Liên hệ: 0912 699 269  Đăng nhập  Đăng ký

Người Tôi Yêu, Nay Đã Bạc Đầu (Phù Hoa)

Văn án:

Cả hai người vừa mới tận hưởng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc được một năm thì đúng vào ngày kỷ niệm một năm kết hôn, khi cô vừa ra cửa mua thức ăn, thoáng cái đã xuyên đến 40 năm sau. Tay cầm túi đồ, Du Dao ngơ ngác được đưa đến trung tâm phục vụ công dân, sau được người chồng nay đã là một cụ ông đón về nhà.

Khi thầy Giang còn trẻ, vợ bỗng mất tích, bị ngờ là đã chết. Người đàn ông góa vợ suốt 40 năm chẳng thể ngờ rằng, có một ngày vợ mình sẽ trở về, với vẻ ngoài vẹn nguyên như thuở ban đầu.

"A, thầy Giang, đây là cháu gái thầy hả?"

"Không phải, tôi là vợ của thầy ấy." Tìm mua: Người Tôi Yêu, Nay Đã Bạc Đầu TiKi Lazada Shopee

"... Vợ, vợ ư??"

Vì thế, lời đồn thầy Giang đã luống tuổi cưới một cô gái trẻ truyền tới tai các học trò của anh, danh tiết tuổi già của vị thầy giáo lễ độ, hiền lành khó lòng giữ được.***

Một ngày Du Dao ra khỏi nhà rồi biến mất không còn chút tăm tích, Giang Trọng Lâm bỗng dưng bị “góa vợ” khi vừa hai mươi sáu tuổi, mòn mỏi đợi chờ người ấy hơn bốn mươi năm, chờ trong vô vọng.

“Anh ấy dành khoảng mười năm để dạy học ở vùng núi, đi qua rất nhiều thôn làng heo hút, bọn mình đều tưởng anh ấy đi để thư giãn, sau đó lúc về mời tụi mình ăn cơm, anh ấy mới giải thích.”

“Anh ấy bảo mình từng thấy tin thời sự về bọn buôn người chuyên lừa bán những cô gái trẻ đến vùng hẻo lánh, sau anh ấy gặp rất nhiều cơn ác mộng, mơ thấy cậu cũng bị đám buôn người bắt cóc rồi nhốt trong phòng tối, không được ai cứu.”

Bốn mươi năm ấy Giang Trọng Lâm vẫn không ngừng tìm kiếm tung tích Du Dao, thậm chí tuyệt vọng hơn là anh chú ý đến những vụ giết người mà nạn nhân là nữ giới. Thời gian có thể mài mòn kiên nhẫn của một người, nhưng ròng rã ngần ấy năm, tin tức đăng tìm kiếm Du Dao không bao giờ ngừng lại.

Người đàn ông đã một thân một mình từ thời trai trẻ cho tới lúc bạc đầu.

Khi mà Giang Trọng Lâm nghĩ đời này mình cứ như vậy trôi đi, Du Dao bỗng dưng lại xuất hiện, mọi thứ của thế giới đều đã đổi thay chỉ có một người vẫn còn ở đó đợi cô như ngày đầu.

Người thương đã trở lại, tuy rằng đối với Giang Trọng Lâm là chuyện tốt, nhưng Du Dao vẫn một bộ dạng thời gian ngưng đọng, đối với Giang Trọng Lâm không biết nên nói là chua xót hay thống khổ.

Khi Du Dao trở về, tóc Giang Trọng Lâm đã bạc đi rất nhiều, da cũng đã nhăn đi, bốn mươi năm trôi qua như một hồi mộng, người xưa vẫn chờ ở đấy nhưng nay đã già đi.

Chuyện tình chị-em chênh nhau ba tuổi, giờ thì lại thành một bộ dáng ông cháu đứng cạnh nhau, cậu chàng ngây ngô hay ngượng ngùng năm xưa nay đã chững chạc vô cùng.

Từ khi gặp lại Du Dao, Giang Trọng Lâm vẫn duy trì xa cách. Nếu hỏi anh còn yêu Du Dao không thì câu trả lời là có. Nhưng Giang Trọng Lâm hiện giờ chính là mặc cảm, là lo sợ cho tương lai.

