thượng tóm dây cương, một tay thì nắm chặt pháp trượng màu vàng. Gió thổi phấp phới tà áo cà sa rộng, thổi tứ tung cả phần bờm của con ngựa trắng. Khí thế lao nhanh ấy thật giống như một vị mãnh tướng phóng ngựa xung phong. Không giống như các vị hòa thượng thích dạo chơi khắp bốn phương khác, hòa thượng này còn trẻ, có khuôn mặt anh tuấn, hai mắt sáng ngời có thần nhìn thẳng phía trước, quả cảm mà kiên nghị. Không nhìn ra được vẻ vui hay buồn trên khuôn mặt hòa thượng này, không phải nét hiền từ như những hòa thượng khác, nhưng lại có cái vẻ kiên định khó có thể nói lên lời. - Đây là Ngũ Hành Sơn rồi. Hòa thượng ghì chặt dây cương. Con ngựa trắng đột nhiên dừng lại, đạp đạp vó tại chỗ. Hòa thượng nhìn quanh như tìm kiếm gì đó trong núi. - Ai đó? Tại một góc xa hiếm thấy vết chân người, bỗng nhiên có một cánh tay đầy lông lá vươn ra từ trong bụi cỏ. Cánh tay vén hai bên cỏ dại, một cái đầu khỉ dính đầy cỏ khô lộ ra. - Phì! Phun hai cây cỏ dại ngậm trong miệng, cái đầu khỉ hít một hơi thật sâu, vận sức quát: - Toi mất mộng đẹp! Cút ngay cho lão tử! Âm thanh vang vọng trong rừng núi hoang vu. Tiếng con khỉ rít gào không ngừng quanh quẩn. - Kia sao? Hòa thượng nhìn theo hướng âm thanh, thúc ngựa trắng đi từ từ tới. Rất nhanh, con khỉ và hòa thượng gặp nhau. Vừa thấy con khỉ, hòa thượng nở nụ cười. Mà thấy hòa thượng, con khỉ cũng cười, nhưng là cười lạnh. - Là ngươi? Con khỉ vừa nhìn quần áo đã biết thân phận của đối phương, thậm chí là ý đồ đến. Lịch sử vốn đang thay đổi, nhưng lịch sử vẫn tương tự kinh người. Vẻ lười nhác trên mặt con khỉ lập tức hóa thành nét cười lạnh: - Ngươi tới làm gì? Để lão tử đi Tây Thiên thỉnh kinh sao? Hòa thượng cũng không nói chuyện, dựng pháp trượng, leo từng bước dọc theo sườn dốc mấp mô, thân thủ nhanh nhẹn. - Trở về đi. Giam ta chính là các ngươi, thả ta cũng là các ngươi, còn muốn nói với ta cái gì thỉnh kinh thành Phật? Coi lão tử là ai chứ?! Nói xong, con khỉ cười lớn như điên dại, lộ ra hàm răng nanh sắc nhọn. - Tội gì phải khổ như thế chứ? Chẳng lẽ thí chủ muốn ở chỗ này năm trăm năm nữa sao? Hòa thượng thở dài, lại không dừng bước. - Có một vạn năm nữa cũng là chuyện của lão tử, có liên quan gì đến con lừa ngốc nhà ngươi đâu? Con khỉ dùng cánh tay duy nhất có thể cử động sờ sờ chung quanh, muốn tìm một hòn đá ném qua, lại phát hiện năm trăm năm rồi, chút đá vụn bên người đã sớm bị mình ném sạch đi theo thời gian nhàm chán. Hiện tại chỉ có thể vơ được một nắm đất. Đất cũng được! Con khỉ tiện tay ném ra: - Cút! Mời các bạn đón đọc Đại Bát Hầu của tác giả Giáp Ngư Bất Thị Quy.