Anh sợ mình bây giờ đã già, cô có còn yêu một người già như anh nữa không, khi mà họ đi cùng nhau còn chịu ánh mắt hay chỉ trỏ của nhiều người.

Anh lo mình sẽ không thể chăm sóc cho Du Dao được như xưa. Bây giờ anh còn khỏe mạnh đấy nhưng ai biết vài năm nữa anh có trở thành gánh nặng bắt cô phải gánh vác hay không?

Và hơn hết là anh sợ mình không xứng với Du Dao nữa. Cô còn trẻ, còn đó cả thanh xuân, anh thì đã ở ngưỡng gần đất xa trời. Chuyện mà mỗi ngày anh suy nghĩ nhiều nhất là nếu anh chết rồi cô sẽ sống như thế nào với thế giới xa lạ này.

““Em ấy đã trở lại, thật sự trở lại, vẫn không có gì thay đổi, vẫn là em trong trí nhớ của tôi, nhưng khi tôi nhìn em ấy tôi lại vô cùng khổ sở. Bởi vì cả quãng đời này, hồi ức tôi để lại cho em ấy trừ bỏ tuổi trẻ vô tri ngây ngô cũng chỉ có tuổi già suy nhược. Người yêu của tôi, tôi lại chỉ có thể để lại cho em ấy chỉ hai đoạn thời gian, tôi…”

Đoạn tiếp theo chữ “tôi” cũng không viết tiếp, giống như Giang Trọng Lâm khi đó bi thương đến không thể viết nên lời.”

Đối với Du Dao, nhắm mắt lại mở mắt ra, người chồng trẻ con vẫn ôm cô làm nũng bỗng chốc biến thành một người trung niên, tóc bạc hoa râm, cả người toát ra vẻ tang thương lại đượm u buồn.

Khi Du Dao trở lại nhà Giang Trọng Lâm, cô nghĩ chờ đón cô có lẽ là vợ con của anh, dù sao cũng đã rất nhiều năm trôi qua, dù sao cô và anh hẹn hò một năm, kết hôn một năm, cùng lắm chỉ mới bên nhau hai năm trước khi xa nhau bốn thập kỷ, có lẽ anh đã sớm quên cô rồi.

Nhưng thật sự có người đã chờ cô ngần ấy thời gian, chờ từ khi tóc còn xanh cho đến khi tóc đã phai màu.

“Thực ra không phải là cố ý chờ đợi, chỉ là không quên được em, đến lúc sực tỉnh thì mới nhận ra đã nhiều năm trôi qua mà thôi.”

Nhưng khác xa so với những suy nghĩ lo toan được mất của Giang Trọng Lâm, Du Dao chỉ nghĩ người cô yêu vẫn đợi cô, cô không muốn xa anh cũng không hy vọng cuộc sống mới gì đó, vậy thì cứ sống hạnh phúc cùng nhau thôi.

Du Dao xuyên bốn mươi năm, mang theo một đứa bé bù đắp cho cuộc sống đơn chiếc của Giang Trọng Lâm. Từ một lão giáo sư góa vợ bơ vơ nay vợ con đầy đủ, xua tan hết mọi đau thương mà anh phải chịu trong khoảng thời gia đằng đẵng cô độc ấy. Cuộc sống cứ thế, bình yên trôi qua những năm tháng còn lại trong ấm áp hạnh phúc...

"Người tôi yêu nay đã bạc đầu" thật sự là một bộ truyện vô cùng cảm động mà rất lâu rồi mình mới đọc được. Mình cảm động với sự kiên trì chờ đợi không nguôi của Giang Trọng Lâm, cảm động với tình cảm bất chấp của Du Dao cũng như với những quan tâm suy nghĩ mà họ dành cho nhau.

Cũng không biết đã bao lâu mình đọc truyện mà không còn mấy cảm giác “muốn được yêu” nữa, nhưng đến với “Người tôi yêu nay đã bạc đầu”, đọc được những hành động cử chỉ quan tâm dù rất nhỏ của hai người dành cho nhau, từ sâu trong thâm tâm mình lại gào thét “MUỐN CÓ NGƯỜI YÊU!!!!!”. Và nếu được hãy ban cho mình một Giang Trọng Lâm luôn yêu thương chân thành, chờ đợi Du Dao dù có bất cứ chuyện gì xảy ra như thế nhé.

Mình cũng xin dẫn một trích đoạn lần đầu gặp gỡ của Giang Trọng Lâm và Du Dao:

Cô cà lơ phất phơ rung chân, đồng phục xốc xếch, mái tóc sặc sỡ, tay còn đang kẹp điếu thuốc, trong mắt hai tên nhóc nhiều nhất cũng chỉ mới học cấp hai kia thì cô chính là phiên bản sống của “dân giang hồ”. Lúc bắt nạt bạn học thì gan bọn họ rất lớn, ấy thế mà khi trông thấy Du Dao mặc đồng phục của trường trung học số 16 thì lại sợ hết hồn.

Có lẽ là vì từng nghe qua uy danh lừng lẫy của học sinh trường nọ, bọn họ sợ tới mức không dám đối mặt với Du Dao, ném xô chạy lấy người, bỏ lại cô cùng cậu nam sinh gầy yếu ướt như chuột lột đang ngồi trong góc.

Cậu nam sinh nom có vẻ nhỏ con hơn cô, da trắng đeo kính, để kiểu đầu nấm, ngồi co ro trong góc như thể đã sợ đến choáng váng. Đứng nhìn đôi chân trần của cậu hồi lâu, Du Dao thầm nghĩ, quả nhiên vẫn chỉ là một đám nhóc cấp hai mà thôi, học sinh trường cô mà muốn nhục mạ ai thì sẽ lột sạch kẻ đó chứ chẳng đời nào nửa vời như bọn họ.

“Không định mặc quần vào trước hả?” Du Dao nâng cằm nói với cậu ta.

Cậu ta hoàn hồn, cả người lập tức ửng đỏ, vừa che quần lót vừa với tay nhặt chiếc quần nằm bên cạnh rồi mặc vào, cúi đầu không dám nói lời nào, run lẩy bẩy như chú gà con.

Du Dao nghĩ, có lẽ cậu chàng sợ sâu bọ nhà hàng xóm cô đây sẽ ra tay đánh người, thế là nhàm chán xoay người rời đi.

Chuyện này kỳ diệu nhất ở chỗ, cậu nam sinh đáng thương bị cô nhanh chóng lãng quên kia chính là Giang Trọng Lâm đang học lớp 8 ở Minh Đức năm đó. Sau khi hai người kết hôn, cô mới được nghe anh kể lại.

***

Cửa hàng trò chơi này rất lớn, chia thành nhiều khu vực, đa số khách hàng là những người trẻ tuổi. Mặc dù Du Dao chưa hiểu rõ trò chơi của bốn mươi năm sau cho lắm, nhưng dựa vào trực giác nhạy bén, cô trực tiếp tìm được khu trò chơi cổ điển. So với khu phổ biến bu kín người, cô càng muốn thử những trò chơi như thế này hơn.

Khu cổ điển tương đối vắng vẻ, trước tường thử nghiệm chỉ có hai chàng trai trên dưới hai mươi đang sôi nổi thảo luận về trò chơi trước mặt họ. Trò chơi nào cũng có một bản giới thiệu sơ lược, nếu cảm thấy hứng thú thì có thể chơi thử miễn phí mười lăm phút. Sau khi nghe ngóng một hồi, vì sinh lòng hiếu kỳ với trò chơi trong tay hai người, Du Dao tiếp tục đứng nghe, chờ bọn họ nói xong thì xen vào: "Trò này có vẻ thú vị đấy, tên nó là gì vậy?"

Thấy có người hỏi, hai chàng trai quay đầu, trông thấy Du Dao, một trong số đó thuận miệng trả lời: "Hành tinh hoang vu." Nói xong, cậu ta bỗng trợn mắt, khiếp sợ nhìn Giang Trọng Lâm đứng đằng sau Du Dao, lắp ba lắp bắp: "Thầy... Thầy Giang ạ..."

Một tiếng "Thầy" này khiến người bạn vốn không chú ý tới Giang Trọng Lâm sợ hết hồn, lập tức nhìn về phía anh với vẻ mặt như gặp quỷ, lúng túng gọi thầy Giang.

Chỉ trong chốc lát, hai nam sinh hào hứng bàn luận về trò chơi mới nãy lập tức kinh sợ thành hai chú gà con, hai tay xoắn xuýt lại với nhau. Đi mua trò chơi mà gặp phải thầy giáo, cho dù người nọ là Giang Trọng Lâm ôn hòa, không bao giờ mắng mỏ người khác thì đầu họ vẫn nhức nhối.

Đây là lần đầu tiên Du Dao nghe thấy người khác gọi Giang Trọng Lâm là thầy. Khi cô kết hôn với anh, anh vẫn còn đứng ở cuối con đường thạc sĩ, chuẩn bị học lên tiến sĩ. Không giống người học hành tùy tiện như cô, Giang Trọng Lâm tuyệt đối chính là một học sinh ưu tú. Du Dao chẳng hề ngạc nhiên với việc anh sẽ trở thành thầy giáo.

Phát hiện hai cậu học trò đang căng thẳng, Giang Trọng Lâm nở nụ cười hiền hậu với bọn họ, sau khi chào hỏi thì không nói gì nhiều, tự giác di chuyển sang một góc không người cách đó không xa để họ đỡ mất tự nhiên. Anh chắp tay sau lưng, đẩy đẩy cặp kính, nhìn tờ tuyên truyền của một trò chơi khác treo bên cạnh, đứng chờ Du Dao chọn xong trò chơi.

Sau khi Giang Trọng Lâm rời đi, hai nam sinh mới thả lỏng. Thấy bọn họ như vậy, Du Dao buồn cười hỏi: "Thầy Giang hiền thế cơ mà, sao các cậu lại sợ anh ấy vậy?"

Hai cậu học trò có phần xấu hổ, "Thầy Giang quả thực rất dễ nói chuyện, không hề khó tính chút nào, nhưng học trò của thầy không bao giờ dám lớn tiếng trước mặt thầy. Đây là phản ứng theo bản năng đối mặt với trưởng bối đức cao vọng trọng ạ."

Du Dao: "..." Cách nói này thật cường điệu.

Cậu nhóc nhìn Giang Trọng Lâm ở đầu bên kia, có chút ngượng ngùng, "Thực ra em không phải là học trò của thầy Giang, chỉ theo bạn gái tới lớp học công khai của thầy nghe giảng mấy lần. Bạn gái em từng là học trò của thầy, cực kì sùng bái thầy ạ."

Cậu nam sinh còn lại tò mò hỏi Du Dao, "Chị ơi, chị là cháu gái của thầy Giang ạ? Chắc thầy thương chị lắm chị nhỉ, lại còn cùng đi mua game với chị nữa. Trông thầy chẳng giống người sẽ chơi trò chơi chút nào, chỉ đứng ở đây thôi cũng thấy là lạ rồi, mới nãy thấy thầy em còn giật hết cả mình."

Du Dao nhìn anh chồng già đứng đằng xa, trông anh như đang nghiên cứu một lĩnh vực vô lạ lẫm, chăm chú quan sát áp phích treo tường của một trò chơi về máy móc. Không biết vì sao, cô bỗng muốn cười, thuận miệng trả lời: "Tôi không phải cháu gái, mà là vợ của thầy ấy."

Chắc chắn hai cậu học sinh sẽ không tin điều này.

Quả nhiên, bọn họ cười rộ lên, "Chị à, chị hài hước thật."

"Chị định mua trò này phải không? Để bọn em giới thiệu cho ~"

Du Dao không nhắc lại mối quan hệ giữa cô và thầy Giang, chăm chú nghe họ giới thiệu rồi quyết định chọn trò chơi này, sau đó còn thêm phương thức liên lạc, tức WeChat của hai người.

Vì sao đã bốn mươi năm trôi qua mà WeChat vẫn còn tồn tại nhỉ? Không những vậy, nó thậm chí còn trở thành phần mềm tích hợp nền tảng kết bạn và liên lạc như QQ cùng Weibo.

Chọn trò chơi xong, đôi vợ chồng một già một trẻ cùng đi sắm đồ dùng hàng ngày và quần áo. Du Dao đẩy xe ở đằng trước vung tay mua bừa, ném đồ vào trong xe. Giang Trọng Lâm đi theo sau, thỉnh thoảng thấy cô ném đồ ăn vặt vào thì cầm lên xem bảng thành phần. Du Dao chọn rất nhiều món vặt, chúng chính là khởi nguồn của hạnh phúc, lúc không vui vẻ phải xực đồ ăn vặt thì mới có thể an ủi tâm hồn.

Đối với việc này, Giang Trọng Lâm không phản đối. Từ đầu đến cuối, anh chỉ duỗi ngón tay về phía gói khoai tây lát màu đỏ nào đó và nói đúng một câu: "Cái này chứa nhiều gia vị tổng hợp giàu chất béo, không lành mạnh đâu em, đổi sang loại bên cạnh đi, thành phần cũng không khác là bao."

Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Người Tôi Yêu, Nay Đã Bạc Đầu PDF của tác giả Phù Hoa nếu chưa có điều kiện.

Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.

Nguồn: thuviensach.vn

Đọc Sách

Nana Du Ký (Arikawa Hiro)
Truyện lấy tâm điểm là một con mèo tên Nana. Một con chảnh mèo. Sinh ra vốn là mèo hoang nhưng được Satoru nuôi nấng. Nana bị ô tô đâm, được Satoru đem đi bệnh viện. Satoru và Nana như có thần giao cách cảm. Rất hiểu nhau và không thể tách rời. Thế rồi một biến cố xảy ra khiến Satoru phải đem Nana đi cho người khác nuôi. Mối liên hệ với những người bạn cũ được hình thành. Satoru đã đến gặp những người bạn cũ như Kosuke bạn cấp 1, Yoshimine bạn cấp 2, Sugi và Chikako bạn cấp 3. Mỗi chuyến đi là 1 lần hồi tưởng về quá khứ, về những niềm vui bạn bè cùng trải qua. Truyện còn được đan xen dòng suy nghĩ khá khốn nạn của con mèo Nana. Con mèo giả nai ngoan ngoãn nhưng thật tình rất phá phách và ranh ma. Tưởng chừng như đó là một câu chuyện vui. Không. Nó là một cái kết buồn, và khi đọc xong, ta mới chợt so sánh lại. Đau đớn làm sao khi cuộc đời của Satoru lại không khác gì cuộc đời của Nana cả. Phải chăng vì thế nên cả 2 đã hình thành sợi dây liên kết, khiến cả 2 hiểu nhau và không thể tách rời. Tuy nhiên không hẳn là buồn khi Satoru đã gắn kết được các bạn với nhau. Và để nụ cười là điều ta nghĩ đến khi gấp cuốn sách lại.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nana Du Ký PDF của tác giả Arikawa Hiro nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nạn Nhân Buổi Gia Thời (Pearl S. Buck)
Pearl Buck, nữ nhà văn Mỹ, được tặng giải thưởng Nobel Văn học vì các tác phẩm mô tả cuộc sống đa diện mang tính sử thi của người dân Trung Quốc trong những biến động dữ dội đầu thế kỉ XX và vì những kiệt tác tự truyện. Bà là nhà hoạt động xã hội tích cực, được coi là một chiếc cầu nối văn hóa Đông-Tây. Pearl Buck (tên thật là Pearl Comfort Sydenstricker, có tên Trung Quốc là Trại Chân Châu) là con một nhà truyền giáo người Mỹ. Sau khi ra đời chưa đầy 5 tháng, bà đã được cha mẹ đưa sang Trung Quốc sinh sống. Từ nhỏ và suốt cả cuộc đời bà yêu mến và thích tìm hiểu cuộc sống của người dân Trung Quốc, cảm thông với những người dân địa phương bị nhiều tầng áp bức. Năm 15 tuổi, bà được gửi trọ học tại một trường dạy Anh văn ở Thượng Hải. Năm 17 tuổi, cha mẹ cho Pearl Buck về Mỹ, học tại Trường Đại học Randolph Macon (tiểu bang Virginia). Năm 1917 bà kết hôn với một mục sư và theo chồng đi truyền giáo tại miền Bắc Trung Hoa. Từ năm 1922, bà dạy ở Đại học Nam Kinh và Kim Lăng. Năm 1925, Pearl Buck bắt đầu viết cuốn tiểu thuyết đầu tiên Gió Đông, Gió Tây (do chạy loạn Quốc dân đảng, năm 1930 mới xuất bản được). Sau đó hàng loạt tiểu thuyết nổi tiếng khác về đề tài Trung Quốc ra đời, như Đất Lành, Những Người Con Trai, Một Nhà Chia Rẽ, Người Mẹ, Những Đứa Trẻ Chậm Lớn… trong đó tiểu thuyết Đất Lành được nhận giải Pulitzer năm 1931. Năm 1933, bà được Đại học Yale tặng bằng Cử nhân Văn chương Danh dự. Năm 1938, bà được Đại học West Virginia và Đại học St. Lawrence trao tặng bằng Tiến sĩ Văn chương Danh dự. Năm 1938 Pearl Buck nhận giải thưởng Nobel vì các tác phẩm mô tả đời sống nông thôn Trung Hoa một cách phong phú và xác thực (chủ yếu với tiểu thuyết Đất Lành và hai cuốn tự truyện Người Tha Hương (1936) viết về người mẹ và Thiên Thần Chiến Đấu (1936) viết về cha của bà). Sau khi nhận giải, Pearl Buck tiếp tục sáng tác rất nhiều, ngoài văn xuôi bà còn viết kịch, kịch bản phim, tiểu luận và sách cho thiếu nhi. Bà cũng là người đã dịch Thủy Hử (All men are brothers) và một số tác phẩm văn học Trung Quốc sang tiếng Anh. Tìm mua: Nạn Nhân Buổi Gia Thời TiKi Lazada Shopee Trong Thế chiến II, Pearl Buck viết nhiều sách báo chính luận chống chủ nghĩa phát xít. Những năm 50, bà xuất bản một số tác phẩm về đề tài gia đình và xã hội Mỹ, kí bút danh I. Sedge. Năm 1951, Pearl Buck được bầu làm thành viên Viện Hàn lâm Nghệ thuật và Văn học Hoa Kỳ. Năm 1955, bà li dị chồng và tục huyền với giám đốc một hãng quảng cáo. Cuối đời, bà quan tâm đến đề tài các nhà bác học nguyên tử buộc phải chế tạo vũ khí giết người hàng loạt. Đồng thời, bà tích cực tham gia các hoạt động từ thiện, xã hội như: sáng lập ra tổ chức không vụ lợi Hiệp hội Đông Tây (The East and West Association, 1941) nhằm truyền bá những hiểu biết giữa các dân tộc trên thế giới; cùng chồng lập nên tổ chức Căn nhà tình nghĩa (Welcome Home, 1949) giúp trẻ mồ côi; lập ra Quỹ Pearl S. Buck (The Pearl S. Buck Foundation, 1963) và tặng cho quỹ này 7 triệu đôla.Dưới đây là những tác phẩm đã xuất bản của tác giả "Pearl S. Buck":Ảo VọngCành Hoa E ẤpGió Đông, Gió TâyNạn Nhân Buổi Gia ThờiNhững Người Đàn Bà Trong Gia Đình KennedyTrangYêu MuộnĐộc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nạn Nhân Buổi Gia Thời PDF của tác giả Pearl S. Buck nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nam Tước Phôn Gôn-Rinh (Yuri Dold-Mikhajlik)
Câu chuyện kể về sĩ quan tình báo Liên Xô, Lieutenant Goncharenko, dưới cái lốt là Nam tước Heinrich von Goldring, được cử thâm nhập sâu vào sào huyệt của Đức. Anh đã trải qua nhiều tình huống hiểm nguy và căng thẳng trên địa bàn hoạt động rộng khắp: Đức, Pháp, Ý,… Bên cạnh những cuộc đấu trí, những âm mưu, câu chuyện còn kể lại câu chuyện về tình yêu thời chiến. Cũng như những tiểu thuyết tình báo, phản gián khác, việc thưởng thức từng chi tiết và sự gay cấn là quan trọng, chứ không chỉ hiểu tóm tắt nội dung. Nam tước Phôn Gôn Rinh (И один в поле воин) - Iuri Dold-Mikhajlik (Юрий Дольд-Михайлик) Thật ra tựa đề Nam tước Phôn Gôn-rinh (Von Goldring) là do Nhà xuất bản đặt cho bản dịch tiếng Việt. Tựa gốc tiếng Nga có nghĩa là “Một mình trên chiến trường vẫn là chiến sĩ”. Đây là cuốn tiểu thuyết tình báo của Liên Xô, viết về thời kỳ chiến tranh với Đức Quốc xã. Tôi chưa có điều kiện để tìm hiểu xem tác phẩm này có nằm trong danh sách những tiểu thuyết tình báo hay nhất hay không, nhưng có thể nói đây là cuốn sách kinh điển trong thể loại này.Tác giả là nhà văn người Ukraine, cho nên tôi gặp nhiều kiểu phiên âm tên trong tiếng Anh (và cả trong tiếng Việt, tất nhiên). Mikhajlik, Mykhailyk hay Mikhailik đều được dùng, và hình như tác phẩm này chưa được dịch ra tiếng Anh. (Đây cũng chính là điểm thú vị của người đọc sách Việt Nam: sách Nga Xô hay Âu Mỹ gì cũng có cả!?). Cuốn sách này cũng đã được dựng thành phim tên “Xa Tổ quốc” (Вдали от Родины / Far from the Motherland) năm 1960. Tìm mua: Nam Tước Phôn Gôn-Rinh TiKi Lazada Shopee Tôi đọc bản tiếng Việt do NXB Thanh Niên tái bản năm 1982, gồm 2 tập dày cộp, do Trọng Phan - Hà Bắc dịch. Đã gần 30 năm nên giấy đã trở nên đen, chữ khá nhòe. Hy vọng sẽ có những lần tái bản đẹp hơn để các bạn thưởng thức.*** Cách đây hơn 40 năm, năm 1960, lần đầu tiên cuốn "Nam tước Phôn Gôn-rinh" của Mỉ-khai-lich in ra đã gây được dư luận tốt trong đông đảo bạn đọc trẻ tuổi nước ta. Đây là một trong mười chuyện tình báo hay nhất của Liên Xô cũ, trước năm 1959. Nội dung chủ yếu của cuốn sách: Dựa vào một chuyện có thật, tác giả dựng nên hình tượng người báo Xô-viết nhân vật Nam tước Phôn Gôn-rinh - nhận mệnh lệnh tình báo chiến lược của Bộ Tư lệnh Hồng quân Liên Xô vào hoạt động tận sào huyệt của bọn phát-xít Đức, trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Một mình hoạt động trên một chiến trường rất rộng, từ Liên Xô qua Đức, sang Pháp, đến I-ta-li-a, người tình báo Xô-viết gặp vô vàn khó khăn, nhiều lúc tính mệnh tưởng chừng như nghìn cân treo sợi tóc. Nhưng nhờ vào thông minh và lòng dũng cảm, người chiến sĩ ấy đã chiến đấu và thắng trở trong niềm hân hoan của nhân dân và Hồng quân Liên Xô. Tục ngữ Nga có câu: "Một trên chiến trường không phải là chiến sĩ".Tác giả viết tác phẩm này, xây dựng nên hình tượng Nam tước Phôn Gôn-rinh và đặt tên cho tác phẩm của mình: "Một mình trên chiến trường vẫn là chiến sĩ" (И один в поле воин). Tên sách "Nam tước Phôn Gôn-rinh" là Nhà xuất bản chúng tôi đặt năm 1960. Điều đó biểu thị thái độ của người đã khẳng định bản lĩnh của con người Xô-viết, khẳng định sức mạnh chân lý và chính nghĩa của cuộc chiến tranh chống phát-xít, do Liên Xô cũ tiến hành, để cứu loài người khỏi họa diệt vong. Và, điều đáng nói hơn cả ở cuốn này tác giả lý giải cái cội nguồn làm nên bản lĩnh và mạnh của người báo Xô-viết. Đó là tình yêu nồng nàn đối với Tổ quốc xã hội chủ nghĩa và tình cảm quốc tế thắm thiết. Như thế, yêu tổ quốc và tình cảm quốc tế trong sáng là nội dung tư tưởng chủ đê nổi bật của tác phẩm. Tác phẩm này đã được xưởng Mốtxphim đưa lên màn ảnh với cái tên "Xa Tổ quốc", do Bôn-đa-súc, một nhà hoạt động nổi tiếng của nền điện ảnh Xô-viết đạo diễn. Cuốn "Nam tước Phôn Gôn-rinh" lần đầu ra ở nước ta cách đây đã hơn 40 năm. Nhưng dư âm của nó vẫn còn vang vọng, chúng tôi cho tái bản cuốn sách với hy vọng bạn đọc vẫn tìm được ở đây sự say mê với nhân vật "Nam tước Phôn Gôn-rinh".Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nam Tước Phôn Gôn-Rinh PDF của tác giả Yuri Dold-Mikhajlik nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.
Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh (Mèo Tứ Nhi)
Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh là một trong những truyện ngôn tình hay nói về phòng bên cạnh chuyển tới một mỹ nam kiêu ngạo, tự đại, IQ=max EQ=0. Ngay từ ngày đầu tiên gặp mặt cô đã bị anh đưa vào đồn cảnh sát nên Tô Song Song quyết định thù này không báo không phải nữ tử, không ngờ kế hoạch trả thù rất thuận lợi, thế nhưng anh lại nói "Cô làm hỏng hôn sự của tôi nên cô phải dùng chính mình để đền."*** Thời điểm Tô Song Song bị cảnh sát mang đi, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu cô chính là, nếu như lúc mở cửa ra không ngẩng đầu lên thì tốt rồi, chỉ tiếc rằng bây giờ mới nhớ tới đã quá muộn. Trên đời này không bán loại thuốc hối hận. Tô Song Song quay đầu lại cố gắng trừng mắt một cách hung tợn nhất liếc nhìn người đang đứng trước cửa phòng bên cạnh, nét mặt tên đầu sỏ của mọi chuyện vừa xảy ra không có lấy một chút biểu cảm. Cô chỉ có thể oán giận rống lên một câu: "Tốt nhất anh đừng chuyển nhà đi. Tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh!" Trong lòng cô vô cùng bi phẫn nghĩ: "Anh ta tuy rằng bề ngoài có phần đẹp trai, nhưng trong tiết trời cuối thu rồi còn khỏa thân, chỉ quấn mỗi một chiếc khăn tắm, còn không biết xấu hổ cố tình để lộ ra cơ bụng tám múi, vừa thấy đã biết không phải là người tốt đẹp gì." Người con trai đứng ở cửa nghe tiếng động liền nhìn thoáng qua Tô Song Song, trong mắt mang theo vẻ lạnh nhạt, tỏ vẻ như nhìn một kẻ ngốc, hơi nghi hoặc nói: "Là cô tự tiện xông vào nhà tôi, tại sao tôi phải chuyển nhà?"*** Tìm mua: Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh TiKi Lazada Shopee Giống với Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ, truyện dẫn dắt bạn đọc đến với những tình tiết đầy lãng mạn, có chút hài hước và trọn bất ngờ khi đọc từng chương truyện.Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Nam Thần Ở Phòng Bên Cạnh PDF của tác giả Mèo Tứ Nhi nếu chưa có điều kiện.Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy.